Là chị của Cố Tư Hân, tất nhiên Cố Giai Nghi hiểu rõ tính cách của em gái mình.
Nói trắng ra là, Cố Tư Hân chính là một nữ sinh rất đơn thuần, một người chứng kiến người khác thương tâm chính mình cũng rơi lệ , một nữ sinh, từ nhỏ đến lớn, mỗi một lần trường học có hoạt động quyên tiền gì, Cố Tư Hân đều nhất quyết tham gia.
Nếu như Đỗ Thừa chỉ là đơn thuần làm cho Cố Tư Hân nổi danh, hơn nữa để Cố Tư Hân
kiếm tiền lời cho hắn, Cố Giai Nghi tuyệt đối sẽ lập tức rời khỏi Đỗ Thừa, thậm chí còn sẽ làm Cố Tư Hân và Đỗ Thừa chia tay.
Làm một nữ nhân, Cố Giai Nghi cũng có nguyên tắc uyệt đối của chính mình.
Chỉ là, sau khi nghe được ý định của Đỗ Thừa, lúc này Cố Giai Nghi mới phát hiện, thật ra mong muốn của Đỗ Thừa so với cô còn nhiều hơn, hơn nữa đối với sự am hiểu về Tư Hân rõ ràng không thể yếu hơn so với người làm chị này, quan trọng nhất là, Cố Giai Nghi có thể cảm nhận được, tất cả những gì Đỗ Thừa làm đều vì tốt choCố Tư Hân.
“Đỗ Thừa, cảm ơn anh”.
Cố Giai Nghi thật lòng nói cảm ơn, tuy nàng hiểu rõ Đỗ Thừa cũng không cần cô cảm nhận
“Anh cũng hy vọng tương lai Tư Hân có thể đạt được thành tựu rất cao, hơn nữa quyết định này anh đã quyết định từ trước đó, cũng có nói qua với Tư Hân, lúc ấy chỉ là nói đại khái thôi Tư Hân cũng hướng tới, anh nghĩ giờ đây nói ra với Tư Hân, nhất định cô ấy sẽ hết sức cao hứng”.
Bình thường Đỗ Thừa cũng có nói chuyện với Cố Tư Hân về vấn đề này, lúc ấy Cố Tư Hân cũng rất háo hức, cho nên giờ đây chỉ cần nói qua với Cố Tư Hân, Đỗ Thừa tin rằng Cố Tư Hân nhất định sẽ vui vẻ đáp ứng, hơn nữa sẽ càng thêm chăm chú.
Đương nhiên, đến lúc đó tất nhiên sức lực mình bỏ ra cũng sẽ không nhỏ , Đỗ Thừa còn cần chuẩn bị càng nhiều các ca khúc cho tương lai của Cố Tư Hân có điều, Đỗ Thừa cũng không vì Cố Tư Hân còn đi học, mà bắt Cố Tư Hân tự mình lĩnh ngộ, sau đó sáng tác ra những khúc đàn thích hợp với mình, có như vậy Cố Tư Hân mới có thể tiến bộ, hơn nữa, Cố Tư Hân khẳng định cũng sẽ không thoả mãn với học tập, nếu quả thật cô muốn càng tiến một bước lời nói, muốn học được cách tự sáng tác, Đỗ Thừa tin tưởng Cố Tư Hân có khả năng thiên phú ấy.
“Bây giờ em sẽ gọi điện thoại nói với Tư Hân, anh cứ ngồi, không cần phải nói gì” Cố Giai Nghi nhìn thoáng qua thời gian, đã là mười giờ, nghĩ đến yến tiệc hẳn là cũng sắp kết thúc, cho nên, Cố Giai Nghi nói một tiếng với Đỗ Thừa sau đó, liền bấm số điện thoại của Cố Tư Hân.
Chỉ là, trên mặt Đỗ Thừa lại hiện lên một tia cười xấu xa, hoàn toàn không có đem lời nói của Cố Giai Nghi để trong lòng, trên tay ngược lại càng làm thêm mấy chuyện xấu, Cố Giai Nghi ở trong ngực Đỗ Thừa, trừng mắt liếc nhìn Đỗ Thừa sau đó nhanh chóng chạy ra.
Nhìn dáng điệu mặc váy ngủ như ẩn như hiện, vô cùng gợi cảm của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa cười to không thôi.
Cố Giai Nghi gọi điện thoại cho Cố Tư Hân rất lâu, Lúc Cố Giai Nghi gọi điện thoại cho Cố Tư Hân, Cố Tư Hân đã trở lại phòng.
Trọn vẹn hơn nửa giờ sau, hai người lúc này mới cúp điện thoại, mà Cố Giai Nghi thì di tới đại sảnh của phòng.
“Thế nào, ý Tư Hân ra sao?” Nhìn bộ dáng hưng phấn kia của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa liền hiểu rằng Cố Tư Hân nhất định là đáp ứng rồi.
“Ừm, Tư Hân nghe xong cũng rất vui vẻ, còn hận không thể lập tức mà bắt đầu”.
Cố Giai Nghi chủ động ngồi vào lòng Đỗ Thừa, khuôn mặt cơ hồ có chút kiêu ngạo, cảm thấy tự hào về Cố Tư Hân
“Cái này đơn giản, chúng ta chỉ cần chuẩn bị một chút là có thể rồi” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó lại nói tiếp một câu, “Có điều, đó là việc của ngày mai, Giai Nghi, bằng không bây giờ chúng ta làm việc của chúng ta đi”.
“Đại sắc lang, cái gì mà làm việc của chúng ta, anh xấu lắm” Khuôn mặt Cố Giai Nghi lập tức ửng hồng, có điều còn chưa nói hết, cô liền bị Đỗ Thừa một ôm một cái, trực tiếp đặt lên trên giường.
***
Bởi vì ở tại khách sạn, buổi sáng Đỗ Thừa cũng không cần dậy thật sớm tập thể dục, cho nên, sớm tỉnh dậy, Đỗ Thừa lại bắt đầu khiêu khích Cố Giai Nghi, sau khi cùng Cố Giai Nghi mai nở hai độ, Đỗ Thừa lúc này mới mười phần sảng khoái rời khỏi giường, hơn nữa còn gọi điện thoại bảonhà hàng của khách sạn đưa hai phần bữa sáng tới.
Thân thể Cố Giai Nghi mềm nhũn vô lực, đêm qua vốn cũng đã mềm như xuân bùn rồi, buổi sáng hôm nay tuy Đỗ Thừa không điên cuồng giống đêm qua, nhưng lại cũng làm cho cô trong lúc nhất thời không dậy được.
Sau khi ăn sáng trên giường xong, lúc này Cố Giaia Nghi mới có chút ít khí lực trèo lên người Đỗ Thừa đùa giỡn, trong lúc Cố Giai Nghi dậy đi tắm rửa, chuông điện thoại di động của Đỗ Thừa đột nhiên vang lên, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua điện thoại, vậy mà lại Thiết Quân đánh tới, Đỗ Thừa có một chút bất ngời, có điều vẫn nghe máy
Chỉ là, cú điện thoại đầu tiên của Thiết Quân khiến cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa chết đứng.
“Đỗ Thừa, nói cho anh biết một tin tức tốt, nguyên thủ tướng muốn gặp Cố Tư Hân tiểu thư ở đại hội đường, hơn nữa sẽ do tôi cùng với A Hổ cùng đi tiếp cô ấy…”
Đỗ Thừa chỉ là nghe được một câu nói kia, đằng sau trên cơ bản đều hoàn toàn xem nhẹ.
Nguyên thủ quốc gia muốn tiếp kiến Tư Hân, hơn nữa còn là tại đại hội đường. Trong nhất thời Đỗ Thừa vẫn không cách nào tiêu hóa được tin tức này của Thiết Quân, nếu quả thật đúng là như vậy, tương lai của Cố Tư Hân, chỉ sợ cũng không đơn giản dừng lại ở bề mặt như vậy.
“Khi nào thì gặp?” Cũng may, Đỗ Thừa rất nhanh liền trì hoãn sự đa nghi, sau đó hỏi Thiết Quân.
“Hiện tại tôi và A Hổ đi, có điều Đỗ Thừa, cho đến bây giờ chuyện này ngoại trừ tôi và A Hổ ra, cũng chỉ có anh biết, trước tiên vạn lần không thể truyền tin này đi, bởi vì việc này nguyên thủ còn muốn thương lượng thêm với em gái anh, trước khi có kết quả, tất cả mọi chuyện đều phải tuyệt đối giữ bí mật”.
Khi nói những lời này, ngữ khí của Thiết Quân đã rất nghiêm chỉnh, hiển nhiên, sở dĩ hắn nói cho Đỗ Thừa, ngoại trừ Đỗ Thừa là bạn của hắn, quan trọng nhất vẫn bởi vì Đỗ Thừa cũng là người của cục cảnh vệ, “Ừm, tôi biết rồi, vậy tôi chờ tin tức của cậu”.
Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó liền cúp điện thoại, nhưng trong lòng lại hết sức tò mò nguyên thủ muốn gặp Cố Tư Hân làm cái gì.
“Đỗ Thừa, vừa rồi là ai điện thoại cho anh vậy, là Tư Hân sao, con bé có khỏe không?”
Sau khi tắm rửa xong, Cố Giai Nghi cuốn khăn tắm quanh người rồi trực tiếp từ trong phòng tắm đi ra, vừa lau lau mái tóc dài mềm mại, vừa đi về phía Đỗ Thừa hỏi.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lắc đầu, đáp, “Không phải, là có người muốn gặp Tư Hân”.
“A, là ai, anh quen sao?” Cố Giai Nghi cũng có chút hiếu kỳ hỏi.
“Không biết, có điều đó là một người tuyệt đối không thể tưởng được” Đỗ Thừa có chút cảm thấy không biết phải nói thế nào.
“Ai?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Giai Nghi tự nhiên lại càng thêm hiếu kỳ.
“Nguyên thủ quốc gia…”
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lên tiếng đầu tiên Cố Giai Nghi a một tiếng, sau đó sững sờ, cuối cùng đờ đẫn cả người.
Thiết Quân không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, ước chừng mười một giờ gì đó Thiết Quân và A Hổ đã hộ tống Cố Tư Hân đi tới phòng Đỗ Thừa.
Chỉ là, Thiết Quân và A Hổ nhìn ánh mắt Đỗ Thừa có vài phần quái dị.
Nhìn ánh mắt của Thiết Quân và A Hổ, Đỗ Thừa e rằng sự tình lúc này không đơn giản nữa.
Có điều, Cố Tư Hân lại hết sức cao hứng và hưng phấn, hơn nữa hết sức kích động, “Mọi người mau tập trung lại đi, em và A Hổ đợi mọi người ở bên ngoài” Thiết Quân biết rằng Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi có chuyện muốn nói với Cố Tư Hân, nên sau khi nói câu đó, hai người liền lui ra ngoài cửa.
“Tư Hân, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thật sự là... nguyên thủ tiếp kiến em sao?” Chờ Thiết Quân và A Hổ lui ra ngoài, Cố Giai Nghi vội hướng về phía Cố Tư Hân hỏi.
“Ừm” Cố Tư Hân chăm chú gật nhẹ đầu, sau đó nói tiếp, “Ông Hồ tìm em nói rất nhiều chuyện, nhưng cũng hỏi em rất nhiều việc”.
Nói đến đó, Cố Tư Hân lại đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa nói, “Đúng rồi, Đỗ Thừa, em và ông Hồ có nhấc đến chuyện của anh, ông Hồ nói ông sẽ ủng hộ em, còn cho em một số điện thoại, để cho em có chuyện gì đều có thể gọi điện thoại cho ông ấy…”
Nghe được Cố Tư Hân nói như vậy, Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi chăm chú liếc nhìn nhau, hai người cũng có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng vẻ khiếp sợ in đậm trong mắt đối phương.
Một lời hừa hẹn của nguyên thủ, cái này đại biểu cho cái gì, Cố Tư Hân có lẽ không rõ, nhưng mà Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi lại vô cùng tinh tường, có lời hứa hẹn này, trên cơ bản sau này tất cả những việc của Cố Tư Hân, chỉ cần không phạm pháp, cơ bản toàn bộ đều được bật đèn xanh.
Có điều, tuy chuyên này cũng thuận tiện cho sự phát triển sau này của Cố Tư Hân, nhưng có rất nhiều chuyện không chỉ dựa vào danh tiếng là có thể làm được.
“Tư Hân, nguyên thủ còn nói gì nữa không?” Sau khi suy nghĩ một lúc, Cố Giai Nghi lại hỏi tiếp.
Cố Tư Hân rất muốn nói, nhưng lại không nói ra được, do dự hồi lâu, lúc này mới có phần khó xử nói, “Có ạ, có điều ông Hồ bảo em phải giữ bí mật, đó là bí mật của em và ông ấy, ai cũng không thể biết, cho nên, chị, em sẽ không có thể nói cho chị biết”.
Thấy Cố Tư Hân như thế, Cố Giai Nghi vội vàng an ủi, “Không sao cả, vậy không nói nữa, nguyên thủ không cho em nói, tất nhiên em cũng không cần nói”.
“Cảm ơn chị, chị đúng là tốt nhất” Cố Tư Hân hết sức cao hứng đáp lại. Có điều, rất nhanh sau đó Cố Tư Hân lại nghĩ ra cái gì đó, nói tiếp, “Chị, em muốn ở kinh thành, ông Hồ nói sẽ giúp em làm một số giấy tờ tùy thân, cho nên bây giờ em không thể về với hai người…”
Cố Giai Nghi yêu thương vuốt tóc Cố Tư Hân, nhẹ giọng nói, “Ngốc, dù sao cũng không phải lâu lắm không thể gặp mặt”.
“Ừm”.
Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, hết sức cao hứng.
Nói trắng ra là, Cố Tư Hân chính là một nữ sinh rất đơn thuần, một người chứng kiến người khác thương tâm chính mình cũng rơi lệ , một nữ sinh, từ nhỏ đến lớn, mỗi một lần trường học có hoạt động quyên tiền gì, Cố Tư Hân đều nhất quyết tham gia.
Nếu như Đỗ Thừa chỉ là đơn thuần làm cho Cố Tư Hân nổi danh, hơn nữa để Cố Tư Hân
kiếm tiền lời cho hắn, Cố Giai Nghi tuyệt đối sẽ lập tức rời khỏi Đỗ Thừa, thậm chí còn sẽ làm Cố Tư Hân và Đỗ Thừa chia tay.
Làm một nữ nhân, Cố Giai Nghi cũng có nguyên tắc uyệt đối của chính mình.
Chỉ là, sau khi nghe được ý định của Đỗ Thừa, lúc này Cố Giai Nghi mới phát hiện, thật ra mong muốn của Đỗ Thừa so với cô còn nhiều hơn, hơn nữa đối với sự am hiểu về Tư Hân rõ ràng không thể yếu hơn so với người làm chị này, quan trọng nhất là, Cố Giai Nghi có thể cảm nhận được, tất cả những gì Đỗ Thừa làm đều vì tốt choCố Tư Hân.
“Đỗ Thừa, cảm ơn anh”.
Cố Giai Nghi thật lòng nói cảm ơn, tuy nàng hiểu rõ Đỗ Thừa cũng không cần cô cảm nhận
“Anh cũng hy vọng tương lai Tư Hân có thể đạt được thành tựu rất cao, hơn nữa quyết định này anh đã quyết định từ trước đó, cũng có nói qua với Tư Hân, lúc ấy chỉ là nói đại khái thôi Tư Hân cũng hướng tới, anh nghĩ giờ đây nói ra với Tư Hân, nhất định cô ấy sẽ hết sức cao hứng”.
Bình thường Đỗ Thừa cũng có nói chuyện với Cố Tư Hân về vấn đề này, lúc ấy Cố Tư Hân cũng rất háo hức, cho nên giờ đây chỉ cần nói qua với Cố Tư Hân, Đỗ Thừa tin rằng Cố Tư Hân nhất định sẽ vui vẻ đáp ứng, hơn nữa sẽ càng thêm chăm chú.
Đương nhiên, đến lúc đó tất nhiên sức lực mình bỏ ra cũng sẽ không nhỏ , Đỗ Thừa còn cần chuẩn bị càng nhiều các ca khúc cho tương lai của Cố Tư Hân có điều, Đỗ Thừa cũng không vì Cố Tư Hân còn đi học, mà bắt Cố Tư Hân tự mình lĩnh ngộ, sau đó sáng tác ra những khúc đàn thích hợp với mình, có như vậy Cố Tư Hân mới có thể tiến bộ, hơn nữa, Cố Tư Hân khẳng định cũng sẽ không thoả mãn với học tập, nếu quả thật cô muốn càng tiến một bước lời nói, muốn học được cách tự sáng tác, Đỗ Thừa tin tưởng Cố Tư Hân có khả năng thiên phú ấy.
“Bây giờ em sẽ gọi điện thoại nói với Tư Hân, anh cứ ngồi, không cần phải nói gì” Cố Giai Nghi nhìn thoáng qua thời gian, đã là mười giờ, nghĩ đến yến tiệc hẳn là cũng sắp kết thúc, cho nên, Cố Giai Nghi nói một tiếng với Đỗ Thừa sau đó, liền bấm số điện thoại của Cố Tư Hân.
Chỉ là, trên mặt Đỗ Thừa lại hiện lên một tia cười xấu xa, hoàn toàn không có đem lời nói của Cố Giai Nghi để trong lòng, trên tay ngược lại càng làm thêm mấy chuyện xấu, Cố Giai Nghi ở trong ngực Đỗ Thừa, trừng mắt liếc nhìn Đỗ Thừa sau đó nhanh chóng chạy ra.
Nhìn dáng điệu mặc váy ngủ như ẩn như hiện, vô cùng gợi cảm của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa cười to không thôi.
Cố Giai Nghi gọi điện thoại cho Cố Tư Hân rất lâu, Lúc Cố Giai Nghi gọi điện thoại cho Cố Tư Hân, Cố Tư Hân đã trở lại phòng.
Trọn vẹn hơn nửa giờ sau, hai người lúc này mới cúp điện thoại, mà Cố Giai Nghi thì di tới đại sảnh của phòng.
“Thế nào, ý Tư Hân ra sao?” Nhìn bộ dáng hưng phấn kia của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa liền hiểu rằng Cố Tư Hân nhất định là đáp ứng rồi.
“Ừm, Tư Hân nghe xong cũng rất vui vẻ, còn hận không thể lập tức mà bắt đầu”.
Cố Giai Nghi chủ động ngồi vào lòng Đỗ Thừa, khuôn mặt cơ hồ có chút kiêu ngạo, cảm thấy tự hào về Cố Tư Hân
“Cái này đơn giản, chúng ta chỉ cần chuẩn bị một chút là có thể rồi” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó lại nói tiếp một câu, “Có điều, đó là việc của ngày mai, Giai Nghi, bằng không bây giờ chúng ta làm việc của chúng ta đi”.
“Đại sắc lang, cái gì mà làm việc của chúng ta, anh xấu lắm” Khuôn mặt Cố Giai Nghi lập tức ửng hồng, có điều còn chưa nói hết, cô liền bị Đỗ Thừa một ôm một cái, trực tiếp đặt lên trên giường.
***
Bởi vì ở tại khách sạn, buổi sáng Đỗ Thừa cũng không cần dậy thật sớm tập thể dục, cho nên, sớm tỉnh dậy, Đỗ Thừa lại bắt đầu khiêu khích Cố Giai Nghi, sau khi cùng Cố Giai Nghi mai nở hai độ, Đỗ Thừa lúc này mới mười phần sảng khoái rời khỏi giường, hơn nữa còn gọi điện thoại bảonhà hàng của khách sạn đưa hai phần bữa sáng tới.
Thân thể Cố Giai Nghi mềm nhũn vô lực, đêm qua vốn cũng đã mềm như xuân bùn rồi, buổi sáng hôm nay tuy Đỗ Thừa không điên cuồng giống đêm qua, nhưng lại cũng làm cho cô trong lúc nhất thời không dậy được.
Sau khi ăn sáng trên giường xong, lúc này Cố Giaia Nghi mới có chút ít khí lực trèo lên người Đỗ Thừa đùa giỡn, trong lúc Cố Giai Nghi dậy đi tắm rửa, chuông điện thoại di động của Đỗ Thừa đột nhiên vang lên, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua điện thoại, vậy mà lại Thiết Quân đánh tới, Đỗ Thừa có một chút bất ngời, có điều vẫn nghe máy
Chỉ là, cú điện thoại đầu tiên của Thiết Quân khiến cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa chết đứng.
“Đỗ Thừa, nói cho anh biết một tin tức tốt, nguyên thủ tướng muốn gặp Cố Tư Hân tiểu thư ở đại hội đường, hơn nữa sẽ do tôi cùng với A Hổ cùng đi tiếp cô ấy…”
Đỗ Thừa chỉ là nghe được một câu nói kia, đằng sau trên cơ bản đều hoàn toàn xem nhẹ.
Nguyên thủ quốc gia muốn tiếp kiến Tư Hân, hơn nữa còn là tại đại hội đường. Trong nhất thời Đỗ Thừa vẫn không cách nào tiêu hóa được tin tức này của Thiết Quân, nếu quả thật đúng là như vậy, tương lai của Cố Tư Hân, chỉ sợ cũng không đơn giản dừng lại ở bề mặt như vậy.
“Khi nào thì gặp?” Cũng may, Đỗ Thừa rất nhanh liền trì hoãn sự đa nghi, sau đó hỏi Thiết Quân.
“Hiện tại tôi và A Hổ đi, có điều Đỗ Thừa, cho đến bây giờ chuyện này ngoại trừ tôi và A Hổ ra, cũng chỉ có anh biết, trước tiên vạn lần không thể truyền tin này đi, bởi vì việc này nguyên thủ còn muốn thương lượng thêm với em gái anh, trước khi có kết quả, tất cả mọi chuyện đều phải tuyệt đối giữ bí mật”.
Khi nói những lời này, ngữ khí của Thiết Quân đã rất nghiêm chỉnh, hiển nhiên, sở dĩ hắn nói cho Đỗ Thừa, ngoại trừ Đỗ Thừa là bạn của hắn, quan trọng nhất vẫn bởi vì Đỗ Thừa cũng là người của cục cảnh vệ, “Ừm, tôi biết rồi, vậy tôi chờ tin tức của cậu”.
Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó liền cúp điện thoại, nhưng trong lòng lại hết sức tò mò nguyên thủ muốn gặp Cố Tư Hân làm cái gì.
“Đỗ Thừa, vừa rồi là ai điện thoại cho anh vậy, là Tư Hân sao, con bé có khỏe không?”
Sau khi tắm rửa xong, Cố Giai Nghi cuốn khăn tắm quanh người rồi trực tiếp từ trong phòng tắm đi ra, vừa lau lau mái tóc dài mềm mại, vừa đi về phía Đỗ Thừa hỏi.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lắc đầu, đáp, “Không phải, là có người muốn gặp Tư Hân”.
“A, là ai, anh quen sao?” Cố Giai Nghi cũng có chút hiếu kỳ hỏi.
“Không biết, có điều đó là một người tuyệt đối không thể tưởng được” Đỗ Thừa có chút cảm thấy không biết phải nói thế nào.
“Ai?” Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Giai Nghi tự nhiên lại càng thêm hiếu kỳ.
“Nguyên thủ quốc gia…”
Đỗ Thừa nhẹ nhàng lên tiếng đầu tiên Cố Giai Nghi a một tiếng, sau đó sững sờ, cuối cùng đờ đẫn cả người.
Thiết Quân không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, ước chừng mười một giờ gì đó Thiết Quân và A Hổ đã hộ tống Cố Tư Hân đi tới phòng Đỗ Thừa.
Chỉ là, Thiết Quân và A Hổ nhìn ánh mắt Đỗ Thừa có vài phần quái dị.
Nhìn ánh mắt của Thiết Quân và A Hổ, Đỗ Thừa e rằng sự tình lúc này không đơn giản nữa.
Có điều, Cố Tư Hân lại hết sức cao hứng và hưng phấn, hơn nữa hết sức kích động, “Mọi người mau tập trung lại đi, em và A Hổ đợi mọi người ở bên ngoài” Thiết Quân biết rằng Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi có chuyện muốn nói với Cố Tư Hân, nên sau khi nói câu đó, hai người liền lui ra ngoài cửa.
“Tư Hân, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thật sự là... nguyên thủ tiếp kiến em sao?” Chờ Thiết Quân và A Hổ lui ra ngoài, Cố Giai Nghi vội hướng về phía Cố Tư Hân hỏi.
“Ừm” Cố Tư Hân chăm chú gật nhẹ đầu, sau đó nói tiếp, “Ông Hồ tìm em nói rất nhiều chuyện, nhưng cũng hỏi em rất nhiều việc”.
Nói đến đó, Cố Tư Hân lại đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa nói, “Đúng rồi, Đỗ Thừa, em và ông Hồ có nhấc đến chuyện của anh, ông Hồ nói ông sẽ ủng hộ em, còn cho em một số điện thoại, để cho em có chuyện gì đều có thể gọi điện thoại cho ông ấy…”
Nghe được Cố Tư Hân nói như vậy, Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi chăm chú liếc nhìn nhau, hai người cũng có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng vẻ khiếp sợ in đậm trong mắt đối phương.
Một lời hừa hẹn của nguyên thủ, cái này đại biểu cho cái gì, Cố Tư Hân có lẽ không rõ, nhưng mà Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi lại vô cùng tinh tường, có lời hứa hẹn này, trên cơ bản sau này tất cả những việc của Cố Tư Hân, chỉ cần không phạm pháp, cơ bản toàn bộ đều được bật đèn xanh.
Có điều, tuy chuyên này cũng thuận tiện cho sự phát triển sau này của Cố Tư Hân, nhưng có rất nhiều chuyện không chỉ dựa vào danh tiếng là có thể làm được.
“Tư Hân, nguyên thủ còn nói gì nữa không?” Sau khi suy nghĩ một lúc, Cố Giai Nghi lại hỏi tiếp.
Cố Tư Hân rất muốn nói, nhưng lại không nói ra được, do dự hồi lâu, lúc này mới có phần khó xử nói, “Có ạ, có điều ông Hồ bảo em phải giữ bí mật, đó là bí mật của em và ông ấy, ai cũng không thể biết, cho nên, chị, em sẽ không có thể nói cho chị biết”.
Thấy Cố Tư Hân như thế, Cố Giai Nghi vội vàng an ủi, “Không sao cả, vậy không nói nữa, nguyên thủ không cho em nói, tất nhiên em cũng không cần nói”.
“Cảm ơn chị, chị đúng là tốt nhất” Cố Tư Hân hết sức cao hứng đáp lại. Có điều, rất nhanh sau đó Cố Tư Hân lại nghĩ ra cái gì đó, nói tiếp, “Chị, em muốn ở kinh thành, ông Hồ nói sẽ giúp em làm một số giấy tờ tùy thân, cho nên bây giờ em không thể về với hai người…”
Cố Giai Nghi yêu thương vuốt tóc Cố Tư Hân, nhẹ giọng nói, “Ngốc, dù sao cũng không phải lâu lắm không thể gặp mặt”.
“Ừm”.
Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, hết sức cao hứng.
/265
|