Chương 6.1: Con nhóc đó uống lộn thuốc sao?
Cố Vân Tịch khóc một lúc lâu, càng khóc càng ôm chặt Lục Hạo Đình, điều này khiến Lục Hạo Đình vừa không nỡ vừa có hơi vui sướng.
Một người kiêu ngạo như cô, lần này chắc chắn chịu uất ức rất lớn nên mới như vậy, điều này khiến anh đau lòng không thôi.
Nhưng đồng thời trong lòng anh cũng dấy nên nỗi lòng chờ mong, Vân Tịch đồng ý tới gần anh, có phải sau này cô sẽ không xa lánh anh nữa không?
CốVân Tịch kìm nén cảm xúc, ngẩng đầu lên, đôi mặt xinh đẹp đẫm lệ khiến lòng Lục Hạo Đình càng mềm mại.
“Em không sao nữa rồi, thủ tục xuất viện đã làm, chúng ta đi thôi”.
“Ừm!”. Lục Hạo Đình không nói nhiều, dắt Cố Vân Tịch rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người Giang Minh Hàn trợn tròn mắt, đi tới trước mặt Lưu Tinh Trì: “Cái…chuyện gì đây? Con nhỏ kia uống lộn thuốc sao?”.
Lưu Tinh Trì liếc anh ta một cái, nở nụ cười: “Chị dâu rốt cuộc cũng đồng ý gần gũi đại ca, đây không phải là chuyện tốt sao?”.
“Nhưng mà…quá đột ngột!”. Giang Minh Hàn hơi không thể chấp nhận được.
“Đại ca ưu tú như vậy, là con gái thì đều thích cả thôi, trước đây chị dâu quá nhỏ, không biết lý lẽ, bây giờ bị ức hiếp, chịu uất ức rồi, dĩ nhiên đã hiểu rõ lòng tốt của đại ca, đừng quên, bây giờ đại ca là người thân duy nhất, cũng là người quan tâm cô ấy nhất trên thế giới này!”.
Bầu không khí trong xe yên tĩnh lạ thường, Giang Minh Hàn lái xe, Lưu Tinh Trì ngồi ở ghế phụ, phía sau, Lục Hạo Đình vẫn ngồi cứng ngắc, Cố Vân Tịch ôm cánh tay anh, tựa đầu lên vai anh.
Cô biết hành vi của mình rất kỳ lạ trong mắt bọn họ, nhưng thế thì sao? Cô cũng không muốn kiềm chế tình cảm của mình đối với Lục Hạo Đình nữa.
Đế Cảnh Giang Châu là một khu nhà hạng sang mới khai phá nhất của thành phố Giang Châu, nó dựa lưng vào sông Trân Châu, gần trường trung học số 1 thành phố Giang Châu, vị trí địa lý vô cùng đắc địa, ra khỏi khu nhà là phố thương mại phồn hoa nhất thành phố Giang Châu.
Lục Hạo Đình dẫn mấy người đi vào, Lục Hạo Đình bận rộn cả đêm với Lục Hạo Đình, bây giờ trên người đầy mồ hôi thúi hoắc, lập tức vào phòng vệ sinh tắm rửa!
Lục Hạo Đình cũng vậy, anh vào phòng mình tắm!
Cố Vân Tịch đến phòng ngủ chính.
Giang Minh Hàn ở một mình trong phòng khách, sờ mũi một cái, bất đắc dĩ chơi điện thoại.
Căn nhà này, đời này cô chỉ ghé qua một lần, chính là lúc mới đến Giang Châu học, bây giờ cô đứng một mình trong phòng ngủ, nhìn cách sắp đặt quen thuộc này, có cảm giác như đã cách mấy đời.
Nghĩ đến đây, Cố Vân Tịch nhẹ nhàng nhếch môi một cái, không phải là “cách một đời” thật sao?
Phong cách bố trí ở đây là phong cách châu Âu mà Cố Vân Tịch thích, thật ra căn nhà này là do Lục Hạo Đình cố tình mua vì Cố Vân Tịch muốn tới Giang Châu, tiện thể để anh thường xuyên tới thăm cô.
Đáng tiếc kiếp trước, thời gian cô ở đây đã ít lại càng ít!
Đế Cảnh Giang Châu có thể nói là một trong những khu nhà sang trọng nhất thành phố Giang Châu, căn nhà của Lục Hạo Đình xấp xỉ 600 mét vuông, hơn nữa cách bố trí hết sức hoàn mỹ.
Thật ra Lục Hạo Đình không phải là một người chú trọng vào việc hưởng thụ, lúc còn rất nhỏ anh đã sống bên ngoài, bất kể ăn uống hay đồ dùng đều kém xa một số công tử nhà giàu, nhưng căn nhà này anh lại vô cùng để tâm đến cách bố trí, nguyên nhân cũng là vì cô.
/1843
|