Nhìn vẻ mặt của hắn lúc này, tôi thấy có lỗi. Chẳng lẽ mình hơn quá chăng???
Cốc!
"Au! Đau quá" Tôi xoa xoa cục u trên đầu, suýt xoa.
Vương Thế Khải lấy lại bình tĩnh, túm lấy cổ áo tôi, lôi đi một cách không thương tiếc"Nhanh lên kẻo muộn rồi. Lề mề mãi chẳng đi được"
Hơ...
...
Chúng tôi đi bộ đến trạm xe buýt Ấn Sương, cả hai đều không nói lời nào. Chán chết!!!
Tôi len lén nhìn sang tên đó. Trông hắn thật phong độ. HixHix
Bíp...
"A! Xe đến rồi" Mọi người đều ngồi sẵn trên xe rồi. HaHa.
Tôi vui sướng nhảy cẫng lên, toan chạy lên xe.
Cốc!
Lại một cục u khác rồi. Hức Hức...
"Ngốc! Đi đứng không cẩn thận chút nào" Vương Thế Khải mặt mày khinh khỉnh, hắn dám coi thường tôi. Đồ bại não đó là cái thá gì chứ??? (Ha! Hóa ra Tử Hy đang yêu một người 'bại não' à)
Xí! Không thèm chấp!
Trên xe buýt...
Hơ...Nhỏ Khâu đáng ghét, dám bỏ bạn bè đi ngồi cùng tên người yêu khó gần Hàn Âu Dương, Còn nháy mắt tinh nghịch. Âu Thần nở nụ cười tươi như hoa, vẻ trêu chọc...Haiz!Tức chết đi được...!!!
Tôi ngậm ngùi đi về phía cuối, ngồi ở hàng ghế cuối cùng...
Ặc! Mùi nước hoa ở đâu thế này, khiếp quá!
Trước mắt tôi, Liz Mạc xinh như nàng công chúa vừa bước ra từ cõi tiên. Đi dã ngoại chứ có phải đến tiệc Party đâu chứ! Khùng chắc!
Nhỏ mở to mắt nhìn tôi"Cậu đến thật à"
"Ừm"
"Woa! Trông cậu hôm nay đậm chất dân Hip Hop đó"
"Ừm"
Liz ngồi cạnh tôi, hai má ửng hồng"Mình ngồi cạnh cậu nhé"
Tôi gãi đầu, phân vân"Ừm" Ngồi xuống rồi còn hỏi, chẳng lẽ lại từ chối ư???
Brừm...Xe bắt đầu chạy...
Trên xe bao trùm bởi bầu không khí yên lặng. Ở đây toàn con nhà đại gia, không bắt chuyện trước, thật tẻ nhạt.
Á Đông nhìn tôi, nở nụ cười ranh ma. Con nhỏ này có ý đồ gì đây??? Tôi liếc xéo nhỏ, bất chợt, ánh mắt dừng lại ghế phía trên...Vương Thế Khải đang nghe nhạc, vẻ mặt bình thản...Tên đáng ghét này, tôi còn tưởng hắn sẽ lo lắng, hỏi lí do sao Lâm Tử Hy - tôi không đến. Và còn tưởng rằng tên này không muốn đi nữa chứ! Xem ra, không có tôi, hắn vẫn sống được. Tên đáng ghét!!!
Sống mũi tôi cay cay, trái tim như có bàn tay ai đó bóp nghẹt. Khó thở quá!
"Lâm Phong! Cậu sao vậy" Liz Mạc nhăn mặt, nhỏ đang lo cho tôi à? Biết thế yêu quách Liz Mạc cho rồi! (Chú ý: Tại Tử Hy đang tức giận nên nghĩ vậy thôi chứ cô ấy không less đâu nhé)
"Tôi ổn...mà" Tôi lấy tay vuốt ngực, đỡ hơn chút rồi.
Cốc!
"Au! Đau quá" Tôi xoa xoa cục u trên đầu, suýt xoa.
Vương Thế Khải lấy lại bình tĩnh, túm lấy cổ áo tôi, lôi đi một cách không thương tiếc"Nhanh lên kẻo muộn rồi. Lề mề mãi chẳng đi được"
Hơ...
...
Chúng tôi đi bộ đến trạm xe buýt Ấn Sương, cả hai đều không nói lời nào. Chán chết!!!
Tôi len lén nhìn sang tên đó. Trông hắn thật phong độ. HixHix
Bíp...
"A! Xe đến rồi" Mọi người đều ngồi sẵn trên xe rồi. HaHa.
Tôi vui sướng nhảy cẫng lên, toan chạy lên xe.
Cốc!
Lại một cục u khác rồi. Hức Hức...
"Ngốc! Đi đứng không cẩn thận chút nào" Vương Thế Khải mặt mày khinh khỉnh, hắn dám coi thường tôi. Đồ bại não đó là cái thá gì chứ??? (Ha! Hóa ra Tử Hy đang yêu một người 'bại não' à)
Xí! Không thèm chấp!
Trên xe buýt...
Hơ...Nhỏ Khâu đáng ghét, dám bỏ bạn bè đi ngồi cùng tên người yêu khó gần Hàn Âu Dương, Còn nháy mắt tinh nghịch. Âu Thần nở nụ cười tươi như hoa, vẻ trêu chọc...Haiz!Tức chết đi được...!!!
Tôi ngậm ngùi đi về phía cuối, ngồi ở hàng ghế cuối cùng...
Ặc! Mùi nước hoa ở đâu thế này, khiếp quá!
Trước mắt tôi, Liz Mạc xinh như nàng công chúa vừa bước ra từ cõi tiên. Đi dã ngoại chứ có phải đến tiệc Party đâu chứ! Khùng chắc!
Nhỏ mở to mắt nhìn tôi"Cậu đến thật à"
"Ừm"
"Woa! Trông cậu hôm nay đậm chất dân Hip Hop đó"
"Ừm"
Liz ngồi cạnh tôi, hai má ửng hồng"Mình ngồi cạnh cậu nhé"
Tôi gãi đầu, phân vân"Ừm" Ngồi xuống rồi còn hỏi, chẳng lẽ lại từ chối ư???
Brừm...Xe bắt đầu chạy...
Trên xe bao trùm bởi bầu không khí yên lặng. Ở đây toàn con nhà đại gia, không bắt chuyện trước, thật tẻ nhạt.
Á Đông nhìn tôi, nở nụ cười ranh ma. Con nhỏ này có ý đồ gì đây??? Tôi liếc xéo nhỏ, bất chợt, ánh mắt dừng lại ghế phía trên...Vương Thế Khải đang nghe nhạc, vẻ mặt bình thản...Tên đáng ghét này, tôi còn tưởng hắn sẽ lo lắng, hỏi lí do sao Lâm Tử Hy - tôi không đến. Và còn tưởng rằng tên này không muốn đi nữa chứ! Xem ra, không có tôi, hắn vẫn sống được. Tên đáng ghét!!!
Sống mũi tôi cay cay, trái tim như có bàn tay ai đó bóp nghẹt. Khó thở quá!
"Lâm Phong! Cậu sao vậy" Liz Mạc nhăn mặt, nhỏ đang lo cho tôi à? Biết thế yêu quách Liz Mạc cho rồi! (Chú ý: Tại Tử Hy đang tức giận nên nghĩ vậy thôi chứ cô ấy không less đâu nhé)
"Tôi ổn...mà" Tôi lấy tay vuốt ngực, đỡ hơn chút rồi.
/62
|