Một chưởng nhìn như nhẹ bẫng nhưng sau khi chưởng ấn hạ xuống, thân thể mạnh mẽ với phòng ngự vỏ rùa của tên ngốc kia cứ vậy mà gục xuống.
Hai mắt tên ngốc kia suýt chút nữa thì trợn trừng ra khỏi hốc mắt, rõ ràng hắn đang chịu đựng cơn đau đớn không cách nào hình dung. Thế nhưng ngay cả hét thảm một tiếng hắn cũng không phát ra được, cứ vậy mà bất tỉnh.
Thân ảnh thành thục chững chạc kia vươn tay kéo cơ thể khổng lồ của tên ngốc lại, tránh cho thân thể to lớn của hắn đè bẹp người bắt yêu trẻ tuổi đáng thương.
Tiếp đó, thân hình thành thục chững chạc kia vung tay lên ném cơ thể tên ngốc sang một bên.
- Tiểu đạo hữu, ngươi vẫn ổn chứ?
Vị tiền bối này mỉm cười nói.
Người bắt yêu trẻ tuổi nhìn về phía vị tiền bối kia thì thấy người nọ mày rậm mắt to, khí thế vững vàng như núi:
- Cảm ơn ân cứu mạng của tiền bối!
- Tiểu hữu không cần khách sáo.
Vị tiền bối kia mỉm cười nói:
- Bản tọa Hoàng Sơn Chân Quân, vừa lúc đi ngang qua nơi đây thì thấy tiểu hữu dũng cảm quên mình dẫn tên ngốc này đi, phẩm chất của tiểu hữu rất tốt.
Người tới chính là Giang Bá Tử của nhóm Cửu Châu số 1… khụ, là trưởng nhóm Hoàng Sơn Chân Quân.
Ngày hôm qua sau khi Hoàng Sơn Chân Quân xử lý một ít việc vặt vãnh thì đi tới thành phố Văn Châu. Hắn muốn bắt một kẻ về quy án trước khi bế quan trùng kích cảnh giới tôn giả… tránh cho lúc bản thân bế quan, trong nhà lại bị trộm dọn sạch sành sanh.
Cũng may đúng lúc Hoàng Sơn Chân Quân đi ngang qua nơi này, nếu không người bắt yêu trẻ tuổi đã bị tên ngốc đè dưới thân ăn trọn cả xương rồi.
- Chỉ là đầu óc vãn bối nóng lên thì đã ra tay mất rồi.
Người bắt yêu trẻ tuổi ngượng ngùng nói:
- Đúng rồi, vãn bối là người bắt yêu một hệ có chữ lót ‘Thuần’. Đạo hiệu là… Thuần Lương.
Có đôi khi hắn thật sự rất xấu hổ khi nói ra cái đạo hiệu này. Bởi vì mỗi khi hắn nói ra cái đạo hiệu này là lập tức có loại cảm giác ác ý giả nai ấy.
Chào các tiền bối, ta tên là Thuần Lương… Ta rất ư là thuần khiết, xin chiếu cố ta nhiều hơn ~
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười rồi nói rất tự nhiên:
- Thuần Lương đạo hữu, ngươi rất khá đấy.
Nói đến người bắt yêu, Hoàng Sơn Chân Quân cũng nhớ tới người bắt yêu loli mà thuộc hạ đắc lực của mình là ‘Tàng Thiên Câu’ Chu Ly đã mang về.
Hiện tại hình như người bắt yêu loli kia còn chưa rời đi nữa.
Dứt lời, Hoàng Sơn Chân Quân lại xách tên ngốc kia lên, vươn tay đánh ra một luồng pháp thuật kiểm tra vào trong cơ thể tên ngốc.
“Ừm, tình huống rất giống với những gì Thư Hàng tiểu hữu nói… rót lực lượng của thế giới Cửu U vào trong cơ thể sẽ làm ô nhiễm thân thể nhân loại bình thường rồi bị cải tạo thành quái vật. Quả nhiên loại tình huống này không phải là ngẫu nhiên.” Hoàng Sơn Chân Quân cau mày thầm nghĩ.
Người bắt yêu Thuần Lương đứng lên, đứng ngay phía sau lưng Hoàng Sơn Chân Quân:
- Hoàng Sơn tiền bối, trong quá trình chiến đấu với tên ngốc này ta có thể cảm giác được thân thể tên ngốc đang không ngừng bị cải tạo, hơn nữa càng ngày mạnh.
- Ừm.
Hoàng Sơn Chân Quân gật đầu nói:
- Thuần Lương tiểu hữu, ta muốn mang tên ngốc này đi, e rằng sự kiện tên ngốc này bị năng lượng thế giới Cửu U làm ô nhiễm không phải ngẫu nhiên mà là có người thao túng phía sau màn. Tiểu hữu có thể giao tên ngốc này cho ta xử lý hay không?
- Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề. Nếu không có tiền bối ra tay giúp đỡ thì nói không chừng ta đã bị tên ngốc này cắn chết rồi.
Người bắt yêu Thuần Lương vội vàng nói.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười rồi vươn tay tế ra một thanh phi kiếm, sau đó chất tên ngốc đang hôn mê lên.
…
Mà đúng lúc này, phía xa truyền đến tiếng còi cảnh sát inh ỏi. Cuối cùng các chú cảnh sát cũng chạy tới, hơn nữa còn dựa vào camera theo dõi, một mạch lần theo dấu vết tên cuồng ma lật xe kia mà chạy tới lân cận.
- Hoàng Sơn tiền bối, cảnh sát tới rồi, hay là chúng ta đi trước đi.
Người bắt yêu Thuần Lương nói, đồng thời hắn cũng kích hoạt trận pháp ẩn thân trên người mình lần nữa, giấu đi thân hình của mình.
- Ừ, không vội, trước tiên để ta xử lý hiện trường chút đã.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười, sau đó hắn moi ra một con rối nhỏ rồi ném lên mặt đất. Ngón tay lại chập thành kiếm rạch một cái trên người tên ngốc.
Kiếm khí xẹt qua, một dòng máu chảy ra từ người tên co con, rơi xuống trên thân con rối nhỏ.
Ngay sau đó, con rối nhanh chóng bành trướng lên, trong nháy mắt đã biến thành dáng dấp của tên ngốc.
Đây là thứ tương tự với con rối thế thân… giống như con rối mà Tống Thư Hàng đã nhặt được trước đây. Nhưng con rối này của Hoàng Sơn Chân Quân là bán thành phẩm, sau khi biến ảo thành hình người thì không thể nhúc nhích, vẫn bị vây trong trạng thái hôn mê.
Trước hết để bán thành phẩm này lại ứng phó cảnh sát một chút, bằng không, một tên ngốc với lực phá hoại siêu khủng biến mát một cách thần bí sẽ khiến người bình thường càng thêm khủng hoảng.
Tiếp đó, chỉ cần chờ sau khi Hoàng Sơn Chân Quân xử lý xong tên to còn và năng lượng Cửu U trên người hắn rồi lại mang tên ngốc đã khôi phục bình thường đổi chỗ cho con rối thế thân là xong.
Cuối cùng… Hoàng Sơn Chân Quân vươn tay bấm pháp ấn, một luồng gió nhẹ thổi qua đã chôn vùi toàn bộ tàn dư năng lượng thế giới Cửu U lưu lại ở hiện trường lúc người bắt yêu chiến đấu với tên ngốc.
- Vẫn là tiền bối suy nghĩ chu đáo.
Thuần Lương nói.
- Mấy cái này chỉ là ít kinh nghiệm trong cuộc sống thôi. Đúng rồi, tiếp theo tiểu hữu muốn đi đâu? Có cần ta đưa ngươi một đoạn không?
Hoàng Sơn Chân Quân dò hỏi.
- Không cần làm phiền tiền bối đâu ạ, chút nữa ta có hẹn với một người bạn gặp mặt ở đường Bạch Kình thành phố Văn Châu. Ta đến đó chờ hắn là được.
Thuần Lương liên tục khua tay nói.
- Ồ? Tiểu đạo hữu cũng muốn đến đường Bạch Kình sao? Vừa khéo ta cũng muốn đến đó. Chi bằng ta và ngươi cùng đi nhé?
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười nói.
- Trùng hợp vậy ạ?
Ánh mắt Thuần Lương sáng lên:
- Vãn bối cầu còn không được.
Vị Hoàng Sơn tiền bối này là một chân quân lục phẩm đó. Hơn nữa xem khí tức của hắn thì e rằng hắn chính là người nổi bật trong số những chân quân lục phẩm!
Nếu cùng đồng hành, hắn có rất nhiều vấn đề và nghi hoặc trong phương diện tu luyện có thể nhân cơ hội nhờ vị tiền bối này chỉ điểm một hai. Dáng vẻ Hoàng Sơn tiền bối thoạt nhìn rất dễ nói chuyện, nói không chừng sẽ giải đáp một ít nghi hoặc trong tu luyện của hắn.
Đây chính là cơ hội và duyên phận đó!
Vì vậy, người bắt yêu trẻ tuổi cùng Hoàng Sơn Chân Quân đồng hành đi đến đường Bạch Kình.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Trên đường đi, Hoàng Sơn Chân Quân có ý chỉ điểm vị người bắt yêu có phẩm chất không tệ này, cho nên mới làm chậm tốc độ lại, hai người trong trạng thái ẩn hình dùng tốc độ tản bộ mà đi về phía đường Bạch Kình.
Phi kiếm chở tên ngốc lơ lửng phía sau Hoàng Sơn Chân Quân.
Người bắt yêu trẻ tuổi nắm lấy cơ hội hỏi han Hoàng Sơn Chân Quân rất nhiều nghi hoặc mà hắn gặp phải trên phương diện tu luyện. Mà Hoàng Sơn Chân Quân cũng dùng phương pháp thông tục dễ hiểu để giải thích nghi hoặc cho người bắt yêu trẻ tuổi.
Trong mấy phút ngắn ngủi, người bắt yêu trẻ tuổi được lợi ích không nhỏ, rất nhiều chỗ nghĩ không thông trong tu luyện trước đây thì nay đã sáng tỏ thông suốt.
Thu hoạch trong mấy phút đồng hồ này đã ngang bằng với mấy tháng thậm chí là nửa năm khổ tu của hắn. Chỉ chờ hắn trở về tìm một chỗ bế quan tu luyện thì nói không chừng có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Đối với Thuần Lương mà nói, mấy phút này quả thực quá ư là hạnh phúc rồi.
Đáng tiếc thời gian hạnh phúc luôn luôn ngắn ngủi. Rất nhanh thì hai người đã đến giao lộ đường Bạch Kình.
- Hoàng Sơn tiền bối, ta phải ở chỗ này chờ người bạn tốt kia của ta.
Thuần Lương có hơi không nỡ mà mở miệng, hắn hy vọng có thể đi cùng Hoàng Sơn Chân Quân thêm lát nữa để lắng nghe thêm ít kinh nghiệm.
- Vậy tiểu hữu, chúng ta tạm biệt ở đây. Hy vọng về sau chúng ta còn có cơ hội gặp lại.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười, tiếp đó thuận miệng hỏi:
- Đúng rồi tiểu hữu, ngươi muốn chờ vị đạo hữu nào sao?
- Người ta chờ kỳ thật là một người bạn trên mạng. Hắn chỉ là một người bình thường.
Người bắt yêu trẻ tuổi trả lời:
- Ta còn chưa từng hỏi tên hắn, chỉ biết nick name của hắn là Thư Sơn Áp Lực Đại, nhà hắn ngay trên đường Bạch Kình, vì vậy ta và hắn hẹn gặp ở nơi này.
Hử? Thư Sơn Áp Lực Đại?
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Phụt ~~
- Tiền bối ngài làm sao vậy?
Người bắt yêu trẻ tuổi Thuần Lương nghi hoặc hỏi.
- Ha ha ha ha, không sao, chỉ là đột nhiên nghĩ đến một chuyện thú vị.
Hoàng Sơn Chân Quân nói. Thư Sơn Áp Lực Đại không phải là Tống Thư Hàng tiểu hữu sao?
Mọi chuyện trên thế giới này thật sự trùng hợp đến vậy à?
Hoặc giả… chỉ là người có nickname giống nhau chăng?
- Khụ, vậy Thuần Lương tiểu hữu, sau này chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Hoàng Sơn Chân Quân tạm biệt người bắt yêu Thuần Lương.
- Tạm biệt tiền bối.
Thuần Lương bịn rịn phất tay..
…
Hoàng Sơn Chân Quân xoay người đi về phía xa, tiếp đó hắn lấy điện thoại ra vừa đi vừa nhắn tin cho Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu, có phải ngươi hẹn một người bạn trên mạng gặp mặt ở đường Bạch Kình không?
Một lát sau.
Tống Thư Hàng trả lời:
- Ơ? Hoàng Sơn tiền bối, làm sao ngươi biết việc này thế?
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Nói ra rất dài dòng… Tóm lại là trong lúc trùng hợp, ta đã gặp được người bạn trên mạng này của ngươi.
Tống Thư Hàng:
- …
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Bây giờ ta đang đứng cùng người bạn trên mạng kia của ngươi, chờ ngươi trên đường Bạch Kình. Chừng nào thì ngươi tới?
Tống Thư Hàng:
- Tiền bối chờ chút, sau khi ta mang mấy cô nàng Diệp Tư đi mua sắm xong thì lập tức dẫn họ qua tìm các ngươi. Bên cạnh ta giờ còn có ba nhóc giặc con, tốc độ sẽ chậm một chút.
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Được.
Sau khi trò chuyện xong, Hoàng Sơn Chân Quân cất di động đi.
Có đôi khi duyên phận trên thế giới này đặc biệt thú vị thế đó.
Vì vậy… Hoàng Sơn Chân Quân quay đầu lại, trở về chỗ người bắt yêu trẻ tuổi Thuần Lương đang đợi.
…
Sau khi Thuần Lương tạm biệt Hoàng Sơn Chân Quân thì tìm một cái ghế trên đường Bạch Kình ngồi xuống, tiếp đó lấy di động ra hý hoáy.
Đầu tiên hắn mở ra cái video mình post lên kia -- chính là cái video hắn trùm bao tải Cao Thăng sư huynh.
Hắn trông thấy khán giả nhiệt tình không ngừng ném tiền cho hắn, mỗi phút đồng hồ bình luận đều không ngừng tăng lên, nhìn từng câu bình luận… gương mặt Thuần Lương vui đến nở hoa.
- Like đi, đáng tiếc ta không thể ra tay với người bình thường. Bằng không sau khi trùm bao tải Cao Thăng sư huynh, lại đá hai cước, khẳng định số fan sẽ càng cao hơn.
Thuần Lương lẩm bẩm nói.
Mà lúc này người bắt yêu trẻ tuổi không phát hiện Hoàng Sơn Chân Quân đã đi mà quay lại, rồi lặng lẽ đi đến sau lưng hắn.
Lúc này biểu cảm trên mặt Hoàng Sơn Chân Quân trông đặc biệt vui vẻ.
Đậu xanh, tìm được một tên nhóc còn giỏi tìm đường chết hơn cả Tam Lãng bên ngoài nhóm Cửu Châu số 1 thế này, đúng là hiếm có thật.
- Khụ.
Hoàng Sơn Chân Quân nhẹ nhàng ho khan một tiếng nhắc nhở Thuần Lương sự hiện hữu của hắn.
- Ơ? Tiền bối, sao ngài quay lại rồi?
Người bắt yêu trẻ tuổi vui vẻ hỏi.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười moi ra một kiện bảo giáp:
- Tiểu đạo hữu, chỗ này của ta có chiếc bảo giáp năm sao, bán năm vàng thôi, ngươi có muốn không nào?
Hai mắt tên ngốc kia suýt chút nữa thì trợn trừng ra khỏi hốc mắt, rõ ràng hắn đang chịu đựng cơn đau đớn không cách nào hình dung. Thế nhưng ngay cả hét thảm một tiếng hắn cũng không phát ra được, cứ vậy mà bất tỉnh.
Thân ảnh thành thục chững chạc kia vươn tay kéo cơ thể khổng lồ của tên ngốc lại, tránh cho thân thể to lớn của hắn đè bẹp người bắt yêu trẻ tuổi đáng thương.
Tiếp đó, thân hình thành thục chững chạc kia vung tay lên ném cơ thể tên ngốc sang một bên.
- Tiểu đạo hữu, ngươi vẫn ổn chứ?
Vị tiền bối này mỉm cười nói.
Người bắt yêu trẻ tuổi nhìn về phía vị tiền bối kia thì thấy người nọ mày rậm mắt to, khí thế vững vàng như núi:
- Cảm ơn ân cứu mạng của tiền bối!
- Tiểu hữu không cần khách sáo.
Vị tiền bối kia mỉm cười nói:
- Bản tọa Hoàng Sơn Chân Quân, vừa lúc đi ngang qua nơi đây thì thấy tiểu hữu dũng cảm quên mình dẫn tên ngốc này đi, phẩm chất của tiểu hữu rất tốt.
Người tới chính là Giang Bá Tử của nhóm Cửu Châu số 1… khụ, là trưởng nhóm Hoàng Sơn Chân Quân.
Ngày hôm qua sau khi Hoàng Sơn Chân Quân xử lý một ít việc vặt vãnh thì đi tới thành phố Văn Châu. Hắn muốn bắt một kẻ về quy án trước khi bế quan trùng kích cảnh giới tôn giả… tránh cho lúc bản thân bế quan, trong nhà lại bị trộm dọn sạch sành sanh.
Cũng may đúng lúc Hoàng Sơn Chân Quân đi ngang qua nơi này, nếu không người bắt yêu trẻ tuổi đã bị tên ngốc đè dưới thân ăn trọn cả xương rồi.
- Chỉ là đầu óc vãn bối nóng lên thì đã ra tay mất rồi.
Người bắt yêu trẻ tuổi ngượng ngùng nói:
- Đúng rồi, vãn bối là người bắt yêu một hệ có chữ lót ‘Thuần’. Đạo hiệu là… Thuần Lương.
Có đôi khi hắn thật sự rất xấu hổ khi nói ra cái đạo hiệu này. Bởi vì mỗi khi hắn nói ra cái đạo hiệu này là lập tức có loại cảm giác ác ý giả nai ấy.
Chào các tiền bối, ta tên là Thuần Lương… Ta rất ư là thuần khiết, xin chiếu cố ta nhiều hơn ~
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười rồi nói rất tự nhiên:
- Thuần Lương đạo hữu, ngươi rất khá đấy.
Nói đến người bắt yêu, Hoàng Sơn Chân Quân cũng nhớ tới người bắt yêu loli mà thuộc hạ đắc lực của mình là ‘Tàng Thiên Câu’ Chu Ly đã mang về.
Hiện tại hình như người bắt yêu loli kia còn chưa rời đi nữa.
Dứt lời, Hoàng Sơn Chân Quân lại xách tên ngốc kia lên, vươn tay đánh ra một luồng pháp thuật kiểm tra vào trong cơ thể tên ngốc.
“Ừm, tình huống rất giống với những gì Thư Hàng tiểu hữu nói… rót lực lượng của thế giới Cửu U vào trong cơ thể sẽ làm ô nhiễm thân thể nhân loại bình thường rồi bị cải tạo thành quái vật. Quả nhiên loại tình huống này không phải là ngẫu nhiên.” Hoàng Sơn Chân Quân cau mày thầm nghĩ.
Người bắt yêu Thuần Lương đứng lên, đứng ngay phía sau lưng Hoàng Sơn Chân Quân:
- Hoàng Sơn tiền bối, trong quá trình chiến đấu với tên ngốc này ta có thể cảm giác được thân thể tên ngốc đang không ngừng bị cải tạo, hơn nữa càng ngày mạnh.
- Ừm.
Hoàng Sơn Chân Quân gật đầu nói:
- Thuần Lương tiểu hữu, ta muốn mang tên ngốc này đi, e rằng sự kiện tên ngốc này bị năng lượng thế giới Cửu U làm ô nhiễm không phải ngẫu nhiên mà là có người thao túng phía sau màn. Tiểu hữu có thể giao tên ngốc này cho ta xử lý hay không?
- Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề. Nếu không có tiền bối ra tay giúp đỡ thì nói không chừng ta đã bị tên ngốc này cắn chết rồi.
Người bắt yêu Thuần Lương vội vàng nói.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười rồi vươn tay tế ra một thanh phi kiếm, sau đó chất tên ngốc đang hôn mê lên.
…
Mà đúng lúc này, phía xa truyền đến tiếng còi cảnh sát inh ỏi. Cuối cùng các chú cảnh sát cũng chạy tới, hơn nữa còn dựa vào camera theo dõi, một mạch lần theo dấu vết tên cuồng ma lật xe kia mà chạy tới lân cận.
- Hoàng Sơn tiền bối, cảnh sát tới rồi, hay là chúng ta đi trước đi.
Người bắt yêu Thuần Lương nói, đồng thời hắn cũng kích hoạt trận pháp ẩn thân trên người mình lần nữa, giấu đi thân hình của mình.
- Ừ, không vội, trước tiên để ta xử lý hiện trường chút đã.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười, sau đó hắn moi ra một con rối nhỏ rồi ném lên mặt đất. Ngón tay lại chập thành kiếm rạch một cái trên người tên ngốc.
Kiếm khí xẹt qua, một dòng máu chảy ra từ người tên co con, rơi xuống trên thân con rối nhỏ.
Ngay sau đó, con rối nhanh chóng bành trướng lên, trong nháy mắt đã biến thành dáng dấp của tên ngốc.
Đây là thứ tương tự với con rối thế thân… giống như con rối mà Tống Thư Hàng đã nhặt được trước đây. Nhưng con rối này của Hoàng Sơn Chân Quân là bán thành phẩm, sau khi biến ảo thành hình người thì không thể nhúc nhích, vẫn bị vây trong trạng thái hôn mê.
Trước hết để bán thành phẩm này lại ứng phó cảnh sát một chút, bằng không, một tên ngốc với lực phá hoại siêu khủng biến mát một cách thần bí sẽ khiến người bình thường càng thêm khủng hoảng.
Tiếp đó, chỉ cần chờ sau khi Hoàng Sơn Chân Quân xử lý xong tên to còn và năng lượng Cửu U trên người hắn rồi lại mang tên ngốc đã khôi phục bình thường đổi chỗ cho con rối thế thân là xong.
Cuối cùng… Hoàng Sơn Chân Quân vươn tay bấm pháp ấn, một luồng gió nhẹ thổi qua đã chôn vùi toàn bộ tàn dư năng lượng thế giới Cửu U lưu lại ở hiện trường lúc người bắt yêu chiến đấu với tên ngốc.
- Vẫn là tiền bối suy nghĩ chu đáo.
Thuần Lương nói.
- Mấy cái này chỉ là ít kinh nghiệm trong cuộc sống thôi. Đúng rồi, tiếp theo tiểu hữu muốn đi đâu? Có cần ta đưa ngươi một đoạn không?
Hoàng Sơn Chân Quân dò hỏi.
- Không cần làm phiền tiền bối đâu ạ, chút nữa ta có hẹn với một người bạn gặp mặt ở đường Bạch Kình thành phố Văn Châu. Ta đến đó chờ hắn là được.
Thuần Lương liên tục khua tay nói.
- Ồ? Tiểu đạo hữu cũng muốn đến đường Bạch Kình sao? Vừa khéo ta cũng muốn đến đó. Chi bằng ta và ngươi cùng đi nhé?
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười nói.
- Trùng hợp vậy ạ?
Ánh mắt Thuần Lương sáng lên:
- Vãn bối cầu còn không được.
Vị Hoàng Sơn tiền bối này là một chân quân lục phẩm đó. Hơn nữa xem khí tức của hắn thì e rằng hắn chính là người nổi bật trong số những chân quân lục phẩm!
Nếu cùng đồng hành, hắn có rất nhiều vấn đề và nghi hoặc trong phương diện tu luyện có thể nhân cơ hội nhờ vị tiền bối này chỉ điểm một hai. Dáng vẻ Hoàng Sơn tiền bối thoạt nhìn rất dễ nói chuyện, nói không chừng sẽ giải đáp một ít nghi hoặc trong tu luyện của hắn.
Đây chính là cơ hội và duyên phận đó!
Vì vậy, người bắt yêu trẻ tuổi cùng Hoàng Sơn Chân Quân đồng hành đi đến đường Bạch Kình.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Trên đường đi, Hoàng Sơn Chân Quân có ý chỉ điểm vị người bắt yêu có phẩm chất không tệ này, cho nên mới làm chậm tốc độ lại, hai người trong trạng thái ẩn hình dùng tốc độ tản bộ mà đi về phía đường Bạch Kình.
Phi kiếm chở tên ngốc lơ lửng phía sau Hoàng Sơn Chân Quân.
Người bắt yêu trẻ tuổi nắm lấy cơ hội hỏi han Hoàng Sơn Chân Quân rất nhiều nghi hoặc mà hắn gặp phải trên phương diện tu luyện. Mà Hoàng Sơn Chân Quân cũng dùng phương pháp thông tục dễ hiểu để giải thích nghi hoặc cho người bắt yêu trẻ tuổi.
Trong mấy phút ngắn ngủi, người bắt yêu trẻ tuổi được lợi ích không nhỏ, rất nhiều chỗ nghĩ không thông trong tu luyện trước đây thì nay đã sáng tỏ thông suốt.
Thu hoạch trong mấy phút đồng hồ này đã ngang bằng với mấy tháng thậm chí là nửa năm khổ tu của hắn. Chỉ chờ hắn trở về tìm một chỗ bế quan tu luyện thì nói không chừng có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Đối với Thuần Lương mà nói, mấy phút này quả thực quá ư là hạnh phúc rồi.
Đáng tiếc thời gian hạnh phúc luôn luôn ngắn ngủi. Rất nhanh thì hai người đã đến giao lộ đường Bạch Kình.
- Hoàng Sơn tiền bối, ta phải ở chỗ này chờ người bạn tốt kia của ta.
Thuần Lương có hơi không nỡ mà mở miệng, hắn hy vọng có thể đi cùng Hoàng Sơn Chân Quân thêm lát nữa để lắng nghe thêm ít kinh nghiệm.
- Vậy tiểu hữu, chúng ta tạm biệt ở đây. Hy vọng về sau chúng ta còn có cơ hội gặp lại.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười, tiếp đó thuận miệng hỏi:
- Đúng rồi tiểu hữu, ngươi muốn chờ vị đạo hữu nào sao?
- Người ta chờ kỳ thật là một người bạn trên mạng. Hắn chỉ là một người bình thường.
Người bắt yêu trẻ tuổi trả lời:
- Ta còn chưa từng hỏi tên hắn, chỉ biết nick name của hắn là Thư Sơn Áp Lực Đại, nhà hắn ngay trên đường Bạch Kình, vì vậy ta và hắn hẹn gặp ở nơi này.
Hử? Thư Sơn Áp Lực Đại?
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Phụt ~~
- Tiền bối ngài làm sao vậy?
Người bắt yêu trẻ tuổi Thuần Lương nghi hoặc hỏi.
- Ha ha ha ha, không sao, chỉ là đột nhiên nghĩ đến một chuyện thú vị.
Hoàng Sơn Chân Quân nói. Thư Sơn Áp Lực Đại không phải là Tống Thư Hàng tiểu hữu sao?
Mọi chuyện trên thế giới này thật sự trùng hợp đến vậy à?
Hoặc giả… chỉ là người có nickname giống nhau chăng?
- Khụ, vậy Thuần Lương tiểu hữu, sau này chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Hoàng Sơn Chân Quân tạm biệt người bắt yêu Thuần Lương.
- Tạm biệt tiền bối.
Thuần Lương bịn rịn phất tay..
…
Hoàng Sơn Chân Quân xoay người đi về phía xa, tiếp đó hắn lấy điện thoại ra vừa đi vừa nhắn tin cho Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu, có phải ngươi hẹn một người bạn trên mạng gặp mặt ở đường Bạch Kình không?
Một lát sau.
Tống Thư Hàng trả lời:
- Ơ? Hoàng Sơn tiền bối, làm sao ngươi biết việc này thế?
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Nói ra rất dài dòng… Tóm lại là trong lúc trùng hợp, ta đã gặp được người bạn trên mạng này của ngươi.
Tống Thư Hàng:
- …
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Bây giờ ta đang đứng cùng người bạn trên mạng kia của ngươi, chờ ngươi trên đường Bạch Kình. Chừng nào thì ngươi tới?
Tống Thư Hàng:
- Tiền bối chờ chút, sau khi ta mang mấy cô nàng Diệp Tư đi mua sắm xong thì lập tức dẫn họ qua tìm các ngươi. Bên cạnh ta giờ còn có ba nhóc giặc con, tốc độ sẽ chậm một chút.
Hoàng Sơn Chân Quân:
- Được.
Sau khi trò chuyện xong, Hoàng Sơn Chân Quân cất di động đi.
Có đôi khi duyên phận trên thế giới này đặc biệt thú vị thế đó.
Vì vậy… Hoàng Sơn Chân Quân quay đầu lại, trở về chỗ người bắt yêu trẻ tuổi Thuần Lương đang đợi.
…
Sau khi Thuần Lương tạm biệt Hoàng Sơn Chân Quân thì tìm một cái ghế trên đường Bạch Kình ngồi xuống, tiếp đó lấy di động ra hý hoáy.
Đầu tiên hắn mở ra cái video mình post lên kia -- chính là cái video hắn trùm bao tải Cao Thăng sư huynh.
Hắn trông thấy khán giả nhiệt tình không ngừng ném tiền cho hắn, mỗi phút đồng hồ bình luận đều không ngừng tăng lên, nhìn từng câu bình luận… gương mặt Thuần Lương vui đến nở hoa.
- Like đi, đáng tiếc ta không thể ra tay với người bình thường. Bằng không sau khi trùm bao tải Cao Thăng sư huynh, lại đá hai cước, khẳng định số fan sẽ càng cao hơn.
Thuần Lương lẩm bẩm nói.
Mà lúc này người bắt yêu trẻ tuổi không phát hiện Hoàng Sơn Chân Quân đã đi mà quay lại, rồi lặng lẽ đi đến sau lưng hắn.
Lúc này biểu cảm trên mặt Hoàng Sơn Chân Quân trông đặc biệt vui vẻ.
Đậu xanh, tìm được một tên nhóc còn giỏi tìm đường chết hơn cả Tam Lãng bên ngoài nhóm Cửu Châu số 1 thế này, đúng là hiếm có thật.
- Khụ.
Hoàng Sơn Chân Quân nhẹ nhàng ho khan một tiếng nhắc nhở Thuần Lương sự hiện hữu của hắn.
- Ơ? Tiền bối, sao ngài quay lại rồi?
Người bắt yêu trẻ tuổi vui vẻ hỏi.
Hoàng Sơn Chân Quân mỉm cười moi ra một kiện bảo giáp:
- Tiểu đạo hữu, chỗ này của ta có chiếc bảo giáp năm sao, bán năm vàng thôi, ngươi có muốn không nào?
/996
|