Chương 13: Hiệu quả kinh người của thuốc
Ba Giang cảm thấy loại thuốc này khi bôi vào đã thẩm thấu đến tận xương tủy, liền có cảm giác lạnh lẽo thoải mái, nhanh chóng làm giảm cơn đau và tê buốt ở khớp xương bị gãy.
Trong lòng ông có một dự cảm. E rằng đứa con gái chế tạo thuốc mỡ cho mình đây thật sự không giống bình thường.
Lúcnày, ông nghe được lời dặn dò của Giang Ngưng thì tươi cười gật đầu nói, "Được rồi được rồi, ba sẽ nghe theo con, ba sẽ nhẫn nhịn. Mà này Ngưng Ngưng, ba không cần dùng ván kẹp nữa sao?"
Giang Ngưng cười nói, "Không cần, con vừa sờ thử chân ba rồi, bác sĩ kia chữa trị rất tốt, giờ ba dùng thêm thuốc bôi này chắc chắn xương của ba sẽ mau lành. Con thấy không quá nửa tháng nữa là ba có thể đi lại bình thường.
"Thật sao? Ai da, đúng là tốt quá!"
Ba Giang vỗ đùi, vẻ mặt tràn đầy vui sướng mà nói với cô, "Ngưng Ngưng, con không biết đâu, từ khi xương của ba bị gãy, chân ba không chỉ què mà sống lưng cũng không thẳng. Làm liên lụy đến mẹ của con, còn khiến hai chị em con phải chịu nhiều khổ nhọc. Sau đó ba luôn cảm thấy mình là phế vật, không muốn sống nữa..."
Nói đến cuối, nước mắt của ba Giang đã trào dâng.
Giang Ngưng chạy nhanh đến giúp ông lau nước mắt, nhẹ giọng khuyên ba, "Ba, ba đừng buồn nữa mà, nhưng ngày gian khổ sẽ sớm qua đi, cuộc sống của chúng ta cũng ngày càng tốt lên thôi."
Mẹ Giang cũng ở một bên khuyên, "Đúng vậy, A Phúc à, ông không cần phải buồn bã thất vọng như vậy, ông xem Ngưng Ngưng hiện tại đã trưởng thành nhiều rồi, có thể pha chế thuốc trị chân cho ông. Chờ con bé lên học đại học khẳng định sẽ tiền đồ vô lượng, chúng ta chịu khổ mấy năm không phải để hưởng phước từ bọn nhỏ sao!"
Giang Hàn cũng cười nói, "Ba, mẹ nói không sai. Nhà chúng ta cố gắng nhẫn nhịn một chút cần thiết thì ra mặt. Trước kia ba luôn là trụ cột trong gia đình, bây giờ con và chị gái đã trưởng thành rồi, ba cũng nên nghỉ ngơi để bọn con phát huy tài năng kiếm tiền chứ. Chị, chị nói có đúng không?"
Giang Ngưng gật đầu cười, "Đúng vậy, tối hôm nay con lại chế thêm nhiều thuốc mỡ, ngày mai mang lên tiệm thuốc trong thành phố để bán, con tin tưởng với năng lực và bản lĩnh của mình, con nhất định có thể kiếm được tiền!"
Cô nói lời này, một là để cổ vũ chính mình, hai là để cổ vũ người nhà. Hi vọng thông qua sự tự tin của cô có thể giúp cha mẹ có thêm sự tin tưởng và hi vọng.
Ăn xong cơm tối, Giang Ngưng từ chối sự giúp đỡ của mẹ Giang và em trai để bọn họ được ngủ yên giấc, còn cô một mình ở trong phòng bếp pha chế thuốc mỡ, ngàn vạn lần đừng tới quấy rầy cô.
Trong phòng bếp của nhà Giang Ngưng, có một nửa gian phòng độc lập.
Chỉ cần đóng cửa, cài chốt là người khác sẽ không vào được.
Giang Ngưng trong lúc nhóm lửa để nấu thuốc, bèn nghĩ cô phải đợi hai giờ nữa mới xong nên đã lắc mình vào không gian.
Nhìn thấy những ruộng thuốc tươi tốt bên trong, Giang Ngưng liền cảm giác tràn đầy hạnh phúc.
Chỉ cần có Tiên Y không gian này, cho dù cô không tìm được cách kiếm tiền học phí cho hai chị em, thì cùng lắm hái một cây nhân sâm hoặc linh chi bên trong đem ra ngoài bán.
Nhưng cô thật sự không hy vọng mình sẽ làm như vậy.
Tuy rằng làm cách này có thể nhanh chóng kiếm được tiền nhưng tục ngữ đã nói rồi, "Thất phụ vô tội, hoài bích có tội."
*Thất phu vô tội, hoài bích có tội: Dân thường không có tội nhưng tự ý cất giấu bảo vật là có tội.
Trong không gian đầy nhân sâm, linh chi và đầy rẫy những dược liệu quý giá này, linh khí rất dễ chịu. Bởi vậy cây thuốc được nuôi dưỡng rất tốt, trở thành dược liệu mà hàng ngàn người tha thiết có được.
Những dược liệu này một khi đưa ra thị trường, tuyệt đối sẽ khiến cho người khác mong ước có được.
Đặc biệt là nhưng gia tộc tu luyện võ thuật cổ truyền.
Một trong nhũng dược liệu ở đây có thể giúp bọn họ đột phá một cảnh giới.
Linh dược như vậy, sẽ khiến người ta điên cuồng khao khát có được!
/1298
|