Nhiếp Ngôn vẫn nhớ một màn kia, hắn nấp trên nóc nhà dùng súng bắn tỉa bắn xuyên đầu Tào Húc, máu tươi phụt ra ngoài, lan trên mặt đất. Một phát súng, đem toàn bộ cơn giận kìm nén trong Nhiếp Ngôn bắn ra.
Kiếp này Nhiếp Ngôn gặp lại Tào Húc, cũng không có cái cảm giác hận thấu xương như kiếp trước, dù sao cha mẹ hắn cũng còn khỏe mạnh. Nhưng nếu Tào Húc dám xuống tay với người bên cạnh hắn, hắn nhất định sẽ không bỏ qua! Mặc dù bây giờ hắn so với tập đoàn tài chính Thế Kỷ chỉ nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn vẫn đang mạnh lên từng chút. Rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ làm tập đoàn này lung lay!
20% lợi nhuận của tập đoàn tài chính Thế Kỷ nằm ở sản nghiệp game online, 90% lợi nhuận liên quan đến sản nghiệp game online, một khi sản nghiệp trong game bị lung lay thì cuộc sống của tập đoàn tài chính Thế Kỷ sẽ không êm đẹp nữa.
Tào Húc ngồi đối diện một người trẻ tuổi chừng 23, 24 tuổi. Vóc người cao, có chút anh tuấn, khóe miệng mang theo một nụ cười tươi hấp dẫn ánh mắt của các cô gái xung quanh. Không thể không nói, người này có chút giống công tử bột, tướng lại cao, đủ khiến 90% người khác phái sinh ra hảo cảm.
Có vài cô gái xinh đẹp mặc lễ phục gợi cảm đến chào hỏi, hắn cũng mỉm cười đáp lại, lộ ra vẻ phong độ vốn có. Ánh mắt hắn quét về đám người va xa, cuối cùng rơi vào Tạ Da. Sự xinh đẹp của Tạ Dao không khỏi làm tim người ta phải loạn nhịp.
Tào Húc nhìn người trẻ tuổi kia, nở nụ cười mang theo chút ý vị:
“Phạm thiếu, sao? Có hứng thú không?”
Phạm Nguyên liền cười: “Cũng không tệ lắm, có điều kinh nghiệm chưa đủ, mấy năm nữa càng quyến rũ hơn.” Hắn không thể không thừa nhận Tạ Dao chính là tiêu điểm của toàn trường, ai cũng muốn chiếm hữu.
“Cô ta là viên minh châu trong tập đoàn tài chính Long Dược và tập đoàn tài chính Quang Vinh. Nếu ngươi nhận được hậu thuẫn từ 2 tập đoàn to lớn này thì ngươi có thể dẫm đạp mọi đối thủ dưới chân rồi. Sau đó đoạt được quyền thừa kế tập đoàn tài chính Âu Vận, phong quang vô hạn. Đến lúc đó ta còn phải dựa vào lão đệ ngươi nha.” Tào Húc cười nói, bưng chén trà trên bàn uống một ngụm.
Phạm Nguyên cười khan, nói: “Nếu thật sự có ngày đó, ngươi có thể buông tha ta sao?” Tào Húc, lão hồ ly này cũng không phải là dễ ứng phó. Hiện tại hắn rơi vào thế yếu nên Tào Húc mới giúp hắn, cũng vì mục đích riêng của hắn cả.
Nhưng nếu thật sự có một ngày hắn đủ sức uy hiếp Tào Húc thì hai người không còn là bạn nữa mà chính là kẻ thù. Hắn sẽ là mục tiêu đầu tiên mà Tào Húc muốn diệt trừ. Tào Húc cười ha ha, đặt chén trà lên bàn, không nhìn ra hắn đang nghĩ gì. Suy nghĩ trong lòng hắn cũng chỉ mình hắn rõ.
“Cách nhìn của ngươi về việc tập đoàn Long Dược bơm tiền cho Bộ Lạc Ngưu Nhân như thế nào?” Tào Húc chuyển sang chuyện khác.
Phạm Nguyên thu hồi ánh mắt, tự tin nói:
“Một cái Bộ Lạc Ngưu Nhân mà thôi, khơi không nổi bao nhiêu sóng gió đâu. Chỉ tiếc là Tát Đặc Ân và Cách Lâm Lan xa nhau quá, nếu không chỉ cần 10 ngày ta có thể khiến cho Bộ Lạc Ngưu Nhân quay về Tạp La Nhĩ Thành không dám thò đầu ra.”
Sự tự tin của hắn đến từ thực lực mạnh mẽ của Thiên Sứ Phách Nghiệp.
“Có tập đoàn Long Dược bơm tiền, không thể coi thường tiềm lực phát triển của Bộ Lạc Ngưu Nhân đâu...”
Kế hoạch của Tào Húc vốn là nắm giữ 5 công hội lớn: Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, sau đó kéo người quét ngang, bỏ Cách Lâm Lan vào túi. Nhưng tất cả đều bị Bộ Lạc Ngưu Nhân làm rối loạn.
Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm thì ăn bữa hôm lo bữa mai, Chiến Đao Thị Huyết thì bị vây trong nguy cơ, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ nhìn thì cường đại nhưng vẫn chỉ có hạn, trừ khi có thể chiếm được mấy tòa thành, cứ điểm phụ cận mới lớn là mạnh thêm được.
Nếu để cho Bộ Lạc Ngưu Nhân phát triển tại Tạp La Nhĩ Thành thì với nhân khẩu ở đó, về sau Bộ Lạc Ngưu Nhân đủ sức gây khó dễ cho Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, kế hoạch kinh doanh của hắn ở Cách Lâm Lan đã bị Bộ Lạc Ngưu Nhân làm rối loạn, may mà hắn còn hơn 20 khu tài sản trong game nữa, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ có thể chống đỡ tình hình một chút.
Hắn đã chuyển phần lớn tài chính đến đế quốc Tát Đặc Ân, bơm tiền cho Thiên Sứ Phách Nghiệp cùng mấy công hội khác. Điều duy nhất làm hắn không dám đẩy mạnh chính là người đang ngồi trước mắt, Phạm Nguyên.
Người này là hội trưởng của Thiên Sứ Phách Nghiệp, đồng thời cũng là một trong những người thừa kế tập đoàn tài chính Âu Vận. Phạm Nguyên quá thông minh, không dễ dàng bị hắn sai khiến như những người khác.
Bộ Lạc Ngưu Nhân quật khởi phát triển quá nhanh, lại có tập đoàn Long Dược hậu thuẫn, làm sao hắn không chú ý cho được? Được Bộ Lạc Ngưu Nhân giúp đỡ, tập đoàn Long Dược đã gom được 6 khu buôn bán ở cứ điểm sơ cấp, 1 khu buôn bán ở cứ điểm Trung cấp, tài sản trong game như gió cuốn nước dâng, khiến hắn cảm thấy có chút uy hiếp.
Nhiếp Ngôn ngồi trong góc, hắn không nghe được bọn Tào Húc, Phạm Nguyên đang nói cái gì nhưng có thể đoán được chủ đề bọn chúng đang bàn là về Tạ Dao. Cái ánh mắt lúc Phạm Nguyên nhìn sang Tạ Dao làm Nhiếp Ngôn không được tự nhiên.
Đúng lúc này thì Phạm Dao và Tào Húc đứng lên, đi về hướng Tạ phụ, Tạ Dao.
Dù bọn họ nói chuyện có chút khách khí nhưng Nhiếp Ngôn vẫn cảm thấy trong sự tươi cười đó ẩn hàm một chút địch ý. Cái đó gọi là không có chuyện thì không leo lên Tam Bảo Điện, Tào Húc lần này không chỉ đơn giản đến để tham gia lễ mừng sinh nhật của Tạ Dao như vậy.
Phạm Nguyên giơ chén rượu lên, chào hỏi Tạ Dao.
“Đã lâu không gặp, ta nhớ lần trước gặp nhau cô chỉ mới 12 tuổi thôi, tập đoàn Âu Vận cùng tập đoàn Quang Vinh đang làm chung một kế hoạch làm ăn lớn. Chớp mắt liền qua 6 năm, không nghĩ lần thứ 2 gặp lại thì cô gái nhỏ kia đã biến thành mỹ nữ khuynh đảo chúng sinh rồi.”
Kiếp này Nhiếp Ngôn gặp lại Tào Húc, cũng không có cái cảm giác hận thấu xương như kiếp trước, dù sao cha mẹ hắn cũng còn khỏe mạnh. Nhưng nếu Tào Húc dám xuống tay với người bên cạnh hắn, hắn nhất định sẽ không bỏ qua! Mặc dù bây giờ hắn so với tập đoàn tài chính Thế Kỷ chỉ nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn vẫn đang mạnh lên từng chút. Rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ làm tập đoàn này lung lay!
20% lợi nhuận của tập đoàn tài chính Thế Kỷ nằm ở sản nghiệp game online, 90% lợi nhuận liên quan đến sản nghiệp game online, một khi sản nghiệp trong game bị lung lay thì cuộc sống của tập đoàn tài chính Thế Kỷ sẽ không êm đẹp nữa.
Tào Húc ngồi đối diện một người trẻ tuổi chừng 23, 24 tuổi. Vóc người cao, có chút anh tuấn, khóe miệng mang theo một nụ cười tươi hấp dẫn ánh mắt của các cô gái xung quanh. Không thể không nói, người này có chút giống công tử bột, tướng lại cao, đủ khiến 90% người khác phái sinh ra hảo cảm.
Có vài cô gái xinh đẹp mặc lễ phục gợi cảm đến chào hỏi, hắn cũng mỉm cười đáp lại, lộ ra vẻ phong độ vốn có. Ánh mắt hắn quét về đám người va xa, cuối cùng rơi vào Tạ Da. Sự xinh đẹp của Tạ Dao không khỏi làm tim người ta phải loạn nhịp.
Tào Húc nhìn người trẻ tuổi kia, nở nụ cười mang theo chút ý vị:
“Phạm thiếu, sao? Có hứng thú không?”
Phạm Nguyên liền cười: “Cũng không tệ lắm, có điều kinh nghiệm chưa đủ, mấy năm nữa càng quyến rũ hơn.” Hắn không thể không thừa nhận Tạ Dao chính là tiêu điểm của toàn trường, ai cũng muốn chiếm hữu.
“Cô ta là viên minh châu trong tập đoàn tài chính Long Dược và tập đoàn tài chính Quang Vinh. Nếu ngươi nhận được hậu thuẫn từ 2 tập đoàn to lớn này thì ngươi có thể dẫm đạp mọi đối thủ dưới chân rồi. Sau đó đoạt được quyền thừa kế tập đoàn tài chính Âu Vận, phong quang vô hạn. Đến lúc đó ta còn phải dựa vào lão đệ ngươi nha.” Tào Húc cười nói, bưng chén trà trên bàn uống một ngụm.
Phạm Nguyên cười khan, nói: “Nếu thật sự có ngày đó, ngươi có thể buông tha ta sao?” Tào Húc, lão hồ ly này cũng không phải là dễ ứng phó. Hiện tại hắn rơi vào thế yếu nên Tào Húc mới giúp hắn, cũng vì mục đích riêng của hắn cả.
Nhưng nếu thật sự có một ngày hắn đủ sức uy hiếp Tào Húc thì hai người không còn là bạn nữa mà chính là kẻ thù. Hắn sẽ là mục tiêu đầu tiên mà Tào Húc muốn diệt trừ. Tào Húc cười ha ha, đặt chén trà lên bàn, không nhìn ra hắn đang nghĩ gì. Suy nghĩ trong lòng hắn cũng chỉ mình hắn rõ.
“Cách nhìn của ngươi về việc tập đoàn Long Dược bơm tiền cho Bộ Lạc Ngưu Nhân như thế nào?” Tào Húc chuyển sang chuyện khác.
Phạm Nguyên thu hồi ánh mắt, tự tin nói:
“Một cái Bộ Lạc Ngưu Nhân mà thôi, khơi không nổi bao nhiêu sóng gió đâu. Chỉ tiếc là Tát Đặc Ân và Cách Lâm Lan xa nhau quá, nếu không chỉ cần 10 ngày ta có thể khiến cho Bộ Lạc Ngưu Nhân quay về Tạp La Nhĩ Thành không dám thò đầu ra.”
Sự tự tin của hắn đến từ thực lực mạnh mẽ của Thiên Sứ Phách Nghiệp.
“Có tập đoàn Long Dược bơm tiền, không thể coi thường tiềm lực phát triển của Bộ Lạc Ngưu Nhân đâu...”
Kế hoạch của Tào Húc vốn là nắm giữ 5 công hội lớn: Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, sau đó kéo người quét ngang, bỏ Cách Lâm Lan vào túi. Nhưng tất cả đều bị Bộ Lạc Ngưu Nhân làm rối loạn.
Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm thì ăn bữa hôm lo bữa mai, Chiến Đao Thị Huyết thì bị vây trong nguy cơ, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ nhìn thì cường đại nhưng vẫn chỉ có hạn, trừ khi có thể chiếm được mấy tòa thành, cứ điểm phụ cận mới lớn là mạnh thêm được.
Nếu để cho Bộ Lạc Ngưu Nhân phát triển tại Tạp La Nhĩ Thành thì với nhân khẩu ở đó, về sau Bộ Lạc Ngưu Nhân đủ sức gây khó dễ cho Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, kế hoạch kinh doanh của hắn ở Cách Lâm Lan đã bị Bộ Lạc Ngưu Nhân làm rối loạn, may mà hắn còn hơn 20 khu tài sản trong game nữa, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ có thể chống đỡ tình hình một chút.
Hắn đã chuyển phần lớn tài chính đến đế quốc Tát Đặc Ân, bơm tiền cho Thiên Sứ Phách Nghiệp cùng mấy công hội khác. Điều duy nhất làm hắn không dám đẩy mạnh chính là người đang ngồi trước mắt, Phạm Nguyên.
Người này là hội trưởng của Thiên Sứ Phách Nghiệp, đồng thời cũng là một trong những người thừa kế tập đoàn tài chính Âu Vận. Phạm Nguyên quá thông minh, không dễ dàng bị hắn sai khiến như những người khác.
Bộ Lạc Ngưu Nhân quật khởi phát triển quá nhanh, lại có tập đoàn Long Dược hậu thuẫn, làm sao hắn không chú ý cho được? Được Bộ Lạc Ngưu Nhân giúp đỡ, tập đoàn Long Dược đã gom được 6 khu buôn bán ở cứ điểm sơ cấp, 1 khu buôn bán ở cứ điểm Trung cấp, tài sản trong game như gió cuốn nước dâng, khiến hắn cảm thấy có chút uy hiếp.
Nhiếp Ngôn ngồi trong góc, hắn không nghe được bọn Tào Húc, Phạm Nguyên đang nói cái gì nhưng có thể đoán được chủ đề bọn chúng đang bàn là về Tạ Dao. Cái ánh mắt lúc Phạm Nguyên nhìn sang Tạ Dao làm Nhiếp Ngôn không được tự nhiên.
Đúng lúc này thì Phạm Dao và Tào Húc đứng lên, đi về hướng Tạ phụ, Tạ Dao.
Dù bọn họ nói chuyện có chút khách khí nhưng Nhiếp Ngôn vẫn cảm thấy trong sự tươi cười đó ẩn hàm một chút địch ý. Cái đó gọi là không có chuyện thì không leo lên Tam Bảo Điện, Tào Húc lần này không chỉ đơn giản đến để tham gia lễ mừng sinh nhật của Tạ Dao như vậy.
Phạm Nguyên giơ chén rượu lên, chào hỏi Tạ Dao.
“Đã lâu không gặp, ta nhớ lần trước gặp nhau cô chỉ mới 12 tuổi thôi, tập đoàn Âu Vận cùng tập đoàn Quang Vinh đang làm chung một kế hoạch làm ăn lớn. Chớp mắt liền qua 6 năm, không nghĩ lần thứ 2 gặp lại thì cô gái nhỏ kia đã biến thành mỹ nữ khuynh đảo chúng sinh rồi.”
/554
|