Không để cho Đỗ Thừa chờ lâu, ước chừng mấy phút đồng hồ sau, Cố Giai Nghi liền tiếp tục mở ra tấm màn, hơn nữa lần này còn mở ra cửa sổ luôn để cho Đỗ Thừa tiến vào.
Đỗ Thừa tự nhiên tự nhiên sẽ không do dự cái gì, trực tiếp theo cửa sổ bò đi vào.
Đi vào phòng trong vòng, Đỗ Thừa căn bản là không để cho Cố Giai Nghi trách cứ hoặc là chất vấn gì, trực tiếp một tay bế Cố Giai Nghi, sau đó hôn lên miệng cô.
Cố Giai Nghi vốn là trừng mắt liếc Đỗ Thừa, nhưng là rất nhanh liền bại trận, ngay cả như thế nào bị Đỗ Thừa ôm tới trên giường cũng không biết.
Đỗ Thừa bị Diệp Mị câu dẫn một thân dục hỏa, lúc này hoàn toàn bạo phát ra rồi, hai tay điên cuồng vuốt ve Cố Giai Nghi trên người Cố Giai Nghi, hơn nữa đem áo ngủ trên người Cố Giai Nghi cởi sạch, lộ ra thân thể mềm mại mê người của Cố Giai Nghi.
"Đỗ Thừa, không được, Tư Hân sẽ nghe thấy".
Cố Giai Nghi cảm giác được tay Đỗ Thừa đã muốn hướng phía dưới mình vươn tới, hơn nữa nhẹ nhàng cởi quần lót của mình đi, nhất thời có chút kinh hoảng nói.
Cô không phải muốn cự tuyệt Đỗ Thừa, chỉ là sợ chính mình đến lúc không cầm lòng được tiếng rên rỉ sẽ kinh động Cố Tư Hân.
"Không sao, em kêu nhỏ thôi là được".
Đỗ Thừa đầu chìm vào bên trong bộ ngực đẫy đà của Cố Giai Nghi, mười phần hưởng thụ, mà tay hắn đã đem quần lót Cố Giai Nghi trực tiếp cởi xuống.
Sau đó "tiểu Đỗ Thừa" nóng rực đã hướng về phía giữa hai chân Cố Giai Nghi, tuy rằng còn chưa có đi vào nhưng là cảm giác mềm mại dịu dàng cũng để Đỗ Thừa một trận hưng phấn.
Cố Giai Nghi không có cách nào đành phải nhanh khép chặt miệng, thật sự không dám rên rỉ.
Chẳng qua, thời điểm cây thịt nóng rực của Đỗ Thừa tiến nhập thân thể cô, cô vẫn là nhịn không được rên rỉ, cũng may động tác Đỗ Thừa nhanh chóng, trong tích tắc Cố Giai Nghi mở miệng ra liền dùng miệng đem miệng cô bịt lại.
Bất quá theo động tác càng lúc càng nhanh hơn của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi đã không cách nào cầm giữ, tiếng rên rỉ cũng là càng lúc càng lớn, hơn nữa Đỗ Thừa cũng không có cách nào luôn luôn dùng cùng một cái tư thế, cho nên trong lúc Cố Giai Nghi rên rỉ, không ngờ liền trực tiếp cầm lên một bên tất chân của Đỗ Thừa nhét vào trong miệng để ngăn chặn tiếng tiếng rên rỉ điên cuồng của mình.
Chẳng qua Cố Giai Nghi không biết động tác theo bản năng của cô đã vô cùng kích thích Đỗ Thừa, để Đỗ Thừa càng thêm hung mãnh, cuối cùng ở trong cơ thể Cố Giai Nghi mà phát tiết ra.
Cố Giai Nghi sau khi đạt cực khoái lần thứ năm, cùng với thời khắc Đỗ Thừa bùng nổ, thân thể mãnh liệt cứng đờ, sau đó là một trận rung động không tự chủ được, tiếp sau đó liền ghé vào trong lòng Đỗ Thừa.
"Đỗ Thừa, chúng ta không có bảo vệ gì, có thể mang thai hay không?"
Sau chừng nửa giờ, Cố Giai Nghi lúc này mới chậm rãi lấy lại khí lực, liên tục mấy lần cực khoái làm cho nàng thực mệt mỏi, hơn nữa giờ phút này Cố Giai Nghi vẫn thần tình đầy xuân sắc, thân thể vẫn là một mảng đỏ bừng, hiển nhiên dư vị còn không có hoàn toàn thối lui.
"Sẽ không, yên tâm đi" Đỗ Thừa cười thần bí, sau đó nói: "Chỉ cần em không muốn mang thai, vậy thì sẽ không mang thai, chờ tương lai khi nào em muốn, anh sẽ khiến em rất nhanh mang thai".
Đỗ Thừa tự nhiên là có biện pháp, nếu không cũng sẽ không tận tình phát phát tiết ra ngoài, chẳng qua Đỗ Thừa cũng không nói cho Cố Giai Nghi, bởi vì quan hệ đến tồn tại Hân Nhi, Đỗ Thừa tự nhiên là không thể nào nói đi ra.
Nghe được câu nói sau cùng của Đỗ Thừa, hai mắt Cố Giai Nghi bỗng nhiên có một ít ửng đỏ, bởi vì cô có thể cảm giác được Đỗ Thừa nói thật, chẳng qua cô vẫn còn có chút lo lắng tiếp tục hỏi một câu: "Thực?"
"Ừm, em cứ tin tưởng anh" Đỗ Thừa mười phần khẳng định đáp.
"Em tin tưởng anh" Cố Giai Nghi gật gật đầu, sau đó nói: "Nhưng mà, em muốn đi tắm".
Đỗ Thừa nhãn tình sáng lên sau đó nói: "Anh đi với".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, sắc mặt Cố Giai Nghi trở nên đỏ rực, sau đó chạy vào bên trong phòng vệ sinh, sau đó gắt gao đóng lại cửa.
Nhìn thấy động tác đáng yêu của Cố Giai Nghi, trong lòng Đỗ Thừa vô cùng thỏa mãn, bởi vì mặt đáng yêu này của Cố Giai Nghi toàn thế giới cũng chỉ có một mình hắn có thể nhìn thấy, đây là là một việc vô cùng hạnh phúc.
Sáng sớm, Đỗ Thừa ôm Cố Giai Nghi ngủ, chậm rãi mở ra hai mắt.
Ôm mỹ nhân trong lòng cảm giác hết sức thoải mái, thân thể mềm mại động lòng người để Đỗ Thừa có một loại cảm giác không nỡ rời, chỉ là một buổi tối mà Đỗ Thừa phát hiện mình thế nhưng đã thích loại cảm giác này.
Khi Đỗ Thừa tỉnh dậy Cố Giai Nghi cũng chậm rãi mở hai mắt ra, vẻ mặt hạnh phúc.
Cô cũng rất thích loại cảm giác này, ôm ấp làm cho nàng cảm thấy thực an toàn, làm cho nàng ngủ rất ngon, chẳng qua Cố Giai Nghi cũng không thể không tỉnh lại, bởi vì cô phát hiện, một cây lửa nóng này nọ đang đâm lên để thân thể Cố Giai Nghi nhịn không được một trận rung động, mà bàn tay Đỗ Thừa thì nhẹ nhàng vuốt ve, chỗ bị vuốt ve giống như bị chạm điện làm cho thân thể mềm của mại nàng không ngừng run rẩy.
Thân thể Cố Giai Nghi còn chưa có từ điên cuồng đêm qua khôi phục lại, cảm thụ được phản ứng trên người Đỗ Thừa, chợt nhớ đêm qua chính mình còn dùng tất chân nhét ở trong miệng, Cố Giai Nghi xấu hổ, khuôn mặt giống như là cây đào mật có thể chảy ra nước.
Chẳng qua, Cố Giai Nghi cũng không thể không trốn khỏi ôm ấp của Đỗ Thừa, bởi vì cô căn bản là không cách nào nữa hầu hạ, trừ khi cô ngày hôm nay không cần rời khỏi giường nữa, cho nên cô đành phải hướng phía Đỗ Thừa cầu xin tha thứ: "Đỗ Thừa, em không được, công ty ngày hôm nay còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, anh buông tha em có được không".
Nghe được Cố Giai Nghi nói như vậy, Đỗ Thừa mỉm cười, hắn nguyên bản không có ý tứ xxx Cố Giai Nghi nữa, tuy rằng đêm qua thực điên cuồng nhưng là Đỗ Thừa cũng cũng không phải là một nam nhân không biết thương hoa tiếc ngọc, chẳng qua Đỗ Thừa lại là không có ý cứ như vậy buông tha Cố Giai Nghi mà là nhẹ giọng nói ở bên tai Cố Giai Nghi: "Buổi tối anh lại đến, được không?"
"Ừm".
Cố Giai Nghi biết mình không thể cự tuyệt, trừ khi cô muốn bị Đỗ Thừa khi dễ một phen, cho nên chỉ có thể xấu hổ lên tiếng.
Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa rất là thỏa mãn, sau đó trực tiếp rời giường đổi lại y phục, theo cửa sổ rời đi.
Đỗ Thừa cũng không dám tiếp tục ở thêm, bởi vì cảm giác kích thích mãnh liệt kia để Đỗ Thừa sợ không thể khống chế được chính mình.
Mà lúc này, sắc trời cũng chỉ là vừa mới tờ mờ sáng mà thôi, thời gian cũng chỉ là hơn năm giờ, đó cũng là thời điểm đồng hồ sinh vật của Đỗ Thừa thức dậy.
Chạy về tới nhà, trời đã sáng, Đỗ Thừa tự nhiên không lo lắng ở gần nhà bị Đỗ Thanh Vũ mai phục, hơn nữa Đỗ Thừa cũng biết, Đỗ Thanh Vũ trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ cũng không dám động chính mình, bằng không chẳng phải là lãng phí một phen khổ tâm của Diệp Mỵ đối với chính mình, đương nhiên một màn câu dẫn mê người kia nữa.
Sau khi về đến nhà trọ, quả nhiên là một mảnh yên tĩnh, Đỗ Thừa bắt đầu rồi một ngày rèn luyện mới.
Trước khi đụng tới Đỗ Thanh Vũ, Đỗ Thừa đối với thực lực của mình còn tin tưởng rất mạnh, nhưng là sau khi đụng phải Đỗ Thanh Vũ, mặc dù không có động thủ nhưng là trong lòng Đỗ Thừa cơ hồ có thể khẳng định, nếu như không có Hân Nhi trợ giúp, mình cùng Đỗ Thanh Vũ so sánh thắng bại, Đỗ Thanh Vũ tuyệt đối là chiếm đa số phần thắng.
Bởi vì Đỗ Thanh Vũ có sư phụ, trừ bỏ một thân thể trạng khủng bố còn có kỹ xảo cách đấu phong phú, đây là chỗ Đỗ Thừa thiếu.
Cho nên, Đỗ Thừa tính toán ở trong khoảng thời gian ngắn để thực lực của chính mình tăng lên một ít, còn biện pháp thì Đỗ Thừa đã muốn nghĩ tới, chẳng qua còn không có thử qua thôi.
"Hân Nhi, cô nói nếu tôi dùng hiệu quả Không gian ngụy trọng lực tu luyện Luyện Thể Thuật nói, sẽ ra sao?"
Sau khi Đổi lại một bộ quần áo thể thao, Đỗ Thừa trước tiên hướng phía Hân Nhi hỏi.
"Không rõ ràng lắm, bên trong kho dữ liệu của Hân Nhi không có đáp án" Hân Nhi rất nhanh liền hồi đáp, sau khi dừng một chút lại nói tiếp: "Bất quá trước tiên có thể dùng gấp hai Không gian ngụy trọng lực thử một chút".
"Ừm, bắt đầu đi".
Đỗ Thừa gật gật đầu, đây đúng là ý của hắn.
Kết hợp luyện thể thuật cùng Không gian ngụy trọng lực, đây là ý tưởng Đỗ Thừa ngày hôm qua sau khi kết thúc rèn luyện bỗng nhiên sinh ra, hai thứ này không hề mâu thuẫn, hơn nữa đều lấy rèn luyện thân thể là việc chính, chẳng qua nếu kết hợp lại, hiệu quả như thế nào Đỗ Thừa cũng không biết .
Chiếm được Đỗ Thừa phân phó, Hân Nhi trước tiên liền mở ra Không gian ngụy trọng lực.
Đỗ Thừa hiện tại đã quen thuộc gấp ba Không gian ngụy trọng lực, gấp hai Không gian ngụy trọng lực đối với hắn đã muốn rất khó sinh ra áp lực, chẳng qua Đỗ Thừa lại không có nửa điểm khinh thường, bắt đầu luyện luyện thể thuật.
Lúc bắt đầu, Đỗ Thừa cũng không có gì cảm giác khác biệt, thế nhưng khi động tác của luyện thể thuật qua gần một phần ba Đỗ Thừa bỗng nhiên có cảm giác mỏi mệt, thân thể cảm giác cực độ mệt mỏi.
Bất quá Đỗ Thừa vẫn là kiên trì xuống, nhưng mà sau khi đi hết một nửa, thân thể Đỗ Thừa giống như là đã không có khí lực, trừ bỏ mỏi mệt còn có vô cùng đau nhức, so sánh với lần đầu tiên luyện tập luyện thể thuật còn muốn càng thêm mãnh liệt.
Cũng may thân thể Đỗ Thừa hiện đủ mạnh, cắn răng đem trọn quá trình làm hết, chẳng qua sau khi làm xong Đỗ Thừa cảm thấy trong cơ thể xuất hiện một cỗ cảm giác hư thoát mãnh liệt, sau đó cả người giống như là mất đi khí lực ngã xuống đất.
Quan trọng nhất là Đỗ Thừa chỉ duy trì được nửa giờ, càng về phía sau lại càng chậm.
Đỗ Thừa tự nhiên tự nhiên sẽ không do dự cái gì, trực tiếp theo cửa sổ bò đi vào.
Đi vào phòng trong vòng, Đỗ Thừa căn bản là không để cho Cố Giai Nghi trách cứ hoặc là chất vấn gì, trực tiếp một tay bế Cố Giai Nghi, sau đó hôn lên miệng cô.
Cố Giai Nghi vốn là trừng mắt liếc Đỗ Thừa, nhưng là rất nhanh liền bại trận, ngay cả như thế nào bị Đỗ Thừa ôm tới trên giường cũng không biết.
Đỗ Thừa bị Diệp Mị câu dẫn một thân dục hỏa, lúc này hoàn toàn bạo phát ra rồi, hai tay điên cuồng vuốt ve Cố Giai Nghi trên người Cố Giai Nghi, hơn nữa đem áo ngủ trên người Cố Giai Nghi cởi sạch, lộ ra thân thể mềm mại mê người của Cố Giai Nghi.
"Đỗ Thừa, không được, Tư Hân sẽ nghe thấy".
Cố Giai Nghi cảm giác được tay Đỗ Thừa đã muốn hướng phía dưới mình vươn tới, hơn nữa nhẹ nhàng cởi quần lót của mình đi, nhất thời có chút kinh hoảng nói.
Cô không phải muốn cự tuyệt Đỗ Thừa, chỉ là sợ chính mình đến lúc không cầm lòng được tiếng rên rỉ sẽ kinh động Cố Tư Hân.
"Không sao, em kêu nhỏ thôi là được".
Đỗ Thừa đầu chìm vào bên trong bộ ngực đẫy đà của Cố Giai Nghi, mười phần hưởng thụ, mà tay hắn đã đem quần lót Cố Giai Nghi trực tiếp cởi xuống.
Sau đó "tiểu Đỗ Thừa" nóng rực đã hướng về phía giữa hai chân Cố Giai Nghi, tuy rằng còn chưa có đi vào nhưng là cảm giác mềm mại dịu dàng cũng để Đỗ Thừa một trận hưng phấn.
Cố Giai Nghi không có cách nào đành phải nhanh khép chặt miệng, thật sự không dám rên rỉ.
Chẳng qua, thời điểm cây thịt nóng rực của Đỗ Thừa tiến nhập thân thể cô, cô vẫn là nhịn không được rên rỉ, cũng may động tác Đỗ Thừa nhanh chóng, trong tích tắc Cố Giai Nghi mở miệng ra liền dùng miệng đem miệng cô bịt lại.
Bất quá theo động tác càng lúc càng nhanh hơn của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi đã không cách nào cầm giữ, tiếng rên rỉ cũng là càng lúc càng lớn, hơn nữa Đỗ Thừa cũng không có cách nào luôn luôn dùng cùng một cái tư thế, cho nên trong lúc Cố Giai Nghi rên rỉ, không ngờ liền trực tiếp cầm lên một bên tất chân của Đỗ Thừa nhét vào trong miệng để ngăn chặn tiếng tiếng rên rỉ điên cuồng của mình.
Chẳng qua Cố Giai Nghi không biết động tác theo bản năng của cô đã vô cùng kích thích Đỗ Thừa, để Đỗ Thừa càng thêm hung mãnh, cuối cùng ở trong cơ thể Cố Giai Nghi mà phát tiết ra.
Cố Giai Nghi sau khi đạt cực khoái lần thứ năm, cùng với thời khắc Đỗ Thừa bùng nổ, thân thể mãnh liệt cứng đờ, sau đó là một trận rung động không tự chủ được, tiếp sau đó liền ghé vào trong lòng Đỗ Thừa.
"Đỗ Thừa, chúng ta không có bảo vệ gì, có thể mang thai hay không?"
Sau chừng nửa giờ, Cố Giai Nghi lúc này mới chậm rãi lấy lại khí lực, liên tục mấy lần cực khoái làm cho nàng thực mệt mỏi, hơn nữa giờ phút này Cố Giai Nghi vẫn thần tình đầy xuân sắc, thân thể vẫn là một mảng đỏ bừng, hiển nhiên dư vị còn không có hoàn toàn thối lui.
"Sẽ không, yên tâm đi" Đỗ Thừa cười thần bí, sau đó nói: "Chỉ cần em không muốn mang thai, vậy thì sẽ không mang thai, chờ tương lai khi nào em muốn, anh sẽ khiến em rất nhanh mang thai".
Đỗ Thừa tự nhiên là có biện pháp, nếu không cũng sẽ không tận tình phát phát tiết ra ngoài, chẳng qua Đỗ Thừa cũng không nói cho Cố Giai Nghi, bởi vì quan hệ đến tồn tại Hân Nhi, Đỗ Thừa tự nhiên là không thể nào nói đi ra.
Nghe được câu nói sau cùng của Đỗ Thừa, hai mắt Cố Giai Nghi bỗng nhiên có một ít ửng đỏ, bởi vì cô có thể cảm giác được Đỗ Thừa nói thật, chẳng qua cô vẫn còn có chút lo lắng tiếp tục hỏi một câu: "Thực?"
"Ừm, em cứ tin tưởng anh" Đỗ Thừa mười phần khẳng định đáp.
"Em tin tưởng anh" Cố Giai Nghi gật gật đầu, sau đó nói: "Nhưng mà, em muốn đi tắm".
Đỗ Thừa nhãn tình sáng lên sau đó nói: "Anh đi với".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, sắc mặt Cố Giai Nghi trở nên đỏ rực, sau đó chạy vào bên trong phòng vệ sinh, sau đó gắt gao đóng lại cửa.
Nhìn thấy động tác đáng yêu của Cố Giai Nghi, trong lòng Đỗ Thừa vô cùng thỏa mãn, bởi vì mặt đáng yêu này của Cố Giai Nghi toàn thế giới cũng chỉ có một mình hắn có thể nhìn thấy, đây là là một việc vô cùng hạnh phúc.
Sáng sớm, Đỗ Thừa ôm Cố Giai Nghi ngủ, chậm rãi mở ra hai mắt.
Ôm mỹ nhân trong lòng cảm giác hết sức thoải mái, thân thể mềm mại động lòng người để Đỗ Thừa có một loại cảm giác không nỡ rời, chỉ là một buổi tối mà Đỗ Thừa phát hiện mình thế nhưng đã thích loại cảm giác này.
Khi Đỗ Thừa tỉnh dậy Cố Giai Nghi cũng chậm rãi mở hai mắt ra, vẻ mặt hạnh phúc.
Cô cũng rất thích loại cảm giác này, ôm ấp làm cho nàng cảm thấy thực an toàn, làm cho nàng ngủ rất ngon, chẳng qua Cố Giai Nghi cũng không thể không tỉnh lại, bởi vì cô phát hiện, một cây lửa nóng này nọ đang đâm lên để thân thể Cố Giai Nghi nhịn không được một trận rung động, mà bàn tay Đỗ Thừa thì nhẹ nhàng vuốt ve, chỗ bị vuốt ve giống như bị chạm điện làm cho thân thể mềm của mại nàng không ngừng run rẩy.
Thân thể Cố Giai Nghi còn chưa có từ điên cuồng đêm qua khôi phục lại, cảm thụ được phản ứng trên người Đỗ Thừa, chợt nhớ đêm qua chính mình còn dùng tất chân nhét ở trong miệng, Cố Giai Nghi xấu hổ, khuôn mặt giống như là cây đào mật có thể chảy ra nước.
Chẳng qua, Cố Giai Nghi cũng không thể không trốn khỏi ôm ấp của Đỗ Thừa, bởi vì cô căn bản là không cách nào nữa hầu hạ, trừ khi cô ngày hôm nay không cần rời khỏi giường nữa, cho nên cô đành phải hướng phía Đỗ Thừa cầu xin tha thứ: "Đỗ Thừa, em không được, công ty ngày hôm nay còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, anh buông tha em có được không".
Nghe được Cố Giai Nghi nói như vậy, Đỗ Thừa mỉm cười, hắn nguyên bản không có ý tứ xxx Cố Giai Nghi nữa, tuy rằng đêm qua thực điên cuồng nhưng là Đỗ Thừa cũng cũng không phải là một nam nhân không biết thương hoa tiếc ngọc, chẳng qua Đỗ Thừa lại là không có ý cứ như vậy buông tha Cố Giai Nghi mà là nhẹ giọng nói ở bên tai Cố Giai Nghi: "Buổi tối anh lại đến, được không?"
"Ừm".
Cố Giai Nghi biết mình không thể cự tuyệt, trừ khi cô muốn bị Đỗ Thừa khi dễ một phen, cho nên chỉ có thể xấu hổ lên tiếng.
Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa rất là thỏa mãn, sau đó trực tiếp rời giường đổi lại y phục, theo cửa sổ rời đi.
Đỗ Thừa cũng không dám tiếp tục ở thêm, bởi vì cảm giác kích thích mãnh liệt kia để Đỗ Thừa sợ không thể khống chế được chính mình.
Mà lúc này, sắc trời cũng chỉ là vừa mới tờ mờ sáng mà thôi, thời gian cũng chỉ là hơn năm giờ, đó cũng là thời điểm đồng hồ sinh vật của Đỗ Thừa thức dậy.
Chạy về tới nhà, trời đã sáng, Đỗ Thừa tự nhiên không lo lắng ở gần nhà bị Đỗ Thanh Vũ mai phục, hơn nữa Đỗ Thừa cũng biết, Đỗ Thanh Vũ trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ cũng không dám động chính mình, bằng không chẳng phải là lãng phí một phen khổ tâm của Diệp Mỵ đối với chính mình, đương nhiên một màn câu dẫn mê người kia nữa.
Sau khi về đến nhà trọ, quả nhiên là một mảnh yên tĩnh, Đỗ Thừa bắt đầu rồi một ngày rèn luyện mới.
Trước khi đụng tới Đỗ Thanh Vũ, Đỗ Thừa đối với thực lực của mình còn tin tưởng rất mạnh, nhưng là sau khi đụng phải Đỗ Thanh Vũ, mặc dù không có động thủ nhưng là trong lòng Đỗ Thừa cơ hồ có thể khẳng định, nếu như không có Hân Nhi trợ giúp, mình cùng Đỗ Thanh Vũ so sánh thắng bại, Đỗ Thanh Vũ tuyệt đối là chiếm đa số phần thắng.
Bởi vì Đỗ Thanh Vũ có sư phụ, trừ bỏ một thân thể trạng khủng bố còn có kỹ xảo cách đấu phong phú, đây là chỗ Đỗ Thừa thiếu.
Cho nên, Đỗ Thừa tính toán ở trong khoảng thời gian ngắn để thực lực của chính mình tăng lên một ít, còn biện pháp thì Đỗ Thừa đã muốn nghĩ tới, chẳng qua còn không có thử qua thôi.
"Hân Nhi, cô nói nếu tôi dùng hiệu quả Không gian ngụy trọng lực tu luyện Luyện Thể Thuật nói, sẽ ra sao?"
Sau khi Đổi lại một bộ quần áo thể thao, Đỗ Thừa trước tiên hướng phía Hân Nhi hỏi.
"Không rõ ràng lắm, bên trong kho dữ liệu của Hân Nhi không có đáp án" Hân Nhi rất nhanh liền hồi đáp, sau khi dừng một chút lại nói tiếp: "Bất quá trước tiên có thể dùng gấp hai Không gian ngụy trọng lực thử một chút".
"Ừm, bắt đầu đi".
Đỗ Thừa gật gật đầu, đây đúng là ý của hắn.
Kết hợp luyện thể thuật cùng Không gian ngụy trọng lực, đây là ý tưởng Đỗ Thừa ngày hôm qua sau khi kết thúc rèn luyện bỗng nhiên sinh ra, hai thứ này không hề mâu thuẫn, hơn nữa đều lấy rèn luyện thân thể là việc chính, chẳng qua nếu kết hợp lại, hiệu quả như thế nào Đỗ Thừa cũng không biết .
Chiếm được Đỗ Thừa phân phó, Hân Nhi trước tiên liền mở ra Không gian ngụy trọng lực.
Đỗ Thừa hiện tại đã quen thuộc gấp ba Không gian ngụy trọng lực, gấp hai Không gian ngụy trọng lực đối với hắn đã muốn rất khó sinh ra áp lực, chẳng qua Đỗ Thừa lại không có nửa điểm khinh thường, bắt đầu luyện luyện thể thuật.
Lúc bắt đầu, Đỗ Thừa cũng không có gì cảm giác khác biệt, thế nhưng khi động tác của luyện thể thuật qua gần một phần ba Đỗ Thừa bỗng nhiên có cảm giác mỏi mệt, thân thể cảm giác cực độ mệt mỏi.
Bất quá Đỗ Thừa vẫn là kiên trì xuống, nhưng mà sau khi đi hết một nửa, thân thể Đỗ Thừa giống như là đã không có khí lực, trừ bỏ mỏi mệt còn có vô cùng đau nhức, so sánh với lần đầu tiên luyện tập luyện thể thuật còn muốn càng thêm mãnh liệt.
Cũng may thân thể Đỗ Thừa hiện đủ mạnh, cắn răng đem trọn quá trình làm hết, chẳng qua sau khi làm xong Đỗ Thừa cảm thấy trong cơ thể xuất hiện một cỗ cảm giác hư thoát mãnh liệt, sau đó cả người giống như là mất đi khí lực ngã xuống đất.
Quan trọng nhất là Đỗ Thừa chỉ duy trì được nửa giờ, càng về phía sau lại càng chậm.
/265
|