" Chính xác mà nói, hiện chúng ta đang chuẩn bị cho việc rút lui khỏi thiên hà New Siberia, trong tình huống xấu nhất mới cần áp dụng, nhưng chúng ta cũng không thể để nước đến chân mới nhảy, tránh trở tay không kịp tạo thành tổn thất lớn." Một phụ nữ đi tới, trả lời Thụy Sâm.
"Phu nhân! Phu nhân!" Thụy Sâm, Sonia cùng thượng tá Taylor hơi khom người chào.
"Tôi nghe nói, tổng bộ đã bị Đế Quốc phát hiện hay sao?" Thụy Sâm vừa ngẩng đầu lên, lập tức hỏi.
"Đúng vậy, thực không may, nhưng tin tình báo đã được chứng thật." Vị phu nhân sắc mặt trầm trọng gật đầu, vẻ tươi cười khi trước đã biến mất.
"Nếu thế, thật sự là rất đáng tiếc." Thụy Sâm cũng không có vẻ quá ngạc nhiên, từ khi phu nhân Almeida giải thích lý do tấn công căn cứ Trân Châu Cảng, anh đã có dự cảm, chỉ là anh cảm thấy tiếc nuối, không nghĩ điều đó lại tới nhanh như vậy.
"Lúc trước khi nói tới một trong những nguyên nhân chính để thực hiện kế hoạch ‘Lằn ranh sống chết’, là để chúng ta có thể toàn diện chỉnh hợp lực lượng, hình thành một không gian chung do Đồng Minh khống chế, kết nối các thiên hà lại nhằm đạt tới một không gian chiến lược có chiều sâu, giúp chúng ta có đủ không gian và thời gian chống lại Đế Quốc xâm nhập, nói không chừng thậm chí có thể làm cho Đế Quốc từ bỏ ý đồ công kích thiên hà New Siberia, hiện tại lại có mệnh lệnh chuẩn bị rút lui, xem ra sự tình không phát triển theo hướng chúng ta mong muốn." Thụy Sâm thở dài nói.
" Quả thật đáng tiếc, Thụy Sâm, nhưng cũng bởi vì như thế, chiến dịch lần này lại mới có tính trọng yếu đến vậy, nếu chúng ta không đúng lúc thực hiện chiến dịch này. Nếu không có sự cố gắng của mọi người, phá hủy thành công căn cứ Trân Châu Cảng, phỏng chừng hiện tại Đế Quốc đã trực tiếp tổng công kích vào thiên hà New Siberia rồi, chúng ta cho dù có thể được báo động trước, nhưng trong thời gian ngắn, tuy rằng có thể cho toàn bộ nhân viên rút lui, thì những công trình thiết lập tại nơi này như dây chuyền sản xuất, thiết bị, bến tàu, vật tư, là dù thế nào cũng phải để lại. Những thứ đó đều là tài nguyên quan trọng để chúng ta tiếp tục phản kháng Đế Quốc. Nếu bị hủy, đối với sự nghiệp của chúng ta sẽ là tổn thất lớn lao, cho dù có thể xây dựng lại, cũng cần mất nhiều thời gian."
" Căn cứ Trân Châu Cảng hủy diệt, tuy rằng không đạt tới thành quả tốt nhất như chúng ta mong muốn, nhưng chúng ta cũng có thể đạt một kết quả đáng quý, thậm chí còn quý hơn cả số lượng vật tư cùng chiến hạm, chiến đấu cơ của Đế Quốc bị tiêu diệt. Đó là nó cho chúng ta có thời gian và không gian, cho dù rút lui là điều không thể tránh khỏi, nhưng chúng ta có thể có tiến hành có trật tự, đem đại bộ phận dây truyền, thiết bị tháo dỡ mang đi, đem toàn bộ vật tư rút lui, tránh bị hủy bởi Đế Quốc, trong tương lai khi xây dựng lại, cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian cùng sức lực, chúng ta không thể chờ đợi mọi việc đều thuận buồm xuôi gió. Khó khăn là không thể tránh khỏi. Điều chúng ta hiện tại cần làm chính là đem tổn thất giảm xuống đến mức thấp nhất có thể." Phu nhân Almeida kiên định nói.
"Nhưng bất luận thế nào, buộc phải rút lui khỏi thiên hà New Siberia vẫn là một thất bại." Thụy Sâm lẩm bẩm, nếu có thể không rút lui, thì tốt biết bao?
Anh bỗng nhiên bị ý nghĩ của chính mình làm hoảng sợ, kiên trì không rút lui khỏi, vậy có nghĩa phải đánh bại Đế Quốc, điều này khác hẳn với cách đánh bất ngờ, du kích mà bọn họ trước kia am hiểu và hay áp dụng, đây là thực hiện tác chiến chính quy đối mặt, bởi vì bọn họ không còn đường lui, thiên hà New Siberia, toàn bộ bộ tổng chỉ huy Đồng Minh ở ngay phía sau bọn họ, có thể làm được sao?
Anh cúi đầu, âm thầm tính toán khả năng này, binh lực của Đồng Minh, lực lượng tiến công của Đế Quốc, chiều sâu không gian, ưu thế tình báo......
" Thụy Sâm......." Nhìn đến anh chàng đột nhiên ngây người ra, Sonia nhẹ nhàng kéo ống tay áo một cái để nhắc.
"A! Thực xin lỗi, phu nhân, vừa rồi mải nghĩ một chút, thất thần." Thụy Sâm sửng sốt một chút, nhìn mấy người đang ngạc nhiên nhìn mình, anh chàng không khỏi đỏ mặt lên, ngượng ngùng nói.
" Tưởng chuyện gì thế? Thụy Sâm." Phu nhân Almeida hỏi, bà cũng không có trách cứ.
" Không có gì, chính là nghĩ, nếu có thể không rút lui thì tốt rồi, hiện tại chúng ta cũng không phải một lực lượng nhở như mấy năm trước nữa, hạm đội của ta cũng có uy lực tương đối, vừa rồi còn nghe thượng tá Taylor nói, sắp có một thái không mẫu hạm chuẩn bị đưa vào biên chế, vậy tổng cộng có năm thái không mẫu hạm, tôi nghĩ, nếu chúng ta có biện pháp đánh lui cuộc tiến công, chẳng phải có thể không cần rút lui khỏi sao?" Thụy Sâm nói ra ý nghĩ của chính mình.
" Ýtưởng không sai, chàng trai, trên thực tế, không chỉ ngũ chiếc, tính xưởng đóng tàu Shanghai đang đóng chiếc Người Thắng Lợi, trong khoảng thời gian ngắn chúng ta sẽ có sáu chiếc thái không mẫu hạm." tướng quân Martin, thiếu tướng Alfred cùng Phi Luân đã đi tới, bọn họ cũng chú ý tới cuộc nói chuyện.
"Sáu thái không mẫu hạm!" Thụy Sâm kích động như muốn nhảy dựng lên, với một lực lượng như vậy, không cần phải nói là hạm đội 13 toàn lực phát động tiến công, cho dù lực lượng Đế Quốc có nhiều hơn, bọn họ cũng có thể đánh bại.
Vị tướng liếc nhìn Thụy Sâm một cái, tựa hồ đoán được anh đang muốn nói gì, có điều, ông vẫn lắc lắc đầu, thở dài," Đúng vậy, rất mạnh nhỉ, lúc ban đầu chúng tôi cũng có đồng dạng ý tưởng, nhưng trên thực tế sau khi cẩn thận phân tích, khó khăn rất lớn, ma fthật sự là không thể được, sau trận Trân Châu Cảng, ở khu vực chỉ còn sót lại hạm đội 13 đối chúng ta đương nhiên là không tạo thành uy hiếp, nhưng Đế Quốc đã không ngừng chế tạo tàu chiến, bọn họ còn có thể bổ sung binh lực, hạm đội Đế Quốc vẫn còn mạnh hơn nhiều so với chúng ta, cho dù ta quân sĩ khí cao, tố chất tốt, nhưng thắng bại thật sự là rất khó dự tính, cho dù có thể may mắn có thể đánh lui quân địch tiến công, tổn thất cũng sẽ là tương đối lớn, quân địch nếu đã biết thiên hà New Siberia, còn khả năng phát động công kích lần thứ hai, lần thứ ba, Đồng Minh không có khả năng cùng Đế Quốc đánh tiêu hao chiến kiểu đó, chúng ta trước mắt còn không có năng lực này, cũng không có đủ vốn liếng."
" Thực xin lỗi, tôi nghĩ quá đơn giản." Thụy Sâm hổ thẹn nói, tướng quân đã dội một gáo nước lạnh vào cái đầu nóng của anh.
" Không, kỳ thật bên trong Đồng Minh, về vấn đề này cũng đã có tranh luận rất lớn, có không ít người kiên trì đánh một trận, cho Đế Quốc một đòn phủ đầu, nói không chừng sẽ đạt được thành quả bất ngờ. Nhưng một tin tình báo mới, đã thúc đẩy chúng tôi thống nhất ý kiến, hạ quyết tâm chuẩn bị rút lui." Phu nhân Almeida nhìn mấy người trẻ tuổi có vẻ ủ rũ, ôn hòa nói.
"Tin gì thế?"
Một cảm giác xấu, tin này tuyệt đối không phải tin tức tốt.
" Mới nhất tình báo chỉ ra, Đế Quốc quyết tâm triệu hồi đại bộ phận chủ lực đang giằng co với Liên Bang ở tiền tuyến, tham gia vào hoạt động thanh tiễu, theo dự đoán trong các hạm đội gọi về. có không ít hơn mười bảy chiếc thái không mẫu hạm."
" Cái gì? Liên Bang?" Phi Luân giật mình kêu lên. Ngay cả người luôn luôn bình tĩnh như Sonia, sắc mặt cũng không khỏi biến sắc, không chỉ riêng vì số quân triệu hồi về là khổng lồ, mà bởi vì hai chữ Liên Bang có liên hệ chặt chẽ với các cô, liên lạc giữa Đồng Minh và Liên Bang sau khi tuyến đường tử thần bị cắt đứt, vẫn hoàn toàn gián đoạn. Đến nay đã gần một năm, bọn họ vẫn tránh nhắc tới từ này.
Mà đối với Thụy Sâm, tin tức này làm anh cảm thấy giống như sét đánh giữa trời quang, cảm thấy máu như đông lại: Riêng thái không mẫu hạm đã có mười bảy chiếc, số này còn chưa tính đến các loại khác, Đế Quốc triệu hồi một lượng lớn binh lực, rõ ràng muốn hoàn toàn tiêu diệt Đồng Minh, Thụy Sâm biết, con số này đã vượt xa khả năng đối kháng của Đồng Minh. Thiên hà New Siberia bất luận như thế nào cũng giữ không nổi nữa, nếu không muốn Đồng Minh bị hoàn toàn tiêu diệt, bọn họ trừ rút lui, không còn cách nào khác.
"Vậy Liên Bang đâu? Điều đi nhiều quân lực như vậy, hệ phòng ngự tiền tuyến của Đế Quốc sẽ giống như tờ giấy mỏng, chọc cái là thủng, chẳng lẽ Đế Quốc không lo rằng Liên Bang sẽ nhân cơ hội này phát động tiến công sao? Điều động một lượng lớn quân đội như thế ở tiền tuyến, Liên Bang không thể không biết? Bọn họ hiện có phản ứng gì không?......" Phi Luân vội vàng hỏi.
" Về phía Liên Bang hiện còn chưa có phản ứng rõ ràng lắm, Đế Quốc cũng chưa bắt đầu đại quy mô điều động, chỉ mới là kế hoạch, chúng ta cũng không có cơ hội đem tin tình báo chuyển cho Liên Bang, các bạn cũng biết, việc trao đổi tin với Liên Bang đã bị gián đoạn từ lâu." Phu nhân Almeida bình tĩnh nói, thiếu tướng Alfred, tướng quân Martin, thượng tá Taylor cũng không phản ứng đặc biêt, bọn họ đã sớm biết tin tức này, bọn họ cũng đồng thời lý giải sự phản ứng của mấy người Thụy Sâm, bởi vì, khi bọn họ lần đầu tiên nghe được cũng phản ứng gần như thế.
"Đế Quốc thật đúng là quá coi trọng Đồng Minh chúng ta đấy! Không để ý đến nguy cơ Liên Bang tiến công, mạo hiểm đem đại bộ phận binh lực điều đến đối phó chúng ta, xem ra chúng ta đã thay thế được Liên Bang, trở thành kẻ địch số 1 của Đế Quốc." Thụy Sâm cười khổ.
" Đúng là như thế, nghe nói phương án này là từ thượng tướng Giro Steve đề xuất, Thụy Sâm, cậu hẳn là còn nhớ rõ hắn chứ."
" Đương nhiên nhớ rõ." Thụy Sâm gật gật đầu, đương nhiên làm sao anh quên được kẻ đã làm thay đổi cuộc đời anh.
"Trong báo cáo hắn cho rằng, Sự uy hiếp của Đồng Minh đối nền thống trị của Đế Quốc đã vượt qua Liên Bang, Liên Bang và Đế Quốc nổ ra chiến tranh, là bắt đầu từ Đế Quốc, Liên Bang chỉ là tự vệ, không phải lấy mục tiêu chính là hủy diệt sự thống trị của Đế Quốc, chiếm lĩnh lãnh thổ, mà chúng ta thì khác, còn nhớ rõ hiến chương của Đồng Minh không? Mục tiêu của chúng ta là nhằm thẳng vào Đế Quốc, nhằm thẳng vào chế độ thống trị độc tài của dòng họ Steve, khi chúng ta còn nhược tiểu, chúng ta không nhìn thấy hy vọng thành công, Đế Quốc đương nhiên sẽ không để tâm, nhưng trước mắt chúng ta đã có năng lực thực hiện mục tiêu, như vậy là bất đồng. Đối với Đế Quốc mà nói, Liên Bang có năng lực, nhưng không có ý nguyện, mà chúng ta vừa có ý nguyện, lại vừa có năng lực, chúng ta đương nhiên thay thế Liên Bang, trở thành kẻ địch số 1 của Đế Quốc."
Tướng quân Martin quay đầu đến, sắc mặt nghiêm túc hỏi Phi Luân," Trung tá, cô là con gái của chủ tịch ủy ban ngân sách nghị viện, đối với hệ thống chính trị của Liên Bang có hiểu biết, cô có cho rằng, cho dù ở tiền tuyến binh lực của Đế Quốc bạc nhược, cho dù bọn họ biết Đế Quốc triệu hồi binh lực là vì phát động thanh tiễu chúng ta, trong trường hợp Đế Quốc không có khiêu khích, bọn họ có khả năng sẽ chủ động công kích không?"
"Cái này......" Cô gái do dự mà, cô không biết nên như thế nào trả lời.
" Nhưng Liên Bang có khả năng sẽ áp dụng các biện pháp tương ứng, cha của Phi Luân và tướng quân Hamilton cũng là những người ủng hộ Đồng Minh......." Sonia nói, cô cố lảng tránh vấn đề này.
"Đúng vậy, tôi thực cảm kích hai vị ấy đã ủng hộ Đồng Minh rất nhiều, nhưng họ không phải là kẻ độc tài như Steve, bọn họ không có quyền quyết định chiến tranh, quyết định chiến tranh nằm ở trong tay nghị viện, nếu Đế Quốc công kích, Liên Bang đương nhiên là có quyền tự vệ, nhưng dù ở tiền tuyến quân lực của Đế Quốc suy yếu mạnh, tôi dám khẳng định, Đế Quốc sẽ sống chết tránh mọi khả năng khiêu khích, trong tình huống ngưng chiến như thế này, nghị viện muốn thông qua quyết định chiến tranh, tuy rằng không phải không có khả năng, nhưng muốn thuyết phục đủ số nghị sĩ, tác động đến dư luận ủng hộ, cần rất nhiều sự giải thích, thuyết phục và chờ đợi, trong vòng ngắn hạn không có khả năng, đừng quên lần trước hiệp định ngừng chiến, chính là do các nghị sĩ thuộc phe phản chiến thúc đẩy, ngay cả tướng quân Hamilton cùng cha của trung ta Phi Luân cũng không thể làm gì được."
" Mà những gì Liên Bang có khả năng áp dụng, đơn giản chỉ là một ít hành động kiềm chế hoặc dương công, nhưng nếu không chủ động thực hiện tiến công quy mô lớn, với quyết tâm của Đế Quốc rút đại bộ phận chủ lực về, tôi xem ra khó có thể tạo được nhiều hiệu quả." Tướng quân Martin vạch thẳng bản chất vấn đề.
" Martin, ngài cũng đừng đem tình huống nói quá bi quan." Phu nhân Almeida—người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh dùng một giọng tràn ngập tin tưởng nói," Này chẳng qua đây lại là một bước quanh trong sự nghiệp của chúng ta, năm 807, năm chúng ta tối gian khổ đã trôi qua, khi đó chúng ta thậm chí ngay cả một chiếc thái không mẫu hạm cũng không có, so sánh với thời điểm này, hiện tại chúng ta đã có lực lượng quân sự vượt xa sự tưởng tượng, chúng ta còn có rất nhiều thế lực phản Đế Quốc ủng hộ, chúng ta đã từng vô số lần làm thất bại ý đồ tiêu diệt chúng ta của Đế Quốc, lần này cũng sẽ không là ngoại lệ."
Bà dùng ánh mắt uy nghiêm, với giọng nói trầm trầm ngưng thanh hỏi," Các bạn có tin tưởng không? Trả lời tôi!"
"Có thưa phu nhân." Mọi người lớn tiếng đáp.
Tuy rằng bà chỉ là một phụ nữ chân yếu tay mềm, nhưng không hổ là người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh, Thụy Sâm kính nể nhìn vị phu nhân: Bất luận ở thời khắc gian nan thế nào, trong lòng bà vẫn ngập tràn lạc quan và kiên định tín niệm thắng lợi, vĩnh không thay đổi. Tinh thần và tín niệm của nàng, chính là linh hồn, là trung tâm của Đồng Minh.
"Phu nhân! Phu nhân!" Thụy Sâm, Sonia cùng thượng tá Taylor hơi khom người chào.
"Tôi nghe nói, tổng bộ đã bị Đế Quốc phát hiện hay sao?" Thụy Sâm vừa ngẩng đầu lên, lập tức hỏi.
"Đúng vậy, thực không may, nhưng tin tình báo đã được chứng thật." Vị phu nhân sắc mặt trầm trọng gật đầu, vẻ tươi cười khi trước đã biến mất.
"Nếu thế, thật sự là rất đáng tiếc." Thụy Sâm cũng không có vẻ quá ngạc nhiên, từ khi phu nhân Almeida giải thích lý do tấn công căn cứ Trân Châu Cảng, anh đã có dự cảm, chỉ là anh cảm thấy tiếc nuối, không nghĩ điều đó lại tới nhanh như vậy.
"Lúc trước khi nói tới một trong những nguyên nhân chính để thực hiện kế hoạch ‘Lằn ranh sống chết’, là để chúng ta có thể toàn diện chỉnh hợp lực lượng, hình thành một không gian chung do Đồng Minh khống chế, kết nối các thiên hà lại nhằm đạt tới một không gian chiến lược có chiều sâu, giúp chúng ta có đủ không gian và thời gian chống lại Đế Quốc xâm nhập, nói không chừng thậm chí có thể làm cho Đế Quốc từ bỏ ý đồ công kích thiên hà New Siberia, hiện tại lại có mệnh lệnh chuẩn bị rút lui, xem ra sự tình không phát triển theo hướng chúng ta mong muốn." Thụy Sâm thở dài nói.
" Quả thật đáng tiếc, Thụy Sâm, nhưng cũng bởi vì như thế, chiến dịch lần này lại mới có tính trọng yếu đến vậy, nếu chúng ta không đúng lúc thực hiện chiến dịch này. Nếu không có sự cố gắng của mọi người, phá hủy thành công căn cứ Trân Châu Cảng, phỏng chừng hiện tại Đế Quốc đã trực tiếp tổng công kích vào thiên hà New Siberia rồi, chúng ta cho dù có thể được báo động trước, nhưng trong thời gian ngắn, tuy rằng có thể cho toàn bộ nhân viên rút lui, thì những công trình thiết lập tại nơi này như dây chuyền sản xuất, thiết bị, bến tàu, vật tư, là dù thế nào cũng phải để lại. Những thứ đó đều là tài nguyên quan trọng để chúng ta tiếp tục phản kháng Đế Quốc. Nếu bị hủy, đối với sự nghiệp của chúng ta sẽ là tổn thất lớn lao, cho dù có thể xây dựng lại, cũng cần mất nhiều thời gian."
" Căn cứ Trân Châu Cảng hủy diệt, tuy rằng không đạt tới thành quả tốt nhất như chúng ta mong muốn, nhưng chúng ta cũng có thể đạt một kết quả đáng quý, thậm chí còn quý hơn cả số lượng vật tư cùng chiến hạm, chiến đấu cơ của Đế Quốc bị tiêu diệt. Đó là nó cho chúng ta có thời gian và không gian, cho dù rút lui là điều không thể tránh khỏi, nhưng chúng ta có thể có tiến hành có trật tự, đem đại bộ phận dây truyền, thiết bị tháo dỡ mang đi, đem toàn bộ vật tư rút lui, tránh bị hủy bởi Đế Quốc, trong tương lai khi xây dựng lại, cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian cùng sức lực, chúng ta không thể chờ đợi mọi việc đều thuận buồm xuôi gió. Khó khăn là không thể tránh khỏi. Điều chúng ta hiện tại cần làm chính là đem tổn thất giảm xuống đến mức thấp nhất có thể." Phu nhân Almeida kiên định nói.
"Nhưng bất luận thế nào, buộc phải rút lui khỏi thiên hà New Siberia vẫn là một thất bại." Thụy Sâm lẩm bẩm, nếu có thể không rút lui, thì tốt biết bao?
Anh bỗng nhiên bị ý nghĩ của chính mình làm hoảng sợ, kiên trì không rút lui khỏi, vậy có nghĩa phải đánh bại Đế Quốc, điều này khác hẳn với cách đánh bất ngờ, du kích mà bọn họ trước kia am hiểu và hay áp dụng, đây là thực hiện tác chiến chính quy đối mặt, bởi vì bọn họ không còn đường lui, thiên hà New Siberia, toàn bộ bộ tổng chỉ huy Đồng Minh ở ngay phía sau bọn họ, có thể làm được sao?
Anh cúi đầu, âm thầm tính toán khả năng này, binh lực của Đồng Minh, lực lượng tiến công của Đế Quốc, chiều sâu không gian, ưu thế tình báo......
" Thụy Sâm......." Nhìn đến anh chàng đột nhiên ngây người ra, Sonia nhẹ nhàng kéo ống tay áo một cái để nhắc.
"A! Thực xin lỗi, phu nhân, vừa rồi mải nghĩ một chút, thất thần." Thụy Sâm sửng sốt một chút, nhìn mấy người đang ngạc nhiên nhìn mình, anh chàng không khỏi đỏ mặt lên, ngượng ngùng nói.
" Tưởng chuyện gì thế? Thụy Sâm." Phu nhân Almeida hỏi, bà cũng không có trách cứ.
" Không có gì, chính là nghĩ, nếu có thể không rút lui thì tốt rồi, hiện tại chúng ta cũng không phải một lực lượng nhở như mấy năm trước nữa, hạm đội của ta cũng có uy lực tương đối, vừa rồi còn nghe thượng tá Taylor nói, sắp có một thái không mẫu hạm chuẩn bị đưa vào biên chế, vậy tổng cộng có năm thái không mẫu hạm, tôi nghĩ, nếu chúng ta có biện pháp đánh lui cuộc tiến công, chẳng phải có thể không cần rút lui khỏi sao?" Thụy Sâm nói ra ý nghĩ của chính mình.
" Ýtưởng không sai, chàng trai, trên thực tế, không chỉ ngũ chiếc, tính xưởng đóng tàu Shanghai đang đóng chiếc Người Thắng Lợi, trong khoảng thời gian ngắn chúng ta sẽ có sáu chiếc thái không mẫu hạm." tướng quân Martin, thiếu tướng Alfred cùng Phi Luân đã đi tới, bọn họ cũng chú ý tới cuộc nói chuyện.
"Sáu thái không mẫu hạm!" Thụy Sâm kích động như muốn nhảy dựng lên, với một lực lượng như vậy, không cần phải nói là hạm đội 13 toàn lực phát động tiến công, cho dù lực lượng Đế Quốc có nhiều hơn, bọn họ cũng có thể đánh bại.
Vị tướng liếc nhìn Thụy Sâm một cái, tựa hồ đoán được anh đang muốn nói gì, có điều, ông vẫn lắc lắc đầu, thở dài," Đúng vậy, rất mạnh nhỉ, lúc ban đầu chúng tôi cũng có đồng dạng ý tưởng, nhưng trên thực tế sau khi cẩn thận phân tích, khó khăn rất lớn, ma fthật sự là không thể được, sau trận Trân Châu Cảng, ở khu vực chỉ còn sót lại hạm đội 13 đối chúng ta đương nhiên là không tạo thành uy hiếp, nhưng Đế Quốc đã không ngừng chế tạo tàu chiến, bọn họ còn có thể bổ sung binh lực, hạm đội Đế Quốc vẫn còn mạnh hơn nhiều so với chúng ta, cho dù ta quân sĩ khí cao, tố chất tốt, nhưng thắng bại thật sự là rất khó dự tính, cho dù có thể may mắn có thể đánh lui quân địch tiến công, tổn thất cũng sẽ là tương đối lớn, quân địch nếu đã biết thiên hà New Siberia, còn khả năng phát động công kích lần thứ hai, lần thứ ba, Đồng Minh không có khả năng cùng Đế Quốc đánh tiêu hao chiến kiểu đó, chúng ta trước mắt còn không có năng lực này, cũng không có đủ vốn liếng."
" Thực xin lỗi, tôi nghĩ quá đơn giản." Thụy Sâm hổ thẹn nói, tướng quân đã dội một gáo nước lạnh vào cái đầu nóng của anh.
" Không, kỳ thật bên trong Đồng Minh, về vấn đề này cũng đã có tranh luận rất lớn, có không ít người kiên trì đánh một trận, cho Đế Quốc một đòn phủ đầu, nói không chừng sẽ đạt được thành quả bất ngờ. Nhưng một tin tình báo mới, đã thúc đẩy chúng tôi thống nhất ý kiến, hạ quyết tâm chuẩn bị rút lui." Phu nhân Almeida nhìn mấy người trẻ tuổi có vẻ ủ rũ, ôn hòa nói.
"Tin gì thế?"
Một cảm giác xấu, tin này tuyệt đối không phải tin tức tốt.
" Mới nhất tình báo chỉ ra, Đế Quốc quyết tâm triệu hồi đại bộ phận chủ lực đang giằng co với Liên Bang ở tiền tuyến, tham gia vào hoạt động thanh tiễu, theo dự đoán trong các hạm đội gọi về. có không ít hơn mười bảy chiếc thái không mẫu hạm."
" Cái gì? Liên Bang?" Phi Luân giật mình kêu lên. Ngay cả người luôn luôn bình tĩnh như Sonia, sắc mặt cũng không khỏi biến sắc, không chỉ riêng vì số quân triệu hồi về là khổng lồ, mà bởi vì hai chữ Liên Bang có liên hệ chặt chẽ với các cô, liên lạc giữa Đồng Minh và Liên Bang sau khi tuyến đường tử thần bị cắt đứt, vẫn hoàn toàn gián đoạn. Đến nay đã gần một năm, bọn họ vẫn tránh nhắc tới từ này.
Mà đối với Thụy Sâm, tin tức này làm anh cảm thấy giống như sét đánh giữa trời quang, cảm thấy máu như đông lại: Riêng thái không mẫu hạm đã có mười bảy chiếc, số này còn chưa tính đến các loại khác, Đế Quốc triệu hồi một lượng lớn binh lực, rõ ràng muốn hoàn toàn tiêu diệt Đồng Minh, Thụy Sâm biết, con số này đã vượt xa khả năng đối kháng của Đồng Minh. Thiên hà New Siberia bất luận như thế nào cũng giữ không nổi nữa, nếu không muốn Đồng Minh bị hoàn toàn tiêu diệt, bọn họ trừ rút lui, không còn cách nào khác.
"Vậy Liên Bang đâu? Điều đi nhiều quân lực như vậy, hệ phòng ngự tiền tuyến của Đế Quốc sẽ giống như tờ giấy mỏng, chọc cái là thủng, chẳng lẽ Đế Quốc không lo rằng Liên Bang sẽ nhân cơ hội này phát động tiến công sao? Điều động một lượng lớn quân đội như thế ở tiền tuyến, Liên Bang không thể không biết? Bọn họ hiện có phản ứng gì không?......" Phi Luân vội vàng hỏi.
" Về phía Liên Bang hiện còn chưa có phản ứng rõ ràng lắm, Đế Quốc cũng chưa bắt đầu đại quy mô điều động, chỉ mới là kế hoạch, chúng ta cũng không có cơ hội đem tin tình báo chuyển cho Liên Bang, các bạn cũng biết, việc trao đổi tin với Liên Bang đã bị gián đoạn từ lâu." Phu nhân Almeida bình tĩnh nói, thiếu tướng Alfred, tướng quân Martin, thượng tá Taylor cũng không phản ứng đặc biêt, bọn họ đã sớm biết tin tức này, bọn họ cũng đồng thời lý giải sự phản ứng của mấy người Thụy Sâm, bởi vì, khi bọn họ lần đầu tiên nghe được cũng phản ứng gần như thế.
"Đế Quốc thật đúng là quá coi trọng Đồng Minh chúng ta đấy! Không để ý đến nguy cơ Liên Bang tiến công, mạo hiểm đem đại bộ phận binh lực điều đến đối phó chúng ta, xem ra chúng ta đã thay thế được Liên Bang, trở thành kẻ địch số 1 của Đế Quốc." Thụy Sâm cười khổ.
" Đúng là như thế, nghe nói phương án này là từ thượng tướng Giro Steve đề xuất, Thụy Sâm, cậu hẳn là còn nhớ rõ hắn chứ."
" Đương nhiên nhớ rõ." Thụy Sâm gật gật đầu, đương nhiên làm sao anh quên được kẻ đã làm thay đổi cuộc đời anh.
"Trong báo cáo hắn cho rằng, Sự uy hiếp của Đồng Minh đối nền thống trị của Đế Quốc đã vượt qua Liên Bang, Liên Bang và Đế Quốc nổ ra chiến tranh, là bắt đầu từ Đế Quốc, Liên Bang chỉ là tự vệ, không phải lấy mục tiêu chính là hủy diệt sự thống trị của Đế Quốc, chiếm lĩnh lãnh thổ, mà chúng ta thì khác, còn nhớ rõ hiến chương của Đồng Minh không? Mục tiêu của chúng ta là nhằm thẳng vào Đế Quốc, nhằm thẳng vào chế độ thống trị độc tài của dòng họ Steve, khi chúng ta còn nhược tiểu, chúng ta không nhìn thấy hy vọng thành công, Đế Quốc đương nhiên sẽ không để tâm, nhưng trước mắt chúng ta đã có năng lực thực hiện mục tiêu, như vậy là bất đồng. Đối với Đế Quốc mà nói, Liên Bang có năng lực, nhưng không có ý nguyện, mà chúng ta vừa có ý nguyện, lại vừa có năng lực, chúng ta đương nhiên thay thế Liên Bang, trở thành kẻ địch số 1 của Đế Quốc."
Tướng quân Martin quay đầu đến, sắc mặt nghiêm túc hỏi Phi Luân," Trung tá, cô là con gái của chủ tịch ủy ban ngân sách nghị viện, đối với hệ thống chính trị của Liên Bang có hiểu biết, cô có cho rằng, cho dù ở tiền tuyến binh lực của Đế Quốc bạc nhược, cho dù bọn họ biết Đế Quốc triệu hồi binh lực là vì phát động thanh tiễu chúng ta, trong trường hợp Đế Quốc không có khiêu khích, bọn họ có khả năng sẽ chủ động công kích không?"
"Cái này......" Cô gái do dự mà, cô không biết nên như thế nào trả lời.
" Nhưng Liên Bang có khả năng sẽ áp dụng các biện pháp tương ứng, cha của Phi Luân và tướng quân Hamilton cũng là những người ủng hộ Đồng Minh......." Sonia nói, cô cố lảng tránh vấn đề này.
"Đúng vậy, tôi thực cảm kích hai vị ấy đã ủng hộ Đồng Minh rất nhiều, nhưng họ không phải là kẻ độc tài như Steve, bọn họ không có quyền quyết định chiến tranh, quyết định chiến tranh nằm ở trong tay nghị viện, nếu Đế Quốc công kích, Liên Bang đương nhiên là có quyền tự vệ, nhưng dù ở tiền tuyến quân lực của Đế Quốc suy yếu mạnh, tôi dám khẳng định, Đế Quốc sẽ sống chết tránh mọi khả năng khiêu khích, trong tình huống ngưng chiến như thế này, nghị viện muốn thông qua quyết định chiến tranh, tuy rằng không phải không có khả năng, nhưng muốn thuyết phục đủ số nghị sĩ, tác động đến dư luận ủng hộ, cần rất nhiều sự giải thích, thuyết phục và chờ đợi, trong vòng ngắn hạn không có khả năng, đừng quên lần trước hiệp định ngừng chiến, chính là do các nghị sĩ thuộc phe phản chiến thúc đẩy, ngay cả tướng quân Hamilton cùng cha của trung ta Phi Luân cũng không thể làm gì được."
" Mà những gì Liên Bang có khả năng áp dụng, đơn giản chỉ là một ít hành động kiềm chế hoặc dương công, nhưng nếu không chủ động thực hiện tiến công quy mô lớn, với quyết tâm của Đế Quốc rút đại bộ phận chủ lực về, tôi xem ra khó có thể tạo được nhiều hiệu quả." Tướng quân Martin vạch thẳng bản chất vấn đề.
" Martin, ngài cũng đừng đem tình huống nói quá bi quan." Phu nhân Almeida—người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh dùng một giọng tràn ngập tin tưởng nói," Này chẳng qua đây lại là một bước quanh trong sự nghiệp của chúng ta, năm 807, năm chúng ta tối gian khổ đã trôi qua, khi đó chúng ta thậm chí ngay cả một chiếc thái không mẫu hạm cũng không có, so sánh với thời điểm này, hiện tại chúng ta đã có lực lượng quân sự vượt xa sự tưởng tượng, chúng ta còn có rất nhiều thế lực phản Đế Quốc ủng hộ, chúng ta đã từng vô số lần làm thất bại ý đồ tiêu diệt chúng ta của Đế Quốc, lần này cũng sẽ không là ngoại lệ."
Bà dùng ánh mắt uy nghiêm, với giọng nói trầm trầm ngưng thanh hỏi," Các bạn có tin tưởng không? Trả lời tôi!"
"Có thưa phu nhân." Mọi người lớn tiếng đáp.
Tuy rằng bà chỉ là một phụ nữ chân yếu tay mềm, nhưng không hổ là người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh, Thụy Sâm kính nể nhìn vị phu nhân: Bất luận ở thời khắc gian nan thế nào, trong lòng bà vẫn ngập tràn lạc quan và kiên định tín niệm thắng lợi, vĩnh không thay đổi. Tinh thần và tín niệm của nàng, chính là linh hồn, là trung tâm của Đồng Minh.
/346
|