Tướng Minh

Chương 141 - Số Mệnh Của Tả Đồn Vệ .

/219


.

Dưới sự cứu viện của Tả Đồn Vệ, Tả Ngự Vệ đã lấy lại được dũng khí và lòng tin để phản công lại người Cao Cú Lệ. Mặc dù người Cao Cú Lệ tới tập kích trên hai vạn người, hơn nữa ngay từ khi chiến đấu đã chiếm được ưu thế tuyệt đối, nhưng không thể phủ nhận, sau khi phủ binh Đại Tùy tiến vào quá trình chiến đấu đã quen thuộc, về cơ bản người Cao Cú Lệ dù có chiếm gấp ba lần binh lực cũng khó mà thắng được.

Sự tan rã trước đó không phải là vì tố chất chiến đấu của Tả Ngự Vệ. Trên chiến trường, nhiều khi khó khống chế nhất kỳ thực là cảm xúc của con người.

Một khi cảm xúc bi quan tuyệt vọng sẽ ảnh hưởng tư duy, nỗi sợ hãi này nhanh chóng lan tràn với tốc độ cực kỳ đáng sợ. Đặc biệt là trong quân doanh, có ảnh hưởng lớn tới khả năng chiến đấu của các binh lính. Năm đó khi Đại Tùy tiêu diệt Nam Trần, cũng đã từng xảy ra một lần tan rã, lần tan tác đó tạo thành tử vong hơn một ngàn binh lính, có điều quá trình xảy ra càng khiến người ta khó tưởng tượng hơn.

Đó là chuyện bi thảm trước đây sau khi đại quân vượt sông Trường Giang. Khi đó, trong doanh địa của Đại tướng quân Đại Tùy Hàn Cầm Hổ, vào một buổi tối, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ, một binh lính thấy nhàm chán bỗng hét lên một tiếng địch tập kích. Y vốn là muốn xem xem đồng bào có bị dọa cho sợ hay không, kết quả là không ngờ đã tạo ra một thảm kịch.

Tiếng địch tập kích này, trước tiên là khiến cho các binh lính đang ngủ say trong cùng trướng hoảng sợ bò lên, theo bản năng cầm vũ khí xông ra. Các binh lính xông ra vừa chạy vừa hét lên để đánh thức các chiến sỹ cùng đội, địch tới tập kích rồi. Trong không khí căng thẳng cao độ, có thể thấy chuyện đêm khuya địch tập kích đã khiến cho áp lực của các binh lính càng nặng hơn.

Kết quả, khi đó thảm kịch xảy ra là hầu như nửa doanh địa đều loạn cả lên. Các binh lính vừa bắt đầu đã thất kinh chạy loạn, sau đó diễn biến thành đánh chém lẫn nhau. Hơn một nghìn người lần này chỉ vì trò đùa không đáng có mà bị chết. Người khởi xướng kia chẳng qua là muốn đùa các binh lính một chút, thậm chí đã bị mọi người xé thành mảnh nhỏ. Trên thực tế, chẳng có quân địch nào xuất hiện, chỉ là một câu nói mà dẫn tới sự sụp đổ của các binh lính.

Khi đó năm mươi vạn binh lính Đại Tùy chinh phạt Nam Trần có thể nói chính là khả năng chiến đấu của quân Tùy ở vào thời điểm đỉnh cao. Phủ binh khi đó bách chiến bách thắng, chuyện xảy ra như vậy khiến người ta khó mà quên được. Mặc dù chuyện này khác với chuyện Tả Ngự Vệ tập kích trong đêm hôm nay, nhưng ngay từ khi bắt đầu nguyên nhân căn bản của quân Tùy tan rã kỳ thực cũng tương tự nhau. Đó là môt hiện tượng ngẫu nhiên, nhưng chuyện xảy ra như này lại là đương nhiên. Có lẽ Tả Ngự Vệ hôm nay có cơ hội tránh né, nhưng khó mà đảm bảo không xảy ra trong đội ngũ khác.

Bởi vì quân Tùy viễn chinh từ xưa đến nay vẫn luôn bách chiến bách thắng, cho nên khiến cho các binh lính về mặt tâm lý luôn thoải mái. Đồng thời, bởi vì nhân mã Cao Cú Lệ đóng quân tại phía nam thành Bình Nhưỡng ở bờ nam. Cho nên đã khiến cho phương diện phòng ngự bị lỏng lẻo. Lại bởi vì du kỵ quả thực đã thăm dò trong vòng 20 dặm, vừa đúng tối nay là lính của Ất Chi Văn Lễ vừa mới tới đây, cộng thêm Tiết Vạn Triệt tự cho mình là thông minh, khiến cho ban đầu của cuộc chiến đấu quân Tùy không có được phản ứng nhanh nhất. Đương nhiên, điều này không thể không đề cập tới một nguyên nhân quan trọng nhất trong đó là áp lực của các binh lính.

Áp lực này bắt nguồn từ hoàn cảnh hiện giờ của bọn họ, không ai là kẻ ngốc cả. Mặc dù cuộc chiến xem ra Đại Tùy chiếm ưu thế, nhưng một người có thể hàng ngày chỉ được hai bát cháo loãng có thể soi được cả bóng người để phân tích ra, kỳ thực quân viễn chinh đã sắp bị dồn vào đường cùng rồi. Mặt khác, dồn quân Tùy vào đường cùng không phải là người Cao Cú Lệ, mà là bản thân người Tùy.

Mỗi ngày hai bát cháo loãng, đó là khi có chiến sự, còn không cần binh lính ra trận, về cơ bản chỉ có thể đảm bảo buổi trưa hàng ngày ăn một bát thôi.

Trong tình trạng thể lực không đủ nghiêm trọng như vậy, ngủ sớm đã trở thành một cách đơn giản nhất trong thời gian chịu khổ.

Dưới tác dụng của rất nhiều nhân tốt đã khiến cho Tả Ngự Vệ bị mất đi sự khống chế ban đầu. Trong hoàn cảnh này nếu không có ngoại lực ngăn cản, năm Chiết xung doanh của Tả Ngự Vệ khả năng tan rã toàn quân. Nhưng may mà, Lý Nhàn đã tới.

Binh lính Tả Đồn Vệ của hai Chiết xung doanh được chia ra thành hai nhóm. Toàn bộ kỵ binh đều do Lý Nhàn thống lĩnh đi tấn công người Cao Cú Lệ, để bộ binh tranh thủ thời gian. Còn toàn bộ bộ binh thì dưới sự dẫn dắt của Lưu Mãn không phải là nhằm vào người Cao Cú Lệ mà phản công, mà trước mắt là ngăn cản sự tan rã của Tả Ngự Vệ.

Khi tia nắng mặt trời đầu tiên từ phương đông chiếu tới, nhân mã Đại Tùy kết thúc một đêm chiến đấu, bắt đầu thu dọn chiến trường. Cuộc chiến này quân Tùy tổn thất hơn hai nghìn nhân mã, xem ra đây là lần tổn thất nhiều nhất của quân Tùy sau khi vượt qua Mã Tý Thủy. Nhưng, đáng khen nhất là quân Tùy phản công không những khiến cho người Cao Cú Lệ phải trả một cái giá thương vong gấp ba lần, hơn nữa còn giết chết đại tướng Cao Cú Lệ Ất Chi Văn Lễ. Đây là tướng lĩnh Cao Cú Lệ cao nhất mà từ khi Đại Tùy viễn chinh đến nay giết chết được. Có được vinh quang này hoàn toàn có thể che giấu được Tả Ngự Vệ ngay từ ban đầu vì bỏ rơi nhiệm vụ mà tạo thành thương vong.

Người tạo ra vinh quang này là Lý Nhàn.

Nói tới Ất Chi Văn Đức nhất định sẽ hận Lý Nhàn tới mức ăn thịt hắn cũng không thể giải hết nỗi căm hận. Khi ở Liêu Thủy, chính là Lý Nhàn dùng tên giả Yến Vân cùng mười tám kỵ cướp thi thể Mạch Thiết Trượng, còn truy đuổi theo khiến y không thể không liều mạng chạy trốn hàng trăm mét. Nếu không phải đại đội Cao Cú Lệ tuần tra đến, nói không chừng lần đó y đã chết dưới tay Lý Nhàn rồi. Mấy ngày trước đó, Lý Nhàn lần thứ hai đã truy sát Ất Chi Văn Đức. Ất Chi Văn Đức bị Lý Nhàn hai lần bắn cho ngã ngựa, thậm chí còn bị chiến mã đạp trúng suýt chết. Dù chưa chết nhưng để lại tàn tật đã là kết cục tất yếu rồi. Hôm nay, tam đệ tín nhiệm nhất của y là Ất Chi Văn Lễ bị Lý Nhàn một sóc đâm chết.

Cũng không biết khi Ất Chi Văn Đức nghe thấy tên Yến Vân này lần nữa sẽ tức giận, thương tâm hay là khiếp sợ?

Giết địch sáu ngàn, trảm tướng địch lấy thủ cấp.

Đó là công lao rất lớn, nhìn vào con số là chiến tích nổi bật.

Sáng sớm, đội ngũ chi viện tới từ đại doanh quân Tùy tới, lĩnh quân chính là Tả Ngự Vệ Đại tướng quân Tiết Thế Hùng. Từ khi nhận được tin doanh địa quân Tùy tại Tát Thủy bị tập kích, liền dẫn quân chạy tới, lão tướng quân dường như không hề chậm trễ một phút nào.

Sau khi biết chuyện xảy ra đêm qua, Tiết Thế Hùng lạnh lùng nhìn Tiết Vạn Triệt nằm dưới đất, lập tức bước nhanh ra ngoài. Tiết Vạn Quân đi theo phía sau ông lặng lẽ không dám nói lời nào. Vết thương của Tiết Vạn Triệt không quá nặng. Vết thương ở chân không bị thương vào gân cốt đã được thoa thuốc, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Đó cũng là vết thượng nặng nhất trên người y. Cho nên nhìn bộ dạng của y không chật vật lắm.

.

Đương nhiên, đó là nhìn một cách tương đối mà nói.

Khi Tiết Thế Hùng vẫn chưa gặp Lý Nhàn, cảm thấy vết thương trên người con trai mình đã rất nặng rồi. Mặc dù tức giận đến tái mặt với sự ngu ngốc của Tiết Vạn Triệt, nhưng tình yêu của con càng mãnh liệt hơn. Nhưng, ông bây giờ phải đi tìm Lý Nhàn trước tiên để bày tỏ lòng biết ơn của mình, sau đó mới trở về giáo huấn hoặc nói chuyện với con trai.

Khi Tiết Thế Hùng gặp Lý Nhàn, chàng thanh niên như yêu nghiệt đó đã mất giáp trụ, đang dựa người vào một gốc cây cổ thụ nhắm mắt nghỉ ngơi, khẽ ngáy. Chém giết một đêm hầu như chàng thanh niên đã mệt mỏi vô cùng, nên ngủ rất ngon lành. Nhưng từ lông mày hơi nhíu của hắn có thể thấy, vết thương trên người đã khiến hắn ngủ cũng không ngon.

Truy sát Ất Chi Văn Đức, trên người hắn bị trúng hơn hai mươi mũi tên. Mặc dù không quá sâu, nhưng vì nhiều cho nên cảm thấy giống như là khắp nửa thân trên đều không còn chỗ nào hở nữa. Cuộc chiến đêm qua đã khiến cho mấy vết thương đã khỏi lại há miệng ra, cộng thêm đêm qua xung phong liên tiếp đã thêm nhiều mũi tên cắm lên người hắn. Nếu không phải giáp đen kiên cố chỉ e là hắn đã sớm bị người ta bắn cho thành con nhím rồi. Hai lần mệt mỏi cộng lại, vết thương lớn nhỏ trên người hắn đã lên tới 36, 37 vết. Khắp nửa người trên hầu như đều bị băng bó. Ở bắp chân cũng có mũi tên cắm vào. Độc Cô Nhuệ Chí đích thân khử trùng vết thương cho hắn, sau đó bó thuốc lại, bận rộn mất khoảng nửa canh giờ.

Cho nên, khi Tiết Thế Hùng tới thăm Lý Nhàn, ông đã xúc động mạnh.

Một chàng thanh niên dựa vào gốc cây ngủ, trên chân phủ một tấm thảm, bởi vì thoa thuốc, quần áo trên người vẫn chưa mặc lại, lại hầu như không lộ ra chút thịt nào. Vải trắng băng bó toàn thân biến hắn thành chiếc bánh chưng, trên mặt cón có vết máu loang lổ chảy xuống. Chàng thanh niên tuấn tú khẽ nhíu mày, cũng không biết vì trong giấc mơ có chuyện đáng sợ gì, hay là vì đau đớn trên cơ thể khiến hắn ngủ không được yên giấc.

]Thuốc trị thương của Độc Cô Nhuệ Chí không chỉ có hiệu quả giảm đau rất tốt, hơn nữa, thoa lên vết thương còn có một cảm giác rất thoáng mát, ngay cả đau đớn cũng giảm nhẹ hẳn đi. Cho nên, sở dĩ Lý Nhàn nhíu mày tuyệt đối không phải là vì trên người nhìn thì rất là khủng khiếp những trên thực tế lại không có vết thương nặng. Hắn nhíu mày là vì hắn đang đau lòng cho những binh lính Đại Tùy tử chiến đó đêm qua. Đêm qua địch tập kích có chút kỳ lạ, Lý Nhàn kỳ thực sớm đã phát hiện ra, lửa trong doanh địa Tả Ngự Vệ sớm đã sáng lên rồi, nhưng khi hắn chạy tới người Cao Cú Lệ mới đánh tới doanh địa không lâu lắm. Điều này rất khác thường, hắn sai Vương Khải Niên đi nghe ngóng tin tức. Kẻ lõi đời này rất nhanh đã biết được sự việc qua một thương binh Tả Ngự Vệ.

Sau khi nghe Vương Khải Niên báo cáo xong, Lý Nhàn tức giận chửi Tiết Vạn Triệt một câu ngu ngốc. Hắn bảo Vương Khải Niên biết chuyện này không nên nói chuyện này ra. Sau đó lại cho Độc Cô Nhuệ Chí sai người mang một ít thuốc tới tặng cho Tiết Vạn Triệt.

Ngươi ngầm giở trò mưu ma quỷ kế, ta chơi trò lấy ơn báo oán, cuối cùng xem ai cao chiêu hơn ai.

Quả nhiên, thấy các binh lính mang thuốc trị thương tới, sắc mặt Tiết Vạn Triệt tái nhợt đi.

……..

………

Thấy Tiết Thế Hùng đến, Lạc Phó và Thiết Lão Lang trước tiên là hành quân lễ, sau đó định gọi Lý Nhàn dậy lại bị Tiết Thế Hùng khoát tay ngăn lại. Lão tướng quân cởi áo khoác của mình xuống, chậm rãi bước tới khẽ phủ lên người Lý Nhàn. Sau đó lão tướng quân ngồi xuống bên bên cạnh hắn, khoát tay ra hiệu cho những người khác đi ra xa một chút.

Chờ sau khi thân binh của hắn và đám người Lạc Phó đã rời đi rồi, Tiết Thế Hùng bỗng thở dài nói:

- Người định giả bộ ngủ tới khi nào nữa?

Lý Nhàn liền chậm rãi mở mắt ra, xin lỗi Tiết Thế Hùng, cười nói:

- Từ đầu đến giờ vẫn chưa ngủ, sao có chuyện giả vờ ngủ chứ?

Tiết Thế Hùng lắc đầu cười khổ:

- Lão phu đích thân đắp áo khoác lên người cho ngươi, ngươi ngay cả mí mắt cũng không thèm mở ra một cái xem. Nếu ngươi ngủ say đến như vậy, đó mới thực sự là chuyện kỳ lạ nhất thiên hạ.

Lý Nhàn cười cười, thành thực nói:

- Ty chức nếu không phải giả ngủ để được lão tướng quân che cho cái áo này, chỉ e là Đại tướng quân bây giờ càng buồn rầu hơn.

Tiết Thế Hùng ngẩn người ra, liền gật đầu thừa nhận:

- Mấy hôm trước khi đi tìm ngươi, nhờ ngươi giúp chăm sóc hai thằng con không ra gì đó của ta. Khi đó lão phu còn không cảm thấy thực sự sẽ dùng tới ngươi, chẳng qua là không quen thấy tên Tân Thế Hùng kia giở trò với ngươi, tiện tay có thể cứu ngươi một lần rồi lại thêm lần nữa, cũng có thể để hai con trai ta có thêm chút trợ lực. Ta thật không ngờ, mới có vài ngày, ngươi đã quả thực vì lão phu mà giữ lấy tính mạng của hai con trai ….

Lý Nhàn khẽ nói:

- Đại tướng quân, chuyện ông nhân tiện giải quyết cũng là cứu cái danh của tôi, cho nên về cơ bản tôi giết địch cứu người và Đại tướng quân một câu cứu người là như nhau, không có gì khác biệt. Yến mỗ nhận ân huệ của Đại tướng quân trước, vừa gặp lúc hai vị thiếu tướng quân gặp nạn, Yến mỗ sao dám không tận lực tương cứu?

Tiết Thế Hùng lắc đầu nói:

- Người một câu cứu người, chưa chắc có thể làm được người liều mạng cứu người.

Ông vỗ vai Lý Nhàn, sau đó chậm rãi đứng lên:

- Yến Vân, hôm nay ơn cứu mạng này của ngươi, lão phu xin ghi nhớ. Người Tiết gia ngoài miệng đều không nói rất được, nhưng trong lòng biết nên làm thế nào. Ta nợ ngươi hai mạng, sau này ngươi có thể tìm ta để lấy.

Nói xong, Tiết Thế Hùng liền bước về phía trước. Sau khi bước được hai bước bỗng đứng lại, cưởi túi rượu ở thắt lưng xuống quẳng lại cho Lý Nhàn. Lý Nhàn đưa tay ra chụp lấy cười nói:

- Tạ Đại tướng quân.

Tiết Thế Hùng gật đầu, bỗng hạ giọng nói:

- Mấy ngày nữa điều quân về kinh, Vũ Văn Nguyên soái lệnh cho Tân tướng quân dẫn Tả Đồn Vệ cản phía sau … ngươi cẩn thận một chút.

Lý Nhàn tái mặt, liền gật đầu trịnh trọng nói:

- Đa tạ.

Lý Nhàn bỗng nhớ lại Vũ Văn Sĩ Cập trước khi xuất phát đã cãi nhau với hắn:

- Bất luận thế nào, đừng cản phía sau!

Hắn uống một ngụm rượu, cúi thấp đầu xuống người bên ngoài cũng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn. Tiết Thế Hùng quay đầu lại nhìn, còn tưởng rằng chàng thiếu niên cúi đầu trong lòng chắc đang rất đau khổ. Ông lại không thấy mắt của chàng thiếu niên đó sáng lên khác thường, sáng như sao buổi sớm.

Cao Cú Lệ Bảo Sơn Vương Cao Kim đại diện cho Cao Nguyên đi đàm phán với Vũ Văn Thuật. Vốn thái độ của Vũ Văn Thuật rất cứng rắn, yêu cầu do Cao Cú Lệ Vương Cao Nguyên phải đích thân tới nói chuyện mới được. Nhưng giám quân Lưu Sỹ Long lúc này liền đứng lên rất nghiêm khắc chỉ trích Vũ Văn Thuật làm như vậy không đúng với phong phạm của nước lớn. Nếu người Cao Cú Lệ đã dùng thành ý để đàm phán, là Nguyên soái quân viễn chinh của nước lớn số một thiên hạ không thể đánh mất bộ mặt của nước lớn được, càng không thể làm mất bộ mặt nhân nghĩa của Bệ hạ..... bl....bl

Lưu Sỹ Long nói:

- Chuyện quân sự, bổn quan tự biết mình là một người ngoài ngành, cho nên không nhúng tay vào. Nhưng chuyện chiêu hàng, không thể trơ mắt ra nhìn các ngươi hồ đồ mà mặc kệ được. Người Cao Cú Lệ xảo quyệt thô lỗ, bây giờ nhân lúc Đại tướng quân bị đánh không có ác ý gì, nếu không tận dụng cơ hội nhanh chóng thu phục, chỉ e là trì hoãn lâu lại suy nghĩ lại. Cao Kim chính là em ruột của Cao Nguyên. Cao Nguyên đã cử y tới đã đủ thể hiện thành ý rồi. Nếu lại tiếp tục kéo dài nữa chẳng phải là bất lợi cho chúng ta sao?

/219

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status