CHƯƠNG 29
Nàng phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới thuộc lòng hẳn được.
Đứng đó học thuộc hơn nửa giờ đồng hồ, nhìn dãy hàng ở chỗ công công Tiểu Tước Tử vừa mới nãy đo đạc cho nàng, nàng ra hiệu cho bọn Thuần Lộ chờ nàng để đi cùng nhaụ Công công Tiểu Tước Tử là người rất tốt, Thuần Lộ chỉ bị vị công công này làm khó dễ hơn một khắc mười lăm phút cũng chịu buông tha cho nàng ấy để nàng ấy đi, những tú nữ đứng sau nàng càng tỏ ra vội vàng hơn, các nàng sợ rằng đến lượt mình thì không kịp hỏi. Khi Thuần Lộ trở về, nàng ấy không nhịn được xấu hổ muốn rơi nước mắt.
Đứng đợi trước mặt Ninh Lạc chỉ có bảy người, những người kia vẫn còn đang ở bên bàn cờ học thuộc phần giới thiệu của mình, mà vừa vặn hay người đứng phía bên trái trước mặt nàng bây giờ là Quách Tĩnh Tĩnh. Quách Tĩnh Tĩnh cũng thấy được Ninh Lạc, đưa mắt liếc Ninh Lạc “Thật đáng tiếc, cớ sao trên đời lại có loại người dâm đãng không có liêm sỉ như vậy?”
Ninh Lạc cũng không thèm cãi nhau với nàng ta, sợ cãi ra lại quên hết chữ trong dầu, thời gian cũng không còn nhiều nữa, lại còn sắp đến lượt của nàng nên Ninh Lạc trực tiếp coi nàng ta như không khí mà tiếp tục yên lặng nhớ phần của mình, sau này có dịp thì nói lại.
Lúc này Thuần Vụ cùng Thuần Lộ cũng chạy kịp tới, vừa vặn hỏi Lý Đoạn Đình đang đứng phía sau có thể cho các nàng đứng trước không, hay là để nàng cứ đứng phía trước.
Lý Đoạn Đình cười nhẹ nhàng nói “Không sao đâu, các người cứ đứng trước đi, ta còn phải học lại lần nữa.”
Tình bạn giữa các tú nữ lại tăng thêm một bậc, bốn cô gái trò chuyện vui vẻ, tâm trạng căng thẳng cũng vơi đi chút ít.
Bởi vì công công Tiểu Tước Tử tương đối dễ tính thoải mái nên đám người xếp hàng bên chỗ ông cũng đi nhanh hơn, rất nhanh đã đến lượt của Quách Tĩnh Tĩnh. Công công nhìn nàng ta một lượt, nhìn đến hông nàng ta quanh hông cột nội khố, bắt đầu hành lễ và nói những lời đã được dặn "Tiện nữ Quách Tĩnh Tĩnh, xin thỉnh an…. Hậu môn màu đỏ thẫm không có lông, kính nhờ…”
“Chờ một chút, người xoay người lại vểnh mông lên, lột khố trên mông ra, mở mông cùng với hậu huyệt ngươi ra cho ta xem.” Công công Tiểu Tước Tử nhíu mày, những điều nàng ta nói cùng với thông tin trong sổ ghi chép không giống nhaụ
“Nhanh lên ”
Quách Tĩnh Tĩnh xoay người nhìn lướt qua bốn người các nàng, trong lòng dâng trào nỗi xấu hổ, thẹn quá hóa giận mà trừng mắt nhìn các nàng. Cuối cùng cũng phải làm theo những gì công công ra lệnh, Quách Tĩnh Tĩnh đưa hai tay ra sau khố tách ra hai cánh mông, khom lưng như thể đang cúi đầu trước các nàng, bốn người các nàng không ai bảo ai phá lên cười lớn.
/511
|