Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 762: Người chim rút lui

/897


Khi mà hắn hưng phấn xông về trước thì đột nhiên phát hiện trong Thiên tôn cung bay ra vô số Kiếm tiên đỏ ngầu, chỉ qua giây lát đã tạo thành một đoàn Kiếm vân (dàn trận hình đám mây) ở giữa không trung. Kiếm vân vừa thành hình đột nhiên hóa thành một đầu trường long giương nanh múa vuốt xông về phía hắn.

"Trời đất!" Tên kia gầm lên giận dữ quay đầu bỏ chạy, hắn bây giờ đã hoàn toàn bị dọa sợ bể mật rồi, nói gì cũng không muốn lại rơi vào Tru Tiên kiếm trận.

Song hắn không biết đạo Tru Tiên kiếm trận này chỉ là có xác không hồn, không có người chủ trì uy lực của nó chỉ có hạn, tối đa không cho hắn tiếp cận Thiên tôn cung mà thôi, căn bản không làm gì được hắn. Hơn nữa, đạo kiếm trận này chỉ có thể bảo vệ phương viên ba nghìn dặm chung quanh Thiên tôn cung, xa hơn nữa thì không ổn. Chờ đến khi hắn chật vật thoát ra phạm vi này, Kiếm vân tạo thành trường long không cam lòng gầm thét mấy tiếng, giải tán thành bảo kiếm bay trở về.

Sau khi tên kia thấy được kiếm trận không có đuổi theo liền đoán được có thể là do phạm vi công kích có hạn. Nhưng mà hắn không lá gan trở về thử dò xét một lần. Suy nghĩ một hồi hắn nhớ tới mấy gã đồng bạn. Hắn đầu tiên đưa mắt nhìn bốn phía tìm tung tích Ngọc đế, hắn phát hiện ra không chỉ không hề thấy bóng dáng Ngọc đế, ngay cả quân đội Thiên Đình cũng biến mất sạch sẽ luôn. Nhất thời hắn giận dữ đến hộc máu, trong lòng tự nhủ: “Toàn là thứ đáng chết, không phải là lão Ngọc đế đã sớm cấu kết với hai nhà Phật Đạo để lừa gạt chúng ta đó chứ? Nếu không vì sao đến thời khắc mấu chốt lão tiểu tử này đã lui về phía sau rồi?”

Mặc dù bây giờ hắn rất muốn tìm ra Ngọc đế chém thành tám mảnh, nhưng mà tình huống nguy cơ không cho phép hắn làm như vậy. Hắn chỉ đành nén lửa giận, bay ngược lại vào Thiên Không Thành cứu viện đồng bạn của mình.

Dĩ nhiên, lần này hắn không có đần độn trực tiếp vọt vào trong Tru Tiên kiếm trận, mà hắn không ngừng chuyển động bên ngoài Tru Tiên kiếm trận, ý đồ tìm kiếm sơ hở của kiếm trận. Nhưng mà hắn chuyển mấy vòng vẫn không thấy điểm nào khả nghi, cũng không phải hắn không có kiên nhẫn, mà vì hắn không có thời gian để hao phí.

Huống chi, tòa Tru Tiên kiếm trận này thành danh hơn mười vạn năm, hắn là một người ngoại đạo làm sao có thể ở trong thời gian ngắn nhìn ra sơ hở được? Trong mắt hắn tòa Tru Tiên kiếm trận này chính là một đoàn Kiếm vân đỏ ngầu bay đầy trời trong phương viên mười dặm. Bởi vì kiếm trận có tốc độ phi hành cực nhanh, mỗi lần đều dẫn động một mảng kiếm khí đỏ ngầu, khiến cho đoàn Kiếm vân hoàn toàn kín kẽ, gió thổi không lọt. Bất kỳ cảnh vật nào bên trong cũng nhìn không thấy, ngoại trừ tiếng xé gió bén nhọn của phi kiếm ra, không có bất kỳ thanh âm nào truyền ra ngoài được.

Hắn nhìn hồi lâu đầu óc đã bị phi kiếm bay tán loạn mê hoặc, không nhìn ra được sơ hở gì cả. Trong lúc bất đắc dĩ, hắn chỉ đành phải dùng biện pháp ngu ngốc nhất, chính là động thủ ở bên ngoài mạnh mẽ phá vỡ Tru Tiên kiếm trận.

Đầu tiên, hắn ở ngoài trăm dặm niệm chú làm phép phóng ra một siêu cấp cấm chú hung hãn oanh kích. Một đầu Quang long dài vài chục dặm hiện ra gào thét xông ào vào trong Kiếm vân. Song hắn buồn bực nhất chính là pháp thuật của hắn mặc dù cường hãn, nhưng vừa đụng tới Tru Tiên kiếm trận thì giống như hạt cát chìm vào trong biển, căn bản không có tác dụng gì, đầu Quang long bị vô số đạo kiếm khí cường đại cắt phá thành mảnh nhỏ, nhanh chóng trở thành hư vô.

Nhìn thấy phép thuật mà bản thân cực khổ thi triển lại có kết quả như thế. Hắn tự nhiên là không cam lòng. Trong lúc tức giận hắn huy vũ trọng kiếm trên tay toàn lực chém tới. Lần này cuối cùng lấy được một chút hiệu quả, hắn nói thế nào cũng là chủ thần siêu cấp, trên tay lại cầm thần khí, cái loại ngụy Tru Tiên Kiếm này căn bản không chịu nổi đòn hung mãnh như vậy công phá. Kết quả hai thành Tru Tiên kiếm gần đó bị hắn chém thành phấn vụn.

Kết quả như thế lại làm cho hắn vô cùng thất vọng. Hắn toàn lực bổ ra một kiếm, kiếm quang bao phủ tới vài dặm, thế nhưng chỉ chém nát được có hai cây kiếm, phần lớn kiếm khí thừa ra đã bị Tru Tiên kiếm trận tiêu hao không còn. Phải biết rằng một kiếm này không dễ dàng chém ra đó? Mỗi lần đều phải dốc hết toàn lực, nói nhiều nhất chặt chém vài trăm cái hắn sẽ phải mệt chết ngay tại chỗ. Nhưng mà dù hắn có chém được mấy trăm mấy ngàn nhát, đối với Tru Tiên kiếm trận với mười vạn Tru Tiên kiếm mà nói. Điểm tổn thất này căn bản không cần tính làm gì.

Hắn tức giận lại bổ ra mấy kiếm rồi phát giác tình cảnh cũng y như thế. Tối đa chỉ chém đứt hai ba thanh kiếm mà thôi, còn lại không có tác dụng gì hết. Hắn chỉ biết bất đắc dĩ bỏ qua hành động cố gắng phí công phí sức này, đứng yên một chỗ suy nghĩ tìm biện pháp khác.

Đột nhiên, hắn quay chung quanh Tru Tiên kiếm trận chuyển động, phát hiện kiếm trận tạo thành Kiếm vân vốn dĩ gió thổi không lọt thế mà lóe ra một tia bạch quang, hơn nữa còn tản mát ra một cỗ Quang minh khí tức. Hắn lập tức đoán được ngọn nguồn tình huống quỷ dị này. Hiển nhiên là vừa có một gã chủ thần người chim bay dọc theo Tru Tiên kiếm trận, sắp sửa công phá ra ngoài. Thế nhưng, Tru Tiên kiếm trận ngay sau đó đã nhận ra điểm này, lập tức cho ra điều chỉnh, toàn bộ đại trận đột nhiên chuyển động ngược hướng với ý đồ nuốt chửng tên này vào lại trung tâm.

Tên ở bên ngoài nhất thời khẩn trương, bất chấp an nguy của chính mình vội vàng mạo hiểm tiếp cận Tru Tiên kiếm trận, toàn lực đập chém liên tiếp hơn mười đạo kiếm khí cường đại, thế mà có thể tạo ra một lỗ thủng nhỏ ngay trên Kiếm vân. Đồng thời hắn vận đủ ma lực lên đến lớn nhất, hô to: "Ta ở bên ngoài, mau theo hướng này bay ra, mau đi!"

Nhờ có kiếm khí của hắn bổ ra một thông lộ nhỏ hẹp, cho nên thanh âm hắn có thể truyền vào bên trong khá xa, rốt cục người bên trong phát giác sự hiện hữu của hắn. Y như được cứu tinh tiếp viện, tên kia nhận thấy có người tiếp ứng lập tức liều mạng xông ra bên ngoài. Cuối cùng là được sự giúp đỡ của đồng bạn, hắn mang theo một gã thuộc hạ thành công thoát ra ngoài.

Đám người bên ta mặc dù nhận ra có chỗ không đúng, tuy nhiên bởi vì khoảng cách quá xa nên mất đi cơ hội ngăn cản. Hơn nữa ba gã người chim ở bên trong còn đang vùng vẫy, vì phòng ngừa bọn họ hội hợp lại một chỗ, mấy người Lão Quân cũng không ngừng dây dưa kiềm chế, thật sự không có thời gian đi qua đó, cuối cùng để cho tên kia rời đi.

"Mễ Lặc, làm phiền ngươi rồi." Gã người chim mới ra tới hưng phấn nói. Gã này thân cao mười thước, trong tay cầm một kiếm một lá chắn. Hắn có khả năng phòng ngự tương đối mạnh, cho nên có thể bảo vệ được một gã thủ hạ chủ thần đỉnh cấp ở trong Tru Tiên kiếm trận.

"Tạp Thác, không cần phải khách khí." Mễ Lặc gấp gáp nói: "Lão Ngọc đế hỗn trướng chạy mất rồi, ta hoài nghi chúng ta mắc mưu của hắn!"

"Thật?" Tạp Thác nhất thời sợ hãi hỏi lại.

"Dĩ nhiên." Mễ Lặc nổi giận đùng đùng nói: "Lúc nãy ta đi vào Thiên tôn cung một lần, bên trong vẫn còn có một Kiếm trận như thế này nữa. Nó hoàn toàn có thể vây khốn chúng ta thời gian rất lâu, hai ta căn bản không thể đối phó. Lão Ngọc đế phế vật sợ rằng sớm biết thứ này lợi hại, cho nên không có xông vào trong. Mẹ kiếp, bằng không thì cả đám khốn nạn kết hợp lừa đảo chúng ta rồi !”

"Khốn kiếp, chỉ cần lần này chúng ta không chết nhất định phải tiêu diệt tên chó kia mới được." Tạp Thác giận đến tái mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thuộc hạ của ta chết thảm quá."

"Chúng ta đều thế mà !" Mễ Lặc cũng tức giận nói: "Thế nhưng, bây giờ không phải là thời điểm tìm hắn tính sổ, kế hoạch chúng ta giết chết Nguyên Thủy Thiên Tôn xem ra đã triệt để phá sản. Chúng ta đã lãng phí một ngày thời gian, còn một ngày nữa Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ hoàn toàn phục hồi thực lực như cũ. Chúng ta nên nhanh chóng cứu ba người kia ra, sau đó nhanh chân rút lui mới tốt. Nếu không, chờ đến khi Nguyên Thủy Thiên Tôn ra ngoài, toàn bộ chúng ta xem như nằm lại nơi này hết!"

"Không sai, tình huống đang rất khẩn cấp, cứu người quan trọng hơn, ngươi có kinh nghiệm rồi nên ta nghe lời ngươi." Tạp Thác mau chóng nói.

"Ai, thứ đồ hư này ta cũng không có biện pháp tốt, chẳng qua là tình cờ nhìn thấy thần quang của ngươi phát ra mới biết được vị trí của ngươi. Chúng ta muốn cứu người cũng chỉ có thể trông vào may mắn thôi." Mễ Lặc bất đắc dĩ nói: "Chia nhau ra dò xét, chỉ cần nhìn thấy bạch quang xuất hiện chính là bọn hắn, đến lúc đó toàn lực chém thủng Kiếm vân, lớn tiếng gọi bọn họ lao ra ngoài. Ngàn vạn lần không nên tự mình xông vào trong đó!"

"Tốt, ta hiểu rồi." Tạp Thác đáp ứng một tiếng rồi ra lệnh cho thuộc hạ của mình đi chỉ huy quân đội, còn chính hắn và Mễ Lặc tách ra bay xung quanh Kiếm vân.

Hai người chuyển động nửa ngày trời, rốt cục lại thấy được cơ hội cứu thêm một người ra ngoài. Nhưng mà tên đáng thương này không bao giờ có thể khôi phục uy phong như cũ được, toàn thân hắn bị đâm thủng tùm lum dính đầy máu, ngay cả xương trắng cũng lộ ra. Bởi vì thần khí của hắn bị ta dùng Hạo Thiên thần kiếm phá hủy cho nên hắn chỉ có một vũ khí thay thế để sử dụng. Kết quả chất lượng của nó không tốt nên bị Tru Tiên kiếm trận chém thành phế liệu. Cộng thêm trong lòng hắn sinh ra bóng ma đối với Hạo Thiên thần kiếm. Vừa thấy được Lão Quân vung Hạo Thiên thần kiếm lên hắn không nhịn được hoảng hốt chạy trốn.

---o0o---

Hai tay không có vũ khí nên hắn khó lòng ngăn cản kiếm khí ở chung quanh tập kích, vừa chạy trốn vừa ngăn cản thân hắn lộ ra không ít sơ hở. Vì thế tất cả thủ hạ của hắn đều chết sạch, bản thân bị thương không nhẹ.

Thật vất vả tìm được đường sống trong chỗ chết, ngay cả hít một hơi lấy sức cũng không có, hắn mau chóng nói với Tạp Thác và Mễ Lặc: "Mau, tập hợp nhân thủ tiên nghịch, chuẩn bị phát động cực hạn Diệt Thế Diễm ~!"

Tên này thực lực mạnh nhất nên tương đối có uy tín, cho tới nay mấy người kia đều nghe hắn chỉ huy. Hai người Mễ Lặc vừa nghe hắn lên tiếng liền mau chóng truyền xuống mệnh lệnh. Đồng thời bắt đầu trị liệu vết thương trên người hắn.

"Bên trong tình huống như thế nào?" Mễ Lặc thuận miệng hỏi.

"Đại khái là do các ngươi đi ra ngoài, cho nên áp lực lớn gấp đôi ban đầu." Hòa Lạp căm tức nói: "Ta bây giờ đi ra thì trong đó chỉ còn hai người bị vây, bọn hắn nhất định chịu áp lực càng thêm lớn. Theo ta đoán chừng, tuyệt đối sống không qua một giờ sẽ bị Kiếm vân xoắn thành phấn vụn, cho nên chúng ta phải giảm bớt áp lực cho bọn hắn, biện pháp tốt nhất chính là phát động Diệt Thế Diễm phá hủy tòa thành này. Cứ như vậy tòa đại trận này sẽ tự động sụp đổ."

"Thật không? Nhưng mà tại sao?" Tạp Thác khó hiểu hỏi

"Nơi này dù sao cũng là Vị Diện ta chịu trách nhiệm trông coi, cho nên đối pháp thuật Đạo môn coi như quen thuộc. Đoàn Kiếm vân này thật ra là trận pháp của bọn họ, cần phải có căn cơ làm động lực mới có khả năng vận hành, tòa Thiên Không Thành này hiển nhiên chính là căn cơ của nó. Chỉ cần phá hủy nó thì đại trận bị mất đi động lực sẽ tự động ngừng lại." Hòa Lạp giải thích.

"Vậy còn khách khí cái gì, thời gian đang rất cấp bách, đi mau, nhất định phải phá hủy Thiên Không Thành cứu đồng bạn ra cho bằng được." Mễ Lặc lớn tiếng la hét. Ngay sau đó ba người tản ra, tự mình tụ tập thuộc hạ chuẩn bị thi triển siêu cấp pháp thuật.

Mà ở trong đại trận, Lão Quân và bốn vị sư huynh nhìn thấy lại để thêm một tên chạy thoát, hắn vừa tức vừa vội, trong cơn tức giận lập tức quyết định chia binh làm hai đường, tự mình dẫn dắt năm vạn Tru Tiên kiếm bao vây giết một người.

Mấy gã người chim ở bên ngoài nhìn thấy Kiếm vân trên bầu trời đột nhiên phát sanh biến hóa, cả tòa Tru Tiên kiếm trận bị chia làm hai luồng bao vây chặt chẽ hai tên người chim còn lại. Nhất thời cả đám cảm thấy áp lực đại tăng, không thể bảo vệ được nhóm thuộc hạ còn lại, ngay cả bản thân bọn hắn cũng mong manh lắm rồi.

Rất nhanh, nhóm thuộc hạ đã bị chém thành tro bụi, bọn hắn lại chỉ có thể nhìn thấy mà không giúp được gì, loại cảm giác vô lực này làm cho bọn hắn cực kỳ đau khổ. Nhưng mà sau đó, chung quanh áp lực đại tăng khiến cho bọn hắn không còn lòng dạ nào đi chú ý chuyện kia, cả hai bị buộc toàn lực ứng phó tình cảnh trước mắt.

Phải biết rằng mười vạn Tru Tiên kiếm chia cho năm người, mỗi người gánh chịu khoảng hai vạn kiếm, cho nên bọn họ ứng phó coi như dễ dàng. Nhưng mà bây giờ gia tăng lên đến năm vạn, ước chừng gấp hai lúc trước, áp lực cực lớn đã vượt qua khỏi năng lực thừa nhận của bọn hắn. Hơn nữa Lão Quân và bốn vị sư huynh dốc toàn lực công kích làm cho bọn hắn không thể có cơ hội lấy lại sức. Trong chốc lát bọn hắn đã mất hết thuộc hạ, tính mạng như mành chỉ treo chuông. Nhiều nhất chỉ qua vài chục phút nữa, ma lực của bọn hắn sẽ hao hết, khi đó cả hai sẽ trở thành đầu dê mặc người ta chém giết. Nghĩ đến kết quả này bọn hắn nhịn không được cảm thấy một trận tuyệt vọng.

Nhưng đúng lúc đó, bọn hắn vui mừng phát hiện áp lực chung quanh đột nhiên giảm bớt rất nhiều. Thì ra đám người Hòa Lạp thi triển cấm chú phát huy tác dụng. Mặc dù mấy người Lão Quân có thể nắm chắc tiêu diệt bọn hắn trong khoảng thời gian ngắn, tuy nhiên không thể đứng ngó Thiên Không Thành tổn thất được. Cho nên bọn họ đành phải tạm hoãn công kích hai tên người chim trong trận. Bay ngược lại điều vài ba vạn Tru Tiên kiếm đối kháng cấm chú tập kích. Vì thế hai tên ở trong tạm thời kéo dài được hơi tàn.

Sau đó, Lão Quân tự mình chỉ huy mấy vạn Tru Tiên kiếm tạo thành một luồng nước xoáy trên bầu trời. Đám người chim phóng ra cấm chú từ từ bị tiêu hao bớt. Hai bên ngay sau đó lâm vào giai đoạn giằng co. Đám người chim hiển nhiên là bị động, không quản bọn hắn làm cái trò gì, ném xuống loại cấm chú gì, tất cả y như đá chìm xuống biển, bị luồng nước xoáy không một tiếng động cắn nuốt sạch. Mục tiêu Thiên Không Thành của bọn họ không có bị uy hiếp chút nào. Nhưng mà bọn họ lại không dám dừng tay lại, bởi vì pháp thuật này có thể hấp dẫn một nửa hỏa lực của Tru Tiên kiếm trận, nếu như dừng lại sợ rằng trải qua không lâu hai tên ở trong sẽ bị xoắn thành thịt băm mất.

Thế nhưng đối với đám người chim, cứ tiếp tục như vậy đi xuống là phi thường bất lợi. Cho dù ma lực bọn hắn vô cùng vô tận không sợ tiêu hao, nhưng mà hiện tại bọn hắn đang sợ Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất quan mà? Một khi Nguyên Thủy Thiên Tôn đi ra ngoài, chỉ cần trì hoãn bọn họ một ít thời gian. Vậy thì hai tên siêu cấp người chim bị vây ở trong có thể xong đời rồi. Tổn thất cỡ đó đối với quân đoàn Thiên Sứ tuyệt đối không thể nào tiếp nhận. Dù sao người chim cấp chủ thần đỉnh phong không phải nói có là có. Tối thiểu cũng phải trải qua vài chục vạn năm mới có thể nuôi dưỡng ra một người. Cho nên toàn bộ quân đoàn Thiên Sứ chỉ có nhiêu đó mà thôi, bọn họ một khi tổn thất sẽ khiến cho quân đoàn Thiên Sứ chấn động cực lớn. Tương đương với tước nhược rất nhiều thế lực của quân đoàn Thiên Sứ ở các Vị Diện khác.

Cho nên ba người Hòa Lạp gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, bay qua bay lại tán loạn. Cuối cùng ba người bất đắc dĩ mới thương lượng với nhau: "Tiếp tục như vậy cũng không được. Chúng ta có nên giảng hòa với bọn họ không?"

"A?" Mễ Lặc giật mình nói: "Chúng ta phục kích Nguyên Thủy Thiên Tôn và Phật Tổ, còn giết đồ đệ của hắn, lại đập phá nơi này thành phế tích, bọn họ có thể đồng ý giảng hòa sao?"

"Trách nhiệm này đẩy lên trên người Ngọc đế hết, về phần tổn thất chúng ta bồi thường là được. Dù sao bất kể nói thế nào, nhất định phải cứu hai người bên trong ra ngoài." Hòa Lạp nói: "Lần này tổn thất đã đủ nhiều rồi, nếu như lại mất đi hai người bọn họ, vậy thì quân đoàn Thiên Sứ cơ hồ mất đi một phần ba lực chiến đấu. Chúng ta làm sao khai báo với bề trên chứ?" Hòa Lạp gấp đến độ sắp khóc đến nơi.

"Được rồi, ta không có ý kiến." Mễ Lặc đầu tiên đồng ý.

"Ta cũng đồng ý giảng hòa, chỉ cần bọn họ chịu thả người, bồi thường thế nào cũng được." Tạp Thác cũng vội vàng nói.

"Tốt lắm!" Hòa Lạp đáp ứng một tiếng, ngược lại nhìn vào trong Tru Tiên kiếm trận Lão Quân quát: "Các hạ, ta biết ngươi có thể nghe thấy lời ta nói, xin các hạ không nên công kích người của chúng ta nữa, đây là trường hợp sai lầm, chúng ta thỉnh cầu tạm thời ngừng chiến, để cho chúng ta có một cơ hội giải thích." Vừa nói bọn họ vừa dừng buông thả cấm chú.

Lão Quân suy nghĩ một chút, trong lòng tự nhủ, “dừng lại cũng tốt, tiết kiệm được chút sức, chờ đến khi ân sư đi ra ngoài lại tính sổ cùng bọn họ không muộn”. Cho nên hắn để bốn gã sư đệ tiếp tục vây công hai tên kia, đừng để bọn hắn chạy thoát là được. Vừa duy trì năm vạn Tru Tiên Kiếm trên tay, nhìn qua Hòa Lạp cười lạnh nói: "Còn có cái gì để nói, các ngươi không chỉ vây công sư phụ của ta, còn mang nhiều người như vậy đánh lên cửa nhà rồi, giết chết đệ tử Đạo môn tới mười mấy vạn người, cơ nghiệp Đạo môn cũng bị hủy diệt tám chín phần mười, chẳng lẽ muốn dùng một câu hiểu lầm là kết thúc sao?"

Hòa Lạp nhìn thấy Lão Quân không có mang năm vạn Tru Tiên kiếm tiến hành vây công cũng hơi yên lòng, biết hai gã đồng bạn tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì, cho nên vội vàng giải thích với Lão Quân: "Chúng ta bị trúng kế lão già Ngọc đế, bị hắn khích bác mới làm ra việc như thế, thật sự là xin lỗi các hạ. Các ngươi tổn thất đúng là rất lớn, nhưng mà chúng ta cũng hao tổn không nhỏ, chúng ta bây giờ đã hối hận rồi. Vì không muốn để cho hai phe chúng ta tiếp tục thương tổn lớn hơn nữa, cho nên chúng ta muốn giải quyết ôn hòa chuyện này."

"Hừ." Lão Quân tức giận nói: "Các ngươi đánh không lại thì muốn hòa bình? Thật là đang tính cái gì đó? Người của chúng ta lúc đó xem như chết vô ích rồi? Nhà của chúng ta bị phá hủy thì sao?"

"Dĩ nhiên không phải thế!" Hòa Lạp cho rằng có cửa thoát, vội vàng nói: "Lần này chúng ta thừa nhận đuối lý trước, cho nên những tổn thất của các ngươi, chúng ta nguyện ý bồi thường, gấp đôi, không, bồi thường gấp ba, thế nào?"

"Hắc hắc, sự tình trọng đại ta không làm chủ được." Lão Quân cười híp mắt nói: "Hết thảy chờ ân sư ta ra ngoài hãy nói sau, dù sao thời gian cũng sắp tới rồi." Lúc này, hắn chỉ nghĩ cách trì hoãn thời gian mà thôi, thật ra trong lòng hắn không hề có ý tứ hòa bình nào hết.

"Chuyện này..." Hòa Lạp suy nghĩ cũng có đạo lý, chuyện lớn như vậy tự nhiên phải do Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình định đoạt mới đúng, cho nên hắn nói: "Vậy thì trước tiên có thể dừng công kích đồng bọn của ta lại hay không?" Trong khi nói chuyện, quân đội hai bên từ từ thoát khỏi chiến đấu, phân biệt rõ ràng hai phe chiến tuyến.

---o0o---


/897

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status