Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 574 - Chuẩn Bị Trước Khi Trở Về Tử Hà Môn (1)

/787


Năm phi luân màu vàng ngăn ở trước người Tô Bằng đang xoay tròn, không trung tựa hồ bị ngoại lực nào đó, rung động tách ra một đường kính, khiến Tô Bằng có thể đi qua từ đó.

"Ngươi là thuật sĩ? ! !"

Thấy một màn này, Không Duyên hòa thượng vẫn nhắm mắt trên mặt đất, đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt hết sức khiếp sợ, nhìn về phía Tô Bằng.

Chỉ là, lập tức đã có một thanh bảo kiếm, đâm vào vị trí hẳn là trái tim bên trái ngực Không Duyên hòa thượng, trước mắt Không Duyên hòa thượng tối sầm, ý thức liền trầm xuống.

Rút Vô phong kiếm khỏi ngực trái Không Duyên hòa thượng, Tô Bằng mặt không biểu tình, vốn Không Duyên hòa thượng này mượn mấy hoà thượng Đại Không Tự do Không Văn tự cấp vây giết mình, đã xem như đứng ở mặt đối lập của mình, hôm nay còn mình trần ra trận, sử dùng pháp thuật muốn sát thương mình, Tô Bằng ra tay, cũng không hề lưu tình.

Sau khi Không Duyên hòa thượng ngã xuống đất không biết sống chết, năm phi luân màu vàng trên không trung cũng có chút run rẩy, tựa hồ tùy thời đều sẽ từ không trung rớt xuống.

Tô Bằng vung tay lên, thuật điều khiển vật của hắn cũng đã đến hỏa hậu tầng bốn năm, mặc dù không quá rõ pháp môn điều khiển phi luân cụ thể, nhưng có thể duy trì điều khiển một lát, năm phi luân màu vàng này, bay ở trước người Tô Bằng, ngăn cản bốn lão hòa thượng Đại Không Tự, tạm thời không cách nào trực tiếp công kích Tô Bằng.

Bốn lão hòa thượng Đại Không Tự, thấy Tô Bằng một kiếm đâm xuyên trái tim Không Duyên hòa thượng, lập tức sinh ra tức giận, sắc mặt bốn lão hòa thượng đều hết sức bất thiện, vọt về phía Tô Bằng.

Tô Bằng mặt không đổi sắc, nâng Vô phong kiếm lên, đột nhiên lăng không vung hai cái, hai kiếm một dọc một ngang, giống như làm dấu thánh giá lăng không, bay về phía bốn lão hòa thượng.

Thấy Tô Bằng lăng không chém ra hai kiếm, người vây xem chung quanh ù ù cạc cạc, nhưng Hư Văn hoà thượng đứng mũi chịu sào, thì lại biến sắc.

Hắn theo trực giác cảm giác, hai luồng sóng kia mặc dù không phải là kiếm khí thật, nhưng còn nguy hiểm hơn so với kiếm khí, đánh úp về phía mình, chỉ là trong bốn người bọn họ thì hắn xông tới đầu tiên. Nếu hắn tránh ra, sư đệ phía sau mình nhất định sẽ nghênh diện trung phải một chiêu này.

Hư Văn hoà thượng này, cũng là người có giác ngộ, trong nháy mắt, hắn đã có phán đoán, chỉ thấy trên người hắn đột nhiên xuất hiện một hư ảnh tượng Phật, thi triển công pháp hộ thể Phật môn, muốn dùng công pháp hộ thể cường đại của mình, ngạnh kháng kiếm ý của Tô Bằng.

Nhưng mà, khi làn sóng vô hình kia tới trước mặt Hư Văn hoà thượng, Hư Văn hòa thượng, mới cảm giác công pháp của mình, tựa hồ không cách nào phòng ngự uy lực một kiếm này.

Làn sóng vô hình kia, căn bản không ảnh hướng đến hư ảnh tượng Phật ngoài thân hắn, mà chỉ xuyên qua cơ thể hắn, tựa hồ không có thay đổi gì cả.

Nhưng Hư Văn hoà thượng, sắc mặt lập tức biến đổi, theo trực giác cảm giác, sinh cơ trong cơ thể mình, tựa hồ bị một kiếm này phá hỏng.

"Cẩn thận!"

Hắn cũng không dám ngạnh kháng làn sóng vô hình thứ hai bay tới nữa, hô to một tiếng, sau đó từ không trung nhảy lên, tránh được sóng kiếm ý thứ hai của Tô Bằng.

Mấy phía sau hòa thượng, cũng cảm giác được không ổn. Ở sau lưng Hư Văn, là lão hòa thượng sử dụng cách không quyền kia. Làn sóng kiếm ý xuyên qua Hư Văn hoà thượng trước đó cũng không bị Hư Văn hoà thượng đỡ được hoàn toàn, còn lan đến gần người này, cánh tay phải của hắn, đều bị sóng kiếm ý của Tô Bằng ảnh hướng đến.

Trong lòng hắn cũng run lên, cảm giác lực lượng sinh mệnh ở tay phải mình tựa hồ đang chậm rãi xói mòn, trong lòng cả kinh, mà thấy Hư Văn sư huynh trước mặt mình từ không trung nhảy lên, cũng biết còn có một làn sóng vô hình vọt tới, lúc này thân thể hắn cúi xuống, gần như dán sát mặt đất, trốn dưới làn sóng kia.

Hai lão hòa thượng khác không biết chuyện gì xảy ra, có điều thấy hai sư huynh đệ đều tránh né, hai người bọn họ cũng nhảy lên, tránh thoát làn sóng vô hình này.

Sau khi Tô Bằng thi triển hai lần công kích kiếm ý này, chỉ cảm giác trong đầu mình tựa hồ hơi đau đớn, trình độ kiếm ý vừa rồi, quả thật đạt đến cảnh giới trảm sinh cơ của Hư Kiếm tiểu viên mãn, nhưng tựa hồ bởi vì hắn mới vừa tiến vào cảnh giới này, cho nên không thể sử dụng nhiều lần, chỉ hai kiếm, liền giống như tiêu hao thần hồn quá nhiều, không cách nào tiếp tục.

Tô Bằng cũng không ham chiến, hắn vung tay lên, năm phi luân màu vàng trên không trung đều bay vào trong tay hắn, Tô Bằng cầm phi luân, thi triển thân pháp, liền viễn độn về một hướng.

Mấy lão phía sau hòa thượng, có tâm muốn đuổi, nhưng nhìn Không Duyên hòa thượng đã ngã xuống đất, Hư Văn lão tăng vẫn nhắm mắt đứng dưới đất, tựa hồ tình huống không quá tốt, ba lão hòa thượng còn lại, cũng đều dừng bước.

"Sư huynh, ngươi không sao chứ?"

Phía sau Hư Văn hòa thượng, lão tăng sử dụng Ca Sa Phục Ma Công đi tới, hỏi Hư Văn.

Hư Văn thì sắc mặt không ngừng biến hóa, cuối cùng mở mắt, vẻ mặt trở nên cực kém, nói với vị sư đệ này:

"Kiếm pháp Tô Bằng kia rất cổ quái, sinh cơ trong thân thể ta bị một kiếm lăng không của hắn nhiễu loạn, bản thân ta không cách nào xử lý, chỉ có thể mau chóng về Đại Không Tự, có lẽ phương trượng sư huynh có biện pháp giúp ta hóa giải, nếu đi chậm, ta sợ sẽ.."

Nghe xong lời của Hư Văn, mấy sư đệ đằng sau sắc mặt không khỏi đều khẽ biến, công pháp hộ thể của Hư Văn, hẳn là người công pháp hộ thể mạnh nhất trong bốn người, lúc này hắn cũng đã nói như thế, há không phải nói, bốn người ở đây đều không phải địch thủ của đối phương?


/787

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status