Trăm Nhớ Ngàn Thương

Chương 51: 51: Phẫu Thuật Thành Công

/61



Hai người cùng nhau về phòng, Liên Chi chưa hiểu chuyện gì thì đã bị anh đè lên người mình, Hoàng Thiên không nói không rằng anh đã áp môi mình xuống môi cô, hôn lấy hôn để, nụ hôn mang theo bao nhiêu sự nhớ nhung của anh dành cho cô.

Vị ngọt này khiến anh không bao giờ quên.

Cô ôm cổ anh đáp trả lại, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau không rời, đã lâu không được hôn cô nên anh cứ dây dưa mãi, cho đến khi anh hút hết mật ngọt của cô thì anh mới luyến tiếc buông ra.

" Bảo bối, anh đã tìm được giác mạc phù hợp cho em rồi, ngày mai chúng ta sẽ bay qua Mỹ một chuyến " anh nằm xuống ôm cô vào lòng, nhẹ giọng nói.

" Thật à, cảm ơn anh " cô cười tươi đáp lại anh.

Liên Chi không ngờ lại nhanh đến vậy, nghe anh nói cô rất vui, vì cô đã ước và chờ đợi cơ hội này rất lâu rồi, bây giờ nó đã thành hiện thực.

" Không cần cảm ơn, chỉ cần em ở bên anh nữa đời còn lại là được " anh hôn nhẹ lên trán cô.

" Được, sau này em nhất định sẽ chăm sóc anh "
" Đợi em lành hẳn, anh sẽ có bất ngờ cho em "
Bất ngờ à, là chuyện gì? Tính cô hay tò mò nhưng anh lại up up mở mở như vậy chứ, càng khơi dậy sự hiếu kì trong cô.

" Em thật muốn biết, nói cho em nghe được không? " cô ôm anh làm nũng.

" Sau này biết "

Con mèo nhỏ nhà anh có phải quá nhiều chuyện rồi hay không, nhưng cho dù cô có dụ dỗ anh thế nào thì anh cũng không nói.

Hoàng Thiên cho cô nghỉ ngơi đầy đủ để lấy tinh thần tốt nhất có thể, ngày mai hai người sẽ đi sớm, để kịp tiến độ.

___________
Hai người bắt đầu lên máy bay tư nhân để sang Mỹ khi chỉ mới 4 giờ sáng, lần này chỉ có anh và cô đi thôi, Hoàng Thiên đã kêu em gái mình qua công ty điều hành giúp anh cho đến khi anh quay lại, còn trợ lí Khang thì ở lại phụ Hoàng Yến.

" Ngủ xíu đi, lát tới anh gọi "
" Vâng "
Liên Chi dựa đầu vào vai anh ngủ, cảm giác gần anh thật sự rất thích, lúc hai người giận nhau, mỗi đêm cô đều rất khó ngủ vì thiếu đi vòng tay của anh, bây giờ cô mới nhận ra chỉ cần có anh thôi mọi thứ đều trở nên khác biệt.

Sau hơn 5 tiếng bay dài thì hai người đã đáp cánh an toàn, vừa xuống máy bay thì tài xế đưa anh và cô đến thẳng bệnh viện luôn.

" Chúng ta tới bệnh viện, bạn anh đang chờ ở đó để kiểm tra sức khỏe cho em " anh ôn nhu nói.

" Vâng ạ "
Cô khá là vui, vì không bao lâu nữa thì cô sẽ tìm lại được ánh sáng và điều quan trọng hơn nữa người cô muốn thấy đầu tiên đó chính là anh, người đàn ông cô yêu.

Tầm 20p sau xe dừng trước bệnh viện rộng lớn tại Mỹ, anh dìu tay cô từ từ đi vào trong, đằng xa có người đàn ông mặc bộ blouse trắng với nét đẹp lai tây đứng đó chờ anh, thấy anh đi tới thì hắn đưa tay vẫy vẫy ra hiệu cho anh.

" Bạn gái cậu cũng thật xinh đẹp đó " Louis nhìn cô tấm tắc nghen ngợi.

" Không phải bạn gái, mà là vợ " anh cau mày nói.

Anh cực kỳ không thích những ai khen cô, anh biết là cô đẹp nhưng anh không muốn bọn họ nhìn cô quá lâu, lỡ như lại thêm một người giống Bùi Minh Luân nữa thì người khổ là anh.

Liên Chi chỉ biết mỉm cười, anh lại nổi cơn ghen của mình nữa sao? Đúng thật là không biết dùng từ nào để nói anh.

Louis không nhịn được mà cười lớn, hắn quen biết anh đã lâu nhưng với bộ mặt ghen tuông này của anh thì hắn lần đầu thấy đấy.

" Nào đi thôi "
" Được "
Hắn dẫn hai người đi gặp trưởng khoa về mắt để hỏi thăm tình hình và Liên Chi phải thực hiện các cuộc kiểm tra về mắt mình và tình trạng sức khỏe của cô.

Đương nhiên sức khỏe cô vô cùng tốt và có thể tiến hành ngay lập tức.

" Sức khỏe cô ấy rất tốt, chúng tôi đã chuẩn bị phòng phẫu thuật, 15p sau có thể tiến hành " Louis chuyển lời lại cho anh.


" Được, mọi việc giao cho cậu " anh nhàn nhạt đáp.

" Yên tâm "
Tuy Louis không chuyên về mắt nhưng hắn vẫn có thể tham gia vào cuộc phẫu thuật để theo dõi quá trình của cô, hắn đã đồng ý giúp đỡ anh thì phải giúp cho trót.

Liên Chi nằm trên băng ca được y tá từ từ đẩy đi, tay cô nắm chặt lấy tay anh không buông, khi nãy cô vẫn còn rất vui nhưng bây giờ lại vô cùng lo lắng, và hồi hộp, cô sợ nếu không thành công thì sao? Rồi có khi nào cô sẽ chết mà bỏ lại anh không? Trong đầu cô toàn nghĩ những chuyện lung tung.

" Thiên, em sợ " giọng cô run run nói.

" Ngoan, không sao cả, đừng sợ, có anh ở đây đợi em " anh điểm nhẹ lên trán cô để trấn an.

" Được " cô nghe những lời của anh thì cũng nhẹ lòng hẳn ra.

Tay cô từ từ buông ra và rồi hình bóng Liên Chi khuất sau cánh cửa, cô được đưa vào phòng phẫu thuật, Liên Chi vẫn còn rất căng thẳng, nếu có anh ở đây thì hay biết mấy.

" Cô cứ thả lỏng người đi, sẽ không sao đâu, đừng lo " Louis nói.

" Tôi biết rồi " cô cười đáp.

Các bác sĩ bên trong bắt đầu tiến hành ca phẫu thuật ghép giác mạc cho cô, Hoàng Thiên ngồi ở hàng ghế chờ mà lòng anh có chút lo lắng, anh tin chắc chắn sẽ thành công, nhất định là vậy.

* Reng!.

reng!.

.


reng *
" Anh hai, chị dâu thế nào rồi " Hoàng Yến có nghe anh nói là qua Mỹ chữa mắt cho Liên Chi, nên cô gọi điện hỏi thăm.

" Vẫn đang còn trong phòng phẫu thuật " anh không nhanh không chậm nói.

" Vâng, có gì thì báo em nhé "
" Được "
Nếu không vì bận việc ở công ty thì Hoàng Yến đã đi cùng hai người rồi, nhưng không thể, nên cô mới ngậm ngùi mà ở lại Bắc Nam.

Sau hơn hai tiếng chờ đợi, thì cuối cùng đèn phòng phẫu thuật cũng tắt, Liên Chi cũng được đẩy ra, anh nhanh chóng đứng lên sải bước về phía cô.

" Thế nào rồi? " anh nhìn cô rồi lại nhìn qua Louis hỏi.

" Rất thành công, ngày mai có người đến kiểm tra thêm lần nữa, cô ấy vẫn còn thuốc mê, vài tiếng sau sẽ tỉnh "
" Cảm ơn "
Anh biết ngay là thành công mà, ông trời không phụ lòng hai người.

Hoàng Thiên hỏi han các vấn đề của cô xong thì về lại phòng tìm cô, anh ở đây cùng cô cho đến khi cô khỏi hẳn, anh không an tâm khi để người khác chăm sóc cô, và anh cũng muốn chính tay mình làm sẽ ý nghĩa hơn.

.



/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status