Vai Diễn Định Mệnh

Chương 78

/83


Bản hòa tấu “Posthorn Serenade” của Mozart vang lên êm dịu trong không gian phòng trà ấm cúng. Phía bàn cuối góc có hai người ngồi , một cậu sinh viên da trắng trẻo và dáng người mảnh khảnh, hai tay đan chặt lấy nhau, căng thẳng quan sát người kia, hệt như cảnh chàng trai căng thẳng quan sát cô gái mà mình đang tỏ tình vẫn thường thấy trên tivi. Còn cô nữ chính với phong cách đậm chất Âu Mỹ thì vẫn bình thản phóng tầm mắt ra không gian thơ mộng bên ngoài, tay cầm thìa khuấy nhè nhẹ ly trà sữa trân châu, tựa như đang đắn đo về chuyện gì…

Sau một hồi ngẫm nghĩ, Jully ngẩng lên nhìn hắn, đôi mắt xanh màu da trời thật hiền dịu, nhưng giọng nói lại quả quyết khác thường:

- Tớ không đồng ý!

- Sao cơ? – chiếc thìa trên tay Gia Nguyên bất ngờ rơi xuống, đánh một tiếng keng lên mặt bàn. Hắn cau mày, cảm thấy kế hoạch hoàn hảo mình vạch ra từ trước bỗng tan biến đâu hết, trong đầu chỉ còn lại một khối óc rỗng tuếch. Gia Nguyên ngập ngừng:

- Không phải cậu rất thích Quân sao? Cậu bắt tớ mời bằng được anh ấy đi cắm trại chỉ để cậu nướng thịt cho anh ấy ăn mà … không phải sao?

- Tớ có bạn trai rồi! – Jully tự dưng nghiêm túc kì lạ - Tớ không muốn dây dưa với bất kì anh chàng nào khác ngoài bạn trai của tớ!

- Nhưng đó là chủ tịch Đỗ Hồng Quân! – Gia Nguyên phân bua – Bạn trai lần này cậu tính quen một tuần hay một tháng hả? Đừng tỏ ra chung thủy lúc tớ đang cần đến cậu nhất chứ?

- Tớ nói rồi, lần này tớ quen nghiêm túc, và tớ thực sự rất thích anh ấy, bây giờ trong mắt tớ có là mỹ nam cỡ Đỗ Hồng Quân cũng không bằng cái móng chân của anh ấy đâu! – Jully thản nhiên đáp trả rồi lúng búng ngậm mấy viên trân châu trong ly trà sữa.

- Jully, làm ơn đi! Chỉ lần này thôi! Cậu là cô gái xinh đẹp và thông minh nhất trên đời, cậu là cô gái nhân hậu và tốt bụng nhất trên đời, cậu sẽ không nỡ đày chết đứa bạn khốn khổ này chứ?

- Tớ chưa bao giờ nói mình xinh đẹp nhất trên đời, tớ chỉ nhận là nằm trong top 10 người đẹp nhất hành tinh thôi, thông minh cũng vừa vừa, còn nhân hậu và tốt bụng thì… - Jully bỏ lửng, nhún vai một cái như muốn nói “cũng tàm tạm” – Vì vậy cậu đừng chai mặt mà nhờ vả nữa, tớ quyết định chung thủy với bạn trai của tớ thôi! Chuyện của cậu mặc xác cậu!

Ánh mắt Gia Nguyên chuyển từ long lanh khẩn khoản sang hình viên đạn. Nếu ánh mắt có thể giết được người ta thì Jully chẳng còn nhàn nhã ngồi đó mà nhâm nhi trà sữa đâu… Bạn thân thế này đây hả trời? Tự dưng hắn muốn trở thành một kẻ vô văn hóa, mất nhân tính, thản nhiên cầm lọ acids đặc mà tạt thẳng vào mặt kẻ đối diện. A… tức quá đi mất!

Chiếc điện thoại Gia Nguyên để trên bàn bất ngờ rung mạnh, hắn cầm lên, lông mày lập tức dính vào nhau. Jully chỉ chờ có thế, không ngần ngại mà giật phăng nó từ tay Gia Nguyên:

- Hồng Quân phải không? Cao Gia Nguyên đang trốn ở quán trà sữa XX, hẻm số năm, trên phố Tề Bạch Thạch nha! Anh đến mau đi, cậu ấy mà chuồn mất tôi không chịu trách nhiệm đâu! – Xong xuôi, cô nàng dập máy rồi thè lưỡi trêu ngươi hắn.

- Tôi sẽ không coi cậu là bạn nữa! Đồ xấu xa! – Gia Nguyên đập bàn hét toáng lên.

Trước những ánh mắt sửng sốt của khách trong quán, Jully chỉ điềm tĩnh gật đầu mỉm cười, sau đó quay sang hắn, lông mày khẽ nhướn lên thách thức:

- Vậy sao? Thế thì càng tốt, tớ sẽ chẳng phải cảm thấy cắn rứt lương tâm vì mang tiếng “theo trai phản bạn” nữa ha! Thật là hạnh phúc quá mà!



Mấy phút sau, một chiếc mui trần đen bóng phanh kít trước quán trà sữa trân châu. Đỗ Hồng Quân xồng xộc tiến vào, túm đầu Gia Nguyên lôi đi, mặc cho hắn la oai oái và ra sức cấu véo tóc tai anh.

… Cô nàng Âu Mỹ vẫn thư thả cầm thìa khuấy ly trà sữa, cô nhìn theo bóng dáng hai người kia, khóe môi khẽ nhếch lên hạnh phúc. Sam kể chuyện cậu ấy bị Đỗ Hồng Quân phát hiện là con gái cho cô từ lâu rồi, lúc ấy cô chẳng cảm thấy gì ngoài cảm giác vui sướng. Chỉ cần quan sát kĩ một chút, cô đã nhận ra cái nhìn của Hồng Quân dành cho Sam khác biệt hoàn toàn, một chút ấm áp, một chút dịu dàng, một chút quan tâm và cả một chút si mê… Rõ ràng anh chàng ấy rất thích Sam, không, anh ấy yêu Sam mới phải. Sam là một đứa con gái khôn ngoan, nhạy bén nhưng lại rất ngốc nghếch trong chuyện tình cảm, nếu Jully không chủ động đứng ra làm “chất xúc tác” thì chẳng biết đến khi nào cậu ấy mới biết yêu… Cô thích thú tưởng tượng ra hình ảnh cậu ấy sẽ xinh đẹp như thế nào trong đêm nay, nhất định đôi mắt trăng khuyết ấy sẽ khiến những tâm hồn cứng nhắc nhất cũng phải say.

- Đỗ Hồng Quân, cố gắng mà nắm bắt cơ hội này đi, làm sao cho con người cô độc ấy hiểu được tình yêu của anh! Sam rất cần một ai đó yêu thương và che chở. Tôi tin anh vậy…

******************************************

Chiếc mui trần đen đột ngột phanh lại trước một salon rất lớn. Hồng Quân vác Gia Nguyên trên vai mặc cho hắn la hét ầm ĩ:

- Bỏ tôi xuống, bỏ tôi xuống mau, đồ biến thái! Tôi cắn bây giờ!

- “Gặm nhấm” cũng biết nói tiếng người sao? – Hồng Quân nhếch môi cười mỉa. Anh xốc lại kẻ trên vai mình lại một cái rồi thẳng bước tiến vào bên trong tòa nhà.

Quân quẳng hắn cho một cô nàng son phấn đậm đà chừng ba mươi tuổi, băng lãnh ra lệnh:

- Muốn bao nhiêu tiền cũng được, miễn sao có thể khiến tên này “giống con gái” một chút!

- Giống con gái? – Cô gái kéo phăng Gia Nguyên về phía mình, đôi mắt sắc sảo quét một lượt kĩ càng từ đầu đến chân hắn, cô đưa tay vỗ vỗ lên bờ má mềm mại, trắng trẻo của Gia Nguyên, khóe môi đỏ mọng khẽ cong lên quyến rũ – Gì chứ? Gương mặt kẹo bông thế này thì có điểm nào giống con trai đâu? Rất nữ tính mà!

Gia Nguyên đến tròn xoe hai mắt vì sửng sốt, cô ta bảo sao cơ? Hắn không giống… con trai hả? Hắn… nữ tính hả?

Lạy Chúa, hắn đang là con trai mà, con trai thật đấy! Không thấy tóc tai ngắn cũn đây sao? Không thấy áo phông rộng thùng thình với quần jean bạc đây sao? Không thấy giày thể thao đế đinh của nam đây sao?... Hớ, chẳng lẽ cô ta mới nhìn vậy đã phát hiện ra rồi?

- Cô có một tiếng để hoàn thành nhiệm vụ! – Hồng Quân liếc chiếc đồng hồ ánh kim trên tay mình, anh khẽ hất mặt về phía căn phòng trang điểm bên cạnh.

- Được rồi, xem nào, vị khách lần này làm tôi rất hứng thú, tay nghề cao siêu phải chọn đúng đối tượng mới có thể phô bày hết thực lực. Đợi đi, một tiếng nữa anh sẽ phải hối hận vì đã trót gọi cô ấy là “tên này” đấy! – Cô gái nháy mắt với Hồng Quân rồi túm đầu Gia Nguyên lôi vào một căn phòng lớn. Trong khi đó, hắn vẫn sửng sốt nhìn cô bằng tất cả sự ngưỡng mộ, chỉ vì cô biết hắn là con gái!



Cây cọ phấn quét rất nhẹ trên đôi gò má trắng trẻo của Gia Nguyên, mùi phấn hơi nồng làm hắn khẽ chun mũi lại. Cô nàng kia thấy vẻ lúng túng trên gương mặt hắn, nhẹ nhàng mỉm cười:

- Em chưa bao giờ tự trang điểm cho mình đúng không?

- Em là con trai! – Hắn đáp cụt lủn, hàng lông mày nhíu lại bất bình.

- Thôi nào, chị chẳng cần biết lí do tại sao em lại mặc đồ nam và khăng khăng mình là con trai, nhưng mà em không qua mắt chị được đâu, nhóc tì ạ!

- Em là con trai! – Hắn lặp lại, môi bặm chặt vẻ hờn dỗi.

- Được rồi, cứ xem như em là con trai vậy. Tuy nhiên, đã vào tay chị thì dù có là con trai cũng có thể trở thành một thiên thần! Đêm nay em sẽ là thiên thần, trong mắt anh chàng kia, và trong mắt mọi người.

- Thiên thần gì chứ?

- Em không ý thức được vẻ đẹp của mình đâu! – Cô gái thì thầm, đôi bàn tay lành lạnh dịu dàng áp lên mặt Gia Nguyên – Gương mặt của em rất thanh tú, đường nét hết sức mộc mạc nhưng lại có sức hút lạ thường. Em giống như một bông hoa dại, đơn sơ nhưng đầy cá tính, hoang dã. Chị làm việc ở đây, từng phục vụ cho rất nhiều người đẹp. Họ sắc sảo, họ đài các, họ xinh xắn, họ rạng rỡ,… vậy mà vẻ hoang dã và sinh động như em thì chị mới gặp lần đầu. Em không biết mình có đôi mắt lạ lùng như thế nào đâu, cô gái trẻ ạ!

/83

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status