Ba tháng sau khi Phần Mộ Tiên Vương Vũ Hóa tại Thành Lạc Dương bên trong Thái Cực Điện Hồng Quân lẳng lặng đứng hai mắt chăm chú nhìn vào cái kén lớn trước mặt.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Đột nhiên trong cái kén lớn lại vang lên từng tiếng nổ vang từ từ vỡ ra tiếp đó Vũ Chiếu từ bên trong bay ra chỉ thấy lúc này trong mắt nàng hiện ra hào quang mười tám màu khiến người ta chói mắt quanh thân không ngừng tỏa ra từng luồng lực lượng vô cùng cường đại cũng may mà Hồng Quân đã sớm bố trí cấm chế ở đây nếu không thì e rằng lúc này cả tòa đại điện đã bị ép thành tro bụi.
- Đa tạ Lão sư giúp đỡ!!
Một lúc sau sau khi đã hoàn toàn thích ứng với lực lượng mới trong người Vũ Chiếu lập tức đáp xuống đất nhìn Hồng Quân nói.
- Ừ!
Hồng Quân nghe thấy tiếng nói của Vũ Chiếu thì nhàn nhạt gật đầu một cái sau đó biến mất vô ảnh vô tung.
- Két!
Vũ Chiếu cũng mở cửa Thái Cực Điện bước chân ra ngoài.
- Ầm!
Khi vừa bước chân ra ngoài nàng đã nhìn thấy vô số khí vận, công đức, vận đạo, vận thế của Đại Chu Thiên Giới không ngừng trôi đi khỏi khí vận vân hải chảy thẳng về phía Thành Hàm Dương ở Đông Ngoại Châu. Nhưng Vũ Chiếu lại hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện đó lại nhìn về phía nam dù cách xa ngàn vạn dặm nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng các cương vực còn lại của Đại Chu.
- Doanh Uyển Nhi??
Sắc mặt Vũ Chiếu âm trầm nói bởi vì nàng hiểu rõ người đang cầm đầu đại quân công phạt thiên hạ của nàng chính là Thượng Quan Uyển Nhi người mà ngày xưa nàng cực kỳ tín nhiệm không ngờ rằng hôm nay ả lại chính là người phá hoại giang sơn của nàng.
Giờ phút này chuyện Vũ Chiếu muốn làm nhất chính là đích thân phanh thây xẻ thịt kẻ phản đồ này đáng tiếc là Doanh Uyển Nhi căn bản không đích thân tới Tây Ngoại Châu mà đang ở trong Thành Hàm Dương ở Đông Ngoại Châu.
- Uyển Nhi ngươi đừng tưởng trốn trong Thành Hàm Dương thì sẽ an toàn! Trẫm sẽ cho ngươi biết hậu quả phản bội trẫm là gì!!
Vũ Chiếu chuyển ánh mắt nhìn về phía Đông Ngoại Châu lạnh lùng nói một tiếng sau đó lập tức phá không bay thẳng tới Thành Lạc Dương.
....
- Ầm!
Với tốc độ của mình chỉ trong chưa đầy nửa giờ sau Vũ Chiếu đã đến bên trên Thành Lạc Dương.
- Phá cho trẫm!
Vừa đến nơi Vũ Chiếu đã vung tay lên đánh ra một chưởng cương xuống Thành Hàm Dương.
- Ầm!
Vô số trận pháp hộ thành của Thành Hàm Dương lập tức ầm ầm nổ tan nát đối diện với một chưởng của cường giả thập bát trọng thiên những trận pháp này thật sự quá mức yếu ớt.
- Vũ Chiếu ngươi đừng hòng nhân lúc Đại Đế rời đi mà phá hoại Thành Hàm Dương!!
Quỷ Cốc Tử phụ trách trấn giữ Thành Hàm Dương phát hiện cường địch tới phạm thì lập tức quát to một tiếng dẫn theo đám người Thông Thiên Giáo Chủ, Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn và một số cường giả khác của Đại Trăn phóng thẳng về phía Vũ Chiếu.
- Hừ! Một đám kiến hôi không biết sống chết!!
Vũ Chiếu thấy vậy thì khinh thường cười lạnh nói sau đó đảo tay lại một cái Đại Đức Chi Ấn lập tức từ trong tay áo nàng bay ra đè ép thẳng xuống đám người Quỷ Cốc Tử đang bay lên.
- Đùng!
Một tiếng nổ lớn lập tức vang lên tiếp đó chỉ thấy đám người Quỷ Cốc Tử đều bị đánh bay thẳng xuống mặt đất mỗi người trọng thương phun ra một búng máu.
- Đây là... Tổ Tiên thập bát trọng thiên!! Sao Vũ Chiếu lại có lực lượng này??
Vào lúc này Doanh Uyển Nhi đang đứng bên trong hoàng cung thấy vậy thì cả kinh kêu lên thực lực của Vũ Chiếu thế nào nàng rõ nhất trước lúc nàng rời đi thực lực của Vũ Chiếu cao nhất cũng chỉ có Tổ Tiên thập lục trọng thiên nhờ có Đại Đế Tế Đàn và Đại Đức Chi Ấn mới có thể có được thực lực thập thất trọng thiên. Vậy tại sao nàng vừa rời đi chưa bao lâu thì thực lực của Vũ Chiếu lại trở thành Tổ Tiên thập bát trọng thiên?
Thật ra là đã có chuyện gì làm cho thực lực của nàng trong khoảng thời gian ngắn tăng vọt lên tới hai trọng thiên như vậy?
- Uyển Nhi thần tử tốt của trẫm tại sao khanh nhìn thấy trẫm mà không quỳ xuống??
Lúc Doanh Uyển Nhi đang tập trung suy đoán thì đột nhiên bên tai lại vang lên một tiếng nói lạnh lùng khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy Vũ Chiếu đang dùng ánh mắt tràn đầy sát khí và căm hận nhìn thẳng vào mình.
- Vũ Chiếu ta là Uyển Nhi Công Chúa, Thượng Quan Vương của Đại Trăn không phải thần tử Đại Chu lúc trước sở dĩ ta gia nhập vào Đại Chu chẳng qua là vì để giúp phụ thân bố cục thiên hạ mà thôi!!
Đối diện với ánh mắt muốn giết người của Vũ Chiếu Doanh Uyển Nhi vẫn không chút sợ hãi cao giọng quát lên đáp trả.
- Khốn kiếp vậy thì chết đi!!
Vũ Chiếu đứng trên không nghe vậy tức giận quát lên một tiếng tiếp đó vung tay lên Đại Đức Chi Ấn lập tức chuyển mục tiêu áp thẳng xuống Doanh Uyển Nhi.
- Ầm!
Mắt thấy Doanh Uyển Nhi sắp bị Đại Đức Chi Ấn ép thành tro bụi thì quảng trường trước Trùng Thiên Điện đột nhiên nứt làm đôi một sợi dây xích màu đen từ dưới đó bay vọt lên cản Đại Đức Chi Ấn lại.
- Keng!
Khi hai thứ va chạm vào nhau chỉ nghe một âm thanh va chạm chát chúa vang lên sau đó cả sợi dây xích thần bí và Đại Đức Chi Ấn cùng lúc bay ngược lại.
- Là ai? Mau ra đây!!
Vũ Chiếu đưa tay chụp lại Đại Đức Chi Ấn rồi lập tức nhìn xuống lỗ hổng phía dưới Trùng Thiên Điện quát lên giờ phút này trong lòng nàng kinh ngạc vô cùng bởi vì nàng không thể tin được ở Đại Trăn ngoài Diêm Xuyên còn có cường giả khác có thể ngăn cản nàng.
- Ha ha ha ha ha... Ta còn đang nghĩ tại sao Lão đầu tử tại sao đột nhiên lại tốt bụng thả ta ra ngoài. Thì ra là muốn ta đối phó với người!!
Sau câu hỏi của Vũ Chiếu thì từ dưới lỗ hổng trên quảng trường Trùng Thiên Điện vang lên một tràng cười điên cuồng rồi tiếp đó chỉ thấy một người thanh niên tuấn tú quanh thân tỏa ra hào quang mười bảy màu mặc một bộ hắc bào rách rưới kéo theo một cái tù lung bằng sắc đen không ngừng tỏa ra từng đoàn hắc khí rợn người bay thẳng lên trời.
- Là Nhị ca phụ thân thả huynh ấy ra rồi sao?
Doanh Uyển Nhi đứng dưới mặt đất nhìn thấy người thanh niên vừa bay lên bầu trời lập tức cả kinh kêu lên.
- Đại tỷ đây chính là Nhị ca trong truyền thuyết của chúng ta sao?
Minh Vương Diêm Động Ân đứng bên cạnh nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Đúng! Không ngờ hôm nay phụ thân lại thả huynh ấy ra!!
Doanh Uyển Nhi trịnh trọng gật đầu một cái sau đó ngẩng đầu ngưng trọng nhìn ngươi thanh niên trên bầu trời.
- Ngươi là ai?
Lúc này trên bầu trời chỉ thấy Vũ Chiếu ngưng trọng nhìn người thanh niên kéo theo tù lung hỏi.
- Ha ha ha... Nhớ cho kỹ Bổn tọa là Tần Tội Vương Hồ Hợi!!
Người thanh niên áo đen nghe thấy câu hỏi của Vũ Chiếu thì cười to nói.
- Cái gì? Ngươi là Tần Nhị Thế Hồ Hợi!!
Vũ Chiếu nghe vậy thì kinh ngạc kêu lên một tiếng nàng không thể ngờ người trước mắt chính là Nhị Thế Tổ trong truyền thuyết.
- Hả. Không ngờ ngươi lại biết Bổn tọa! Vậy thì mau cút đi đừng ép Bổn tọa động thủ!!
Hồ Hợi nghe thấy tiếng nói của Vũ Chiếu thì hơi kinh ngạc kêu lên sau đó lại cười lạnh nói.
- Dù ngươi là Tần Nhị Thế thì thế nào? Hôm nay không ai có thể cản trẫm giết Doanh Uyển Nhi! Cút ra đi!!
Vũ Chiếu nghe vậy thì quát lạnh một tiếng rồi xuất ra một chưởng cương về phía Hồ Hợi.
- Đến đây đi!!
Hồ Hợi thấy vậy cũng lập tức đánh ra một quyền.
- Bùm!
Quyền chưởng vừa va chạm vào nhau lập tức gây ra một tiếng nổ kinh thiên động địa tiếp theo chỉ thấy Hồ Hợi và Vũ Chiếu cùng lúc bị chấn lui ngược lại.
- Ha ha ha... Lại tới!!
Vừa ổn định lại thân hình Hồ Hợi lại tiếp tục cười như điên lôi kéo tù lung xông lên.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Hai đại cường giả nhanh chóng chiến đấu.
......
- Đại ca trước giờ đệ cứ nghĩ trong đồng lứa thì chúng ta là vô địch. Không ngờ Diêm Xuyên còn có một người con như vậy! Xem ra sau này chúng ta phải càng cố gắng hơn mới được!!
Lục Áp đứng ở Yêu Tộc Thiên Giới trông thấy cuộc chiến ở Thành Hàm Dương thì nhìn sang Cửu Dương trầm giọng nói.
- Đệ nói đúng sau này hai huynh đệ chúng ta cần cố gắng nhiều hơn nữa mới được quyết không thể để phụ thân mất mặt được!!
Cửu Dương nghe vậy trịnh trọng gật đầu một cái tỏ ý tán đồng với Lục Áp sau đó cả đó cả hai huynh đệ tiếp tục xem cuộc chiến ở Thành Hàm Dương.
....
- Ầm! Ầm! Ầm!
Cuộc chiến phía trên Thành Hàm Dương vẫn tiếp tục lúc này chỉ thấy dù thực lực mạnh hơn Hồ Hợi một trọng thiên nhưng Vũ Chiếu vẫn không thể áp chế được đối thủ.
- Khốn kiếp! Đại Đức Chi Ấn trấn áp cho ta!!
Sau một lúc lâu giằng co không có kết quả cuối cùng Vũ Chiếu đã không thể thể nhẫn nại được nữa hét to một tiếng dốc hết toàn lực sử dụng Đại Đức Chi Ấn áp thẳng về phía Hồ Hợi!!
- Đến đây! Xem thử Đại Đức Chi Ấn của ngươi và Tội Lung của Bổn tọa cái nào cứng hơn!
Đối diện với thế công của Đại Đức Chi Ấn Hồ Hợi vẫn không chút sợ hãi điên cuồng hét lớn một tiếng điều khiển tù lung phía sau mình đụng thẳng vào Đại Đức Chi Ấn.
- Ầm! Đùng!
Hai món bảo vật đụng vào nhau lập tức gây ra một tiếng nổ lớn rồi cả hai cùng bay ngược lại phía sau.
- Đại tỷ tù lung sau lưng Nhị ca thật ra là cái gì tại sao lại có thể đấu ngang ngửa với Đại Đức Chi Ấn?
Diêm Động Ân đứng phía dưới mặt đất thấy vậy thì cả kinh kêu lên.
- Cái tù lung đó tên là Tội Lung là pháp bảo do Nhị ca chế tạo ra! Ta nghe nói bản chất của nó cũng giống như là Trấn Thế Đồng Quan của phụ thân đều là tập thiên địa oán khí, sát khí chế tạo mà thành uy lực không thua kém gì Trấn Thế Đồng Quan. Nhưng đáng tiếc Nhị ca không thể giống như phụ thân trấn áp được số oán khí, sát khí đó nên đã bị chúng ảnh hưởng làm cho huynh ấy nhập ma muốn hủy diệt Đại Tần khiến cho phụ thân bất đắc dĩ phải trấn áp huynh ấy lại! Ai!Bây giờ phụ thân thả huynh ấy ra không biết thật ra là tốt hay là xấu đây!!
Doanh Uyển Nhi nghe hỏi thì trầm giọng giải thích.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Đột nhiên trong cái kén lớn lại vang lên từng tiếng nổ vang từ từ vỡ ra tiếp đó Vũ Chiếu từ bên trong bay ra chỉ thấy lúc này trong mắt nàng hiện ra hào quang mười tám màu khiến người ta chói mắt quanh thân không ngừng tỏa ra từng luồng lực lượng vô cùng cường đại cũng may mà Hồng Quân đã sớm bố trí cấm chế ở đây nếu không thì e rằng lúc này cả tòa đại điện đã bị ép thành tro bụi.
- Đa tạ Lão sư giúp đỡ!!
Một lúc sau sau khi đã hoàn toàn thích ứng với lực lượng mới trong người Vũ Chiếu lập tức đáp xuống đất nhìn Hồng Quân nói.
- Ừ!
Hồng Quân nghe thấy tiếng nói của Vũ Chiếu thì nhàn nhạt gật đầu một cái sau đó biến mất vô ảnh vô tung.
- Két!
Vũ Chiếu cũng mở cửa Thái Cực Điện bước chân ra ngoài.
- Ầm!
Khi vừa bước chân ra ngoài nàng đã nhìn thấy vô số khí vận, công đức, vận đạo, vận thế của Đại Chu Thiên Giới không ngừng trôi đi khỏi khí vận vân hải chảy thẳng về phía Thành Hàm Dương ở Đông Ngoại Châu. Nhưng Vũ Chiếu lại hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện đó lại nhìn về phía nam dù cách xa ngàn vạn dặm nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng các cương vực còn lại của Đại Chu.
- Doanh Uyển Nhi??
Sắc mặt Vũ Chiếu âm trầm nói bởi vì nàng hiểu rõ người đang cầm đầu đại quân công phạt thiên hạ của nàng chính là Thượng Quan Uyển Nhi người mà ngày xưa nàng cực kỳ tín nhiệm không ngờ rằng hôm nay ả lại chính là người phá hoại giang sơn của nàng.
Giờ phút này chuyện Vũ Chiếu muốn làm nhất chính là đích thân phanh thây xẻ thịt kẻ phản đồ này đáng tiếc là Doanh Uyển Nhi căn bản không đích thân tới Tây Ngoại Châu mà đang ở trong Thành Hàm Dương ở Đông Ngoại Châu.
- Uyển Nhi ngươi đừng tưởng trốn trong Thành Hàm Dương thì sẽ an toàn! Trẫm sẽ cho ngươi biết hậu quả phản bội trẫm là gì!!
Vũ Chiếu chuyển ánh mắt nhìn về phía Đông Ngoại Châu lạnh lùng nói một tiếng sau đó lập tức phá không bay thẳng tới Thành Lạc Dương.
....
- Ầm!
Với tốc độ của mình chỉ trong chưa đầy nửa giờ sau Vũ Chiếu đã đến bên trên Thành Lạc Dương.
- Phá cho trẫm!
Vừa đến nơi Vũ Chiếu đã vung tay lên đánh ra một chưởng cương xuống Thành Hàm Dương.
- Ầm!
Vô số trận pháp hộ thành của Thành Hàm Dương lập tức ầm ầm nổ tan nát đối diện với một chưởng của cường giả thập bát trọng thiên những trận pháp này thật sự quá mức yếu ớt.
- Vũ Chiếu ngươi đừng hòng nhân lúc Đại Đế rời đi mà phá hoại Thành Hàm Dương!!
Quỷ Cốc Tử phụ trách trấn giữ Thành Hàm Dương phát hiện cường địch tới phạm thì lập tức quát to một tiếng dẫn theo đám người Thông Thiên Giáo Chủ, Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn và một số cường giả khác của Đại Trăn phóng thẳng về phía Vũ Chiếu.
- Hừ! Một đám kiến hôi không biết sống chết!!
Vũ Chiếu thấy vậy thì khinh thường cười lạnh nói sau đó đảo tay lại một cái Đại Đức Chi Ấn lập tức từ trong tay áo nàng bay ra đè ép thẳng xuống đám người Quỷ Cốc Tử đang bay lên.
- Đùng!
Một tiếng nổ lớn lập tức vang lên tiếp đó chỉ thấy đám người Quỷ Cốc Tử đều bị đánh bay thẳng xuống mặt đất mỗi người trọng thương phun ra một búng máu.
- Đây là... Tổ Tiên thập bát trọng thiên!! Sao Vũ Chiếu lại có lực lượng này??
Vào lúc này Doanh Uyển Nhi đang đứng bên trong hoàng cung thấy vậy thì cả kinh kêu lên thực lực của Vũ Chiếu thế nào nàng rõ nhất trước lúc nàng rời đi thực lực của Vũ Chiếu cao nhất cũng chỉ có Tổ Tiên thập lục trọng thiên nhờ có Đại Đế Tế Đàn và Đại Đức Chi Ấn mới có thể có được thực lực thập thất trọng thiên. Vậy tại sao nàng vừa rời đi chưa bao lâu thì thực lực của Vũ Chiếu lại trở thành Tổ Tiên thập bát trọng thiên?
Thật ra là đã có chuyện gì làm cho thực lực của nàng trong khoảng thời gian ngắn tăng vọt lên tới hai trọng thiên như vậy?
- Uyển Nhi thần tử tốt của trẫm tại sao khanh nhìn thấy trẫm mà không quỳ xuống??
Lúc Doanh Uyển Nhi đang tập trung suy đoán thì đột nhiên bên tai lại vang lên một tiếng nói lạnh lùng khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy Vũ Chiếu đang dùng ánh mắt tràn đầy sát khí và căm hận nhìn thẳng vào mình.
- Vũ Chiếu ta là Uyển Nhi Công Chúa, Thượng Quan Vương của Đại Trăn không phải thần tử Đại Chu lúc trước sở dĩ ta gia nhập vào Đại Chu chẳng qua là vì để giúp phụ thân bố cục thiên hạ mà thôi!!
Đối diện với ánh mắt muốn giết người của Vũ Chiếu Doanh Uyển Nhi vẫn không chút sợ hãi cao giọng quát lên đáp trả.
- Khốn kiếp vậy thì chết đi!!
Vũ Chiếu đứng trên không nghe vậy tức giận quát lên một tiếng tiếp đó vung tay lên Đại Đức Chi Ấn lập tức chuyển mục tiêu áp thẳng xuống Doanh Uyển Nhi.
- Ầm!
Mắt thấy Doanh Uyển Nhi sắp bị Đại Đức Chi Ấn ép thành tro bụi thì quảng trường trước Trùng Thiên Điện đột nhiên nứt làm đôi một sợi dây xích màu đen từ dưới đó bay vọt lên cản Đại Đức Chi Ấn lại.
- Keng!
Khi hai thứ va chạm vào nhau chỉ nghe một âm thanh va chạm chát chúa vang lên sau đó cả sợi dây xích thần bí và Đại Đức Chi Ấn cùng lúc bay ngược lại.
- Là ai? Mau ra đây!!
Vũ Chiếu đưa tay chụp lại Đại Đức Chi Ấn rồi lập tức nhìn xuống lỗ hổng phía dưới Trùng Thiên Điện quát lên giờ phút này trong lòng nàng kinh ngạc vô cùng bởi vì nàng không thể tin được ở Đại Trăn ngoài Diêm Xuyên còn có cường giả khác có thể ngăn cản nàng.
- Ha ha ha ha ha... Ta còn đang nghĩ tại sao Lão đầu tử tại sao đột nhiên lại tốt bụng thả ta ra ngoài. Thì ra là muốn ta đối phó với người!!
Sau câu hỏi của Vũ Chiếu thì từ dưới lỗ hổng trên quảng trường Trùng Thiên Điện vang lên một tràng cười điên cuồng rồi tiếp đó chỉ thấy một người thanh niên tuấn tú quanh thân tỏa ra hào quang mười bảy màu mặc một bộ hắc bào rách rưới kéo theo một cái tù lung bằng sắc đen không ngừng tỏa ra từng đoàn hắc khí rợn người bay thẳng lên trời.
- Là Nhị ca phụ thân thả huynh ấy ra rồi sao?
Doanh Uyển Nhi đứng dưới mặt đất nhìn thấy người thanh niên vừa bay lên bầu trời lập tức cả kinh kêu lên.
- Đại tỷ đây chính là Nhị ca trong truyền thuyết của chúng ta sao?
Minh Vương Diêm Động Ân đứng bên cạnh nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Đúng! Không ngờ hôm nay phụ thân lại thả huynh ấy ra!!
Doanh Uyển Nhi trịnh trọng gật đầu một cái sau đó ngẩng đầu ngưng trọng nhìn ngươi thanh niên trên bầu trời.
- Ngươi là ai?
Lúc này trên bầu trời chỉ thấy Vũ Chiếu ngưng trọng nhìn người thanh niên kéo theo tù lung hỏi.
- Ha ha ha... Nhớ cho kỹ Bổn tọa là Tần Tội Vương Hồ Hợi!!
Người thanh niên áo đen nghe thấy câu hỏi của Vũ Chiếu thì cười to nói.
- Cái gì? Ngươi là Tần Nhị Thế Hồ Hợi!!
Vũ Chiếu nghe vậy thì kinh ngạc kêu lên một tiếng nàng không thể ngờ người trước mắt chính là Nhị Thế Tổ trong truyền thuyết.
- Hả. Không ngờ ngươi lại biết Bổn tọa! Vậy thì mau cút đi đừng ép Bổn tọa động thủ!!
Hồ Hợi nghe thấy tiếng nói của Vũ Chiếu thì hơi kinh ngạc kêu lên sau đó lại cười lạnh nói.
- Dù ngươi là Tần Nhị Thế thì thế nào? Hôm nay không ai có thể cản trẫm giết Doanh Uyển Nhi! Cút ra đi!!
Vũ Chiếu nghe vậy thì quát lạnh một tiếng rồi xuất ra một chưởng cương về phía Hồ Hợi.
- Đến đây đi!!
Hồ Hợi thấy vậy cũng lập tức đánh ra một quyền.
- Bùm!
Quyền chưởng vừa va chạm vào nhau lập tức gây ra một tiếng nổ kinh thiên động địa tiếp theo chỉ thấy Hồ Hợi và Vũ Chiếu cùng lúc bị chấn lui ngược lại.
- Ha ha ha... Lại tới!!
Vừa ổn định lại thân hình Hồ Hợi lại tiếp tục cười như điên lôi kéo tù lung xông lên.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Hai đại cường giả nhanh chóng chiến đấu.
......
- Đại ca trước giờ đệ cứ nghĩ trong đồng lứa thì chúng ta là vô địch. Không ngờ Diêm Xuyên còn có một người con như vậy! Xem ra sau này chúng ta phải càng cố gắng hơn mới được!!
Lục Áp đứng ở Yêu Tộc Thiên Giới trông thấy cuộc chiến ở Thành Hàm Dương thì nhìn sang Cửu Dương trầm giọng nói.
- Đệ nói đúng sau này hai huynh đệ chúng ta cần cố gắng nhiều hơn nữa mới được quyết không thể để phụ thân mất mặt được!!
Cửu Dương nghe vậy trịnh trọng gật đầu một cái tỏ ý tán đồng với Lục Áp sau đó cả đó cả hai huynh đệ tiếp tục xem cuộc chiến ở Thành Hàm Dương.
....
- Ầm! Ầm! Ầm!
Cuộc chiến phía trên Thành Hàm Dương vẫn tiếp tục lúc này chỉ thấy dù thực lực mạnh hơn Hồ Hợi một trọng thiên nhưng Vũ Chiếu vẫn không thể áp chế được đối thủ.
- Khốn kiếp! Đại Đức Chi Ấn trấn áp cho ta!!
Sau một lúc lâu giằng co không có kết quả cuối cùng Vũ Chiếu đã không thể thể nhẫn nại được nữa hét to một tiếng dốc hết toàn lực sử dụng Đại Đức Chi Ấn áp thẳng về phía Hồ Hợi!!
- Đến đây! Xem thử Đại Đức Chi Ấn của ngươi và Tội Lung của Bổn tọa cái nào cứng hơn!
Đối diện với thế công của Đại Đức Chi Ấn Hồ Hợi vẫn không chút sợ hãi điên cuồng hét lớn một tiếng điều khiển tù lung phía sau mình đụng thẳng vào Đại Đức Chi Ấn.
- Ầm! Đùng!
Hai món bảo vật đụng vào nhau lập tức gây ra một tiếng nổ lớn rồi cả hai cùng bay ngược lại phía sau.
- Đại tỷ tù lung sau lưng Nhị ca thật ra là cái gì tại sao lại có thể đấu ngang ngửa với Đại Đức Chi Ấn?
Diêm Động Ân đứng phía dưới mặt đất thấy vậy thì cả kinh kêu lên.
- Cái tù lung đó tên là Tội Lung là pháp bảo do Nhị ca chế tạo ra! Ta nghe nói bản chất của nó cũng giống như là Trấn Thế Đồng Quan của phụ thân đều là tập thiên địa oán khí, sát khí chế tạo mà thành uy lực không thua kém gì Trấn Thế Đồng Quan. Nhưng đáng tiếc Nhị ca không thể giống như phụ thân trấn áp được số oán khí, sát khí đó nên đã bị chúng ảnh hưởng làm cho huynh ấy nhập ma muốn hủy diệt Đại Tần khiến cho phụ thân bất đắc dĩ phải trấn áp huynh ấy lại! Ai!Bây giờ phụ thân thả huynh ấy ra không biết thật ra là tốt hay là xấu đây!!
Doanh Uyển Nhi nghe hỏi thì trầm giọng giải thích.
/251
|