Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 26

/100


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy bốn nhóc vì một mâm tám món cơm canh thập cẩm mà đặc biệt muốn cắn người, nhưng hành động của chúng nó đã bị tiểu chủ nhân cản lại, cho dù hiện tại Yến tổng rất đáng giận, nhưng hắn cũng coi như là phiếu cơm dài hạn và là áo cơm cha mẹ, không thể vì một bữa ăn mà bỏ qua những bữa ăn nhiều năm sau, Tư Không Dịch dùng ánh mắt biểu đạt suy nghĩ này, bốn nhóc cân nhắc xong kết luận: Tiểu chủ nhân nói đúng!

Vì thế Yến tổng vừa mới cảm thấy có sát khí, bỗng nhiên cảm thấy không khí đã thoải mái trở lại, hắn nhìn ba con thú vừa nhe răng trợn mắt, đột nhiên trở nên ôn hòa ngay sau đó, lần nữa hoài nghi ba con này có vấn đề.

Vo ve vo ve.

Yến tổng ngẩng đầu nhìn xung quanh, hình như hắn vừa nghe tiếng muỗi vo ve thì phải? Trong phòng VIP mà có muỗi? Yến Khôn nghĩ nên kiểm tra lại công tác vệ sinh thôi.

Mặc kệ muỗi, bữa cơm này ăn rất vui vẻ sảng khoái, tám món thập cẩm được Yến đại tổng tài điểm danh không phụ lòng mong chờ của Tư Không Dịch, ngon đến nỗi cậu muốn ăn luôn đầu lưỡi của mình. Còn mấy món đầy hương vị và màu sắc khác nữa chứ, Tư Không Dịch và ba nhóc ăn no xong ngồi ưỡn bụng không muốn động.

Ngay cả Yến Khôn cũng vì nhìn Tư Không Dịch ăn vô cùng ngon miệng mà ăn thêm một chén cơm, mọi người tỏ vẻ bọn họ giống như bị bỏ đói tập thể.

Ngay lúc này, hai mắt Tư Không Dịch sáng ngời nhìn Yến Khôn, hỏi một câu làm mấy người kia suýt nữa nôn cả cơm ra: “Anh Yến, tôi có một câu luôn muốn hỏi, anh có thể trả lời tôi không?”

Yến Khôn nhíu mày, hơi biếng nhác gật đầu: “Cậu hỏi đi, tôi xem tâm trạng sẽ trả lời.”

Tư Không Dịch cũng không để ý thái độ của hắn, ngồi thẳng người lộ ra vẻ mặt bát quái: “Trưa nay anh phải mời một đại tiểu thư đi ăn cơm, đúng không? Hiện tại anh chạy đến đây ăn với chúng tôi, không sao chứ?”

Khổng Triệu và bốn người kia: “!!” Chưa từng thấy ai muốn chết hỏi thẳng ra như thế!

Yến Khôn xì cười một tiếng: “Hôm nay trời mưa mà, trời mưa tôi không thích chạy loạn. Đây là chuyện mọi người đều biết.”

Tư Không Dịch: “… Vậy sao anh lại chạy đến đây?”

Khổng Triệu và bốn người kia: “!!” Cậu bị ngốc phải không! Bị ngốc phải không!!

Yến đại tổng tài cũng luống cuống một chút, một lúc lâu sau mới liếc mắt một cái: “Tôi đến tìm cậu là vì công việc. Nói thế nào thì cậu cũng coi như là tài sản của tôi, vì công việc của cậu tôi không thể không ra cửa.”

Tư Không Dịch hơi nhếch khóe miệng: “Tôi là người sắp lên đại học, đọc không ít sách, anh đang lừa tôi đúng không?”

Yến Khôn nở nụ cười dịu dàng: “Sao lại thế. Cậu nghĩ nhiều rồi.”

Tư Không Dịch nhìn chằm chằm Yến tổng đang mỉm cười, kết luận người này đang gạt cậu. Sau đó cậu liền đá thẳng trái bóng: “Yến tổng, hôm qua tôi đăng kí một weibo, sau đó phát hiện đứng đầu weibo là #Yến tổng rất bận, lúc ấy tôi suy nghĩ thật lâu, cảm thấy Yến tổng đó không phải là anh, nhưng tôi muốn hỏi xem cho chắc, Yến tổng đó có phải là anh không?”

Khổng Triệu và bốn người kia: “…” Chúng tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng với sự thẳng thắn của cậu.

Yến đại tổng tài cũng hiểu được không thể nào nói tiếp vấn đề này nữa, hắn từ chối trả lời: “Bây giờ đã ăn trưa và giải quyết vấn đề xong xuôi, tôi phải về nhà làm việc, mấy ngày tiếp theo cậu học tập căn bản cho tốt, tôi rất chờ mong tác phẩm của cậu.”

Yến đại tổng tài nói xong liền thong thả ung dung mà cầm lấy chìa khóa xe, khí thế kinh người mà rời đi. Chị Vân nhìn theo bóng dáng của hắn, nhịn không được mê mẩn: “Yến tổng là người mà tôi thấy cho dù làm bất cứ chuyện gì cũng tràn ngập “khí phách”. Thật tiếc gương mặt soái ca! Nếu Yến tổng mà đi làm người mẫu sẽ vang dội toàn bộ giới thời trang cho xem!”

Tư Không Dịch xoa xoa bụng ngẫm nghĩ, nếu đổi chữ “khí phách” thành “ung dung” thì sẽ giống hệt câu đánh giá chị Vân vừa mới nói với cậu, vậy là cậu cũng không thua kém Yến tổng quá nhiều, đúng không? Còn nữa, anh Yến muốn nhanh chóng nhìn thấy tác phẩm của cậu, vậy cậu phải nhanh chóng hành động.

“Anh Khổng, anh gọi điện thoại cho Yaris chưa? Tôi muốn nhanh chóng làm việc.” Với lại không có công ăn việc làm, cứ cảm thấy giống như không có tiền mua cơm nuôi gia đình.

Khổng Triệu đã quyết định không can thiệp vào bất kỳ hành động nào của Tư Không Dịch, cậu ta không cong quẹo chút nào mà hỏi thẳng Yến tổng hai vấn đề rất nguy hiểm, sau đó còn có thể sinh long hoạt hổ ngồi xoa bụng, đó chính là thiên phú không gì sánh bằng.

Vì thế Khổng Triệu nghe theo gọi điện thoại cho Yaris.

Điện thoại vừa thông, bên kia bắt đầu tru lên: “Trên điện thoại của tôi báo tên a! Anh là người đại diện át chủ bài của hoàng tử ánh trăng, Khổng Triệu đúng không? Hoàng tử anh trăng của tôi đã ký hợp đồng với anh à? Tôi chờ cậu ấy một ngày một đêm rồi! Linh cảm của tôi đang muốn nổ tung đâu, nhanh dẫn cậu ấy đến gặp tôi a a a a!”

Khổng Triệu: “Anh bình tĩnh một chút.”

“Tôi không bình tĩnh nổi, tôi chờ lâu lắm lâu lắm rồi! Anh không biết hoàng tử ánh trăng có sức hấp dẫn thế nào đâu!”

Khổng Triệu nhìn thoáng qua Tư Không Dịch đang ôm Đại Hoa thảo luận về diễn xuất với chú Phùng, mặt không thay đổi nghĩ, đúng là tôi không biết cậu ta có sức hấp dẫn đến đâu, tôi cũng không phải chưa từng gặp mấy người đẹp hơn… được rồi, chính xác là rất hiếm ai đẹp hơn cậu ta, nhưng cũng không phải không có! Hơn nữa dù có cái mặt đẹp trai cũng không thể che dấu khuyết điểm mê bát quái và không biết lựa lời mà nói của cậu ta!

Mới quen biết Tư Không Dịch chưa đến một ngày, đại diện Khổng Triệu đã phát hiện thuộc tính bát quái được che giấu cẩn thận của cậu. “Được rồi, ngày mai tôi dẫn cậu ấy đến gặp anh, chiều nay có thể soạn thảo xong hợp đồng. Anh chọn đề tài gì, địa điểm chụp hình ở đâu? Buổi chụp hình của anh xem như là tác phẩm đầu tiên của Tiểu Dịch, cũng chính là tác phẩm debut của cậu ấy, tuy tôi rất tin tưởng kỹ thuật và ánh mắt nghệ thuật của anh, nhưng lần đầu tiên yêu cầu phải thận trọng một chút.”

Bên kia Yaris cũng nghiêm túc: “Đó là đương nhiên! Chụp ảnh cho hoàng tử ánh trăng mà, tôi đương nhiên phải làm thật hoàn mỹ! Địa điểm là ở Minh Hồ Sâm Lâm, đó là phim trường của Tinh Vũ, tôi bao hết vài ngày ở đó!”

Khổng Triệu nhịn không được trái tim nhảy lên một cái, vụ này không nhỏ nha. “Nếu đã như vậy, hỵ vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

“Ok, mai gặp lại!”

Khổng Triệu nói điện thoại xong liền thấy Tư Không Dịch ở bên cạnh u oán nhìn hắn, Khổng Triệu lùi ra sau một bước, nhíu mày nói: “Cậu làm vẻ mặt vậy nhìn anh là sao?”

Tư Không Dịch thở dài: “Anh chưa bàn chuyện thù lao. Đó là năm vạn tệ!”

Rốt cuộc Khổng Triệu không nhịn nổi nữa, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt ma vương: “Chỉ có năm vạn mà cậu đã xị mặt hả?! Cậu có tiền đồ chút có được không?! Năm vạn thì tính cái gì! Chỉ cần cậu nổi tiếng, một tập phim truyền hình đã mấy chục vạn rồi biết không! Tầm nhìn phải rộng một chút, đừng có nhỏ hẹp như vậy biết chưa?! Cơ hội lần này thật sự là cực kỳ hiếm có, cho dù Yaris không trả tiền ngược lại là chúng ta trả tiền cho hắn, cậu cũng phải nắm chặt cơ hội này! Cậu có biết bao nhiêu người muốn trả tiền để Yaris chụp không hả?!”

Tư Không Dịch nghe vậy cúi đầu, một lúc lâu sau mới thẳng thắn bày tỏ: “Nếu thật sự bảo tôi trả tiền cho hắn, tôi mặc kệ không làm.”

Đại diện Khổng: “Cậu đi tìm Richard học cách tạo dáng đi, sáng mai anh đến đón cậu đi tới Minh Hồ Sâm Lâm.” Hiện tại hắn hoàn toàn không muốn nói chuyện với thằng nhóc này, hắn sợ bản thân nhịn không được sẽ đập Tư Không Dịch một trận. Nhưng Đại Hoàng ở bên cạnh cứ như hổ rình mồi, vừa rồi hắn suýt giơ tay nắm cổ áo cậu đã bị Đại Hoàng trừng mắt phải lùi về. Mệt tâm quá, sao người đại diện như hắn lại mệt tâm như vậy?

Sau khi Khổng Triệu rời đi, Tư Không Dịch nghe theo lời hắn đi tìm Richard học bù kiến thức tạo dáng chụp ảnh, trong lúc vô tình cậu lại bộc lộ IQ cao và năng lực phân tích nhanh nhạy. Đến sáu giờ chiều, buổi học bù kết thúc, Richard cảm thấy bản thân đã không còn gì để nhắc nhở thêm cho Tư Không Dịch.

“Năng lực phân tích và thấu hiểu của cậu làm tôi giật mình luôn đó, cậu luôn nhanh chóng tìm được trọng điểm trong câu nói của tôi. Tôi nghĩ nếu cậu không tiến vào giới giải trí mà học về tài chính hoặc pháp luật cũng sẽ có thành tích rất tốt.” Richard dạy Tư Không Dịch cả buổi chiều, thiện cảm đối với thanh niên này đã đạt max luôn rồi, ngoài ý muốn Tiểu Bạch cũng rất thích Richard, vậy nên lúc này hắn đang vuốt ve đầu Tiểu Bạch, thật lòng nói với Tư Không Dịch: “Cậu đến Bắc Kinh học đại học khoa truyền thông đúng không? Thành tích của cậu rất tốt, tương lai sáng lạn, tại sao cậu nhất định phải bước vào chảo nhuộm giới giải trí này? Cậu nhìn tôi đi, tôi lăn lộn ở đây hai mươi năm, cũng chỉ thường thường mà thôi. Mà tôi còn mất đi rất nhiều thứ quý giá. Vì vậy, nếu có thể, cậu vẫn nên thành thành thật thật đến trường, trải qua cuộc sống hạnh phúc của người thường đi.”

Tư Không Dịch đang cầm một chiếc cup giải thưởng về âm nhạc ngắm nghía, nhìn vẻ mặt hơi u sầu của Richard, cậu nhẹ giọng nói: “Tôi chỉ là thích đóng phim, cũng muốn nếm thử những cuộc sống và tình cảm khác nhau trong phim, tôi nghĩ, bản thân quý trọng những thứ quý giá thì nó sẽ không mất đi, đúng không? Tôi sẽ quý trọng bảo bối của tôi. Mà điều quan trọng nhất chính là…”

“Là cái gì?”

“Nơi này có nhiều bát quái.”

Richard tưởng bản thân nghe lầm rồi: “Cậu nói nơi này nhiều cái gì?”

“Nhiều tin tức bát quái đó!” Hai mắt Tư Không Dịch tỏa sáng: “Tùy tùy tiện tiện cũng có thể nghe được đủ loại tin tức bát quái! Thật thú vị! Tôi không sợ không nổi tiếng, chỉ cần có bát quái là tôi đã cảm thấy cuộc sống đầy lạc thú rồi!”

Khéo miệng Richard co rút, hắn phát hiện thằng nhóc này ngoại trừ thuộc tính “nghe thấy ma”, còn có một thuộc tính ẩn giấu khác, nhưng đây là sở thích hỏng bét gì vậy?! “Cậu không sợ bát quái này nọ đôi khi có thể hại chết người sao?”

Hai mắt phát sáng của Tư Không Dịch mở ngày càng to: “A! Nếu là vậy thì bát quái như vậy càng có tính khiêu chiến!”

Richard: “Ha hả.” Hắn sai rồi, căn bản không nên nói nhiều như vậy với thằng nhóc này làm gì, cậu ta giỏi võ như thế, có sở thích như thế, còn có dị năng đặc biệt kia nữa, có vẻ hắn đã thấy được tương lai nước sôi lửa bỏng của giới giải trí rồi. Không phải chảo nhuộm giới giải trí nhuộm đen cậu ta, mà ngược lại thằng nhóc này nhuộm giới giải trí a! “Cậu vui vẻ là được, nhưng mà, hai chúng ta coi như là bạn bè phải không?”

Tư Không Dịch gật gật đầu: “Tuy rằng anh có vẻ hơi ẻo lả, nhưng anh là người tốt.” Tiểu Bạch thích hắn đã chứng minh tính cách hắn không tệ.

Richard liếc mắt xem thường: “Vậy sau này cậu nghe được tin bát quái nào liên quan đến tôi, có thể báo cho tôi biết trước không?” Không hiểu sao cứ cảm thấy chuyện này rất quan trọng.

Tư Không Dịch cười sảng khoái: “Được thôi. Tôi sẽ không *bạo liêu tin tức của anh. Trừ phi anh thật sự làm chuyện gì xấu xa. Còn nữa, nếu có người bịa đặt về anh, tôi nhất định giúp anh làm sáng tỏ!”

* Bạo liêu là một hành động tố giác hành vi phạm tội của người nào đó, khác với chính thức tố giác, cũng không có giá trị về mặt pháp luật. Bề ngoài bạo liêu là tố giác tệ nạn, nhưng thật tế là đấu đá trong giới chính trị hoặc là lũng đoạn giới truyền thông hay một hiện tượng xã hội nào đó.

Richard vốn nghĩ sự giúp đỡ của thằng nhóc vô danh Tư Không Dịch này cũng đâu có cần thiết, nhưng đột nhiên hắn nhớ đến kỹ năng “nghe ma nói chuyện” kia, dừng một chút, ma xui quỷ khiến mà gật đầu: “Vậy cám ơn.”

“Ừm, nên đi ăn tối rồi. Tôi muốn đến canteen, anh thì sao?”

“Thôi. Gặp lại sau.”

“Tạm biệt.”

Tư Không Dịch dẫn ba nhóc đi ăn tối, sau đó trở lại ký túc xá, Tiểu Văn liền khẩn cấp bay tới, vo ve vo ve một lúc lâu mới nói xong hết tin tức đã nghe được.

Tư Không Dịch cầm điên thoại mở ghi âm, ghi chép lại tin tức bát quái.

“Hả? Thằng Ngụy Tử Hàm muốn gây chuyện với tao? Hắn còn muốn tìm người bắt Đại Hoàng và Đại Hoa? Đầu óc hắn hỏng hết rồi sao? Thắp nến cho hắn.”

“A a! Chu Bằng và người đại diện của hắn có mờ ám hả?! Tin tức này rất có ích, mày nói đe dọa hắn có thể kiếm được chút tiền không?”

“Không phải chứ? Hôm nay Yến phó tổng ăn cơm với một nữ minh tinh? Quả nhiên Yến tổng rất bận không phải là anh Yến nha…”

“Có một tên tóc đủ màu muốn tìm Đại Hoa quay phim? Đại Hoa, mày đồng ý không? Nếu hắn ta trả thù lao, tiền đó có thể mua thức ăn cho tụi bây, tao không lấy đâu.”

Cứ như vậy lải nhải lẩm bẩm nói cả đêm, Tư Không Dịch ghi âm vào điện thoại tiếng gâu meo chít vo ve cùng tiếng lầm bầm của cậu, cuối cùng cảm thấy mỹ mãn mới đi ngủ. Nhưng dù cậu nghe được nhiều tin tức như vậy, cậu vẫn không quyết định được nên đăng gì lên bài weibo đầu tiên của @ Tiểu đội bát quái.

Cậu vốn muốn đăng chuyện ăn cơm cùng Yến tổng, nhưng lúc đó có vài người bên cạnh, cậu vừa đăng sẽ bị lộ *mã giáp, vì vậy cậu chỉ có thể tiếc nuối thu tay. Bài đầu tiên phải là chuyện giật gân và có tính bát quái mới được nhiều người để ý, thật sự là quá rối rắm.

*Mã giáp: áo lót, là cách gọi một ID giả để che giấu thân phận

“Hy vọng ngày mai có bát quái để đăng.” Trước khi ngủ say, Tư Không Dịch yên lặng cầu nguyện, mấy thứ bát quái này một người vui không bằng nhiều người vui nha!

Sáng hôm sau, Khổng Triệu dẫn Tư Không Dịch lên *xe bánh mì công ty sắp xếp, chiếc xe này không phải loại xe sang trọng có rèm che, nhưng cậu đã rất thỏa mãn. dù sao trừ ăn uống và bát quái, cậu không có yêu cầu gì quá cao.


/100

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status