Thứ tư tổng giám đốc Trương đi công tác ở Bắc Kinh, Trương Thịnh lén lút vào, không, phải nói là thoải mái bước vào phòng làm việc của cha. Sau đó dùng điện thoại trong phòng gọi điện cho thư ký: “Thư ký Phương, tôi là Trương Thịnh, cha tôi bảo anh liên lạc với quản lý Hồ công ty A, ông chủ Hoa ở công ty B, trưởng phòng Kim ở cục C, muộn nhất ngày 28 mời bọn họ đến Phong Hoa dùng cơm.”
“Ngày 28?” Thư ký phương hỏi, “Để tôi xem, hình như ngày đó tổng giám đốc Trương đi công tác ở Dubai mà.”
Không xong rồi, tim Trương Thịnh đập mạnh, dừng một chút liền nói: “À, ông ấy không đi nữa.”
“Thế sao tôi lại không biết?” Thư ký Phương nghi hoặc nói, lập tức nhận ra đầu dây bên kia là cậu con trai duy nhất của tổng giám đốc Trương liền dịu giọng nói: “Có thể là do tổng giám đốc Trương bận quá, quên nói cho tôi biết. Tôi lập tức liên hệ với quản lý Hồ, còn có những ai tham gia nữa? Quy cách chiêu đãi như thế nào?”
“Việc này…” Trương Thịnh không nghĩ tới một buổi hẹn lại cần phải chuẩn bị nhiều thứ như vậy, cậu ậm ờ trả lời: “Thì cứ nói cha tôi mời tới ăn cơm là OK!”
“Vậy được rồi, tôi liên lạc được sẽ báo cho cậu.” Thư ký Phương khách sáo nói.
“Tôi ở phòng làm việc của cha chờ tin của anh, nhanh lên nhé.” Trương Thịnh cho rằng đã đạt được mục đích của mình, cười vô cùng đắc ý, thuận tay cầm di động gửi tin cho Tống Noãn: Vấn đề đã được giải quyết!
Tống Noãn ở trong phòng làm việc mặt mày buồn rầu, nhận được tin nhắn kia mặt mày lập tức trở nên rạng rỡ, nàng vui vẻ một lúc rồi hỏi: “Đã chắc chắn chưa?”
Trương Thịnh chắc chắn nói: “Đương nhiên là chắc chắn rồi!”
Lúc này Hách Mẫn bước vào phòng, thấy Tống Noãn đang cười bèn hỏi: “Cười gì thế? Có tin gì tốt à, đã liên lạc đến đâu rồi?”
Tống Noãn nghĩ đến lần trước Hách Mẫn tranh công của mình, lập tức dẹp bỏ dáng vẻ tươi cười: “Không có gì, đang lướt web thấy một chuyện hài thôi.”
“Chuyện gì thế? Kể chị nghe xem có thể chọc chị cười không.” Hách Mẫn vẻ mặt đau khổ, hình như vừa bị cấp trên phê bình.
“Để xem…” Tống Noãn suy nghĩ một chút nói: “Một lưu học sinh từ Mỹ về nhà thăm người thân bèn ba hoa: nhà máy nước Mỹ kỹ thuật tiên tiến, đưa vào một con heo sống sẽ cho ra lạp xưởng! Người cha thấy con sính ngoại, rất tức giận, nói: “Tao với mẹ mày lợi hại hơn, lạp xưởng của tao đẩy mạnh sinh ra con heo sống đây này.”
Hách Mẫn bật cười, quên béng phải hỏi Tống Noãn tiến trình công việc.
“Ngày 28?” Thư ký phương hỏi, “Để tôi xem, hình như ngày đó tổng giám đốc Trương đi công tác ở Dubai mà.”
Không xong rồi, tim Trương Thịnh đập mạnh, dừng một chút liền nói: “À, ông ấy không đi nữa.”
“Thế sao tôi lại không biết?” Thư ký Phương nghi hoặc nói, lập tức nhận ra đầu dây bên kia là cậu con trai duy nhất của tổng giám đốc Trương liền dịu giọng nói: “Có thể là do tổng giám đốc Trương bận quá, quên nói cho tôi biết. Tôi lập tức liên hệ với quản lý Hồ, còn có những ai tham gia nữa? Quy cách chiêu đãi như thế nào?”
“Việc này…” Trương Thịnh không nghĩ tới một buổi hẹn lại cần phải chuẩn bị nhiều thứ như vậy, cậu ậm ờ trả lời: “Thì cứ nói cha tôi mời tới ăn cơm là OK!”
“Vậy được rồi, tôi liên lạc được sẽ báo cho cậu.” Thư ký Phương khách sáo nói.
“Tôi ở phòng làm việc của cha chờ tin của anh, nhanh lên nhé.” Trương Thịnh cho rằng đã đạt được mục đích của mình, cười vô cùng đắc ý, thuận tay cầm di động gửi tin cho Tống Noãn: Vấn đề đã được giải quyết!
Tống Noãn ở trong phòng làm việc mặt mày buồn rầu, nhận được tin nhắn kia mặt mày lập tức trở nên rạng rỡ, nàng vui vẻ một lúc rồi hỏi: “Đã chắc chắn chưa?”
Trương Thịnh chắc chắn nói: “Đương nhiên là chắc chắn rồi!”
Lúc này Hách Mẫn bước vào phòng, thấy Tống Noãn đang cười bèn hỏi: “Cười gì thế? Có tin gì tốt à, đã liên lạc đến đâu rồi?”
Tống Noãn nghĩ đến lần trước Hách Mẫn tranh công của mình, lập tức dẹp bỏ dáng vẻ tươi cười: “Không có gì, đang lướt web thấy một chuyện hài thôi.”
“Chuyện gì thế? Kể chị nghe xem có thể chọc chị cười không.” Hách Mẫn vẻ mặt đau khổ, hình như vừa bị cấp trên phê bình.
“Để xem…” Tống Noãn suy nghĩ một chút nói: “Một lưu học sinh từ Mỹ về nhà thăm người thân bèn ba hoa: nhà máy nước Mỹ kỹ thuật tiên tiến, đưa vào một con heo sống sẽ cho ra lạp xưởng! Người cha thấy con sính ngoại, rất tức giận, nói: “Tao với mẹ mày lợi hại hơn, lạp xưởng của tao đẩy mạnh sinh ra con heo sống đây này.”
Hách Mẫn bật cười, quên béng phải hỏi Tống Noãn tiến trình công việc.
/85
|