Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi

Chương 134 - Chương 134

/142


Editor: Á bì

Thấm thoát, tháng mười mang theo mùa thu tới. Khi Mạnh Tĩnh Nghiên vẫn còn là học sinh tiểu học, tháng mười chính là lúc nhà trường tổ chức chương trình văn nghệ. Hơn nữa hằng năm chương trình văn nghệ chưa bao giờ tổ chức ngoài tháng mười, mùa thu hoạch, chính là chương trình mở màn cho mùa thu hoạch.

Nhưng mà tháng mười năm nay, chỉ có thể vượt qua trong sự bận rộn. Thời gian nghỉ dài hạn nhỏ đối với học sinh cấp ba có thể nói là có thể gặp nhưng không thể cầu. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng khi cô giáo thông báo kỳ nghỉ này chỉ có ba ngày, toàn bộ học sinh vẫn cảm thấy tức giận. Nhưng khi cô giáo chỉ lên góc trái trên bảng đen có ngày thi cao đẳng đang đếm ngược, tất cả học sinh đều bị tắt lửa. Từ đây tới lúc thi cao đẳng còn không tới chín tháng, lúc này có thể tranh thủ được lúc nào hay lúc đó.

Thấy cảm xúc của học sinh đã thấp xuống, cô giáo vẫn phải làm chút cỗ động cho học sinh của mình. Cái gì mà sau khi thi vào cao đẳng thì có rất nhiều thời gian để chơi, muốn chơi cái gì thì chơi cái đó. Đừng có thấy bây giờ cô giáo quản hơi nghiêm, chờ lên đại học, muốn tìm người quản mình cũng chẳng có đâu, đại học chỉ có giáo sư dạy học thôi, còn có muốn học hay không là do cảm giác của mình blah blah blah.

Cái này chính là thực tế, tuy có chút mù mịt, nhưng đối với những học sinh cấp ba chưa từng trải qua cuộc sống thời đại học, cuối cùng nó vẫn có chút khát khao và có tích cực hơn. Khi nhìn lên con số đếm ngược trên bảng đen, bọn họ chỉ đành cúi đầu nhận mệnh mà tiếp tục học.

Chỉ có Mạnh Tĩnh Nghiên từ đầu tới cuối vẫn bình thản. Không buồn cũng chẳng vui, giống như một lão tăng đang ngồi thiền vậy.

Bốn năm đại học, năm nhất lúc bắt đầu mỗi ngày cần phải đi học theo tiết, tích cực tham gia hoạt động của trường. Đợi đến năm hai, già đời hơn, liền bắt đầu kế hoạch trốn tiết phụ, cuộc sống trốn tiết bắt đầu. Trong bốn năm đó, ngoại trừ biết Lục Hoằng Văn và vài người bạn cùng phòng có quan hệ tốt ra, hầu như cô chẳng để dấu vết gì lại.

Nếu so sánh cô vẫn tương đối thích cuộc sống cấp hai và ba của cô hơn. Thời gian trôi qua thật sự rất phong phú, các bạn học cũng rất đơn thuần. Vào đại học rồi, giống như đang bước vào một cái xã hội nhỏ vậy, dạng người gì cũng có, thường xuyên làm cho người ta dở khóc dở cười.

Nhưng mà con người lại lớn lên từng ngày, không ai muốn bản thân mình chỉ dừng lại tại một thời điểm mãi mãi. Không thể trốn, thì cứ can đảm đối mặt thôi. Ít nhất cô có thể lựa chọn ngành mà cô yêu thích, cũng không thể giống như kiếp trước làm một người không có chí tiến thủ.

Mạnh Tĩnh Nghiên cố gắng học, mẹ không có ở nhà nên cô cũng giúp đỡ việc nhà, cô giả bộ làm người bận rộn, để che giấu bất an trong lòng mình.

Thành Trạm Vũ đã ba tháng rồi không thấy xuất hiện. Từ ngày đầu tiên anh xông vào cuộc sống của cô, thì hai người chưa bao giờ xa nhau lâu như thế này. Phải biết rằng trước kia dù như thế nào, chỉ cần cô quay đầu, anh luôn ở phía sau cô, hoặc là kề vai đi với cô.

Mà bây giờ---người đã đi mất rồi.

Đôi khi cô cũng đột nhiên quay đầu nhìn lại, thử xem Thành Trạm Vũ có lén đi theo ở phía sau cô hay không, nhưng không có, không có cái gì hết. Không điện thoại, không nhắn tin, cũng không vết tích gì. Mạnh Tĩnh Nghiên cũng từng lén gọi điện cho bạn của Thành Trạm Vũ, hỏi bọn họ có biết Thành Trạm Vũ ở đâu hay không, nhưng ngay cả một câu trả lời chính xác cũng chẳng có. Đợi bên kia hỏi cô có phải đã cãi nhau với Thành Trạm Vũ hay không, cô cũng chẳng có tâm tình đâu nói chuyện, nên vội vàng cúp máy liền.

Tự nói với bản thân mình thật ra cô đang lo lắng cho Thành Trạm Vũ, sợ ba của anh xảy ra chuyện, làm phiền anh, chứ không bao giờ thừa nhận cô đã tập thành thói quen luôn có anh bên cạnh, thời gian này thật sự rất cô đơn. Nhưng cũng lo lắng cho Thành Trạm Vũ gặp chuyện không may, trái tim nhỏ của cô không có một ngày nào có thể đập bình thường được.

Lúc ở trường thì đỡ hơn, bận rộn, bên cạnh lại có nhiều bạn học, nói chuyện phiếm, cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều. Nhưng kỳ nghỉ này, chỉ có ba ngày ngắn ngủn, nhưng cô lúc nào cũng suy nghĩ miên man, tự hành hạ mình tới mức mắt gấu mèo cũng xuất hiện luôn rồi. Có mấy lần đang coi


/142

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status