Chung Sơn đạp trên không trung.
Một cái hắc động thật lớn vờn quanh Chung Sơn, cái hắc động này không phải là hư không bể tan tành, một cái thế giới khác mà là cửa vào một cái thế giới khác.
Tất cả mọi người hiểu được, đó là thế giới của Chung Sơn, cũng chính là Thần giới.
Cửa vào Thần giới mở rộng ra, vô tận thiên địa pháp tắc, quỹ tích thiên đạo bị U Lam Thánh nhân nhanh chóng rút ra hơn nữa quán thâu vào bên trong Thần giới.
Ùng ùng!
Thiên đạo bị rút ra, cả Tổ Long Mật Cảnh cũng rối loạn lên, thiên địa biến thành không hề ổn định nữa, ít nhất, cả thiên hạ này, thiên hôn địa ám, cát bay đá chạy. Mặt trời cũng ảm nhiên thất sắc, hóa thành màu xám tro, mất đi quang hoa.
Phương đông, quần hùng đang xắn tay áo lên, chờ chực Tổ Long thức tỉnh từ trong biển, biến hóa đột nhiên để cho tất cả mọi người nhướng mày.
Trước quân trận của Đại Tần, Doanh ngẩng đầu nhìn trời, nhìn vô số long mạch lao ra từ cả vùng đất, nhìn mặt trời bỗng nhiên lờ mờ. Hai mắt khẽ híp một cái.
- Thiên đế, Hồng Quân đã bị Chung Sơn hấp dẫn về hướng tây!
Bạch Khởi khom người nói.
Doanh chưa trả lời Bạch Khởi, mà cứ nhìn trên trời như vậy.
- Thiên đế, đây là lấy thiên đạo ra, là truyền tới từ phía tây, hẳn là Chung Sơn gây nên.
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Chung Sơn?
Doanh khe khẽ trầm mặc.
- Như Thiên đế đoán, Chung Sơn đích xác là người cường đại, Đại Tần ta mỗi lần thu hoạch, Chung Sơn cũng có thể thắng lợi trở về, một lần so sánh với một lần khẩu vị lớn hơn, lần này càng . . . Không nghĩ tới a.
Quỷ Cốc Tử thở dài nói.
- Ừm!
Doanh gật đầu.
- Khó trách Chung Sơn dễ buông tha Tổ Long như thế, nguyên lai hắn tính toán cũng không nhỏ!
Lã Bất Vi một bên trầm giọng nói.
- Tổ Long sắp xuất thế, an tâm đối mặt Tổ Long đi!
Doanh thản nhiên nói.
- Rõ!
Nơi xa, trong một sơn cốc khác.
Thái Nhất cũng nhìn mặt trời bỗng nhiên lờ mờ, hai mắt híp lại.
- Bẩm Thần Hoàng, Hồng Quân đã đi tới phía tây.
Một Hắc bào nhân đi tới phía sau Thái Nhất.
- Trẫm đã xem thường anh hùng thiên hạ này.
Thái Nhất hít sâu một cái nói. Bất quá đang khi nói chuyện, trong đôi mắt vẫn phóng xạ ra một cổ lệ mang như cũ.
- Thần Hoàng, đi phía tây chúng ta là không còn kịp rồi, chỉ có thể suy nghĩ Tổ Long! Đáng tiếc, Nhân Tôn tâm tình không tốt, không thể tiến đến giành trước Đại Tần một bước.
Hắc bào nhân lắc lắc đầu nói.
- Nhân Tôn? Hừ, U Minh tiên sinh không cần giải vây cho Nhân Tôn, chuyện lần trước trẫm còn không có xử lý hắn, cùng Quỷ Xa đem chuyện làm cho hỏng bét, ách . . .
Thái Nhất nói tới đó liền nói không được nữa.
Thật mất thể diện, Nhân Tôn cùng Quỷ Xa chẳng những bị cởi hết quần áo, càng bị nhục nhã viết ngữ điệu ác độc như thế, thế cho nên khi mọi người tìm được bọn họ nhất thời cũng không dám tỏ ra quen biết, càng không quen biết nhau, sau khi tỉnh lại hai người xấu hổ và giận dữ nôn ra máu, cảnh giới hạ thấp, trọng thương tránh về Nam Châu.
- Nhân Tôn bọn họ đã nhận được trừng phạt lớn nhất!
U Minh tiên sinh nói.
- Tốt lắm, không đề cập tới bọn họ, Tổ Long lập tức xuất thế, ngưng thần mà đợi!
Thái Nhất trầm giọng nói.
- Rõ!
Mọi người lập tức đáp.
Thiên Chú Tử, Mặc Tử . . . Chư hùng rối rít ngưng thần mà đợi. Tổ Long sắp xuất hiện, cho dù cái thế giới này hỏng mất cũng không sao cả.
Phía tây Tổ Long Mật .
Trong thần giới, Thiên Phạt Nhãn tham lam nuốt thiên đạo Thánh nhân trở mặt trộm lấy cũng không lâu lắm, mười thiên đạo biến mất, Tổ Long Mật Cảnh bỗng nhiên cũng bởi vì mười thiên đạo biến mất mà biến thành không ổn định, thiên địa chợt biến, nhật nguyệt không sáng, tinh thần lờ mờ. Thế giới thăng bằng bị phá vỡ triệt để.
Mà ở Đông Thắng Thần Châu đại thế giới, có rất nhiều người không dám tiến vào Tổ Long Mật Cảnh, còn đang ngắm nhìn, trong chuyện này bao gồm cả Di Thiên Thánh nhân.
Di Thiên Thánh nhân đứng ở trong sơn cốc, nhìn lên trên bầu trời.
Trong lúc nhất thời, Đông Thắng Thần Châu đều là ảo ảnh, vô cùng vô tận, không gian lại càng khe khẽ đong đưa. Thật giống như trời sập.
Hai mắt Di Thiên Thánh nhân nhíu lại, trong mắt lóe lên một tia hối hận, một tia may mắn.
Hối hận không thể nhìn thấy bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, may mắn là không ngờ chiến đấu bên trong kịch liệt như thế, tới mức thế giới cũng sắp sụp đổ. Cũng may chính mình không có đi vào. Chung Sơn tự nhiên không biết ý nghĩ của Di Thiên Thánh nhân.
- Tiếp tục!
Chung Sơn quát lên.
- Rõ!
U Lam Thánh nhân nhanh chóng điều động đại thế lực của thiên địa.
Phía đông, Tổ Long thức tỉnh, Thương Thiên Nhãn ở phía đông đã biến mất trong hoảng sợ.
Bởi vì, Thương Thiên Nhãn cũng cảm nhận được biến đổi lớn đến từ phía tây, trộm lấy thiên đạo, đại sự như thế, tự nhiên phải lấy hủy diệt làm đại giá.
Nhưng sự tức giận của Thương Thiên Nhãn không cách nào phát tiết ra, bởi vì, phía tây có thi thể Thánh nhân tồn tại, chặt đứt sự phủ xuống của Thiên Sổ Chi Nhãn.
Ầm!
Cơn giận của thương thiên, lại không thể làm gì, một nhóm người này của Chung Sơn đã đạt đến trình độ để cho trời không cách nào làm gì.
Mười, hai mươi, năm mươi, 100 thiên đạo, thiên đạo Chung Sơn lấy ra càng ngày càng nhiều, cả Tổ Long Mật Cảnh trở nên càng ngày càng hoang vu, thảm thực vật phía trên cả vùng đất khô héo, núi đá hóa thành cát.
Chỉ có nửa ngày, thiên địa tứ phương, vô tận cái khe thời không hiện ra, thế giới càng ngày càng hỗn loạn, càng ngày càng không bình tĩnh.
Bốn trăm thiên đạo.
Nửa ngày thời gian, đã bốn trăm thiên đạo.
Mặc dù bản vị dưới chân U Lam Thánh nhân càng ngày càng yếu, nhưng U Lam Thánh nhân vẫn tiếp tục ra sức lấy thiên đạo ra. Đồng thời, vô cùng kính nể nhìn Chung Sơn.
Bốn phía cuồng phong gào thét, cũng may tất cả mọi người đều có tu vi không thấp, cuồng phong cường đại hơn nữa không ảnh hưởng được mọi người.
Ầm!
Bỗng nhiên, một cổ cuồng phong bén nhọn từ phía đông thổi qua.
Độ mạnh của cỗ cuồng phong này khiến cho hư không cũng rung động một trận.
Quần thần Đại Tranh trong lòng cả kinh, không khỏi đề phòng.
Chỉ thấy giữa không trung, giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân áo bào xanh.
Áo bào xanh cực kỳ hoa lệ, thậm chí có gắn viền vàng hoa mỹ. Trong tay nam tử cầm một thanh trường kiếm màu xanh, diện mục mơ hồ, chỗ trán loáng thoáng có một chữ "Tạp" nhàn nhạt.
- Hồng Quân!
Rất nhiều người trong quần thần Đại Tranh mặt liền biến sắc.
Hồng Quân đối diện Chung Sơn, không có thả ra khí thế cường đại, nhưng tên của hắn chính là một áp bách to lớn, áp bách cho nhiều người không cách nào hô hấp.
- U Lam, ngươi làm gì? Còn không tiếp tục!
Chung Sơn quát khẽ.
- Vâng, vâng!
U Lam Thánh nhân ngẩn người, bị Chung Sơn thức tỉnh, tiếp tục lấy lực lượng thiên đạo ra.
Cửa vào Thần giới dời đến sau lưng Chung Sơn, để U Lam Thánh nhân tiếp tục làm.
Chung Sơn nhìn Hồng Quân với bộ mặt mơ hồ ở đối diện, Hồng Quân cũng nhìn về phía Chung Sơn.
Hô!
Một đám Tổ Tiên của Đại Tranh nhất thời bay lên trời, hộ vệ Chung Sơn. Đều nắm vũ khí của mình lên. Nhìn Hồng Quân vô cùng khẩn trương.
Không nói tới danh tiếng của Hồng Quân, chính là một màn chiến Nguyên Thủy đoạn thời gian trước đã để cho tất cả mọi người tràn đầy rung động tuyệt đối.
Hồng Quân đến, cũng không nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp trước. Mà là bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời. Nhìn về Thương Thiên Nhãn như có như không kia, mà trọng yếu hơn là thi thể Thánh nhân trong con mắt của Thương Thiên Nhãn.
Một tồn tại cường đại có thể cắt đứt quyền nắm giữ của Thương Thiên Nhãn. Thi thể? Cũng là thi thể?
Hồng Quân khe khẽ một trận trầm mặc, bởi vì căn bản mà nói, chính mình vốn cũng là một cỗ thi thể, mà cỗ thi thể trên bầu trời kia càng thêm thuần túy.
Hồng Quân ngược lại nhìn về Thi tiên sinh ở phía dưới.
Thi tiên sinh tay cầm Linh Đang, dáng vẻ bất động.
- Táng gia? Đáng tiếc xuất hiện quá muộn!
Hồng Quân bỗng nhiên lẩm bẩm.
Thi tiên sinh từ đầu đến cuối cũng không nói gì, chỉ có lạnh lùng nhìn Hồng Quân.
Tiếp theo, Hồng Quân mới nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp.
Liếc nhìn lại, Kim Bằng, Huyễn Cơ cùng Ngụy Quỳ Nhi che ở phía trước Tạo Hóa Ngọc Điệp.
Hồng Quân lẳng lặng nhìn thoáng qua Tạo Hóa Ngọc Điệp, liền không để ý tới nữa, mà là nhìn về phía Huyễn Cơ cùng Quỳ Nhi.
- Nguồn gốc của vạn ác? Bàn Cổ Phiên lực?
Hồng Quân hơi trầm ngâm, nói.
Cuối cùng, Hồng Quân đối diện với Chung Sơn.
Hồng Quân tự nhiên hiểu được, đứng đầu của một nhóm người này, chính là Chung Sơn.
Bất quá, thái độ của Hồng Quân cực kỳ kỳ quái. Thật giống như mục đích tới đây cũng không phải ở Tạo Hóa Ngọc Điệp, một chút cũng không có quá chú ý tới Tạo Hóa Ngọc Điệp trong tay Kim Bằng.
Cách khoảng cách rất xa nhìn Chung Sơn chăm chú một hồi..
Chung Sơn cũng cẩn thận đề phòng Hồng Quân, Chung Sơn hiểu được, mình cùng Hồng Quân căn bản không có giao tiếp gì, trừ phi hắn có thể suy tính ra xuất xứ của mình, nghĩ đến rất không có khả năng, bởi vì Hồng Châu Tử của chính mình kia, thật giống như không yếu hơn pháp bảo của Hồng Quân. Ban đầu, Hồng Châu Tử mang chính mình tới đại thế giới, càng giống như vì tránh né Hồng Quân, tự nhiên càng bí mật càng tốt.
Nếu là ở trên lực lượng, không lấy ra thực lực để cho Hồng Quân coi trọng, Hồng Quân căn bản sẽ không để ý tới, càng sẽ xuất thủ mạt sát.
Quả nhiên, lúc Chung Sơn hết sức hết sức, Hồng Quân đã ra tay.
Chung Sơn thấy, một trận thanh quang bao phủ chung quanh Hồng Quân, tiếp theo, phía sau Hồng Quân bỗng nhiên xuất hiện ba đạo ảnh chồng lên.
Tổng cộng ba đạo, thật giống như trong nháy mắt Hồng Quân dầy thêm gấp bốn. Không đúng, không phải là dầy gấp bốn.
- Nhất khí hóa tam thanh?
Vương Khô kinh ngạc nói.
- Không đúng, nhất khí hóa tam thanh không có cái hiệu quả này!
Thân Công Báo lập tức nói.
Chỉ thấy, phía sau Hồng Quân bỗng nhiên xuất hiện ba thân ảnh, ba thân ảnh khe khẽ mở ra, xếp thành một hàng thẳng tắp đứng ở phía sau Hồng Quân.
Ba người, thật giống như đúc ra từ một khuôn với Hồng Quân, giống nhau như đúc, khác biệt duy nhất là ở trên trán của mỗi người đều có một đường thẳng!
Mà bản thể Hồng Quân lại là chữ "Tạp".
- Nguyên Thủy đã đoán sai, Hồng Quân nhất thủy tam khai, cũng không phải là sinh ra một lần nữa, mà là một mình bản thân Hồng Quân, có thể sinh ra ba bộ thân thể?
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
Hồng Quân lật tay, Thanh Bình Kiếm cầm trong tay giao cho phân thân bên tay phải.
Hồng Quân phân thân kia nhận lấy Thanh Bình Kiếm, đạp bước ra ngoài, thật giống như muốn chém giết mọi người.
Hồng Quân xuất thủ? Da đầu của một đám Cổ Tiên tê dại một trận. Mình mới gia nhập Đại Tranh bao lâu? Từng tưởng tượng chính mình gia nhập Đại Tranh nhất định phải tham gia vô số chiến đấu, đối mặt vô số cao thủ, ai có thể nghĩ đến, lúc này mới không được mấy năm, đã phải chiến đấu cùng Hồng Quân? Đây là Hồng Quân a! Có tính sai hay không?
Một cái hắc động thật lớn vờn quanh Chung Sơn, cái hắc động này không phải là hư không bể tan tành, một cái thế giới khác mà là cửa vào một cái thế giới khác.
Tất cả mọi người hiểu được, đó là thế giới của Chung Sơn, cũng chính là Thần giới.
Cửa vào Thần giới mở rộng ra, vô tận thiên địa pháp tắc, quỹ tích thiên đạo bị U Lam Thánh nhân nhanh chóng rút ra hơn nữa quán thâu vào bên trong Thần giới.
Ùng ùng!
Thiên đạo bị rút ra, cả Tổ Long Mật Cảnh cũng rối loạn lên, thiên địa biến thành không hề ổn định nữa, ít nhất, cả thiên hạ này, thiên hôn địa ám, cát bay đá chạy. Mặt trời cũng ảm nhiên thất sắc, hóa thành màu xám tro, mất đi quang hoa.
Phương đông, quần hùng đang xắn tay áo lên, chờ chực Tổ Long thức tỉnh từ trong biển, biến hóa đột nhiên để cho tất cả mọi người nhướng mày.
Trước quân trận của Đại Tần, Doanh ngẩng đầu nhìn trời, nhìn vô số long mạch lao ra từ cả vùng đất, nhìn mặt trời bỗng nhiên lờ mờ. Hai mắt khẽ híp một cái.
- Thiên đế, Hồng Quân đã bị Chung Sơn hấp dẫn về hướng tây!
Bạch Khởi khom người nói.
Doanh chưa trả lời Bạch Khởi, mà cứ nhìn trên trời như vậy.
- Thiên đế, đây là lấy thiên đạo ra, là truyền tới từ phía tây, hẳn là Chung Sơn gây nên.
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Chung Sơn?
Doanh khe khẽ trầm mặc.
- Như Thiên đế đoán, Chung Sơn đích xác là người cường đại, Đại Tần ta mỗi lần thu hoạch, Chung Sơn cũng có thể thắng lợi trở về, một lần so sánh với một lần khẩu vị lớn hơn, lần này càng . . . Không nghĩ tới a.
Quỷ Cốc Tử thở dài nói.
- Ừm!
Doanh gật đầu.
- Khó trách Chung Sơn dễ buông tha Tổ Long như thế, nguyên lai hắn tính toán cũng không nhỏ!
Lã Bất Vi một bên trầm giọng nói.
- Tổ Long sắp xuất thế, an tâm đối mặt Tổ Long đi!
Doanh thản nhiên nói.
- Rõ!
Nơi xa, trong một sơn cốc khác.
Thái Nhất cũng nhìn mặt trời bỗng nhiên lờ mờ, hai mắt híp lại.
- Bẩm Thần Hoàng, Hồng Quân đã đi tới phía tây.
Một Hắc bào nhân đi tới phía sau Thái Nhất.
- Trẫm đã xem thường anh hùng thiên hạ này.
Thái Nhất hít sâu một cái nói. Bất quá đang khi nói chuyện, trong đôi mắt vẫn phóng xạ ra một cổ lệ mang như cũ.
- Thần Hoàng, đi phía tây chúng ta là không còn kịp rồi, chỉ có thể suy nghĩ Tổ Long! Đáng tiếc, Nhân Tôn tâm tình không tốt, không thể tiến đến giành trước Đại Tần một bước.
Hắc bào nhân lắc lắc đầu nói.
- Nhân Tôn? Hừ, U Minh tiên sinh không cần giải vây cho Nhân Tôn, chuyện lần trước trẫm còn không có xử lý hắn, cùng Quỷ Xa đem chuyện làm cho hỏng bét, ách . . .
Thái Nhất nói tới đó liền nói không được nữa.
Thật mất thể diện, Nhân Tôn cùng Quỷ Xa chẳng những bị cởi hết quần áo, càng bị nhục nhã viết ngữ điệu ác độc như thế, thế cho nên khi mọi người tìm được bọn họ nhất thời cũng không dám tỏ ra quen biết, càng không quen biết nhau, sau khi tỉnh lại hai người xấu hổ và giận dữ nôn ra máu, cảnh giới hạ thấp, trọng thương tránh về Nam Châu.
- Nhân Tôn bọn họ đã nhận được trừng phạt lớn nhất!
U Minh tiên sinh nói.
- Tốt lắm, không đề cập tới bọn họ, Tổ Long lập tức xuất thế, ngưng thần mà đợi!
Thái Nhất trầm giọng nói.
- Rõ!
Mọi người lập tức đáp.
Thiên Chú Tử, Mặc Tử . . . Chư hùng rối rít ngưng thần mà đợi. Tổ Long sắp xuất hiện, cho dù cái thế giới này hỏng mất cũng không sao cả.
Phía tây Tổ Long Mật .
Trong thần giới, Thiên Phạt Nhãn tham lam nuốt thiên đạo Thánh nhân trở mặt trộm lấy cũng không lâu lắm, mười thiên đạo biến mất, Tổ Long Mật Cảnh bỗng nhiên cũng bởi vì mười thiên đạo biến mất mà biến thành không ổn định, thiên địa chợt biến, nhật nguyệt không sáng, tinh thần lờ mờ. Thế giới thăng bằng bị phá vỡ triệt để.
Mà ở Đông Thắng Thần Châu đại thế giới, có rất nhiều người không dám tiến vào Tổ Long Mật Cảnh, còn đang ngắm nhìn, trong chuyện này bao gồm cả Di Thiên Thánh nhân.
Di Thiên Thánh nhân đứng ở trong sơn cốc, nhìn lên trên bầu trời.
Trong lúc nhất thời, Đông Thắng Thần Châu đều là ảo ảnh, vô cùng vô tận, không gian lại càng khe khẽ đong đưa. Thật giống như trời sập.
Hai mắt Di Thiên Thánh nhân nhíu lại, trong mắt lóe lên một tia hối hận, một tia may mắn.
Hối hận không thể nhìn thấy bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, may mắn là không ngờ chiến đấu bên trong kịch liệt như thế, tới mức thế giới cũng sắp sụp đổ. Cũng may chính mình không có đi vào. Chung Sơn tự nhiên không biết ý nghĩ của Di Thiên Thánh nhân.
- Tiếp tục!
Chung Sơn quát lên.
- Rõ!
U Lam Thánh nhân nhanh chóng điều động đại thế lực của thiên địa.
Phía đông, Tổ Long thức tỉnh, Thương Thiên Nhãn ở phía đông đã biến mất trong hoảng sợ.
Bởi vì, Thương Thiên Nhãn cũng cảm nhận được biến đổi lớn đến từ phía tây, trộm lấy thiên đạo, đại sự như thế, tự nhiên phải lấy hủy diệt làm đại giá.
Nhưng sự tức giận của Thương Thiên Nhãn không cách nào phát tiết ra, bởi vì, phía tây có thi thể Thánh nhân tồn tại, chặt đứt sự phủ xuống của Thiên Sổ Chi Nhãn.
Ầm!
Cơn giận của thương thiên, lại không thể làm gì, một nhóm người này của Chung Sơn đã đạt đến trình độ để cho trời không cách nào làm gì.
Mười, hai mươi, năm mươi, 100 thiên đạo, thiên đạo Chung Sơn lấy ra càng ngày càng nhiều, cả Tổ Long Mật Cảnh trở nên càng ngày càng hoang vu, thảm thực vật phía trên cả vùng đất khô héo, núi đá hóa thành cát.
Chỉ có nửa ngày, thiên địa tứ phương, vô tận cái khe thời không hiện ra, thế giới càng ngày càng hỗn loạn, càng ngày càng không bình tĩnh.
Bốn trăm thiên đạo.
Nửa ngày thời gian, đã bốn trăm thiên đạo.
Mặc dù bản vị dưới chân U Lam Thánh nhân càng ngày càng yếu, nhưng U Lam Thánh nhân vẫn tiếp tục ra sức lấy thiên đạo ra. Đồng thời, vô cùng kính nể nhìn Chung Sơn.
Bốn phía cuồng phong gào thét, cũng may tất cả mọi người đều có tu vi không thấp, cuồng phong cường đại hơn nữa không ảnh hưởng được mọi người.
Ầm!
Bỗng nhiên, một cổ cuồng phong bén nhọn từ phía đông thổi qua.
Độ mạnh của cỗ cuồng phong này khiến cho hư không cũng rung động một trận.
Quần thần Đại Tranh trong lòng cả kinh, không khỏi đề phòng.
Chỉ thấy giữa không trung, giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân áo bào xanh.
Áo bào xanh cực kỳ hoa lệ, thậm chí có gắn viền vàng hoa mỹ. Trong tay nam tử cầm một thanh trường kiếm màu xanh, diện mục mơ hồ, chỗ trán loáng thoáng có một chữ "Tạp" nhàn nhạt.
- Hồng Quân!
Rất nhiều người trong quần thần Đại Tranh mặt liền biến sắc.
Hồng Quân đối diện Chung Sơn, không có thả ra khí thế cường đại, nhưng tên của hắn chính là một áp bách to lớn, áp bách cho nhiều người không cách nào hô hấp.
- U Lam, ngươi làm gì? Còn không tiếp tục!
Chung Sơn quát khẽ.
- Vâng, vâng!
U Lam Thánh nhân ngẩn người, bị Chung Sơn thức tỉnh, tiếp tục lấy lực lượng thiên đạo ra.
Cửa vào Thần giới dời đến sau lưng Chung Sơn, để U Lam Thánh nhân tiếp tục làm.
Chung Sơn nhìn Hồng Quân với bộ mặt mơ hồ ở đối diện, Hồng Quân cũng nhìn về phía Chung Sơn.
Hô!
Một đám Tổ Tiên của Đại Tranh nhất thời bay lên trời, hộ vệ Chung Sơn. Đều nắm vũ khí của mình lên. Nhìn Hồng Quân vô cùng khẩn trương.
Không nói tới danh tiếng của Hồng Quân, chính là một màn chiến Nguyên Thủy đoạn thời gian trước đã để cho tất cả mọi người tràn đầy rung động tuyệt đối.
Hồng Quân đến, cũng không nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp trước. Mà là bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời. Nhìn về Thương Thiên Nhãn như có như không kia, mà trọng yếu hơn là thi thể Thánh nhân trong con mắt của Thương Thiên Nhãn.
Một tồn tại cường đại có thể cắt đứt quyền nắm giữ của Thương Thiên Nhãn. Thi thể? Cũng là thi thể?
Hồng Quân khe khẽ một trận trầm mặc, bởi vì căn bản mà nói, chính mình vốn cũng là một cỗ thi thể, mà cỗ thi thể trên bầu trời kia càng thêm thuần túy.
Hồng Quân ngược lại nhìn về Thi tiên sinh ở phía dưới.
Thi tiên sinh tay cầm Linh Đang, dáng vẻ bất động.
- Táng gia? Đáng tiếc xuất hiện quá muộn!
Hồng Quân bỗng nhiên lẩm bẩm.
Thi tiên sinh từ đầu đến cuối cũng không nói gì, chỉ có lạnh lùng nhìn Hồng Quân.
Tiếp theo, Hồng Quân mới nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp.
Liếc nhìn lại, Kim Bằng, Huyễn Cơ cùng Ngụy Quỳ Nhi che ở phía trước Tạo Hóa Ngọc Điệp.
Hồng Quân lẳng lặng nhìn thoáng qua Tạo Hóa Ngọc Điệp, liền không để ý tới nữa, mà là nhìn về phía Huyễn Cơ cùng Quỳ Nhi.
- Nguồn gốc của vạn ác? Bàn Cổ Phiên lực?
Hồng Quân hơi trầm ngâm, nói.
Cuối cùng, Hồng Quân đối diện với Chung Sơn.
Hồng Quân tự nhiên hiểu được, đứng đầu của một nhóm người này, chính là Chung Sơn.
Bất quá, thái độ của Hồng Quân cực kỳ kỳ quái. Thật giống như mục đích tới đây cũng không phải ở Tạo Hóa Ngọc Điệp, một chút cũng không có quá chú ý tới Tạo Hóa Ngọc Điệp trong tay Kim Bằng.
Cách khoảng cách rất xa nhìn Chung Sơn chăm chú một hồi..
Chung Sơn cũng cẩn thận đề phòng Hồng Quân, Chung Sơn hiểu được, mình cùng Hồng Quân căn bản không có giao tiếp gì, trừ phi hắn có thể suy tính ra xuất xứ của mình, nghĩ đến rất không có khả năng, bởi vì Hồng Châu Tử của chính mình kia, thật giống như không yếu hơn pháp bảo của Hồng Quân. Ban đầu, Hồng Châu Tử mang chính mình tới đại thế giới, càng giống như vì tránh né Hồng Quân, tự nhiên càng bí mật càng tốt.
Nếu là ở trên lực lượng, không lấy ra thực lực để cho Hồng Quân coi trọng, Hồng Quân căn bản sẽ không để ý tới, càng sẽ xuất thủ mạt sát.
Quả nhiên, lúc Chung Sơn hết sức hết sức, Hồng Quân đã ra tay.
Chung Sơn thấy, một trận thanh quang bao phủ chung quanh Hồng Quân, tiếp theo, phía sau Hồng Quân bỗng nhiên xuất hiện ba đạo ảnh chồng lên.
Tổng cộng ba đạo, thật giống như trong nháy mắt Hồng Quân dầy thêm gấp bốn. Không đúng, không phải là dầy gấp bốn.
- Nhất khí hóa tam thanh?
Vương Khô kinh ngạc nói.
- Không đúng, nhất khí hóa tam thanh không có cái hiệu quả này!
Thân Công Báo lập tức nói.
Chỉ thấy, phía sau Hồng Quân bỗng nhiên xuất hiện ba thân ảnh, ba thân ảnh khe khẽ mở ra, xếp thành một hàng thẳng tắp đứng ở phía sau Hồng Quân.
Ba người, thật giống như đúc ra từ một khuôn với Hồng Quân, giống nhau như đúc, khác biệt duy nhất là ở trên trán của mỗi người đều có một đường thẳng!
Mà bản thể Hồng Quân lại là chữ "Tạp".
- Nguyên Thủy đã đoán sai, Hồng Quân nhất thủy tam khai, cũng không phải là sinh ra một lần nữa, mà là một mình bản thân Hồng Quân, có thể sinh ra ba bộ thân thể?
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
Hồng Quân lật tay, Thanh Bình Kiếm cầm trong tay giao cho phân thân bên tay phải.
Hồng Quân phân thân kia nhận lấy Thanh Bình Kiếm, đạp bước ra ngoài, thật giống như muốn chém giết mọi người.
Hồng Quân xuất thủ? Da đầu của một đám Cổ Tiên tê dại một trận. Mình mới gia nhập Đại Tranh bao lâu? Từng tưởng tượng chính mình gia nhập Đại Tranh nhất định phải tham gia vô số chiến đấu, đối mặt vô số cao thủ, ai có thể nghĩ đến, lúc này mới không được mấy năm, đã phải chiến đấu cùng Hồng Quân? Đây là Hồng Quân a! Có tính sai hay không?
/1254
|