Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Chương 175 - Chương 175

/202


Ngồi trong xe ngựa, Đoàn Cẩm Sơ chờ mỏi mòn, sắp nửa canh giờ rồi, vẫn không thấy bóng dáng Sở Vân Hách.

Bồn chồn, không khỏi liên tiếp nhấc màn xe lên thò đầu ra nhìn qua Đại Lý Tự. Thật kỳ lạ, vất vả ra khỏi phòng giam rồi, hắn còn trở về Đại Lý Tự làm gì? Nàng còn muốn xin hắn mang nàng đi gặp Tiểu Thuận Tử lần cuối, mua cho Tiểu Thuận Tử bộ đồ mới để thay, chôn cất Tiểu Thuận Tử!

Nhiếp Huyền ở ngoài xe, một chân cong lên, một chân chống xuống, thấy Đoàn Cẩm Sơ nóng nảy, chẳng qua chỉ thỉnh thoảng nhíu mày một chút, nhưng cũng lặng im không nói.

Này! Nhiếp Huyền! Rốt cuộc chủ tử ngươi còn đi chỗ nào nữa vậy? Đoàn Cẩm Sơ không nhịn được, quay đầu vào hỏi.

Không biết!

Ai . . .!

Than một tiếng, ngồi xuống trở lại, Đoàn Cẩm Sơ không khỏi lại thương tâm phiền muộn. Thật không nghĩ tới, đêm đó là đêm nàng vĩnh biệt Tiểu Thuận Tử, nếu lúc ấy nàng không cho Tiểu Thuận Tử rời đi, kết quả sẽ như thế nào đây?

Đang suy nghĩ lung tung, nghe Nhiếp Huyền bên ngoài nói: Chủ tử trở lại!

Đoàn Cẩm Sơ nghe thấy, vội vung màn xe lên, giơ tay lên lau hết nước mắt, nhìn Sở Vân Hách đang đi xuống bậc thang khẽ ngước mặt lên tươi cười, Sở Vân Hách đi nhanh lên xe, nói: Trở về phủ!

Nhiếp Phong lên xe, vung roi thúc xe ngựa chạy nhanh.

Đóng cửa xe, thần sắc Sở Vân Hách hơi nặng nề, nhưng cũng nhanh chóng tươi cười, đưa tay kéo Đoàn Cẩm Sơ qua, khẽ hỏi: Chờ sốt ruột sao? Chờ một chút trở về tắm rửa một phen! Nghỉ ngơi cho thật tốt!

Vân Hách! Ta muốn cầu xin chàng một chuyện! Được không? Đoàn Cẩm Sơ ngập ngừng mở miệng, liếc mắt nhìn Sở Vân Hách, lại nghĩ tới cái gì vội vã bổ sung: Ta không cần bạc của chàng! Ta chỉ muốn xin chàng đồng ý! Không muốn chàng giận ta!

Chuyện gì? ánh mắt Sở Vân Hách quét qua, hỏi qua loa.

Ta. . . . ta muốn đi xem Tiểu Thuận Tử ca một chút! Muốn đốt cho hắn giấy tiền vàng bạc! Mai táng hắn! giọng Đoàn Cẩm Sơ càng nói càng nhỏ đi, không dám nhìn Sở Vân Hách. Suy bụng ta ra bụng người, đương nhiên nàng có thể hiểu Sở Vân Hách, ai cũng sẽ không tha thứ một hung thủ muốn giết phụ thân mình.

Quả nhiên, Sở Vân Hách không lên tiếng, thật lâu không nói một lời, sắc mặt thật xấu, thậm chí ánh mắt cũng nhìn về hướng khác chứ không nhìn mặt Đoàn Cẩm Sơ.

Đoàn Cẩm Sơ cũng không dám nói nhiều, cúi đầu một mạch biến mình thành vô hình. Sở Vân Hách càng thêm trầm mặc. Đến khi xe ngựa chạy nhanh về tới Bát Vương Phủ, đến lúc xuống xe, hắn mới nói một câu: Cẩn thận! tiếp theo đưa tay đỡ nàng, bởi vì nàng bất chợt bần thần, giẫm hụt chân lúc xuống xe ngựa.

Sau khi trở lại Dự Viên, vào phòng, đóng cửa, nha hoàn đều bị Sở Vân Hách đuổi ra ngoài, chỉ là trước khi cho ra, Sở Vân Hách không quên dặn dò Cẩn Nhi đem đến hai bộ đồ mới, một bộ cho hắn,


/202

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status