Trọng Sinh Ngự Linh Sư

Chương 56 - Chương 56

/87


Ngoại trừ bản thân ra, Thời Ân là người đầu tiên Thời Yến từng thấy có hồn khí trên thế giới này, Thời Yến nhìn Thời Ân tựa như thần linh không thể đánh bại, trong lòng hiểu trước mắt trọng yếu nhất là chạy thoát khỏi đây, Cửu Trọng Sát lập tức xuất hiện xung quanh Thời Yến, quanh người Thời Yến lóe ánh sáng lam đậm, hình thành đối lập rõ ràng với màu tím của Thời Ân.

Nơi này là một không gian do hồn khí của Thời Ân chế tạo, theo lý mà nói, hồn khí chân chính có khí linh, có thể tự sinh ra sức mạnh mà không cần chủ nhân không ngừng truyền linh lực vào duy trì, chỉ có hồn khí đã mất đi khí linh như Cửu Trọng Sát mới cần. Mà hồn khí của Thời Ân, lại giống với Cửu Trọng Sát, Thời Ân không ngừng truyền linh lực vào hồn khí của hắn duy trì không gian này vây khốn Thời Yến, mà linh lực cần để duy trì một không gian vây khốn kẻ địch, tiêu hao hơn dùng hồn khí Cửu Trọng Sát mang tính công kích. Thời Yến nhìn Thời Ân tràn trề tự tin, âm thầm ghi nhớ sơ hở này. Thời Ân lợi dụng uy áp không gian xung quanh ảnh hưởng đến Thời Yến, đồng thời cũng lấy vũ khí công kích của mình ra, là một thanh trường đao, thân đao cực mỏng, hơn nữa vô cùng sắc bén, sau khi Thời Ân truyền linh lực vào, quanh thân đao cũng phủ một tầng ánh sáng màu tím.

Cửu Trọng Sát của Thời Yến thích hợp viễn công, mà đao này thích hợp cận chiến!

Thời Yến lập tức sử dụng Cửu Trọng Sát tấn công trước, tránh Thời Ân tiếp cận. Thời Ân nhanh chóng nâng tay dùng đao cản lại tấn công của Thời Yến, tốc độ nhanh khó tin, dây xích và thân đao ma sát phát ra tiếng, ánh sáng tím và ánh sáng lam giao nhau, Thời Yến thấy một kích không thành, Cửu Trọng Sát nhanh chóng thu hồi, mà khi Thời Yến thu hồi Cửu Trọng Sát, Thời Ân lao tới, thoáng chốc xuất hiện trước mặt Thời Yến, nâng tay muốn đâm vào tim Thời Yến!

Mắt Thời Yến thoáng cái biến thành màu bạc, động tác của Thời Ân khựng lại, Thời Yến vừa muốn tránh đi, hai mắt Thời Ân cũng biến thành màu bạc!

Kỹ năng thiên phú Thời gia va chạm, động tác của cả hai đều dừng lại, linh lực trong người cấp tốc chuyển động, linh lực của Thời Yến thuần khiết hơn người bình thường, vì thế sử dụng kỹ năng thiên phú của Thời gia có thể mạnh hơn người khác một chút, mà thực lực của Thời Ân cao hơn Thời Yến, mấy giây đối kháng, lại tựa như đã trôi qua mười mấy phút, linh lực của hai người không ngừng va chạm, hai bên đều bị kỹ năng thiên phú của đối phương trói buộc, cuối cùng, Thời Yến giãy thoát khỏi trói buộc của Thời Ân, tránh ra ngoài mấy mét, sau khi ổn định thân hình, cổ họng Thời Yến ngọt liệm, lập tức phun ra một họng máu. Đây là do linh lực trong người vận chuyển cao độ dẫn đến thân thể bị thương, nhìn như bị thương nghiêm trọng, may mà Thời Yến đã dùng linh thủy của đá luân hồi để khởi điểm, hơn nữa trên người còn trữ một chút linh thủy, Thời Yến nhanh chóng lấy ra khỏi nhẫn không gian để bổ sung linh lực.

Mà Thời Ân thì lùi về sau một bước, sắc mặt cũng không dễ coi lắm, hắn vốn cho rằng trong tình trạng thiên thời địa lợi nhân hòa như thế, giết Thời Yến là chuyện vô cùng dễ dàng. Nhưng mấy lần giao phong, lại không chiếm được tiện nghi gì, chỉ luận riêng đấu đá Thời Yến không phải là đối thủ của hắn, nhưng không thể không thừa nhận, kỹ năng thiên phú Thời Yến học được cư nhiên có thể đối kháng với một tử cấp như hắn, điểm này khiến sắc mặt Thời Ân càng thêm khó coi.

Thấy Thời Yến thổ huyết, khóe môi Thời Ân cong lên nụ cười dữ tợn, vung trường đao tấn công lần nữa, Thời Yến lại một lần sử dụng Cửu Trọng Sát miễn cưỡng chống đỡ, nhưng giây tiếp theo, Thời Ân lại lợi dụng ưu thế không gian lao ra sau lưng Thời Yến, khí thế toàn thân đột nhiên tăng cao, tốc độ nhanh đến khó tin. Hắn giơ trường đao lên, muốn chém Thời Yến thành hai nửa! Lông tơ toàn thân Thời Yến đều dựng hết lên, vào giây phút sinh tử, đầu óc Thời Yến tỉnh táo chưa từng có, y vừa bị thương, không cách nào lập tức sử dụng thời gian, nhưng y còn có nhẫn phòng hộ!

Thời Yến nâng tay lên, chiếc nhẫn màu bạc thoáng cái phát sáng, đúng lúc va chạm với trường đao của Thời Ân, chỉ nghe một tiếng ‘đinh’, Thời Yến chỉ cảm thấy ngón tay nhẹ tê đi, chiếc nhẫn vỡ nát, mà Thời Ân lại bị chấn ra mấy mét, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thời Yến.

Chiếc nhẫn này vốn có thể chịu được một kích toàn lực của tử cấp, nhưng trước đó, Thời Yến đã từng sử dụng sức mạnh của nhẫn phòng hộ, cũng may vừa rồi Thời Ân cũng bị thương, hơn nữa hắn còn cần không ngừng duy trì không gian, vì thế lực chiến đấu cũng thấp hơn tử cấp bình thường, nhẫn lúc này vừa khéo có thể gánh được một kích toàn lực của Thời Ân, rồi hoàn toàn hư.

Thời Ân điều động linh lực toàn thân tấn công Thời Yến, lại chỉ khiến chiếc nhẫn bị vỡ, Thời Ân nhíu mày, nhưng hắn nhanh chóng thoải mái lại, nhẫn này là Thời Huân cho Thời Yến, phẩm cấp cực cao, Thời Yến tất nhiên sẽ dùng để giữ mạng, nhưng hiện tại nhẫn vỡ rồi, Thời Yến cũng bị thương, hắn không tin Thời Yến còn có thể cản được kích tiếp theo!

Thời Ân lần này không tiếp cận Thời Yến nữa, linh lực toàn thân hắn lại ngưng tụ lần nữa, ánh sáng màu tím không chỉ lưu chuyển quanh thân hắn, còn ngưng tụ trên mũi đao, chậm rãi, cả mắt của Thời Ân cũng biến thành màu tím, khí thế toàn thân lại tăng lên lần nữa, cả người giống như biến thành một thanh đao sắc bén, Thời Yến cách mấy chục mét cũng có thể cảm giác được sự sắc bén Thời Ân truyền tới!

Mấy lần trước may mắn tránh thoát, lần này không có nhẫn phòng hộ, Thời Yến hiểu rõ chỉ sợ mình phải ngã xuống tại đây.

Sắc mặt y trở nên nghiêm trọng chưa từng có, Thời Ân đang phát đại chiêu, quanh người bao trùm tia sáng tím, y biết, nhưng vô lực ngăn cản, hơn nữa lúc này y đã bị Thời Ân khóa chặt, cả tránh né cũng không được, đây mới là nơi cường đại chân chính của tử cấp. Nếu nói mấy lần tấn công trước Thời Ân chỉ đang đánh bậy đánh bạ với y, vậy lần này, Thời Ân đã triệt để sử dụng năng lực của tử cấp đối phó y.

Trên mặt Thời Yến lộ ra một nụ cười khổ, lấy không gian linh sủng ra, y vừa rồi cũng từng thử, xác định không thể thoát khỏi không gian này, Thần Quang còn đang trong kỳ lột xác, sớm biết vậy y không nên mang hắn theo bên mình.

Thời Yến siết chặt không gian linh sủng, trong lòng hối hận không thôi, y điều động linh lực trong người, nhanh chóng đổ vào không gian linh sủng, truyền hết toàn bộ linh lực trong người cho Thần Quang. Mắt thấy trên không trung hình thành một hư ảnh đại đao thật lớn, từ trên cao chém lên người y, lần này Thời Yến không chọn lựa tránh né nữa, mà tranh thủ mỗi giây mỗi phút truyền linh lực của mình cho Thần Quang, giống như lúc trước Belial sắp chết, đã truyền toàn bộ linh lực cho linh sủng tuyết lang của mình.

Bất luận thế nào, là y mang Thần Quang ra khỏi Thời gia, không có sự tồn tại của y, có lẽ Thần Quang vẫn còn đang ở Thời gia chịu khổ, nhưng lại không có uy hiếp tử vong, lúc trước y vì lòng riêng của mình mà mang Thần Quang ra, hơn nữa cưỡng ép hắn ký khế ước, nếu y có thể truyền linh lực cho Thần Quang trước khi chết, có lẽ hắn có thể thoát được kiếp này không chừng…

Thời Yến nghĩ thế, hư ảnh đại đao thật lớn trên không cũng triệt đểchém lên giữa người Thời Yến, Thời Yến chỉ cảm thấy một luồng đau đớn không cách nào hình dung cuốn lấy toàn thân, linh mạch giữa trán bị chém trúng, tựa hồ tất cả linh lực toàn thân đều bị chém đứt thành nhiều mảnh, đau đến tận xương.

Chiêu này Thời Ân không phải chém vào thân thể Thời Yến, mà là nhắm vào linh lực trong người y, không chỉ phế đi linh mạch của Thời Yến, mà còn chém đứt toàn bộ linh lực du tẩu trong người y, do linh lực đã hoàn toàn dung hợp, thân thể và nhục thể chặt chẽ tương quan, một khi linh lực gãy hết, Thời Yến từ đây sẽ trở thành bạch si tứ chi tê liệt, sống không bằng chết.

Thời Ân thấy Thời Yến cư nhiên không phản kháng cứ thế để hắn chém, có chút kinh ngạc lại gần, sau khi nhìn thấy không gian linh sủng dưới đất, trong mắt lập tức lóe qua một tia tham lam, nhưng lại không chú ý thấy chiếc nhẫn màu đen trên tay Thời Yến đang phát ra ánh sáng yếu ớt.

Thời Ân tham lam nhìn không gian linh sủng, con linh sủng đó của Thời Yến hắn đã từng kiến thức được sự lợi hại, hắn đường đường là một ngự linh sư tử cấp, lại không đấu lại một con rắn nhỏ, lần này Thời Yến đấu với hắn cư nhiên không sử dụng linh sủng, hắn còn cho rằng Thời Yến có âm mưu khác, vì thế mới chậm chạp không chịu phát đại chiêu, nhưng không ngờ Thời Yến từ đầu đến đuôi thật sự không để linh sủng của mình tham gia chiến đấu.

Tất nhiên là đã phát sinh chuyện gì rồi, có lẽ linh sủng đúng lúc tiến vào kỳ suy yếu?

Thời Ân cầm không gian linh sủng lên, tùy tiện mở ra, không gian linh sủng bị làm hư, một con rắn nhỏ màu trắng nhanh chóng xuất hiện trong tầm nhìn của Thời Ân, Thời Ân vui sướng, túm con rắn lên. Quả nhiên thấy nó rất suy yếu, hơn nữa tình trạng này lại khá quen mắt.

Nhìn sao cũng thấy bệnh trạng giống Thời Yến, linh lực toàn thân bị chém đứt?

Thời Ân mới vừa có chút nghi hoặc, một giây sau, rắn nhỏ không chút tinh thần đột nhiên trở nên linh hoạt, Thời Ân chỉ nhìn thấy một luồng sáng trắng vụt qua, với nhãn lực của hắn, cư nhiên chỉbắt được chiến nhẫn màu đen ở đuôi bạch xà!

Giây tiếp theo, bạch xà quấn lên cổ hắn, thân rắn lạnh lẽo dán vào da thịt hắn, Thời Ân đột nhiên rùng mình, hắn muốn thôi thúc linh lực chấn bạch xà ra, nhưng lại nhanh chóng phát hiện linh lực trong người bị ngoại lực gì đó ảnh hưởng, cho dù có thể thôi thúc, nhưng không thể tạo ảnh hưởng với bạch xà!

Bạch xà siết chặt cổ Thời Ân, làm cổ hắn nổi gân xanh, sau đó Thần Quang há miệng cắn mạnh một cái, Thời Ân chỉ cảm thấy một cơn đau ập đến, tựa như nửa cái cổ đều bị cắn nát!

Thời Ân thét lên, cầm trường đao nhanh chóng chém lên cổ mình, phản phất như không chút sợ hãi sẽ ngộ thương bản thân, Thần Quang lại thoáng cái tránh đi, Thời Ân nhanh chóng thu tay lại, hắn sờ sờ cổ, quả nhiên tay toàn là máu!

“Súc sinh mày…” Thời Ân nhìn chằm chằm Thần Quang, phẫn nộ đến run rẩy toàn thân, hắn có thể chơi đùa Thời Yến trong lòng bàn tay, cuối cùng cư nhiên lại bị một con rắn cắn, nếu con rắn này giống như lần trước đường đường chính chính đánh bại hắn thì thôi đi, nhưng lần này nó rõ ràng đã bị thương vô cùng suy yếu, lại dùng hết sức để cắn hắn!

Thời Ân từ nhỏ đã là thiên tài được công nhận, hơn nữa hắn là thiếu gia Thời gia, trước giờ không có ai dám đả thương hắn, trong đời lần đầu tiên bị thương, cư nhiên lại là trong tay một con súc sinh. Thời Ân mang nét mặt đầy dữ tợn, dùng dược tề miễn cưỡng cầm máu, Thời Ân vừa điều động linh lực tấn công Thần Quang, lại nhanh chóng phát hiện, linh lực xung quanh tựa hồ không chịu khống chế, thậm chí ngay cả linh lực trong người cũng bị ảnh hưởng, dưới ảnh hưởng như thế, Thời Ân vốn có thể phát huy mười phần thực lực, cư nhiên chỉ có thể sử dụng sáu phần!

Thời Ân cầm trường đao chém vào Thần Quang, lần này hắn không có ý định thu phục nữa, chỉ muốn chém chết con rắn này, Thần Quang nằm trên người Thời Yến, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, Thời Ân sắp chém trúng Thần Quang, lại đột nhiên thấy hai chiếc nhẫn màu đen lơ lửng trên không, khi hắn chém trường đao xuống, nhẫn đột nhiên va vào nhau, sau đó một vòng sáng trong suốt xuất hiện trước Thời Yến và Thần Quang, triệt để bao trùm họ.

“Chết tiệt, lại là nhẫn phòng hộ!!” Thời Ân dữ tợn nhìn cặp nhẫn phòng hộ đó, điều động linh lực toàn thân điên cuồng tấn công, Thần Quang nhìn chằm chằm Thời Ân, linh lực xung quanh dưới khống chế của hắn càng lúc càng trở nên mỏng manh, Thời Ân đang trong cơn thịnh nộ do linh lực trong người không còn chịu ảnh hưởng, ngược lại bỏ qua tình trạng xung quanh, mắt thấy cặp nhẫn đó sắp bị hắn chém nát, đột nhiên ‘bốp’ một tiếng, xung quanh tối đi, khi Thời Ân mở mắt ra lần nữa, hắn đã trở lại căn phòng khách sạn, hồn khí không gian của hắn, do mất đi chủ nhân truyền linh lực, trực tiếp đóng không gian, co nhỏ trở về tay Thời Ân.

Thời Ân vừa muốn ngẩng đầu tìm kiếm tung tích của bạch xà và xác Thời Yến xung quanh, đột nhiên, mấy thứ bay vào người hắn, Thời Ân bị dọa, những thứ đó đều có tính công kích, hơn nữa tốc độ cực nhanh, nhìn kỹ lại, cư nhiên toàn là linh khí!

Thời Ân vừa né tránh, vừa nhìn Thần Quang biến lớn dùng cái đuôi cuốn lấy Thời Yến nhanh chóng chạy mất, hắn phẫn nộ muốn lao tới ngăn cản, nhưng linh khí dù sao cũng không phải liệm khí bảo khí bình thường, huống chi lúc này hắn cũng tiêu hao nghiêm trọng, linh lực không bằng một nửa bình thường, đối phó với nhiều linh khí như thế, cũng bó tay bó chân, không còn rảnh để tâm bạch xà đang bỏ chạy.

Dù sao Thời Yến cũng chết rồi… tha cho một con linh thú cũng không tạo nên sóng gió nào!

Thời Ân nghĩ thế, chuyên tâm đối phó những linh khí khó nhằn này.

/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status