Trốn Thê Của Thất Vương

Chương 106: Kết Thúc

/106


-“Thái hậu nương nương giá lâm…”

-“ Táp nhi thỉnh an Hoàng tổ mẫu”

-“Vi thần thỉnh an Hoàng thái hậu”

-“Mịch nhi”

-“Tổ nãi nãi”

-“Ai yêu, Mịch nhi của chúng ta chịu khổ. Mau cho tổ nãi nãi nhìn tằng tôn của ta….ai nha! Đứa nhỏ thật khá!” Phảng phất như là nghe hiểu, tiểu tử kia thập phần phối hợp y y a a cười lên.

Hiên Viên Ảnh nhanh ôm chầm lấy bả vai của ta siểm mị nói với ta –“Lão bà, ít nhất đứa con cười giống nàng”

Ba đám mây đen nổi lên trên đầu ta, ta làm cười hai tiếng. Trộm nhéo thịt đùi hắn một cái, hắn ăn đau kêu lên một tiếng đau đớn.

Thái hậu nhìn về phía ta nói –“Đã đặt tên sao?”

Vĩnh khôn cung.

-“Gọi Hiên Viên Chính, là một tiểu vương gia, tên là Thái hậu nương nương tự mình ban cho”

-“Là tiểu vương gia, bộ dáng xem được sao?” Người khẩn cấp hỏi này, không phải người bên ngoài, đúng là mẫu thân của Hiên Viên Ảnh, đương triều hoàng hậu.

-“Này nô tì cũng không rõ ràng, nương nương có thể đi xem nha! Hoàng thượng cùng các vị hoàng tử hoàng phi đều tại nơi đó, nghe nói vị tiểu vương gia này sinh ra liền thích cười, nhân duyên rất được, Hoàng thượng và các hoàng tử thì không cần phải nói, ngay cả thái hậu luôn luôn không tiếp xúc với bên ngoài cũng đều ôm hắn không chịu buông tay”

-“Này…” Trên mặt hoàng hậu có một chút do dự -“Dẫn đường cho bổn cung”

Thái y viện

-“Hoàng hậu nương nương giá lâm…” giọng nói của một thái giám vang lên lập tức làm nguội lạnh lại không khí náo nhiệt bên trong phòng. Làm chi a, sao phải biến thành nghiêm túc như vậy? Nhìn thấy khuôn mặt buộc chặt của Hiên Viên Ảnh, những người khác cũng tỏ vẻ không thoải mái. Ta không khỏi trong lòng thay thế nữ nhân này thở dài. Xem ra nàng ta làm người còn thực thất bại.

“chi nha” cánh cửa mở ra –“Bổn cung đến xem đứa nhỏ” Ta hướng nàng mỉm cười –“Cám ơn mẫu hậu quan tâm”

Ta ‘nhẹ nhàng’ ôm lấy đứa nhỏ từ trong tay Hiên Viên Ảnh, chỉ thấy nàng thập phần cao hứng tiếp nhận đứa nhỏ từ trong tay ta.

-“Hắn đang ngủ” Nàng cười nhìn về phía ta, đột nhiên ta phát hiện hình như đây là lần đầu tiên nàng hướng ta cười –“Bộ dáng thực giống Ảnh nhi” Hiên Viên Ảnh cũng quay đầu qua không nhìn nàng.

-“Đúng vậy a, một chút cũng không giống nhi thần”

-“Này có cái gì, ngươi còn trẻ sinh thêm một đứa giống ngươi là được, tốt nhất là một nữ nhi. Bổn cung đời này chính là không có nữ nhi” Ánh mắt khát khao của nàng nhìn về phía ta, chúng ta nhìn nhau cười, đột nhiên tòa băng sơn ngăn cách chúng ta tựa như hòa tan trong nháy mắt.

-“Đúng vậy, Nhi thần cũng muốn vậy. Nhưng là con của người nói không cần cùng nhi thần sinh”

-“Vì sao?”

-“Người hỏi hắn nha!” Con mắt vừa chuyển, ta cười đến sáng lạn –“Chẳng qua, không quan hệ”

Hiên Viên Ảnh cảnh giác nhìn ta –“Nàng lại đang nghĩ cái quỷ gì?”

-“Không có gì, không có gì…”

Tên đáng ghét này, hiện tại như thế nào ta động nghĩ một chút là hắn liền cảm ứng được, này cũng rất hiểu ta quá đi! Thế này muốn ta về sau thế nào gây sóng gió a?

Thất vương phủ.

-“Gia! Ta tại hiện trường xem xét cẩn thận, xác định là bị phóng hỏa. Trừ dầu ra còn có cái này” Vân Dật xuất ra một vòng tay nữ nhân.

-“Kia ngươi còn chờ cái gì?” Dám cam đảm thương tổn Mịch nhi, chỉ có một kết cục—muốn sống không được, muốn chết không xong –“Bổn vương muốn cho hắn hối hận không kịp”

-“Muốn cho ai hối hận không kịp?” Ta từ trong ngực hắn chui đầu ra.

-“Nàng đừng động”

-“Nga” Lão công bảo ta đừng động, ta cũng sẽ không lộ mặt ra.

Cửa thành phía nam.

-“Biểu tiểu thư, người là muốn đi đâu sao?” sách sách! Vân Dật lung lay đầu, nhìn về phía Liêu Tú Nga tay mang gánh nặng (hành lý), đáng thương a!

-“Bắt!”

-“Lớn mật! Các ngươi đang làm gì?”

-“Biểu tiểu thư, tại sao không tự hỏi chính ngươi đã làm cái gì?” Thị vệ phản thủ bắt hai cánh tay của nàng, nàng ta còn đang cố giãy dụa –“Các ngươi dám đối với ta như vậy, cẩn thận cha ta…”

-“Cha ngươi? Nghe vi thần một câu, hãy ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi. Hiện tại ngay cả Liêu đại nhân cũng khó bảo toàn bản thân nga” Nữ nhân này thật quá lớn mật, vương gia còn chưa động cha hắn đã chậm rãi cho nàng ta chạy. Mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng Liêu Ngụy Nguyên về sau sẽ có kết cục thê thảm như thế nào, sách sách! Tạo nghiệt a.

Vài năm sau.

Trong Thất vương phủ truyền đến một tiếng nổ, người hầu đã sớm thói quen. Vương gia lại tức giận, vương phi lại đi ra ngoài ‘du sơn ngoạn thủy’. Loại chuyện này cứ cách một đoạn thời gian sẽ lại diễn ra trong Thất vương phủ của bọn họ.

-“Phu quân thân yêu nhất của ta:

Tục ngữ nói, tiểu biệt thắng tân hôn, vì làm cho tình yêu của chúng ta vĩnh viễn bảo trì ngọt ngào mới mẻ. Ta quyết định đáp ứng lời mời của Tam ca, cùng hắn đi đến khách điếm mới mở du sơn ngoạn thủy.

Không cần tìm ta, nửa năm sau ta sẽ ngoan ngoãn trở về nhà.

Hôn ngươi

Ái thê xinh đẹp đáng yêu thiện lương mê người của chàng lưu”

-“Đáng giận, Kim Mịch Nhi, trở về cho ta”

Vó ngựa vang lên,

-“Nửa năm? Kim Mịch Nhi, nàng liền tốt nhất đừng để cho ta bắt được” Hiên Viên Ảnh giận dữ phản cười, mọi người một bên chỉ cảm thấy một trận gió hàn thổi qua.

Vân Dật ở một bên dùng thần ngữ nói xong lời của Hiên Viên Ảnh, Ai! Hắn đều nhớ không rõ đây là lần thứ mấy nói ra câu này nữa.

Không có biện pháp, ai làm cho vương phi đại nhân cái gì cũng không thích, chỉ thích chạy trốn đâu. Chẳng qua người trong cuộc mê muội, người ngoài cuộc thanh minh thôi. Theo hắn thấy, trò chơi mèo bắt chuột này, ngươi chạy ta truy bọn họ chơi thực nhập tâm, hơn nữa còn thực vui vẻ a!

~~~Hết~~~

/106

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status