Hắc Diêm Tước lỡ hẹn, để cho cô bao nhiêu cảm giác,gọi điện thoại thì hắn tắt máy, nhắn cho hắn cũng không thấy trả lời. Lần đầu tiên, đại tiểu thư nhà họ Tả Đằng bị người khác từ chối, càng làm cho cô sinh sự chinh phục mãnh liệt đối với người đàn ông này!
"Người ta họ Thẩm, “thịnh thế’ nói cô ấy đang đi trên đường,em đừng quan tâm, chuyện này anh đã sắp xếp." Tả Đằng Triết thản nhiên nói, dịu dàng trong lời nói đối với tiểu thư Mạn Đà La.
Kể từ hôm ở ‘thịnh thế’, kinh ngạc thoáng qua, anh sinh ra cảm giác lạ đối với cô, như cha anh từng nói, năm đó vừa thấy đã yêu mẹ anh.
"Vậy chuyện của em, anh đã sắp xếp chưa?"Tả Đằng Tây Tử chu mỏ, có chút ghen nói, nhất định anh của cô đã thích cô ta rồi, nếu anh đã có chị dâu thì chắc không thương cô nữa.
"Ha ha, em nha, ở trong mắt anh vĩnh viễn là một cô em gái nhỏ."Cưng chiều xoa mặt của Tả Đằng Tây Tử, khóe miệng Tả Đằng Triết Dã hiện lên nụ cười ôn hòa.
Gia đình giàu có ở Nhật Bản, đàn ông bình thường trời sanh tính phong lưu, cho dù là cha vừa thấy đã yêu mẹ, nhưng tiệc vui chóng tàn,sau đó cha lại yêu người khác, vì vậy, Tây Tử mới được sinh ra. Mặc dù Tây Tử chỉ là người tình của cha sinh, nhưng trên người cũng chảy dòng máu nhà họ Tả Đằng, anh đối với em gái duy nhất cũng đặc biệt thương yêu.
"Anh, nếu như mà em thích một người, anh có ủng hộ em không?" Tả Đằng Tây Tử hưng phấn nói.
"Đó là đương nhiên, ừ, anh đoán một chút, chẳng lẽ đó là chủ tịch của Hắc thị tài phiệt, Hắc tổng giám đốc?"Anh từng nghe qua Hắc thị, trình độ giàu có so với nhà họ Tả Đằng không kém chút nào, sợ là chỉ có hơn chớ không kém.
"Hì hì, không được sao? Nhưng trong vạn người thì chỉ có anh ấy là tuyệt nhất! Lần đầu tiên em gặp người đàn ông tuyệt như vậy!"Trong đầu Tả Đằng Tây Tử lập tức nhớ tới lần gặp gỡ Hắc Diêm Tước, trong mắt cũng hiện lên hai trái tim.
"Tây Tử, người đàn ông có thể làm nên sự nghiệp như ngày hôm nay,cũng không phải nhân vật đơn giản, hi vọng em có thể khống chế được hắn."
Tả Đằng Triết Dã buồn lo không phải là không có lý do, lúc nhỏ, cả ngày mẹ anh lấy nước mắt rửa mặt, bởi vì người tình của cha, khiến cho bà thường buồn bực không vui, những thứ này anh đều nhìn thấy, cho nên anh thề, không muốn người phụ nữ của mình trong tương lai sẽ giống mẹ, bị thương tổn, mà người phụ nữ kia. . . . . . Anh nhớ tới gương mặt xinh đẹp của tiểu thư Mạn Đà La,đó là gương mặt làm tim anh loạn nhịp và đập nhanh, anh muốn cô là người phụ nữ của mình sao?
"Yên tâm đi, anh, chớ xem thường em gái của anh!"
Tả Đằng Tây Tử cao ngạo nâng cằm lên, khẽ khom người, "Em đi toilet trang điểm lại."
Ngay sau đó, vặn eo lắc mông tránh đám người ra, đi tới toilet.
Lúc này, Triển Diệc Tường cùng Nhạc Tín Dương đi tới, giơ cao ly rượu, Nhạc Tín Dương cười nói với Tả Đằng Triết:"Tả Đằng tiên sinh, Lễ Chúc Mừng tối nay rất náo nhiệt, không ít nhân vật nổi tiếng cũng có mặt, có thể thấy được lực thu hút của ‘Ny Thường’ không phải bình thường."
Triển Diệc Tường tươi cười, nhìn khách quý của bữa tiệc, trang phục đẹp đẽ, kim quang lấp lánh, cảm giác thành công vui sướng làm anh chứng minh mình đúng một lần nữa!
"Tả Đằng thiếu gia, tôi muốn ông cụ yên tâm với tôi." Triển Diệc Tường ngụ ý nói, giơ ly rượu lên cao, ý bảo ‘cạn ly’,rồi chậm rãi uống vào. Trong tròng mắt thoáng qua một tia tính toán, Tả Đằng Triết là Đại Thiếu Gia, ngậm ngay chìa khóa vàng khi ra đời, so với anh là người từng trải, vẫn còn non lắm!
"Ha ha, cha tôi thương cảm nhân viên của ‘Ny Thường’ từ trước đến giờ, sắp xếp Triển Diệc Tường anh tới đây, đã khẳng định năng lực của anh."
Tả Đằng Triết Dã khiêm tốn gật đầu một cái,anh mới gia nhập ‘Ny Thường’, có rất nhiều chuyện cần học tập.
"Không dám không dám, tin tưởng ‘Ny Thường’ dưới sự lãnh đạo của thiếu gia, nhất định càng đạt tới đỉnh cao trong tương lai!" Triển Diệc Tường cười nói, tiếp theo xoay người hỏi Nhạc Tín Dương, "Nhạc tổng, sao không đưa bạn gái anh tới?"
"Ha ha, cô ấy vừa mới đi toilet, đợi cô ấy đi ra, tôi sẽ đưa cô ấy tới cho hai người gặp." Nhạc mỗ hơi áy náy nói.
"Nhưng. . . . . . Cũng không thấy Thẩm tiểu thư của ‘thịnh thế’ các anh?" Rốt cuộc Tả Đằng Triết Dã không nhịn được mà lên tiếng.
"Ha ha, Tả Đằng tiên sinh, ngài đừng nóng vội, người của tôi vừa gọi điện thoại cho tôi, bảo Thẩm tiểu thư lập tức đến."
Trong lòng Nhạc Tín Dương thình lình rùng mình một cái, nếu Dick không đưa Mạn Đà La tiểu thư tới,sợ rằng bữa tiệc này rất khó tiến hành!
Đang lúc ấy thì, bạn gái của Nhạc Tín Dương là Rhona vừa đúng lúc đi tới.
Toàn thân mô-đen, vô luận là vóc người hoặc là diện mạo, đều đẹp, là báu vật trời sanh, đi tới chỗ nào cũng hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.
"Tín Dương!"
Rhona lung lay sinh động mà đi tới đây,rất tự nhiên mà ôm cánh tay Nhạc Tín Dương, một đôi mắt quyết rũ như hồ ly nhìn chăm chú vào Triển Diệc Tường.
Triển Diệc Tường khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lướt qua ánh sáng khác thường, âm thầm sợ hãi than,người phụ nữ này không phải là báu vật xinh đẹp trong phòng làm việc của Hắc Diêm Tước mà anh nhìn thấy lần trước sao?
Đây lại là bạn gái của Nhạc Tín Dương, cô có quan hệ gì với Hắc Diêm Tước?
Chẳng lẽ cô là kỹ nữ xã giao, với ai đều có một chân? (3T: Câu này là bà cô này như kỹ nữ, có quan hệ với nhiều nhân vật nổi tiếng, đại loại thế >.
"Người ta họ Thẩm, “thịnh thế’ nói cô ấy đang đi trên đường,em đừng quan tâm, chuyện này anh đã sắp xếp." Tả Đằng Triết thản nhiên nói, dịu dàng trong lời nói đối với tiểu thư Mạn Đà La.
Kể từ hôm ở ‘thịnh thế’, kinh ngạc thoáng qua, anh sinh ra cảm giác lạ đối với cô, như cha anh từng nói, năm đó vừa thấy đã yêu mẹ anh.
"Vậy chuyện của em, anh đã sắp xếp chưa?"Tả Đằng Tây Tử chu mỏ, có chút ghen nói, nhất định anh của cô đã thích cô ta rồi, nếu anh đã có chị dâu thì chắc không thương cô nữa.
"Ha ha, em nha, ở trong mắt anh vĩnh viễn là một cô em gái nhỏ."Cưng chiều xoa mặt của Tả Đằng Tây Tử, khóe miệng Tả Đằng Triết Dã hiện lên nụ cười ôn hòa.
Gia đình giàu có ở Nhật Bản, đàn ông bình thường trời sanh tính phong lưu, cho dù là cha vừa thấy đã yêu mẹ, nhưng tiệc vui chóng tàn,sau đó cha lại yêu người khác, vì vậy, Tây Tử mới được sinh ra. Mặc dù Tây Tử chỉ là người tình của cha sinh, nhưng trên người cũng chảy dòng máu nhà họ Tả Đằng, anh đối với em gái duy nhất cũng đặc biệt thương yêu.
"Anh, nếu như mà em thích một người, anh có ủng hộ em không?" Tả Đằng Tây Tử hưng phấn nói.
"Đó là đương nhiên, ừ, anh đoán một chút, chẳng lẽ đó là chủ tịch của Hắc thị tài phiệt, Hắc tổng giám đốc?"Anh từng nghe qua Hắc thị, trình độ giàu có so với nhà họ Tả Đằng không kém chút nào, sợ là chỉ có hơn chớ không kém.
"Hì hì, không được sao? Nhưng trong vạn người thì chỉ có anh ấy là tuyệt nhất! Lần đầu tiên em gặp người đàn ông tuyệt như vậy!"Trong đầu Tả Đằng Tây Tử lập tức nhớ tới lần gặp gỡ Hắc Diêm Tước, trong mắt cũng hiện lên hai trái tim.
"Tây Tử, người đàn ông có thể làm nên sự nghiệp như ngày hôm nay,cũng không phải nhân vật đơn giản, hi vọng em có thể khống chế được hắn."
Tả Đằng Triết Dã buồn lo không phải là không có lý do, lúc nhỏ, cả ngày mẹ anh lấy nước mắt rửa mặt, bởi vì người tình của cha, khiến cho bà thường buồn bực không vui, những thứ này anh đều nhìn thấy, cho nên anh thề, không muốn người phụ nữ của mình trong tương lai sẽ giống mẹ, bị thương tổn, mà người phụ nữ kia. . . . . . Anh nhớ tới gương mặt xinh đẹp của tiểu thư Mạn Đà La,đó là gương mặt làm tim anh loạn nhịp và đập nhanh, anh muốn cô là người phụ nữ của mình sao?
"Yên tâm đi, anh, chớ xem thường em gái của anh!"
Tả Đằng Tây Tử cao ngạo nâng cằm lên, khẽ khom người, "Em đi toilet trang điểm lại."
Ngay sau đó, vặn eo lắc mông tránh đám người ra, đi tới toilet.
Lúc này, Triển Diệc Tường cùng Nhạc Tín Dương đi tới, giơ cao ly rượu, Nhạc Tín Dương cười nói với Tả Đằng Triết:"Tả Đằng tiên sinh, Lễ Chúc Mừng tối nay rất náo nhiệt, không ít nhân vật nổi tiếng cũng có mặt, có thể thấy được lực thu hút của ‘Ny Thường’ không phải bình thường."
Triển Diệc Tường tươi cười, nhìn khách quý của bữa tiệc, trang phục đẹp đẽ, kim quang lấp lánh, cảm giác thành công vui sướng làm anh chứng minh mình đúng một lần nữa!
"Tả Đằng thiếu gia, tôi muốn ông cụ yên tâm với tôi." Triển Diệc Tường ngụ ý nói, giơ ly rượu lên cao, ý bảo ‘cạn ly’,rồi chậm rãi uống vào. Trong tròng mắt thoáng qua một tia tính toán, Tả Đằng Triết là Đại Thiếu Gia, ngậm ngay chìa khóa vàng khi ra đời, so với anh là người từng trải, vẫn còn non lắm!
"Ha ha, cha tôi thương cảm nhân viên của ‘Ny Thường’ từ trước đến giờ, sắp xếp Triển Diệc Tường anh tới đây, đã khẳng định năng lực của anh."
Tả Đằng Triết Dã khiêm tốn gật đầu một cái,anh mới gia nhập ‘Ny Thường’, có rất nhiều chuyện cần học tập.
"Không dám không dám, tin tưởng ‘Ny Thường’ dưới sự lãnh đạo của thiếu gia, nhất định càng đạt tới đỉnh cao trong tương lai!" Triển Diệc Tường cười nói, tiếp theo xoay người hỏi Nhạc Tín Dương, "Nhạc tổng, sao không đưa bạn gái anh tới?"
"Ha ha, cô ấy vừa mới đi toilet, đợi cô ấy đi ra, tôi sẽ đưa cô ấy tới cho hai người gặp." Nhạc mỗ hơi áy náy nói.
"Nhưng. . . . . . Cũng không thấy Thẩm tiểu thư của ‘thịnh thế’ các anh?" Rốt cuộc Tả Đằng Triết Dã không nhịn được mà lên tiếng.
"Ha ha, Tả Đằng tiên sinh, ngài đừng nóng vội, người của tôi vừa gọi điện thoại cho tôi, bảo Thẩm tiểu thư lập tức đến."
Trong lòng Nhạc Tín Dương thình lình rùng mình một cái, nếu Dick không đưa Mạn Đà La tiểu thư tới,sợ rằng bữa tiệc này rất khó tiến hành!
Đang lúc ấy thì, bạn gái của Nhạc Tín Dương là Rhona vừa đúng lúc đi tới.
Toàn thân mô-đen, vô luận là vóc người hoặc là diện mạo, đều đẹp, là báu vật trời sanh, đi tới chỗ nào cũng hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.
"Tín Dương!"
Rhona lung lay sinh động mà đi tới đây,rất tự nhiên mà ôm cánh tay Nhạc Tín Dương, một đôi mắt quyết rũ như hồ ly nhìn chăm chú vào Triển Diệc Tường.
Triển Diệc Tường khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lướt qua ánh sáng khác thường, âm thầm sợ hãi than,người phụ nữ này không phải là báu vật xinh đẹp trong phòng làm việc của Hắc Diêm Tước mà anh nhìn thấy lần trước sao?
Đây lại là bạn gái của Nhạc Tín Dương, cô có quan hệ gì với Hắc Diêm Tước?
Chẳng lẽ cô là kỹ nữ xã giao, với ai đều có một chân? (3T: Câu này là bà cô này như kỹ nữ, có quan hệ với nhiều nhân vật nổi tiếng, đại loại thế >.
/481
|