Cảm xúc của Diệp Phong vào lúc này là rất tốt, vô cùng tốt, tốt vô cùng, hắn không ngờ vận khí của mình lại may mắn đến thế.
Sau khi sử dụng hai thẻ cấp A, phần thưởng hắn nhận được là:
500 triệu điểm, cái này thì không cần nói rồi, tuy hiện giờ Diệp Phong không thiếu, nhưng ai lại chê mình có ít tiền cơ chứ? Chưa kể điểm trong hệ thống còn quý hơn tiền gấp n lần.
Món thứ hai chính là một tòa thành di động, được trang bị một trí não siêu cấp. Bình thường, toà thành này có thể biến thành một món trang sức nào đó, nhưng khi được mệnh lệnh xây dựng, nó có thể lắp ráp thành một tòa thành khổng lồ, tồn tại ở bất cứ loại địa hình nào. Khả năng phòng thủ cũng thuộc loại siêu khủng.
Giá của nó là bao nhiêu, Diệp Phong không biết, nhưng hắn từng xem qua bảng giá của các loại trí não, rẻ nhất cũng là 100 triệu điểm chứ không ít. Có thể nói lần này Diệp Phong lời to rồi.
Tuy nhiên thứ này cũng không phải nguyên nhân chính khiến hắn vui vẻ như vậy, cái làm hắn vui vẻ nhất chính là phần thưởng từ thẻ cấp S. Hạt giống Hỗn Độn : Gieo vào trong người, nó sẽ giúp người sử dụng luôn tự động hấp thu, sản xuất khí hỗn độn với tốc độ nhanh gấp đôi tu luyện. Tất nhiên đó là tốc độ tu luyện hiện tại, còn nếu sau khi hắn sử dụng hạt giống Hỗn Độn thì tốc độ tu luyện sẽ tăng nhiều hơn nữa.
Diệp Phong đã thèm thuồng thứ này bấy lâu nay rồi, bây giờ hắn cũng có thể đạt được, nó giúp cho việc tu luyện của hắn dễ dàng hơn rất nhiều.
Vội vàng đặt hạt giống vào thân thể mình, Diệp Phong có thể cảm nhận được, nó đã đi đến trái tim của hắn rồi bắt đầu kết rễ. Hắn có thể cảm nhận rõ tốc độ hấp thu khí Hỗn Độn của bản thân tăng lên gấp đôi lúc tu luyện bình thường.
Vui mừng qua đi, Diệp Phong thấy không còn việc gì làm ở đây nữa, lúc hắn đang định đi ra ngoài thì bỗng nhớ đến một vấn đề. Orochimaru, hắn suýt quên tên này, không biết Orochimaru thế nào rồi.
Nghĩ như vậy, Diệp Phong lại xuất hiện trong Không Gian Sinh Tồn, vị trí mà tám Espada đang sinh sống.
Vừa đến nơi, hắn liền bị cảnh tượng trước mặt làm cho im lặng. Tòa thành khổng lồ không khác gì Vương Cung thì không nói, hắn đã chứng kiến trong lần trước rồi. Hắn im lặng là vì hiện trạng của Orochimaru bây giờ. Toàn thân tàn tạ đến không còn chổ nào nguyên vẹn, không còn chút khí thể của một Boss ở thế giới Naruto chút nào. Bên cạnh hắn thì là Yammy đang cười ha hả.
Orochimaru cũng chứng kiến Diệp Phong đến đây rồi, thấy chủ nhân đến, hắn mừng đến phát khóc. Trườn cái thân tàn đến trước mặt Diệp Phong, Orochimaru khóc lóc.
“Chủ nhân, ngài đến rồi! Mau cứu ta! Đừng cho ta ở chung với mấy tên biến thái này! Ta sẽ chết, sẽ chết thật đấy!”
Khó khăn lắm mới không bật cười, Diệp Phong lập tức điều động pháp tắc Mộc để chữa thương cho Orochimaru. Sau đó lại triệu tập toàn bộ Espada lại.
Chớp mắt thôi, tám tên Espada đã đến trước mặt Diệp Phong. Nhìn thủ lĩnh là Stark đang còn ngái ngủ, Diệp Phong lắc đầu. Hắn quay sang Ulquiorra và hỏi.
“Các ngươi tu luyện Chiến Thần Quyết đến đâu rồi?”
Chiến Thần Quyết, cũng là một bộ công pháp giá rẻ đi kèm với Cửu chuyển Hỗn Độn Quyết của Diệp Phong. Tuy giá rẻ, nhưng sức mạnh nó chỉ thua công pháp của Diệp Phong một bậc. Chỉ là, ai tu luyện Chiến Thần Quyết đều sẽ trở thành một bề tôi trung thành của người tu luyện Cửu Chuyển Hỗn Độn Quyết mà thôi. Điều này ăn sâu đến tận linh hồn, cũng không có người nào phát hiện được sự bất thường này cả. Có thể nói, hiệu quả này còn tốt hơn cả khế ước Diệp Phong ký với họ.
Còn vì sao Diệp Phong lại hỏi Ulquiorra, đây là do hắn đã giao cho Ulquiorra nhiệm vụ chỉ huy đám Espada này. Dùng thực lực, hắn còn không phải là mạnh nhất, nhưng luận trí thông minh cùng thái độ bình tĩnh trước mọi chuyện, không ai qua được hắn.
Starrk là một kẻ lười, thấy Diệp Phong quyết định như thế thì ủng hộ hơn ai hết. Còn Baraggan, hắn chỉ muốn làm Vương đứng dưới Diệp Phong, chỉ cần Ulquiorra không ra lệnh làm hắn chán ghét, hắn sẽ không quan tâm đến điều này.
Những kẻ còn lại đều yếu hơn Ulquiorra nên cũng không có phàn nàn gì.
Nghe Diệp Phong hỏi như vậy, Ulquiorra cũng không dám chần chờ, hắn cung kính trả lời.
“Bẩm chủ nhân! Tất cả mọi người đều đã tu luyện đến đỉnh cấp của tầng hai! Chỉ có Yammy là đang ở trung cấp!”
Gật đầu, Diệp Phong thỏa mãn, tốc độ này cũng tạm được rồi. Sau đó, hắn chỉ về phía Orochimaru đang đứng phía sau mình rồi nói:
“Chuyện gì xảy ra với hắn!?”
Liếc nhìn Orochimaru, khuôn mặt của Ulquiorra không hề biến đổi dù là một chút. Hắn nhìn đến Yammy, sau là Granz, ý bảo cả hai đi mà giải thích.
Nghe cả hai trình bày, Diệp Phong dở khóc dở cười. Chuyện là, khi Orochimaru vừa đến đây thì lạ nước lạ cái, lại thấy những tên có hình thù kỳ lạ này. Dù nhận Diệp Phong làm chủ, nhưng hắn vẫn có lòng kiêu ngạo của mình, vậy nên cách nói chuyện của hắn cũng không tốt cho lắm.
Còn các Espada thì thừa sức biết Orochimaru là thuộc hạ mới của Diệp Phong. Chỉ là cách nói chuyện của hắn hơi đáng ghét. Vốn là Yammy đang vô cùng buồn chán vì không ai so tài, gặp Orochimaru như thế, hắn lập tức đánh nhau rồi.
Vừa đánh nhau, Orochimaru mới biết, bọn này đều là những tên biến thái. Dù hắn có Thuật Thoát Xác, nhưng cũng không đủ Chakra để mà thoát xác mấy trăm lần. Cuối cùng, khi Orochimaru sắp bị Yammy nện đến tàn tật, Grantz đã ra mặt.
Cứ tưởng Grantz cứu mình, Orochimaru cảm kích vô cùng. Rồi khi đến phòng thí nghiệm của Grantz, Orochimaru nhận ra kẻ này là một người có cùng sở thích, điều này làm cho hắn càng có hảo cảm với Grantz.
Chỉ là hảo cảm này chỉ tồn tại không lâu thì đã bị diệt hoàn toàn. Grantz không tốt đến thế, khi hắn nhìn thấy Thuật Thoát Xác của Orochimaru, hắn đã chấm Orochimaru làm thí nghiệm rồi. Đến khi bị đặt lên bàn mổ, Orochimaru mới biết được cảm giác của người sống bị đem làm thí nghiệm là thế nào.
Lúc Diệp Phong đến, Orochimaru đã trả qua vài vòng lặp từ Yammy đến Grantz rồi, vì vậy mà hắn mới kích động như thế.
Nghe mọi chuyện từ đầu, Diệp Phong nhịn không được nữa mà bật cười ha hả.
Cười đến khi Orochimaru ở sau lưng hắn có cảm giác không ổn rồi thì ngừng lại, sau đó ra lệnh cho Ulquiorra.
“Ngươi dạy Chiến Thần Quyết cho hắn đi! Còn Yammy, ngươi có thể đánh nhau, nhưng hạn chế lại một tý, đừng ra nặng tay! Grantz, ngươi và Orochimaru đều là hai tên cuồng nghiên cứu, ta thấy các ngươi nên bắt tay nhau để làm việc thì có ích hơn rồi!”
“Tuân lệnh!”
Ba người lập tức cúi đầu nhận lệnh. Trong đó, vui nhất là Yammy rồi, hắn cứ sợ rằng Diệp Phong sẽ cấm mình không được động tay với Orochimaru nữa cơ. Còn Grantz thì buồn phiền vì mất đi một tài liệu thí nghiệm, chỉ là, thêm một người đồng đạo cũng không tệ chút nào.
Phân phó cho tất cả xong rồi, Diệp Phong để mọi người tản ra, chỉ giữ lại Grantz. Trước khi đó, hắn còn tặng cho bọn họ một câu làm cho tâm trạng của mỗi người đều vui vẻ lên.
“Ta biết các ngươi rất nhàm chán! Nhưng không lâu nữa, các ngươi có cơ hội phát huy sức mạnh! Chỉ sợ thực lực các ngươi không đủ mà thôi!”
Tất cả đều đi hết, chỉ còn Diệp Phong và Grantz, nhìn tên khoa học gia trước mặt này, Diệp Phong nói ra vấn đề của mình.
“Tài liệu lần trước ta đưa cho ngươi đã làm đến đâu rồi?”
“Đã hoàn thành rồi ạ! Mời chủ nhân đi theo ta!”
Nói xong, Grantz đã dẫn Diệp Phong và một căn phòng kín đáo, bốn phía đều được bao bọc bằng vách tường bằng kim loại dày một mét, ngay cả cửa ra vào cũng không ngoại lệ, nếu là người bình thường thì đừng mơ mà mở cánh cửa này ra.
Nhìn trung tâm căn phòng, Diệp Phong có thể thấy một vật thể hình trụ cao chỉ vài cm nằm ở đó. Chỉ khi Grantz kích hoạt nó thì căn phòng bỗng biến đổi.
Cả không gian vắng lặng đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một khoảng không vũ trụ vô cùng chân thật. Môi trường chân không cũng được tạo ra, không hề có chút không khí, có thể nói, cả căn phòng nãy đã biến thành một vùng không gian ngoài địa cầu thu nhỏ. Điều đặt biệt nhất là, dù Diệp Phong có di chuyển đến vách của bức tường theo trí nhớ thì hắn vẫn không hề đụng phải vật cản nào, chỉ cảm thấy không gian này là vô tận.
Đương nhiên, sự thật không phải đúng như thế, không gian này vẫn có hạn vì căn phòng không đủ lớn. Chỉ là cỗ máy bé tý kia đã tạo ra ảo giác như thế này mà thôi. Nếu Diệp Phong kiên trì di chuyển xa thêm nữa thì hắn có thể chạm đến điểm giới hạn rồi.
Nếu hắn có một không gian rộng rãi hơn thì không cần lo đến điều này nữa.
Sau một lúc, Grantz cũng tắt cái máy này đi, để lại Diệp Phong đang gật đầu thỏa mãn.
Nhận lấy cái máy mà Grantz gọi là “Máy Mô Phỏng Vũ Trụ”, Diệp Phong liền ném lại cho Grantz một quả cầu.
“Đưa cho ngươi, tha hồ mà nghiên cứu! Nhưng mà đừng làm hỏng đấy nhé! Cái này rất quý!”
Vật này chính là Tòa Thành Di Động mà hắn vừa trúng thưởng chứ không phải gì khác. Biết tính điên cuồng của tên này, Diệp Phong không thể không nhắc trước, đề phòng Grantz phá nó tan bành. Lúc đó Diệp Phong chỉ có thể tiếc đứt ruột mà thôi.
Nhận được đồ chơi mới, Grantz lập tức hớn hở, hắn vội vã gật đầu theo lời Diệp Phong rồi chạy đến phòng nghiên cứu của mình, còn Diệp Phong thì trở lại thế giới bên ngoài.
Vừa ra ngoài, Diệp Phong phát hiện trời còn chưa sáng, nữ nhân của hắn còn đang ngái ngủ ở trên giường. Đưa mình lên giường một cách nhẹ nhàng, Diệp Phong nghiêng người ôm lấy Unohana ở bên cạnh rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Sau khi sử dụng hai thẻ cấp A, phần thưởng hắn nhận được là:
500 triệu điểm, cái này thì không cần nói rồi, tuy hiện giờ Diệp Phong không thiếu, nhưng ai lại chê mình có ít tiền cơ chứ? Chưa kể điểm trong hệ thống còn quý hơn tiền gấp n lần.
Món thứ hai chính là một tòa thành di động, được trang bị một trí não siêu cấp. Bình thường, toà thành này có thể biến thành một món trang sức nào đó, nhưng khi được mệnh lệnh xây dựng, nó có thể lắp ráp thành một tòa thành khổng lồ, tồn tại ở bất cứ loại địa hình nào. Khả năng phòng thủ cũng thuộc loại siêu khủng.
Giá của nó là bao nhiêu, Diệp Phong không biết, nhưng hắn từng xem qua bảng giá của các loại trí não, rẻ nhất cũng là 100 triệu điểm chứ không ít. Có thể nói lần này Diệp Phong lời to rồi.
Tuy nhiên thứ này cũng không phải nguyên nhân chính khiến hắn vui vẻ như vậy, cái làm hắn vui vẻ nhất chính là phần thưởng từ thẻ cấp S. Hạt giống Hỗn Độn : Gieo vào trong người, nó sẽ giúp người sử dụng luôn tự động hấp thu, sản xuất khí hỗn độn với tốc độ nhanh gấp đôi tu luyện. Tất nhiên đó là tốc độ tu luyện hiện tại, còn nếu sau khi hắn sử dụng hạt giống Hỗn Độn thì tốc độ tu luyện sẽ tăng nhiều hơn nữa.
Diệp Phong đã thèm thuồng thứ này bấy lâu nay rồi, bây giờ hắn cũng có thể đạt được, nó giúp cho việc tu luyện của hắn dễ dàng hơn rất nhiều.
Vội vàng đặt hạt giống vào thân thể mình, Diệp Phong có thể cảm nhận được, nó đã đi đến trái tim của hắn rồi bắt đầu kết rễ. Hắn có thể cảm nhận rõ tốc độ hấp thu khí Hỗn Độn của bản thân tăng lên gấp đôi lúc tu luyện bình thường.
Vui mừng qua đi, Diệp Phong thấy không còn việc gì làm ở đây nữa, lúc hắn đang định đi ra ngoài thì bỗng nhớ đến một vấn đề. Orochimaru, hắn suýt quên tên này, không biết Orochimaru thế nào rồi.
Nghĩ như vậy, Diệp Phong lại xuất hiện trong Không Gian Sinh Tồn, vị trí mà tám Espada đang sinh sống.
Vừa đến nơi, hắn liền bị cảnh tượng trước mặt làm cho im lặng. Tòa thành khổng lồ không khác gì Vương Cung thì không nói, hắn đã chứng kiến trong lần trước rồi. Hắn im lặng là vì hiện trạng của Orochimaru bây giờ. Toàn thân tàn tạ đến không còn chổ nào nguyên vẹn, không còn chút khí thể của một Boss ở thế giới Naruto chút nào. Bên cạnh hắn thì là Yammy đang cười ha hả.
Orochimaru cũng chứng kiến Diệp Phong đến đây rồi, thấy chủ nhân đến, hắn mừng đến phát khóc. Trườn cái thân tàn đến trước mặt Diệp Phong, Orochimaru khóc lóc.
“Chủ nhân, ngài đến rồi! Mau cứu ta! Đừng cho ta ở chung với mấy tên biến thái này! Ta sẽ chết, sẽ chết thật đấy!”
Khó khăn lắm mới không bật cười, Diệp Phong lập tức điều động pháp tắc Mộc để chữa thương cho Orochimaru. Sau đó lại triệu tập toàn bộ Espada lại.
Chớp mắt thôi, tám tên Espada đã đến trước mặt Diệp Phong. Nhìn thủ lĩnh là Stark đang còn ngái ngủ, Diệp Phong lắc đầu. Hắn quay sang Ulquiorra và hỏi.
“Các ngươi tu luyện Chiến Thần Quyết đến đâu rồi?”
Chiến Thần Quyết, cũng là một bộ công pháp giá rẻ đi kèm với Cửu chuyển Hỗn Độn Quyết của Diệp Phong. Tuy giá rẻ, nhưng sức mạnh nó chỉ thua công pháp của Diệp Phong một bậc. Chỉ là, ai tu luyện Chiến Thần Quyết đều sẽ trở thành một bề tôi trung thành của người tu luyện Cửu Chuyển Hỗn Độn Quyết mà thôi. Điều này ăn sâu đến tận linh hồn, cũng không có người nào phát hiện được sự bất thường này cả. Có thể nói, hiệu quả này còn tốt hơn cả khế ước Diệp Phong ký với họ.
Còn vì sao Diệp Phong lại hỏi Ulquiorra, đây là do hắn đã giao cho Ulquiorra nhiệm vụ chỉ huy đám Espada này. Dùng thực lực, hắn còn không phải là mạnh nhất, nhưng luận trí thông minh cùng thái độ bình tĩnh trước mọi chuyện, không ai qua được hắn.
Starrk là một kẻ lười, thấy Diệp Phong quyết định như thế thì ủng hộ hơn ai hết. Còn Baraggan, hắn chỉ muốn làm Vương đứng dưới Diệp Phong, chỉ cần Ulquiorra không ra lệnh làm hắn chán ghét, hắn sẽ không quan tâm đến điều này.
Những kẻ còn lại đều yếu hơn Ulquiorra nên cũng không có phàn nàn gì.
Nghe Diệp Phong hỏi như vậy, Ulquiorra cũng không dám chần chờ, hắn cung kính trả lời.
“Bẩm chủ nhân! Tất cả mọi người đều đã tu luyện đến đỉnh cấp của tầng hai! Chỉ có Yammy là đang ở trung cấp!”
Gật đầu, Diệp Phong thỏa mãn, tốc độ này cũng tạm được rồi. Sau đó, hắn chỉ về phía Orochimaru đang đứng phía sau mình rồi nói:
“Chuyện gì xảy ra với hắn!?”
Liếc nhìn Orochimaru, khuôn mặt của Ulquiorra không hề biến đổi dù là một chút. Hắn nhìn đến Yammy, sau là Granz, ý bảo cả hai đi mà giải thích.
Nghe cả hai trình bày, Diệp Phong dở khóc dở cười. Chuyện là, khi Orochimaru vừa đến đây thì lạ nước lạ cái, lại thấy những tên có hình thù kỳ lạ này. Dù nhận Diệp Phong làm chủ, nhưng hắn vẫn có lòng kiêu ngạo của mình, vậy nên cách nói chuyện của hắn cũng không tốt cho lắm.
Còn các Espada thì thừa sức biết Orochimaru là thuộc hạ mới của Diệp Phong. Chỉ là cách nói chuyện của hắn hơi đáng ghét. Vốn là Yammy đang vô cùng buồn chán vì không ai so tài, gặp Orochimaru như thế, hắn lập tức đánh nhau rồi.
Vừa đánh nhau, Orochimaru mới biết, bọn này đều là những tên biến thái. Dù hắn có Thuật Thoát Xác, nhưng cũng không đủ Chakra để mà thoát xác mấy trăm lần. Cuối cùng, khi Orochimaru sắp bị Yammy nện đến tàn tật, Grantz đã ra mặt.
Cứ tưởng Grantz cứu mình, Orochimaru cảm kích vô cùng. Rồi khi đến phòng thí nghiệm của Grantz, Orochimaru nhận ra kẻ này là một người có cùng sở thích, điều này làm cho hắn càng có hảo cảm với Grantz.
Chỉ là hảo cảm này chỉ tồn tại không lâu thì đã bị diệt hoàn toàn. Grantz không tốt đến thế, khi hắn nhìn thấy Thuật Thoát Xác của Orochimaru, hắn đã chấm Orochimaru làm thí nghiệm rồi. Đến khi bị đặt lên bàn mổ, Orochimaru mới biết được cảm giác của người sống bị đem làm thí nghiệm là thế nào.
Lúc Diệp Phong đến, Orochimaru đã trả qua vài vòng lặp từ Yammy đến Grantz rồi, vì vậy mà hắn mới kích động như thế.
Nghe mọi chuyện từ đầu, Diệp Phong nhịn không được nữa mà bật cười ha hả.
Cười đến khi Orochimaru ở sau lưng hắn có cảm giác không ổn rồi thì ngừng lại, sau đó ra lệnh cho Ulquiorra.
“Ngươi dạy Chiến Thần Quyết cho hắn đi! Còn Yammy, ngươi có thể đánh nhau, nhưng hạn chế lại một tý, đừng ra nặng tay! Grantz, ngươi và Orochimaru đều là hai tên cuồng nghiên cứu, ta thấy các ngươi nên bắt tay nhau để làm việc thì có ích hơn rồi!”
“Tuân lệnh!”
Ba người lập tức cúi đầu nhận lệnh. Trong đó, vui nhất là Yammy rồi, hắn cứ sợ rằng Diệp Phong sẽ cấm mình không được động tay với Orochimaru nữa cơ. Còn Grantz thì buồn phiền vì mất đi một tài liệu thí nghiệm, chỉ là, thêm một người đồng đạo cũng không tệ chút nào.
Phân phó cho tất cả xong rồi, Diệp Phong để mọi người tản ra, chỉ giữ lại Grantz. Trước khi đó, hắn còn tặng cho bọn họ một câu làm cho tâm trạng của mỗi người đều vui vẻ lên.
“Ta biết các ngươi rất nhàm chán! Nhưng không lâu nữa, các ngươi có cơ hội phát huy sức mạnh! Chỉ sợ thực lực các ngươi không đủ mà thôi!”
Tất cả đều đi hết, chỉ còn Diệp Phong và Grantz, nhìn tên khoa học gia trước mặt này, Diệp Phong nói ra vấn đề của mình.
“Tài liệu lần trước ta đưa cho ngươi đã làm đến đâu rồi?”
“Đã hoàn thành rồi ạ! Mời chủ nhân đi theo ta!”
Nói xong, Grantz đã dẫn Diệp Phong và một căn phòng kín đáo, bốn phía đều được bao bọc bằng vách tường bằng kim loại dày một mét, ngay cả cửa ra vào cũng không ngoại lệ, nếu là người bình thường thì đừng mơ mà mở cánh cửa này ra.
Nhìn trung tâm căn phòng, Diệp Phong có thể thấy một vật thể hình trụ cao chỉ vài cm nằm ở đó. Chỉ khi Grantz kích hoạt nó thì căn phòng bỗng biến đổi.
Cả không gian vắng lặng đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một khoảng không vũ trụ vô cùng chân thật. Môi trường chân không cũng được tạo ra, không hề có chút không khí, có thể nói, cả căn phòng nãy đã biến thành một vùng không gian ngoài địa cầu thu nhỏ. Điều đặt biệt nhất là, dù Diệp Phong có di chuyển đến vách của bức tường theo trí nhớ thì hắn vẫn không hề đụng phải vật cản nào, chỉ cảm thấy không gian này là vô tận.
Đương nhiên, sự thật không phải đúng như thế, không gian này vẫn có hạn vì căn phòng không đủ lớn. Chỉ là cỗ máy bé tý kia đã tạo ra ảo giác như thế này mà thôi. Nếu Diệp Phong kiên trì di chuyển xa thêm nữa thì hắn có thể chạm đến điểm giới hạn rồi.
Nếu hắn có một không gian rộng rãi hơn thì không cần lo đến điều này nữa.
Sau một lúc, Grantz cũng tắt cái máy này đi, để lại Diệp Phong đang gật đầu thỏa mãn.
Nhận lấy cái máy mà Grantz gọi là “Máy Mô Phỏng Vũ Trụ”, Diệp Phong liền ném lại cho Grantz một quả cầu.
“Đưa cho ngươi, tha hồ mà nghiên cứu! Nhưng mà đừng làm hỏng đấy nhé! Cái này rất quý!”
Vật này chính là Tòa Thành Di Động mà hắn vừa trúng thưởng chứ không phải gì khác. Biết tính điên cuồng của tên này, Diệp Phong không thể không nhắc trước, đề phòng Grantz phá nó tan bành. Lúc đó Diệp Phong chỉ có thể tiếc đứt ruột mà thôi.
Nhận được đồ chơi mới, Grantz lập tức hớn hở, hắn vội vã gật đầu theo lời Diệp Phong rồi chạy đến phòng nghiên cứu của mình, còn Diệp Phong thì trở lại thế giới bên ngoài.
Vừa ra ngoài, Diệp Phong phát hiện trời còn chưa sáng, nữ nhân của hắn còn đang ngái ngủ ở trên giường. Đưa mình lên giường một cách nhẹ nhàng, Diệp Phong nghiêng người ôm lấy Unohana ở bên cạnh rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
/278
|