Đỗ Thừa giải quyết chuyện phương thuốc xong, liền dời khỏi công tDược Trung Hằng bởi vì hắn hiểu những việc còn lại Lâm Trung Lăng có thể giải quyết được rồi.
Sau khi Đỗ Thừa rời khỏi, Lâm Trung Lăng liền trực tiếp đến một tờ báo bán chạy nhất thành phố F để xin được đăng lời xin lỗi thanh minh, đem tất cả sai sót đổ lỗi cho một số dược sĩ bên bộ phận nghiên cứu, hơn nữa còn hứa sẽ tiến hành bồi thường cho tất cả những khách hàng sử dụng sản phẩm bị phản ứng xấu, sau đó tiến hành nghiên cứu đưa ra loại thuốc giảm cân thứ hai để thay thế.
Mất bò mới lo làm chuồng nhưng muộn còn hơn không.
Lâm Trung Lăng chân thành xin lỗi, lập tức đã vực dậy được phần nào Dược phẩm Trung Hằng đang trong hoàn cảnh gần như là thân bại danh liệt, thêm vào đó, loại thuốc giảm cân đó cũng đã thành công với cơ thể rất nhiều người, vậy nên tiếng nói ủng hộ với doanh nghiệp Trung Hằng cũng có không ít.
Thật ra đây là ý của Đổ Thừa, Lâm Trung Lăng chỉ việc theo đó mà làm để sửa sai mà thôi vì với doanh nghiệp Trung Hằng thì đây là biện pháp duy nhất để tự cứu mình.
Hiệu quả thì Đỗ Thừa hết sức hài lòng.
Còn với sản phẩm thuốc mới được triển khai và xét duyệt, e rằng vẫn còn cần thêm chút thời gian. Song Đỗ Thừa không vội, đây chỉ là bước đầu của hắn mà thôi.
Với loại thuốc này có thể giúp cho Dược Trung Hằng thoát khỏi khó khăn, trước mắt chỉ là cấp bách, đợi sau khi Trung Hằng ổn định, Đỗ Thừa sẽ bắt đầu ngắm vào Y dược Thiên Dung. Với tốc độ phát triển trên tất cả các phương diện như hiện nay của Đỗ Thừa thì cũng không còn lâu nữa.
Cố Tư Hân ở Bắc Kinh cũng đã triển khai việc ghi âm, theo tiến độ mà nói ít nhất phải cần nửa tháng mới hoàn thành.
Công việc của Tô Tuyết Như càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, có lẽ dùng người đại diện trời sinh để hình dung cô là không đủ.
Đã có Bành Vinh Hoa ở đó, Đỗ Thừa chuyện của Cố Tư Hân tất nhiên là hết sức yên tâm rồi, vậy nên anh trực tiếp dồn hết sự tập trung cho Công ty liên doanh điện tử và Dược Trung Hằng, cùng với đó gánh vác việc xây dựng công ty điện cơ Vinh Hân.
Ba cái này là phương hướng phát triển chủ yếu của Đỗ Thừa hiện nay, nhưng bất luận là Công ty liên doanh điện tử haDược Trung Hằng, đều chỉ là vừa mới khởi bước mà thôi, Hân Vinh đến tư cách để bắt đầu còn chưa đạt được.
Vậy nên, Đỗ Thừa tất nhiên cần nhiều thời gian với ba tuyến này bởi vì ba tuyến tất cả đều có tiềm lực làm người ta phải nể phục, cũng là những nền móng quan trọng mà Đỗ Thừa có được.
“Nhân sinh hoàn mỹ” chỉ là mạch máu chính tạm thời của Công ty liên doanh điện tử. Đợi cho sau khi tên tuổi của Công ty liên doanh điện tử được biết đến rộng rãi, Đỗ Thừa sẽ dần dần chuyển đổi loại hình, đang đưa ra website trò chơi trực tuyến có tính vui chơi cao hơn, sau đó còn cho Công ty liên doanh điện tử bắt đầu tiếp xúc với công nghiệp phần mềm và phần cứng.
Trên phương diện này Đỗ Thừa có ưu thế tuyệt đối, hơn nữa còn đưa kế hoạch phát triển trên toàn châu Á vào Công ty liên doanh điện tử.
Với Dược Trung Hằng và công ty Vinh Hân cũng như vậy, vậy nên bây giờ Đỗ Thừa cần nhất là thời gian, thực sự có thiếu gì thì cũng chỉ là thời gian.
Khi Cố Tư Hân ở xa, Đỗ Thừa lại quang minh chính đại kéo Cố Giai Nghi đến phòng của mình. Đối với chuyện này, Cố Gia Nghi có phản kháng thì cũng rất yếu ớt và vô lực.
Mấy ngày sau, sự tình đều phát triển nhanh chóng theo đúng hướng mà Đỗ Thừa dự tính.
Lâm Trung Lăng thành khẩn làm cho danh tiếng của Dược Trung Hằng cũng dần được khôi phục, hơn nữa, một loạt thuốc giảm cân mới cũng được sản xuất ra, được kiểm tra đến một gói hàng kém chất lượng cũng không có.
Cố Tư Hân ở xa đến ngày thứ tư, Đỗ Thừa ở biệt thự số 15 gặp một vị khách một cách bất ngờ - đó là Đỗ Vân Long.
Nói đến đây, từ sau sinh nhật của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa chưa gặp lại Đỗ Vân Long.
Song, thời gian hơn một tháng, Đỗ Vân Long đã có sự thay đổi một cách rõ ràng.
Quần áo có phần nào không lụa là như trước, dáng đi nhẹ nhạng trầm ổn hơn.
Đỗ Vân Long không có ý bước vào biệt thự, dựa vào con Ferrari của hắn đứng trước cổng biệt thự của Đỗ Thừa. Ánh mắt lạnh lùng, sau đó còn hỏi: “Lão đầu tử nhờ tôi hỏi cậu một câu, ngày mai tiệc sinh nhật của ông ấy, cậu có đi không?” Lão đầu tử mà Đỗ Vân Long nói đến ở đây chính là cha của hắn mà cũng là cha của Đỗ Thừa – Đỗ Ân Minh.
Chỉ nghe Đỗ Vân Long nói đến những câu này, Đỗ Thừa nhất thời trong đầu anh hiện lên một hình ảnh có chút cung thân. Nhưng Đỗ Thừa không trả lời câu hỏi, chỉ lạnh lùng đáp: “Lời đã nói xong rồi, anh có thể về” Đỗ Vân Long cũng không nói nhiều nữa, lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa một cái rồi lái xe rời đi.
“Cuối cùng thì cũng phải đối mặt trực tiếp với Đỗ gia” Đỗ Thừa quay người đi vào trong biệt thự, hai đầu lông mày nhăn lại.
Lần tiệc sinh nhật này hiển nhiên sẽ không đơn giản nhưng Đỗ Thừa không có ý định lùi bước.
Đêm, Đỗ Thừa chậm rãi lái chiếc Audi qua khu phố xá sầm uất, đến khu biệt thự được coi là giàu có nhất thành phố F.
Biệt thự của Đỗ gia chính là ở đây, từ xa Đỗ Thừa đã có thể nhìn thấy ngọn đèn sáng chói ở biệt thự nhà họ Đỗ, rất là náo nhiệt.
Khi Đỗ Thừa lái xe đến cổng lớn biệt thự Đỗ Gia, ở đây đã đỗ khoảng mấy chục chiếc xa đắt tiền, cũng may khu vực đỗ xe trước cổng biệt thự Đỗ gia rất rộng, có thể đỗ được rất nhiều xe nên đương nhiên không có chuyện phải chen chúc. Đỗ Thừa tùy chọn một chỗ đỗ rồi xuống xe, sau đó cầm một chiếc hộp gấm đi về phía cửa biệt thự Đỗ gia. Chiếc hộp gấm này chính là món quà mà Đỗ Thừa tặng cho Lão đầu tử, rất bình thường, là một thọ tinh công mặt cười, là Đỗ Thừa sáng nay mua ở một sạp bán trên phố, rất rẻ, chỉ có 7 tệ, nhưng trong lòng Đỗ Thừa biết, thế là đủ rồi. Ở cửa vào, có hai cô gái trẻ mặc bộ sườn xám đang tiếp đón từng vị khách quý. Mỗi vị khác quý đến đây trên tay hình như đều có một giấy mời vàng đỏ rực rỡ, đồng thời có một cô gái trẻ chịu trác nhiệm nhận phong bao quà tặng, sau đó còn lớn tiếng truyền báo vào bên trong biệt thự.
Đỗ Vân Long cũng đứng ở cửa nhưng hắn chủ yếu là nhận nhiệm nghênh đón khách quý.
Khi Đỗ Thừa tới, Đỗ Vân Long cũng nhìn thấy Đỗ Thừa.
Thấy Đỗ Thừa đã đến, Đỗ Vân Long mỉm cười nhưng khuôn mặt vẫn có gì đó lạnh lùng.
Đỗ Thừa không quan tâm đến Đỗ Vân Long, chỉ tiện tay giao chiếc hộp gấm cho hai cô gái mặc sườn xám, sau đó đi thẳng vào trong biệt thự Đỗ gia.
Hai cô gái mặc sườn xám nhìn nhau, thấy Đỗ Vân Long không có phản ứng gì thì tất nhiên cũng không dám cản Đỗ Thừa đi vào trong biệt thự Đỗ gia. Đỗ Thừa tất nhiên không lạ lẫm, so với biệt thự số 15 mà nói, biệt thự Đỗ gia diện tích lớn hơn một chút, vậy nên trông có khí thế hơn một chút, trang trí cũng rất sang trọng.
Tiệc rượu còn chưa bắt đầu, nhưng lúc này trong đại sảnh biệt thự đã tập trung rất nhiều người, đại đa số đều là những nhân vật có tiếng ở thành phố F. Đỗ Thừa liếc qua, cũng nhận ra được một số, trong đó có rất nhiều người đã từng xuất hiện ở Hoàng Phổ hội, đã cùng Đỗ Thừa chơi vài ván cũng có đến cả chục người.
Nhưng Đỗ Thừa không có ý chào họ, chỉ tìm một góc yên tĩnh ít người để ngồi xuống bởi vì Đỗ Thừa biết, nhất định người của Đỗ gia sẽ tự tới tìm anh. Đỗ Thừa mới ngồi xuống được không lâu, Đỗ Thanh Vũ đã chậm rãi đứng đi đến trước mặt anh.
Đỗ Thừa chỉ lẳng lặng ngồi, sau đó lạnh lùng nhìn Đỗ Thanh Vũ, người này trước đây trong mắt anh, là người anh cả hết sức cao lớn.
Đỗ Thanh Vũ cũng nhìn Đỗ Thừa, lần trước khi gặp Đỗ Thừa, Đỗ Thanh Vũ đã cảm thấy đối với cậu ta không còn cảm giác đáng sợ như trước. Lần này gặp mặt, Đỗ Thanh Vũ tự nhiên cảm thấy một cảm giác gì đó, đối phương ngồi trước mặt mà như đang đứng từ trên cao nhìn xuống, cảm giác này làm cho Đỗ Thanh Vũ hết sức khó chịu.
“Lão đầu tử muốn gặp anh, đi theo tôi!” Đỗ Thanh Vũ lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa sau đó nói.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng gật đầu rồi đứng lên.
Nói đến chiều cao, Đỗ Thanh Vũ cao hơn Đỗ Thừa khoảng hai phân, nhưng Đỗ Thanh Vũ bỗng nhận ra, sau khi Đỗ Thừa đứng dậy, hắn cảm thấy áp lực hơn nhiều.
Cái cảm giác này làm cho trong lòng Đỗ Thanh Vũ lập tức không khống chế được sự tức giận, trước mặt một đứa con riêng mà cảm thấy áp lực, điều này làm Đỗ Thanh Vũ không cách nào chịu đựng được, nhưng rất nhanh, Đỗ Thanh Vũ bình tâm lại, bởi vì hắn biết trong trường hợp này không đúng, vậy nên khi Đỗ Thừa xoay người, hắn liền dẫn Đỗ Thừa đi lên lầu hai.
Nơi Đỗ Ân Minh gặp Đỗ Thừa là ở thư phòng của ông ta. Đỗ Thừa vừa đi vào thư phòng, liền nhìn thấy Đỗ Ân Minh mặc một bộ lễ phục, lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế bành mà ông thích nhất, đang đọc một cuốn kinh Phật.
Chiếc ghế bành đó đã lâu lắm rồi, khi Đỗ Thừa còn rất nhỏ đã thường xuyên nhìn thấy Đỗ Ân Minh ngồi trên chiếc ghế này. Đến bây giờ có lẽ phải gần hai mươi mấy năm rồi.
Nếu như Đô Thừa không nhớ nhầm, bản thân đã có một thời gian rất lâu không đứng trước người đàn ông trung niên này, đến nỗi vẻ ngoài thể nào cũng quên mất rồi nhưng có một thứ Đỗ Thừa vẫn còn chút ấn tượng là cơ thể Đỗ Ân Minh hầu như không thay đổi.
“Ngồi đi!” Khi Đỗ Thừa tiến đến một chút, Đỗ Ân Minh đã đặt cuốn kinh phật trong tay xuống, sau đó chỉ vào chiếc ghế sô pha bên cạnh nói với Đỗ Thừa.
Nhưng khi nói chuyện, trong ánh mắt của Đỗ Ân Minh lại lóe lên một chút thần sắc ngoài ý.
Đỗ Thừa quan sát ông, tại sao ông lại như vậy.
Nhìn đứa con trai vừa thân thuộc vừa lạ lẫm này, Đỗ Ân Minh nhận ra mình có một cảm giác như bản thân mình thấy không rõ ràng.
Nhưng cái thần sắc bắt ngờ chỉ lóe lên trong giây lát mà thôi, sau khi Đỗ Thừa ngồi xuống, Đỗ Ân Minh liền trực tiếp hỏi Đỗ Thừa: “Nghe nói có đã xuất viện cho mẹ con đúng không?”
“Ông không phải lúc nào cũng ở bên cạnh quan sát hay sao? Tại sao còn phải hỏi tôi?” Đỗ Thừa mỉm cười, chỉ là nụ cười rất lạnh nhạt.
Nói xong câu đó, trong đầu óc Đỗ Thừa lại hiện lên một hình ảnh hình ảnh có chút cung thân, chỉ là ở một nơi rất xa xôi.
Sau khi Đỗ Thừa rời khỏi, Lâm Trung Lăng liền trực tiếp đến một tờ báo bán chạy nhất thành phố F để xin được đăng lời xin lỗi thanh minh, đem tất cả sai sót đổ lỗi cho một số dược sĩ bên bộ phận nghiên cứu, hơn nữa còn hứa sẽ tiến hành bồi thường cho tất cả những khách hàng sử dụng sản phẩm bị phản ứng xấu, sau đó tiến hành nghiên cứu đưa ra loại thuốc giảm cân thứ hai để thay thế.
Mất bò mới lo làm chuồng nhưng muộn còn hơn không.
Lâm Trung Lăng chân thành xin lỗi, lập tức đã vực dậy được phần nào Dược phẩm Trung Hằng đang trong hoàn cảnh gần như là thân bại danh liệt, thêm vào đó, loại thuốc giảm cân đó cũng đã thành công với cơ thể rất nhiều người, vậy nên tiếng nói ủng hộ với doanh nghiệp Trung Hằng cũng có không ít.
Thật ra đây là ý của Đổ Thừa, Lâm Trung Lăng chỉ việc theo đó mà làm để sửa sai mà thôi vì với doanh nghiệp Trung Hằng thì đây là biện pháp duy nhất để tự cứu mình.
Hiệu quả thì Đỗ Thừa hết sức hài lòng.
Còn với sản phẩm thuốc mới được triển khai và xét duyệt, e rằng vẫn còn cần thêm chút thời gian. Song Đỗ Thừa không vội, đây chỉ là bước đầu của hắn mà thôi.
Với loại thuốc này có thể giúp cho Dược Trung Hằng thoát khỏi khó khăn, trước mắt chỉ là cấp bách, đợi sau khi Trung Hằng ổn định, Đỗ Thừa sẽ bắt đầu ngắm vào Y dược Thiên Dung. Với tốc độ phát triển trên tất cả các phương diện như hiện nay của Đỗ Thừa thì cũng không còn lâu nữa.
Cố Tư Hân ở Bắc Kinh cũng đã triển khai việc ghi âm, theo tiến độ mà nói ít nhất phải cần nửa tháng mới hoàn thành.
Công việc của Tô Tuyết Như càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, có lẽ dùng người đại diện trời sinh để hình dung cô là không đủ.
Đã có Bành Vinh Hoa ở đó, Đỗ Thừa chuyện của Cố Tư Hân tất nhiên là hết sức yên tâm rồi, vậy nên anh trực tiếp dồn hết sự tập trung cho Công ty liên doanh điện tử và Dược Trung Hằng, cùng với đó gánh vác việc xây dựng công ty điện cơ Vinh Hân.
Ba cái này là phương hướng phát triển chủ yếu của Đỗ Thừa hiện nay, nhưng bất luận là Công ty liên doanh điện tử haDược Trung Hằng, đều chỉ là vừa mới khởi bước mà thôi, Hân Vinh đến tư cách để bắt đầu còn chưa đạt được.
Vậy nên, Đỗ Thừa tất nhiên cần nhiều thời gian với ba tuyến này bởi vì ba tuyến tất cả đều có tiềm lực làm người ta phải nể phục, cũng là những nền móng quan trọng mà Đỗ Thừa có được.
“Nhân sinh hoàn mỹ” chỉ là mạch máu chính tạm thời của Công ty liên doanh điện tử. Đợi cho sau khi tên tuổi của Công ty liên doanh điện tử được biết đến rộng rãi, Đỗ Thừa sẽ dần dần chuyển đổi loại hình, đang đưa ra website trò chơi trực tuyến có tính vui chơi cao hơn, sau đó còn cho Công ty liên doanh điện tử bắt đầu tiếp xúc với công nghiệp phần mềm và phần cứng.
Trên phương diện này Đỗ Thừa có ưu thế tuyệt đối, hơn nữa còn đưa kế hoạch phát triển trên toàn châu Á vào Công ty liên doanh điện tử.
Với Dược Trung Hằng và công ty Vinh Hân cũng như vậy, vậy nên bây giờ Đỗ Thừa cần nhất là thời gian, thực sự có thiếu gì thì cũng chỉ là thời gian.
Khi Cố Tư Hân ở xa, Đỗ Thừa lại quang minh chính đại kéo Cố Giai Nghi đến phòng của mình. Đối với chuyện này, Cố Gia Nghi có phản kháng thì cũng rất yếu ớt và vô lực.
Mấy ngày sau, sự tình đều phát triển nhanh chóng theo đúng hướng mà Đỗ Thừa dự tính.
Lâm Trung Lăng thành khẩn làm cho danh tiếng của Dược Trung Hằng cũng dần được khôi phục, hơn nữa, một loạt thuốc giảm cân mới cũng được sản xuất ra, được kiểm tra đến một gói hàng kém chất lượng cũng không có.
Cố Tư Hân ở xa đến ngày thứ tư, Đỗ Thừa ở biệt thự số 15 gặp một vị khách một cách bất ngờ - đó là Đỗ Vân Long.
Nói đến đây, từ sau sinh nhật của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa chưa gặp lại Đỗ Vân Long.
Song, thời gian hơn một tháng, Đỗ Vân Long đã có sự thay đổi một cách rõ ràng.
Quần áo có phần nào không lụa là như trước, dáng đi nhẹ nhạng trầm ổn hơn.
Đỗ Vân Long không có ý bước vào biệt thự, dựa vào con Ferrari của hắn đứng trước cổng biệt thự của Đỗ Thừa. Ánh mắt lạnh lùng, sau đó còn hỏi: “Lão đầu tử nhờ tôi hỏi cậu một câu, ngày mai tiệc sinh nhật của ông ấy, cậu có đi không?” Lão đầu tử mà Đỗ Vân Long nói đến ở đây chính là cha của hắn mà cũng là cha của Đỗ Thừa – Đỗ Ân Minh.
Chỉ nghe Đỗ Vân Long nói đến những câu này, Đỗ Thừa nhất thời trong đầu anh hiện lên một hình ảnh có chút cung thân. Nhưng Đỗ Thừa không trả lời câu hỏi, chỉ lạnh lùng đáp: “Lời đã nói xong rồi, anh có thể về” Đỗ Vân Long cũng không nói nhiều nữa, lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa một cái rồi lái xe rời đi.
“Cuối cùng thì cũng phải đối mặt trực tiếp với Đỗ gia” Đỗ Thừa quay người đi vào trong biệt thự, hai đầu lông mày nhăn lại.
Lần tiệc sinh nhật này hiển nhiên sẽ không đơn giản nhưng Đỗ Thừa không có ý định lùi bước.
Đêm, Đỗ Thừa chậm rãi lái chiếc Audi qua khu phố xá sầm uất, đến khu biệt thự được coi là giàu có nhất thành phố F.
Biệt thự của Đỗ gia chính là ở đây, từ xa Đỗ Thừa đã có thể nhìn thấy ngọn đèn sáng chói ở biệt thự nhà họ Đỗ, rất là náo nhiệt.
Khi Đỗ Thừa lái xe đến cổng lớn biệt thự Đỗ Gia, ở đây đã đỗ khoảng mấy chục chiếc xa đắt tiền, cũng may khu vực đỗ xe trước cổng biệt thự Đỗ gia rất rộng, có thể đỗ được rất nhiều xe nên đương nhiên không có chuyện phải chen chúc. Đỗ Thừa tùy chọn một chỗ đỗ rồi xuống xe, sau đó cầm một chiếc hộp gấm đi về phía cửa biệt thự Đỗ gia. Chiếc hộp gấm này chính là món quà mà Đỗ Thừa tặng cho Lão đầu tử, rất bình thường, là một thọ tinh công mặt cười, là Đỗ Thừa sáng nay mua ở một sạp bán trên phố, rất rẻ, chỉ có 7 tệ, nhưng trong lòng Đỗ Thừa biết, thế là đủ rồi. Ở cửa vào, có hai cô gái trẻ mặc bộ sườn xám đang tiếp đón từng vị khách quý. Mỗi vị khác quý đến đây trên tay hình như đều có một giấy mời vàng đỏ rực rỡ, đồng thời có một cô gái trẻ chịu trác nhiệm nhận phong bao quà tặng, sau đó còn lớn tiếng truyền báo vào bên trong biệt thự.
Đỗ Vân Long cũng đứng ở cửa nhưng hắn chủ yếu là nhận nhiệm nghênh đón khách quý.
Khi Đỗ Thừa tới, Đỗ Vân Long cũng nhìn thấy Đỗ Thừa.
Thấy Đỗ Thừa đã đến, Đỗ Vân Long mỉm cười nhưng khuôn mặt vẫn có gì đó lạnh lùng.
Đỗ Thừa không quan tâm đến Đỗ Vân Long, chỉ tiện tay giao chiếc hộp gấm cho hai cô gái mặc sườn xám, sau đó đi thẳng vào trong biệt thự Đỗ gia.
Hai cô gái mặc sườn xám nhìn nhau, thấy Đỗ Vân Long không có phản ứng gì thì tất nhiên cũng không dám cản Đỗ Thừa đi vào trong biệt thự Đỗ gia. Đỗ Thừa tất nhiên không lạ lẫm, so với biệt thự số 15 mà nói, biệt thự Đỗ gia diện tích lớn hơn một chút, vậy nên trông có khí thế hơn một chút, trang trí cũng rất sang trọng.
Tiệc rượu còn chưa bắt đầu, nhưng lúc này trong đại sảnh biệt thự đã tập trung rất nhiều người, đại đa số đều là những nhân vật có tiếng ở thành phố F. Đỗ Thừa liếc qua, cũng nhận ra được một số, trong đó có rất nhiều người đã từng xuất hiện ở Hoàng Phổ hội, đã cùng Đỗ Thừa chơi vài ván cũng có đến cả chục người.
Nhưng Đỗ Thừa không có ý chào họ, chỉ tìm một góc yên tĩnh ít người để ngồi xuống bởi vì Đỗ Thừa biết, nhất định người của Đỗ gia sẽ tự tới tìm anh. Đỗ Thừa mới ngồi xuống được không lâu, Đỗ Thanh Vũ đã chậm rãi đứng đi đến trước mặt anh.
Đỗ Thừa chỉ lẳng lặng ngồi, sau đó lạnh lùng nhìn Đỗ Thanh Vũ, người này trước đây trong mắt anh, là người anh cả hết sức cao lớn.
Đỗ Thanh Vũ cũng nhìn Đỗ Thừa, lần trước khi gặp Đỗ Thừa, Đỗ Thanh Vũ đã cảm thấy đối với cậu ta không còn cảm giác đáng sợ như trước. Lần này gặp mặt, Đỗ Thanh Vũ tự nhiên cảm thấy một cảm giác gì đó, đối phương ngồi trước mặt mà như đang đứng từ trên cao nhìn xuống, cảm giác này làm cho Đỗ Thanh Vũ hết sức khó chịu.
“Lão đầu tử muốn gặp anh, đi theo tôi!” Đỗ Thanh Vũ lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa sau đó nói.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng gật đầu rồi đứng lên.
Nói đến chiều cao, Đỗ Thanh Vũ cao hơn Đỗ Thừa khoảng hai phân, nhưng Đỗ Thanh Vũ bỗng nhận ra, sau khi Đỗ Thừa đứng dậy, hắn cảm thấy áp lực hơn nhiều.
Cái cảm giác này làm cho trong lòng Đỗ Thanh Vũ lập tức không khống chế được sự tức giận, trước mặt một đứa con riêng mà cảm thấy áp lực, điều này làm Đỗ Thanh Vũ không cách nào chịu đựng được, nhưng rất nhanh, Đỗ Thanh Vũ bình tâm lại, bởi vì hắn biết trong trường hợp này không đúng, vậy nên khi Đỗ Thừa xoay người, hắn liền dẫn Đỗ Thừa đi lên lầu hai.
Nơi Đỗ Ân Minh gặp Đỗ Thừa là ở thư phòng của ông ta. Đỗ Thừa vừa đi vào thư phòng, liền nhìn thấy Đỗ Ân Minh mặc một bộ lễ phục, lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế bành mà ông thích nhất, đang đọc một cuốn kinh Phật.
Chiếc ghế bành đó đã lâu lắm rồi, khi Đỗ Thừa còn rất nhỏ đã thường xuyên nhìn thấy Đỗ Ân Minh ngồi trên chiếc ghế này. Đến bây giờ có lẽ phải gần hai mươi mấy năm rồi.
Nếu như Đô Thừa không nhớ nhầm, bản thân đã có một thời gian rất lâu không đứng trước người đàn ông trung niên này, đến nỗi vẻ ngoài thể nào cũng quên mất rồi nhưng có một thứ Đỗ Thừa vẫn còn chút ấn tượng là cơ thể Đỗ Ân Minh hầu như không thay đổi.
“Ngồi đi!” Khi Đỗ Thừa tiến đến một chút, Đỗ Ân Minh đã đặt cuốn kinh phật trong tay xuống, sau đó chỉ vào chiếc ghế sô pha bên cạnh nói với Đỗ Thừa.
Nhưng khi nói chuyện, trong ánh mắt của Đỗ Ân Minh lại lóe lên một chút thần sắc ngoài ý.
Đỗ Thừa quan sát ông, tại sao ông lại như vậy.
Nhìn đứa con trai vừa thân thuộc vừa lạ lẫm này, Đỗ Ân Minh nhận ra mình có một cảm giác như bản thân mình thấy không rõ ràng.
Nhưng cái thần sắc bắt ngờ chỉ lóe lên trong giây lát mà thôi, sau khi Đỗ Thừa ngồi xuống, Đỗ Ân Minh liền trực tiếp hỏi Đỗ Thừa: “Nghe nói có đã xuất viện cho mẹ con đúng không?”
“Ông không phải lúc nào cũng ở bên cạnh quan sát hay sao? Tại sao còn phải hỏi tôi?” Đỗ Thừa mỉm cười, chỉ là nụ cười rất lạnh nhạt.
Nói xong câu đó, trong đầu óc Đỗ Thừa lại hiện lên một hình ảnh hình ảnh có chút cung thân, chỉ là ở một nơi rất xa xôi.
/265
|