Tiêu Dao

Chương 8 - Hoa Bách Hợp Nở (1)

/79




Nhóm Trần Phong còn đang băn khoăn, bất thình lình cả khu rừng cả khu rừng rung động, trên trời mây đen giăng kín, vầng thái dương vừa lên đã bị bao tầng mây dà đặc che lấp, nhất thời xung quanh bao trùm một mảng đen kịt.

- Không hay rồi, có kẻ xâm nhập Tử Trúc lâm. Đây là phản ứng của trận pháp Ngũ hành bát quái kỳ môn độn giáp của Phá Trúc.

Tịch Nguyệt hoang mang.

- Phản ứng mạnh như thế, nhất định không phải kẻ tầm thường.

Sầm Hàm băn khoăn.

- Chẳng lẽ là Quỷ Yêu?

Trần Phong nói rồi nhớ lại Lạc Anh vẫn còn đang ở trong phòng, vội quay trở lại.

Lúc này trúc trong Tử Trúc lâm đều gẫy đoạn bay tới chỗ họ, kèm theo là cuồng phong ào ạt, dưới đất cũng nứt ra một khe lớn, trong khe nứt bay ra vô số đá tảng. Nhóm Trần Phong vừa phải tránh né vừa chạy vội trở về.

Khi họ trở về mới phát hiện phòng ốc đều đã bị phá hủy, Lạc Anh được một quầng lửa bao vây bay lơ lửng trên không. Trúc và đá bay tới gần đều bị hóa thành tro bụi. Trong các tinh linh Vương tộc, Hỏa phòng hộ của Lạc Anh là mạnh nhất.

Cơn động đất càng lúc càng mạnh, nhưng nhóm Trần Phong vẫn bình tĩnh lạnh lùng quan sát biến hóa xung quanh. Trận Ngũ hành bát quái kỳ môn độn giáp không còn trụ được lâu nữa, bất cứ lúc nào điều đáng sợ cũng có thể xảy ra.

Đột nhiên, mặt đất như bị tách hẳn ra, từ bên trong vượt ra một dải cây dây leo màu đen, nứt càng sâu càng vươn dài, trên bề mặt dây leo phân ra vô số nhánh con. Sau đó cả một vùng đất lớn bị nứt toạc, vô số dây leo từ dưới lòng đất sinh trưởng một cách điên cuồng.

- Kia là cái gì vậy?

Tiên Cụ hỏi.

- Giống như một loài cây. Ta nghĩ đây hẳn là Quỷ Yêu. Cát Duyệt từng nói, Quỷ Yêu được tạo thành từ thụ yêu ngàn năm và ác quỷ lòng đầy oán khí. Lũ dây leo này chắc chính là thụ yêu ngàn năm rồi.

Trần Phong bình tĩnh.

- Thưa chủ nhân, các người mau chạy đi. Nơi đây để thuộc hạ và Sầm Hàm chặn giữ.

Trên không trung, Tịch Nguyệt phóng ra mấy ngọn phi đao, mỗi ngọn phi đao như thiểm điện cắt qua lũ dây leo, nhưng chúng vẫn tiếp tục sinh trưởng.

- Ngự Nô, Tiên Cụ, Linh Tường, Tế Qua, các ngươi đưa Lạc Anh đến một nơi an toàn. Quỷ Yêu này rất lợi hại, ta phải ở lại đây giúp Tịch Nguyệt và Sầm Hàm.

Trần Phong bảo.

- Cả ta nữa, các ngươi mau đi.

Ức Hà Phiêu lúc này đã rút chiếc lông vũ kim sắc trên đầu xuống, biến thành vũ khí có lưỡi sắc bén, phát ra kim quang giữa bóng tối đen.

- Ha ha ha…

Trên trời vang lên một tràng cười cuồng dại, tiếng cười là sự hỗn hợp của một giọng nam và một giọng nữ, tạo cho người nghe cảm giác mơ hồ.

- Các ngươi ai cũng không chạy được. Hôm nay không thể không cho các ngươi phải chịu cảnh hồn phi phách tán.

Lời vừa dứt, vô số dây leo đen kịt vươn tới cuốn lấy Linh Tường.

Tiên Cụ liền chạy tới dùng đao chém đứt dây leo. Nhưng những đoạn cuốn trên mình Linh Tường không dễ dàng thoát được, lại như có sinh mệnh thít lấy càng lúc càng chặt. Linh Tường chống cự mấy lần mà vô lực, nét mặt trở nên biến dạng vì đau đớn.

Tiên Cụ và Tế Qua bắt đầu dùng sức kéo, nhưng sức mạnh của đám dây leo ấy vượt khỏi sức tưởng tượng của họ. Lúc này Ức Hà Phiêu bay tới dùng lưỡi cắt sắc bén của chiếc lông vũ cắt đứt dây trên người Linh Tường. Sắc mặt trắng bệch của Linh Tường giờ mới hiện chút sắc hồng.

- Xem ra các ngươi không phải người phàm trần, nhưng các ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại phàm trần.

Quỷ Yêu nói xong, vô số dây leo từ khắp nơi vươn tới nhóm Trần Phong.

Linh Tường lại bị cuốn lấy, sau đó là Tế Qua. Tiên Cụ múa đao chém đứt đám dây giữ hắn, nhưng chúng đứt rồi lại tiếp tục sinh trưởng, Tiên Cụ không chống kịp cũng bị trói lại. Ngự Nô tuy có linh lực mạnh nhất, lại chạy thoát khỏi số mệnh nhưng giờ đây không cách nào thoát khỏi bàn tay của Quỷ Yêu. Nếu như họ không có linh lực phòng hộ, giờ đây đã bị siết thành muôn mảnh vụn rồi.

- Chủ nhân! Quỷ Yêu tạm thời không làm bị thương được bọn thuộc hạ. Các người đừng để ý tới chúng tôi.

Ngự Nô thử dùng linh lực phòng hộ đẩy dây cuộn lấy mình ra, nhưng hắn chỉ có thể bao bọc quanh lớp da một tầng bảo hộ rất mỏng, ngăn cản không cho đám dây leo quấn chặt hơn. Những người khác cũng đều như vậy, chỉ là Linh Tường yếu hơn một chút.

Cửu Tiết tiên của Sầm Hàm bất ngờ biến thành sắc bén vô cùng, vô số đoạn dây leo bị chém đứt văng lên, không đoạn nào có thể tiếp tục sinh trưởng. Tịch Nguyệt nhảy trên những dải dây leo, từng tầng từng tầng y phục lấp lánh hào quang ngũ sắc, đều tạo thành từ ám khí. Nàng đang tìm nhược điểm của thụ yêu, mỗi lần nhảy lên một đoạn dây leo đều đâm một mũi phi tiêu độc, nhưng vẫn không có gì thay đổi.

Trần Phong không dám rút Huyết Oán Kiếm ra, sợ sẽ xay ra chuyện như Ức Hà Phiêu nói, luôn phải dùng quyền cước để chiến đấu với đám dây leo. Lông vũ kim sắc của Ức Hà Phiêu có linh lực của Hoàng tộc Thần tộc, do đó dây leo chạm vào đều khô héo hết, nhưng mình nàng khó lòng ứng phó được với khí thế nghiêng trời lệch đất của đám dây leo.

- Thủy Hỏa Vô Tình, Thủy Hỏa Song Quyết!

Trên không trung, Sầm Hàm và Tịch Nguyệt niệm chú ngữ. Họ là tinh linh Thủy tộc và Hỏa tộc, ngoại trừ khả năng tấn công bằng binh khí ra còn có cả huyễn thuật. Bọn họ hiểu sâu sắc rằng huyễn thuật của mình còn quá yếu, do đó hợp lực của hai người, lấy Thủy Hỏa Song Quyết vừa tương hỗ vừa khắc chế, hỗ trợ lẫn nhau để tạo thành huyễn thuật phát uy được uy lực lớn nhất.

Nhất thời, dưới đất trào dâng một đợt hồng thủy, trời cao giáng xuống hỏa cầu, khi thủy hỏa dung hợp vào một nơi, lửa không bị tắt mà nước cũng chẳng sôi lên mà biến thành binh khí huyễn thuật trong nước có lửa, trong lửa có nước, tiến thẳng vào trong đám dây mây, dung hóa chúng.

Sau một đợt chấn động kịch liệt, sự tĩnh lặng mới được phục hồi. Đám dây leo ken kín khắp nơi đều đã biến mất, nhưng chỗ đang quấn lấy các tinh linh Vương tộc vẫn còn đang dùng lực tranh đua cùng linh lực của bọn họ.

- Thưa chủ nhân, Quỷ Yêu vẫn chưa chết. Rễ của nó ở năm trăm mét dưới lòng đất. Thủy Hỏa Song Quyết của Sầm Hàm và Tịch Nguyệt chỉ giết được nhánh của nó thôi, nó sinh trưởng rất nhanh, sẽ mau chóng xông lên đó.

Linh lực phòng hộ của Linh Tường kém nhất nên giờ đây mồ hôi ràn rụa.

- Thủy Hỏa Song Quyết của Sầm Hàm và Tịch Nguyệt vừa rồi đã làm tiêu hao phần lớn linh lực huyễn thuật, đã không còn có thể thi triển tiếp nữa.

Ngự Nô nói.

- Vừa rồi mới chỉ là thụ yêu, còn ác quỷ kia vẫn chưa xuất hiện. Mọi người cần cẩn trọng.

Trần Phong bảo.

Sầm Hàm và Tịch Nguyệt từ trên cao hạ xuống, quỳ dưới đất, xem ra sức lực đã tiêu hao quá nhiều. Cửu Tiết tiên của Sầm Hàm đã liền lại biến thành một thanh kiếm cực dài. Ám khí trên y phục của Tịch Nguyệt cũng càng lúc càng ít đi.

- Không ngờ lại đả thương được thụ yêu. Để ta xem các ngươi thế nào nào, ta đùa vui với các ngươi một chút vậy.

Lần này là giọng nữ, nhóm Trần Phong không nhìn thấy ả nhưng có thể cảm giác được trong không trung.

Sầm Hàm và Tịch Nguyệt kêu lên một tiếng, sau đó bị ngã văng ra rất xa, miệng thổ máu. Bọn họ chỉ cảm thấy có người tấn công từ phía sau, nhưng quay đầu lại chỉ là không khí, còn cảm giác được giữa không khí có thứ gì đó nhìn không thấy đang di động.

- Quỷ không có gì đáng sợ, chỉ biết ẩn hình lẩn trốn để kiếm lợi thế, nếu quả thực có bản lĩnh đã hiện ra rồi.

Ức Hà Phiêu khích tướng.

- Được, hiện ra thì hiện ra.

Lời vừa dứt, sắc mặt Tịch Nguyệt biến thành lục sắc, sau đó ra tay với Sầm Hàm bên cạnh.

- Đó là quỷ nhập xác, chiếm dụng nhục thể, khống chế linh hồn của Tịch Nguyệt.

Trần Phong nói xong, với tốc độ cực nhanh phóng tới bên Sầm Hàm, đánh bật Tịch Nguyệt ra. Tịch Nguyệt dường như bị thương nặng thêm, nhưng rất nhanh đứng dậy.

- Ngươi làm vậy chỉ khiến cô ta bị thương thêm thôi chứ không thể gây tổn hại cho ta. Tốt nhất là hãy dùng đao đâm ta đi.

Tịch Nguyệt cười đầy quỷ dị, từng bước từng bước tiến tới Trần Phong. Trần Phong nhất thời không biết phải làm gì.

- Vậy thì ngươi nếm thử cái này xem.

Chiếc lông vũ sắc bén trên tay Ức Hà Phiêu biến thành một chiếc quạt, quạt một cái tạo nên một trận cuồng phong. Thân thể của Tịch Nguyệt vẫn ở nguyên chỗ cũ, quỷ bám trên người nàng vừa xong bị thổi bay, lại còn phải hiện nguyên hình. Đó là một nữ quỷ, đôi mắt vằn máu, sắc mặt trắng bệch như giấy, ngón tay dài gầy khô có móng tay dài tới ba thước màu đỏ sậm, chân trần.

Trần Phong nhìn thấy vây quanh nữ quỷ là màn khói rất dày màu đen. Đây chính là oán khí như đồn đại, dày đặc thế này chứng tỏ oán khí tích lũy của nữ quỷ ít cũng phải hơn ngàn năm.


/79

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status