Thuẫn Kích

Chương 301: Trác Thanh! Hiện tại gọi cha ngươi lại đây cho lão tử!

/418


Tất cả các kiến trúc biến thành mảnh vụn, năm sáu ngàn chiến sĩ võ trang lục bộ mất đi ý thức thất khiếu chảy máu bất động như pho tượng vậy. Cửu Thiên Các Nhan Phi, Võ Đạo Minh Mộ Viễn Sơn, Bạch Hoành Lâm, còn có Dư Thiên Ngạo bị mất đi tứ chi? Cả khu vực võ trang số 8 bị san bằng tất cả những đều này làm cho Tiêu Khoáng Dã cùng thủ vệ quân đi cùng với hắn cảm thấy mờ mịt, tập trung nhìn kỹ lại, phía trước cách đó không xa còn có 4-5 thi thể khác, có thể nhìn thấy rõ bộ dáng của thi thể, Tiêu khoáng Dã cùng thủ vệ quân càng nhịn không được mà hít vào một hơi thật sâu. Thống lĩnh Tài Phán Sở Yuri? Thông lĩnh bộ đội Rhea? Thiên Hồng? Trời ah! Bọn họ đều đã chết? Nhưng bọn họ đều là cao thủ cấp chiến thần đó! Là ai! Là ai!

Bên trong nội tâm Tiêu Khóang Dã hô lên thật lớn, khí tức tĩnh mịch trong sân cùng với tiếng kêu la thảm thiết của Dư Thiên Ngạo vang lên làm cho người ta có cảm giác vô cùng khó chịu. Là hắn sao? Là người thanh niên hắc y kia làm sao? Không biết.

Nhưng mà nhìn thấy thanh niên hắc y kia hung ác hành hạ Dư Thiên Ngạo như vậy, đám người Tiêu Khoáng Dã tựa hồ ý thức được chuyện này thật sự vô cùng đáng sợ, nhưng bọn họ lại không thể tin được, bởi vì chuyện này thật sự làm cho người ta sợ hãi, làm cho người ta không thể tin được. Nếu như tất cả mọi thứ ở đây đều là do thanh niên hắc y kia gây ra, vậy thực lực của hắn kinh khủng đến cỡ nào? Không thể biết được.

Không chỉ có hắn, ngay cả Mộ Viễn Sơn, Bạch Hoành Lâm cũng vậy, ngay cả Nhan Phi cũng không ngoại lệ, cho dù Nhan Phi chỉ là một khối phân thân, nhưng cũng không phải là người bình thường có thể rung chuyển được, nàng từng hai lần đối mặt với Tang Thiên, thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có. Hắn mạnh như thế nào? Nhan Phi kinh ngạc nhìn, suy nghĩ về vấn đề làm cho nàng đau đầu này.

Không người nào biết Tang Thiên mạnh mẽ bao nhiêu, bởi vì ngay cả hắn cũng không rõ ràng lắm. Tang Thiên chưa bao giơ tu luyện, chín lần niết bàn đã làm cho hắn sớm đạt đến cực hạn của tiên thiên, trải qua vô số trận chiến, hắn dựa vào kinh nghiệm cùng sự phong phú ngàn năm của võ đạo cùng với khối thân thể cường hãn tiên thiên này, bằng vào nó, hắn không sợ bất luận kẻ nào, đối thủ càng mạnh, đối với hắn mà nói chỉ là thời gian giải quyết dài hay ngắn mà thôi. Nhưng mà, bản chất của Tang Thiên là một người lười biếng, hơn nữa, cũng là một người cực kỳ chán ghét thời gian.

Khi đánh nhau, hắn không phải là người có tính kiên nhẫn, có thể một chiêu giải quyết, hắn tuyệt đối không dùng tới chiêu thứ hai, một khi thời gian đánh nhau vượt quá phạm vi kiên nhẫn của Tang Thiên, hắn sẽ kông chút lưu tình nào mà xuất ra sát ý của bản thân.

Sát ý của hắn đến từ tử diệt tịch chi long, mà tử diệt tịch chi long bị Tang Thiên luyện hóa đến mức đã không còn chịu sự khống chế của hắn, mỗi lần xuất hiện sát ý là làm cho tử diệt tịch chi long trong cơ thể ngo ngoe muốn động, sát ý càng điên cuồng, tử diệt tịch chi long trong cơ thể càng giãy dụa mạnh hơn.

Một khi tử diệt tịch chi long thoát ra khỏi bản thân, tâm cảnh của Tang Thiên, thậm chí ngay cả tính cách của hắn cũng đều bị ảnh hưởng, trở nên cực kỳ lãnh khốc vô tình, điên cuồng vô cùng, nếu như không phải tình huống đặc thù, hắn tuyệt đối sẽ không để cho tử diệt tịch chi long xuất hiện, mới vừa rồi đối mặt với lôi vân phong bạo, tử diệt tịch chi long xuất hiện, cho dù sau đó bị hắn thu hồi lại, nhưng tâm cảnh của Tang Thiên cũng đã bị ảnh hưởng không ít. "Gọi! Gọi ngay cho lão tử! Đem Cửu Thiên Các! Đem Ám Ảnh! Đem Hắc Long trấn gọi lại đây! Đem người của các ngươi gọi lại đây cho lão tử!"

Trong khu vực võ trang số 8 áp lực tĩnh lặng, chỉ có tiếng quát chói tai của Tang Thiên vang lên, thậm chí có chút trầm thấp, vang vào trong tai của mọi người, cũng không có đinh tai nhức óc, mà giống như xâm nhập vào sâu trong óc của mọi người vậy, mọi người chỉ cảm thấy cả người vô cùng khó chịu, hận không thể mở đầu mình ra!

Tang Thiên vung tay lên, bóp vào đỉnh đầu Dư Thiên Ngạo, răng rắc một tiếng, cả đầu Dư Thiên Ngạo nhất tới tiền vào trong cơ thể. "Ta!" Dư Thiên Ngạo đã sớm bị thủ đoạn kinh khủng của Tang Thiên hành hạ cho suy sụp rồi, loại đau đớn thân thể này không ngừng truyền vào hệ thống thần kinh của hắn, ý thức của hắn đã bị giày vò trong vô hình. "Dừng tay!" Một đạo âm thanh cách đó không xa vang lên.

Cách đó không xa, có hơn 100 người đang lấy tốc độ cực nhanh chạy sang nơi này, dẫn đầu chính là Trác Xảo Tâm mới vừa rồi hết sức kiêu ngạo tại cửa vào khu vực số 8, nàng đi phía trước, trên khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện sát khí mãnh liệt, trong tay cầm roi điện. Phía sau nàng chính là đại biểu thứ hai của Hắc Long trấn Burns Luo, cùng với ác nhân cáp, ác nhân thử và ác nhân khiêu, là bốn trong mười đại ác nhân năm đó, đám người còn lại đều là những tên giết người không nháy mắt.

Khi nhìn thấy phu quân Dư Thiên Ngạo của mình cả người đầy mái, tứ chi nằm ở trên người bất quy tắc, trên ngực xuất hiện một cái lỗ thủng, cà khuôn mặt vặn vẹo thống khồ không chịu nổi, hai mắt của Trác Xảo Tâm đỏ lên, khí huyết bốc lên, điên cuồng rống giận:' giết hắn cho ta! Giết hắn! Giết!! Ta muốn hắn tan xương nát thị!! Giết hắn cho ta!!!"

Burns Luo, ác nhân thử bốn đại ác nhân lao nhanh về phía trước, đám người còn lại cũng theo sát sau, hét lên một tiếng, lao lên không trung.

Trác Xảo Tâm hoàn toàn mất đi lý trí, sử dụng năng lượng cực hạn của bản thân, đang muốn công kích, ngay lúc này, lại có một âm thanh vang lên:" Không! Tỷ tỷ! Không thể đi!"

Người này chính là Trác Thanh, nàng một mực yên lặng ẩn núp ở một chỗ, vẫn đang lo lắng nếu tỷ tỷ mình biết được tin này, không biết sẽ làm ra cái gì, cho dù Trác Xảo Tâm có tới, nhưng sự kinh khủng của Tang Thiên, Trác Thanh không phải là nhìn thấy một hai lần, khi nhìn thấy Trác Xảo Tâm định lao lên, nàng lập tức ra ngăn cản. Hơn 100 người nhảy lên trên không, vù vù vù nhanh chóng hạ xuống, vây xung quanh Tang Thiên. "Tiểu tử, thức thời thì nhanh quỷ xuống xin tha mạng, nếu không, hắc hắc!" Âm thanh của ác nhân thử vang lên. "Đúng vậy! Hắc hắc hắc..." Ác nhân cáp mang bộ dạng nghiêm chỉnh, chỉ là hắn vừa cười được một nữa, khi hắn nhìn thấy rõ người thanh niên hắc y này, cả người ngây dại, âm thanh lắp ba lắp bắp. "Ngươi...ngươi...ngươi..." Cùng lúc đó, ác nhân thử dường như cũng phát hiện ra điều gì đó khác thường, nhìn kỹ lại, hắn cả người cũng ngẩn ra.

Vô luận là ác nhân cáp hay là ác nhân thử đều không thể quên cái tên đã từng hành hạ bọn họ chết đi sống lại kia! Vĩnh viễn cũng không có cách nào quên! không thể!

Phù phù! Phù phù!

Ác nhân thử, ác nhân cáp quỳ trên mặt đất, sắc mặt kinh hãi. trợn mắt há hốc mồm, không biết làm sao!

Burns Luo từng là một trong mười đại ác nhân, sau khi chạy trốn vào Hắc Long trấn thì gia nhập vào Trác gia, sau này lại được thân phận đại biểu cho Hắc Long trấn, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn, đối với hắn mà nói thân phận coi như đã được rửa sạch, hiện tại nhìn thấy Trác Xảo Tâm gặp nạn, hắn tự nhiên liều mạng giúp đỡ rồi, khi nhìn thấy hành đồng này của ác nhân cáp cùng ác nhân thử, làm cho hắn rất là kinh ngạc, bất quá hắn vẫn hung ác quát lên một tiếng.

"Lão phu chính là đại biểu đối ngoại thứ 2 của hắc Long Trấn, Burns Luo, tiểu tử, ngươi..."

Còn chưa nói xong, hắn căn bản còn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng kéo tới, sau đó cả người không tự chủ được mà bị hút qua. Sát tâm của Tang Thiên đang hưng thịnh, càng huống chi hắn cũng không muốn áp chết sát tâm giết chóc, bóp lấy cổ Burns Luo, hỏi:" Hắc Long trấn sao!" "Tại sao ngươi..." Burns Luo vô cùng hoảng sợ, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện bản thân dĩ nhiên không thể động đậy.

Lần này, hắn không thể nói gì hết, bởi vì khi Tang Thiên giơ cánh tay phải lên, đầu của hắn đã bị vỗ nát bấy.

Nhìn thấy Burns Luo vừa mới lao lên, thì đã bị người ta đánh nát đầu, mọi người liền cứng đờ giống như pho tượng vậy, không thể tin được, Bursn Luo là người mạnh nhất trong đám người bọn họ! Vậy mà ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có? Mọi người nào còn dám đứng ở chỗ này, vù vù vù tất cả đều lui lại phía sau. "Nếu đã tới, thì đều lăn xuống cho lão tử!" Cả người Tang Thiên rung lên một cái, ô quang quấn quanh người, lập tức hóa thành vô số ánh sáng nhỏ dài bắn tới.

"A!"

Hơn 100 người đang bay lên giữa không trung căn bản không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy cả người không ngừng rơi xuống, ngã trên mặt đất, âm thanh răng rắc răng rắc của tiếng xương gãy không ngừng vang lên. "A a a a!"

Hơn trăm người ngã trên mặt đất hai chân đều bị biến dạng nghiêm trọng, có người hai chân thậm chí bị nát bấy, chỉ còn lại phần thân trên cùng hai tay, trong lúc nhất thời tiếng kêu la thảm thiết vang lên không ngừng.

"Ngươi! Ngươi! Đáng chết! Ngươi rốt cuộc đã làm gì! Ngươi đã làm gì Dư Thiên Ngạo!"

Trác Xảo Tâm mất đi lý trí, hung ác lao tới, mà Trác Thanh thì không để ý tới gì hết ôm lấy nàng, cũng hết lớn lên:" Tỷ tỷ! Là Dư Thiên Ngạo đáng chêt! Chị mau đi đi!" "Ta muốn giết chết tên ác ma này! Ta muốn cho hắn biết cái gì gọi là sống không bằng chết! Ta muốn hắn làm con chó!" Trác Xảo Tâm điên cuồng hò hét, hung ác nhìn chằm chằm Tang Thiên.

Tang Thiên xoay người, ô quang trong hai mắt đảo qua, hư không xuất trảo, trong lòng bàn tay xuất hiện ô quanh, quát lớn một tiếng:" Lại đây!" Nhất thời, cả người Trác Xảo Tâm giống như viên đạn bắn tới vậy, gị Tang Thiên túm lấy. "Ngươi! Ngươi! Ngươi..." Bị Tang Thiên bóp cổ, Trác Xảo Tâm thở hổn hển, giãy dụa, mắng chửi:" Đáng chết! Buông ta ra! Ta ra lệnh ngươi buông ta ra!"

Trác Thanh bên cạnh bị dù dọa cho không biết làm sao, nàng đi tới, căn bản không biết nên làm gì, khóc lóc cầu xin:" Tang Thiên, van cầu anh bỏ qua cho tỷ tỷ của tôi, tôi van anh! Bỏ qua cho nàng đi, tôi van anh! Anh muốn ta làm cái gì cũng được! Tôi xin anh!" Tang Thiên sắc mặt không chút thay đổi, ước chừng ba giây sau, hắn buông Trác Xảo Tâm ra.

Trác Xảo Tâm ngã xuống mặt đất, bất chấp đau đớn trên người, chỉ về phía Tang Thiên quát:" Ngươi là cái thá gì! Ngươi dám động vào ta, ta cho ngươi sống không bằng chết! Ta nói cho ngươi, ta là Trác Xảo Tâm con gái của Hắc Long Vương Hắc Long trấn một trong tam đại thủ hộ chi địa tại Liên Bang! Ngươi dám động vào ta sao? Ngươi dám sao? Ta cho ngươi ba lá gan, ngươi dám sao!" "Trác Xảo Tâm!!" Trác Thanh run rẩy trên mặt đất, kêu lớn tên Trác Xảo Tâm. "Ngươi dám sao! Ngươi dám động vào ta sao? Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết! Ta muốn giết ngươi!" Trác Xảo Tâm nhảy lên, vung roi da trong tay.

Nhưng mà lúc này, Tang Thiên vốn đã xoay người đi lại quay trở lại, giơ tay phải lên, ô quang trong lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện, chế trụ cổ chân Trác Xảo Tâm, răng rắc một tiếng, bẻ đứt chân phải của nàng xuống. "A a a!" Trác Xảo Tâm hét lên một tiếng xé gió:" Cha ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!!!" "Ha ha ha!" Tang Thiên cười lớn:" Đừng nói là ngươi, cho dù là cha ngươi thấy lão tử cũng phải khấu đầu gọi hai tiếng tổ tông!"

Tang Thiên cầm lấy chân phải của Trác Xảo Tâm, giơ tay lên, cầm lấy chân phải, đập mạnh vào cổ Trác Xảo Tâm. Vứt Trác Xảo Tâm từ trong tay xuống, ngã trên mặt đất, thống khổ không chịu nổi.

Tang Thiên đá một cước, trực tiếp đá bay Trác Xảo Tâm, chỉ vào Trác Thanh đang run rẩy trên mặt đất, quát lên:" Trác Thanh! Ngươi hiện tại gọi cha ngươi tới đây ngay cho lão tử! Nếu không ngày mai lão tử liền diệt Hắc Long trấn các ngươi!"

/418

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status