*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn buổi diễn của Tư Không Dịch và mấy nhóc nhà cậu có thể nói là kinh người, sau khi mọi người kịp phản ứng, khán giả trong trường quay bắt đầu điên cuồng kêu gào gâu gâu meo meo chít chít, cảm thấy không có từ ngữ thông thường nào có thể diễn tả sự yêu thích của họ đối với ba nhóc, dù thế nào cũng phải đích thân nói với mấy nhóc mới được.
Làm giống như bọn họ nghe hiểu mấy tiếng gâu gâu meo meo chít chít vậy.
Năm nhóc:…
Có thể nói tiếng phổ thông hay không vậy?
Sau khi ba nhóc biểu diễn xong liền ngoan ngoãn ngồi vây quanh Tư Không Dịch, mà sau màn biểu diễn của cậu thì cũng đến phân đoạn thứ ba của Cuối tuần Hi ngất trời– Thảo luận các đề tài top trên Weibo.
Vì là chương trình phát sóng trực tiếp, nên đề tài cũng là những mục hot mấy ngày gần nhất, dù là MC hay khách mời đều không được biết trước, thế mới đủ chân thật. Thế nên những minh tinh biết trước sẽ tham gia chương trình luôn chú ý đến mấy đề tài hot gần nhất, tránh việc đến lúc đó lại không biết nói gì.
“Khụ khụ, quả nhiên sáu khách mời của chúng ta đều là những người đa tài đa nghệ. Sáu vị lại cho chúng tôi thấy sức hấp dẫn của mọi người rồi!” Vương Nhạc Nhạc cười tủm tỉm nói: “Thế nhưng…”
Hồ Văn Phàn cười khẽ một tiếng: “Thế nhưng tôi luôn cho rằng, ngôn ngữ mới là sức hấp dẫn chân chính. Hơn nữa cùng thảo luận các vấn đề với người khác có thể giúp chúng ta hiểu rõ đối phương hơn, có khi còn tìm được tri kỷ. Vì thế, xin mời đến phần ba của chương trình, Quan điểm kỳ ba!”
“Mọi người có vui không? Có mong đợi không?” Tề Đại Rhắng và Hoàng Chu Chu cùng cười tủm tỉm nói. Khán giả phía dưới rất phối hợp trả lời “Mong đợi”. Mà trong sáu khách mời, ngoại trừ Tư Không Dịch hai mắt tỏa sáng, chân chính lộ ra vẻ mong chờ, những người khác, gồm cả Chung Khôi và Lô Vũ Hàng thân kinh bách chiến cũng có chút khẩn trương.
Phải biết, đây là tiết mục dễ làm minh tinh mất mặt nhất trong Cuối tuần Hi ngất trời, MC sẽ hỏi đủ loại câu hỏi, có khi minh tinh sẽ rơi vào bẫy mà không biết. Nhưng mọi người lại rất thích xem tiết mục này. Vì thế tất cả mọi người đều hơi khẩn trương. Nhưng chắc chắn không bao gồm Tư Không Dịch trong đó.
Yến tổng ngồi hàng đầu, qua cặp mắt kính hắn thấy rất rõ vẻ mặt hưng phấn của người yêu bát quái nhà hắn, trong lòng ha hả hai tiếng, đúng vậy, tám chuyện bát quái với một tên cuồng bát quái, nếu cậu mất hứng mới là lạ.
Vì thế, trong phần ba của chương trình, khán giả trong và ngoài trường quay đều khắc sâu tình yêu cuồng nhiệt của Tư Không Dịch dành cho bát quái.
Hồ Văn Phàn cầm kịch bản của MC: “Để xem nào, đề tài mà mọi người đều biết thì phải là chuyện Từ ảnh đế bị người mưu hại và giả mạo. Mọi người có ý kiến gì về chuyện này không? Xin mời nói ra suy nghĩ chân thật từ sâu trong đáy lòng, nói mấy câu cũng được.”
Vạn Thiên Khánh bị Tư Không Dịch đoạt nổi bật trước đó vội vội vàng vàng giành nói trước: “Đúng là rất đáng sợ! Biết người biết mặt không biết lòng, chúng ta nhất định phải cẩn thận những người xung quanh.”
Mấy câu này nghe không có vấn đề gì, thấy chuyện như vậy nên đề phòng cũng rất có lý!
Lô Vũ Hàng nhìn thoáng qua Vạn Thiên Khánh, cũng gật đầu nói: “Quả thật không thể tưởng tượng nổi. Tôi chỉ hy vọng bạn bè xung quanh tôi không làm vậy, không phụ lòng tín nhiệm của tôi.”
Hắn vừa nói xong, lập tức thấy rõ khác biệt. Vẻ mặt Vạn Thiên Khánh lập tức trở nên khó coi, so sánh với câu nói của Lô Vũ Hàng, câu của hắn rõ ràng có thiên hướng ích kỷ, mà Lô Vũ Hàng lại có vẻ ôn hòa phúc hậu. Cho nên nói, câu “không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng” cũng chỉ là như thế này.
Lô Vũ Hàng nói xong, Trần Manh và Miêu Miêu cũng lên tiếng.
“Bên cạnh tôi không có ai như vậy. Tôi tin tưởng mọi người.” Trần Manh rõ ràng đi theo phong cách ngốc bạch ngọt.
Miêu Miêu suy nghĩ một lúc mới nói: “… Tôi không biết nên nói cái gì, nhưng tôi nghĩ, trước khi sự việc xảy ra, chắc Từ ảnh đế cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có người lại hại ảnh.”
Chung Khôi cũng gật gật đầu: “Cho nên mới nói thế sự vô thường. Có một số việc, dù có đề phòng, cẩn thận thế nào đi nữa, vận mệnh chính là vận mệnh, người thường rất khó phản kháng. Vậy nên, phải quý trọng người trước mắt.”
Câu nói của Chung Khôi được rất nhiều người tán thành, nhưng Tư Không Dịch lại lắc đầu, ngay cả mấy bé thú cưng cũng đồng loạt lắc đầu. Hình ảnh này thật thú vị.
“Tôi không nghĩ vậy, dù việc con người xuất hiện trên trái đất cũng nhờ có rất nhiều chuyện trùng hợp mới có được. Nhưng mà vận mệnh… Có lẽ chỉ là một đại từ mà thôi. Người yếu đuối lấy nó làm lý do cho sự thất bại, người chiến thắng cũng lấy nó làm lý do cho sự thành công.” Tư Không Dịch nói những lời này với vẻ rất nghiêm túc, cặp mắt luôn sáng ngời lúc này không hiểu sao có hơi tĩnh mịch: “Bạn sẽ thành hạng người gì, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng mà thôi.”
Giống như Từ Đồ Chi, nếu đổi thành người khác, trải qua năm năm thê thảm giống hắn, có thể dù trở thành ăn mày không mất đi lòng tin và tâm lý đấu tranh với vận mệnh không? Chỉ sợ đã sớm rơi vào vận mệnh pháo hôi.
Hai mắt Hồ Văn Phàn chợt lóe, khóe miệng nhếch lên: “Không biết tại sao, tôi cực kỳ thích cách lý giải từ “vận mệnh” này của Tiểu Dịch, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng, đúng, tôi cũng nghĩ vậy.”
Lúc này, khán giả trẻ tuổi nghe nói như thế ít nhiều gì cũng cảm động trong lòng, nhưng có người lại cảm thấy Tư Không Dịch chỉ nói dễ nghe mà thôi, đến lúc vận mệnh làm cậu khổ sở thì còn nói nhẹ nhàng như vậy được không? Mà cũng có người nghĩ đến tình cảnh gay go hiện tại của chính họ, bọn họ phát hiện, phần lớn thời gian họ đều oán trời trách đất, nhưng không hề cố gắng vượt qua, bèn có quyết định trong lòng. Lại có người đang chống cằm ngồi trên sô pha, lộ ra nụ cười như có như không.
“Em trai, em đang xem gì vậy? Cuối tuần Hi ngất trời? Ồ, chị không bị hoa mắt đó chứ? Em nhàm chán đến nỗi xem show giải trí à? Không phải em nói bọn họ rất ngu và ngây thơ, là thằng hề chọc cười cho mọi người à?” Một cô gái chân dài ngực bự, gương mặt diễm lệ, khí thế bức người nói, thoạt nhìn tâm trạng của cô rất tốt, đặt mông ngồi xuống cạnh em trai nhà cô.
Người thanh niên được gọi là em trai kia nở nụ cười nói: “Dù là thằng hề cũng chia thành thằng hề đánh yêu và thằng hề đáng ghét, không phải sao?! Em cảm thấy, thằng hề này càng ngày càng đáng yêu, đáng yêu đến nỗi em muốn mang về làm của riêng.”
Cô gái kia nghe vậy vẻ mặt hơi thay đổi, nhưng sau đó cô làm như không có việc gì nói tiếp: “Vậy chị phải chúc mừng người kia, đây đúng là chuyện hiếm thấy.”
Thanh niên nhún vai nói: “Phải không? Đáng tiếc, người kia cũng không nguyện ý bị em lấy làm của riêng đâu, thật là đau đầu mà.”
Cô gái xinh đẹp kia nhìn Tư Không Dịch đang nói chuyện trong đám người, ánh mắt hơi lóe lên, mang theo tia sầu lo mà chính cô cũng không có phát hiện ra.
Lúc này, trong trường quay, mấy MC thay nhau nói về những đề tài hot trên Weibo, tuy đều là đề tài đứng đầu nhưng phân chia theo nhiều lĩnh vực khác nhau, vì thế luôn có một hai đề tài làm mọi người không nắm rõ, rất khó thảo luận. Nhưng khán giả lại kinh ngạc phát hiện, dù MC hỏi đến đề tài nào, Tư Không Dịch cũng có thể rõ ràng rành mạch thảo luận, thậm chí còn nêu ra quan điểm, ngay cả chuyện quản lý đô thị và người bán hàng rong ẩu đả rồi song song nằm giả chết mà cậu cũng biết.
Mấy MC hỏi xong câu cuối cùng, gần như dùng ánh mắt bội phục nhìn cậu.
Tư Không Dịch thoải mái bát quái một hồi, tâm trạng khá sung sướng, cậu thấy tất cả mọi người đều nhìn qua, bỗng nhiên cảm thấy không hold được, theo bản năng ôm Đại Hoa vào lòng vuốt, vuốt một lúc mới nói: “Đều nhìn tôi làm gì?”
Tề Đại Thắng đứng lên, cảm khái ôm quyền với Tư Không Dịch: “Anh em, tôi đã biết vì sao fan của cậu gọi cậu là Tư Không bát quái rồi! Tên Weibo của cậu cũng vô cùng thích hợp! Cậu nói xem, có bát quái nào mà cậu không biết không? Tôi thấy cậu có thiên phú làm paparazzi đó.”
Lập tức toàn trường quay vang lên tiếng cười thiện ý của khán giả, fan chị gái, bác gái của cậu đồng thanh hô vang “Yêu Tư Không yêu bát quái!”
Dù da mặt Tư Không Dịch đã dày cũng kiềm nén không được mà đỏ mặt, cậu làm ra vẻ trấn định nói: “Ai mà không có vài sở thích? Đúng không? Tôi là thanh niên tốt thích náo nhiệt.”
Mọi người bật cười, Vạn Thiên Khánh bên cạnh lại thì thầm một câu: “Bà tám.”
Nghe được câu này, hai mắt Chung Khôi hơi híp lại.
Phân đoạn thứ ba trôi qua trong tiếng cười, tiếp theo là phần chơi trò chơi. Kỳ trước của Cuối tuần Hi ngất trời là trò Giết người sói, tuy mọi người cũng chơi rất đã nghiền, nhưng khán giả lại không thích. Mà khách mời hôm nay hoặc nhiều hoặc ít đều đóng phim hành động, cho nên trò chơi lần này có hơi trâu bò, tên là Điên cuồng tránh né.
Đại khái là mười người, gồm MC và khách mời đều mặt quần áo phòng hộ đặc biệt bó sát người, tiến vào một khu vực được đoàn làm phim trang bị tia laser. Dựa vào cơ thể linh hoạt và đầu óc, từ bên trái đi đến bên phải, phải lấy được viên kim cương bên trong. Đương nhiên đây chỉ là laser mô phỏng, không gây thương tích gì, sau khi mặc quần áo bảo hộ, bị laser chiếu trúng trên người sẽ bốc khói, nếu trúng hai lần là thua, cuối cùng ai lấy được kim cương trong thời gian nhanh nhất thì chiến thắng.
Màn buổi diễn của Tư Không Dịch và mấy nhóc nhà cậu có thể nói là kinh người, sau khi mọi người kịp phản ứng, khán giả trong trường quay bắt đầu điên cuồng kêu gào gâu gâu meo meo chít chít, cảm thấy không có từ ngữ thông thường nào có thể diễn tả sự yêu thích của họ đối với ba nhóc, dù thế nào cũng phải đích thân nói với mấy nhóc mới được.
Làm giống như bọn họ nghe hiểu mấy tiếng gâu gâu meo meo chít chít vậy.
Năm nhóc:…
Có thể nói tiếng phổ thông hay không vậy?
Sau khi ba nhóc biểu diễn xong liền ngoan ngoãn ngồi vây quanh Tư Không Dịch, mà sau màn biểu diễn của cậu thì cũng đến phân đoạn thứ ba của Cuối tuần Hi ngất trời– Thảo luận các đề tài top trên Weibo.
Vì là chương trình phát sóng trực tiếp, nên đề tài cũng là những mục hot mấy ngày gần nhất, dù là MC hay khách mời đều không được biết trước, thế mới đủ chân thật. Thế nên những minh tinh biết trước sẽ tham gia chương trình luôn chú ý đến mấy đề tài hot gần nhất, tránh việc đến lúc đó lại không biết nói gì.
“Khụ khụ, quả nhiên sáu khách mời của chúng ta đều là những người đa tài đa nghệ. Sáu vị lại cho chúng tôi thấy sức hấp dẫn của mọi người rồi!” Vương Nhạc Nhạc cười tủm tỉm nói: “Thế nhưng…”
Hồ Văn Phàn cười khẽ một tiếng: “Thế nhưng tôi luôn cho rằng, ngôn ngữ mới là sức hấp dẫn chân chính. Hơn nữa cùng thảo luận các vấn đề với người khác có thể giúp chúng ta hiểu rõ đối phương hơn, có khi còn tìm được tri kỷ. Vì thế, xin mời đến phần ba của chương trình, Quan điểm kỳ ba!”
“Mọi người có vui không? Có mong đợi không?” Tề Đại Rhắng và Hoàng Chu Chu cùng cười tủm tỉm nói. Khán giả phía dưới rất phối hợp trả lời “Mong đợi”. Mà trong sáu khách mời, ngoại trừ Tư Không Dịch hai mắt tỏa sáng, chân chính lộ ra vẻ mong chờ, những người khác, gồm cả Chung Khôi và Lô Vũ Hàng thân kinh bách chiến cũng có chút khẩn trương.
Phải biết, đây là tiết mục dễ làm minh tinh mất mặt nhất trong Cuối tuần Hi ngất trời, MC sẽ hỏi đủ loại câu hỏi, có khi minh tinh sẽ rơi vào bẫy mà không biết. Nhưng mọi người lại rất thích xem tiết mục này. Vì thế tất cả mọi người đều hơi khẩn trương. Nhưng chắc chắn không bao gồm Tư Không Dịch trong đó.
Yến tổng ngồi hàng đầu, qua cặp mắt kính hắn thấy rất rõ vẻ mặt hưng phấn của người yêu bát quái nhà hắn, trong lòng ha hả hai tiếng, đúng vậy, tám chuyện bát quái với một tên cuồng bát quái, nếu cậu mất hứng mới là lạ.
Vì thế, trong phần ba của chương trình, khán giả trong và ngoài trường quay đều khắc sâu tình yêu cuồng nhiệt của Tư Không Dịch dành cho bát quái.
Hồ Văn Phàn cầm kịch bản của MC: “Để xem nào, đề tài mà mọi người đều biết thì phải là chuyện Từ ảnh đế bị người mưu hại và giả mạo. Mọi người có ý kiến gì về chuyện này không? Xin mời nói ra suy nghĩ chân thật từ sâu trong đáy lòng, nói mấy câu cũng được.”
Vạn Thiên Khánh bị Tư Không Dịch đoạt nổi bật trước đó vội vội vàng vàng giành nói trước: “Đúng là rất đáng sợ! Biết người biết mặt không biết lòng, chúng ta nhất định phải cẩn thận những người xung quanh.”
Mấy câu này nghe không có vấn đề gì, thấy chuyện như vậy nên đề phòng cũng rất có lý!
Lô Vũ Hàng nhìn thoáng qua Vạn Thiên Khánh, cũng gật đầu nói: “Quả thật không thể tưởng tượng nổi. Tôi chỉ hy vọng bạn bè xung quanh tôi không làm vậy, không phụ lòng tín nhiệm của tôi.”
Hắn vừa nói xong, lập tức thấy rõ khác biệt. Vẻ mặt Vạn Thiên Khánh lập tức trở nên khó coi, so sánh với câu nói của Lô Vũ Hàng, câu của hắn rõ ràng có thiên hướng ích kỷ, mà Lô Vũ Hàng lại có vẻ ôn hòa phúc hậu. Cho nên nói, câu “không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng” cũng chỉ là như thế này.
Lô Vũ Hàng nói xong, Trần Manh và Miêu Miêu cũng lên tiếng.
“Bên cạnh tôi không có ai như vậy. Tôi tin tưởng mọi người.” Trần Manh rõ ràng đi theo phong cách ngốc bạch ngọt.
Miêu Miêu suy nghĩ một lúc mới nói: “… Tôi không biết nên nói cái gì, nhưng tôi nghĩ, trước khi sự việc xảy ra, chắc Từ ảnh đế cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có người lại hại ảnh.”
Chung Khôi cũng gật gật đầu: “Cho nên mới nói thế sự vô thường. Có một số việc, dù có đề phòng, cẩn thận thế nào đi nữa, vận mệnh chính là vận mệnh, người thường rất khó phản kháng. Vậy nên, phải quý trọng người trước mắt.”
Câu nói của Chung Khôi được rất nhiều người tán thành, nhưng Tư Không Dịch lại lắc đầu, ngay cả mấy bé thú cưng cũng đồng loạt lắc đầu. Hình ảnh này thật thú vị.
“Tôi không nghĩ vậy, dù việc con người xuất hiện trên trái đất cũng nhờ có rất nhiều chuyện trùng hợp mới có được. Nhưng mà vận mệnh… Có lẽ chỉ là một đại từ mà thôi. Người yếu đuối lấy nó làm lý do cho sự thất bại, người chiến thắng cũng lấy nó làm lý do cho sự thành công.” Tư Không Dịch nói những lời này với vẻ rất nghiêm túc, cặp mắt luôn sáng ngời lúc này không hiểu sao có hơi tĩnh mịch: “Bạn sẽ thành hạng người gì, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng mà thôi.”
Giống như Từ Đồ Chi, nếu đổi thành người khác, trải qua năm năm thê thảm giống hắn, có thể dù trở thành ăn mày không mất đi lòng tin và tâm lý đấu tranh với vận mệnh không? Chỉ sợ đã sớm rơi vào vận mệnh pháo hôi.
Hai mắt Hồ Văn Phàn chợt lóe, khóe miệng nhếch lên: “Không biết tại sao, tôi cực kỳ thích cách lý giải từ “vận mệnh” này của Tiểu Dịch, không liên quan đến vận mệnh, chỉ ở tư tưởng, đúng, tôi cũng nghĩ vậy.”
Lúc này, khán giả trẻ tuổi nghe nói như thế ít nhiều gì cũng cảm động trong lòng, nhưng có người lại cảm thấy Tư Không Dịch chỉ nói dễ nghe mà thôi, đến lúc vận mệnh làm cậu khổ sở thì còn nói nhẹ nhàng như vậy được không? Mà cũng có người nghĩ đến tình cảnh gay go hiện tại của chính họ, bọn họ phát hiện, phần lớn thời gian họ đều oán trời trách đất, nhưng không hề cố gắng vượt qua, bèn có quyết định trong lòng. Lại có người đang chống cằm ngồi trên sô pha, lộ ra nụ cười như có như không.
“Em trai, em đang xem gì vậy? Cuối tuần Hi ngất trời? Ồ, chị không bị hoa mắt đó chứ? Em nhàm chán đến nỗi xem show giải trí à? Không phải em nói bọn họ rất ngu và ngây thơ, là thằng hề chọc cười cho mọi người à?” Một cô gái chân dài ngực bự, gương mặt diễm lệ, khí thế bức người nói, thoạt nhìn tâm trạng của cô rất tốt, đặt mông ngồi xuống cạnh em trai nhà cô.
Người thanh niên được gọi là em trai kia nở nụ cười nói: “Dù là thằng hề cũng chia thành thằng hề đánh yêu và thằng hề đáng ghét, không phải sao?! Em cảm thấy, thằng hề này càng ngày càng đáng yêu, đáng yêu đến nỗi em muốn mang về làm của riêng.”
Cô gái kia nghe vậy vẻ mặt hơi thay đổi, nhưng sau đó cô làm như không có việc gì nói tiếp: “Vậy chị phải chúc mừng người kia, đây đúng là chuyện hiếm thấy.”
Thanh niên nhún vai nói: “Phải không? Đáng tiếc, người kia cũng không nguyện ý bị em lấy làm của riêng đâu, thật là đau đầu mà.”
Cô gái xinh đẹp kia nhìn Tư Không Dịch đang nói chuyện trong đám người, ánh mắt hơi lóe lên, mang theo tia sầu lo mà chính cô cũng không có phát hiện ra.
Lúc này, trong trường quay, mấy MC thay nhau nói về những đề tài hot trên Weibo, tuy đều là đề tài đứng đầu nhưng phân chia theo nhiều lĩnh vực khác nhau, vì thế luôn có một hai đề tài làm mọi người không nắm rõ, rất khó thảo luận. Nhưng khán giả lại kinh ngạc phát hiện, dù MC hỏi đến đề tài nào, Tư Không Dịch cũng có thể rõ ràng rành mạch thảo luận, thậm chí còn nêu ra quan điểm, ngay cả chuyện quản lý đô thị và người bán hàng rong ẩu đả rồi song song nằm giả chết mà cậu cũng biết.
Mấy MC hỏi xong câu cuối cùng, gần như dùng ánh mắt bội phục nhìn cậu.
Tư Không Dịch thoải mái bát quái một hồi, tâm trạng khá sung sướng, cậu thấy tất cả mọi người đều nhìn qua, bỗng nhiên cảm thấy không hold được, theo bản năng ôm Đại Hoa vào lòng vuốt, vuốt một lúc mới nói: “Đều nhìn tôi làm gì?”
Tề Đại Thắng đứng lên, cảm khái ôm quyền với Tư Không Dịch: “Anh em, tôi đã biết vì sao fan của cậu gọi cậu là Tư Không bát quái rồi! Tên Weibo của cậu cũng vô cùng thích hợp! Cậu nói xem, có bát quái nào mà cậu không biết không? Tôi thấy cậu có thiên phú làm paparazzi đó.”
Lập tức toàn trường quay vang lên tiếng cười thiện ý của khán giả, fan chị gái, bác gái của cậu đồng thanh hô vang “Yêu Tư Không yêu bát quái!”
Dù da mặt Tư Không Dịch đã dày cũng kiềm nén không được mà đỏ mặt, cậu làm ra vẻ trấn định nói: “Ai mà không có vài sở thích? Đúng không? Tôi là thanh niên tốt thích náo nhiệt.”
Mọi người bật cười, Vạn Thiên Khánh bên cạnh lại thì thầm một câu: “Bà tám.”
Nghe được câu này, hai mắt Chung Khôi hơi híp lại.
Phân đoạn thứ ba trôi qua trong tiếng cười, tiếp theo là phần chơi trò chơi. Kỳ trước của Cuối tuần Hi ngất trời là trò Giết người sói, tuy mọi người cũng chơi rất đã nghiền, nhưng khán giả lại không thích. Mà khách mời hôm nay hoặc nhiều hoặc ít đều đóng phim hành động, cho nên trò chơi lần này có hơi trâu bò, tên là Điên cuồng tránh né.
Đại khái là mười người, gồm MC và khách mời đều mặt quần áo phòng hộ đặc biệt bó sát người, tiến vào một khu vực được đoàn làm phim trang bị tia laser. Dựa vào cơ thể linh hoạt và đầu óc, từ bên trái đi đến bên phải, phải lấy được viên kim cương bên trong. Đương nhiên đây chỉ là laser mô phỏng, không gây thương tích gì, sau khi mặc quần áo bảo hộ, bị laser chiếu trúng trên người sẽ bốc khói, nếu trúng hai lần là thua, cuối cùng ai lấy được kim cương trong thời gian nhanh nhất thì chiến thắng.
/100
|