Tiên Tiên chậm rãi đi vào Trường Sinh Điện, khoảng khắc cuối cùng, còn quay đầu liếc nhìn Đế Huyền Sát.
Tựa như biết đây là một lần cuối cùng, Đế Huyền Sát nhìn rất cẩn thận.
Trong lần cuối cùng, sắc mặt Tiên Tiên tràn đầy tiều tụy đau khổ, lúc nhìn hắn có thân tình ông cháu sâu đậm, cũng có một cỗ hận thù cực độ, là thù hận đối với Đế Thích Thiên.
Rất nhiều cảm xúc phức tạp rối rắm trên khuôn mặt phải nên cười vui vẻ, trong tim Đế Huyền Sát như bị ngàn vạn vết cắt.
Cảnh tượng này, còn khó chịu hơn cả việc đối mặt với người mạnh nhất thiên hạ, tâm tình vững vàng của Đế Huyền Sát cũng tràn đầy đau thương.
Thẳng đến Tiên Tiên đi vào đại điện, Đế Huyền Sát vẫn ngây người nhìn về hướng đó, mắt đầy tơ máu, trong lòng buồn phiền khó tan.
Oán khí tích lũy như gió bão trên đầu Đế Huyền Sát, oán khí tận trời, gió mây biến sắc.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình, chúng quan viên không ai nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn, bởi vì không ai xen vào được.
Nóng nảy nhất, chính là đám Tổ Tiên Thiên gia Thiên Chú Tử.
Đánh đi, vì sao còn chưa đánh? Tình huống không ổn!
Đặc biệt là Thiên Chú Tử, lúc này càng thêm lo lắng, bởi vì hắn thấy được tâm tình Đế Huyền Sát ngày càng không ổn, hơn nữa ý muốn đánh Đại Tranh cũng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng, Thiên Chú Tử không nhịn được nói: - Đế Huyền Sát, ngươi chỉ cần mang đi Bạch Lang mà thôi, không cần phải thế. Ta ngăn cản đám phản đồ Thiên gia, ngươi mang đi Bạch Lang, ta nghĩ Chung Sơn không cản được ngươi!
Thiên Chú Tử nói rất hợp lý, nhưng mà không đúng thời điểm.
Đế Huyền Sát vốn đã phiền muộn không thôi, nghe lời Thiên Chú Tử nói, lập tức hai mắt đỏ rực quay đầu nhìn lại.
Nhìn chằm chằm vào Thiên Chú Tử.
- Cút... Gần như điên loạn rít gào, tiếng gầm to lớn làm hư không rung chuyển, cả một mảng lớn không gian vỡ nát. Toàn bộ oán khí của Đế Huyền Sát như tìm được chỗ xả ra, nương theo một tiếng rống to này hung hăng đánh về phía Thiên Chú Tử.
Ầm ầm!
Từng đường thiên đạo dựng lên.
Tiếng rống của Đế Huyền Sát dù mạnh, nhưng không đến mức có thể rống một tiếng chết cả đám Tổ Tiên.
Tuy nhiên, cũng có Tổ Tiên tu vi yếu một chút sơ ý bị tiếng rống này làm cho nội phủ rung chuyển, cũng may sau khi thân hợp thiên đạo liền dễ chịu hơn nhiều.
- Ngươi.... Thiên Chú Tử nổi giận.
Thiên Chú Tử đã bị Đế Huyền Sát đại bại, khi đó Thiên Chú Tử cũng không điều động lực thiên hạ đại thế, chỉ là không muốn tốn sức đánh sinh tử mà thôi. Dưới tình huống liều chết chân chính, mình chưa chắc sợ hắn.
Nhưng mà Đế Huyền Sát này được một tấc lấn một thước, còn mắng to "cút" với mình?
Thiên Chú Tử thẹn quá thành giận, nhìn Đế Huyền Sát đối diện, lúc này mắt đỏ rực như có thù giết cha, lúc này Thiên Chú Tử mới nén không tranh cãi.
Mặc dù Thiên Chú Tử là Thánh nhân, nhưng cuối cùng không có hung hăng liều mạng như thế.
Nói hay thì gọi là biết xem thời thế, nói trắng ra là hung tính không bằng Đế Huyền Sát.
Đế Huyền Sát gào lên một tiếng, thấy đám Tổ Tiên Thiên Chú Tử không rên một tiếng, liền mất hứng, quay đầu nhìn lại Chung Sơn.
Giờ phút này, Chung Sơn sắc mặt bình thản, trong tay đang cầm một nắm giọt nước.
Giọt nước nổi trên lòng bàn tay Chung Sơn, tách ra không tụ lại, từng hạt chỉ nhỏ cỡ đậu tương.
Vung tay đẩy ra, chừng 50 giọt nước bay về phía Đế Huyền Sát.
- Đây là nước mắt của Tiên Tiên đau lòng chảy ra vì ngươi, tổng cộng 52 giọt. Nếu nhớ Tiên Tiên, lấy "chúng nó" ra xem. Chúng nó sẽ nói cho ngươi biết, ngươi còn một người chí thân đợi ngươi về, ngươi còn có cháu gái đang đợi mình, đợi ngươi kể cho nàng những chuyện về thế giới bên ngoài. Chung Sơn thản nhiên nói.
Sát khí của Đế Huyền Sát đã mất, Chung Sơn tự nhiên biết hiệu quả thân tình của Tiên Tiên đưa tới.
52 giọt nước mắt, là Chung Sơn cố ý thu lấy, chính vì tăng thêm trọng lượng quan trọng cho cảm tình này.
Phất tay thu lấy 52 giọt nước mắt, Đế Huyền Sát nhìn những giọt nước này, mỗi một giọt như đều là vẻ đau thương tiều tụy của Tiên Tiên.
- Phải bảo vệ Tiên Tiên, hay làm tổn thương Tiên Tiên, bằng một ý niệm của ngươi, tự giải quyết đi! Chung Sơn khẽ thở dài nói.
- Bảo vệ? Tổn thương? Đế Huyền Sát nắm lấynước mắt, nhắm mắt hít sâu noií.
Mở mắt phức tạp nhìn Đại Tranh, bay lên trời cao.
Lạnh lùng nhìn qua chúng cường giả Thiên gia, thân hình lóe lên bắn vào hư không, biến mất tăm.
Đế Huyền Sát rời đi.
Nhiều người còn không rõ, vừa nãy Đế Huyền Sát như muốn cướp lấy Tiên Tiên, tại sao bỗng nhiên liền đi? Đặc biệt là đám người Thiên Chú Tử, lúc này hoàn toàn không rõ rốt cuộc là chuyện gì!
Có lẽ chỉ Chung Sơn và một số ít người hiểu được, trải qua chiến dịch này, tuy rằng không có chém giết dữ dội, nhưng chiến đấu chưa ngừng, hơn nữa cuộc chiến này là tiến hành trong người Đế Huyền Sát.
Lời nhắn nhủ của Tiên Tiên, tựa như một liều thuốc trợ tim đánh vào ý chí của Đế Huyền Sát,cỗ lực lượng tình cảm này khiến cho ý chí Đế Huyền Sát đang suy bại liền phấn khởi phản công, đạt đến trạng thái ngang hàng cùng ý chí của Đế Thích Thiên.
Tâm tình Chung Sơn rất vui vẻ, ý chí của Đế Huyền Sát có thể chống trả nói rõ điều gì? Nói lên ý chí của Đế Huyền Sát cũng không kém hơn Đế Thích Thiên bao nhiêu.
Nhìn phương hướng Đế Huyền Sát bỏ đi, Chung Sơn hít sâu một hơi, lẩm bẩm: - Đại Tranh chờ ngươi trở về!
Sau khi Đế Huyền Sát rời đi.
Mặc Tử đứng nhìn một bên cũng nhìn xung quanh, cuối cùng nói với Thiên Chú Tử: - Sau này gặp lại!
Thiên Chú Tử quay đầu nhìn Mặc Tử, cuối cùng gật đầu.
Mặc Tử liếc qua Đại Tranh, nhìn mọi người Đại Tranh một vòng, cuối cùng nhìn Chung Sơn thật sâu, đạp bước bắn vào hư không biến mất.
Chung Sơn thấy Mặc Tử rời đi, nhưng cũng không giữ lại, cũng không có cảm tạ.
Không cần cảm tạ, Mặc Tử đã nói rõ ràng, hắn là trả ân tình của người khác, Chung Sơn muốn cảm tạ chỉ có hai cô gái mà thôi.
Hơn nữa, Mặc Tử thật sự chỉ là trả ân tình, chỉ là bám trụ Di Thiên, không làm một chút chuyện khác. Di Thiên đi rồi, Thiên Đạo Tử xuất hiện, Mặc Tử cũng không hề tỏ ý gì.
Như thế, Đại Tranh sẽ không thiếu Mặc Tử bất kỳ thứ gì.
Mặc Tử vừa đi, hiện tại Đại Tranh chỉ đối mặt với một thế lực thù địch.
Thiên Chú Tử cùng 31 Tổ Tiên.
Cho đến giờ, đây là một thế lực cực kỳ kinh khủng, Thiên gia biểu lộ rõ ràng sự huy hoàng của mình.
Thiên gia biến thái!
Nhưng đối với Đại Tranh bây giờ, vậy mà không có áp lực gì.
Thần tử Chung Sơn còn có 26 Tổ Tiên, trước mắt còn có Thiên Thần Tử cùng với 9 người áo bào đen tơi tả.
Lực lượng quần thể so sánh chỉ mạnh chứ không kém Thiên Chú Tử.
- Thiên Chú Tử! Chung Sơn bỗng nhìn về phía Thiên Chú Tử.
Thiên Chú Tử cũng nhìn chằm chằm Chung Sơn.
Lúc này Thiên Chú Tử phải thừa nhận Chung Sơn mạnh mẽ, không phải mạnh về thực lực, mà là thuật đế vương của hắn.
Lần này, bốn Thánh tề tụ, Tổ Tiên tập hợp, cường giả vô số, phần lớn đều nhắm vào Đại Tranh, không ngờ cuối cùng bị Chung Sơn hóa giải hết.
Thiên gia, Thiên Đạo Tử, Thiên Chú Tử, 31 Tổ Tiên, Thiên Uy Nhãn, có 34 người thực lực ngang với Tổ Tiên.
Huỳnh Hoặc cùng năm đại đệ tử, có 6 người thực lực Tổ Tiên trở lên.
Di Thiên Thánh nhân!
Rất nhiều Tổ Tiên ẩn giấu.
Thậm chí, Đế Huyền Sát cũng đánh một trận với Đại Tranh.
Nhưng cuối cùng, Chung Sơn với lực lượng không lớn hóa giải lẫn nhau mà xong, vận dụng đạo đế vương quá thuần thục.
Đại Tranh cũng còn có hai mươi mấy Tổ Tiên, Đại Tranh che giấu quá sâu.
85 cường giả Tổ Tiên tham chiến, còn không bao gồm những Tổ Tiên vây xem, không ngờ đến cuối cùng Đại Tranh không tổn thất gì? Thậm chí Kim Long số mệnh được thế bại Thánh, Thương Thiên Nhãn của Chung Sơn càng cướp được rất nhiều lực đồng nguyên từ Thiên Uy Nhãn.
Chung Sơn này thật là đáng sợ! Lúc này, không ai dám coi thường Chung Sơn, Thiên Chú Tử cũng không dám.
Tính kế cỡ này, quá khủng bố!
- Thiên Chú Tử, trở về nhắn cho Thiên Đạo Tử, lần sau nếu đến, đường đường chính chính mà đến! Chung Sơn quát.
Thiên Thần Tử bên cạnh quái dị nhìn Chung Sơn, nhưng cũng không nói gì.
Dưới khuôn mặt mờ ảo của Thiên Chú Tử, lúc này đang không ngừng thay đổi, Chung Sơn đang trào phúng Thiên Đạo Tử làm việc e dè?
- Người Thiên gia, trở về Thiên Châu! Thiên Chú Tử trầm giọng nói.
Nói rồi, phất tay, 31 Tổ Tiên Thiên gia theo Thiên Chú Tử hùng hổ đi về phía nam.
Thoáng cái, đoàn Tổ Tiên này cũng biến mất.
Thẳng đến khi chúng cường giả Thiên gia rời đi, các cường giả Đại Tranh mới thầm thở phào.
Đặc biệt là hai người Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ, hai người có trói buộc đành phải cùng tồn vong với Đại Tranh, hai người đều là Tổ Tiên, trước kia cũng là hạng quát tháo thiên hạ, trước giờ đánh bại không biết bao nhiêu cao thủ, sâu trong lòng có kiêu ngạo làm bọn họ không phục bất kỳ ai. Cho dù là Chung Sơn, trong lòng hai người vẫn không phục.
Nhưng sau chiến dịch này, lúc này hai người mới phát hiện mình yếu ớt.
Đứng trong đám hơn 80 Tổ Tiên, hai người mới phát hiện tầm nhìn của mình trước kia hẹp hòi thế nào, cũng phát hiện Đại Tranh hùng mạnh, Chung Sơn vĩ đại cỡ nào.
Xoay chuyển giữa mười mấy Tổ Tiên, mấy vị Thánh nhân, cuối cùng còn có thể thu lợi trong đó? Quần hùng thiên hạ, có ai làm được như thế? Hiện tại, Thánh Vương chỉ mới là Cổ Tiên, mới là Cổ Tiên thôi!
Hai người nhìn nhau, thiếu chút quên mất tu vi của Chung Sơn, nhưng chính tu vi này càng khiến hai người kinh sợ.
Cổ Tiên đã có thể như thế, vậy sau này đạt tới Tổ Tiên thì sao?
Không ai nghi ngờ tiềm lực của Chung Sơn, bởi vì mọi thứ đối với Thánh Vương hùng tài đại lược, tiềm lực chính là trò cười.
Tổ Tiên? Đại Tranh? Hai người lại một lần nữa nghiêm nghị kính nể Chung Sơn.
Dân chúng Đại Tranh hoan hô.
- Thánh Vương vạn vạn tuế....
Dân chúng hô to, thỏa lòng vui sướng.
Đám người Dịch Diễn cũng thả lỏng cõi lòng, mọi chuyện đã qua, thanh danh Đại Tranh khẳng định sẽ truyền khắp thiên hạ.
Thân Công Báo dẫn tới 8 Tổ Tiên vô cùng kích động nhìn Chung Sơn.
8 Tổ Tiên này vì cảm kích Thân Công Báo mà đến, hoàn toàn là nể mặt Thân Công Báo. Trước khi đến, dù mọi người miệng nói dễ nghe, nhưng trong lòng vẫn chưa yên, Thánh Vương sắp phục vụ này rốt cuộc có năng lực lớn đến mức nào?
Nếu như Thánh Vương này không ra sao, về sau vẫn đi theo Thân Công Báo, báo đáp ân ngày xưa.
Nhưng mà cảnh tượng này đã làm tảng đá đè nặng trong lòng 8 Tổ Tiên rơi xuống, nổ vang rền, Thánh Vương này quá lớn lối.
Nghênh chiến Thánh nhân? Đẩy lui cường giả hùng hồn? 8 Tổ Tiên? Cường giả xuất hiện chỗ này trước đó còn gấp 10 lần mình, Thánh Vương Đại Tranh ngạo nghễ đứng thẳng, lật tay hóa hiểm thành an?
8 Tổ Tiên không để ý kẻ địch của Đại Tranh mạnh cỡ nào, bởi vì mỗi một Tổ Tiên đều là hạng người ngạo thị thiên hạ, muốn thề trung thành? Vậy phải lấy ra bản lĩnh áp đảo mọi người mới được.
Chung Sơn đã làm được, dưới đạo đế vương, mượn lực đánh lực, nổi trội thiên hạ. 8 Tổ Tiên hiện tại gia nhập Đại Tranh sẽ không còn chỉ vì Thân Công Báo, càng là vì bản thân tiến lên cao.
Tựa như biết đây là một lần cuối cùng, Đế Huyền Sát nhìn rất cẩn thận.
Trong lần cuối cùng, sắc mặt Tiên Tiên tràn đầy tiều tụy đau khổ, lúc nhìn hắn có thân tình ông cháu sâu đậm, cũng có một cỗ hận thù cực độ, là thù hận đối với Đế Thích Thiên.
Rất nhiều cảm xúc phức tạp rối rắm trên khuôn mặt phải nên cười vui vẻ, trong tim Đế Huyền Sát như bị ngàn vạn vết cắt.
Cảnh tượng này, còn khó chịu hơn cả việc đối mặt với người mạnh nhất thiên hạ, tâm tình vững vàng của Đế Huyền Sát cũng tràn đầy đau thương.
Thẳng đến Tiên Tiên đi vào đại điện, Đế Huyền Sát vẫn ngây người nhìn về hướng đó, mắt đầy tơ máu, trong lòng buồn phiền khó tan.
Oán khí tích lũy như gió bão trên đầu Đế Huyền Sát, oán khí tận trời, gió mây biến sắc.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình, chúng quan viên không ai nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn, bởi vì không ai xen vào được.
Nóng nảy nhất, chính là đám Tổ Tiên Thiên gia Thiên Chú Tử.
Đánh đi, vì sao còn chưa đánh? Tình huống không ổn!
Đặc biệt là Thiên Chú Tử, lúc này càng thêm lo lắng, bởi vì hắn thấy được tâm tình Đế Huyền Sát ngày càng không ổn, hơn nữa ý muốn đánh Đại Tranh cũng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng, Thiên Chú Tử không nhịn được nói: - Đế Huyền Sát, ngươi chỉ cần mang đi Bạch Lang mà thôi, không cần phải thế. Ta ngăn cản đám phản đồ Thiên gia, ngươi mang đi Bạch Lang, ta nghĩ Chung Sơn không cản được ngươi!
Thiên Chú Tử nói rất hợp lý, nhưng mà không đúng thời điểm.
Đế Huyền Sát vốn đã phiền muộn không thôi, nghe lời Thiên Chú Tử nói, lập tức hai mắt đỏ rực quay đầu nhìn lại.
Nhìn chằm chằm vào Thiên Chú Tử.
- Cút... Gần như điên loạn rít gào, tiếng gầm to lớn làm hư không rung chuyển, cả một mảng lớn không gian vỡ nát. Toàn bộ oán khí của Đế Huyền Sát như tìm được chỗ xả ra, nương theo một tiếng rống to này hung hăng đánh về phía Thiên Chú Tử.
Ầm ầm!
Từng đường thiên đạo dựng lên.
Tiếng rống của Đế Huyền Sát dù mạnh, nhưng không đến mức có thể rống một tiếng chết cả đám Tổ Tiên.
Tuy nhiên, cũng có Tổ Tiên tu vi yếu một chút sơ ý bị tiếng rống này làm cho nội phủ rung chuyển, cũng may sau khi thân hợp thiên đạo liền dễ chịu hơn nhiều.
- Ngươi.... Thiên Chú Tử nổi giận.
Thiên Chú Tử đã bị Đế Huyền Sát đại bại, khi đó Thiên Chú Tử cũng không điều động lực thiên hạ đại thế, chỉ là không muốn tốn sức đánh sinh tử mà thôi. Dưới tình huống liều chết chân chính, mình chưa chắc sợ hắn.
Nhưng mà Đế Huyền Sát này được một tấc lấn một thước, còn mắng to "cút" với mình?
Thiên Chú Tử thẹn quá thành giận, nhìn Đế Huyền Sát đối diện, lúc này mắt đỏ rực như có thù giết cha, lúc này Thiên Chú Tử mới nén không tranh cãi.
Mặc dù Thiên Chú Tử là Thánh nhân, nhưng cuối cùng không có hung hăng liều mạng như thế.
Nói hay thì gọi là biết xem thời thế, nói trắng ra là hung tính không bằng Đế Huyền Sát.
Đế Huyền Sát gào lên một tiếng, thấy đám Tổ Tiên Thiên Chú Tử không rên một tiếng, liền mất hứng, quay đầu nhìn lại Chung Sơn.
Giờ phút này, Chung Sơn sắc mặt bình thản, trong tay đang cầm một nắm giọt nước.
Giọt nước nổi trên lòng bàn tay Chung Sơn, tách ra không tụ lại, từng hạt chỉ nhỏ cỡ đậu tương.
Vung tay đẩy ra, chừng 50 giọt nước bay về phía Đế Huyền Sát.
- Đây là nước mắt của Tiên Tiên đau lòng chảy ra vì ngươi, tổng cộng 52 giọt. Nếu nhớ Tiên Tiên, lấy "chúng nó" ra xem. Chúng nó sẽ nói cho ngươi biết, ngươi còn một người chí thân đợi ngươi về, ngươi còn có cháu gái đang đợi mình, đợi ngươi kể cho nàng những chuyện về thế giới bên ngoài. Chung Sơn thản nhiên nói.
Sát khí của Đế Huyền Sát đã mất, Chung Sơn tự nhiên biết hiệu quả thân tình của Tiên Tiên đưa tới.
52 giọt nước mắt, là Chung Sơn cố ý thu lấy, chính vì tăng thêm trọng lượng quan trọng cho cảm tình này.
Phất tay thu lấy 52 giọt nước mắt, Đế Huyền Sát nhìn những giọt nước này, mỗi một giọt như đều là vẻ đau thương tiều tụy của Tiên Tiên.
- Phải bảo vệ Tiên Tiên, hay làm tổn thương Tiên Tiên, bằng một ý niệm của ngươi, tự giải quyết đi! Chung Sơn khẽ thở dài nói.
- Bảo vệ? Tổn thương? Đế Huyền Sát nắm lấynước mắt, nhắm mắt hít sâu noií.
Mở mắt phức tạp nhìn Đại Tranh, bay lên trời cao.
Lạnh lùng nhìn qua chúng cường giả Thiên gia, thân hình lóe lên bắn vào hư không, biến mất tăm.
Đế Huyền Sát rời đi.
Nhiều người còn không rõ, vừa nãy Đế Huyền Sát như muốn cướp lấy Tiên Tiên, tại sao bỗng nhiên liền đi? Đặc biệt là đám người Thiên Chú Tử, lúc này hoàn toàn không rõ rốt cuộc là chuyện gì!
Có lẽ chỉ Chung Sơn và một số ít người hiểu được, trải qua chiến dịch này, tuy rằng không có chém giết dữ dội, nhưng chiến đấu chưa ngừng, hơn nữa cuộc chiến này là tiến hành trong người Đế Huyền Sát.
Lời nhắn nhủ của Tiên Tiên, tựa như một liều thuốc trợ tim đánh vào ý chí của Đế Huyền Sát,cỗ lực lượng tình cảm này khiến cho ý chí Đế Huyền Sát đang suy bại liền phấn khởi phản công, đạt đến trạng thái ngang hàng cùng ý chí của Đế Thích Thiên.
Tâm tình Chung Sơn rất vui vẻ, ý chí của Đế Huyền Sát có thể chống trả nói rõ điều gì? Nói lên ý chí của Đế Huyền Sát cũng không kém hơn Đế Thích Thiên bao nhiêu.
Nhìn phương hướng Đế Huyền Sát bỏ đi, Chung Sơn hít sâu một hơi, lẩm bẩm: - Đại Tranh chờ ngươi trở về!
Sau khi Đế Huyền Sát rời đi.
Mặc Tử đứng nhìn một bên cũng nhìn xung quanh, cuối cùng nói với Thiên Chú Tử: - Sau này gặp lại!
Thiên Chú Tử quay đầu nhìn Mặc Tử, cuối cùng gật đầu.
Mặc Tử liếc qua Đại Tranh, nhìn mọi người Đại Tranh một vòng, cuối cùng nhìn Chung Sơn thật sâu, đạp bước bắn vào hư không biến mất.
Chung Sơn thấy Mặc Tử rời đi, nhưng cũng không giữ lại, cũng không có cảm tạ.
Không cần cảm tạ, Mặc Tử đã nói rõ ràng, hắn là trả ân tình của người khác, Chung Sơn muốn cảm tạ chỉ có hai cô gái mà thôi.
Hơn nữa, Mặc Tử thật sự chỉ là trả ân tình, chỉ là bám trụ Di Thiên, không làm một chút chuyện khác. Di Thiên đi rồi, Thiên Đạo Tử xuất hiện, Mặc Tử cũng không hề tỏ ý gì.
Như thế, Đại Tranh sẽ không thiếu Mặc Tử bất kỳ thứ gì.
Mặc Tử vừa đi, hiện tại Đại Tranh chỉ đối mặt với một thế lực thù địch.
Thiên Chú Tử cùng 31 Tổ Tiên.
Cho đến giờ, đây là một thế lực cực kỳ kinh khủng, Thiên gia biểu lộ rõ ràng sự huy hoàng của mình.
Thiên gia biến thái!
Nhưng đối với Đại Tranh bây giờ, vậy mà không có áp lực gì.
Thần tử Chung Sơn còn có 26 Tổ Tiên, trước mắt còn có Thiên Thần Tử cùng với 9 người áo bào đen tơi tả.
Lực lượng quần thể so sánh chỉ mạnh chứ không kém Thiên Chú Tử.
- Thiên Chú Tử! Chung Sơn bỗng nhìn về phía Thiên Chú Tử.
Thiên Chú Tử cũng nhìn chằm chằm Chung Sơn.
Lúc này Thiên Chú Tử phải thừa nhận Chung Sơn mạnh mẽ, không phải mạnh về thực lực, mà là thuật đế vương của hắn.
Lần này, bốn Thánh tề tụ, Tổ Tiên tập hợp, cường giả vô số, phần lớn đều nhắm vào Đại Tranh, không ngờ cuối cùng bị Chung Sơn hóa giải hết.
Thiên gia, Thiên Đạo Tử, Thiên Chú Tử, 31 Tổ Tiên, Thiên Uy Nhãn, có 34 người thực lực ngang với Tổ Tiên.
Huỳnh Hoặc cùng năm đại đệ tử, có 6 người thực lực Tổ Tiên trở lên.
Di Thiên Thánh nhân!
Rất nhiều Tổ Tiên ẩn giấu.
Thậm chí, Đế Huyền Sát cũng đánh một trận với Đại Tranh.
Nhưng cuối cùng, Chung Sơn với lực lượng không lớn hóa giải lẫn nhau mà xong, vận dụng đạo đế vương quá thuần thục.
Đại Tranh cũng còn có hai mươi mấy Tổ Tiên, Đại Tranh che giấu quá sâu.
85 cường giả Tổ Tiên tham chiến, còn không bao gồm những Tổ Tiên vây xem, không ngờ đến cuối cùng Đại Tranh không tổn thất gì? Thậm chí Kim Long số mệnh được thế bại Thánh, Thương Thiên Nhãn của Chung Sơn càng cướp được rất nhiều lực đồng nguyên từ Thiên Uy Nhãn.
Chung Sơn này thật là đáng sợ! Lúc này, không ai dám coi thường Chung Sơn, Thiên Chú Tử cũng không dám.
Tính kế cỡ này, quá khủng bố!
- Thiên Chú Tử, trở về nhắn cho Thiên Đạo Tử, lần sau nếu đến, đường đường chính chính mà đến! Chung Sơn quát.
Thiên Thần Tử bên cạnh quái dị nhìn Chung Sơn, nhưng cũng không nói gì.
Dưới khuôn mặt mờ ảo của Thiên Chú Tử, lúc này đang không ngừng thay đổi, Chung Sơn đang trào phúng Thiên Đạo Tử làm việc e dè?
- Người Thiên gia, trở về Thiên Châu! Thiên Chú Tử trầm giọng nói.
Nói rồi, phất tay, 31 Tổ Tiên Thiên gia theo Thiên Chú Tử hùng hổ đi về phía nam.
Thoáng cái, đoàn Tổ Tiên này cũng biến mất.
Thẳng đến khi chúng cường giả Thiên gia rời đi, các cường giả Đại Tranh mới thầm thở phào.
Đặc biệt là hai người Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ, hai người có trói buộc đành phải cùng tồn vong với Đại Tranh, hai người đều là Tổ Tiên, trước kia cũng là hạng quát tháo thiên hạ, trước giờ đánh bại không biết bao nhiêu cao thủ, sâu trong lòng có kiêu ngạo làm bọn họ không phục bất kỳ ai. Cho dù là Chung Sơn, trong lòng hai người vẫn không phục.
Nhưng sau chiến dịch này, lúc này hai người mới phát hiện mình yếu ớt.
Đứng trong đám hơn 80 Tổ Tiên, hai người mới phát hiện tầm nhìn của mình trước kia hẹp hòi thế nào, cũng phát hiện Đại Tranh hùng mạnh, Chung Sơn vĩ đại cỡ nào.
Xoay chuyển giữa mười mấy Tổ Tiên, mấy vị Thánh nhân, cuối cùng còn có thể thu lợi trong đó? Quần hùng thiên hạ, có ai làm được như thế? Hiện tại, Thánh Vương chỉ mới là Cổ Tiên, mới là Cổ Tiên thôi!
Hai người nhìn nhau, thiếu chút quên mất tu vi của Chung Sơn, nhưng chính tu vi này càng khiến hai người kinh sợ.
Cổ Tiên đã có thể như thế, vậy sau này đạt tới Tổ Tiên thì sao?
Không ai nghi ngờ tiềm lực của Chung Sơn, bởi vì mọi thứ đối với Thánh Vương hùng tài đại lược, tiềm lực chính là trò cười.
Tổ Tiên? Đại Tranh? Hai người lại một lần nữa nghiêm nghị kính nể Chung Sơn.
Dân chúng Đại Tranh hoan hô.
- Thánh Vương vạn vạn tuế....
Dân chúng hô to, thỏa lòng vui sướng.
Đám người Dịch Diễn cũng thả lỏng cõi lòng, mọi chuyện đã qua, thanh danh Đại Tranh khẳng định sẽ truyền khắp thiên hạ.
Thân Công Báo dẫn tới 8 Tổ Tiên vô cùng kích động nhìn Chung Sơn.
8 Tổ Tiên này vì cảm kích Thân Công Báo mà đến, hoàn toàn là nể mặt Thân Công Báo. Trước khi đến, dù mọi người miệng nói dễ nghe, nhưng trong lòng vẫn chưa yên, Thánh Vương sắp phục vụ này rốt cuộc có năng lực lớn đến mức nào?
Nếu như Thánh Vương này không ra sao, về sau vẫn đi theo Thân Công Báo, báo đáp ân ngày xưa.
Nhưng mà cảnh tượng này đã làm tảng đá đè nặng trong lòng 8 Tổ Tiên rơi xuống, nổ vang rền, Thánh Vương này quá lớn lối.
Nghênh chiến Thánh nhân? Đẩy lui cường giả hùng hồn? 8 Tổ Tiên? Cường giả xuất hiện chỗ này trước đó còn gấp 10 lần mình, Thánh Vương Đại Tranh ngạo nghễ đứng thẳng, lật tay hóa hiểm thành an?
8 Tổ Tiên không để ý kẻ địch của Đại Tranh mạnh cỡ nào, bởi vì mỗi một Tổ Tiên đều là hạng người ngạo thị thiên hạ, muốn thề trung thành? Vậy phải lấy ra bản lĩnh áp đảo mọi người mới được.
Chung Sơn đã làm được, dưới đạo đế vương, mượn lực đánh lực, nổi trội thiên hạ. 8 Tổ Tiên hiện tại gia nhập Đại Tranh sẽ không còn chỉ vì Thân Công Báo, càng là vì bản thân tiến lên cao.
/1254
|