Tối Thượng Đa Tình Giả

Chương 59 - Hỏa Tâm

/111


-“ Aaaaaaa.... “.

Trong lúc màu tím đang chuẩn bị đoạt xá Vô Minh, bỗng nhiên hắn mở miệng hét lớn, chính giữa mi tâm xuất hiện một ấn kí hình con mắt cổ xưa, mà khi màu tím nhìn thấy liền biến thành hoảng sợ.

--“ Đây là..... Khốn nạn.... “.

Hắn hét lên, vội vã bỏ chạy thế nhưng không kịp, bị những tia sáng như những con rắn màu bạc bắn ra từ con mắt liên tục đánh lên người.

--“ Không....... “.

Màu tím hét lên không cam tâm, hắn liên tục vùng vẫy cuối cùng thoát khỏi được những tia sáng kia, thế nhưng lúc này đã trở thành thê thảm vô cùng, hư ảnh đã trở thành mờ nhạt không kém màu lam.

Màu lam lợi dụng cơ hội ngay lập tức xông tới hóa thành một đạo chi khí vây lấy màu tím.

--“ Tiểu tử, ta đã tạm thời phong ấn được hắn, giờ chỉ có thể dựa vào ngươi”.

Giọng nói của màu lam từ quả cầu vang ra.

--“ Khốn kiếp, Chu Ngạc ngươi mau thả ta ra”.

Bên trong quả cầu vang ra tiếng thét của màu tím.

--“ Tiền bối hiện ta phải làm gì “.

Vô Minh gấp gáp nói.

--“ Hiện tại chỉ còn cách là ngươi khiến cho Cửu Hỏa Huyền Thiên đỉnh nhận chủ, mới có thể luyện hóa được hắn”.

Màu lam nói.

--“ Làm sao để nó nhận chủ “.

Vô Minh nói.

--“ Chỉ có một cách đó là ngươi phải luyện hóa được Phần Thiên Hỏa”.

Màu lam nói.

--“ Ha ha ha... Luyện hóa Phần Thiên Hỏa, đúng là kẻ ngốc nói mơ, đó là thần hỏa đó, tiểu tử nếu làm như vậy thì ngươi chết chắc “.

Màu tím cười lớn.

--“ Đúng, quả thật giống như hắn nói, chuyện này rất nguy hiểm, lại khó thành công, ngươi có dám làm không “.

Màu lam bất đắc dĩ nói.

--“ Hiện tại ta còn có sự lựa chọn sao, Phần Thiên Hỏa ở đâu”.

Vô Minh cười khan nói.

--“ Ngươi có nhìn thấy quả cầu lửa đằng kia không, nó chính là tâm hỏa, chỉ cần ngươi luyện hóa được nó cũng có nghĩa là ngươi đã luyện hóa được Phần Thiên Hỏa, ta sẽ dùng hồn lực để tạo ra một con đường, thế nhưng chỉ có thể duy trì vài khắc, nếu ngươi chạy đến đó không kịp ngươi sẽ bị lửa thiêu chết, và nếu ngươi không thể luyện hóa được nó ngươi cũng sẽ bị nó thiêu thành tro bụi, thần hồn câu diệt “.

Màu lam cố tình nhấn mạnh từng chữ.

--“ Tiền bối, đừng dọa ta nữa, bắt đầu thôi,.... À! Bích Ngọc cô nương, nhờ cô giữ hộ ta cái này, nếu ta thật sự không làm được, nhờ cô giúp ta chăm sóc thứ bên trong “.

Vô Minh đem túi trữ thú ném sang cho cho Bích Ngọc, sau đó quay sang nhìn vào biển lửa đang ùng ục cháy.

--“ Tốt, có chí khí, chúng ta bắt đầu “.

Màu lam khen ngợi nói, từ trong quả cầu một đạo chi khí được đánh ra sau đó biển lửa dần dần tách ra tạo thành một con đường.

--“ Ngay lúc này.... “.

Sau tiếng hô của màu lam, Vô Minh nhanh chóng vận cước bộ lao vào trong biển lửa, men theo con đường mà chạy, sức nóng từ hai bên như nám da bỏng thịt, mồ hôi trên trán phút chốc ứa ra như xối. Mắt thấy chỉ còn một chút nữa là đến được quả cầu thì trong biển lửa một hung thú đột nhiên nhảy ra tấn công hắn, hung thú này toàn thân là hỏa diễm, có hình dáng như sói lại giống hổ, đẳng cấp cũng không thấp, là ma thú tứ giai hậu kỳ, hỏa viêm thú. Đầu hỏa viêm thú này không phải là ma thú bình thường, nó là một tồn tại đặc thù do hỏa hải tích tụ trăm ngàn năm mà sinh ra, tính tình hung bạo, lại có thể điều khiển được lửa vô cùng khó đối phó.

--“ Ha ha ha... Là Hỏa Viêm Thú sao, tiểu tử lần này ngươi tiêu rồi... “.

Màu tím cười lớn.

--“ Chết tiệt.... “.

Vô Minh cắn răng nhìn viêm thú trước mắt, trong lòng thầm hô không ổn, nếu là bình thường hắn có thể đối phó thế nhưng vào tình trạng nguy cấp như thế này chỉ cần chậm trễ một lúc thôi đến khi con đường này không thể duy trì nổi thì hắn sẽ chết trong biển lửa ngùn ngụt này, hắn không thể tốn thêm thời gian nữa, bằng mọi giá hắn phải vượt qua nó nhanh nhất có thể.

Đoạn Thủy kiếm xuất hiện trên tay, lưỡi kiếm lia nữa vòng bán nguyệt chém ra một đạo mang khí về phía viêm thú, trong khi nó nhảy sang một bên tránh né hắn liền nhanh chóng tăng tốc lao đi. Cứ tưởng rằng đã thoát khỏi nói ai ngờ vừa chạy được một đoạn lại thấy nó nhảy chặn đường, dường như nó không muốn hắn tiếp cận hỏa tâm.

--“ Viêm thú sinh ra từ hỏa hải nên nó không muốn ngươi luyện hóa được hỏa tâm, nó sẽ không để ngươi có thể tiếp cận hỏa tâm “.

Giọng nói của màu lam từ xa vọng lại.

--“ Giờ làm đây... “.

Vô Minh nói lớn.

--“ Ta cũng không biết, thế nhưng ta chỉ có thể duy trì thêm một chút nữa, ngươi phải nhanh lên “.

Màu lam nói.

--“ Tiền bối để ta giúp người”.

Bích Ngọc hô lên, xông tới đem hồn lực của mình bổ trợ cho màu lam.

Vô Minh vừa phải đối mặt với viêm thú, vừa phải chống chọi với cái nóng từ biển lửa khiến cho hắn chật vật không thôi, chi trong chốc lát đã thở hồng hộc như trâu

/111

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status