Tu Chân Thế Giới

Chương 732 : Vương Cấm Thương Khung

/915


"Hắn đang bố trí cấm chế" Đại Ma thần thản nhiên nói.
Đứng im bên cạnh y là Tê Giác Ma thần, chỉ riêng hai người đứng đó mà không thấy dẫn theo tùy tùng, khuôn mặt bọn họ đã thay đổi dung mạo để không ai có thể nhận ra. Chẳng ai biết được bọn họ đã lặng lẽ tới đây, trước đó đã cho thủ hạ ngụy trang thành hai người họ rồi trực tiếp xuất hiện công khai nhằm tập trung ánh mắt dòm ngó về phía kia, trong khi đó hai người bọn họ đã âm thầm thần không biết quỷ không hay mà lặng lẽ tới đây.
"Ta đã nói cho lão tam biết rồi, bảo hắn phải ngăn cản Lão đầu và đám Trưởng Lão Hội của Yêu tộc lại" Tê Giác Ma thần trầm giọng bảo.
"Chúng ta phải nhanh chóng tiến đến đó để bắt sống Tiếu Ma Qua, trước lúc bọn họ kịp thời phản ứng!" Ánh mắt Đại Ma thần loé lên tia lạnh lẽo: "Thiên Sứ Cụ Trang" nhất định ở trong người hắn, chỉ cần tóm được Tiếu Ma Qua là chúng ta sẽ nắm được quyền chủ động".
Tê Giác Ma thần gật đầu khẽ liếc mắt nhìn về phía Phần Quỷ Cương: "
Ta phá cấm chế đây".
Tiếng hắn trầm thấp nhưng tràn đầy sự tự tin, trong con mắt của hắn thì ý tưởng bố trí cấm chế của Tiếu Ma Qua khá là buồn cười. Mặc dù cấm chế này mới nhìn sơ bộ hơi có chút phong phạm, nhưng nếu muốn dựa vào nó để ngăn trở bọn họ thì quá nực cười.
Muốn cản trở cao thủ Thần lực tất nhiên phải có cấm chế Thần lực.
"
Thần lực của Tằng Liên Nhi chưa khôi phục lại được cho nên không đủ gây ảnh hưởng" Đại Ma thần đa mưu túc trí nhận định: "Còn Tiếu Ma Qua vừa mới bố trí cấm chế chắc chắn sẽ tổn hao không ít, ta chỉ lo lắng duy nhất là vị nữ tỳ xấu xí kia thôi".
Tê Giác Ma thần lẳng lặng nghe nhưng không biểu lộ tí cảm xúc gì trên mặt cả.
"
Không nên giữ lại sức lực" Ánh mắt của Đại Ma thần vẫn nhìn chằm chằm vào Phần Quỷ Cương: "Trận chiến này sẽ quyết định địa vị của Ma Thần điện chúng ta mai sau, nếu thành công thì há sợ gì đám Trưởng Lão Hội Yêu tộc nữa!"
"
Ta biết rồi" Tê Giác Ma thần trầm giọng trả lời.
"
Động thủ đi!" Lời còn chưa dứt, thân hình Đại Ma thần biến mất giữa không trung.
Kế tiếp thân ảnh của Tê Giác Ma thần cũng chợt lóe, rồi lặng yên hiện thân ở sát phạm vi Phần Quỷ Cương.
Hắn hít sâu một hơi lập tức luồng Thần lực toàn thân được vận lên, hắn biết rõ một khi vừa ra tay sẽ bị người người phát hiện ra ngay.
Vì thế thành bại đều ở động tác đầu tiên này !
Hắn liền gạt bỏ tạp niệm trong đầu, hai tay chậm rãi giơ lên cao đồng thời con ngươi bỗng nhiên trợn tròn.
Rầm!
Một cảnh khí thế kinh người không lẫn vào đâu, tựa như núi lửa ầm ầm bạo phát!
Hành động nhanh như cắt, còn đòn đánh phát ra ánh sáng chói lòa như ánh mặt trời!
Thần áp cường đại giống như gió bão quét ngang toàn bộ phạm vị trăm dặm Phần Quỷ Cương, lực uy áp này làm người ta hít thở không thông, giống như con hoang thú viễn cổ rít gào rống giận vậy, lúc này chân cẳng những gã Ma tộc thực lực tầm thường suýt nữa đã bị mềm nhũn hẳn ra.
Cánh tay phải của Tê Giác Ma thần bỗng nhiên hiện lên từng vòng huyết hoàn.
Bất chợt Tê Giác Ma thần mở mắt ra, tức thì năm ngón tay phải xoè ra rồi bàn tay bỗng nhiên ép mạnh xuống.
*
* *
Âm khí đột nhiên trở nên cuộn trào mãnh liệt men theo hang động, mà tỏa ra bên ngoài làm Tả Mạc suýt nữa trở tay không kịp, nhưng hắn phản ứng cực nhanh bằng cách lập tức điều chỉnh lại thủ pháp.
Âm khí uốn lượn giống như con rồng, nó lặng lẽ chạy dọc theo Ma văn và Phù văn đã bố trí thật tốt từ trước. Những nơi nó đi qua tức khắc làm cho Phù văn và Ma văn sáng rực lên, kế tiếp âm khí bị Phù văn và Ma văn hấp thu không ngừng rồi sau đó chuyển hóa thành từng đám hoa tuyết màu xám tro.
Tuyết rơi càng ngày càng lớn.
Bố trí cấm chế trong một thời gian dài như thế, cho dù Tả Mạc có được đúc thành từ sắt thép cũng không thể không uể oải mệt mỏi. Hắn ném vào miệng một hạt Thái Dương tử, tức thời cảm nhận được Thần lực tinh thuần đang thấm dần vào trong thân thể, vì thế thể lực lại tiếp tục phục hồi đầy đủ, lú này nét rạng rỡ và khoẻ mạnh hiện rõ lên trong ánh mắt của hắn.
Vội nhìn qua toàn bộ dãy núi non sông ngòi dày đặc, chi chít Phù văn và Ma văn trong khuông viên năm mươi dặm trên mặt đất, mà vẻ mặt hắn hiển lộ ra nét đắc ý, vui sướng tột cùng.
Ca quả nhiên là thiên tài mà!
Tuy việc bày ra cấm chế đồ sộ như thế, nhưng hiệu quả như thế nào thì phải sau khi chính thức kích hoạt mới biết được rõ ràng.
Bão tuyết đã làm cho vô số hoa tuyết rơi dày đặc một vùng xám tro quỷ dị, chuyện này gây kinh động cho đám cao thủ đang tập trung ở bên ngoài, lập tức vô số ánh mắt ngó chằm chằm vào đằng sau hỏa tuyến trên Phần Quỷ Cương.
Tả Mạc hít sâu một hơi rồi nhìn xuống cấm chế phía dưới mà ánh mắt sáng rực lên.
Nếu đã như vậy, thì kích phát luôn đi!
*
* *
Tê Giác Ma thần bỗng dưng xuất hiện làm cho vẻ mặt của Lão đầu và cả đám Minh Nguyệt Dạ biến sắc.
Trong phút chốc toàn bộ râu tóc của Lão đầu đều dựng đứng cả lên, nhất thời Thần lực tụ lại đạt mức tối đa, cả người lão được bao phủ bởi một tầng hắc quang đáng sợ, thấp thoáng bên trong thấy da thịt căng phồng lên, rồi bất chợt thân thể vươn cao lên to hơn gấp mấy lần, lập tức toàn thân chuyển sang màu ngăm đen giống như được sắt thép đúc thành vậy. Chân lão vừa bước lên, phần thắt lưng liền trầm xuống, tức khắc chân khẽ khụy xuống như đứng tấn, đồng thời trên thiết quyền được bao phủ một tầng hắc quang. Lão ào tới chỗ Tê Giác Ma thần đang đứng trong không trung mà vung lên một đấm, trên miệng hét một tiếng như sấm giữa trời xuân: "Xuống mau!"
Hàn mang hiện lên trong ánh mắt của Minh Nguyệt Dạ, sợi rong rêu màu lam nhạt trong tay đang uốn lượn theo một nhịp điệu kỳ lạ, chúng cọ xát vào nhau kêu leng keng. Bỗng nhiên từ bên trong bay ra một con hồ điệp màu lam không có chút khí tức nguy hiểm nào, quả thật con bướm này trông cực kỳ xinh đẹp, sau khi vỗ cánh liền biến mất trong không trung.
"
Lão tiền bối thật dễ nổi nóng quá đi!" Thiếu niên Ma thần vừa cười hì hì vừa nói, nhưng trên mặt hắn không có chút gì có vẻ trêu chọc, ngược lại thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Huyết quang trên người hắn hết sức nồng nặc, Thần lực toàn thân đã vận lên tới mức tối đa, trong quầng huyết quang có vô số gai nhọn của Huyết Cức Điều (DG: cành cây gai bằng máu) phóng thẳng ra.
Nhất thời khắp bầu trời toàn là Huyết Cức Điều bay lượn, chúng giống như vô số con huyết xà toàn thân đầy gai nhọn, lúc này chúng đan xen nhau mà tung hoành trong không trung tựa hồ muốn che phủ trọn bầu trời vậy.
Chỉ thấy vài chục cành Huyết Cức Điều vặn vẹo thật quỷ dị rồi tụ lại ở một phương, trong nháy mắt lại tập hợp thành một bức tường Huyết Kinh Cức mà trực tiếp ngăn cản quả đấm của Lão đầu.
Rầm!
Bức tường Huyết Kinh Cức trong nháy mắt bị xuyên thủng.
Thiếu niên Ma thần dường như đã đoán trước việc này, hắn đã sớm bố trí thêm một bức tường Huyết Kinh Cức thứ hai, rồi đồng thời dựng sẳn lên luôn bức thứ ba nữa.
Tương tự thế, quả đấm lại xuyên thủng qua bức tường Huyết Kinh Cức thứ hai xong đánh thẳng vào bức tường thứ ba, tuy cú va chạm này làm cho cỏ cây bay tán loạn nhưng cuối cùng cú đấm cũng bị cản lại.
Cùng lúc đó, Huyết Cức Điều đột nhiên nở ra vô số đóa hoa tươi đẹp, đóa hoa này nở ra rồi tàn rất nhanh chóng trong mắt mọi người, đoá hoa tan ra như sương vờn theo trong gió tức thời làm cho con hồ điệp màu lam buộc phải hiện hình.
Lam hồ điệp nhẹ nhàng vỗ cánh lập tức những phấn vụ huyết sắc tươi đẹp kia không thể tiến thêm được chút nào nữa, nhưng huyết vụ càng ngày càng dày đặc, nó bao phủ lấy con lam hồ điệp đến mức nước chảy cũng không lọt.
Đùng, đùng, đùng...!
Đột nhiên trong huyết vụ truyền ra từng đợt tiếng nổ liên liếp nhau, trong phút chốc huyết vụ bị nổ tung tóe ra.
Sắc mặt Minh Nguyệt Dạ khẽ biến, nàng không chút do dự lập tức cắt đứt liên hệ với hồ điệp, chỉ thấy huyết vụ trong không trung đang ầm ầm nổ mạnh, một vòng huyết quang ầm ầm khuyếch tán ra bốn phía!
Nó tức khắc lan đến gần nhóm người kia, tuy nhiên do mọi người hoàn toàn bất ngờ nên chưa kịp phòng bị gì cả thì đã bị huyết quang quét trúng, tức thì ai ai cũng giống như bị trâu rừng mãnh liệt húc thẳng ngay chính diện mà bắn ra chỗ khác.
Trên khuôn mặt của thiếu niên Ma thần bỗng dưng hiện lên hoa văn huyết sắc mỹ lệ, máu tươi từ những huyết văn xinh đẹp này không ngừng chảy ra, trông thật là đáng sợ và hết sức yêu dị. Sắc mặt hắn tái nhợt, y phục rách rưới văng vãi tung tóe, thân hình lung lay như sắp ngã đến nơi vậy. Quả thật khi cùng lúc ngạnh kháng với hai gã Thần lực, tuy rằng hắn ngăn cản thành công nhưng giá phải trả cũng không hề nhỏ chút nào.
"Ái chà chà, cảm giác làm kiến hôi thật không hay ho chút nào".
Hắn lầm bầm trong miệng, thân hình thon gầy vô lực bồng bềnh giữa không trung.
Lúc này, một cơn sóng kình kinh người mà lại quen thuộc từ phía sau đang ập tới.
Khóe miệng hắn khẽ cười nhếch lên, trong ba người bọn họ thì thực lực của Đại Ma thần tuy mạnh nhất nhưng nói về mạnh mẽ và bá đạo thì kẻ đứng đầu vẫn là Tê Giác Ma thần.
"
Ma Thần Man Chưởng", không có gì kiên cố đến nổi không phá được!
Nhiệm vụ rồi cũng đến lúc hoàn thành...
Thiếu niên Ma thần như trút được gánh nặng, thân thể thả lỏng bay trong luồng khí lưu có sức mạnh cuồng bạo, giống như chiếc lá rụng trôi nổi theo con gió vậy. Từ trong huyết văn trên khuôn mặt hắn rỉ ra từng giọt máu huyết, dù rằng như thế hắn vẫn hoàn toàn không thèm để ý tới.
Bỗng nhiên, thân thể đang mềm oặt như lá rụng bỗng nhiên cứng đờ lại.
Trong khoảnh khắc, thiếu niên Ma thần đành phải chống cự lại luồng khí lưu đang xoay chuyển quanh thân thể, để ngoái đầu lại nhìn về phía Phần Quỷ Cương.
Hai con mắt của hắn trong phút chốc trợn tròn với vẻ hoảng sợ thất sắc!
*
* *
Phần Quỷ Cương vốn đang tối om như mực với những bông tuyết màu xám tro rơi dày đặc, bỗng nhiên tựa như vạn chiếc đèn cùng thắp sáng lên vậy, rồi từng chiếc Ma văn và Phù văn giống như được mạ thép mà không ngừng phát sáng với tốc độ kinh người.
Trong nháy mắt, Phần Quỷ Cương liền sáng rực lên như ban ngày, từng loại Ma văn và Phù văn tinh mỹ như dược thắp sáng lên. Núi non sông ngòi trong phạm vi năm mươi dặm như phủ một tấm chăn được bố trí hệ thống lưới nhện có những sợi sáng li ti và tinh xảo. Phù văn sáng ngời liên miên không dứt, hình dáng núi non sông ngòi như được tô thêm một đường viền phác họa trông xinh đẹp vô cùng.
Trên bầu trời hoa tuyết màu xám tro vẫn rơi đều, hai cảnh tượng hoành tránh và mỹ lệ tương phản nhau làm cho người ta không thể dời mắt khỏi được.
Song, lúc này không ai bị sự tinh mỹ của Phần Quỷ Cương hấp dẫn cả,bởi vì ánh mắt và hơi thở dồn dập của mọi người đang hướng hết về thân ảnh của vị Ma thần đang lơ lững trên bầu trời kia, mà không thể dịch chuyển sự chú ý đi chỗ khác được!
"Ma Thần Man Chưởng"!
Mọi người đều phảng phất nhìn thấy một ngọn núi cao vạn trượng từ trên trời giáng xuống! Sức mạnh cuồng bạo ầm ầm như muốn đè bẹp xuống làm cho người ta hít thở không thông, phong thái khí độ khiến người ta phải tuyệt vọng!
Điều gây cho người ta hít thở không thông chính là đối tượng đang chịu đựng đợt công kích ở phía dưới của "
Ma Thần Man Chưởng", đó là khu vực Phần Quỷ Cương tinh mỹ lộng lẫy tựa như tờ giấy mỹ miều nhưng thật yếu đuối.
Một chưởng này đủ để san phẳng toàn bộ Phần Quỷ Cương!
Đứng trong đám hoa tuyết xám tro đang tung bay mịt mờ, Tả Mạc bỗng dưng ngẩng đầu lên, ngay khi hắn khởi động cấm chế thì mới cảm nhận có một sức mạnh cuồng bạo làm người ta khiếp đảm treo lo lững ở trên đỉnh đầu!
Vì thế Tả Mạc bị dọa đến nỗi giật nảy mình.
Một chưởng này không có kỹ xảo gì cả mà chỉ có sức mạnh thuần túy! Đây là lần đầu tiên hắn trông thấy Thần thuật được sử dụng một cách khác lạ và đơn giản đến như thế, tuy rằng đa số các loại Thần thuật đều giản đơn và không có kỹ xảo gì hết, nhưng mà cách sử dụng đơn giản và cực đoan đến thế thì hắn mới thấy lần đầu!
Hắn đã từng tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình Tê Giác Ma thần đồ sát đám Trưởng lão của Huyền Không Tự rồi, nên đối với thực lực Tê Giác Ma thần đã lường trước được, nhưng mà một chưởng này vẫn làm cho tim hắn phải đập thình thịch, tinh thần dao động.
Nhưng trong khoảnh khắc, đột nhiên hắn kịp hiểu ý đồ của đối phương.
Đối phương muốn phá cấm chế à!
Tức thì trái tim của Tả Mạc không còn đập dồn dập nữa, biểu tình trên mặt bỗng lập tức trở nên tàn bạo. Hắn ngửa mặt nhìn lên phía trên với ánh mắt cực kỳ khinh bỉ, trên miệng cũng nở ra một nụ cười châm biếm, tựa như là có kẻ lọt tròng té nổ nào đó lại tìm hắn khiêu chiến ngay cái lĩnh vực mà hắn cực kỳ am hiểu thế này.
Từ lúc ca bắt đầu học Phù trận thì những loại trận phòng ngự như Ô Quy chưa bao giờ bị phá, chiến tích cực kỳ ngạo thế... cực kỳ huy hoàng, vừa ngó qua thấy ngươi manh động thế này là ca biết rõ ngươi chưa từng qua lại Thiên Nguyệt Giới bao giờ rồi...
Nếu như mọi người đứng ở bên trong Phần Quỷ Cương, thì chắc chắn phải kinh ngạc khi phát hiện cảnh tượng bên trong này hoàn toàn khác với những gì mà bọn họ nhìn thấy được ở bên ngoài kia. Lúc này Phù văn và Ma văn dường như không còn đứng im trên mặt đất nữa mà trông giống như những sinh vật còn sống và không ngừng ngọ nguậy vậy!
Bỗng nhiên luồng sáng dưới chân bừng bừng chói lọi, đồng thời cặp mắt của Tả Mạc cũng đột nhiên sáng lóe lên, trên mặt đã không còn đượm lại chút vẻ cười cợt nào nữa, mà chỉ còn lại sự chuyên tâm và nghiêm túc mà thôi.
Tả Mạc đang trôi nổi trên không trung, tuy gương mặt hắn không mấy anh tuấn, nhưng lúc này trông hết sức rực rỡ và lóng lánh rất khó tả được bằng lời.
Cho dù "Ma Thần Man Chưởng" đang từ trên bầu trời rít gào bổ thẳng xuống, với khí thế này làm cho người ta hít thở trì trệ nhưng cũng không làm hắn mất đi vẻ rạng rỡ sáng rực!
Đến đây đi!
Hai tay hắn bỗng dưng mở ra!
Quang ảnh dưới chân càng sáng rực lên, Ma văn và Phù văn đang lưu chuyển không ngừng, tựa như những sinh vật nhúc nhích bỗng dưng chậm dần lại như bị ai kiềm hãm bớt vậy, ngay sau đó dường như chúng bị triệu hồi quay về nên từng loại từng loại dần dần bay lên không trung.
Chỉ riêng những bộ phận phát sáng thôi đã có một vạn tám ngàn món rồi, cho nên những Phù văn và Ma văn đâu chỉ có vài chục vạn.
Lúc này mấy chục vạn Phù văn và Ma văn có màu sắc với hình dạng khác nhau, đều sáng ngời chói mắt mà đồng loạt bay thẳng lên bầu trời.
Từ xa nhìn lại, trong nháy mắt chỉ thấy trên không trung Phần Quỷ Cương như có hàng ngàn hàng vạn điểm sáng tung bay dào dạt, sặc sỡ và rực rỡ như mưa như khói, tràng diện vô cùng hoành tráng, thật sự khó có thể dùng ngôn từ để miêu tả nỗi một phần vạn ngay lúc này!
Có những thứ đang đứng im lẳng lặng lơ lững trên không trung, có cái lại tiếp tục bay lên cao hơn nữa, toàn cảnh lúc này trộn lẫn quá nhiều thứ cao thấp đan xen vào nhau trông rất đẹp mắt.
Những đóa hoa tuyết màu tro phiêu du rải rác ở lưng chừng, chúng không rơi xuống nữa mà bồng bềnh tại chỗ.
Thời gian như bị cảnh tượng sặc sỡ và rực rỡ khó mà diễn tả nỗi thế này làm cho ngừng lại.
Đồng thời lúc này cả bầu trời Phần Quỷ Cương cũng dường như đều đọng lại.
"Vương Cấm Thương Khung"!

/915

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status