Thương Thiên Phách Huyết

Chương 105: Gặp gỡ

/414


Thân ảnh Áo Bổn tông sư xuất hiện trong một con đường trong nội thành, ở một góc đường, có mở một tửu quán nho nhỏ.

Trong tửu quán cực kỳ đơn sơ, chỉ có vài cái bàn cũ kỹ dơ bẩn, bên trong chỉ bán loại rượu mạnh thường gặp của Hung Nô. Lúc này không phải giờ cơm, bên trong tiểu điếm chỉ có một khách nhân đang ngồi, tự rót uống một mình, dương dương tự đắc.

Áo Bổn tông sư đi nhanh vào, cũng không chê bai chung quanh mình dơ bẩn rách nát, cứ như vậy ngồi xuống một chiếc ghế.

Lão bản tửu điếm là một vị lão nhân hơn năm mươi tuổi, hắn nhìn thấy có khách đến cửa, vội vàng hiện lên vẻ mặt tươi cười, tiến lên hỏi: " Khách nhân muốn dùng gì?"

Áo Bổn tông sư cùng hiện lên nụ cười hòa thuận, dùng tiếng Hung Nô cứng nhắc đáp: " Tùy tiện."

Lão nhân sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu quay vào chuẩn bị rượu và thức ăn. Đồng thời ở trong lòng nói thầm, chỗ này của hắn vừa nhỏ lại phá, những người hơi có thân phận sẽ không bao giờ đến đây.

Nhưng hôm nay chẳng nhưng có khách phương xa tới, hơn nữa còn khí độ bất phàm, chỉ là không biết vì sao lại ghé vào tiểu điếm của hắn.

Chỉ sau một lúc lâu, lão nhân đã đem bình rượu cùng với hai món điểm tâm đặt trước mặt của Áo Bổn.

Áo Bổn tông sư rót một chén, khép nhẹ mắt, tinh tế nhấm nháp một ngụm, nhìn bộ dáng hắn, tựa hồ đang uống không phải là loại rượu mạnh gì, mà là đang uống quỳnh tương ngọc dịch.

Lão nhân kỳ quái nhìn hắn một cái, mỉm cười, liền phối hợp rời đi. Hắn còn muốn chuẩn bị thêm một chút thức ăn cùng rượu, giữa trưa sẽ có một đám người cùng khổ đến nơi này, dùng hai đồng tiền lấp đầy bụng. Nếu không chuẩn bị trước một chút, đến lúc đó khẳng định sẽ luống cuống tay chân.

Lão nhân đi rồi, khách nhân ngồi ở góc quán đứng dậy. Người này diện mạo bình thản lạ lùng, chỉ là đôi tai cực lớn. Hắn cầm chén rượu trước mặt mình, ngồi xuống trước mặt Áo Bổn, tiện tại cầm một hạt đậu phộng bỏ vào trong miệng, nhai vài cái, dùng tiếng Hán nói: " Lão huynh công lực tiến nhanh, thật đáng mừng."

Áo Bổn tông sư lạnh nhạt cười, cũng dùng tiếng Hán đáp: " Cơ duyên xảo hợp thôi."

Người nọ vỗ tay nói: " Hay cho một câu cơ duyên xảo hợp, lão huynh một câu này đúng là nói đến chính điểm, nếu không có cơ duyên xảo hợp, chúng ta làm sao mới tiến thêm được một bước."

Áo Bổn tông sư thở dài một tiếng, nói: " Thác Hà Đế lão đệ, hôm nay cùng ngươi gặp mặt, ta mới biết được ngươi sớm đã đặt chân lên cảnh giới này, nếu không phải hôm qua ta có điều đột phá, quả nhiên là ngay cả mặt ngươi ta cũng không dám gặp."

Nguyên lai người này chính là Hung Nô đệ nhất cao thủ Thác Hà Đế, nếu vị lão bản kia biết gian tiểu điếm của mình đang có hai vị khác nhân cùng uống rượu lại chính là nhị vị tông sư, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Hai người bọn họ một là Khải Tát nhân, một là Hung Nô nhân.

Hai quốc gia này trước kia rất ít tới lui, ngôn ngữ cũng không thông lẫn nhau. Nhưng bọn hắn cùng Đại Hán giao chiến nhiều năm, đối với địch quốc đều nghiên cứu một phen, tiếng Hán đương nhiên cũng nằm bên trong, nên hai người dùng Hán ngữ để làm cầu nối câu thông.

" Ai, có thể luyện đến cảnh giới này, ta cũng là vạn bất đắc dĩ a." Thác Hà Đế cười khổ nói.

Áo Bổn tông sư kinh ngạc nhìn hắn một cái, hắn thông qua năng lực cảm ứng kỳ diệu, đương nhiên biết đối phương không có nói dối mình, vì vậy nói: " Nguyện nghe thử xem sao."

Thác Hà Đế giơ lên bầu rượu, đổ đầy vào hai chén, nói: " Tộc ta nhiều thế hệ cùng Hán triều giao chiến, lúc Thác Hà Đế ta còn trẻ, cũng từng ra chiến trường, thành lập không ít công huân. Cho đến một ngày, gặp người nọ."

Hắn uống một ngụm rượu, đắm chìm trong dòng hồi ức: " Hình như đã định từ đời trước, ta cùng hắn giao thủ mấy lần, có thắng có bại, nhưng thủy chung không làm gì được đối phương. Hơn mười năm trước, chúng ta cơ hồ đồng thời đặt chân vào cảnh giới tông sư."

Trong lòng Áo Bổn tông sư vừa động, bật thốt lên: " Các ngươi cuối cùng đã giao thủ?"

" Đúng vậy." Thác Hà Đế thở dài, trên mặt lộ vẻ mỉm cười bất đắc dĩ: " Năm năm trước, lần giao thủ cuối cùng của chúng ta, kết quả cũng thế, mặc cho ai cũng không cách nào đưa đối phương vào chỗ chết. Sau trận chiến này, ta bị thương nặng, tu dưỡng gần một năm mới tính khôi phục hẳn, chẳng qua gặp họa được phúc, ở võ học chi đạo lại tiến thêm được một bước." Bạn đang đọc chuyện tại


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status