Điều phát hiện này làm Ninh Nam không dám tin tưởng, cảm thấy liệu có phải bản thân đã hiểu lầm quá mẫn cảm hay không. ~
“Ngày kết hôn thì định vào hai tuần sau đấy, chúng em kết hôn, người làm anh trai nhất định phải tặng quà lớn nhé.”
Ninh Manh tiếp lời, đến ngồi bên Tấn Tịch ôm lấy cánh tay anh, cười nói:
“Anh nói xem đúng không, chồng à.”
“Uh.”
Tấn Tịch hồi thần đáp lại, ánh mắt có khắc trống rỗng, tiếp đó lại cười với Ninh Manh gật gật đầu, vẫn sủng nịnh như là trước đây.
“Ninh Nam, Ninh Manh đã sắp kết hôn rồi, con cũng phải nắm lấy thời gian, ngày mai mẹ sẽ đi tìm Y hội trưởng đem chuyện con và Bán Nguyệt quyết định, nhanh chóng để tháng sau thì kết hôn.”
Hình Tuệ cố ý nâng cao giọng nói nói những lời này, trong giọng điệu có chút đắc ý, rất rõ ràng, bà không chỉ nói cho mình Ninh Nam nghe, mà còn có Noãn Noãn nữa.
“Mẹ, chuyện kết hôn của con với Bán Nguyệt, chúng con sẽ tự quyết định.”
Ninh Nam có chút không bằng lòng, bàn tay trên mu bàn tay Noãn Noãn nhẹ vỗ vỗ.
“Cái gì mà tự mình quyết định, con xem chuyện kết hôn của Ninh Manh với Tấn Tịch, cũng phải do mẹ với Lam lão quyết định đây … ”
“Con muốn tuyên bố một việc, cũng hay hôm nay mọi người đều ở đây.”
Ninh Nam cắt ngang lời bà, nhìn một cái Noãn Noãn, đứng lên, đem Noãn Noãn cũng kéo lên.
“Vị này, tôi hôm nay muốn giới thiệu lại từ đầu.”
Ninh Nam mỉm cười nhìn mọi người.
Noãn Noãn trong tim lo lắng, đoán được anh muốn làm gì, có chút cảm giác không ổn, dường như khi thân phận của cô được công bố xong, sẽ có một trận sóng lớn.
“Vị này, người phụ nữ của Ninh Nam tôi, tên không phải là Mạc Thất Thất, mà là … Tô Noãn Noãn, là thiên kim của Tô Trác Thiên tập đoàn Tô thị.”
Âm thanh vừa dứt,
“Chát”
một tiếng, cốc caffe trên tay Hình Tuệ rơi xuống sàn nhà.
Noãn Noãn bị âm thanh này làm đông cứng lại, nhìn trên mặt bà ta hoàn toàn là sự phẫn nộ!
“Theo mẹ vào thư phòng!”
Cho dù có bao nhiêu phẫn nộ cùng tức giận, có lẽ vì có nhân vật quan trọng là Lam Quân Kỵ ở đây, Hình Tuệ vẫn là miễn cưỡng đè nén lửa giận xuống, ra lệnh cho Ninh Nam vào thư phòng nói chuyện.
Đợi hai người họ lên lầu rồi, không khí phòng khách cũng có chút gượng gạo, mọi người đều chìm đắm vào trầm tư, cuối cùng, cũng có người mở miệng.
Người nói là Lam Quân Kỵ, giọng nói mang theo uy nghi:
“Đây vốn dĩ là chuyện riêng của cô, tôi cũng không nên hỏi nhiều, nếu như tôi không nhớ nhầm, Tô tiểu thư đã kết hôn với tổng giám đốc của tập đoàn Hàn thị rồi, làm sao giờ lại thành người phụ nữ của Ninh Nam, Hàn Cảnh Thìn không để ý sao?”
“Lễ kết hôn của cháu và anh ấy không hề hoàn thành được, chuyện cha cháu qua đời, cháu nghĩ mọi người đều biết rồi, cho nên, cháu vào Hàn Cảnh Thìn, không hề có bất cứ quan hệ hôn nhân nào, cho dù là chính thức hay là trên mặt pháp luật, đều không có.”
Noãn Noãn lãnh đạm trả lời, biểu tình có chút tê dại, sau đó, cô nhìn thấy trong mắt Lam Quân Kỵ râu tóc bạc phơ kia, có loại ánh sáng hứng thú mà cô không hiểu được.
“Ngày kết hôn thì định vào hai tuần sau đấy, chúng em kết hôn, người làm anh trai nhất định phải tặng quà lớn nhé.”
Ninh Manh tiếp lời, đến ngồi bên Tấn Tịch ôm lấy cánh tay anh, cười nói:
“Anh nói xem đúng không, chồng à.”
“Uh.”
Tấn Tịch hồi thần đáp lại, ánh mắt có khắc trống rỗng, tiếp đó lại cười với Ninh Manh gật gật đầu, vẫn sủng nịnh như là trước đây.
“Ninh Nam, Ninh Manh đã sắp kết hôn rồi, con cũng phải nắm lấy thời gian, ngày mai mẹ sẽ đi tìm Y hội trưởng đem chuyện con và Bán Nguyệt quyết định, nhanh chóng để tháng sau thì kết hôn.”
Hình Tuệ cố ý nâng cao giọng nói nói những lời này, trong giọng điệu có chút đắc ý, rất rõ ràng, bà không chỉ nói cho mình Ninh Nam nghe, mà còn có Noãn Noãn nữa.
“Mẹ, chuyện kết hôn của con với Bán Nguyệt, chúng con sẽ tự quyết định.”
Ninh Nam có chút không bằng lòng, bàn tay trên mu bàn tay Noãn Noãn nhẹ vỗ vỗ.
“Cái gì mà tự mình quyết định, con xem chuyện kết hôn của Ninh Manh với Tấn Tịch, cũng phải do mẹ với Lam lão quyết định đây … ”
“Con muốn tuyên bố một việc, cũng hay hôm nay mọi người đều ở đây.”
Ninh Nam cắt ngang lời bà, nhìn một cái Noãn Noãn, đứng lên, đem Noãn Noãn cũng kéo lên.
“Vị này, tôi hôm nay muốn giới thiệu lại từ đầu.”
Ninh Nam mỉm cười nhìn mọi người.
Noãn Noãn trong tim lo lắng, đoán được anh muốn làm gì, có chút cảm giác không ổn, dường như khi thân phận của cô được công bố xong, sẽ có một trận sóng lớn.
“Vị này, người phụ nữ của Ninh Nam tôi, tên không phải là Mạc Thất Thất, mà là … Tô Noãn Noãn, là thiên kim của Tô Trác Thiên tập đoàn Tô thị.”
Âm thanh vừa dứt,
“Chát”
một tiếng, cốc caffe trên tay Hình Tuệ rơi xuống sàn nhà.
Noãn Noãn bị âm thanh này làm đông cứng lại, nhìn trên mặt bà ta hoàn toàn là sự phẫn nộ!
“Theo mẹ vào thư phòng!”
Cho dù có bao nhiêu phẫn nộ cùng tức giận, có lẽ vì có nhân vật quan trọng là Lam Quân Kỵ ở đây, Hình Tuệ vẫn là miễn cưỡng đè nén lửa giận xuống, ra lệnh cho Ninh Nam vào thư phòng nói chuyện.
Đợi hai người họ lên lầu rồi, không khí phòng khách cũng có chút gượng gạo, mọi người đều chìm đắm vào trầm tư, cuối cùng, cũng có người mở miệng.
Người nói là Lam Quân Kỵ, giọng nói mang theo uy nghi:
“Đây vốn dĩ là chuyện riêng của cô, tôi cũng không nên hỏi nhiều, nếu như tôi không nhớ nhầm, Tô tiểu thư đã kết hôn với tổng giám đốc của tập đoàn Hàn thị rồi, làm sao giờ lại thành người phụ nữ của Ninh Nam, Hàn Cảnh Thìn không để ý sao?”
“Lễ kết hôn của cháu và anh ấy không hề hoàn thành được, chuyện cha cháu qua đời, cháu nghĩ mọi người đều biết rồi, cho nên, cháu vào Hàn Cảnh Thìn, không hề có bất cứ quan hệ hôn nhân nào, cho dù là chính thức hay là trên mặt pháp luật, đều không có.”
Noãn Noãn lãnh đạm trả lời, biểu tình có chút tê dại, sau đó, cô nhìn thấy trong mắt Lam Quân Kỵ râu tóc bạc phơ kia, có loại ánh sáng hứng thú mà cô không hiểu được.
/223
|