Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 409: Thương pháp bị nghi ngờ

/585


Lời nói cuối cùng cũng chỉ là những lời quan tâm. Mọi người mẹ trên đời đều như nhau, mẹ vợ gặp con rể, càng xem càng hợp ý. Hơn nữa Tiêu Thu Phong đúng là rất tài năng, đẹp trai, ở cả Bắc Kinh này cũng là số một số hai. Huống hồ hai người đàn ông trong nhà đều chấp nhận Tiêu Thu Phong. Bà là một người phụ nữ còn có thể không nghe theo bọn họ sao?
"Mỹ Đình, con bây giờ đã là người lớn, nhớ không được như trẻ con, kết hôn xong phải biết lo việc gia đình, đây đều là những điều mà một người phụ nữ phải làm. Nếu có thời gian thì thường xuyên về nhà thăm mẹ, mẹ và người nhà rất nhớ con.
Đinh Mỹ Đình chưa bao giờ bị mẹ nhắc nhở như vậy, nàng không nhịn được mà chút nữa phát khóc, có cảm giác như con gái lấy chồng, nhắc thế không phải như vậy sao?
"Thu Phong, Mỹ Đình còn nhỏ, cháu nhất định phải đối tốt với nó. Con bé này được người nhà chiều quen, cháu phải thoáng với nó, thông cảm với nó, biết không?"
Hình như tất cả lời nói của người mẹ dành cho con gái đều xuất phát từ tình thương. Mọi người Đinh gia, kể cả Đinh Ái Quốc đều u buồn. Nuôi con gái hai mươi năm, rốt cuộc lại thành vợ người ta, nghĩ đến đúng là hơi buồn.
Tiêu Thu Phong khẽ gật đầu, an ủi nói: "
Dì, mọi người không nên buồn như vậy. Cháu không phải vẫn ở Bắc Kinh sao, yên tâm, Mỹ Đình sẽ thường xuyên đến thăm mọi người"
Thực ra dù Mỹ Đình ở lại nhà, không cùng hắn về Hoắc gia, Tiêu Thu Phong cũng không nói gì. Nhưng nhìn người nhà Đinh gia, nhìn bộ dạng của bọn họ coi như đã giao cô bé Đinh Mỹ Đình cho hắn.
Về đến Hoắc gia, nhìn vẻ buồn bã của Đinh Mỹ Đình, mấy nàng đều rõ tâm trạng của Đinh Mỹ Đình, đều trêu đùa an ủi. Rất nhanh đã làm Đinh Mỹ Đình trở nên vui vẻ, mọi cố gắng của nàng rốt cuộc đã được bù đắp. Thấy ánh mắt quan tâm của Tiêu Thu Phong, nàng đã rất thỏa mãn.
Mọi cô gái đều sẽ như vậy.
"Mỹ Đình, bắt đầu từ hôm nay em đã là người của Tiêu gia. Em ở Tiêu gia, cũng biết tất cả chị em đều phải yêu thương nhau, cùng giữ gìn vinh quang và tôn nghiêm của Tiêu gia. Em cũng như vậy, yêu ông xã, hiếu kính với bố mẹ, đó là tư cách của một người vợ"
Vũ ân cần dặn dò, mặc dù Tiêu Thu Phong không nói gì, nhưng hạnh phúc mà Tiêu gia có được ngày hôm nay có tác dụng không nhỏ của nàng. Cho nên đối với mọi người tiến vào Tiêu gia, nàng đều nói truyền thống này ra, chỉ có hòa hợp mới được hạnh phúc.
"
Chị Vũ, chị không cần nói. Người vợ xinh đẹp như Đinh Mỹ Đình rất hiếm có. Xem ra bố mẹ Thu Phong nhất định rất vui mừng, sẽ thương yêu em nó. Bây giờ em già rồi, không biết bố mẹ có thương em không?"
Triệu Nhược Thần nói ra những lời đáng thương như vậy, lại còn giả vờ rất giống làm mấy nàng đều bật cười.
Ruth nói: "
Sẽ không đâu. Ngay cả em là người nước ngoài cũng không sợ, chị sợ cái gì?"
Đinh Mỹ Đình cười nói: "
Chị Ruth, chị cũng không xem xem có mấy người nước ngoài có thể đẹp như chị. Theo người Trung Quốc nói, chị chính là con mèo vàng xinh đẹp nhất, cầu cũng không được nữa là"
Ruth cao hứng nói: "
Thật chứ, mấy người thực sự cảm thấy chị đẹp sao? Tại sao ông xã không bao giờ nói thế nhỉ?"
Suy nghĩ về cái đẹp của người phương Tây rất khác phương Đông. Lúc ở phương Tây rất nhiều người nói nàng là mỹ nữ, nhưng sự dịu dàng như nước của người phương Đông nàng lại không học được, còn tưởng rằng không được người chấp nhận. Thật không ngờ bây giờ có người nói nàng xinh đẹp.
Vũ cũng cười nói: "
Mỗi người chúng ta đều đẹp. Nghĩ đến mắt Thu Phong xem, người phụ nữ bình thường anh ấy có thể nhìn trúng sao. Em nhìn Nhược Thần xem, trước kia không phải hung hăng như con hổ cái, bây giờ lại biến thành con mèo con, mỗi ngày dựa vào lòng Thu Phong, vô cùng dịu dàng. Yên tâm, chúng ta đều là tốt nhất"
Tiêu Thu Phong mập mờ gật đầu, nói: "
Trong rừng với vạn đóa hoa, anh đương nhiên chọn hái đóa hoa mê người nhất. Chẳng qua nói thật ra Mỹ Đình bây giờ vẫn là một bông hoa chưa nở, xem ra lúc nở ra nhất định sẽ rất đẹp"
Đông Nam có một Tiêu gia rất ấm áp và hạnh phúc. Trung Đông có một ngôi nhà với Lâm Thu Nhã đang lặng lẽ chờ hắn. Mà ở Bắc Kinh cũng có một Hoắc gia với bốn người phụ nữ như hoa như ngọc, là đàn ông đều cảm thấy thỏa mãn.
"
Tiêu đại ca, em bây giờ có nhiều chị như vậy, anh có phải cũng nên thu tâm không. Người nhà em đã đặc biệt dặn dò nên lưu lại con cháu cho Đinh gia. Người ta sớm muốn thực hiện mục tiêu này, hoàn thành nhiệm vụ này. Như vậy sau này có thể toàn tâm toàn ý vì Tiêu đại ca"
Đinh Mỹ Đình vừa nhắc đến, mắt Triệu Nhược Thần lóe lên. Tuổi nàng cũng không nhỏ, có phải cũng nên nghĩ đến vấn đề này không. Nghe nói tuổi lớn mà sinh con sẽ rất nguy hiểm.
"
Ông xã, nghe nói Yên Nguyệt ở nhà đã có, anh có phải là thiên vị không?"
Tiêu Thu Phong cười đầy hào sảng: "
Không có vấn đề gì, việc này anh rất có kinh nghiệm, một phát súng là trúng mục tiêu"
Ruth có chút khó hiểu hỏi: "
Ông xã, "thương pháp" của anh hình như không tốt lắm, em nhớ anh còn kém hơn cả em"
Lúc này ngay cả Vũ cũng không nhịn được cười. Từ đồng nghĩa như thế này, dù là Ruth có nhiều lúc cũng không hiểu.
Đêm nay được dành cho Triệu Nhược Thần. Bởi vì là người đầu tiên trở thành người phụ nữ của Tiêu gia, nàng đúng là có quyền lợi này. Hơn nữa Tiêu Thu Phong đã đáp ứng.
Mấu chốt của có con chính là khi xuất ***, trước kia khi ở cảnh giới tiên thiên chi cảnh, tất cả tinh khí trong cơ thể đều bị luyện hóa nên trong một thời gian dài Liễu Yên Nguyệt không thể có thai. Lúc này mơ hồ đột phá vô phong chi cảnh, tiến quân thần cảnh, như vậy chỉ cần Tiêu Thu Phong muốn lúc nào cũng có thể. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sau lần về nhà này, Đinh Mỹ Đình đã bỏ đi mọi xấu hổ. Nếu trước kia còn có một đường ngăn cách, nhưng bây giờ đã được người nhà chấp nhận, mặc dù còn thiếu một lễ nghi nhưng nàng không để ý. Bởi vì tất cả người phụ nữ của Tiêu gia đều chưa bước qua cửa này. Hơn nữa bây giờ mấy bà chị như Liễu Yên Nguyệt dù đã mang thai mà cũng chưa đi qua.
Nàng không biết võ công nên sẽ quản lý gia đình. Tất cả các chuyện vặt trong nhà, ngay cả nhà bếp đều do nàng quan tâm, đây cũng coi như giảm bớt gánh nặng của mấy người chị, để các chị có thể dồn hết tâm trí vào trong huấn luyện.
Thần binh và Quân thần đều là cao thủ, hợp lại thành một tiểu tố cũng không khó khăn gì. Bởi vì bọn họ có một điểm giống nhau, bọn họ đều là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh. Hơn nữa sau khi Quân thần thấy được sự cường đại của thần binh càng thêm hâm mộ, hâm mộ từ tận đáy lòng. Mọi người hết sức nghe lời Lý Cường Binh.
Về phần hơn bốn mươi người còn trụ lại trong Lang tổ, Tiêu Thu Phong đã chỉ rõ mục tiêu huấn luyện, tiến hành đào thải, người không cố gắng tiếp tục làm binh lính. Lang tổ chỉ cần Lang, Lang cao ngạo và có bản năng cắn xé cường đại, không cần một con thỏ yếu ớt. Cơ hội này không ai muốn bỏ qua, cường đại chính là mục tiêu của bọn họ. Huống chi đây là do Tiêu thiếu gia tự mình chỉ đạo, cơ hội này dù là thần binh cũng rất hâm mộ.
Tiêu Thu Phong trước kia chỉ là cao thủ, bây giờ lại trở thành cường giả tuyệt thế cũng là từng bước đi tới, rất khổ cực. Mỗi một chỉ điểm của hắn đối với thuộc hạ mà nói đều là kinh nghiệm đủ dùng cho cả đời. Mỗi người đều khát vọng đạt được. Cho nên dù là Thần binh chiến đội sau khi huấn luyện xong, thấy Lang tổ đang được Tiêu Thu Phong chỉ đạo, đều mặt dầy đến gần, tận dụng thời cơ, mất không bao giờ trở lại.
Mà thành viên Lang tổ càng không cần phải nói, chỉ cần có một chút sức lực, bọn họ sẽ không bỏ qua, những điều này đã phát triển tiềm chất của bọn họ, còn có tác dụng hơn cả huấn luyện bắt buộc. Đây có lẽ là khác biệt về bản chất giữa Quân thần và thần binh.
Long Tổ mấy hôm nay đang ra sức truy tìm Hoàng Đạo Sinh khắp Bắc Kinh, có thể nói lập thiên la địa võng. Nhưng rất đáng tiếc, Hoàng Đạo Sinh quá cường đại, mỗi nơi hắn đến đều có rất nhiều người bị giết mà vẫn không bắt được hắn. Sau một thời gian tin rằng thương thế của hắn đã khỏi hẳn.
Hoàng Đạo Sinh không rời khỏi Bắc Kinh, bởi vì dựa vào sức lực một mình hắn không có tác dụng gì. Hơn nữa không toàn diện đả kích thế lực Phá phủ Trầm chu chính là muốn cho hắn một cơ hội, một cơ hội để hắn chui đầu vào lưới. Những người này đều đang bị theo dõi. Chỉ cần bọn chúng tiếp xúc với Hoàng Đạo Sinh, nhất định sẽ biết được.
Đinh Bổn Quân đang vây bắt Hoàng Đạo Sinh, Bắc Kinh rất yên tĩnh, ngay cả Long vệ quân luôn luôn kiêu ngạo cũng thu liễm hơn nhiều. Nhiều ngày nay không nghe thấy một tin tức nào về bọn chúng ở Bắc Kinh.
Long Tương tuyên bố Long vệ quân tiến hành huấn luyện trong thời gian ngắn chuẩn bị cho cuộc tập trận sắp diễn ra. Đây là tập trận ở Bắc Kinh, mỗi năm tổ chức một lần. Mà bây giờ đã gần đến thời gian đó. Nhưng chỉ có một số người biết Long vệ quân thu lại chỉ là giữ gìn thực lực mà thôi.
Long vệ quân cường đại hơn nữa cũng không phải đối thủ của Hoàng Đạo Sinh. Hơn nữa Long Tương cũng không phải kẻ thù của Hoàng Đạo Sinh, thật sự không cần nhúng tay vào, đứng bên xem kịch vui là đủ rồi. Nhưng đây không phải điều làm Tiêu Thu Phong cảm thấy khó hiểu nhất. Long Tương bảo tồn thực lực là chuyện rất bình thường. Nhưng thời gian này cũng mất tung tích của Hắc Dạ. Theo sự suy sụp của Hoàng gia, năm mục tiêu đã mất đi một, khiến có những người càng lúc càng khó ẩn giấu. Nhưng bọn hắn vẫn có thể nhẫn nại không hiện, đúng là hồ ly.
Ngay lúc này Tiêu Thu Phong nhận được tin tức từ Đông Nam, Bộ Xà đã quay về Đông Nam.
Tin tức này đúng là làm cho người ta sợ hãi. Ngay khi mọi người đang tập trung vào Bắc Kinh, hơn nữa Tiêu Thu Phong đã chuyển tất cả lực lượng đến Bắc Kinh. Bộ Xà lại xuất hiện ở Đông Nam, quả nhiên Hắc Dạ muốn đối phó với Tiêu gia, đả kích trận thế của hắn ở Bắc Kinh.
"Phượng Hề, em lập tức thông báo cho Lý Hưng và Quan Đao, điều bọn họ trở về, kể cả Thiết huyết vệ đội, không cho Bộ Xà bất cứ cơ hội nào. Nếu cần giúp đỡ, lúc nào cũng có thể nói cho anh biết" Lúc này không thể rời khỏi Bắc Kinh, chuyện này phải giao cho Phượng Hề tự mình xử lý.

/585

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status