Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi

Chương 124 - Chương 124

/142


Đúng là trời không chiều lòng người, lúc Thành Trạm Vũ mặc quần áo tử tế từ khách sạn đi ra lại không nhìn thấy một chiếc taxi nào, vì thế phải đành dùng sức người hùng hục chạy như bay về nhà họ Mạnh.

Ở nhà họ Mạnh được một thời gian, cha mẹ Mạnh cũng không xem cậu là người ngoài nên đánh cho anh chàng một cái chìa khóa. Sau khi mở cửa lại phát hiện hai bậc phụ huynh bình thường vẫn vội vội vàng vàng đi làm thế mà lúc này lại mặt ủ mày ê ngồi trong phòng khách.

Chú, dì, Nghiên Nghiên đã về chưa ạ?

Haiz, con bé này, vừa về đến nhà là chạy thẳng vào phòng không ra, dì và ba nó gõ cửa mãi cũng không mở. Trạm Vũ à, cháu có biết tối hôm qua Nghiên Nghiên đã làm gì hay không? Cả đêm không về nhà, gọi điện thoại thì lại tắt máy!

Đã làm gì? Còn không phải ở cùng với mình hay sao?

Rất ít khi mặt Thành Trạm Vũ đỏ như thế này, Nghiên Nghiên vẫn chưa tới mười tám tuổi đã bị sói xám lớn ngậm trong mồm tha đi rồi, biết ăn nói với cha mẹ người ta thế nào chứ. Cúi đầu xuống không dám ngẩng lên nhìn mẹ Mạnh, trầm giọng giải thích: Dì đừng lo lắng, ngày hôm qua cháu và mấy người bạn tụ tập cùng ăn bữa cơm chia tay, chơi suốt cả đêm. Mà điện thoại của Nghiên Nghiên lại hết pin nên cô chú mới không gọi được. Hôm nay tâm tình cô ấy không tốt, là do cháu mới vừa rồi chọc giận cô ấy, nên mới cáu kỉnh như thế! .

Ở trong mắt cha mẹ Mạnh, cô con gái bảo bối chính là một túi da yếu ớt, vừa không thể chịu khổ, lại còn thích làm nũng. Bình thường bắt nạt con trai nhà người ta sống dở chết dở đến nỗi ngay cả người làm cha mẹ như bọn họ đây cũng không nhìn nổi. Việc Thành Trạm Vũ bị áp bức quả thật quá bình thường, chỉ cần hơi phản kháng, con nhóc kia không giận dỗi mới là lạ?

Cha mẹ Mạnh nghe xong hoàn toàn tin tưởng không hề hoài nghi chút nào, còn cho rằng hai cô cậu này lại đang giở trò giận dỗi nhau mà thôi. Vốn đã quen với việc con gái nhà mình ngang ngược tùy hứng, thích khi dễ Thành Trạm Vũ cho nên chỉ cười cười, nhìn nhau nói: Như vậy thì chú yên tâm, công ty đã gọi giục mấy lần rồi, chú phải đi đây. Bà xã, buổi tối làm mấy món Nghiên Nghiên thích ăn, dỗ dành con bé một chút! .

Không cần cha Mạnh nói, mẹ Mạnh cũng sẽ làm như vậy. Ở trường học cũng còn một đống việc đang chờ, sau khi đưa cho Trạm Vũ ít tiền, thì cả hai liền nhanh chóng ra cửa đi làm việc của mình.

Đợi cha mẹ Mạnh đi hết, Thành Trạm Vũ mới đi tới trước cửa phòng Mạnh Tĩnh Nghiên nhẹ nhàng gõ vài cái, bên trong vẫn không có tiếng đáp lại. Xem tình hình này, có lẽ người nào đó vẫn còn đang ở trong sương mù, không biết nên làm thế nào cho phải.

Thành Trạm Vũ sống trong hoàn cảnh rất phức tạp, cũng gặp qua rất nhiều hạng người. Nhất là ở quán rượu, sàn nhảy, hộp đêm ... nơi có rất nhiều học sinh trung học còn chưa tốt nghiệp đến đây giải trí, hoặc là cùng bạn trai đi mướn phòng .

Cậu cũng là một thiếu niên bình thường, cũng có nhu cầu như ai, khoảng thời gian này ở nhà họ Mạnh đã không ít lần len lén giặt ga giường. Lúc bắt đầu còn giặt không được sạch cho lắm, sau khi khô sẽ vẫn còn đọng lại vài vết bột giặt. Mạnh mẹ nhìn thấy, lại ném vào trong máy giặt giặt lại một lần nữa. Sau nhiều lần như thế cuối cùng cũng nắm được bí quyết, trở thành cao thủ giặt quần áo.

Mặc dù vậy, bản thân người nào đó vẫn cố nín nhịn, hàng đêm có mơ mộng thế nào cũng sẽ khống chế mình không được nuốt Nghiên Nghiên vào bụng. Bởi vì trong lòng Thành Trạm Vũ, không ai có thể thay thế được cô nhóc kia. Cậu quý trọng cô, muốn bảo vệ che chở cho cô cả đời, nhưng hiện tại cô còn quá nhỏ, việc kia đối với thân thể không tốt. Phải chờ đến lúc bọn họ kết hôn, cho cô một cuộc




/142

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status