Trầm Quang Theo Hướng Nam

Chương 47 - Chương 47

/52


Lộ Nam Tâm nói muốn gặp mặt là chỉ việc ra mắt.

Vì vậy, ba ngày sau, trước cửa biệt thự nhà họ Cố.

Lộ Nam Tâm khẽ kéo chiếc váy hoa nhỏ trên người, lắc lắc cánh tay người đàn ông bên cạnh, khẩn trương hỏi: “Em mặc như thế nào? Nhìn có đẹp không?”

. . . . . .

Cố Trầm Quang vô cùng cho cô mặt mũi, nghiêm túc nhìn một chút, chân thành nói: “Được, rất đẹp.”

Lộ Nam Tâm vẫn không yên lòng, nhìn chung quanh. “Mặc màu hồng có thể không quá trang trọng hay không? Nếu không em đi đổi lại màu xanh dương?” Cô lo lắng, rõ ràng tối hôm qua đã chọn quần áo cả đêm.

. . . . . . . . . . . . .

Cố Trầm Quang nhìn không nổi nữa, lôi kéo Lộ Nam Tâm, trực tiếp đi tới cửa: “Bộ dáng bảo bối mặc đồ ngủ, chưa tắm rửa, đầu tóc rối tung mẹ cũng không biết đã thấy bao nhiêu lần rồi, hiện tại mới chú ý hình tượng?”

Lộ Nam Tâm: . . . . . . Nhưng trong nhà của anh có những người khác nữa hay không?”

Ngày hôm qua Cố Trầm Quang nói cho cô biết, kể từ khi mẹ anh biết hôm nay anh sẽ dẫn bạn gái về nhà, ba cô sáu bà nhà anh cũng biết, cũng xoa tay muốn tới nhìn xem một chút.

Cố Trầm Quang tính toán một chút, đoán chừng hôm nay ít nhất cũng hai mươi mấy người.

Lộ Nam Tâm lúc ấy: . . . . . . . . .

Nghe Lộ Nam Tâm nói vậy, Cố Trầm Quang dừng bước, cảm thấy cần phải nói cái gì đó để cô yên tâm. Kéo cô gái nhỏ vẻ mặt còn đang nghi ngờ qua, nhìn vào ánh mắt của cô, nghiêm túc nói: “Bảo bối cảm thấy ý kiến của những người đó có thể ảnh hưởng đến anh?”

Rất nhiều người ngay cả tên anh cũng không nhớ, nói với anh một câu: Cố Trầm Quang, người bạn gái này không tốt, không thích hợp. Anh sẽ nghe theo lời bọn họ thật sự cảm thấy bảo bối không tốt, không hợp?”

Lộ Nam Tâm thành thật lắc đầu một cái: Không thể.

Vậy anh sẽ nghe lời của bọn họ, bởi vì bọn họ không thích mà làm cho bảo bối đau khổ?”

Lộ Nam Tâm tiếp tục lắc đầu: Không có.

Cố Trầm Quang vỗ đầu cô một cái: “Vậy bảo bối lo lắng cái gì?

. . . . . . Đúng vậy

Nhưng mà vẫn còn rất khẩn trương, kềm chế không được. Chuyện này không phải cô muốn khống chế liền có thể khống chế. Đạo lý thì hiểu rồi, nhưng mà phản ứng sinh lý thì không có cách nào.

Cố Trầm Quang vẫn tiếp tục trấn an cô gái nhỏ, nói: “Đáng sợ nhất chính là gặp mặt mẹ chồng đúng không? Bảo bối cảm thấy mẹ anh là bà mẹ chồng hung dữ hay sao?”

Lộ Nam Tâm vội vàng lắc đầu một cái.

“Mẹ có thích bảo bối không?”

Lộ Nam Tâm không do dự, gật đầu, lại gật đầu.

Cho nên, mẹ chồng tương lai thích bảo bối, ông xã tương lai lại yêu bảo bối như vậy, thì còn sợ cái gì?”

Người này. . . . . .

Mặt Lộ Nam Tâm thành công đỏ rực. Anh nói thì cứ nói đi, làm gì còn xen vào bày tỏ nữa……

Không có dũng khí tiếp tục tranh cãi với anh, Lộ Nam Tâm chọt chọt tay anh, đỏ mặt thấp giọng lầm bầm: “Được rồi, được rồi, em biết……”

Vậy anh gõ cửa?” Trong lúc hai người đang nói chuyện thì đã tới cửa. Lần đầu tiên mang bà xã nhỏ về nhà gặp người lớn, gõ cửa để người nhà ra mở, là lễ tiết.

Lộ Nam Tâm gật đầu một cái.

Cố Trầm Quang cười, dùng trán chạm vào trán cô, thấp giọng, ánh mắt nhìn về phía cô: “Yên tâm, đã có anh ở đây.”

Sau đó đứng thẳng dậy, giơ tay ấn chuông cửa.

Lộ Nam Tâm cảm thấy trong nháy mắt cả người khẩn trương tê dại, tay theo bản năng nắm chặt lấy tay anh.

Cửa gần như là một giây sau đó liền mở ra, vẻ mặt Dịch Sở không hề lộ ra bất ngờ gì, khuôn mặt tươi cười.

Dịch Sở nhìn hai người ngoài cửa một chút, vui vẻ không hề giảm, gọi: “Nam Tâm đến rồi? Đến, mau vào mau vào!” Nói xong lại nhìn sang Cố Trầm Quang: “Bạn gái con đâu? Không phải nói là mang bạn gái về nhà sao? Người đâu?”

Cố Trầm Quang: . . . . . . . . .

Lộ Nam Tâm: . . . . . . . . . .

Hai người đứng không nhúc nhích, bàn tay quang minh chính đại nắm chặt, khuôn mặt Lộ Nam Tâm có sắc đỏ lan ra.

Dịch Sở cười chờ một hồi, phát hiện giống như có chỗ nào đó không đúng, thử thăm dò hỏi lại lần nữa: “Người đâu?”

Vẫn như cũ không ai động, không có tiếng trả lời.

Sau lưng cả đám thân thích nhà họ Cố nghe tiếng cũng lao qua, vây cái cửa chật cứng một giọt nước chảy cũng không lọt, giống như fan hâm mộ vây xem thần tượng.

Trong mắt tất cả đều là tia sáng bát quái tò mò.

Nụ cười của Dịch Sở dần dần cứng ngắt ở khóe miệng, ánh mắt chậm rãi dời xuống, rơi vào giữa mười ngón tay đang đan nhau của hai người.

Dịch Sở: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bà giật mình tại chỗ, cho đến khi sau lưng có vài thân thích không biết Lộ Nam Tâm bắt đầu ồn ào lên: “Ai ai ai, đây chính là bạn gái của Trầm Quang sao? Bộ dáng không tệ, sạch sẽ, nhìn qua là một cô gái tốt.”

Ăn mặc cũng rất xinh đẹp.”

Nhìn dáng vẻ này, nhất định là còn nhỏ đi? Nhỏ hơn Trầm Quang bao nhiêu?”

. . . . . .

Nhưng mà lực chú ý của Lộ Nam Tâm hoàn toàn không nằm ở nơi này. Cô có chút thấp thỏm nhìn chằm chằm Dịch Sở, trơ mắt nhìn ánh mắt của bà từ từ trợn to, thẳng tấp nhìn chằm chằm vào bàn tay giao nhau của hai người, không tiếng động phun ra hai chữ.

Các con. . . . .

Dịch Sở chợt ngẩng đầu lên nhìn Cố Trầm Quang.

Cố Trầm Quang khẽ gật đầu, trong ánh mắt đen láy tất cả đều là thản nhiên, hoàn toàn khẳng định suy nghĩ của bà.

Dịch Sở thoáng chốc hít vào một ngụm khí lạnh.

Sau lưng, cả đám thân thích cuối cùng cũng nhìn ra phản ứng của Dịch Sở có cái gì đó không đúng, có người lặng lẽ kéo kéo váy Dịch Sở, thấp giọng hỏi: “Sao vậy?”

Hồn Dịch Sở bị kéo trở về, ánh mắt chậm rãi dời đi chỗ khác, nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có gì.”

Lại




/52

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status