Editor: shizuka nguyễn
Lạc U cũng không có cảm nhận được sự biến hóa trong lòng Tôn Triệu Tường, nhưng có thể cảm nhận được đến một chút thái độ chính thức của Tôn Triệu Tường, không nói nhiều lắm không có nhiều ngôn ngữ cũng không tỏ rõ thái độ, đối với chuyện kịch bản vốn cũng không nói nhiều, một bộ có dáng vẻ không có quyết định sẽ lựa chọn.
Trong lòng Lạc U biết rõ, ngược lại thái độ tốt hơn nhiều, trong ánh mắt nhìn cô Lạc của cô đều mang theo ý cười thâm ý như có như không.
Mà tâm tình của cô Lạc vốn đang tốt, ngược lại dần dần lắng xuống tới, trước khi Lạc U tới, bà cùng Tôn Triệu Tường đã có một chút thời gian để nói chuyện với nhau.
Đối với bộ phim truyền hình này cũng nói một chút, trái lại cũng chưa có xác định nhất định phải chọn Tôn Triệu Tường, nhưng rõ ràng là đã biểu đạt ra ý tứ như vậy, mà trong đó cũng đề cập tới việc để Lạc U làm diễn viên chính, bà vốn có cho rằng hai người nói chuyện thật tốt, Lạc U sẽ thay đổi quyết định, nhưng xem ra hiện tại, dường như con bé chuẩn bị đem mọi chuyện phá bỏ đâu.
Ba người ở đây có tâm tư khác nhau, nội dung nói chuyện liền trở nên có chút trống rỗng, tán dương nhau vài câu, Tôn Triệu Tường liền tạm biệt rồi rời đi.
Cô Lạc cũng không có giữ lại, đáy mắt có chút sắc lạnh, rất rõ ràng thái độ của Tôn Triệu Tường cũng làm cho bà có chút bất mãn.
Cô, tìm Mã An đến nói chuyện đi.
Tiễn bước người ngoài đi, giọng nói của Lạc U khi nói chuyện cũng trở nên dễ chịu hơn, cô cũng không tin cô nhà mình không hiểu ý của mình.
Tôn Triệu Tường này cũng là có chút không thức thời, nhưng mà kỹ thuật quay phim của hắn cũng khá nổi trội, có chút kiêu ngạo cũng là khó tránh khỏi, nếu như Tiểu U thật sự không thích hắn, cô sẽ tìm những đạo diễn nổi tiếng khác, về phần cái người Mã An kia, cô thật sự rất nghi ngờ tại sao lại được con coi trọng đâu?
Cô Lạc thật sự rất nghi hoặc, cái người tên Mã An kia rốt cuộc có chỗ nào đáng giá để Tiểu U chú ý đâu.
Ha ha, cô cần làm gì chứ, cô cứ như vậy đã không định gặp Mã An a, gặp hắn một chút đi, nhất định cô sẽ hài lòng.
Ấn tượng của Lạc U đối với Mã An rất là tốt, hơn nữa bản thân Mã An cũng thật sự là rất tốt, thành tựu tương lai lại càng vượt qua Tôn Triệu Tường, trở thành một trong những đạo diễn nổi tiếng nhất trên thế giới, người như vậy cho dù bây giờ còn chưa có được xuất hiện, nhưng những ngày bị vùi cũng sẽ không còn bao nhiêu lâu nữa, chính cái gọi là vàng thì nhất định sẽ có ngày phát ra ánh sáng, hiện tại do cô đảm đương việc phát hiện người vàng này, cái này chẳng phải là rất tốt sao.
Được rồi, đến buổi chiều cô để cho người khác gọi hắn đến.
Cô Lạc nói rất tùy ý, cũng không phải là bà không đem Mã An nhìn vào trong mắt, mà là đối với một đạo diễn không có một chút danh tiếng nào như thế này, thật sự là không có gì chỗ nào tốt để chú ý.
Lúc xế chiều, cùng một địa phương giống nhau, vị trí của Tôn Triệu Tường lại đổi thành Mã An, Mã An hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt có chút anh tuấn, tuy rằng trong vẻ mặt còn mang theo một chút bất an cùng nghi hoặc, nhưng cũng coi như là bình tĩnh, sau khi chào hỏi liền là một bộ dáng ngồi chờ câu hỏi, Mã An cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức nghĩ mình được gọi tới nơi này chỉ là để uống trà.
Mã đạo diễn, lần này gọi anh qua đây, chủ yếu là muốn nghe một chút ý kiến của anh, đây là kịch bản của một bộ phim truyền hình, anh nghiên cứu một chút đi!
Cô Lạc cũng không nói lời vô ích, trực tiếp liền đem kịch bản ném tới, kịch bản này là bà trực tiếp mua lại từ tác giả trong tay, sau đó lại nhờ người khác đổi thành kịch bản, bà cũng không sợ Mã An xem.
Ban đầu kế hoạch của cô Lạc cùng Lạc U là để cho Tôn Triệu Tường cùng Mã An so đấu một chút, nhưng thái độ của Tôn Triệu Tường làm cho bà rất thất vọng, trực tiếp liền bị bà loại bỏ, nhưng mà hiện tại liền để cho Mã An trực tiếp xem kịch bản, bà cũng không có bất kỳ hy vọng sẽ nhận được câu trả lời gì.
Mã An thật bất ngờ, có lẽ chuẩn xác mà nói, hắn là tương đối ngoài ý muốn, loại trình tự này hắn chưa có trải qua bao giờ, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không rõ đây là có ý gì a, đây là người ta có kịch bản đang cần tìm một đạo diễn, mà hắn không biết là bởi vì cái gì lại đang nằm trong phạm vi suy xét, hiện tại rõ ràng chính là một giai đoạn khảo sát trước.
Tâm tình của Mã An có chút thấp thỏm, nhưng mà khi hắn nhìn thấy kịch bản liền bắt đầu chuyên tâm nhìn vào bên trong.
Lạc U cùng Lạc Học Tâm cũng không nói gì, đối với trạng thái vô cùng tập trung tinh thần của Mã An như vậy rất là hài lòng, nhất là cô Lạc, nhíu mày, một bộ dáng muốn xoi mói nhưng cũng lại giống như không xoi mói được gì, Lạc U nhìn cũng cảm thấy rất là thú vị.
Khoảng chừng hơn mười phút sau, Mã An mới ngẩng đầu lên, có chút không quá chắc chắn nói:
Kịch bản rất mới lạ, rất có lực hấp dẫn, tuy rằng còn có rất nhiều chỗ còn chưa hoàn thành, nhưng chỉ cần đem một vài tình tiết điều chỉnh tốt, tỷ số nhận được nhất định sẽ không kém.
Mã An xem qua kịch bản đầu tiên cảm thấy chính là rất nghi hoặc, cấu tạo của kịch bản cần sức lực rất lớn, xây dựng hơn năm mươi tập tuyệt đối là chế tác lớn, hơn nữa còn là kịch bản mà Lạc Học Tâm lấy ra nữa, tất nhiên sẽ không kém, chỉ là kịch bản như vậy sao có thể đến phiên hắn làm đạo diễn?
Càng sâu hơn, Mã An cảm thấy cũng không phải là vấn đề có thể được làm đạo diễn hay không, cái này giống như chỉ đơn giản là một cơ hội phỏng vấn cần đưa ra một vài ý kiến vậy, cũng không phải là hắn có thể có được a, thậm chí, tiến thêm một bước nói ra, hay ngồi ở chỗ này, hắn cũng là không có tư cách.
Lạc U cũng không có cảm nhận được sự biến hóa trong lòng Tôn Triệu Tường, nhưng có thể cảm nhận được đến một chút thái độ chính thức của Tôn Triệu Tường, không nói nhiều lắm không có nhiều ngôn ngữ cũng không tỏ rõ thái độ, đối với chuyện kịch bản vốn cũng không nói nhiều, một bộ có dáng vẻ không có quyết định sẽ lựa chọn.
Trong lòng Lạc U biết rõ, ngược lại thái độ tốt hơn nhiều, trong ánh mắt nhìn cô Lạc của cô đều mang theo ý cười thâm ý như có như không.
Mà tâm tình của cô Lạc vốn đang tốt, ngược lại dần dần lắng xuống tới, trước khi Lạc U tới, bà cùng Tôn Triệu Tường đã có một chút thời gian để nói chuyện với nhau.
Đối với bộ phim truyền hình này cũng nói một chút, trái lại cũng chưa có xác định nhất định phải chọn Tôn Triệu Tường, nhưng rõ ràng là đã biểu đạt ra ý tứ như vậy, mà trong đó cũng đề cập tới việc để Lạc U làm diễn viên chính, bà vốn có cho rằng hai người nói chuyện thật tốt, Lạc U sẽ thay đổi quyết định, nhưng xem ra hiện tại, dường như con bé chuẩn bị đem mọi chuyện phá bỏ đâu.
Ba người ở đây có tâm tư khác nhau, nội dung nói chuyện liền trở nên có chút trống rỗng, tán dương nhau vài câu, Tôn Triệu Tường liền tạm biệt rồi rời đi.
Cô Lạc cũng không có giữ lại, đáy mắt có chút sắc lạnh, rất rõ ràng thái độ của Tôn Triệu Tường cũng làm cho bà có chút bất mãn.
Cô, tìm Mã An đến nói chuyện đi.
Tiễn bước người ngoài đi, giọng nói của Lạc U khi nói chuyện cũng trở nên dễ chịu hơn, cô cũng không tin cô nhà mình không hiểu ý của mình.
Tôn Triệu Tường này cũng là có chút không thức thời, nhưng mà kỹ thuật quay phim của hắn cũng khá nổi trội, có chút kiêu ngạo cũng là khó tránh khỏi, nếu như Tiểu U thật sự không thích hắn, cô sẽ tìm những đạo diễn nổi tiếng khác, về phần cái người Mã An kia, cô thật sự rất nghi ngờ tại sao lại được con coi trọng đâu?
Cô Lạc thật sự rất nghi hoặc, cái người tên Mã An kia rốt cuộc có chỗ nào đáng giá để Tiểu U chú ý đâu.
Ha ha, cô cần làm gì chứ, cô cứ như vậy đã không định gặp Mã An a, gặp hắn một chút đi, nhất định cô sẽ hài lòng.
Ấn tượng của Lạc U đối với Mã An rất là tốt, hơn nữa bản thân Mã An cũng thật sự là rất tốt, thành tựu tương lai lại càng vượt qua Tôn Triệu Tường, trở thành một trong những đạo diễn nổi tiếng nhất trên thế giới, người như vậy cho dù bây giờ còn chưa có được xuất hiện, nhưng những ngày bị vùi cũng sẽ không còn bao nhiêu lâu nữa, chính cái gọi là vàng thì nhất định sẽ có ngày phát ra ánh sáng, hiện tại do cô đảm đương việc phát hiện người vàng này, cái này chẳng phải là rất tốt sao.
Được rồi, đến buổi chiều cô để cho người khác gọi hắn đến.
Cô Lạc nói rất tùy ý, cũng không phải là bà không đem Mã An nhìn vào trong mắt, mà là đối với một đạo diễn không có một chút danh tiếng nào như thế này, thật sự là không có gì chỗ nào tốt để chú ý.
Lúc xế chiều, cùng một địa phương giống nhau, vị trí của Tôn Triệu Tường lại đổi thành Mã An, Mã An hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt có chút anh tuấn, tuy rằng trong vẻ mặt còn mang theo một chút bất an cùng nghi hoặc, nhưng cũng coi như là bình tĩnh, sau khi chào hỏi liền là một bộ dáng ngồi chờ câu hỏi, Mã An cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức nghĩ mình được gọi tới nơi này chỉ là để uống trà.
Mã đạo diễn, lần này gọi anh qua đây, chủ yếu là muốn nghe một chút ý kiến của anh, đây là kịch bản của một bộ phim truyền hình, anh nghiên cứu một chút đi!
Cô Lạc cũng không nói lời vô ích, trực tiếp liền đem kịch bản ném tới, kịch bản này là bà trực tiếp mua lại từ tác giả trong tay, sau đó lại nhờ người khác đổi thành kịch bản, bà cũng không sợ Mã An xem.
Ban đầu kế hoạch của cô Lạc cùng Lạc U là để cho Tôn Triệu Tường cùng Mã An so đấu một chút, nhưng thái độ của Tôn Triệu Tường làm cho bà rất thất vọng, trực tiếp liền bị bà loại bỏ, nhưng mà hiện tại liền để cho Mã An trực tiếp xem kịch bản, bà cũng không có bất kỳ hy vọng sẽ nhận được câu trả lời gì.
Mã An thật bất ngờ, có lẽ chuẩn xác mà nói, hắn là tương đối ngoài ý muốn, loại trình tự này hắn chưa có trải qua bao giờ, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không rõ đây là có ý gì a, đây là người ta có kịch bản đang cần tìm một đạo diễn, mà hắn không biết là bởi vì cái gì lại đang nằm trong phạm vi suy xét, hiện tại rõ ràng chính là một giai đoạn khảo sát trước.
Tâm tình của Mã An có chút thấp thỏm, nhưng mà khi hắn nhìn thấy kịch bản liền bắt đầu chuyên tâm nhìn vào bên trong.
Lạc U cùng Lạc Học Tâm cũng không nói gì, đối với trạng thái vô cùng tập trung tinh thần của Mã An như vậy rất là hài lòng, nhất là cô Lạc, nhíu mày, một bộ dáng muốn xoi mói nhưng cũng lại giống như không xoi mói được gì, Lạc U nhìn cũng cảm thấy rất là thú vị.
Khoảng chừng hơn mười phút sau, Mã An mới ngẩng đầu lên, có chút không quá chắc chắn nói:
Kịch bản rất mới lạ, rất có lực hấp dẫn, tuy rằng còn có rất nhiều chỗ còn chưa hoàn thành, nhưng chỉ cần đem một vài tình tiết điều chỉnh tốt, tỷ số nhận được nhất định sẽ không kém.
Mã An xem qua kịch bản đầu tiên cảm thấy chính là rất nghi hoặc, cấu tạo của kịch bản cần sức lực rất lớn, xây dựng hơn năm mươi tập tuyệt đối là chế tác lớn, hơn nữa còn là kịch bản mà Lạc Học Tâm lấy ra nữa, tất nhiên sẽ không kém, chỉ là kịch bản như vậy sao có thể đến phiên hắn làm đạo diễn?
Càng sâu hơn, Mã An cảm thấy cũng không phải là vấn đề có thể được làm đạo diễn hay không, cái này giống như chỉ đơn giản là một cơ hội phỏng vấn cần đưa ra một vài ý kiến vậy, cũng không phải là hắn có thể có được a, thậm chí, tiến thêm một bước nói ra, hay ngồi ở chỗ này, hắn cũng là không có tư cách.
/137
|