Lam công chúa cùng Tiết Thiên Diệp xuất hiện tại nghiễm tràng Prague làm cho không ít người hỗn loạn, hai nàng không phải ngôi sao, cho nên không cần ký tên khắp nơi, mọi người cũng không phải là fna hâm mộ, ngoại trừ được nhìn no mắt ra, một số nam đồng bào khác hưng phấn rống lên hai tiếng ra cũng không có làm ra hành vi gì gọi là quá mức, nơi này cũng không có trải thảm hồng, cho nên hai này cũng không cần đi tới.
"Không biết Christine muốn làm cái gì, nàng ta biết rõ là khi sử dụng Yêu Nguyệt tinh thần đồ sẽ dẫn tới không ít người, mà nàng ta còn làm như vậy, hiện tại lại cấm mọi người tiến vào, lão yêu bà này thật sự là ghê tởm!" Tiết Thiên Diệp không thích bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác cả người không được tự nhiên. Trái lại Lam Tình thật ra rất là tự nhiên, đúng vậy, nàng hàng năm đều có một loạt các hoạt động, nhìn quen loại tràng diện này rồi.
"Christine vô cùng thông minh, nàng làm như vậy chắc chắc có mục đích." Lam Tình so với Tiết Thiên Diệp còn biết nhiều hơn, nàng vô cùng rõ ràng lần này đến đây là vì cái gì, chuyện gì sẽ phát sinh, Christine nếu làm như vậy, nhất định là muốn lợi dụng những người này để đạt mục đích gì đó.
Mục đích của Christine là muốn mở nha nhân linh địa khí của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mà nàng cũng biết đại tỷ khẳng định sẽ ngăn cản, Christine muốn lợi dụng những người này làm cái gì? Đem kế hoạch Thánh Diệu chi quang mói cho mọi người? Không có khả năng! Nhân linh địa khí?
Nghĩ đến bí mật về nhân linh địa khí mà không ai biết, nội tâm Lam Tình đột nhiên cả kinh, nếu như Christine lợi dụng những người ngày để mở ra nhân linh địa khí, vậy những người này khẳng định sẽ không để ý tới bất cứ cái gì mà muốn mở ra nhân linh địa khí. Đến lúc đó đại tỷ căn bản không thể ngăn cản. Nghĩ đến đây, Lam Tình không khỏi cảm thấy lo lắng.
"Mau nhìn! Ba người kia là ai!" "Bọn họ nhìn rất quen." Mọi người đều nhìn về phía ba người thanh niên đi ra từ trong ba cái đĩa bay, nhìn khuôn mặt của ba người thanh niên này, rất nhiều người đều cảm giác được vô cùng quen thuộc, đột nhiên có người cả kinh kêu lên. "Đó là Mã Viên!!"
"Mã Viên? Cái tên này rất quen!"
"Mã Viên? Chẳng lẽ hắn là công tử quốc vụ tổng lý Mã Tiên Lạc?"
"Là hắn! Nhất định là hắn, nhất định là công tử Mã tể tướng, Mã Viên!"
"Còn hai người kia. Một người là Robet, là công tử đại công tước Thánh Đường Moss, người còn lại là Diệp Nha Phong, là công tử của nghị viện Diệp Cửu Tần Cửu Thiên Các!"
Mã Viên? Robert? Diệp Nha Phong?
Mọi người khi nhắc tới ba cái tên này sắc mặt đều đại biến, nếu như chỉ thấy một trong ba người Mã Viên thôi, mọi người sẽ không như vậy, nhưng hiện tại ba người cùng xuất hiện, mọi người đồng thời nghĩ tới một tồn tại làm cho người ta sợ hãi khác, Thái Tử Đảng.
Đúng vậy! Cả Liên Bang không ai không biết đến sự tồn tại của Thái Tử Đảng, nói đến Thái Tử Đảng, tất cả mọi người đều biến sắc, chưa có người nào quên sự kiện làm oanh động Liên Bang ba năm trước đây, một sự kiện điên cuồng làm oanh động toàn bộ nhân loại mà kẻ khác phải thống hận. Ba năm trước đây, có một sự kiện phát sinh tại một tỉnh của Liên Bang, tỉnh Thái Nhĩ.
Tỉnh Thái Nhĩ, thành thị số 10, có khoảng hơn bốn vạn dân cư liên tục bị giết hại điên cuồng trong hơn mười ngày, vô luận nam nữ già trẻ đều bị chết một cách bi thảm trong thành thị, mọi người vẫn còn nhớ rõ hình ảnh được công bố lúc ấy trên internet, trên đường, trên nhà cao tầng, trên huyền phù xa đều chất đầy thi thể, có lão già, có trẻ con mới sinh, thậm chí còn có cả bà bầu. Bọn họ đều bị chết một cách bi thảm, có người bị mất đầu, mất tay, nhưng những thi thể này đều có một điểm giống nhau, đó chính là máu trong cơ thể đều bị hút ra hết trở thành xác khô.
Lúc ấy không người nào biết chuyện gì xảy ra, quan địa phương thì tuyên bố người tỉnh này bị bệnh độc tập kích, mọi người lúc ấy cũng tin là thật, nhưng 2 ngày sau, sau khi một người thần bí công khai, mọi người mới biết được không phải là bệnh độc tập kích, căn bản là do hơn 50 người thanh niên liên tục đồ sát hơn 4 vạn dân cư trong tỉnh Thái Nhĩ này trong mười ngày liên tục.
Sau khi biết được thân phận của hơn 50 người thanh niên này, mọi người khiếp sợ phát hiện, bọn họ dĩ nhiên là công tử của các nghị viện Cửu Thiên Các, công tử đại công tước Thánh Đường, công tử đến từ Ám Ảnh, công tử đến từ Thiên Nhãn, các công tử đến từ các đại gia tộc thế lực lớn.
Hơn năm mươi người thanh niên này tạo thành một cái Thái Tử Đảng.
Mà đứng đầu Thái Tử Đảng chính là "thập phương Thái Tử", công tử nghị trưởng Cửu Thiên Các Arthur, đại hoàng tử Thánh Đường:Aide Lu, nhị hoàng tử Daniel, tam hoàng tử Lang Gia, công tử quốc vụ tổng lý Cửu Thiên Các:Mã Viên, công tử Thiên Nhãn Tư Mã Hải, thiếu chủ Ám Ảnh: Xích Liên Phá, nhị thiếu gia Ám Ảnh: Xích Ngọc Tề, công tử Prague: Oliver Buddha, công tử Nam Hải: Lăng Phi Thiên. Mười người nay đều là đến từ các đại gia tộc, đều là các công tử ca.
Ba năm trước đây sau khi mọi người biết được vụ giết chóc tại Thái Nhĩ tỉnh là do những người trong Thái Tử Đảng này gây nên, mọi người đều biểu tỉnh kháng nghị, lúc đầu chỉ có mấy người kháng nghị, đến sau có thêm nhiều ngưòi gia nhập, cuối cùng biến thành cả nhân loại kháng nghị.
Cuối cùng, lãnh đạo cao nhất của Thánh Đường cùng Cửu Thiên Các ra mặt tuyên bố, người trong tỉnh Thái Nhĩ là bị bệnh độc tập kích, vì phòng ngừa bệnh độc khuếch tán, Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường mới làm ra một quyết định gian na, chỉ có thể giết tất cả người bị lây bệnh trong tĩnh Thái Nhĩ đó.
Mọi người nửa ngờ nửa tin, chất vấn vì sao để cho các công tử ca này đi làm.
Lúc đó quan địa phương trả lời rằng, 50 người thanh niên bọn họ đã gia nhập quân đội từ lâu, hơn nữa còn tiếp nhận tiến hóa thí nghiệm của Liên Bang rồi, nên tự xin anh dũng đi tới tĩnh Thái Nhĩ vì dân trừ hại, không tiếc an nguy của bản thân, muốn phòng ngửa bệnh độc bị khuếch átn, cuối cùng quan phương công bố, thực tế thủ đoạn xử lý của bọn Thái Tử Đảng có chút tàn nhãn, bởi vậy, Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường lại đưa ra một quyết định.
Đem hơn 50 người này tống vào ngục giam vô điều kiện trong vòng ba năm. Năm đó quan phương đưa ra rất nhiều chứng cớ, cho thấy người trong tỉnh Thái Nhĩ thời điểm đó bị bệnh độc tập kích, rồi sau đó mới phái Thái Tử Đảng đi xử lý phòng ngừa bệnh độc khuếch tán, nghe nói, năm đó Thái Tử Đảng có hơn 50 người, từ sau khi từ tĩnh Thái Nhĩ trở về có có 7-8 người bị nhiễm bệnh độc, đương nhiên, quan phương còn đem thi thể cùng thân phận của bảy người đó công khai cho tất cả mọi người.
Mọi người liền tin tưởng, dù sao Thái Tử Đảng vì xử lý bệnh độc khuếch tán mới đi, còn hy sinh bảy người, mặc dù còn có không ít người thống hận Thái Tử Đảng, nhưng cũng chỉ là thống hận thủ đoạn tàn nhẫn của bọn họ mà thôi.
Cuối cùng, chuyện này không giải quyết được gì, cho dù có một số người còn đang kháng khị, nhưng mà cũng bị người của Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường bí mật xử lý, hơn nữa sau đó Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường còn liên thủ tiến hành phong tỏa hoàn toàn đối với chuyện này, theo thời gian trôi qua, mọi người cũng quên đi. Hiện tại nhìn thấy Mã Viên một trong thập phương Thái Tử của Thái Tử Đảng năm đó, mọi người sao có thể không cảa kinh. Người có cuộc sống tỉ mỉ, thì ba năm thời gian tựa như chỉ một tháng trước mà thôi.
Ba người mặc tây trang từ trên đĩa bay đi xuống, dẫn đầu là Mã Viên giơ tay lên vẫy vẫy vẻ mặt ôn hòa ý cười như gió xuân, giơ tay nhấc chân lộ ra vẻ quân tử.
Mã Viên ngửa đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cười nói:" Đã lâu rồi không có nghe thấy được không khí đặc biệt của Prague, bọn Arthur nói khi nào sẽ tới."
"Á Ngao đang triệu tập tất cả các huynh đệ, chờ sau khi Thái Tử Đảng chúng ta đến đông đủ bọn họ sẽ đi đến đây."
"Ha ha, Á Ngao vẫn như vậy, thích tràng diện lớn." Mã Viên cứ như vậy mà nhắm hai mắt lại, phảng phất như đang hưởng thụ uy phong vậy. "Nếu như không phải vì đuổi theo Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp, ta cũng rất muốn cùng bọn họ cùng đi tới đây." "Ngô! Mã Thiếu, dường như Xích Nhị thiếu gia không có ở chỗ này!"
"Phải không." Mã Viên đưa mắt nhìn quanh, đích xác là không có phát hiện bóng dáng của Xích Ngọc Tề, đừng nói gì đến chuyện nghênh đón, Mã Viên có chút thất vọng. "Xích Ngọc Tề so với ba năm trước đây giống nhau đều không thể làm được việc gì!" "Cũng không biết Xích Nhị thiếu đang làm cái quái gì, không thể liên lạc với hắn được." "Thôi quên đi, đừng động tới hắn, chúng ta qua đó."
Đi nhanh về phía trước, Mã Viên nhìn Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp đang đi phía trước, hắn giơ tay lên, bước nhanh theo sau, cười nói:" Ha ha, ba năm không gặp, Tình nhi càng trở nên mê người hơn, Thiên Diệp càng thêm xinh đẹp hơn."
Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp làm như không nghe thấy, tiếp tục hướng của thành Prague đi đến.
"Tình nhi, Thiên Diệp, mọi người ba năm không gặp, chẳng lẽ các cô không nhớ đến ta sao?"
Lúc này, Tiết Thiên Diệp dừng lại, xoay người, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Mã Viên, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, cười quỷ dị nói:" Mã Viên, ngươi biết không? Ngươi so với ba năm trước đây càng đáng ghét hơn, chỉ nhìn ngươi một cái, ta đã muốn ói rồi." "Thiên Diệp, đi thôi." Lam tình thật sự không muốn nhìn thấy đám người Mã Viên, chỉ muốn nhanh tiến vào Prague.
"Ha ha ha ha!" Mã Viên giơ tay lên, ngửa đầu cười to, nhìn Tiết Thiên Diệp nói:" Thiên Diệp bảo bối, ta không có giống như ba năm trước đây, bị câu nói của cô làm cho tức giận, bế quan suốt ba năm, ta đã thay đổi rất nhiều, sau này cô sẽ chậm rãi hiểu rõ." "Cách xa chúng ta xa một chút, còn dám đi theo, ta liền nói cho mọi người chân tướng ba năm trước đây."
"Chân tướng? Ha ha." Mã Viên nhún vai, vỗ tay một cái, nói:" Không sao cả, chân tướng thì sao, mà không phải chân tướng thì như thế nào? Cho dù bọn ngu ngốc đó biết thì đả sao? Bọn họ có thể làm gì được chúng ta? Uh? Ha ha." Vừa nói, Mã Viên vừa nhìn thành Prague một cách thâm ý, chậm rãi nói:" Ba năm trước đây Thái Tử Đảng chúng ta có thể đồ sát một tỉnh, hôm nay ba năm sau chúng ta... Ha ha, thời đại của chúng ta sẽ bắt đầu từ Prague..."
Đột nhiên, lúc này đám người đang tụ tập trên nghiễm tràng Prague lại bắt đầu hỗn loạn, Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp xoay người nhìn lại, nhìn thấy một đĩa bay võ trang màu trnắg, dấu hiệu trên đĩa bay không người nào không nhận ra, đó chính là dấu hiệu của Thánh Đường. Là ai? Là người nào trong Thánh Đường đến?
Mọi người đều chờ mong, đĩa bay của màu trắng của Thánh Đường nhanh chóng hạ xuống nghiễm tràng Prague, tích tích. Cánh cửa khoang thuyền mở ra, một nữ nhân từ bên trong đi ra, mặc trang phuc Thánh Đường, chân mang giày, khuôn mặt tinh lệ lãnh nhược băng sương, trên trán lộ ra khi chất mạnh mẽ, giống như một nữ chiến thần vậy. Công chúa Thánh Đường, Đệ Nhiễm Linh. "Linh Linh." Tiết Thiên Diệp nhìn thấy bạn tốt, lúc này mới đi tới.
"Ha ha." Mã Viên cũng lãnh đạm cười, nhìn thân ảnh của Nhiễm Linh, ý của của hắn càng thêm đậm. "Đúng mà một tiểu mỹ nhân lạnh lùng."
Sau đó, lại một nữ nhân từ trên đĩa bay đi xuống, mái tóc màu đen tùy ý buông xuống trên vai phải, bộ ngực căng tràn làm cho người ta thèm thuồng, vòng eo mảnh mai lộ ra bên ngoài, chiếc quần lụa mỏng màu xanh, từ trên đĩa bay đi xuống, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy mỉm cười, tràn đầy nhiệt tình cùng sảng khoái. Nàng chính là Nam Hải công chúa Helen.
"Không biết Christine muốn làm cái gì, nàng ta biết rõ là khi sử dụng Yêu Nguyệt tinh thần đồ sẽ dẫn tới không ít người, mà nàng ta còn làm như vậy, hiện tại lại cấm mọi người tiến vào, lão yêu bà này thật sự là ghê tởm!" Tiết Thiên Diệp không thích bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác cả người không được tự nhiên. Trái lại Lam Tình thật ra rất là tự nhiên, đúng vậy, nàng hàng năm đều có một loạt các hoạt động, nhìn quen loại tràng diện này rồi.
"Christine vô cùng thông minh, nàng làm như vậy chắc chắc có mục đích." Lam Tình so với Tiết Thiên Diệp còn biết nhiều hơn, nàng vô cùng rõ ràng lần này đến đây là vì cái gì, chuyện gì sẽ phát sinh, Christine nếu làm như vậy, nhất định là muốn lợi dụng những người này để đạt mục đích gì đó.
Mục đích của Christine là muốn mở nha nhân linh địa khí của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mà nàng cũng biết đại tỷ khẳng định sẽ ngăn cản, Christine muốn lợi dụng những người này làm cái gì? Đem kế hoạch Thánh Diệu chi quang mói cho mọi người? Không có khả năng! Nhân linh địa khí?
Nghĩ đến bí mật về nhân linh địa khí mà không ai biết, nội tâm Lam Tình đột nhiên cả kinh, nếu như Christine lợi dụng những người ngày để mở ra nhân linh địa khí, vậy những người này khẳng định sẽ không để ý tới bất cứ cái gì mà muốn mở ra nhân linh địa khí. Đến lúc đó đại tỷ căn bản không thể ngăn cản. Nghĩ đến đây, Lam Tình không khỏi cảm thấy lo lắng.
"Mau nhìn! Ba người kia là ai!" "Bọn họ nhìn rất quen." Mọi người đều nhìn về phía ba người thanh niên đi ra từ trong ba cái đĩa bay, nhìn khuôn mặt của ba người thanh niên này, rất nhiều người đều cảm giác được vô cùng quen thuộc, đột nhiên có người cả kinh kêu lên. "Đó là Mã Viên!!"
"Mã Viên? Cái tên này rất quen!"
"Mã Viên? Chẳng lẽ hắn là công tử quốc vụ tổng lý Mã Tiên Lạc?"
"Là hắn! Nhất định là hắn, nhất định là công tử Mã tể tướng, Mã Viên!"
"Còn hai người kia. Một người là Robet, là công tử đại công tước Thánh Đường Moss, người còn lại là Diệp Nha Phong, là công tử của nghị viện Diệp Cửu Tần Cửu Thiên Các!"
Mã Viên? Robert? Diệp Nha Phong?
Mọi người khi nhắc tới ba cái tên này sắc mặt đều đại biến, nếu như chỉ thấy một trong ba người Mã Viên thôi, mọi người sẽ không như vậy, nhưng hiện tại ba người cùng xuất hiện, mọi người đồng thời nghĩ tới một tồn tại làm cho người ta sợ hãi khác, Thái Tử Đảng.
Đúng vậy! Cả Liên Bang không ai không biết đến sự tồn tại của Thái Tử Đảng, nói đến Thái Tử Đảng, tất cả mọi người đều biến sắc, chưa có người nào quên sự kiện làm oanh động Liên Bang ba năm trước đây, một sự kiện điên cuồng làm oanh động toàn bộ nhân loại mà kẻ khác phải thống hận. Ba năm trước đây, có một sự kiện phát sinh tại một tỉnh của Liên Bang, tỉnh Thái Nhĩ.
Tỉnh Thái Nhĩ, thành thị số 10, có khoảng hơn bốn vạn dân cư liên tục bị giết hại điên cuồng trong hơn mười ngày, vô luận nam nữ già trẻ đều bị chết một cách bi thảm trong thành thị, mọi người vẫn còn nhớ rõ hình ảnh được công bố lúc ấy trên internet, trên đường, trên nhà cao tầng, trên huyền phù xa đều chất đầy thi thể, có lão già, có trẻ con mới sinh, thậm chí còn có cả bà bầu. Bọn họ đều bị chết một cách bi thảm, có người bị mất đầu, mất tay, nhưng những thi thể này đều có một điểm giống nhau, đó chính là máu trong cơ thể đều bị hút ra hết trở thành xác khô.
Lúc ấy không người nào biết chuyện gì xảy ra, quan địa phương thì tuyên bố người tỉnh này bị bệnh độc tập kích, mọi người lúc ấy cũng tin là thật, nhưng 2 ngày sau, sau khi một người thần bí công khai, mọi người mới biết được không phải là bệnh độc tập kích, căn bản là do hơn 50 người thanh niên liên tục đồ sát hơn 4 vạn dân cư trong tỉnh Thái Nhĩ này trong mười ngày liên tục.
Sau khi biết được thân phận của hơn 50 người thanh niên này, mọi người khiếp sợ phát hiện, bọn họ dĩ nhiên là công tử của các nghị viện Cửu Thiên Các, công tử đại công tước Thánh Đường, công tử đến từ Ám Ảnh, công tử đến từ Thiên Nhãn, các công tử đến từ các đại gia tộc thế lực lớn.
Hơn năm mươi người thanh niên này tạo thành một cái Thái Tử Đảng.
Mà đứng đầu Thái Tử Đảng chính là "thập phương Thái Tử", công tử nghị trưởng Cửu Thiên Các Arthur, đại hoàng tử Thánh Đường:Aide Lu, nhị hoàng tử Daniel, tam hoàng tử Lang Gia, công tử quốc vụ tổng lý Cửu Thiên Các:Mã Viên, công tử Thiên Nhãn Tư Mã Hải, thiếu chủ Ám Ảnh: Xích Liên Phá, nhị thiếu gia Ám Ảnh: Xích Ngọc Tề, công tử Prague: Oliver Buddha, công tử Nam Hải: Lăng Phi Thiên. Mười người nay đều là đến từ các đại gia tộc, đều là các công tử ca.
Ba năm trước đây sau khi mọi người biết được vụ giết chóc tại Thái Nhĩ tỉnh là do những người trong Thái Tử Đảng này gây nên, mọi người đều biểu tỉnh kháng nghị, lúc đầu chỉ có mấy người kháng nghị, đến sau có thêm nhiều ngưòi gia nhập, cuối cùng biến thành cả nhân loại kháng nghị.
Cuối cùng, lãnh đạo cao nhất của Thánh Đường cùng Cửu Thiên Các ra mặt tuyên bố, người trong tỉnh Thái Nhĩ là bị bệnh độc tập kích, vì phòng ngừa bệnh độc khuếch tán, Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường mới làm ra một quyết định gian na, chỉ có thể giết tất cả người bị lây bệnh trong tĩnh Thái Nhĩ đó.
Mọi người nửa ngờ nửa tin, chất vấn vì sao để cho các công tử ca này đi làm.
Lúc đó quan địa phương trả lời rằng, 50 người thanh niên bọn họ đã gia nhập quân đội từ lâu, hơn nữa còn tiếp nhận tiến hóa thí nghiệm của Liên Bang rồi, nên tự xin anh dũng đi tới tĩnh Thái Nhĩ vì dân trừ hại, không tiếc an nguy của bản thân, muốn phòng ngửa bệnh độc bị khuếch átn, cuối cùng quan phương công bố, thực tế thủ đoạn xử lý của bọn Thái Tử Đảng có chút tàn nhãn, bởi vậy, Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường lại đưa ra một quyết định.
Đem hơn 50 người này tống vào ngục giam vô điều kiện trong vòng ba năm. Năm đó quan phương đưa ra rất nhiều chứng cớ, cho thấy người trong tỉnh Thái Nhĩ thời điểm đó bị bệnh độc tập kích, rồi sau đó mới phái Thái Tử Đảng đi xử lý phòng ngừa bệnh độc khuếch tán, nghe nói, năm đó Thái Tử Đảng có hơn 50 người, từ sau khi từ tĩnh Thái Nhĩ trở về có có 7-8 người bị nhiễm bệnh độc, đương nhiên, quan phương còn đem thi thể cùng thân phận của bảy người đó công khai cho tất cả mọi người.
Mọi người liền tin tưởng, dù sao Thái Tử Đảng vì xử lý bệnh độc khuếch tán mới đi, còn hy sinh bảy người, mặc dù còn có không ít người thống hận Thái Tử Đảng, nhưng cũng chỉ là thống hận thủ đoạn tàn nhẫn của bọn họ mà thôi.
Cuối cùng, chuyện này không giải quyết được gì, cho dù có một số người còn đang kháng khị, nhưng mà cũng bị người của Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường bí mật xử lý, hơn nữa sau đó Cửu Thiên Các cùng Thánh Đường còn liên thủ tiến hành phong tỏa hoàn toàn đối với chuyện này, theo thời gian trôi qua, mọi người cũng quên đi. Hiện tại nhìn thấy Mã Viên một trong thập phương Thái Tử của Thái Tử Đảng năm đó, mọi người sao có thể không cảa kinh. Người có cuộc sống tỉ mỉ, thì ba năm thời gian tựa như chỉ một tháng trước mà thôi.
Ba người mặc tây trang từ trên đĩa bay đi xuống, dẫn đầu là Mã Viên giơ tay lên vẫy vẫy vẻ mặt ôn hòa ý cười như gió xuân, giơ tay nhấc chân lộ ra vẻ quân tử.
Mã Viên ngửa đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cười nói:" Đã lâu rồi không có nghe thấy được không khí đặc biệt của Prague, bọn Arthur nói khi nào sẽ tới."
"Á Ngao đang triệu tập tất cả các huynh đệ, chờ sau khi Thái Tử Đảng chúng ta đến đông đủ bọn họ sẽ đi đến đây."
"Ha ha, Á Ngao vẫn như vậy, thích tràng diện lớn." Mã Viên cứ như vậy mà nhắm hai mắt lại, phảng phất như đang hưởng thụ uy phong vậy. "Nếu như không phải vì đuổi theo Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp, ta cũng rất muốn cùng bọn họ cùng đi tới đây." "Ngô! Mã Thiếu, dường như Xích Nhị thiếu gia không có ở chỗ này!"
"Phải không." Mã Viên đưa mắt nhìn quanh, đích xác là không có phát hiện bóng dáng của Xích Ngọc Tề, đừng nói gì đến chuyện nghênh đón, Mã Viên có chút thất vọng. "Xích Ngọc Tề so với ba năm trước đây giống nhau đều không thể làm được việc gì!" "Cũng không biết Xích Nhị thiếu đang làm cái quái gì, không thể liên lạc với hắn được." "Thôi quên đi, đừng động tới hắn, chúng ta qua đó."
Đi nhanh về phía trước, Mã Viên nhìn Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp đang đi phía trước, hắn giơ tay lên, bước nhanh theo sau, cười nói:" Ha ha, ba năm không gặp, Tình nhi càng trở nên mê người hơn, Thiên Diệp càng thêm xinh đẹp hơn."
Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp làm như không nghe thấy, tiếp tục hướng của thành Prague đi đến.
"Tình nhi, Thiên Diệp, mọi người ba năm không gặp, chẳng lẽ các cô không nhớ đến ta sao?"
Lúc này, Tiết Thiên Diệp dừng lại, xoay người, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Mã Viên, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, cười quỷ dị nói:" Mã Viên, ngươi biết không? Ngươi so với ba năm trước đây càng đáng ghét hơn, chỉ nhìn ngươi một cái, ta đã muốn ói rồi." "Thiên Diệp, đi thôi." Lam tình thật sự không muốn nhìn thấy đám người Mã Viên, chỉ muốn nhanh tiến vào Prague.
"Ha ha ha ha!" Mã Viên giơ tay lên, ngửa đầu cười to, nhìn Tiết Thiên Diệp nói:" Thiên Diệp bảo bối, ta không có giống như ba năm trước đây, bị câu nói của cô làm cho tức giận, bế quan suốt ba năm, ta đã thay đổi rất nhiều, sau này cô sẽ chậm rãi hiểu rõ." "Cách xa chúng ta xa một chút, còn dám đi theo, ta liền nói cho mọi người chân tướng ba năm trước đây."
"Chân tướng? Ha ha." Mã Viên nhún vai, vỗ tay một cái, nói:" Không sao cả, chân tướng thì sao, mà không phải chân tướng thì như thế nào? Cho dù bọn ngu ngốc đó biết thì đả sao? Bọn họ có thể làm gì được chúng ta? Uh? Ha ha." Vừa nói, Mã Viên vừa nhìn thành Prague một cách thâm ý, chậm rãi nói:" Ba năm trước đây Thái Tử Đảng chúng ta có thể đồ sát một tỉnh, hôm nay ba năm sau chúng ta... Ha ha, thời đại của chúng ta sẽ bắt đầu từ Prague..."
Đột nhiên, lúc này đám người đang tụ tập trên nghiễm tràng Prague lại bắt đầu hỗn loạn, Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp xoay người nhìn lại, nhìn thấy một đĩa bay võ trang màu trnắg, dấu hiệu trên đĩa bay không người nào không nhận ra, đó chính là dấu hiệu của Thánh Đường. Là ai? Là người nào trong Thánh Đường đến?
Mọi người đều chờ mong, đĩa bay của màu trắng của Thánh Đường nhanh chóng hạ xuống nghiễm tràng Prague, tích tích. Cánh cửa khoang thuyền mở ra, một nữ nhân từ bên trong đi ra, mặc trang phuc Thánh Đường, chân mang giày, khuôn mặt tinh lệ lãnh nhược băng sương, trên trán lộ ra khi chất mạnh mẽ, giống như một nữ chiến thần vậy. Công chúa Thánh Đường, Đệ Nhiễm Linh. "Linh Linh." Tiết Thiên Diệp nhìn thấy bạn tốt, lúc này mới đi tới.
"Ha ha." Mã Viên cũng lãnh đạm cười, nhìn thân ảnh của Nhiễm Linh, ý của của hắn càng thêm đậm. "Đúng mà một tiểu mỹ nhân lạnh lùng."
Sau đó, lại một nữ nhân từ trên đĩa bay đi xuống, mái tóc màu đen tùy ý buông xuống trên vai phải, bộ ngực căng tràn làm cho người ta thèm thuồng, vòng eo mảnh mai lộ ra bên ngoài, chiếc quần lụa mỏng màu xanh, từ trên đĩa bay đi xuống, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy mỉm cười, tràn đầy nhiệt tình cùng sảng khoái. Nàng chính là Nam Hải công chúa Helen.
/418
|