Mấy người trên thuyền, nhỏ thì có mấy đứa con nít bảy tám tuổi, lớn thì có mấy người bốn mấy năm mươi, nhưng lúc này tất cả mọi người đều như con nít vậy, chơi quên cả trời đất.
Nguyễn Trác Hàng ở bên cạnh nhìn Tiêu Thỏ, giống như mẹ già vậy, đang cố muốn làm chuyện gì đó, sợ cô chơi quá vui vẻ mà rơi vào trong nước, còn muốn thay cô lau nước ở trên mặt, có thể nói anh là người bận nhất.
Sau khi trận đấu nước này chơi xong, những cảnh đáng lẽ nên thấy lại không có dịp thấy được, nhưng không sao chơi vui là được rồi, náo loạn một trận như vậy, tất cả đều ướt nhẹp hết.
Nguyễn Trác Hàng nắm tay Tiêu Thỏ đi về, mặc dù thời tiết bây giờ rất nóng, nhưng thân thể của Tiêu Thỏ không được tốt, vẫn sợ cô sẽ bị cảm, nên cần phải về trước để cho cô tắm rửa mới được.
Về đến nơi, Tiêu Thỏ bị bắt vào tắm rửa, đáng lẽ nhìn qua tấm kính thủy tinh, không khí bốc hơi, Nguyễn Trác Hàng ở bên ngoài nhìn đến mức nhiệt huyết sôi trào, huống chi Tiêu Thỏ tắm xong liền chạy vọt ra, nhào lên người của Nguyễn Trác Hàng, đè anh ngã xuống giường.
Cô nũng nịu, Hay là anh cũng đi tắm nước nóng đi, nóng lắm đó.
Khuôn mặt Tiêu Thỏ đỏ bừng, giống như quả táo vậy, làm cho người ta có cảm giác muốn cắn một ngụm, mà trên thực tế Nguyễn Trác Hàng cũng đã làm như vậy.
Tiêu Thỏ bụm mặt lui khỏi người của Nguyễn Trác Hàng, quát, Đau quá.
Nguyễn Trác Hàng kéo Tiêu Thỏ ôm vào lòng, còn nói, Vừa mới tắm nước nóng xong, rồi lại nằm ở trong phòng có mở điều hòa rất dễ bị cảm, qua đây anh ôm, anh sưởi ấm giúp em.
Tiêu Thỏ trợn mắt, miệng khẽ hừ, thật ra trong lòng cũng rất thích, thích Nguyễn Trác Hàng quan tâm chăm sóc cô như vậy. Nhưng trên mặt lại làm bộ, đơn giản là vì thú tính của Nguyễn Trác Hàng quá đáng quá.
Quả nhiên không tới một giây sau Nguyễn Trác Hàng đã có hạnh kiểm xấu, đầu anh càng cọ vào cổ của cô không ngừng, Thơm quá...
Tiêu Thỏ chịu đựng cơn ngứa, cười khanh khách, giúp anh không ngừng cọ vào cổ cô, Nào có, đây là mùi sữa tắm đó, thì giờ nếu anh tắm xong, thì trên người của anh cũng có mùi này thôi?
Nguyễn Trác Hàng vươn đầu lưỡi nóng rực liếm lên cổ của Tiêu Thỏ, cãi lại, Không phải, chỉ có trên người của thỏ con mới có mùi vị này thôi.
Tiêu Thỏ hơi khó chịu rụt lại, này cũng quá nhiệt tình rồi.
Thỏ con...
Nguyễn Trác Hàng khó chịu kêu tên cô, dù ngày hôm
Nguyễn Trác Hàng ở bên cạnh nhìn Tiêu Thỏ, giống như mẹ già vậy, đang cố muốn làm chuyện gì đó, sợ cô chơi quá vui vẻ mà rơi vào trong nước, còn muốn thay cô lau nước ở trên mặt, có thể nói anh là người bận nhất.
Sau khi trận đấu nước này chơi xong, những cảnh đáng lẽ nên thấy lại không có dịp thấy được, nhưng không sao chơi vui là được rồi, náo loạn một trận như vậy, tất cả đều ướt nhẹp hết.
Nguyễn Trác Hàng nắm tay Tiêu Thỏ đi về, mặc dù thời tiết bây giờ rất nóng, nhưng thân thể của Tiêu Thỏ không được tốt, vẫn sợ cô sẽ bị cảm, nên cần phải về trước để cho cô tắm rửa mới được.
Về đến nơi, Tiêu Thỏ bị bắt vào tắm rửa, đáng lẽ nhìn qua tấm kính thủy tinh, không khí bốc hơi, Nguyễn Trác Hàng ở bên ngoài nhìn đến mức nhiệt huyết sôi trào, huống chi Tiêu Thỏ tắm xong liền chạy vọt ra, nhào lên người của Nguyễn Trác Hàng, đè anh ngã xuống giường.
Cô nũng nịu, Hay là anh cũng đi tắm nước nóng đi, nóng lắm đó.
Khuôn mặt Tiêu Thỏ đỏ bừng, giống như quả táo vậy, làm cho người ta có cảm giác muốn cắn một ngụm, mà trên thực tế Nguyễn Trác Hàng cũng đã làm như vậy.
Tiêu Thỏ bụm mặt lui khỏi người của Nguyễn Trác Hàng, quát, Đau quá.
Nguyễn Trác Hàng kéo Tiêu Thỏ ôm vào lòng, còn nói, Vừa mới tắm nước nóng xong, rồi lại nằm ở trong phòng có mở điều hòa rất dễ bị cảm, qua đây anh ôm, anh sưởi ấm giúp em.
Tiêu Thỏ trợn mắt, miệng khẽ hừ, thật ra trong lòng cũng rất thích, thích Nguyễn Trác Hàng quan tâm chăm sóc cô như vậy. Nhưng trên mặt lại làm bộ, đơn giản là vì thú tính của Nguyễn Trác Hàng quá đáng quá.
Quả nhiên không tới một giây sau Nguyễn Trác Hàng đã có hạnh kiểm xấu, đầu anh càng cọ vào cổ của cô không ngừng, Thơm quá...
Tiêu Thỏ chịu đựng cơn ngứa, cười khanh khách, giúp anh không ngừng cọ vào cổ cô, Nào có, đây là mùi sữa tắm đó, thì giờ nếu anh tắm xong, thì trên người của anh cũng có mùi này thôi?
Nguyễn Trác Hàng vươn đầu lưỡi nóng rực liếm lên cổ của Tiêu Thỏ, cãi lại, Không phải, chỉ có trên người của thỏ con mới có mùi vị này thôi.
Tiêu Thỏ hơi khó chịu rụt lại, này cũng quá nhiệt tình rồi.
Thỏ con...
Nguyễn Trác Hàng khó chịu kêu tên cô, dù ngày hôm
/53
|