CHƯƠNG 13
Đến tú nữ tiếp theo, công công đặt một nhành trúc lớn cỡ bằng một ngón tay vào đường rãnh ở mông, muốn các nàng dùng sức kẹp chặt mông không thể làm nhành trúc rơi xuống, các tú nữ nỗ lực khống chế hai bên cánh mông, không rảnh quan tâm đến ánh mắt của các tú nữ ở phía sau, bởi nếu để nhành trúc rơi xuống thì phải chịu trừng phạt.
Có người bởi vì không cẩn thận để rơi, bị ma ma đứng ở ngoài hàng thấy được, liền bị kéo ra ngoài dùng thước đánh vào mông mười cái, hơn nữa trong lúc đánh vẫn phải luôn kẹp chặt nhành trúc, đánh xong liền về chỗ cũ, nếu tiếp tục rớt thì lại tiếp tục đánh. Quá trình này vừa xong, có tú nữ mông đã sưng đỏ giống như mông khỉ, nếu kẹp ở trên đầṳ vú rớt ra cũng sẽ bị phạt giống như vậy, tuy nhiên cái kẹp này kẹp thật chặt, người bị rớt ra cũng tương đối ít.
Các tú nữ sau khi kiểm tra có thể nghỉ ngơi, chờ đợi các tú nữ phía sau đến lượt. Trong chớp mắt một công công đã đi đến trước mặt Ninh Lạc, hắn bắt đầu sờ từ cổ, sờ từ từ đến gót chân, trên dưới toàn thân bao gồm cả vú, âm hộ cùng mông không bị bỏ sót điểm nào. Lúc sờ vú, ngón tay hắn giống như là lơ đãng ma sát đầṳ vú, sau lại bắt đầu xoa bóp, xoa đến ba bốn mươi lần cũng không muốn buông tay. Ninh Lạc đỏ mặt, cũng chỉ có thể quay đi chỗ khác, cố gắng không để ý tới tên thái giám đang làm càn trên thân thể mình.
Công công vừa xoa bóp vừa nở nụ cười đáng khinh nói “Núm vú của tiểu thư đều cương lên rồi, chỉ là kiểm tra thân thể một chút đã phát xuân, đúng là tiểu dâm đãng”.
Không đợi Ninh Lạc phản bác, công công liền cầm lấy vòng chìa khóa, chọn ra tới một cây thước đặt ở quầng vú thượng đo lường. “Quầng vú cùng vú đều có chút lớn, nhưng thắng ở chỗ rất mẫn cảm, miễn cưỡng đủ tư cách”. Sau đó theo rốn đi xuống, sờ vào lông mu, bất ngờ lấy ra một cây lược gỗ, dưới ánh mắt kinh ngạc của Ninh Lạc chải vuốt lông mu giúp nàng, lại nói “Lông mu rậm rạp tự nhiên, đại đa số sau khi trải qua một chút dạy dỗ, nhìn đến dương vật liền khép không được chân, khẳng định dâm đãng.”
Liền tính là ở hiện đại đã xem qua như vậy nhiều truyện sắc thịt, Ninh Lạc vẫn cảm thấy xấu hổ không dám ngẩng đầu, thầm nghĩ người cổ đại thật biết cách "chơi".
Vị công công tâm tư xấu xa đó tuyệt đối sẽ không vì Ninh Lạc cảm thấy thẹn thùng mà ngừng tay, ngược lại còn tàn nhẫn hơn trước. Công công vươn ngón trỏ và ngón giữa tay trái chen vào hai bên cánh môi âm hộ Ninh Lạc, ma sát từ trên xuống dưới, hai ngón tay kẹp lấy mép môi vân vê.
/511
|