Ngoại trừ Võ Chiếu ra, Tướng Thần cũng có suy nghĩ như thế. Lần này Tướng Thần đến đây, cũng không phải để đánh bại Đại Khí Tôn. Thậm chí, hắn căn bản không chuẩn bị nhúng tay vào trận chiến này.
Có vô số người có tư tưởng như vậy.
Diêm Xuyên cũng hiểu rõ tâm tư của những người này không giống nhau, nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý.
Ngay cả Hoàng Kim Đại Đế cũng vậy? Lúc trước sợ hãi Đại Khí Tôn, đối với lời thỉnh cầu của Sát Đế đã nói một đằng làm một lẻo. Lúc này sao lại toàn lực đối chiến với Đại Khí Tôn được?
Đại Khí Tôn lạnh lùng nhìn nhóm người trước mặt.
- Đám hậu bối của các kỷ sao?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Trong ánh mắt Đại Khí Tôn loé lên một vẻ khinh thường.
- Ba người này hẳn là tuyệt thế thần binh của ngươi chứ? Đại Khí Tôn, ngươi vừa xuất thế, có thể làm tốt được tâm lý chuẩn bị đối mặt với thiên hạ hiện nay sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên:
- Ngươi quả nhiên có chuẩn bị mà đến, còn muốn đoạt lại thân thể của ta sao?
- Hừ, đó là thê tử của ta, ta tự nhiên không thể nhìn nàng lưu lạc ở bên ngoài!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn quan sát đánh giá một đám cường giả một lượt, cuối cùng thản nhiên nói:
- Như vậy, đến đây đi. Cũng cho ta xem thử, các kỷ đã sinh ra cường giả tuyệt thế thế nào!
Cách đó không xa, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng nói:
- Kỷ thứ tư, thế giới Đại Thiên, khiêu chiến Sơn Thần!
Hai mắt Chung Sơn híp lại, trong mắt bắn ra một chiến ý.
- Ha ha, như thế tốt lắm. Đoạt khí vận của ngươi, ta có thể trùng kích thập bát trọng thiên!
Sơn Thần nhất thời lên tiếng sang sảng trả lời.
Đại Khí Tôn ở bên cạnh lẳng lặng nhìn.
Diêm Xuyên lại ném qua một ánh mắt cảm kích. Dù sao, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng. Lần này đại hội đồ tôn mới chính thức bắt đầu.
- Kỷ thứ hai, giáo trường Đông Phương, khiêu chiến Đằng Thần!
Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.
Đông Phương Bất Bại mở miệng, Liên Thần tiến lên một bước, trừng mắt về phía Đằng Thần đối diện.
- Ha ha, Đông Phương giáo chủ? Liên Thần?
Đằng Thần không để ý lắm.
Đại Khí Tôn gật đầu một cái, ánh mắt lại đảo qua trên người những người khác.
- Kỷ thứ tư, Giáo trường Bất Tử, khiêu chiến Kim Cương!
Hoàng đột nhiên mở miệng nói.
- Kỷ thứ tư, Thiên giới Đại Trăn, khiêu chiến Kim Cương!
Kim Đại Vũ đột nhiên mở miệng nói.
- Kim Đại Vũ? Ha ha ha ha!
Kim Cương đột nhiên khinh thường cười to nói.
- Các ngươi giết tổ tiên ta, cho dù ta phải chết, cũng muốn báo thù cho tổ tiên!
Kim Đại Vũ thù hận nói.
- Không biết tự lượng sức mình!
Kim Cương lạnh lùng nói.
Tiếp theo, Kim Cương nhìn về phía Hoàng.
- Tiểu nha đầu, ngươi cũng muốn ra tay với ta sao?
Kim Cương lạnh lùng nói.
Hoàng cười lạnh, một đao ý lao ra.
Ầm!
Đao ý cường đại vừa ra, hạo nhiên chính khí xung quanh nhất thời sụp đổ vô số.
Sắc mặt một đám cường giả đột nhiên trở nên nghiêm nghị. Hoàng trưởng thành quá nhanh đi?
Chỉ còn lại bốn người Tướng Thần, Minh Hà lão tổ, Hoàng Kim Đại Đế, Võ Chiếu vẫn chưa mở miệng.
Đại Khí Tôn thoáng nhìn về phía trên người bốn người.
Diêm Xuyên ở bên cạnh lại mở miệng nói:
- Không cần nhìn nữa. Là ta khiêu chiến ngươi!
- Ngươi?
Đại Khí Tôn cảm thấy có chút sững sờ.
Mấy người Võ Chiếu cũng kinh ngạc tới ngây người.
Diêm Xuyên? Khiêu chiến Đại Khí Tôn? Trước đây không lâu, Diêm Xuyên ở trước mặt Đại Khí Tôn không phải không hề có lực đánh trả sao? Hiện tại còn dám khiêu chiến Đại Khí Tôn?
- Nơi này là thiên địa chung của chúng ta. Chiến đấu một trận như vậy, thiên hạ tất nhiên sẽ sụp đổ vô số. Vậy chúng ta hãy vào trong vô cực!
Diêm Xuyên nói.
Đại Khí Tôn thoáng cười quái dị một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
Ầm!
Một đám cường giả bay vút lên trời, xông thẳng vào tinh không, nhanh chóng lao xuyên qua Thiên Ma giới, tiếp theo tiến vào trong vô cực.
Trong Thiên Ma giới, Phục Hy đạp không dẫn theo Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung còn có một đám các thuộc hạ đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao, nhìn chiến trường diễn ra bên trong vô cực.
Vừa vào vô cực, Chung Sơn đã ra tay trước. Một thanh đại đao ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
- Ngàn điều, vạn tầng sóng!
Ầm!
Dường như trong nháy mắt trường đao đã vung lên chém xuống cả vạn lần. Với quỹ tích tương tự nhau, chồng chất lên nhau, ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống, dưới chân đạp mạnh xuống.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện từng ngọn núi lớn.
Sơn Thần giơ nắm đấm đánh về phía một đao của Chung Sơn.
Ầm!
Dưới va chạm cực lớn, hàng ngàn hàng vạn ngọn núi lớn ầm ầm đổ nát.
- Lực lượng rất lớn!
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống.
- Cũng không tệ lắm!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Ầm!
Hai đại cường giả chiến đấu trước.
Một phía khác, Liên Thần đạp hư không. Vô số hoa sen tỏa ra bên trong vô cực, lao tới bao vây xung quanh Đằng Thần.
Đằng Thần vung tay lên, vô số sợi mây từ bốn phương tám hướng nhô lên, cuốn về phía vô số hoa sen.
Ầm!
Biển hoa sen và biển sợi mây cùng đan xen vào nhau. Liên Thần đối chiến với Đằng Thần.
Đông Phương Bất Bại lại đứng ở trên một đóa hoa sen cách nơi đó không xa, dường như đang chăm sóc cho Liên Thần.
Về phần Hoàng cũng không thích nhiều lời. Trường đao trong tay vừa ra, đao phong hung mãnh xông thẳng về phía Kim Cương.
Ầm!
Hồ lô màu vàng đột nhiên chắn ở trước mặt, bắn ra hàng ngàn hàng vạn đốm lửa. Kim Đại Vũ bay ở bên cạnh, tùy thời chuyển động.
Ầm ầm ầm!
Ba chiến trường bắt đầu đại chiến.
Diêm Xuyên cũng đến trước mặt Đại Khí Tôn.
- Với tu vi của ngươi, nếu có thể khiêu chiến ta, lần trước đã ra tay toàn lực, lần này đến đây, chắc chắn có chỗ dựa chứ?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, uốn éo đầu.
Rào!
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện một biển máu.
Tóc Diêm Xuyên tuôn dài tới eo. Biển máu bành trướng, tăng vọt ra, tuy rằng bị vô cực tiêu hao không ngừng, nhưng biển máu vẫn không ngừng tăng vọt.
Quanh thân Diêm Xuyên thậm chí còn phủ thêm một lớp áo giáp huyết sắc.
- Thần thông biển máu? Đây không phải là thần thông biển máu lúc trước chứ?
Đại Khí Tôn trầm giọng nói.
Từ trong biển máu này, Đại Khí Tôn cảm nhận được một uy thế khủng bố vô hạn.
- Đây là biển máu nguyên thủy ta mượn từ chỗ Minh Hà lão tổ!
Diêm Xuyên nói.
- Ồ?
Đại Khí Tôn nhìn về phía Minh Hà lão tổ đang đứng xem chiến cách đó không xa.
Minh Hà lão tổ khẽ mỉm cười:
- Kỷ thứ ba, Minh Hà, gặp mặt Đại Khí Tôn. Một chút thần thông đó để Đại Khí Tôn đánh giá đi!
Trong lúc đang nói chuyện, phía xa sau lưng Diêm Xuyên, một con sông đen hùng vĩ đột nhiên lao ra. Hắc hà cuồn cuộn đi ngược dòng nước, tỏa ra một ý chí ngập trời.
Nơi Hắc Hà đi qua, hạo nhiên chính khí đều bị ô nhiễm tan ra.
- Ừm? Đại đạo Minh Hà sao?
Đại Khí Tôn nhất thời biến sắc.
Lần đầu tiên Đại Khí Tôn coi trọng lên.
- Đây là biển máu của ta, Minh Hà. Đại Khí Tôn, xem ngươi có thể giúp ta tìm ra kẽ hở trong đó để phá nó được không?
Minh Hà lão tổ tự tin nói.
Cách đó không xa, tất cả đám người Tướng Thần đều tỏ ra ngưng trọng nhìn lại.
Có vô số người có tư tưởng như vậy.
Diêm Xuyên cũng hiểu rõ tâm tư của những người này không giống nhau, nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý.
Ngay cả Hoàng Kim Đại Đế cũng vậy? Lúc trước sợ hãi Đại Khí Tôn, đối với lời thỉnh cầu của Sát Đế đã nói một đằng làm một lẻo. Lúc này sao lại toàn lực đối chiến với Đại Khí Tôn được?
Đại Khí Tôn lạnh lùng nhìn nhóm người trước mặt.
- Đám hậu bối của các kỷ sao?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Trong ánh mắt Đại Khí Tôn loé lên một vẻ khinh thường.
- Ba người này hẳn là tuyệt thế thần binh của ngươi chứ? Đại Khí Tôn, ngươi vừa xuất thế, có thể làm tốt được tâm lý chuẩn bị đối mặt với thiên hạ hiện nay sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên:
- Ngươi quả nhiên có chuẩn bị mà đến, còn muốn đoạt lại thân thể của ta sao?
- Hừ, đó là thê tử của ta, ta tự nhiên không thể nhìn nàng lưu lạc ở bên ngoài!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn quan sát đánh giá một đám cường giả một lượt, cuối cùng thản nhiên nói:
- Như vậy, đến đây đi. Cũng cho ta xem thử, các kỷ đã sinh ra cường giả tuyệt thế thế nào!
Cách đó không xa, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng nói:
- Kỷ thứ tư, thế giới Đại Thiên, khiêu chiến Sơn Thần!
Hai mắt Chung Sơn híp lại, trong mắt bắn ra một chiến ý.
- Ha ha, như thế tốt lắm. Đoạt khí vận của ngươi, ta có thể trùng kích thập bát trọng thiên!
Sơn Thần nhất thời lên tiếng sang sảng trả lời.
Đại Khí Tôn ở bên cạnh lẳng lặng nhìn.
Diêm Xuyên lại ném qua một ánh mắt cảm kích. Dù sao, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng. Lần này đại hội đồ tôn mới chính thức bắt đầu.
- Kỷ thứ hai, giáo trường Đông Phương, khiêu chiến Đằng Thần!
Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.
Đông Phương Bất Bại mở miệng, Liên Thần tiến lên một bước, trừng mắt về phía Đằng Thần đối diện.
- Ha ha, Đông Phương giáo chủ? Liên Thần?
Đằng Thần không để ý lắm.
Đại Khí Tôn gật đầu một cái, ánh mắt lại đảo qua trên người những người khác.
- Kỷ thứ tư, Giáo trường Bất Tử, khiêu chiến Kim Cương!
Hoàng đột nhiên mở miệng nói.
- Kỷ thứ tư, Thiên giới Đại Trăn, khiêu chiến Kim Cương!
Kim Đại Vũ đột nhiên mở miệng nói.
- Kim Đại Vũ? Ha ha ha ha!
Kim Cương đột nhiên khinh thường cười to nói.
- Các ngươi giết tổ tiên ta, cho dù ta phải chết, cũng muốn báo thù cho tổ tiên!
Kim Đại Vũ thù hận nói.
- Không biết tự lượng sức mình!
Kim Cương lạnh lùng nói.
Tiếp theo, Kim Cương nhìn về phía Hoàng.
- Tiểu nha đầu, ngươi cũng muốn ra tay với ta sao?
Kim Cương lạnh lùng nói.
Hoàng cười lạnh, một đao ý lao ra.
Ầm!
Đao ý cường đại vừa ra, hạo nhiên chính khí xung quanh nhất thời sụp đổ vô số.
Sắc mặt một đám cường giả đột nhiên trở nên nghiêm nghị. Hoàng trưởng thành quá nhanh đi?
Chỉ còn lại bốn người Tướng Thần, Minh Hà lão tổ, Hoàng Kim Đại Đế, Võ Chiếu vẫn chưa mở miệng.
Đại Khí Tôn thoáng nhìn về phía trên người bốn người.
Diêm Xuyên ở bên cạnh lại mở miệng nói:
- Không cần nhìn nữa. Là ta khiêu chiến ngươi!
- Ngươi?
Đại Khí Tôn cảm thấy có chút sững sờ.
Mấy người Võ Chiếu cũng kinh ngạc tới ngây người.
Diêm Xuyên? Khiêu chiến Đại Khí Tôn? Trước đây không lâu, Diêm Xuyên ở trước mặt Đại Khí Tôn không phải không hề có lực đánh trả sao? Hiện tại còn dám khiêu chiến Đại Khí Tôn?
- Nơi này là thiên địa chung của chúng ta. Chiến đấu một trận như vậy, thiên hạ tất nhiên sẽ sụp đổ vô số. Vậy chúng ta hãy vào trong vô cực!
Diêm Xuyên nói.
Đại Khí Tôn thoáng cười quái dị một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
Ầm!
Một đám cường giả bay vút lên trời, xông thẳng vào tinh không, nhanh chóng lao xuyên qua Thiên Ma giới, tiếp theo tiến vào trong vô cực.
Trong Thiên Ma giới, Phục Hy đạp không dẫn theo Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung còn có một đám các thuộc hạ đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao, nhìn chiến trường diễn ra bên trong vô cực.
Vừa vào vô cực, Chung Sơn đã ra tay trước. Một thanh đại đao ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
- Ngàn điều, vạn tầng sóng!
Ầm!
Dường như trong nháy mắt trường đao đã vung lên chém xuống cả vạn lần. Với quỹ tích tương tự nhau, chồng chất lên nhau, ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống, dưới chân đạp mạnh xuống.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện từng ngọn núi lớn.
Sơn Thần giơ nắm đấm đánh về phía một đao của Chung Sơn.
Ầm!
Dưới va chạm cực lớn, hàng ngàn hàng vạn ngọn núi lớn ầm ầm đổ nát.
- Lực lượng rất lớn!
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống.
- Cũng không tệ lắm!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Ầm!
Hai đại cường giả chiến đấu trước.
Một phía khác, Liên Thần đạp hư không. Vô số hoa sen tỏa ra bên trong vô cực, lao tới bao vây xung quanh Đằng Thần.
Đằng Thần vung tay lên, vô số sợi mây từ bốn phương tám hướng nhô lên, cuốn về phía vô số hoa sen.
Ầm!
Biển hoa sen và biển sợi mây cùng đan xen vào nhau. Liên Thần đối chiến với Đằng Thần.
Đông Phương Bất Bại lại đứng ở trên một đóa hoa sen cách nơi đó không xa, dường như đang chăm sóc cho Liên Thần.
Về phần Hoàng cũng không thích nhiều lời. Trường đao trong tay vừa ra, đao phong hung mãnh xông thẳng về phía Kim Cương.
Ầm!
Hồ lô màu vàng đột nhiên chắn ở trước mặt, bắn ra hàng ngàn hàng vạn đốm lửa. Kim Đại Vũ bay ở bên cạnh, tùy thời chuyển động.
Ầm ầm ầm!
Ba chiến trường bắt đầu đại chiến.
Diêm Xuyên cũng đến trước mặt Đại Khí Tôn.
- Với tu vi của ngươi, nếu có thể khiêu chiến ta, lần trước đã ra tay toàn lực, lần này đến đây, chắc chắn có chỗ dựa chứ?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, uốn éo đầu.
Rào!
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện một biển máu.
Tóc Diêm Xuyên tuôn dài tới eo. Biển máu bành trướng, tăng vọt ra, tuy rằng bị vô cực tiêu hao không ngừng, nhưng biển máu vẫn không ngừng tăng vọt.
Quanh thân Diêm Xuyên thậm chí còn phủ thêm một lớp áo giáp huyết sắc.
- Thần thông biển máu? Đây không phải là thần thông biển máu lúc trước chứ?
Đại Khí Tôn trầm giọng nói.
Từ trong biển máu này, Đại Khí Tôn cảm nhận được một uy thế khủng bố vô hạn.
- Đây là biển máu nguyên thủy ta mượn từ chỗ Minh Hà lão tổ!
Diêm Xuyên nói.
- Ồ?
Đại Khí Tôn nhìn về phía Minh Hà lão tổ đang đứng xem chiến cách đó không xa.
Minh Hà lão tổ khẽ mỉm cười:
- Kỷ thứ ba, Minh Hà, gặp mặt Đại Khí Tôn. Một chút thần thông đó để Đại Khí Tôn đánh giá đi!
Trong lúc đang nói chuyện, phía xa sau lưng Diêm Xuyên, một con sông đen hùng vĩ đột nhiên lao ra. Hắc hà cuồn cuộn đi ngược dòng nước, tỏa ra một ý chí ngập trời.
Nơi Hắc Hà đi qua, hạo nhiên chính khí đều bị ô nhiễm tan ra.
- Ừm? Đại đạo Minh Hà sao?
Đại Khí Tôn nhất thời biến sắc.
Lần đầu tiên Đại Khí Tôn coi trọng lên.
- Đây là biển máu của ta, Minh Hà. Đại Khí Tôn, xem ngươi có thể giúp ta tìm ra kẽ hở trong đó để phá nó được không?
Minh Hà lão tổ tự tin nói.
Cách đó không xa, tất cả đám người Tướng Thần đều tỏ ra ngưng trọng nhìn lại.
/1446
|