Vai Diễn Định Mệnh

Chương 77

/83


- Cao Gia Nguyên, vào sân! – tiếng Hải Đăng vọng lại. Mọi người ngoái đầu nhìn con người đang bình thản tiến ra từ phòng chờ bên trái.

Một làn sóng cổ vũ dội lên từ phía khán đài, hắn xuất hiện trong sự ngạc nhiên của những người xem. Nghe loáng thoáng con át chủ bài của đội trường đại học Nam Kinh tên là Cao Gia Nguyên, chẳng ai có thể tưởng tượng được chàng trai đó lại mảnh mai và trắng trẻo đến vậy.

Gia Nguyên giật lấy dải turban màu xanh của đội mình, cột lên đầu, hắn cụng tay với đội trưởng. Hải Đăng nhận ra thần thái của Gia Nguyên đã thay đổi, ánh mắt hắn băng lãnh khác thường, màu đen chìm khuất đâu mất, đồng tử chỉ còn một sắc xanh biếc, khóe môi ưu mỹ kia nhếch lên thành một nụ cười mỉm đầy ẩn ý. Trong khoảnh khắc ấy, cả người Gia Nguyên như tỏa ra thứ thần khí uy linh, mạnh mẽ đến kì lạ. Thật vô cùng cao ngạo!

Quả bóng cam được tung lên… Giờ phút xuất quỷ nhập thần đã đến, không còn một Cao Gia Nguyên hay nhăn nhó, cáu bẳn, không còn một tên thư sinh lạnh lùng, không còn một anh chàng mọt sách gà mờ nữa… trên sân bóng lúc này chỉ có Storm – kẻ đã từng gây bão trong giới bóng rổ đường phố ở Anh quốc.

Tỉ số lập tức đảo ngược!

**********************************

Tại sao Gia Nguyên lại chắc chắn rằng địa điểm Jang giấu mật thư thứ ba là chùa Thiên Vân?

Rất đơn giản, chùa Thiên Vân là một ngôi chùa lớn ở thành phố Nam Kinh, nổi tiếng với những tượng rồng bằng đá. Đó chính là mấu chốt – RỒNG!

Hắn nhớ lại cách mình lùng ra mật thư đầu tiên bằng câu thơ: “ Satan dẫn lối kẻ cô độc”. Satan có rất nhiều biểu tượng, trong số đó con rắn là một biểu tượng nổi bật. Ngay lập tức, hắn đã xác định được con rắn mà Jang ám chỉ là logo của bệnh viện đa khoa Nam Kinh.

Tương tự như vậy, câu thơ thất ngôn này lại một lần nữa chỉ đường cho hắn, Satan lại một lần nữa chỉ đường cho kẻ cô độc Cao Gia Nguyên… bởi vì một biểu tượng khác của Satan chính là… con rồng!

Bố nuôi của hắn – ông Aiden Ivan, là một con chiên ngoan đạo. Vị kiến trúc sư tài ba này rất nổi tiếng ở Anh vì đã thiết kế được nhiều ngôi nhà thờ lớn. Chuyên ngành của bố hắn là kiến trúc tôn giáo và biểu tượng học. Aiden Ivan nghiên cứu rất sâu về lĩnh vực tôn giáo ở cả Đông phương và Tây phương để cho ra đời những tác phẩm kiến trúc vô cùng tuyệt hảo. Ở biệt thự của bố có những giá sách lớn chất đầy bách khoa toàn thư về tôn giáo và biểu tượng học. Trong một thời gian dài, Gia Nguyên đã rất say mê chúng, hắn thích sự huyền bí của tôn giáo và sự kì diệu của những biểu tượng.

Thật lạ lùng, giờ đây, chính những kiến thức ấy lại sắp xếp trong đầu hắn một cách logic và hết sức mạch lạc. Hắn từng đọc nhiều về Rồng – con vật một mặt được Đông phương cho là linh thiêng, mặt khác lại bị Tây phương xem là hiểm ác kia.

Một câu nói bỗng chốc hiện lên rất rõ trong tâm trí hắn: “ Satan từng hóa thân thành con rồng màu đỏ, đi đánh nhau với loài người”.

Bố Aiden đứng từ phương diện của một con chiên ngoan đạo đã nói với Gia Nguyên rằng: “ Theo tư duy của Thiên chúa giáo, rồng được coi là một biểu tượng nham hiểm, nó là con thú đại diện cho quỷ Satan.”

Nhà thờ thường tạo ra những truyền thuyết về các vị thánh tốt bụng, công chính chiến đấu và tiêu diệt Satan trong hình dáng của một con rồng. Truyền thuyết có lẽ được biết đến nhiều nhất là câu chuyện về St. George, người đã đến một thị trấn bị đe dọa bởi một con rồng khủng khiếp. Ông đã cứu sống một thiếu nữ, bảo vệ bản thân bằng cây thánh giá và cuối cùng giết chết con quái thú. Những cư dân của thị trấn yêu mến lòng dũng cảm và đức tin của St. George, ngay lập tức đã đồng lòng đi theo Thiên chúa giáo..

Các học giả khác lại tin rằng chi tiết rồng thổi ra lửa đến từ miêu tả thời Trung cổ về lửa địa ngục, ví dụ như những bức tranh của danh họa người Hà Lan Hieronymus Bosch và những người khác. Lối vào địa ngục thường được mô tả như miệng của con quái vật, với các tia lửa và khói của thần Hades tỏa ra.

Nếu một người không chỉ tin vào sự tồn tại của địa ngục mà còn tin rằng rồng chính là hóa thân của Satan, cách giải thích này nghe có vẻ khá thuyết phục…



Gia Nguyên bắt một chiếc taxi màu xanh trắng. Hắn lặng lẽ ngồi vào xe. Anh tài xế quay xuống vui vẻ hỏi:

- Cậu muốn đi đâu?

- Chùa Thiên Vân! – Giọng hắn trầm mặc, lạnh tanh.

- Ồ, ngôi chùa nổi tiếng với nhiều tượng rồng đá!

Gia Nguyên không nói gì nữa, hắn hạ cửa kính xuống và lơ đễnh phóng tầm mắt ra ngoài… Phải rồi, chùa Thiên Vân – nơi hội tụ những bức tượng rồng đá lớn nhất ở Nam Kinh. Rồng là biểu tượng của Satan, Satan hóa thân thành rồng… đáp án cho mật thư thứ hai chỉ có một mà thôi, chắn chắn là nơi này!

Satan đang dẫn lối cho hắn đây mà…

*****************************************

Chen giữa một thành phố hiện đại và sôi động, chùa Thiên Vân đứng lặng lẽ nhưng vẫn tỏa sáng theo một cách rất riêng. Chốn thanh tịnh này chìm khuất trong hơi sương dịu mát, mùi hương trầm thanh thanh pha quyện vào không gian, khiến tâm hồn người ta như lắng đọng lại bao xúc cảm.

Màu thời gian bàng bạc trên những vòm cổ thụ, trên những bậc thềm đá phủ rêu xanh, trên vài chiếc lá vàng ưu sầu. Tiếng những nhà sư tụng kinh, gõ mõ văng vẳng đâu đây…

Gia Nguyên bước lên mấy bậc thềm cũ kĩ, trước mắt hắn, những tượng rồng đá sừng sững hiện ra… Quả là nghệ thuật điêu khắc tuyệt cú, tượng những linh vật này trông sống động như thật. Từ đường sóng uốn lượn của thân, đến chiếc móng vuốt, thần thái ở đôi mắt, sự sắc sảo của cặp sừng, thậm chí cả những cái vẩy cũng được chạm trổ cách tinh tế, tài hoa, không khỏi khiến người xem cảm giác như nó động đậy được.

Hắn quan sát kĩ từng bức tượng một, không thấy gì bất thường, cho đến bức tượng thứ ba tính từ cổng vào. Đây là tượng một con rồng ngậm châu. Gia Nguyên thoáng sững lại, hắn vừa nhìn thấy gì đó. Tiến đến gần hơn, quan sát kĩ, hắn nhận ra trên viên châu rồng ngậm trong miệng có chữ viết…

Vết sơn đen này… rõ ràng có ai đó đã cố tình vẽ lên. Gia Nguyên nheo mắt quan sát, hàng lông mày lập tức cau lại… từ “Fire” (lửa) được viết theo lối đối xứng hai chiều?

Gia Nguyên lẩm nhẩm trong miệng, mật thư thứ ba, tượng rồng thứ ba, trên châu lại có sơn chữ như thế này… đây chính là mật thư từ Jang sao?



Gia Nguyên bật chế độ chụp hình liên tiếp và quét camera qua tượng con rồng ấy một lượt để chắc rằng mình không bỏ sót chi tiết nào. Vừa lúc ấy, chiếc điện thoại trong túi hắn rung mạnh, Gia Nguyên mở máy đọc tin nhắn: “Em đang ở đâu? Năm giờ gặp nhé?” … Ơ, số đuôi này…

Gia Nguyên giật thót, chết rồi, hăng say giải mật thư quá làm hắn quên bén cả cuộc hẹn với tên biến thái Đỗ Hồng Quân. Hôm nay là thứ bảy mà – ngày hắn phải thực hiện cái nghĩa vụ “cao cả” ấy đấy.

Gia Nguyên lao ra ngoài, bắt vội một chiếc taxi, vừa khẩn trương gọi cho vị cứu tinh của hắn:

- Jully xinh đẹp, tới quán trà XX mau đi, cứu tớ với, cứu tớ với! Cậu mà giờ cao su là tớ không nhìn mặt nữa đâu!

/83

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status