Tiếng kinh hô của bà chủ truyền đến, làm cho Tang Thiên nhíu mày liếc nhìn nàng một cái, lại nhíu mày nhìn chằm chằm hắc miêu này, ngoại trừ hai cái răng nanh ra, hắc miêu này cùng mới hắc miêu bình thường cũng không có bất cứ gì khác nhau.
Chỉ là hai con mắt sâu kín màu lam kia làm cho người ta không rét mà run.
Mặc dù đây là một đầu hắc miêu vô cùng ngang bướng.
Nhưng tuyệt đối là có ngươi nuôi dưỡng, hơn nữa Tang Thiên còn có thể nhận ra, có người còn thi triền một loại bí thuật khế ước trong truyền thuyết với con hắc miêu này.
Có thể biết được loại bí thuật khế ước từ xưa này, chủ nhân của hắc miêu này là ai? Người như thế này căn bản không nên xuất hiện tại Liên Bang, chẳng lẽ ngủ say ngắn ngủi một trăm năm, pháp tắc vĩnh hằng trong thiên địa lại thay đổi.
Đã trở nên thoải mái hơn như thế sao? Lắc đầu, Tang Thiên suy nghĩ nhất định phải biết rõ ràng chuyện gì xảy ra.
"Đệ đệ tốt!"
"Có thể nể mặt tỷ tỷ mà thã hắc miêu này ra được không?" Nhìn thấy Tang Thiên trầm tư không nói, bà chủ đi tới trước ghế salon, tùy ý ngồi bên cạnh Tang Thiên:" Hắc miêu này là sủng vật của một vị khách nhân trong Vô Thượng thiên đường ta, có thể là do nó có chút đói bụng, cho nên mới trốn chủ nhân chạy đến nơi này."
"Nơi này là địa bàn của cô, ta nào không dám nghe lời."
Tang Thiên cười khẽ, bóp lấy cổ hắc miêu.
Ngay lúc hắn buông ra trên ngón tay cái liền xuất hiện ô quang, trong nháy mắt liền biến mất, hắc miêu sau khi thoát khỏi trói buộc, miêu miêu kêu lên hai tiếng, rồi nhảy tới cửa sổ.
Xoay người lại, hướng về phía Tang Thiên há miệng ra.
Lộ ra hàm răng sắc bén, sau khi phát ra tiếng kêu có chút lành lạnh, liền trực tiếp nhảy xuống.
Nhìn thấy hắc miêu nhảy xuống, viên đá trong lòng bà chủ rốt cuộc cũng được hạ xuống, nàng thật sự lo lắng Tang Thiên sẽ tức giận là giết chết con hắc miêu này, nếu nhu vậy, trời ah! Bà chủ không thể tưởng tượng được, nếu như Tang Thiên cùng vị khách nhân kia đánh nhau, vậy không biết Vô Thượng thiên đường còn có thể tồn tại hay không.
"Ha ha ha ha, tính tình của đệ đệ còn tốt hơn nhiều so trong tưởng tượng của ta nhiều, như vậy đi, tất cả tiêu phí trong ngày hôm này của ngươi ta thanh toán, như thế nào?" Bà chủ lại khôi phục lại sự quyến rũ xinh đẹp.
Ngồi bên người Tang Thiên, hận không thể đem cả người dán vào.
"Vậy ta không cần khách khí."
Tang Thiên cười lớn, cầm lấy menu trên bàn, lật từng trang xem nhanh qua.
Mỗi một trang cơ hồ đều là những thứ cực kỳ xa xỉ.
"Đệ đúng là một người nam nhân khiên tốn nhất mà ta từng thấy." Bà chủ cười ha ha không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn Chu Du Liệt ngồi đối diện, cười nói:" Chu công tử, vì nể mặt đệ đệ ta, nên hành vi lần này của ngươi, ta sẽ không truy cứu."
Đệ đệ? Tỷ tỷ? Hiện tại Chu Du Liệt đã hòan toàn tỉnh táo.
Biết hành vi mới vửa rồi của mình có chút quá phận, mặc dù hắn là một người bất cần, cũng không hối hận, nhưng hắn tuyệt đối là một người biết phân biệt tốt xấu, nếu như bà chủ đã lên tiếng, hắn hiển nhiên sẽ không tiếp tục điên cuồng nữa.
"Bất quá cơ hội chỉ có một lần, lần sau nếu như còn dám ngược đãi cô nương ở nơi này, ta cũng sẽ không khách khí, cho dù ngươi là người của câu lạc bộ Vương Giả, là đồ đệ của Niếp Thanh Vân, nhưng mà, dám xúc phạm vào quy củ của Vô Thượng thiên đường ta, đều chỉ có chết." "Mới vừa rồi có uống nhiều một chút, thật sự xin lỗi."
Chu Du Liệt cúi đầu, nhếch miệng cười biểu đạt ý xin lỗi của mình.
"Ha ha."
Rượu mà Tang Thiên gọi đã được đưa tới, bà chủ từ trên bàn cầm lên một cái chai màu đỏ tươi, cái chai có hính dáng giống như thần hình lòa lỗ của người phụ nữ, mở nắp ra rót cho Tang Thiên một ly.
"Bình này là thiên niên hỏa, giá trị cơ hồ có thể so với việc ở trong phòng chí tôn của Vô Thượng thiên đường ta bảy ngày lên tục, nhưng ngươi lại một hơi gọi đến 3 bình."
"Tỷ tỷ lần này chịu thiệt hại rất lớn, đệ đệ tốt, lần này nếu như ngươi không bồi thường cho tỷ tỷ thật sảng khoái, ta sẽ không tha cho ngươi đâu."
Cách đó không xa, trên một bộ salon hoàn chỉnh, Đông Phương Thần hơi cúi người xuống, cầm lên một cái ly, hai mắt nhìn chằm chằm Tang Thiên cách đó không xa, một hồi lâu mới nói:" Tên phế vật Chu Du Liệt này làm sao quen biết được với Tang Thiên?"
"Cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm, nghe nói lần đại thọ của Taylor Justin, Chu thiếu gia còn có thiếu gia Sở gia cùng ngồi một bàn với Tang Thiên."
Lão Bạch ngồi ngay ngắn trên ghế, nhíu mày, không biết đang suy nghĩ về cái gì, lại nói:" Cái tên thanh niên gọi là Tang Thiên này, còn phức tạp hơn so với trong tưởng tượng của ta."
"Oh? Chẳng lẽ Bạch lão nói chính là bí kỹ hồi nãy Tang Thiên mới sử dụng sao?" Đông Phương Thần nhún vai, cười nói:" Kí kỹ vừa rồi hắn thi triển đích xác rất là quỷ dị, cũng rất lợi hại, ít nhất ta chưa bao giờ nhìn thấy loại bí kỹ này."
Đông Phương Thần mặc dù kiêu ngạo tự phụ, nhưng lại không tự đại, dùng lại một chút, lại nói:" Bạch lão, ngươi nói xem, nếu như ta cùng hắn đánh nhau, thắng bại sẽ như thế nào?"
Bạch lão ngẩng đầu lên, nhìn Đông Phương Thần, lắc đầu nói:" Không rõ ràng lắm."
"Uh? Nghe nói hắn cùng ta giống nhau đều là không gian phá phong vặn vẹo cấp 9, mà ta lại có "La thiên luân" do sư phó tặng, hơn nữa ta còn biết được mười hai loại bí kỹ có uy lực khá mạnh, hơn nữa vận dùng tự nhiên chẳng lẽ không thể chiến thắng được hắn?"
"Thần thiếu gia, Tang Thiên kia tại trang viên Taylor chính là một mình địch với Taylor Justin cùng với trưởng lão Phỉ Lâm của câu lạc bộ Yêu Nguyệt cả hai đều là cao thủ cấp 9, Phỉ Lâm trưởng lão có lẽ ngươi cũng không có quen biết, nhưng thực lực của Taylor Justin như thế nào, ngươi hẳn cũng biết rõ."
Giọng nói của Bạch lão vang lên, Đông Phương Thần nhắm mắt lại, nhẹ nhàng hít vào một hơi, ngửa đâu uống cạn ly rượu trong tay, vội vàng nói:" Nếu như ta sử dụng xích ma chi thế?"
Bạch lão có chút nhíu mày lại, nhưng vẫn như trước lắc đầu:" Thần Thiếu gia, vương tọa đã nói qua, xích ma chi thế ngươi vẫn chưa nắm giữ hoàn toàn, nếu như tự ý thi triển sẻ bị cắn trả."
"Hiện tại ta hỏi ngươi chính là ta cùng Tang Thiên thắng bại, ngươi chỉ cần trả lời vấn đề này."
Bạch lão lắc đầu:" Không rõ ràng lắm."
"Hừ!" Đông Phương Thần hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm thanh niên hắc y cách đó không xa, giọng nói có chút lạnh lùng:" Ta không tin hắn thật sự mạnh mẽ như vậy."
Bạch lão thở dài một tiếng nói:" Thần thiếu gia, ngươi hẳn là còn nhớ rõ lời vương tọa đã nói, về tên Tang Thiên này, trước khi không có mệnh lệnh của vương tọa, ai cũng không được phép phát sinh bất cứ xung đột gì cùng hắn."
"Sư phụ rốt cuộc là có ý gì?"
"Vương tọa hiển nhiên là có lý do của ngài, chỉ là ta không thể đoán ra được mà thôi."
"Tên của đệ đệ. Ta cũng đã có nghe qua, trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, cùng với chuyện diệt cả nhà võ huân thế gia Taylor tuy rằng bị người của Thánh Đường cố ý phong tỏa, nhưng ta vẫn biết, đệ đệ giết chết hơn 300 chiến sĩ Thánh Đường, thậm chí còn giết chết Taylor Justin cùng trưởng lão Phỉ Lâm câu lạc bộ Yêu Nguyệt hai vị cao thủ cấp 9."
Bà chủ nghiêng người ngồi trên ghế, cánh tay trái đặt ở trên bàn, đỡ lấy gương mặt, tay phải cầm một cái ly có chứa một loại chất lỏng giống như máu vậy, đặt ở trên miệng, nghiêng đầu qua, ánh mắt như nước nhìn vào Tang Thiên.
Tang Thiên nhấm nháp mùi vị của thiên niên hỏa này, mùi vị coi như không tệ, trong vô số các loại liệt tửu cũng xem như được.
Đúng lúc này, một âm thanh ha ha cười lớn xé gió vang lên.
"Ta nói tại sao đi khắp nơi cũng tìm không được bà chủ, nguyên lai là trốn ở nơi tiểu tử này."
Nói chuyện chính là một vị mãnh nam, thật sự là một tên mãnh nam.
Cả người cao gần hai thước, lưng hùm vai gấu, mặc một bộ quân trang màu xanh biếc, chân mang giày.
Cơ bắp trên người tên này như muốn bạo nổ, gân xanh lòi ra, giống như có một con mãng xà đang quấn trên cánh tay hắn vậy, người này tượng mạo hung thần ác sát, ôm một cô nàng giống như ôm một đứa trẻ vậy, vô luận là thân hình hay dáng người đều rất cao lớn.
Nhìn thấy người này đi tới, mọi người xung quanh đều tự động tránh sang một bên, thường xuyên sống ở thành phố Borlundo này cơ hồ đều nhận ra người này, Thái Sơn, lão đại bang Dã Nhân, mà bang Dã Nhân xem như là đầu xà trong thành phố Borlundo, nhân số đông đảo, cơ hồ mỗi người đi tới thành phố Borlundo này đều phải tiếp nhận sự kiểm tra của bang Dã Nhân, không phải nói là cướp bóc.
Thái Sơn ôm nữ lang, đi tới bên người bà chủ, dừng lại, cơ nhục to lớn, thân thể cao lớn cường hãn.
Đúng ở nơi này làm cho người ta có một loại áp lực mãnh liệt.
"Mập mạp, ngồi lùi vào bên trong."
Chu Du Liệt bĩu môi, cũng không có ồn ào, mà đàng hoàng ngồi lùi vào bên trong.
Thái Sơn đặt mông ngồi xuống, một tay ôm lấy cô nàng vào trong ngực, đôi mắt hổ nhìn chằm chằm Tang Thiên đối diện.
Cười ha ha:" Ta nói bà chủ như thế nào lại cư tuyệt tình yêu của ta, nguyên lai là ngươi thích loại hình này, sở thích của bà chủ làm cho lão tử không dám không khen tặng ah! Tiểu tử này nhìn thế nào cũng thấy bình thường, cho dù người tìm một tiểu bạch kiếm cũng hơn àh!"
"Ha ha ha, ta thích như vậy đó. Làm sao hả? Ngươi có cái gì khó chịu sao?" Trên khóe miệng bà chủ xuất hiện ý cười quyến rũ, quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái nói:" Ngươi chơi đùa cô nương giá tiền so với người khác hơn gấp 10 lần, nhớ kỹ đừng quỵt nợ."
"Đùa cái gì vậy, Thái Sơn ta đã khi nào thiếu nợ chưa? Lão tử thừa nhận đánh cuộc bị thua, lần trước nếu bại bởi ngươi, mười lần thì mười lần, còn sợ lão tử không trả nổi sao."
Thái Sơn tựa hồ phát hiện tên bàn có đặt ba bình thiên niên hỏa, hai mắt sáng ngời, liền tịch thu một chai vào trong người:" Hắn là đại gia, trách chi bà chủ không bỏ được tiểu tử này."
"Ngươi là ác nhân Thái Sơn?"
Chu Du Liệt ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc nhìn cái tên bên cạnh so với mình còn cao hơn 2 cái đầu.
"Ác nhân Thái Sơn? Tiểu mập mạp, ngươi mới tới đây sao? Lão tử đã rất lâu không xài cài tên này rồi,." Lúc này Thái Sơn mới cẩn thân đánh giá mập mạp này, nhíu mày, quát:" Nhìn bộ dáng này của ngươi, MK! Ngươi là đồng tính luyến ai sao, cút! Cút qua một bên, nhìn ngươi, lão tử ngay cả hứng thú uống rượu cũng không có."
........
Chu Du Liệt không biết nói gì.
"Ngươi cũng là một trong thập đại ác nhân?"
Tang Thiên cảm thấy hứng thú hỏi.
"Tiểu tử, ngươi cũng mới tới sao?" Thái Sơn nhìn tên thanh niên đối diện cả người vô hại, trong lòng rất khó hiểu, bà chủ như thề nào lại thích loại hình này?
"Lão tử đã sớm rút khỏi giang hồ, hiện tại là bang chủ Dã Nhân tại thành phồ Borlundo."
Bà chủ nhỉn Tang Thiên, trong lòng có chút nghi hoặc.
Đặc biệt là khi khéo miệng người này mỉm cười quỷ dị, chung quy cảm giác được có chuyện gì sắp phát sinh, mặc dù không biết có thể có hay không, nhưng hiện tại bà chủ hy vọng tuyệt đối không nên xảy ra chuyện gì.
"Rượu ngươi cũng uống rồi, có cái gì thì nhanh phóng đi."
"Ha ha ha!" Thái Sơn cười ha ha nói:" Những người này ngày mai sẽ động thủ, như thề nào? Bà chủ, có hứng thú hợp tác không?"
Chỉ là hai con mắt sâu kín màu lam kia làm cho người ta không rét mà run.
Mặc dù đây là một đầu hắc miêu vô cùng ngang bướng.
Nhưng tuyệt đối là có ngươi nuôi dưỡng, hơn nữa Tang Thiên còn có thể nhận ra, có người còn thi triền một loại bí thuật khế ước trong truyền thuyết với con hắc miêu này.
Có thể biết được loại bí thuật khế ước từ xưa này, chủ nhân của hắc miêu này là ai? Người như thế này căn bản không nên xuất hiện tại Liên Bang, chẳng lẽ ngủ say ngắn ngủi một trăm năm, pháp tắc vĩnh hằng trong thiên địa lại thay đổi.
Đã trở nên thoải mái hơn như thế sao? Lắc đầu, Tang Thiên suy nghĩ nhất định phải biết rõ ràng chuyện gì xảy ra.
"Đệ đệ tốt!"
"Có thể nể mặt tỷ tỷ mà thã hắc miêu này ra được không?" Nhìn thấy Tang Thiên trầm tư không nói, bà chủ đi tới trước ghế salon, tùy ý ngồi bên cạnh Tang Thiên:" Hắc miêu này là sủng vật của một vị khách nhân trong Vô Thượng thiên đường ta, có thể là do nó có chút đói bụng, cho nên mới trốn chủ nhân chạy đến nơi này."
"Nơi này là địa bàn của cô, ta nào không dám nghe lời."
Tang Thiên cười khẽ, bóp lấy cổ hắc miêu.
Ngay lúc hắn buông ra trên ngón tay cái liền xuất hiện ô quang, trong nháy mắt liền biến mất, hắc miêu sau khi thoát khỏi trói buộc, miêu miêu kêu lên hai tiếng, rồi nhảy tới cửa sổ.
Xoay người lại, hướng về phía Tang Thiên há miệng ra.
Lộ ra hàm răng sắc bén, sau khi phát ra tiếng kêu có chút lành lạnh, liền trực tiếp nhảy xuống.
Nhìn thấy hắc miêu nhảy xuống, viên đá trong lòng bà chủ rốt cuộc cũng được hạ xuống, nàng thật sự lo lắng Tang Thiên sẽ tức giận là giết chết con hắc miêu này, nếu nhu vậy, trời ah! Bà chủ không thể tưởng tượng được, nếu như Tang Thiên cùng vị khách nhân kia đánh nhau, vậy không biết Vô Thượng thiên đường còn có thể tồn tại hay không.
"Ha ha ha ha, tính tình của đệ đệ còn tốt hơn nhiều so trong tưởng tượng của ta nhiều, như vậy đi, tất cả tiêu phí trong ngày hôm này của ngươi ta thanh toán, như thế nào?" Bà chủ lại khôi phục lại sự quyến rũ xinh đẹp.
Ngồi bên người Tang Thiên, hận không thể đem cả người dán vào.
"Vậy ta không cần khách khí."
Tang Thiên cười lớn, cầm lấy menu trên bàn, lật từng trang xem nhanh qua.
Mỗi một trang cơ hồ đều là những thứ cực kỳ xa xỉ.
"Đệ đúng là một người nam nhân khiên tốn nhất mà ta từng thấy." Bà chủ cười ha ha không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn Chu Du Liệt ngồi đối diện, cười nói:" Chu công tử, vì nể mặt đệ đệ ta, nên hành vi lần này của ngươi, ta sẽ không truy cứu."
Đệ đệ? Tỷ tỷ? Hiện tại Chu Du Liệt đã hòan toàn tỉnh táo.
Biết hành vi mới vửa rồi của mình có chút quá phận, mặc dù hắn là một người bất cần, cũng không hối hận, nhưng hắn tuyệt đối là một người biết phân biệt tốt xấu, nếu như bà chủ đã lên tiếng, hắn hiển nhiên sẽ không tiếp tục điên cuồng nữa.
"Bất quá cơ hội chỉ có một lần, lần sau nếu như còn dám ngược đãi cô nương ở nơi này, ta cũng sẽ không khách khí, cho dù ngươi là người của câu lạc bộ Vương Giả, là đồ đệ của Niếp Thanh Vân, nhưng mà, dám xúc phạm vào quy củ của Vô Thượng thiên đường ta, đều chỉ có chết." "Mới vừa rồi có uống nhiều một chút, thật sự xin lỗi."
Chu Du Liệt cúi đầu, nhếch miệng cười biểu đạt ý xin lỗi của mình.
"Ha ha."
Rượu mà Tang Thiên gọi đã được đưa tới, bà chủ từ trên bàn cầm lên một cái chai màu đỏ tươi, cái chai có hính dáng giống như thần hình lòa lỗ của người phụ nữ, mở nắp ra rót cho Tang Thiên một ly.
"Bình này là thiên niên hỏa, giá trị cơ hồ có thể so với việc ở trong phòng chí tôn của Vô Thượng thiên đường ta bảy ngày lên tục, nhưng ngươi lại một hơi gọi đến 3 bình."
"Tỷ tỷ lần này chịu thiệt hại rất lớn, đệ đệ tốt, lần này nếu như ngươi không bồi thường cho tỷ tỷ thật sảng khoái, ta sẽ không tha cho ngươi đâu."
Cách đó không xa, trên một bộ salon hoàn chỉnh, Đông Phương Thần hơi cúi người xuống, cầm lên một cái ly, hai mắt nhìn chằm chằm Tang Thiên cách đó không xa, một hồi lâu mới nói:" Tên phế vật Chu Du Liệt này làm sao quen biết được với Tang Thiên?"
"Cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm, nghe nói lần đại thọ của Taylor Justin, Chu thiếu gia còn có thiếu gia Sở gia cùng ngồi một bàn với Tang Thiên."
Lão Bạch ngồi ngay ngắn trên ghế, nhíu mày, không biết đang suy nghĩ về cái gì, lại nói:" Cái tên thanh niên gọi là Tang Thiên này, còn phức tạp hơn so với trong tưởng tượng của ta."
"Oh? Chẳng lẽ Bạch lão nói chính là bí kỹ hồi nãy Tang Thiên mới sử dụng sao?" Đông Phương Thần nhún vai, cười nói:" Kí kỹ vừa rồi hắn thi triển đích xác rất là quỷ dị, cũng rất lợi hại, ít nhất ta chưa bao giờ nhìn thấy loại bí kỹ này."
Đông Phương Thần mặc dù kiêu ngạo tự phụ, nhưng lại không tự đại, dùng lại một chút, lại nói:" Bạch lão, ngươi nói xem, nếu như ta cùng hắn đánh nhau, thắng bại sẽ như thế nào?"
Bạch lão ngẩng đầu lên, nhìn Đông Phương Thần, lắc đầu nói:" Không rõ ràng lắm."
"Uh? Nghe nói hắn cùng ta giống nhau đều là không gian phá phong vặn vẹo cấp 9, mà ta lại có "La thiên luân" do sư phó tặng, hơn nữa ta còn biết được mười hai loại bí kỹ có uy lực khá mạnh, hơn nữa vận dùng tự nhiên chẳng lẽ không thể chiến thắng được hắn?"
"Thần thiếu gia, Tang Thiên kia tại trang viên Taylor chính là một mình địch với Taylor Justin cùng với trưởng lão Phỉ Lâm của câu lạc bộ Yêu Nguyệt cả hai đều là cao thủ cấp 9, Phỉ Lâm trưởng lão có lẽ ngươi cũng không có quen biết, nhưng thực lực của Taylor Justin như thế nào, ngươi hẳn cũng biết rõ."
Giọng nói của Bạch lão vang lên, Đông Phương Thần nhắm mắt lại, nhẹ nhàng hít vào một hơi, ngửa đâu uống cạn ly rượu trong tay, vội vàng nói:" Nếu như ta sử dụng xích ma chi thế?"
Bạch lão có chút nhíu mày lại, nhưng vẫn như trước lắc đầu:" Thần Thiếu gia, vương tọa đã nói qua, xích ma chi thế ngươi vẫn chưa nắm giữ hoàn toàn, nếu như tự ý thi triển sẻ bị cắn trả."
"Hiện tại ta hỏi ngươi chính là ta cùng Tang Thiên thắng bại, ngươi chỉ cần trả lời vấn đề này."
Bạch lão lắc đầu:" Không rõ ràng lắm."
"Hừ!" Đông Phương Thần hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm thanh niên hắc y cách đó không xa, giọng nói có chút lạnh lùng:" Ta không tin hắn thật sự mạnh mẽ như vậy."
Bạch lão thở dài một tiếng nói:" Thần thiếu gia, ngươi hẳn là còn nhớ rõ lời vương tọa đã nói, về tên Tang Thiên này, trước khi không có mệnh lệnh của vương tọa, ai cũng không được phép phát sinh bất cứ xung đột gì cùng hắn."
"Sư phụ rốt cuộc là có ý gì?"
"Vương tọa hiển nhiên là có lý do của ngài, chỉ là ta không thể đoán ra được mà thôi."
"Tên của đệ đệ. Ta cũng đã có nghe qua, trảm Thất Diệu, đồ Xích Viêm, cùng với chuyện diệt cả nhà võ huân thế gia Taylor tuy rằng bị người của Thánh Đường cố ý phong tỏa, nhưng ta vẫn biết, đệ đệ giết chết hơn 300 chiến sĩ Thánh Đường, thậm chí còn giết chết Taylor Justin cùng trưởng lão Phỉ Lâm câu lạc bộ Yêu Nguyệt hai vị cao thủ cấp 9."
Bà chủ nghiêng người ngồi trên ghế, cánh tay trái đặt ở trên bàn, đỡ lấy gương mặt, tay phải cầm một cái ly có chứa một loại chất lỏng giống như máu vậy, đặt ở trên miệng, nghiêng đầu qua, ánh mắt như nước nhìn vào Tang Thiên.
Tang Thiên nhấm nháp mùi vị của thiên niên hỏa này, mùi vị coi như không tệ, trong vô số các loại liệt tửu cũng xem như được.
Đúng lúc này, một âm thanh ha ha cười lớn xé gió vang lên.
"Ta nói tại sao đi khắp nơi cũng tìm không được bà chủ, nguyên lai là trốn ở nơi tiểu tử này."
Nói chuyện chính là một vị mãnh nam, thật sự là một tên mãnh nam.
Cả người cao gần hai thước, lưng hùm vai gấu, mặc một bộ quân trang màu xanh biếc, chân mang giày.
Cơ bắp trên người tên này như muốn bạo nổ, gân xanh lòi ra, giống như có một con mãng xà đang quấn trên cánh tay hắn vậy, người này tượng mạo hung thần ác sát, ôm một cô nàng giống như ôm một đứa trẻ vậy, vô luận là thân hình hay dáng người đều rất cao lớn.
Nhìn thấy người này đi tới, mọi người xung quanh đều tự động tránh sang một bên, thường xuyên sống ở thành phố Borlundo này cơ hồ đều nhận ra người này, Thái Sơn, lão đại bang Dã Nhân, mà bang Dã Nhân xem như là đầu xà trong thành phố Borlundo, nhân số đông đảo, cơ hồ mỗi người đi tới thành phố Borlundo này đều phải tiếp nhận sự kiểm tra của bang Dã Nhân, không phải nói là cướp bóc.
Thái Sơn ôm nữ lang, đi tới bên người bà chủ, dừng lại, cơ nhục to lớn, thân thể cao lớn cường hãn.
Đúng ở nơi này làm cho người ta có một loại áp lực mãnh liệt.
"Mập mạp, ngồi lùi vào bên trong."
Chu Du Liệt bĩu môi, cũng không có ồn ào, mà đàng hoàng ngồi lùi vào bên trong.
Thái Sơn đặt mông ngồi xuống, một tay ôm lấy cô nàng vào trong ngực, đôi mắt hổ nhìn chằm chằm Tang Thiên đối diện.
Cười ha ha:" Ta nói bà chủ như thế nào lại cư tuyệt tình yêu của ta, nguyên lai là ngươi thích loại hình này, sở thích của bà chủ làm cho lão tử không dám không khen tặng ah! Tiểu tử này nhìn thế nào cũng thấy bình thường, cho dù người tìm một tiểu bạch kiếm cũng hơn àh!"
"Ha ha ha, ta thích như vậy đó. Làm sao hả? Ngươi có cái gì khó chịu sao?" Trên khóe miệng bà chủ xuất hiện ý cười quyến rũ, quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái nói:" Ngươi chơi đùa cô nương giá tiền so với người khác hơn gấp 10 lần, nhớ kỹ đừng quỵt nợ."
"Đùa cái gì vậy, Thái Sơn ta đã khi nào thiếu nợ chưa? Lão tử thừa nhận đánh cuộc bị thua, lần trước nếu bại bởi ngươi, mười lần thì mười lần, còn sợ lão tử không trả nổi sao."
Thái Sơn tựa hồ phát hiện tên bàn có đặt ba bình thiên niên hỏa, hai mắt sáng ngời, liền tịch thu một chai vào trong người:" Hắn là đại gia, trách chi bà chủ không bỏ được tiểu tử này."
"Ngươi là ác nhân Thái Sơn?"
Chu Du Liệt ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc nhìn cái tên bên cạnh so với mình còn cao hơn 2 cái đầu.
"Ác nhân Thái Sơn? Tiểu mập mạp, ngươi mới tới đây sao? Lão tử đã rất lâu không xài cài tên này rồi,." Lúc này Thái Sơn mới cẩn thân đánh giá mập mạp này, nhíu mày, quát:" Nhìn bộ dáng này của ngươi, MK! Ngươi là đồng tính luyến ai sao, cút! Cút qua một bên, nhìn ngươi, lão tử ngay cả hứng thú uống rượu cũng không có."
........
Chu Du Liệt không biết nói gì.
"Ngươi cũng là một trong thập đại ác nhân?"
Tang Thiên cảm thấy hứng thú hỏi.
"Tiểu tử, ngươi cũng mới tới sao?" Thái Sơn nhìn tên thanh niên đối diện cả người vô hại, trong lòng rất khó hiểu, bà chủ như thề nào lại thích loại hình này?
"Lão tử đã sớm rút khỏi giang hồ, hiện tại là bang chủ Dã Nhân tại thành phồ Borlundo."
Bà chủ nhỉn Tang Thiên, trong lòng có chút nghi hoặc.
Đặc biệt là khi khéo miệng người này mỉm cười quỷ dị, chung quy cảm giác được có chuyện gì sắp phát sinh, mặc dù không biết có thể có hay không, nhưng hiện tại bà chủ hy vọng tuyệt đối không nên xảy ra chuyện gì.
"Rượu ngươi cũng uống rồi, có cái gì thì nhanh phóng đi."
"Ha ha ha!" Thái Sơn cười ha ha nói:" Những người này ngày mai sẽ động thủ, như thề nào? Bà chủ, có hứng thú hợp tác không?"
/418
|