Khi Kiếm Ngạo được mời tới, đằng xa, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã khai chiến với U Lam Thánh nhân.
Nguyên Thủy không nói nhiều như Mặc Tử, U Lam Thánh nhân rõ ràng ngoan cố không nghe, Nguyên Thủy muốn dùng phương pháp trực tiếp nhất để giải quyết mọi chuyện.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thánh nhân đại thế giới lâu năm, tuy rằng bởi vì ngã xuống sống lại mà mất đi Thánh vị, nhưng đến thế giới này, toàn bộ Thánh nhân đại thế giới mất đi Thánh vị, chỉ có thể so sánh nội tình. Nội tình của Nguyên Thủy cuối cùng mạnh hơn Mặc Tử không ít, càng có được Pháp bảo Nguyên Thủy Phiên mạnh mẽ.
Nguyên Thủy Phiên vung lên, thiên địa biến sắc.
Mặc Tử ra tay chỉ dâng lên biển mực mà thôi, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay, không chỉ mặt đất xuất hiện vô tận hỗn độn kiếm khí, bầu trời bao phủ hỗn độn khí, rồng hỗn độn cuồng bạo không ngừng quanh quanh lao về phía U Lam Thánh nhân.
Tấn công cuồng bạo đánh thẳng vào U Lam Đạo tràng.
Lúc trước, Mặc Tử chiến đấu với U Lam Thánh nhân, rất có phong phạm quân tử, hai người chiến đấu cố gắng không tổn thương vô tội, ít nhất Mặc Tử không muốn kết tử thù với U Lam Thánh nhân, lúc chiến đấu ra sức tránh xa U Lam Đạo tràng.
Còn Nguyên Thủy thì khác xa, Nguyên Thủy mặc kệ nhiều chuyện, ở trong mắt Nguyên Thủy, tất cả những kẻ trước mắt đều sớm là người chết.
U Lam Thánh nhân là gieo gió gặt bão, không có năng lực lại còn muốn thể hiện. Thánh vị, người có năng lực đoạt được, ngươi còn giữ không buông, vậy sẽ mang tới tai họa cho người bên cạnh ngươi.
Ầm....
Tiếng nổ lớn vang lên, U Lam Đạo tràng ầm ầm nổ tung, ngàn vạn đệ tử U Lam Đạo tràng chôn thân dưới hỗn độn kiếm khí.
- Nhãi con ngươi dám!
U Lam Thánh nhân giận dữ quát lên.
Lật tay, điều động lực đại thế thiên địa, nhưng phần lớn không gian thiên địa đã bị Nguyên Thủy chiếm lĩnh, U Lam Thánh nhân lập tức không thể ra tay toàn lực.
- Nhãi con? Không biết lớn nhỏ!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng.
Phụt!
U Lam Đạo tràng, 12 đệ tử của U Lam Thánh nhân miệng phun máu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn này quá mạnh mẽ, thực lực đã sớm không nhìn tới, thậm chí những đệ tử U Lam Đạo tràng còn sót lại muốn chạy trốn cũng không thoát ra được.
Ở trước mặt kẻ địch này, tất cả đều trở nên nửa bước khó đi, nhỏ bé như con kiến.
Người đại thế giới? Người đại thế giới đều mạnh như vậy sao? Sư tôn là Thánh nhân giới này, mà hắn căn bản không phải Thánh nhân, vì cái gì sư tôn cũng không địch lại?
Nhất thời, trong lòng đệ tử U Lam Đạo tràng tràn đầy kính sợ đại thế giới.
Vốn chỉ nghĩ đại thế giới là một cái thế giới ngang cấp với mình, hiện giờ xem ra, chênh lệch rất xa.
Chẳng lẽ lúc trước Mặc Tử nói đúng? Sư tôn ở giới này đạt đến Tổ Tiên đại viên mãn, tới đại thế giới dù có Thánh vị đặt trước mắt cũng không có tư cách thừa hưởng?
Ầm....
Lực đại thế thiên địa của lực lượng hung hăng va chạm với lực lượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Hư không nổ nát, ngàn vạn núi sông bị san bằng, sinh linh hủy diệt, lỗ đen bao phủ.
Lực lượng khổng lồ, làm cho mặt đất thật lâu không thể khôi phục.
Xa xa, chỗ Chung Sơn.
Kiếm Ngạo đi đến trước mặt Chung Sơn.
- Ngươi cũng muốn Thánh vị này?
Kiếm Ngạo nhàn nhạt nói.
- Không, Thánh vị giới này có lấy cũng vô dụng!
Chung Sơn lắc đầu.
- Ngươi muốn tru diệt Nguyên Thủy ở giới này?
Kiếm Ngạo lại hỏi.
- Nguyên Thủy đã vội vàng!
Chung Sơn nói.
- Vội vàng?
Chung Sơn gật đầu, bởi vì Chung Sơn thấy rõ, so với lần trước, vận số của Nguyên Thủy Thiên Tôn đã ít đi nhiều, hiện tại chỉ còn 1000 đoàn nguyên khí.
Vận số vừa hết, là lúc ngã xuống, cho nên Nguyên Thủy muốn thông qua mọi kỳ ngộ lấy được vận số, Thánh vị nơi này chính là một cái cơ hội, Nguyên Thủy nhất định phải lấy được Thánh vị.
- Chuyện nhanh sẽ không xong, chờ lát nữa, đợi đến lúc đó ngươi giúp một tay!
Chung Sơn nói.
- Được, ngươi đã có ý này, vậy Nguyên Thủy Phiên sẽ thành món Pháp bảo Thánh nhân thứ hai ta trả ngươi!
Kiếm Ngạo trịnh trọng gật đầu.
- Được!
Chung Sơn gật đầu.
Đằng xa, chiến đấu đột nhiên ngừng lại, lỗ đen nhanh chóng khôi phục, chậm rãi lộ ra người bên trong.
U Lam Đạo tràng bị hủy hoàn toàn, hiện tại chỉ còn sót lại mỗi mình U Tĩnh Tâm, những người khác đều ngã xuống. U Lam Thánh nhân góc áo vỡ nát, tóc tán loạn, đầy vẻ khiếp sợ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn không hề bị thương, đứng ở đó không nhúc nhích.
- Tại sao lại thế này? Tại sao lại thế này?
U Tĩnh Tâm hoảng sợ hô lên.
U Lam Đạo tràng diệt hết, chỉ còn lại mình và sư tôn? Sư tôn là Thánh nhân, điều động lực đại thế thiên địa! Tại sao lại thế này?
Có lẽ U Tĩnh Tâm ồn ào dẫn tới Nguyên Thủy Thiên Tôn chú ý, Nguyên Thủy Thiên Tôn mắt lạnh quét qua, rõ ràng nổi sát tâm đối với U Tĩnh Tâm.
Đối diện, trên trán U Lam Thánh nhân toát đầy mồ hôi.
Thua rồi? Điều động lực đại thế thiên địa, vậy mà vẫn thua? Tuy rằng thua không hoàn toàn, nhưng mà Thánh nhân điều động lực đại thế thiên địa cũng có hao tổn, tiếp tục như thế, nhất định sẽ bị người này giết chết.
U Lam Thánh nhân đang kinh sợ, bỗng nhiên nhìn thấy Nguyên Thủy nổi lên sát tâm đối với U Tĩnh Tâm.
- Được rồi!
U Lam Thánh nhân căm phẫn hét lớn.
Tiếng hét này dẫn tới ánh mắt của Nguyên Thủy.
- Ta có thể từ bỏ Thánh vị.
U Lam Thánh nhân bi phẫn nói.
Đường đường Thánh nhân bị bức đến mức này, trước kia là chuyện chưa bao giờ ngờ tới.
- Sư tôn, không được!
U Tĩnh Tâm hét lớn, trong lòng tràn đầy khuất nhục.
- Im miệng!
U Lam Thánh nhân quát. Khuất nhục? Mình là Thánh nhân, khuất nhục càng lớn hơn.
- Vậy mau lên đi!
Nguyên Thủy nhàn nhạt nói.
- Ta có thể từ bỏ Thánh vị, nhưng dù là ta bỏ qua Thánh vị, ngươi làm sao có được Thánh vị? Không có thiên đạo chứng thực, ngươi không có khả năng thành công!
U Lam Thánh nhân nói.
- Điều này không cần ngươi quan tâm!
Nguyên Thủy lạnh lùng nói.
Nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, sắc mặt U Lam Thánh nhân rất khó coi, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu. Lúc trước đánh bại Mặc Tử, U Lam Thánh nhân còn có vốn kiêu ngạo, nhưng sau khi đối mặt với Nguyên Thủy, U Lam Thánh nhân liền biết mình quá ngây thơ, còn cố chấp, khẳng định chỉ còn đường ngã xuống.
Hơn nữa, bởi vì mình cố chấp, dẫn tới đệ tử chết gần hết.
Oong!
U Lam Thánh nhân trong khuất nhục, dưới chân bỗng nhiên xuất hiện một cái Tế đàn thiên địa vòng tròn, như hư như thật, thiếu một phần nặng nề của Tế đàn thiên địa đại thế giới.
Tế đàn thiên địa xuất hiện, toàn thân U Lam Thánh nhân bao phủ trong ánh sáng lam, Tế đàn thiên địa cũng tỏa sáng màu lam chói mắt.
U Lam Thánh nhân luyến tiếc nhìn lại lần cuối cùng, từ bỏ Thánh vị? Thánh nhân nào lại chịu? Nhưng tình thế ép người, đành phải như thế.
Bùm!
U Lam Thánh nhân cắn răng một cái, đạp bước, Tế đàn thiên địa ầm ầm nổ tung.
Ầm....
Tế đàn Thánh nhân nổ tan, thiên địa rống to, tiếng vang to lớn vang vọng thiên địa. Nhất thời, trong Tổ Long Mật Cảnh, tràn đầy tiếng gầm thiên địa.
Vô số cường giả ngẩng đầu nhìn trời, còn bốn Thánh nhân khác trong Tổ Long Mật Cảnh cũng hít sâu một hơi.
Hiện tượng này, bốn Thánh nhân rõ ràng nhất, tự nguyện từ bỏ Thánh vị?
U Lam Thánh nhân, đó là người đứng đầu năm đại Thánh nhân, không ngờ lại là người đầu tiên bị ép từ bỏ Thánh vị? Rốt cuộc phía tây xảy ra chuyện gì?
Trong Tổ Long Mật Cảnh, người hiểu được thiên tượng này, đều rùng mình.
Trời gầm vang, không phải trời rên rỉ! Đó là Thánh nhân chủ động từ bỏ Thánh vị?
Nhất thời, trong Tổ Long Mật Cảnh, các cường giả đều đề phòng.
U Lam Thánh nhân từ bỏ Thánh vị, Tế đàn thiên địa nổ tung, đã thấy sắp tan biến.
Bỗng nhiên, Nguyên Thủy một chưởng đánh văng U Lam Thánh nhân, đạp bước đứng lên, trong tay lấy ra một quả cầu nhỏ, ném lên trời.
Tiếp đó, nhanh chóng đánh ra rất nhiều pháp quyết vào quả câu nhỏ. Bỗng nhiên quả cầu nhỏ tỏa ánh sáng tím, chậm rãi ngưng tụ thành một cung điện lớn.
Oong!
Thiên địa rung chuyển, từng đường thiên đạo hiện ra, một hai ba....
Trong nháy mắt, 1000 đường thiên đạo bao quanh cung điện màu tím, Tế đàn thiên địa sắp tan vỡ biến mất bỗng ngừng tiêu tan, tựa như bị 1000 đường thiên đạo cầm giữ.
U Lam bị Nguyên Thủy một chưởng đánh rơi khỏi Tế đàn thiên địa, nhìn 1000 đường thiên đạo bỗng nhiên xuất hiện, không khỏi kinh hãi.
- Không thể nào, thiên đạo tụ Thánh vị? Mạnh mẽ triệu hoán thiên đạo tụ Thánh vị? Sao lại thế được?
U Lam không thể tưởng tưởng hô lên.
Thánh vị xuất hiện, nhất định phải được thiên đạo thừa nhận,là tất cả thiên đạo. Cho dù là lúc U Lam còn là Thánh nhân, cũng không có khả năng triệu tập ra tất cả thiên đạo
Trong mắt U Lam Thánh nhân lóe lên kinh sợ, người đại thế giới mạnh như vậy sao?
- Sư tôn!
U Tĩnh Tâm lập tức nâng đỡ U Lam.
- Tử Tiêu Cung?
Xa xa, sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
Nguyên Thủy ném ra quả cầu nhỏ, chính là Tử Tiêu Cung mà Sắc Không lấy được lần trước, sao Chung Sơn không nhận ra?
Ầm!
Trong bầu trời, mây tụ dày đặc, dần dần hình thành một cái khe, khe nứt mở ra, lộ ra một con mắt to màu xanh nhạt.
- Thương Thiên Nhãn?
Lúc này U Lam có cảm giác chết lặng.
1000 thiên đạo hiện, Thánh nhân thoái vị, Tế đàn thiên địa chưa tiêu, còn dẫn đến tồn tại mạnh nhất thế giới này, Thương Thiên Nhãn.
Thương Thiên Nhãn không có ý thức, lúc này nhìn bên dưới, làm việc ấn theo quy củ.
Dưới chân Nguyên Thủy, Tế đàn thiên địa vỡ nát đột nhiên chậm rãi hợp lại, từ từ khôi phục.
Nguyên Thủy đứng trên Tế đàn thiên địa, toàn thân toát ra ánh sáng lam chói mắt, chiếu rọi ngàn vạn.
Khắp thiên địa bị nhuộm thành màu lam.
Lúc này sắc mặt U Lam rất khó coi, mình vừa bị bức rời chỗ, hắn liền thành Thánh?
- Sư tôn!
U Tĩnh Tâm cực độ nhục nhã, mặt đỏ lên, nhưng không làm gì được.
"Cường đạo" đại thế giới quá lợi hại.
- Chúng ta đi thôi!
U Lam nhàn nhạt nói.
- Vâng!
- Đi? Đi được hả?
Nguyên Thủy Thiên Tôn trên Tế đàn thiên địa bỗng nhiên cười lạnh.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại có được vận số, Thương Thiên Nhãn bên trên cung cấp vận số, nguy cơ đè trong lòng bỗng tan đi, thành Thánh? Đối với Thánh nhân đời trước ở đại thế giới thì chẳng là gì, hơn nữa, đây cũng chỉ là ngụy Thánh mà thôi.
Nếu là người khác, có lẽ phải điều chỉnh cảm ứng thiên địa một thời gian, còn Nguyên Thủy lại quen theo lối cũ, thoáng cái đã nắm giữ được, thậm chí còn hoàn mỹ hơn ở U Lam Thánh nhân.
Hào quang màu lam quanh người chợt tắt, Nguyên Thủy lạnh lùng nhìn hai thầy trò U Lam.
- Ta đã nhường ra Thánh vị, sao hả, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?
U Lam Thánh nhân vô cùng tức giận.
Nguyên Thủy không nói nhiều như Mặc Tử, U Lam Thánh nhân rõ ràng ngoan cố không nghe, Nguyên Thủy muốn dùng phương pháp trực tiếp nhất để giải quyết mọi chuyện.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thánh nhân đại thế giới lâu năm, tuy rằng bởi vì ngã xuống sống lại mà mất đi Thánh vị, nhưng đến thế giới này, toàn bộ Thánh nhân đại thế giới mất đi Thánh vị, chỉ có thể so sánh nội tình. Nội tình của Nguyên Thủy cuối cùng mạnh hơn Mặc Tử không ít, càng có được Pháp bảo Nguyên Thủy Phiên mạnh mẽ.
Nguyên Thủy Phiên vung lên, thiên địa biến sắc.
Mặc Tử ra tay chỉ dâng lên biển mực mà thôi, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay, không chỉ mặt đất xuất hiện vô tận hỗn độn kiếm khí, bầu trời bao phủ hỗn độn khí, rồng hỗn độn cuồng bạo không ngừng quanh quanh lao về phía U Lam Thánh nhân.
Tấn công cuồng bạo đánh thẳng vào U Lam Đạo tràng.
Lúc trước, Mặc Tử chiến đấu với U Lam Thánh nhân, rất có phong phạm quân tử, hai người chiến đấu cố gắng không tổn thương vô tội, ít nhất Mặc Tử không muốn kết tử thù với U Lam Thánh nhân, lúc chiến đấu ra sức tránh xa U Lam Đạo tràng.
Còn Nguyên Thủy thì khác xa, Nguyên Thủy mặc kệ nhiều chuyện, ở trong mắt Nguyên Thủy, tất cả những kẻ trước mắt đều sớm là người chết.
U Lam Thánh nhân là gieo gió gặt bão, không có năng lực lại còn muốn thể hiện. Thánh vị, người có năng lực đoạt được, ngươi còn giữ không buông, vậy sẽ mang tới tai họa cho người bên cạnh ngươi.
Ầm....
Tiếng nổ lớn vang lên, U Lam Đạo tràng ầm ầm nổ tung, ngàn vạn đệ tử U Lam Đạo tràng chôn thân dưới hỗn độn kiếm khí.
- Nhãi con ngươi dám!
U Lam Thánh nhân giận dữ quát lên.
Lật tay, điều động lực đại thế thiên địa, nhưng phần lớn không gian thiên địa đã bị Nguyên Thủy chiếm lĩnh, U Lam Thánh nhân lập tức không thể ra tay toàn lực.
- Nhãi con? Không biết lớn nhỏ!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng.
Phụt!
U Lam Đạo tràng, 12 đệ tử của U Lam Thánh nhân miệng phun máu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn này quá mạnh mẽ, thực lực đã sớm không nhìn tới, thậm chí những đệ tử U Lam Đạo tràng còn sót lại muốn chạy trốn cũng không thoát ra được.
Ở trước mặt kẻ địch này, tất cả đều trở nên nửa bước khó đi, nhỏ bé như con kiến.
Người đại thế giới? Người đại thế giới đều mạnh như vậy sao? Sư tôn là Thánh nhân giới này, mà hắn căn bản không phải Thánh nhân, vì cái gì sư tôn cũng không địch lại?
Nhất thời, trong lòng đệ tử U Lam Đạo tràng tràn đầy kính sợ đại thế giới.
Vốn chỉ nghĩ đại thế giới là một cái thế giới ngang cấp với mình, hiện giờ xem ra, chênh lệch rất xa.
Chẳng lẽ lúc trước Mặc Tử nói đúng? Sư tôn ở giới này đạt đến Tổ Tiên đại viên mãn, tới đại thế giới dù có Thánh vị đặt trước mắt cũng không có tư cách thừa hưởng?
Ầm....
Lực đại thế thiên địa của lực lượng hung hăng va chạm với lực lượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Hư không nổ nát, ngàn vạn núi sông bị san bằng, sinh linh hủy diệt, lỗ đen bao phủ.
Lực lượng khổng lồ, làm cho mặt đất thật lâu không thể khôi phục.
Xa xa, chỗ Chung Sơn.
Kiếm Ngạo đi đến trước mặt Chung Sơn.
- Ngươi cũng muốn Thánh vị này?
Kiếm Ngạo nhàn nhạt nói.
- Không, Thánh vị giới này có lấy cũng vô dụng!
Chung Sơn lắc đầu.
- Ngươi muốn tru diệt Nguyên Thủy ở giới này?
Kiếm Ngạo lại hỏi.
- Nguyên Thủy đã vội vàng!
Chung Sơn nói.
- Vội vàng?
Chung Sơn gật đầu, bởi vì Chung Sơn thấy rõ, so với lần trước, vận số của Nguyên Thủy Thiên Tôn đã ít đi nhiều, hiện tại chỉ còn 1000 đoàn nguyên khí.
Vận số vừa hết, là lúc ngã xuống, cho nên Nguyên Thủy muốn thông qua mọi kỳ ngộ lấy được vận số, Thánh vị nơi này chính là một cái cơ hội, Nguyên Thủy nhất định phải lấy được Thánh vị.
- Chuyện nhanh sẽ không xong, chờ lát nữa, đợi đến lúc đó ngươi giúp một tay!
Chung Sơn nói.
- Được, ngươi đã có ý này, vậy Nguyên Thủy Phiên sẽ thành món Pháp bảo Thánh nhân thứ hai ta trả ngươi!
Kiếm Ngạo trịnh trọng gật đầu.
- Được!
Chung Sơn gật đầu.
Đằng xa, chiến đấu đột nhiên ngừng lại, lỗ đen nhanh chóng khôi phục, chậm rãi lộ ra người bên trong.
U Lam Đạo tràng bị hủy hoàn toàn, hiện tại chỉ còn sót lại mỗi mình U Tĩnh Tâm, những người khác đều ngã xuống. U Lam Thánh nhân góc áo vỡ nát, tóc tán loạn, đầy vẻ khiếp sợ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn không hề bị thương, đứng ở đó không nhúc nhích.
- Tại sao lại thế này? Tại sao lại thế này?
U Tĩnh Tâm hoảng sợ hô lên.
U Lam Đạo tràng diệt hết, chỉ còn lại mình và sư tôn? Sư tôn là Thánh nhân, điều động lực đại thế thiên địa! Tại sao lại thế này?
Có lẽ U Tĩnh Tâm ồn ào dẫn tới Nguyên Thủy Thiên Tôn chú ý, Nguyên Thủy Thiên Tôn mắt lạnh quét qua, rõ ràng nổi sát tâm đối với U Tĩnh Tâm.
Đối diện, trên trán U Lam Thánh nhân toát đầy mồ hôi.
Thua rồi? Điều động lực đại thế thiên địa, vậy mà vẫn thua? Tuy rằng thua không hoàn toàn, nhưng mà Thánh nhân điều động lực đại thế thiên địa cũng có hao tổn, tiếp tục như thế, nhất định sẽ bị người này giết chết.
U Lam Thánh nhân đang kinh sợ, bỗng nhiên nhìn thấy Nguyên Thủy nổi lên sát tâm đối với U Tĩnh Tâm.
- Được rồi!
U Lam Thánh nhân căm phẫn hét lớn.
Tiếng hét này dẫn tới ánh mắt của Nguyên Thủy.
- Ta có thể từ bỏ Thánh vị.
U Lam Thánh nhân bi phẫn nói.
Đường đường Thánh nhân bị bức đến mức này, trước kia là chuyện chưa bao giờ ngờ tới.
- Sư tôn, không được!
U Tĩnh Tâm hét lớn, trong lòng tràn đầy khuất nhục.
- Im miệng!
U Lam Thánh nhân quát. Khuất nhục? Mình là Thánh nhân, khuất nhục càng lớn hơn.
- Vậy mau lên đi!
Nguyên Thủy nhàn nhạt nói.
- Ta có thể từ bỏ Thánh vị, nhưng dù là ta bỏ qua Thánh vị, ngươi làm sao có được Thánh vị? Không có thiên đạo chứng thực, ngươi không có khả năng thành công!
U Lam Thánh nhân nói.
- Điều này không cần ngươi quan tâm!
Nguyên Thủy lạnh lùng nói.
Nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, sắc mặt U Lam Thánh nhân rất khó coi, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu. Lúc trước đánh bại Mặc Tử, U Lam Thánh nhân còn có vốn kiêu ngạo, nhưng sau khi đối mặt với Nguyên Thủy, U Lam Thánh nhân liền biết mình quá ngây thơ, còn cố chấp, khẳng định chỉ còn đường ngã xuống.
Hơn nữa, bởi vì mình cố chấp, dẫn tới đệ tử chết gần hết.
Oong!
U Lam Thánh nhân trong khuất nhục, dưới chân bỗng nhiên xuất hiện một cái Tế đàn thiên địa vòng tròn, như hư như thật, thiếu một phần nặng nề của Tế đàn thiên địa đại thế giới.
Tế đàn thiên địa xuất hiện, toàn thân U Lam Thánh nhân bao phủ trong ánh sáng lam, Tế đàn thiên địa cũng tỏa sáng màu lam chói mắt.
U Lam Thánh nhân luyến tiếc nhìn lại lần cuối cùng, từ bỏ Thánh vị? Thánh nhân nào lại chịu? Nhưng tình thế ép người, đành phải như thế.
Bùm!
U Lam Thánh nhân cắn răng một cái, đạp bước, Tế đàn thiên địa ầm ầm nổ tung.
Ầm....
Tế đàn Thánh nhân nổ tan, thiên địa rống to, tiếng vang to lớn vang vọng thiên địa. Nhất thời, trong Tổ Long Mật Cảnh, tràn đầy tiếng gầm thiên địa.
Vô số cường giả ngẩng đầu nhìn trời, còn bốn Thánh nhân khác trong Tổ Long Mật Cảnh cũng hít sâu một hơi.
Hiện tượng này, bốn Thánh nhân rõ ràng nhất, tự nguyện từ bỏ Thánh vị?
U Lam Thánh nhân, đó là người đứng đầu năm đại Thánh nhân, không ngờ lại là người đầu tiên bị ép từ bỏ Thánh vị? Rốt cuộc phía tây xảy ra chuyện gì?
Trong Tổ Long Mật Cảnh, người hiểu được thiên tượng này, đều rùng mình.
Trời gầm vang, không phải trời rên rỉ! Đó là Thánh nhân chủ động từ bỏ Thánh vị?
Nhất thời, trong Tổ Long Mật Cảnh, các cường giả đều đề phòng.
U Lam Thánh nhân từ bỏ Thánh vị, Tế đàn thiên địa nổ tung, đã thấy sắp tan biến.
Bỗng nhiên, Nguyên Thủy một chưởng đánh văng U Lam Thánh nhân, đạp bước đứng lên, trong tay lấy ra một quả cầu nhỏ, ném lên trời.
Tiếp đó, nhanh chóng đánh ra rất nhiều pháp quyết vào quả câu nhỏ. Bỗng nhiên quả cầu nhỏ tỏa ánh sáng tím, chậm rãi ngưng tụ thành một cung điện lớn.
Oong!
Thiên địa rung chuyển, từng đường thiên đạo hiện ra, một hai ba....
Trong nháy mắt, 1000 đường thiên đạo bao quanh cung điện màu tím, Tế đàn thiên địa sắp tan vỡ biến mất bỗng ngừng tiêu tan, tựa như bị 1000 đường thiên đạo cầm giữ.
U Lam bị Nguyên Thủy một chưởng đánh rơi khỏi Tế đàn thiên địa, nhìn 1000 đường thiên đạo bỗng nhiên xuất hiện, không khỏi kinh hãi.
- Không thể nào, thiên đạo tụ Thánh vị? Mạnh mẽ triệu hoán thiên đạo tụ Thánh vị? Sao lại thế được?
U Lam không thể tưởng tưởng hô lên.
Thánh vị xuất hiện, nhất định phải được thiên đạo thừa nhận,là tất cả thiên đạo. Cho dù là lúc U Lam còn là Thánh nhân, cũng không có khả năng triệu tập ra tất cả thiên đạo
Trong mắt U Lam Thánh nhân lóe lên kinh sợ, người đại thế giới mạnh như vậy sao?
- Sư tôn!
U Tĩnh Tâm lập tức nâng đỡ U Lam.
- Tử Tiêu Cung?
Xa xa, sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.
Nguyên Thủy ném ra quả cầu nhỏ, chính là Tử Tiêu Cung mà Sắc Không lấy được lần trước, sao Chung Sơn không nhận ra?
Ầm!
Trong bầu trời, mây tụ dày đặc, dần dần hình thành một cái khe, khe nứt mở ra, lộ ra một con mắt to màu xanh nhạt.
- Thương Thiên Nhãn?
Lúc này U Lam có cảm giác chết lặng.
1000 thiên đạo hiện, Thánh nhân thoái vị, Tế đàn thiên địa chưa tiêu, còn dẫn đến tồn tại mạnh nhất thế giới này, Thương Thiên Nhãn.
Thương Thiên Nhãn không có ý thức, lúc này nhìn bên dưới, làm việc ấn theo quy củ.
Dưới chân Nguyên Thủy, Tế đàn thiên địa vỡ nát đột nhiên chậm rãi hợp lại, từ từ khôi phục.
Nguyên Thủy đứng trên Tế đàn thiên địa, toàn thân toát ra ánh sáng lam chói mắt, chiếu rọi ngàn vạn.
Khắp thiên địa bị nhuộm thành màu lam.
Lúc này sắc mặt U Lam rất khó coi, mình vừa bị bức rời chỗ, hắn liền thành Thánh?
- Sư tôn!
U Tĩnh Tâm cực độ nhục nhã, mặt đỏ lên, nhưng không làm gì được.
"Cường đạo" đại thế giới quá lợi hại.
- Chúng ta đi thôi!
U Lam nhàn nhạt nói.
- Vâng!
- Đi? Đi được hả?
Nguyên Thủy Thiên Tôn trên Tế đàn thiên địa bỗng nhiên cười lạnh.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại có được vận số, Thương Thiên Nhãn bên trên cung cấp vận số, nguy cơ đè trong lòng bỗng tan đi, thành Thánh? Đối với Thánh nhân đời trước ở đại thế giới thì chẳng là gì, hơn nữa, đây cũng chỉ là ngụy Thánh mà thôi.
Nếu là người khác, có lẽ phải điều chỉnh cảm ứng thiên địa một thời gian, còn Nguyên Thủy lại quen theo lối cũ, thoáng cái đã nắm giữ được, thậm chí còn hoàn mỹ hơn ở U Lam Thánh nhân.
Hào quang màu lam quanh người chợt tắt, Nguyên Thủy lạnh lùng nhìn hai thầy trò U Lam.
- Ta đã nhường ra Thánh vị, sao hả, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?
U Lam Thánh nhân vô cùng tức giận.
/1254
|