Đừng khóc, bông hoa nhỏ
Đừng khóc nhé
Bông hoa bé nhỏ
Mỉm cười thật tươi
Như những ngày đầu tiên tớ gặp cậu
Dù nhắm mắt
Nhưng đôi tai luôn tỉnh táo
Nghe ngóng mọi âm thanh nơi cậu
Bông hoa nhỏ bé ạ
...
Tớ nghe thấy cậu khóc, cậu khóc rất nhiều, cậu khóc vì tớ, lần đầu tiên cậu khóc vì tớ. Tớ vui, nhưng cũng đau lòng lắm. Tớ thích nhìn thấy cậu mỉm cười, trông cậu như bông hoa hướng dương rực rỡ, tỏa sáng. Xin lỗi vì từ nay tớ không thể bảo vệ cho bông hoa hướng dương được nữa rồi. Nhưng đừng lo, vì bên cạnh cậu còn ba người có thể lo lắng, chăm sóc, bảo vệ cho cậu. Đừng buồn nhé, vì tớ đâu có chết. Tớ chỉ là nhắm mắt lại để cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng đôi tai và trái tim thôi. Có người nói rằng, biết hy sinh cho người mình yêu là cách yêu cao thượng nhất thế giới này, tớ đã làm được rồi, phải không? Tớ đã biết cách biến tình yêu trở thành thứ cao thượng nhất thế giới.
Chỉ tiếc là, giá như tớ gặp cậu sớm hơn, được cùng cậu đi ăn nộm bò khô và bánh tôm nhiều hơn, cùng cậu dạo chơi khắp Hà Nội này một lần nữa... Giá mà trước khi ngất đi, tớ được cùng cậu làm nhiều việc hơn, chỉ cần thế thôi là tớ vui rồi.
Đừng tự trách bản thân nữa, cậu cũng đâu có muốn tớ bị như vậy, cũng chẳng có chủ đích nào từ cậu khiến tớ bị thương cả, là tại cây gậy nhằm trúng đầu tớ thôi. Vì thế cậu không có lỗi. Giá mà tớ có thể mở mắt, chỉ cần một phút, để nói cho cậu biết rằng cậu không hề có lỗi trong chuyện này, để cậu không phải khóc và trách móc bản thân nữa. Thế nhưng chuyện kì diệu không có trong cuộc sống bao giờ, tớ không thể mở mắt, không thể nói, vì thế mà nước mắt cậu vẫn cứ rơi trên áo tớ, nóng hổi. Tớ chỉ có thể nằm đây, nhắm mắt cầu nguyện cho cậu thôi khóc và buông hết mọi buồn phiền, trở lại với một Hoài An nhí nhảnh trước kia. Đây là tâm nguyện của tớ đấy, cậu có làm được không?
Cậu phải sống thật tốt, thật vui vẻ đấy nhé, và nhớ là tớ vẫn chưa bỏ cuộc đâu. Đến một ngày nào đó, cũng không biết là bao lâu nữa, khi tớ tỉnh lại, nếu như cậu vẫn chưa chọn được người thích hợp ình, tớ sẽ tiếp tục theo đuổi cậu. Tớ sẽ cố gắng, cố gắng thật nhiều. Đợi tớ nhé...
Đừng khóc nhé
Bông hoa bé nhỏ
Nước mắt cậu là pha lê quý giá
Vì thế đừng tự tiện để nó rơi ra
Hãy nhớ là dù nhắm mắt
Nhưng tớ vẫn luôn dõi theo cậu
Đừng khóc nữa nhé
Bông hoa bé nhỏ
Đừng khóc nhé
Bông hoa bé nhỏ
Mỉm cười thật tươi
Như những ngày đầu tiên tớ gặp cậu
Dù nhắm mắt
Nhưng đôi tai luôn tỉnh táo
Nghe ngóng mọi âm thanh nơi cậu
Bông hoa nhỏ bé ạ
...
Tớ nghe thấy cậu khóc, cậu khóc rất nhiều, cậu khóc vì tớ, lần đầu tiên cậu khóc vì tớ. Tớ vui, nhưng cũng đau lòng lắm. Tớ thích nhìn thấy cậu mỉm cười, trông cậu như bông hoa hướng dương rực rỡ, tỏa sáng. Xin lỗi vì từ nay tớ không thể bảo vệ cho bông hoa hướng dương được nữa rồi. Nhưng đừng lo, vì bên cạnh cậu còn ba người có thể lo lắng, chăm sóc, bảo vệ cho cậu. Đừng buồn nhé, vì tớ đâu có chết. Tớ chỉ là nhắm mắt lại để cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng đôi tai và trái tim thôi. Có người nói rằng, biết hy sinh cho người mình yêu là cách yêu cao thượng nhất thế giới này, tớ đã làm được rồi, phải không? Tớ đã biết cách biến tình yêu trở thành thứ cao thượng nhất thế giới.
Chỉ tiếc là, giá như tớ gặp cậu sớm hơn, được cùng cậu đi ăn nộm bò khô và bánh tôm nhiều hơn, cùng cậu dạo chơi khắp Hà Nội này một lần nữa... Giá mà trước khi ngất đi, tớ được cùng cậu làm nhiều việc hơn, chỉ cần thế thôi là tớ vui rồi.
Đừng tự trách bản thân nữa, cậu cũng đâu có muốn tớ bị như vậy, cũng chẳng có chủ đích nào từ cậu khiến tớ bị thương cả, là tại cây gậy nhằm trúng đầu tớ thôi. Vì thế cậu không có lỗi. Giá mà tớ có thể mở mắt, chỉ cần một phút, để nói cho cậu biết rằng cậu không hề có lỗi trong chuyện này, để cậu không phải khóc và trách móc bản thân nữa. Thế nhưng chuyện kì diệu không có trong cuộc sống bao giờ, tớ không thể mở mắt, không thể nói, vì thế mà nước mắt cậu vẫn cứ rơi trên áo tớ, nóng hổi. Tớ chỉ có thể nằm đây, nhắm mắt cầu nguyện cho cậu thôi khóc và buông hết mọi buồn phiền, trở lại với một Hoài An nhí nhảnh trước kia. Đây là tâm nguyện của tớ đấy, cậu có làm được không?
Cậu phải sống thật tốt, thật vui vẻ đấy nhé, và nhớ là tớ vẫn chưa bỏ cuộc đâu. Đến một ngày nào đó, cũng không biết là bao lâu nữa, khi tớ tỉnh lại, nếu như cậu vẫn chưa chọn được người thích hợp ình, tớ sẽ tiếp tục theo đuổi cậu. Tớ sẽ cố gắng, cố gắng thật nhiều. Đợi tớ nhé...
Đừng khóc nhé
Bông hoa bé nhỏ
Nước mắt cậu là pha lê quý giá
Vì thế đừng tự tiện để nó rơi ra
Hãy nhớ là dù nhắm mắt
Nhưng tớ vẫn luôn dõi theo cậu
Đừng khóc nữa nhé
Bông hoa bé nhỏ
/63
|