Hiểu Mộng Cương Vực, Trang Tử đạo tràng!
Trên ngọn núi chính, Trang Tử quét một vòng các đệ tử, nhàn nhạt nói: - Các ngươi tu luyện cho tốt, đợi ta trở về, kiểm tra thành quả của các ngươi!
- Rõ! Một đám đệ tử đáp lại vang dội.
Sau đó, Trang Tử phất tay, đạp mây bước đi.
Chỉ có một người theo sát Trang Tử, vốn là Tuyết Mai lão tổ, hiện nay là đệ tử của Trang Tử.
Tuyết Mai lão tổ mặt không đổi sắc đi theo Trang Tử, hai người đạp bước hướng về phía bắc.
Nhìn Trang Tử bước đi, lúc này đám đệ tử mới bình ổn lại, mỗi người bay về phía động phủ của mình.
Dưới chân một đỉnh núi ở gần đó.
Ức Lam Khuyết nhìn theo Trang Tử rời đi.
Đằng sau Ức Lam Khuyết là phụ thân cùng lão tổ tông của hắn.
- Tổ sư đi tham dự đại điển hiến tế, vì sao chỉ dẫn theo Tuyết Mai lão tổ? Ngay cả tổ tông của chúng ta cũng không dẫn đi! Phụ thân của Ức Lam Khuyết cau mày nói.
- Bởi vì Tuyết Mai lão tổ đã không còn giá trị! Ức Lam Khuyết nhàn nhạt nói.
- Có ý gì? Phụ thân Ức Lam Khuyết lập tức bất ngờ hỏi.
- Lần đi Cực Bắc này, Tuyết Mai lão tổ chắc chắn phải chết. Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Hắn phải chết? Sao lại thế? Ức Lam Khuyết rõ ràng không tin.
Lão tổ tông bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Chung Sơn muốn hắn chết, tổ sư lấy được thứ ngài ấy muốn, hiện tại cũng không muốn hắn sống. Hiện tại Tuyết Mai lão tổ vận xui ngập trời, hắn không chết, vậy ai chết? Đi Bắc Châu lần này, nhất định sẽ có một phen đại chiến kinh thiên! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Chung Sơn ở Cực Bắc? Làm sao con biết? Làm sao lại khẳng định như thế? Phụ thân Ức Lam Khuyết rõ ràng không tin.
- Đúng vậy, làm sao ngươi xác định Chung Sơn ở Cực Bắc? Lão tổ tông cũng nghi ngờ.
- Phụ thân, lão tổ tông, các người có còn nhớ đoàn người Chung Sơn đến đây lúc trước? Ức Lam Khuyết trầm giọng nói.
Vừa nói, Ức Lam Khuyết dùng pháp thuật chậm rãi ngưng tụ ra một loạt hình ảnh, là 12 người Chung Sơn.
- Đúng, chính là đám người này, vậy thì sao? Phụ thân Ức Lam Khuyết thắc mắc.
- Chính là bọn họ nói cho con biết! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Bọn họ nói cho con biết? Lão tổ tông không hiểu.
- Người trong đó, phụ thân cùng lão tổ tông đều nhận ra chứ? Ức Lam Khuyết hỏi.
- Có chút biết, có chút không biết! Phụ thân Ức Lam Khuyết lắc đầu.
- Vậy đây thì sao? Ức Lam Khuyết bỗng nhiên chỉ về phía Quy Xà.
- Hắn? Chí Tôn Huyền Vũ tộc tiểu thế giới! Lão tổ tông lập tức nhận ra.
- Đúng thế, hắn chính là Chí Tôn Huyền Vũ tộc tiểu thế giới, Quy Xà, chính là thân phận của hắn nói cho con biết, chuyến này bọn họ đi Cực Bắc! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Hả?
- Đại đạo Chung Sơn vừa ra, vạn đạo run rẩy, thuộc hạ của Chung Sơn phần lớn đều là Tổ Tiên, chỉ có ba người không phải, nữ nhân bao trong áo bào đen, Nam Cung Thắng cùng Quy Xà! Nam Cung Thắng không cần nói, Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ tiểu thế giới, tuy rằng Đại thiên thế giới không phải Tổ Tiên, nhưng con khẳng định hắn tuyệt đối mạnh hơn Quy Xà. Còn nữ nhân bọc trong áo bào đen, nàng vẫn đứng bên cạnh Chung Sơn, còn các Tổ Tiên nhìn nàng cũng cực kỳ tôn kính, khẳng định thực lực cũng rất mạnh. Chỉ có Quy Xà này, thực lực yếu nhất, vì sao Chung Sơn phải dẫn hắn đi cùng? Ức Lam Khuyết phân tích.
- Huyền Vũ tộc? Con nói là, Chung Sơn dẫn Quy Xà đi lên phía bắc, là vì gây họa Huyền Vũ tộc? Phụ thân Ức Lam Khuyết hỏi.
- Gây họa? Ừm, có lẽ là vậy, cụ thể thì con cũng không biết tính toán của Chung Sơn, nhưng dẫn theo Quy Xà, nhất định có liên quan đến nơi Cực Bắc. Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Xem ra, Chung Sơn thật sự đang ở nơi Cực Bắc.
- Đúng thế, mà khẳng định tổ sư cũng đã nhìn ra, cho nên dẫn theo Tuyết Mai lão tổ, đưa cho Chung Sơn giết. Ức Lam Khuyết khẳng định.
Đưa cho Chung Sơn giết? Phụ thân cùng lão tổ tông của Ức Lam Khuyết trong lòng phát lạnh.
- Làm sao con khẳng định nơi Cực Bắc nhất định có đại chiến? Lão tổ tông hỏi.
- Không phải hôm qua tổ sư đã nói rồi sao? Ngài ấy cảm nhận được Tinh tộc xảy ra chuyện lớn, nhưng không dùng thần niệm tra xét. Tinh tộc ba thế lực lớn nơi Cực Bắc đã bắt đầu xảy ra chuyện, Huyền Vũ tộc sẽ thoát hay sao? Chung Sơn dẫn Quy Xà đi đến, chẳng lẽ là vì kết giao Huyền Vũ tộc? Con không tin. Xung đột là đương nhiên, chỉ là không biết sẽ xung đột đến trình độ nào! Ức Lam Khuyết ngưng trọng nói.
- Nếu Chung Sơn giết Tuyết Mai lão tổ, vậy không phải là kết thù với tổ sư hay sao? Vậy Ức gia chúng ta.... Lão tổ tông cau mày nói, rõ ràng cảm thấy thế cục vô cùng bất lợi đối với Ức gia gia nhập Đại Tranh.
- Ha ha, thù? Thù càng lớn, Ức gia ta trỗi dậy càng cao, người trong thiên hạ mới sẽ không chú ý Ức gia trỗi dậy! Ức Lam Khuyết nói ra một câu mà lão tổ tông không hiểu rõ ràng.
.......................
Một tháng sau.
Chung Sơn về tới Băng Thần Cung, vừa vặn Bi Thanh Ti cũng trở về, bên trong Thương Sinh Điện.
Vạn Ác Trì bên trong Thương Sinh Điện đã biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện.
- Tinh môi quả này, ăn vào sẽ không sao? Bi Thanh Ti ngạc nhiên nhìn trái cây trong tay nói.
- Yên tâm, Tinh Vân Thiên khẳng định sẽ không nói dối. Chung Sơn khẳng định.
Bi Thanh Ti cầm Tinh môi quả ném vào miệng.
Oong!
Toàn thân Bi Thanh Ti lập tức bị ánh sáng màu tím bao phủ, mơ hồ có một cỗ lực lượng thần hồn tản ra, Chung Sơn cẩn thận bảo hộ xung quanh.
Phù!
Bi Thanh Ti thở ra một hơi dài, sắc mặt hiện ra nụ cười cực kỳ xinh đẹp.
- Thế nào? Chung Sơn hỏi.
- Thần hồn bị Thoát Thần Đan kéo ra lại dung hợp với chủ hồn, toàn bộ dược lực của Thoát Thần Đan bị hóa giải! Bi Thanh Ti hưng phấn nói.
- Vậy thì tốt rồi! Chung Sơn gật đầu.
- Có một chút đặc thù, ta đã báo cho Nam Cung Thắng, bọn họ vẫn còn tiếp tục bày trận, hắn bảo ta chuyển báo cho ngươi, trước khi đại điển hiến tế bắt đầu, nhất định có thể bố trí xong. Bi Thanh Ti nói.
- Nam Cung Thắng làm việc, ta yên tâm. Chung Sơn gật đầu.
- Thánh Vương, Quy Xà đã trở lại! Ngoài điện truyền vào tiếng nói của Kim Bằng.
- Ồ, cho hắn vào đi! Chung Sơn gật đầu.
- Rõ!
Quy Xà nhanh chóng vào đại điện.
- Thần Quy Xà bái kiến Thánh Vương, bái kiến hoàng hậu! Quy Xà cung kính hô.
- Ừm, Quy Xà, mấy tháng này điều tra thế nào? Chung Sơn hỏi.
Quy Xà toát ra cười khổ, lắc đầu nói: - Thần chỉ tiếp xúc được một ít Huyền Vũ tu vi thấp, vẫn không có cơ hội với Tổ Tiên trở lên, thu được không ít tin tức, nhưng còn chưa xác định thật giả!
- Nếu là vậy, trước tiên ngươi nghỉ ngơi một ngày, ngày mai ta dẫn ngươi vào Thánh địa Huyền Vũ tộc! Chung Sơn nói.
- A? Quy Xà sửng sốt.
- Lui đi! Chung Sơn nói.
- Vâng! Quy Xà đầy bụng thắc mắc lui ra.
- Ngươi thật tính đi Thánh địa Huyền Vũ tộc? Bi Thanh Ti lộ ra vẻ lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, thiên hạ này, ngay cả Thánh nhân cũng không cản được ta, không cần lo lắng an nguy của ta. Chung Sơn dỗ dành.
- Nhưng mà... không thì ta đi với ngươi! Bi Thanh Ti lo lắng nói.
- Không, lần này ta đi dù không có nguy hiểm, nhưng sẽ không thiếu xung đột. Tạm thời nàng cứ ở lại đây, hơn nữa nàng quên ánh mắt Băng Thần Cung chủ lúc trước hay sao? Chỉ sợ nàng chạy, nếu nàng đi, khẳng định cô ta cũng đến, lúc đó sẽ sinh ra càng nhiều chuyện xấu. Ta sẽ để Lạc Tinh Trần, Đao Nhân Đồ ở lại bảo hộ nàng, dựa theo kế hoạch là được rồi! Chung Sơn cười nói.
- Nhưng, ngươi, Kim Bằng, Tử Dương Kinh Hồng, còn có Quy Xà, bốn người đi qua, ta vẫn không yên lòng! Bi Thanh Ti lo lắng nói.
- Cứ yên tâm, ai nói bốn người? Có Tử Dương Kinh Hồng, lừa đám ngu ngốc kia còn không dễ dàng? Chung Sơn cười nói.
.........................
Dưới bốn cây trụ trời, Thánh địa Huyền Vũ tộc.
Bên trong một đại điện.
Ầm!
Rầm....
Tiếng đồ vật vỡ tan vang vọng khắp đại diện.
- Khốn kiếp! Tiếng gào thật lớn, là giọng của Huyền Thiên Tông.
Trong đại điện chỉ có hai người, một là Huyền Thiên Tông, người còn lại là một nam nhân áo đỏ, trong mắt toát ra âm lãnh nhìn bên ngoài đại điện.
Huyền Thiên Tông một chưởng đánh nát đồ vật trước mặt, rõ ràng là giận dữ cực điểm.
- Chí Tôn bớt giận! Nam nhân áo đỏ lập tức nói.
- Cái thứ gì chứ, bảo bọn họ hỗ trợ đối phó Quy Xà, tên nào cũng không nghe, có còn coi ta là Chí Tôn hay không? Huyền Thiên Tông nổi giận đùng đùng.
- Chí Tôn, các vị trưởng lão cùng là tuân theo di huấn Chí Tôn đời thứ nhất, Huyền Vũ tộc lấy huyết mạch để phân tôn quý, bọn họ đều là huyết mạch thấp, không dám ra tay với Quy Xà cũng là bình thường. Nam nhân áo đỏ khuyên bảo.
- Bình thường? Cái gì bình thường? Huyết mạch đời thứ nhất? Ta không phải huyết mạch đời thứ nhất hay sao? Ta không phải Chí Tôn đời thứ nhất hay sao? Huyền Thiên Tông quát.
- Chí Tôn, ngài có huyết mạch đời thứ nhất, tất cả Huyền Vũ tộc mới sẽ nghe theo ngài chỉ huy. Nhưng ngài và tổ Huyền Vũ cuối cùng có khác biệt, Huyền Vũ tộc sẽ không ra tay với ngài, cũng sẽ không ra tay với Quy Xà! Nam nhân áo đỏ giải thích.
- Huyền Chi Âm, ngươi mưu sĩ của ta, ngươi nói, chuyện này phải làm sao? Làm thế nào mới khiến đám trưởng lão kia nghe lời? Huyền Thiên Tông trầm giọng nói.
- Chí Tôn, kỳ thật các trưởng lão vẫn nghe lời ngài, chỉ là yêu cầu của ngài xung đột với di huấn của tổ Huyền Vũ mà thôi. Về phần Quy Xà này, vậy càng đơn giản, bọn họ không đối phó Quy Xà, Chí Tôn đối phó còn không được? Huyền Chi Âm cười lạnh nói.
- Hả?
- Chí Tôn có thể chỉ huy các trưởng lão đối phó đám người Chung Sơn, mà khẳng định thực lực của Quy Xà không đến cảnh giới Tổ Tiên, Chí Tôn còn không phải dễ như trở bàn tay? Huyền Chi Âm cười nói.
- Đúng rồi, đúng rồi, ha ha ha! Chờ ta lấy được huyết mạch Quy Xà kia, ta xem đám trưởng lão này còn gì để nói. Huyền Thiên Tông gật đầu cười to.
- Kỳ thật, thuộc hạ cũng không lo chuyện này, lo lắng duy nhất là... Huyền Chi Âm nhíu chặt chân mày nói.
- Lo cái gì?
- Thuộc hạ chỉ sợ Quy Xà kia sẽ không đến!
- Hả? Huyền Thiên Tông cau mày.
- Chí Tôn bố trí kế hoạch thập diện mai phục, nhưng đến lúc đó Chung Sơn không cho Quy Xà đến, vậy tất cả đều phí công, cho nên thuộc hạ sợ chuyện này. Huyền Chi Âm lo lắng nói.
- Đúng rồi, ta đã nói với Trình Hầu, đến lúc đó hắn sẽ giúp ta. Nhưng nếu Quy Xà không đến, vậy đúng là uổng công, Huyền Chi Âm, ngươi nói phải làm sao đây? Sắc mặt Huyền Thiên Tông khó coi nói.
Huyền Chi Âm cũng lắc đầu tỏ vẻ không nghĩ ra được biện pháp.
- Báo! Ngoài điện có một Huyền Vũ tộc xông vào.
- Có chuyện gì? Sắc mặt Huyền Thiên Tông trầm xuống.
- Có một Huyền Vũ gọi là Quy Xà, cầu kiến ở bên ngoài Thánh địa! Huyền Vũ tộc kia nói.
Quy Xà? Huyền Thiên Tông cùng Huyền Chi Âm đều toát ra kinh ngạc, mới nãy còn sợ Quy Xà sẽ không đến, vậy là bên ngoài đã có Quy Xà cầu kiến? Thiệt hay đùa?
Trên ngọn núi chính, Trang Tử quét một vòng các đệ tử, nhàn nhạt nói: - Các ngươi tu luyện cho tốt, đợi ta trở về, kiểm tra thành quả của các ngươi!
- Rõ! Một đám đệ tử đáp lại vang dội.
Sau đó, Trang Tử phất tay, đạp mây bước đi.
Chỉ có một người theo sát Trang Tử, vốn là Tuyết Mai lão tổ, hiện nay là đệ tử của Trang Tử.
Tuyết Mai lão tổ mặt không đổi sắc đi theo Trang Tử, hai người đạp bước hướng về phía bắc.
Nhìn Trang Tử bước đi, lúc này đám đệ tử mới bình ổn lại, mỗi người bay về phía động phủ của mình.
Dưới chân một đỉnh núi ở gần đó.
Ức Lam Khuyết nhìn theo Trang Tử rời đi.
Đằng sau Ức Lam Khuyết là phụ thân cùng lão tổ tông của hắn.
- Tổ sư đi tham dự đại điển hiến tế, vì sao chỉ dẫn theo Tuyết Mai lão tổ? Ngay cả tổ tông của chúng ta cũng không dẫn đi! Phụ thân của Ức Lam Khuyết cau mày nói.
- Bởi vì Tuyết Mai lão tổ đã không còn giá trị! Ức Lam Khuyết nhàn nhạt nói.
- Có ý gì? Phụ thân Ức Lam Khuyết lập tức bất ngờ hỏi.
- Lần đi Cực Bắc này, Tuyết Mai lão tổ chắc chắn phải chết. Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Hắn phải chết? Sao lại thế? Ức Lam Khuyết rõ ràng không tin.
Lão tổ tông bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Chung Sơn muốn hắn chết, tổ sư lấy được thứ ngài ấy muốn, hiện tại cũng không muốn hắn sống. Hiện tại Tuyết Mai lão tổ vận xui ngập trời, hắn không chết, vậy ai chết? Đi Bắc Châu lần này, nhất định sẽ có một phen đại chiến kinh thiên! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Chung Sơn ở Cực Bắc? Làm sao con biết? Làm sao lại khẳng định như thế? Phụ thân Ức Lam Khuyết rõ ràng không tin.
- Đúng vậy, làm sao ngươi xác định Chung Sơn ở Cực Bắc? Lão tổ tông cũng nghi ngờ.
- Phụ thân, lão tổ tông, các người có còn nhớ đoàn người Chung Sơn đến đây lúc trước? Ức Lam Khuyết trầm giọng nói.
Vừa nói, Ức Lam Khuyết dùng pháp thuật chậm rãi ngưng tụ ra một loạt hình ảnh, là 12 người Chung Sơn.
- Đúng, chính là đám người này, vậy thì sao? Phụ thân Ức Lam Khuyết thắc mắc.
- Chính là bọn họ nói cho con biết! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Bọn họ nói cho con biết? Lão tổ tông không hiểu.
- Người trong đó, phụ thân cùng lão tổ tông đều nhận ra chứ? Ức Lam Khuyết hỏi.
- Có chút biết, có chút không biết! Phụ thân Ức Lam Khuyết lắc đầu.
- Vậy đây thì sao? Ức Lam Khuyết bỗng nhiên chỉ về phía Quy Xà.
- Hắn? Chí Tôn Huyền Vũ tộc tiểu thế giới! Lão tổ tông lập tức nhận ra.
- Đúng thế, hắn chính là Chí Tôn Huyền Vũ tộc tiểu thế giới, Quy Xà, chính là thân phận của hắn nói cho con biết, chuyến này bọn họ đi Cực Bắc! Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Hả?
- Đại đạo Chung Sơn vừa ra, vạn đạo run rẩy, thuộc hạ của Chung Sơn phần lớn đều là Tổ Tiên, chỉ có ba người không phải, nữ nhân bao trong áo bào đen, Nam Cung Thắng cùng Quy Xà! Nam Cung Thắng không cần nói, Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ tiểu thế giới, tuy rằng Đại thiên thế giới không phải Tổ Tiên, nhưng con khẳng định hắn tuyệt đối mạnh hơn Quy Xà. Còn nữ nhân bọc trong áo bào đen, nàng vẫn đứng bên cạnh Chung Sơn, còn các Tổ Tiên nhìn nàng cũng cực kỳ tôn kính, khẳng định thực lực cũng rất mạnh. Chỉ có Quy Xà này, thực lực yếu nhất, vì sao Chung Sơn phải dẫn hắn đi cùng? Ức Lam Khuyết phân tích.
- Huyền Vũ tộc? Con nói là, Chung Sơn dẫn Quy Xà đi lên phía bắc, là vì gây họa Huyền Vũ tộc? Phụ thân Ức Lam Khuyết hỏi.
- Gây họa? Ừm, có lẽ là vậy, cụ thể thì con cũng không biết tính toán của Chung Sơn, nhưng dẫn theo Quy Xà, nhất định có liên quan đến nơi Cực Bắc. Ức Lam Khuyết khẳng định.
- Xem ra, Chung Sơn thật sự đang ở nơi Cực Bắc.
- Đúng thế, mà khẳng định tổ sư cũng đã nhìn ra, cho nên dẫn theo Tuyết Mai lão tổ, đưa cho Chung Sơn giết. Ức Lam Khuyết khẳng định.
Đưa cho Chung Sơn giết? Phụ thân cùng lão tổ tông của Ức Lam Khuyết trong lòng phát lạnh.
- Làm sao con khẳng định nơi Cực Bắc nhất định có đại chiến? Lão tổ tông hỏi.
- Không phải hôm qua tổ sư đã nói rồi sao? Ngài ấy cảm nhận được Tinh tộc xảy ra chuyện lớn, nhưng không dùng thần niệm tra xét. Tinh tộc ba thế lực lớn nơi Cực Bắc đã bắt đầu xảy ra chuyện, Huyền Vũ tộc sẽ thoát hay sao? Chung Sơn dẫn Quy Xà đi đến, chẳng lẽ là vì kết giao Huyền Vũ tộc? Con không tin. Xung đột là đương nhiên, chỉ là không biết sẽ xung đột đến trình độ nào! Ức Lam Khuyết ngưng trọng nói.
- Nếu Chung Sơn giết Tuyết Mai lão tổ, vậy không phải là kết thù với tổ sư hay sao? Vậy Ức gia chúng ta.... Lão tổ tông cau mày nói, rõ ràng cảm thấy thế cục vô cùng bất lợi đối với Ức gia gia nhập Đại Tranh.
- Ha ha, thù? Thù càng lớn, Ức gia ta trỗi dậy càng cao, người trong thiên hạ mới sẽ không chú ý Ức gia trỗi dậy! Ức Lam Khuyết nói ra một câu mà lão tổ tông không hiểu rõ ràng.
.......................
Một tháng sau.
Chung Sơn về tới Băng Thần Cung, vừa vặn Bi Thanh Ti cũng trở về, bên trong Thương Sinh Điện.
Vạn Ác Trì bên trong Thương Sinh Điện đã biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện.
- Tinh môi quả này, ăn vào sẽ không sao? Bi Thanh Ti ngạc nhiên nhìn trái cây trong tay nói.
- Yên tâm, Tinh Vân Thiên khẳng định sẽ không nói dối. Chung Sơn khẳng định.
Bi Thanh Ti cầm Tinh môi quả ném vào miệng.
Oong!
Toàn thân Bi Thanh Ti lập tức bị ánh sáng màu tím bao phủ, mơ hồ có một cỗ lực lượng thần hồn tản ra, Chung Sơn cẩn thận bảo hộ xung quanh.
Phù!
Bi Thanh Ti thở ra một hơi dài, sắc mặt hiện ra nụ cười cực kỳ xinh đẹp.
- Thế nào? Chung Sơn hỏi.
- Thần hồn bị Thoát Thần Đan kéo ra lại dung hợp với chủ hồn, toàn bộ dược lực của Thoát Thần Đan bị hóa giải! Bi Thanh Ti hưng phấn nói.
- Vậy thì tốt rồi! Chung Sơn gật đầu.
- Có một chút đặc thù, ta đã báo cho Nam Cung Thắng, bọn họ vẫn còn tiếp tục bày trận, hắn bảo ta chuyển báo cho ngươi, trước khi đại điển hiến tế bắt đầu, nhất định có thể bố trí xong. Bi Thanh Ti nói.
- Nam Cung Thắng làm việc, ta yên tâm. Chung Sơn gật đầu.
- Thánh Vương, Quy Xà đã trở lại! Ngoài điện truyền vào tiếng nói của Kim Bằng.
- Ồ, cho hắn vào đi! Chung Sơn gật đầu.
- Rõ!
Quy Xà nhanh chóng vào đại điện.
- Thần Quy Xà bái kiến Thánh Vương, bái kiến hoàng hậu! Quy Xà cung kính hô.
- Ừm, Quy Xà, mấy tháng này điều tra thế nào? Chung Sơn hỏi.
Quy Xà toát ra cười khổ, lắc đầu nói: - Thần chỉ tiếp xúc được một ít Huyền Vũ tu vi thấp, vẫn không có cơ hội với Tổ Tiên trở lên, thu được không ít tin tức, nhưng còn chưa xác định thật giả!
- Nếu là vậy, trước tiên ngươi nghỉ ngơi một ngày, ngày mai ta dẫn ngươi vào Thánh địa Huyền Vũ tộc! Chung Sơn nói.
- A? Quy Xà sửng sốt.
- Lui đi! Chung Sơn nói.
- Vâng! Quy Xà đầy bụng thắc mắc lui ra.
- Ngươi thật tính đi Thánh địa Huyền Vũ tộc? Bi Thanh Ti lộ ra vẻ lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, thiên hạ này, ngay cả Thánh nhân cũng không cản được ta, không cần lo lắng an nguy của ta. Chung Sơn dỗ dành.
- Nhưng mà... không thì ta đi với ngươi! Bi Thanh Ti lo lắng nói.
- Không, lần này ta đi dù không có nguy hiểm, nhưng sẽ không thiếu xung đột. Tạm thời nàng cứ ở lại đây, hơn nữa nàng quên ánh mắt Băng Thần Cung chủ lúc trước hay sao? Chỉ sợ nàng chạy, nếu nàng đi, khẳng định cô ta cũng đến, lúc đó sẽ sinh ra càng nhiều chuyện xấu. Ta sẽ để Lạc Tinh Trần, Đao Nhân Đồ ở lại bảo hộ nàng, dựa theo kế hoạch là được rồi! Chung Sơn cười nói.
- Nhưng, ngươi, Kim Bằng, Tử Dương Kinh Hồng, còn có Quy Xà, bốn người đi qua, ta vẫn không yên lòng! Bi Thanh Ti lo lắng nói.
- Cứ yên tâm, ai nói bốn người? Có Tử Dương Kinh Hồng, lừa đám ngu ngốc kia còn không dễ dàng? Chung Sơn cười nói.
.........................
Dưới bốn cây trụ trời, Thánh địa Huyền Vũ tộc.
Bên trong một đại điện.
Ầm!
Rầm....
Tiếng đồ vật vỡ tan vang vọng khắp đại diện.
- Khốn kiếp! Tiếng gào thật lớn, là giọng của Huyền Thiên Tông.
Trong đại điện chỉ có hai người, một là Huyền Thiên Tông, người còn lại là một nam nhân áo đỏ, trong mắt toát ra âm lãnh nhìn bên ngoài đại điện.
Huyền Thiên Tông một chưởng đánh nát đồ vật trước mặt, rõ ràng là giận dữ cực điểm.
- Chí Tôn bớt giận! Nam nhân áo đỏ lập tức nói.
- Cái thứ gì chứ, bảo bọn họ hỗ trợ đối phó Quy Xà, tên nào cũng không nghe, có còn coi ta là Chí Tôn hay không? Huyền Thiên Tông nổi giận đùng đùng.
- Chí Tôn, các vị trưởng lão cùng là tuân theo di huấn Chí Tôn đời thứ nhất, Huyền Vũ tộc lấy huyết mạch để phân tôn quý, bọn họ đều là huyết mạch thấp, không dám ra tay với Quy Xà cũng là bình thường. Nam nhân áo đỏ khuyên bảo.
- Bình thường? Cái gì bình thường? Huyết mạch đời thứ nhất? Ta không phải huyết mạch đời thứ nhất hay sao? Ta không phải Chí Tôn đời thứ nhất hay sao? Huyền Thiên Tông quát.
- Chí Tôn, ngài có huyết mạch đời thứ nhất, tất cả Huyền Vũ tộc mới sẽ nghe theo ngài chỉ huy. Nhưng ngài và tổ Huyền Vũ cuối cùng có khác biệt, Huyền Vũ tộc sẽ không ra tay với ngài, cũng sẽ không ra tay với Quy Xà! Nam nhân áo đỏ giải thích.
- Huyền Chi Âm, ngươi mưu sĩ của ta, ngươi nói, chuyện này phải làm sao? Làm thế nào mới khiến đám trưởng lão kia nghe lời? Huyền Thiên Tông trầm giọng nói.
- Chí Tôn, kỳ thật các trưởng lão vẫn nghe lời ngài, chỉ là yêu cầu của ngài xung đột với di huấn của tổ Huyền Vũ mà thôi. Về phần Quy Xà này, vậy càng đơn giản, bọn họ không đối phó Quy Xà, Chí Tôn đối phó còn không được? Huyền Chi Âm cười lạnh nói.
- Hả?
- Chí Tôn có thể chỉ huy các trưởng lão đối phó đám người Chung Sơn, mà khẳng định thực lực của Quy Xà không đến cảnh giới Tổ Tiên, Chí Tôn còn không phải dễ như trở bàn tay? Huyền Chi Âm cười nói.
- Đúng rồi, đúng rồi, ha ha ha! Chờ ta lấy được huyết mạch Quy Xà kia, ta xem đám trưởng lão này còn gì để nói. Huyền Thiên Tông gật đầu cười to.
- Kỳ thật, thuộc hạ cũng không lo chuyện này, lo lắng duy nhất là... Huyền Chi Âm nhíu chặt chân mày nói.
- Lo cái gì?
- Thuộc hạ chỉ sợ Quy Xà kia sẽ không đến!
- Hả? Huyền Thiên Tông cau mày.
- Chí Tôn bố trí kế hoạch thập diện mai phục, nhưng đến lúc đó Chung Sơn không cho Quy Xà đến, vậy tất cả đều phí công, cho nên thuộc hạ sợ chuyện này. Huyền Chi Âm lo lắng nói.
- Đúng rồi, ta đã nói với Trình Hầu, đến lúc đó hắn sẽ giúp ta. Nhưng nếu Quy Xà không đến, vậy đúng là uổng công, Huyền Chi Âm, ngươi nói phải làm sao đây? Sắc mặt Huyền Thiên Tông khó coi nói.
Huyền Chi Âm cũng lắc đầu tỏ vẻ không nghĩ ra được biện pháp.
- Báo! Ngoài điện có một Huyền Vũ tộc xông vào.
- Có chuyện gì? Sắc mặt Huyền Thiên Tông trầm xuống.
- Có một Huyền Vũ gọi là Quy Xà, cầu kiến ở bên ngoài Thánh địa! Huyền Vũ tộc kia nói.
Quy Xà? Huyền Thiên Tông cùng Huyền Chi Âm đều toát ra kinh ngạc, mới nãy còn sợ Quy Xà sẽ không đến, vậy là bên ngoài đã có Quy Xà cầu kiến? Thiệt hay đùa?
/1254
|