Tang Thiên từ lúc trước cho tới bây giờ đều không có bất cứ tính chất công kích cùng tính chất phá hủy gì, nói theo cách khác, hắn rất ít khi vì lý tưởng của bản thân mà phấn đấu, đừng
nói là hắn hiện tại căn bản không có lý tưởng, cho dù là có hắn cũng không có tâm trạng đi liều mạng, không biết có phải là do sống thời gian dài quá hay không, hay là đã nhìn thấu
những điều huyền bí dị thường mà người khác không biết trong thiên địa, cho nên, hắn chỉ muốn bản thân sống cuộc sống mà mình thích thôi, mỗi ngày phơi nắng, không có việc gì
làm thì đùa giỡn với mấy tiểu muội muội, lúc nhàm chán thì câu dẫn vài thiếu phụ, buồn chán thì tùy tiện tìm một việc để vui đùa, đây là cuộc sống là Tang Thiên từng hy vọng. Đáng
tiếc, trời không toại lòng người.
Nếu nói tính cách của Tang Thiên vô cùng an tĩnh, không bằng nói tích cách của hắn có khuynh hướng bị động, uh, là bị động. Hắn sẽ không chủ động gây phiền toái, cũng không chủ
động đi tìm phiền toái, chỉ cần không động chạm đến nguyên tắc của hắn, dù là trời long đất lở, hắn cũng không thèm quan tâm.
Nhưng mà, nếu như động đến nguyên tắc của hắn, hắn bị động bắn ngược trở lại, nguyên tắc bị động đến càng sâu, thì bị bắn ngược trở lại càng mạnh.
Hiển nhiên, Thánh Diệu chi quang đã động sâu đến nguyên tắc của hắn, cho nên, hắn mới bị động phản kháng lại. Giữa trưa, mặt trời lên cao.
Ngồi bên trong huyền phù xa, Tang Thiên dựa vào cửa sổ xe, hai mắt khẽ nhắm lại, khóe miệng ngậm một điếu thuốc lá, chậm rãi hút, từng làn khói từ trong miệng của hắn nhè nhẹ
bay ra, hai mắt híp lại, nhìn mặt trời trên không qua cửa sổ xe, thấp giọng nói:" Khí trời thật tốt, nếu ma nằm trên bờ cát phơi nắng thì tốt biết máy, ai! Nhưng chỉ có đám nghiệt chướng
kia là không biết hưởng thụ thôi!" "Đúng vậy, đúng vậy!"
Lạc Phu ngồi ở vị trí điều khiển huyền phù xa thoạt nhìn vô cùng hưng phấn, hơn nữa hơn mặc trang phục khổ tăng điều khiển huyền phù xa, quả thực có chút quái dị, bất quá, kỹ thuật
của Lạc Phu đúng là không tệ, từ sau khi tiến vào quỹ đạo, lúc này xe đã tăng tốc tới cực hạn, vừa điều khiển, vừa sờ mó lung tung. "Ân chủ, chiếc xe này của ngài từ đâu vậy! Tính
năng thật tốt, tiểu tăng từ khi tiến vào thể giới này khổ tu tới nay, đây là lần đầu tiên điều khiển loại huyền phù xa võ trang này."
Huyền phù xa này toàn thân màu đen, đầu có hơi lớn, giống như xe Tank vậy, Tang Thiên còn nhớ rõ chiếc xe này là lấy từ chỗ ác nhân cáp, nghe nói là chuyên dùng cho hoàng tất đế
quốc Trafalgar cài gì kỵ sĩ đó. "Lạc Phu! Ngươi muốn trường sanh không?" Tang Thiên thuận miệng hỏi.
Trường sanh? Lạc Phu sửng sốt, giống như đang suy tu một đoạn thời gian rất dài, lúc này mới buồn bực đáp:" Tiểu tăng cũng không biết bản thân có muốn trường sanh hay không,
đi từng bước tính từng bước! Nếu như muốn trường sanh, vậy còn không phải là sống đến mệt sao!" "Tiểu tử ngươi đúng là người thông minh nhất trong thiên hạ àh!" Tang Thiên
cười lớn. "Đúng vậy! Theo đuổi lý tưởng luôn mệt."
"Tiểu tăng từ sau khi nhìn thấy Tu La đại nhân từ ân chủ, tu vị đã tăng lên cảnh giới chiến thần, chỉ cần cố gắng một chút, đột phát cảnh giới chiến thần, tiểu tăng có thể tiến hóa thành
thiên nhân, mệt một chút cũng đáng giá." "Mẹ kiếp!" Tang Thiên giơ tay tát một cái! Mắng:" Lão tử gọi ngươi thiên nhân! Ngươi còn tiến hóa! Ta gọi ngươi là tiến hóa! Tiến hóa!"
"Ân...ân chủ! Tiểu tăng cũng chỉ muốn đến vô tận thế giới nhìn một cái!" Lạc Phu đến từ Bát Giác Cao Tháp, mà Bát Giác Cao Tháp vốn thuộc về vô tận thế giới, cho nên, Lạc Phu vẫn
muốn tới nơi này một chút.
"Vô tận thế giới sao có thể so với thế giới này, nơi đó quả thật chính là *** chó! Một đám chư thần *** chó! Trong thiên địa ba nghìn tiểu thế giới, mà vô tận thế giới lại còn là trung
tâm, nơi này có rất nhiều chủng tộc khác nhau, thiên nhân tại vô tận thế giới thật sự là, thật sự là..." Tang Thiên cuối cùng cũng không có nói hết, nói:" Huống chi thiên nhân cũng có
thiên nhân yếu kém, có quỷ mới biết một ngày nào đó đột nhiên chết một cách khó hiểu. Lão tử nghĩ đến, ngươi cả đời này ăn uống cũng đủ rồi, sống lâu như vậy làm cái gì? Càng
sống lâu càng có nhiều chuyện phiền phức."
Người già, nên có nhiều xúc động, Tang Thiên cũng không phải là một người dễ xúc động, bất quá nhìn thấy tiểu tử Lạc Phu coi như thuận mắt, không khỏi nói nhiều thêm vài câu. "Ân
chủ thật sự đã ăn no nên không biết đói sao!"
Lạc Phu không biết Tang Thiên là ai, cũng không biết Tang Thiên rốt cuộc là có thân phận gì, nhưng có một chút hắn vô cùng rõ, bản thân có thể nhìn thấy Tu La từ trong mắt ân chủ,
điều này có nghĩa ân chủ tuyệt đối là siêu phàm thoát tục. "Ha ha ha!"
Nghe vậy, Tang Thiên đột nhiên ha ha cười lớn, nhìn qua cửa sổ xe phát hiện mấy huyền phù xa khác chạy trên quỹ đạo cũng ló đầu ra cửa sổ nhìn lại. Tang Thiên tâm trạng tò mò,
cũng nhìn theo, híp mắt nhìn lại, chỉ thấy phía chân trời xa xa dĩ nhiên có một ngôi sao.
Tang Thiên nhìn kỹ lại, đó cũng không phải là ngôi sao thật sự, chỉ là một loại hình ảnh do phù văn tạo thành trên bầu trời mà thôi, đồ đằng này có chút quen mắt, nhưng trong lúc nhất
thời thật sự không nghĩ ra. "Vật đó là gì vậy."
Lạc Phu nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy hình ngôi sao phía chân trời, đầu tiên là sửng sốt, sau đó là cả kinh, rồi cưới lớn vui vẻ. "Cạp cạp! Là phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần!"
Phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần? Tang Thiên vừa nghĩ, dường như nhớ tới cái gì đó, nói:" Có phải là có liên quan tới câu lạc bộ Yêu Nguyệt hay không?"
Lạc phu vẻ mặt hưng phấn, gật đầu một cái thật mạnh. "Đúng vậy! Đây là phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần của câu lạc bộ Yêu Nguyệt! Đồ án này xuất hiện, đây là lệnh triệu tập tất cả
thành viên trên thế giới của câu lạc bộ Yêu Nguyệt! Ha ha ha! Ân chủ, chúng ta lần này có thể mở rộng tầm mắt rồi! Tất cả các thành viên của câu lạc bộ Yêu Nguyệt đều là mỹ nữ đến
từ các nơi!"
"Di! Đại sự bất hảo." Sự hưng phấn trên mặt Lạc Phu dần dần biến mất, nghiêm túc nói:" Câu lạc bộ Yêu Nguyệt ở Prague, mà Prague chi chủ Christine lại là trưởng lão câu lạc bộ
Yêu Nguyệt, hơn nữa, Christine đã quyết định mở ra nhân linh địa khí của Prague."
Nhân linh địa khí, nói thật, Tang Thiên đối với cái này cũng không tính là xa lạ, nhưng cũng không phải là rất quen thuộc, chỉ biết nhân linh địa khí là do nhân hoàng bố trí từ rất lâu rồi,
nhân hoàng là ai, sợ rằng tùy tiện tìm một người đều biết đó là ai.
Ngàn năm trước, nhân loại gặp phải không gian loạn lưu, chủng tộc ngoài hành tinh xâm lấn không kiêng nể, văn minh nhân loại sắp bị hủy diệt, vào lúc ấy một người vô cùng cường
hãn hoành không xuất thế, nghe nói người này trời sanh thần lực, đái lĩnh nhân loại chống lại người ngoài hành tinh xâm lược, trận chiến này giằng so suốt chín mươi chín năm, chín
mươi chín năm sau, nhân loại mới tiến vào tân kỷ nguyên.
Nhân hoàng cũng không có xưng đế, sau khi nhân loại tiến vào tân kỷ nguyên, hắn lấy huyết mạch thiên lực bố trí nhân linh địa khí thủ hộ nhân loại, rồi sau đó biến mất thần bí, được
đời sau tôn xưng là nhân hoàng.
Hiện tại hệ thống tu luyện của mọi người là do vị nhân hoàng này lưu lại, hơn nữa thiên nhân cũng là bắt đầu từ thời nhân hoàng, có người nói, nhân hoàng là người đầu tiên trên thế
giới này thành công tiến hóa thành thiên nhân, cũng có người nói nhân hoàng vốn là thiên nhân, ngàn năm trôi qua, truyền thuyết về nhân hoàng có rất nhiều.
Lúc ấy nhân hoàng mang theo nhân loại chiến đấu, Tang Thiên còn chưa sinh ra, sau khi hắn sinh ra nhân loại đã tiến vào tân kỷ nguyên, cho nên, hắn cũng không có gặp được nhân
hoàng trong truyền thuyết, bất quá, Tang Thiên tại vô tận thế giới từng cố tìm kiếm nhân hoàng, đáng tiếc là, không người nào nghe nói qua về nhân hoàng, thậm chí chưa người nào
nghe qua tên hắn, cuối cùng cũng không tìm thấy được gì.
Tang Thiên biết rõ bảy đạo nhân linh địa khí này ở đâu, trong đó Prague chiếm cứ một đạo, hơn nữa mục đích chuyến đi lần này của hắn là chuẩn bị đến địa phương này ra tay.
"Gia tốc, thẳng đến Prague."
"Được rồi!" Lạc Phu lập tức tăng tốc đến cực hạn.
"Lạc Phu, lúc ấy tại pho tượng Yêu Nguyệt ở quảng trường Prague, ta thấy tiểu tử ngươi nói tới cái gì mà, Christine hành động này của ngươi sẽ làm cho nhân loại diệt vong, ngươi
hình như đã sớm biết chuyện này? Cũng đúng, Bát Giác Cao Tháp đối với con gái điếm Diệu Thiện bảo sao nghe vậy, ngươi biết điều này cũng đúng!"
"Đúng vậy! Lúc ấy tiểu tăng còn ở Bát Giác Cao Tháp, lúc ấy Prague chi chủ từng đi bái phỏng sư phó của tiểu tăng, cho nên tiểu tăng mới biết được chuyện nàng quyết định mở ra
nhân linh địa khí, sau khi tiểu tăng giết chết sư phụ, liền lén rời khỏi Bát Giác Cao Tháp, cảm thấy không biết đi đâu, nên đi ngăn cản Prague chi chủ, thế nhưng Christine tu vị kinh
người, tiểu tăng căn bản không phải là đối thủ." "Nói một chút xem ngươi tại sao lại giết chết sư phó của ngươi."
"Sư phụ cùng mấy vị sư bá đều nói tiểu tăng là quỷ nhan, quỷ nhan là yêu ma, cho nên phải diệt trừ, tiểu tăng còn chưa có sống đủ, không muốn chết, liền lén giết chết sư phụ, tiểu
tăng mặc dù một mực khổ tu tại Bát Giác Cao Tháp, nhưng lại không tin số mệnh."
"Bát Giác Cao Tháp có thể tạo ra một cực phẩm như ngươi, thật đúng là làm cho ta kinh ngạc không ít." Trong ấn tượng của Tang Thiên, con đường tu hành của Bát Giác Cao Tháp
chính là tín ngưỡng, mà vận mệnh là tín ngưỡng chi thần không thể thay thế trong lòng bọn họ, Lạc Phu có thể làm phản mà nói, đích xác là phải bội phục hắn. "Ngươi ngay từ lúc nhỏ
đã lớn lên tại Bát Giác Cao tháp sao?" "Đúng vậy!"
Tang Thiên gật đầu, không nói gì, Bát Giác Cao Tháp thu dưỡng Lạc Phu sợ rằng không phải ngẫu nhiên, có thể đã sớm nhìn ra hắn là quỷ nhan. Mà quỷ nhan cùng yêu nhan của
Nhiễm Linh giống nhau, một khi thức tỉnh, hậu quả vô cùng kinh khủng, như nữ vương Vô U Sơn, nàng chính là yêu nhan tại thế, sau khi thức tỉnh trực tiếp tạo ra một chủng tộc cao
đẳng, ngẫm lại thật là kinh khủng! Cho dù là tại vô tận thế giới, địa vị của Vô U Sơn Dạ Vô U so với các chủng khác còn cao hơn nhiều. Về phần sau khi quỷ nhan thức tỉnh sẽ tạo
thành cái gì, Tang Thiên không biết, cũng chưa từng nghe nói qua.
Vào lúc này, Liên Bang, thành thị Thượng Kinh, trong một quán ăn vặt, lão bản đang tính toán sổ sách, chỉ là lão bản này tựa hồ có chút không chuyên tâm, bởi vì hôm nay trong quán
có một khác nhân quái dị, nhưng lại là một nữ nhân vô cùng mỹ lệ, đẹp đến độ làm cho người ta say lòng, làm cho người ta bị hớp hồn, mỹ đến nỗi làm cho các khác nhân trong quan
quên cả ăn cơm. Chính xác mà nói là có hai người, một đại mỹ nhân và một tiểu mỹ nhân. "Nữ vương tỷ tỷ người vẫn mê người như vậy, người xem bọn họ ngay cả ăn cơm cũng
quên mất rồi."
"Tiểu nha đầu ngươi vẫn nghịch ngợm như vậy, mau ăn cơm đi."
Dạ Vô U le lưỡi, lại hỏi:" Nữ vương tỷ tỷ, bọn tỷ muội đều đã rời khỏi thế giới này rồi sao?" "Đúng vậy! Đều đã đi, ta lần này tới là để đón ngươi." "Hả! Nữ vương tỷ tỷ, chúng ta lúc
nào đi?" "Ah! Chờ một thời gian nữa, ta trước tiên phải tìm một người, sau khi tìm được chúng ta liền rời đi." "Tìm người? Tìm ai?" "Một người con gái có yêu nhan."
nói là hắn hiện tại căn bản không có lý tưởng, cho dù là có hắn cũng không có tâm trạng đi liều mạng, không biết có phải là do sống thời gian dài quá hay không, hay là đã nhìn thấu
những điều huyền bí dị thường mà người khác không biết trong thiên địa, cho nên, hắn chỉ muốn bản thân sống cuộc sống mà mình thích thôi, mỗi ngày phơi nắng, không có việc gì
làm thì đùa giỡn với mấy tiểu muội muội, lúc nhàm chán thì câu dẫn vài thiếu phụ, buồn chán thì tùy tiện tìm một việc để vui đùa, đây là cuộc sống là Tang Thiên từng hy vọng. Đáng
tiếc, trời không toại lòng người.
Nếu nói tính cách của Tang Thiên vô cùng an tĩnh, không bằng nói tích cách của hắn có khuynh hướng bị động, uh, là bị động. Hắn sẽ không chủ động gây phiền toái, cũng không chủ
động đi tìm phiền toái, chỉ cần không động chạm đến nguyên tắc của hắn, dù là trời long đất lở, hắn cũng không thèm quan tâm.
Nhưng mà, nếu như động đến nguyên tắc của hắn, hắn bị động bắn ngược trở lại, nguyên tắc bị động đến càng sâu, thì bị bắn ngược trở lại càng mạnh.
Hiển nhiên, Thánh Diệu chi quang đã động sâu đến nguyên tắc của hắn, cho nên, hắn mới bị động phản kháng lại. Giữa trưa, mặt trời lên cao.
Ngồi bên trong huyền phù xa, Tang Thiên dựa vào cửa sổ xe, hai mắt khẽ nhắm lại, khóe miệng ngậm một điếu thuốc lá, chậm rãi hút, từng làn khói từ trong miệng của hắn nhè nhẹ
bay ra, hai mắt híp lại, nhìn mặt trời trên không qua cửa sổ xe, thấp giọng nói:" Khí trời thật tốt, nếu ma nằm trên bờ cát phơi nắng thì tốt biết máy, ai! Nhưng chỉ có đám nghiệt chướng
kia là không biết hưởng thụ thôi!" "Đúng vậy, đúng vậy!"
Lạc Phu ngồi ở vị trí điều khiển huyền phù xa thoạt nhìn vô cùng hưng phấn, hơn nữa hơn mặc trang phục khổ tăng điều khiển huyền phù xa, quả thực có chút quái dị, bất quá, kỹ thuật
của Lạc Phu đúng là không tệ, từ sau khi tiến vào quỹ đạo, lúc này xe đã tăng tốc tới cực hạn, vừa điều khiển, vừa sờ mó lung tung. "Ân chủ, chiếc xe này của ngài từ đâu vậy! Tính
năng thật tốt, tiểu tăng từ khi tiến vào thể giới này khổ tu tới nay, đây là lần đầu tiên điều khiển loại huyền phù xa võ trang này."
Huyền phù xa này toàn thân màu đen, đầu có hơi lớn, giống như xe Tank vậy, Tang Thiên còn nhớ rõ chiếc xe này là lấy từ chỗ ác nhân cáp, nghe nói là chuyên dùng cho hoàng tất đế
quốc Trafalgar cài gì kỵ sĩ đó. "Lạc Phu! Ngươi muốn trường sanh không?" Tang Thiên thuận miệng hỏi.
Trường sanh? Lạc Phu sửng sốt, giống như đang suy tu một đoạn thời gian rất dài, lúc này mới buồn bực đáp:" Tiểu tăng cũng không biết bản thân có muốn trường sanh hay không,
đi từng bước tính từng bước! Nếu như muốn trường sanh, vậy còn không phải là sống đến mệt sao!" "Tiểu tử ngươi đúng là người thông minh nhất trong thiên hạ àh!" Tang Thiên
cười lớn. "Đúng vậy! Theo đuổi lý tưởng luôn mệt."
"Tiểu tăng từ sau khi nhìn thấy Tu La đại nhân từ ân chủ, tu vị đã tăng lên cảnh giới chiến thần, chỉ cần cố gắng một chút, đột phát cảnh giới chiến thần, tiểu tăng có thể tiến hóa thành
thiên nhân, mệt một chút cũng đáng giá." "Mẹ kiếp!" Tang Thiên giơ tay tát một cái! Mắng:" Lão tử gọi ngươi thiên nhân! Ngươi còn tiến hóa! Ta gọi ngươi là tiến hóa! Tiến hóa!"
"Ân...ân chủ! Tiểu tăng cũng chỉ muốn đến vô tận thế giới nhìn một cái!" Lạc Phu đến từ Bát Giác Cao Tháp, mà Bát Giác Cao Tháp vốn thuộc về vô tận thế giới, cho nên, Lạc Phu vẫn
muốn tới nơi này một chút.
"Vô tận thế giới sao có thể so với thế giới này, nơi đó quả thật chính là *** chó! Một đám chư thần *** chó! Trong thiên địa ba nghìn tiểu thế giới, mà vô tận thế giới lại còn là trung
tâm, nơi này có rất nhiều chủng tộc khác nhau, thiên nhân tại vô tận thế giới thật sự là, thật sự là..." Tang Thiên cuối cùng cũng không có nói hết, nói:" Huống chi thiên nhân cũng có
thiên nhân yếu kém, có quỷ mới biết một ngày nào đó đột nhiên chết một cách khó hiểu. Lão tử nghĩ đến, ngươi cả đời này ăn uống cũng đủ rồi, sống lâu như vậy làm cái gì? Càng
sống lâu càng có nhiều chuyện phiền phức."
Người già, nên có nhiều xúc động, Tang Thiên cũng không phải là một người dễ xúc động, bất quá nhìn thấy tiểu tử Lạc Phu coi như thuận mắt, không khỏi nói nhiều thêm vài câu. "Ân
chủ thật sự đã ăn no nên không biết đói sao!"
Lạc Phu không biết Tang Thiên là ai, cũng không biết Tang Thiên rốt cuộc là có thân phận gì, nhưng có một chút hắn vô cùng rõ, bản thân có thể nhìn thấy Tu La từ trong mắt ân chủ,
điều này có nghĩa ân chủ tuyệt đối là siêu phàm thoát tục. "Ha ha ha!"
Nghe vậy, Tang Thiên đột nhiên ha ha cười lớn, nhìn qua cửa sổ xe phát hiện mấy huyền phù xa khác chạy trên quỹ đạo cũng ló đầu ra cửa sổ nhìn lại. Tang Thiên tâm trạng tò mò,
cũng nhìn theo, híp mắt nhìn lại, chỉ thấy phía chân trời xa xa dĩ nhiên có một ngôi sao.
Tang Thiên nhìn kỹ lại, đó cũng không phải là ngôi sao thật sự, chỉ là một loại hình ảnh do phù văn tạo thành trên bầu trời mà thôi, đồ đằng này có chút quen mắt, nhưng trong lúc nhất
thời thật sự không nghĩ ra. "Vật đó là gì vậy."
Lạc Phu nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy hình ngôi sao phía chân trời, đầu tiên là sửng sốt, sau đó là cả kinh, rồi cưới lớn vui vẻ. "Cạp cạp! Là phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần!"
Phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần? Tang Thiên vừa nghĩ, dường như nhớ tới cái gì đó, nói:" Có phải là có liên quan tới câu lạc bộ Yêu Nguyệt hay không?"
Lạc phu vẻ mặt hưng phấn, gật đầu một cái thật mạnh. "Đúng vậy! Đây là phù văn đồ Yêu Nguyệt tinh thần của câu lạc bộ Yêu Nguyệt! Đồ án này xuất hiện, đây là lệnh triệu tập tất cả
thành viên trên thế giới của câu lạc bộ Yêu Nguyệt! Ha ha ha! Ân chủ, chúng ta lần này có thể mở rộng tầm mắt rồi! Tất cả các thành viên của câu lạc bộ Yêu Nguyệt đều là mỹ nữ đến
từ các nơi!"
"Di! Đại sự bất hảo." Sự hưng phấn trên mặt Lạc Phu dần dần biến mất, nghiêm túc nói:" Câu lạc bộ Yêu Nguyệt ở Prague, mà Prague chi chủ Christine lại là trưởng lão câu lạc bộ
Yêu Nguyệt, hơn nữa, Christine đã quyết định mở ra nhân linh địa khí của Prague."
Nhân linh địa khí, nói thật, Tang Thiên đối với cái này cũng không tính là xa lạ, nhưng cũng không phải là rất quen thuộc, chỉ biết nhân linh địa khí là do nhân hoàng bố trí từ rất lâu rồi,
nhân hoàng là ai, sợ rằng tùy tiện tìm một người đều biết đó là ai.
Ngàn năm trước, nhân loại gặp phải không gian loạn lưu, chủng tộc ngoài hành tinh xâm lấn không kiêng nể, văn minh nhân loại sắp bị hủy diệt, vào lúc ấy một người vô cùng cường
hãn hoành không xuất thế, nghe nói người này trời sanh thần lực, đái lĩnh nhân loại chống lại người ngoài hành tinh xâm lược, trận chiến này giằng so suốt chín mươi chín năm, chín
mươi chín năm sau, nhân loại mới tiến vào tân kỷ nguyên.
Nhân hoàng cũng không có xưng đế, sau khi nhân loại tiến vào tân kỷ nguyên, hắn lấy huyết mạch thiên lực bố trí nhân linh địa khí thủ hộ nhân loại, rồi sau đó biến mất thần bí, được
đời sau tôn xưng là nhân hoàng.
Hiện tại hệ thống tu luyện của mọi người là do vị nhân hoàng này lưu lại, hơn nữa thiên nhân cũng là bắt đầu từ thời nhân hoàng, có người nói, nhân hoàng là người đầu tiên trên thế
giới này thành công tiến hóa thành thiên nhân, cũng có người nói nhân hoàng vốn là thiên nhân, ngàn năm trôi qua, truyền thuyết về nhân hoàng có rất nhiều.
Lúc ấy nhân hoàng mang theo nhân loại chiến đấu, Tang Thiên còn chưa sinh ra, sau khi hắn sinh ra nhân loại đã tiến vào tân kỷ nguyên, cho nên, hắn cũng không có gặp được nhân
hoàng trong truyền thuyết, bất quá, Tang Thiên tại vô tận thế giới từng cố tìm kiếm nhân hoàng, đáng tiếc là, không người nào nghe nói qua về nhân hoàng, thậm chí chưa người nào
nghe qua tên hắn, cuối cùng cũng không tìm thấy được gì.
Tang Thiên biết rõ bảy đạo nhân linh địa khí này ở đâu, trong đó Prague chiếm cứ một đạo, hơn nữa mục đích chuyến đi lần này của hắn là chuẩn bị đến địa phương này ra tay.
"Gia tốc, thẳng đến Prague."
"Được rồi!" Lạc Phu lập tức tăng tốc đến cực hạn.
"Lạc Phu, lúc ấy tại pho tượng Yêu Nguyệt ở quảng trường Prague, ta thấy tiểu tử ngươi nói tới cái gì mà, Christine hành động này của ngươi sẽ làm cho nhân loại diệt vong, ngươi
hình như đã sớm biết chuyện này? Cũng đúng, Bát Giác Cao Tháp đối với con gái điếm Diệu Thiện bảo sao nghe vậy, ngươi biết điều này cũng đúng!"
"Đúng vậy! Lúc ấy tiểu tăng còn ở Bát Giác Cao Tháp, lúc ấy Prague chi chủ từng đi bái phỏng sư phó của tiểu tăng, cho nên tiểu tăng mới biết được chuyện nàng quyết định mở ra
nhân linh địa khí, sau khi tiểu tăng giết chết sư phụ, liền lén rời khỏi Bát Giác Cao Tháp, cảm thấy không biết đi đâu, nên đi ngăn cản Prague chi chủ, thế nhưng Christine tu vị kinh
người, tiểu tăng căn bản không phải là đối thủ." "Nói một chút xem ngươi tại sao lại giết chết sư phó của ngươi."
"Sư phụ cùng mấy vị sư bá đều nói tiểu tăng là quỷ nhan, quỷ nhan là yêu ma, cho nên phải diệt trừ, tiểu tăng còn chưa có sống đủ, không muốn chết, liền lén giết chết sư phụ, tiểu
tăng mặc dù một mực khổ tu tại Bát Giác Cao Tháp, nhưng lại không tin số mệnh."
"Bát Giác Cao Tháp có thể tạo ra một cực phẩm như ngươi, thật đúng là làm cho ta kinh ngạc không ít." Trong ấn tượng của Tang Thiên, con đường tu hành của Bát Giác Cao Tháp
chính là tín ngưỡng, mà vận mệnh là tín ngưỡng chi thần không thể thay thế trong lòng bọn họ, Lạc Phu có thể làm phản mà nói, đích xác là phải bội phục hắn. "Ngươi ngay từ lúc nhỏ
đã lớn lên tại Bát Giác Cao tháp sao?" "Đúng vậy!"
Tang Thiên gật đầu, không nói gì, Bát Giác Cao Tháp thu dưỡng Lạc Phu sợ rằng không phải ngẫu nhiên, có thể đã sớm nhìn ra hắn là quỷ nhan. Mà quỷ nhan cùng yêu nhan của
Nhiễm Linh giống nhau, một khi thức tỉnh, hậu quả vô cùng kinh khủng, như nữ vương Vô U Sơn, nàng chính là yêu nhan tại thế, sau khi thức tỉnh trực tiếp tạo ra một chủng tộc cao
đẳng, ngẫm lại thật là kinh khủng! Cho dù là tại vô tận thế giới, địa vị của Vô U Sơn Dạ Vô U so với các chủng khác còn cao hơn nhiều. Về phần sau khi quỷ nhan thức tỉnh sẽ tạo
thành cái gì, Tang Thiên không biết, cũng chưa từng nghe nói qua.
Vào lúc này, Liên Bang, thành thị Thượng Kinh, trong một quán ăn vặt, lão bản đang tính toán sổ sách, chỉ là lão bản này tựa hồ có chút không chuyên tâm, bởi vì hôm nay trong quán
có một khác nhân quái dị, nhưng lại là một nữ nhân vô cùng mỹ lệ, đẹp đến độ làm cho người ta say lòng, làm cho người ta bị hớp hồn, mỹ đến nỗi làm cho các khác nhân trong quan
quên cả ăn cơm. Chính xác mà nói là có hai người, một đại mỹ nhân và một tiểu mỹ nhân. "Nữ vương tỷ tỷ người vẫn mê người như vậy, người xem bọn họ ngay cả ăn cơm cũng
quên mất rồi."
"Tiểu nha đầu ngươi vẫn nghịch ngợm như vậy, mau ăn cơm đi."
Dạ Vô U le lưỡi, lại hỏi:" Nữ vương tỷ tỷ, bọn tỷ muội đều đã rời khỏi thế giới này rồi sao?" "Đúng vậy! Đều đã đi, ta lần này tới là để đón ngươi." "Hả! Nữ vương tỷ tỷ, chúng ta lúc
nào đi?" "Ah! Chờ một thời gian nữa, ta trước tiên phải tìm một người, sau khi tìm được chúng ta liền rời đi." "Tìm người? Tìm ai?" "Một người con gái có yêu nhan."
/418
|