Nhìn đám người đang ùn ùn tiến vào cánh cửa của huyễn cảnh, Huyền Không Tử ở trên đài cao cũng khẽ gật đầu, phẩy nhẹ tay áo, thản nhiên nói: " Đan hội lần này thật thú vị. Không ngờ lại có cả mấy lão gia hỏa đã thành danh đến…"
" Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa vượt xa so với những Dị hỏa tầm thường khác. Đối với những lão gia hỏa này cũng có lực hấp dẫn không nhỏ, đương nhiên là cũng muốn đến góp vui." Bên cạnh Huyền Không Tử, lão giả da đen mở to mắt, ánh mắt sáng rực sắc bén đảo qua những bóng người đi vào cửa huyễn cảnh và nói.
" Sóng sau đè sóng trước! Hiện giờ một ít hậu bối trẻ tuổi cũng không kém gì bọn hắn. Cho dù họ có ra tay, cuối cùng chỉ sợ cũng tự rước lấy nhục." Thiếu phụ xinh đẹp mặc sườn xám ở bên cạnh cũng khẽ cười nói.
Huyền Không Tử cười cười, gật đầu, đưa tay vuốt râu nói: " Tuổi trẻ bây giờ cũng xuất hiện một số nhân vật. Nhưng mà khiến ta tò mò nhất vẫn là Tiêu Long tên kia."
" Tiêu Long, Viêm Môn môn chủ sao? " da đen lão giả nghi hoặc nói.
" Ùm, hắn so với chúng ta tưởng tượng còn muốn kinh khủng, hắn đã là Đấu Thánh rồi. " Huyền Không Tử thở dài nói.
" Đấu Thánh!! "
Nghe vậy da đen lão giả cùng Huyền Y không khỏi kinh ngạc.
" Không nghĩ đến chúng ta lại bị một cái hậu bối vượt qua, đúng là sóng sau đè sóng trước a. " Huyền Không Tử thở dài một tiếng.
Bọn hắn tu luyện lâu như vậy cũng chỉ mới là bán thánh mà thôi, Tiêu Long năm nay mới hơn hai mươi tuổi, liền có đột phá đấu thánh thành tựu, quả thật để bọn hắn đám gia hỏa này hỗ thẹn.
…...
Trong lúc Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đang tham gia vòng khảo hạch thứ nhất của Đan Hội thì tại Viêm Thành bên ngoài không gian trùng động bệ đá xuất hiện mấy đạo thân ảnh.
Đó là hai nữ nhân vô cùng xinh đẹp.
Một cái là một cái có lam sắc tóc dài nữ hài, gương mặt tinh xảo xinh đẹp vô cùng, ăn mặc trên người một bộ lam sắc áo giáo, làm nổi bật nàng ma quỷ dáng người, cả người tản mát ra một loại thành thục cao lạnh khí chất.
Một vị khác là một vị xinh đẹp không kém nữ hài, cũng là một vị tuyệt sắc giai nhân.
Nữ tử thân mặc trường bào màu xanh bó sát người, Một vòng đai lưng trong suốt bó lấy vòng eo, thể hiện sự hoàn mỹ đến cực điểm. Bàn tay nữ tử như ngọc, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhàn nhạt hiện lên vẻ anh khí, làm cho người ta hâm mộ và kính ngưỡng
Vành tai mềm mại của nữ tử lộ một đôi hoa tai lục sắc, hoa tai khẽ lay động kêu leng keng rất nhỏ giống như tiếng suối chảy róc rách như một bản nhạc. Trên ống tay áo nữ tử có kí hiệu một đám mây xanh cùng một thanh trường kiếm bàng bạc.
Hai người này chính là Lam Nguyệt cùng Nạp Lan Yên Nhiên.
" Đã lâu không gặp, Lam Nguyệt, còn có Yên Nhiên. "
Vân Vận nhìn hai người mỉm cười nói.
" Sư Phụ, đồ nhi rất nhớ ngươi. "
Nạp Lan Yên Nhiên ngay lập tức phóng tới, cả người treo lên trên Vân Vận.
Trải qua mấy năm, thiếu nữ ngây ngô cũng biến thành mỹ lệ nữ tử, tuy nhiên tại sư phụ nàng Vân Vận trước mặt, nàng vĩnh viễn lộ ra bộ dáng như trẻ con như vậy.
Đã đột phá Đấu Hoàng Nạp Lan Yên Nhiên bây giờ đã trở thành Vân Lam Tông tông chủ.
Nạp Lan Yên Nhiên nghe nói Tuyết Nữ muốn đến Trung Châu, cho nên đi theo cùng một chỗ.
Cũng có mấy năm rồi nàng không gặp Vân Vận, hơn nữa nàng muốn gặp lại nam nhân kia…
" Lâu rồi không gặp, Yên Nhiên. "
Vuốt nhẹ Nạp Lan Yên Nhiên mái tóc, Vân Vận gương mặt xinh đẹp hiện lên một tia cưng chiều.
" Lớn như vậy rồi còn như trẻ con vậy. "
" Hi hi, trẻ con thì trẻ con đi, miễn là có thể tiếp tục ở cùng với sư phụ là được rồi. " Nạp Lan Yên Nhiên thâm ý cười nói.
" Ngũ tinh đấu tôn, Lam Nguyệt muội muội mấy năm này cũng không bỏ xuống tu luyện a. " đứng tại Vân Vận bên cạnh Tuyết Nữ đi tới Lam Nguyệt cười nói, đồng thời mở ra hai tay đem nàng ôm lấy.
" Nhưng vẫn không thể so với Tuyết Nữ tỷ tỷ a. "
Lam Nguyệt cùng Tuyết Nữ ôm nhau một cái, mỉm cười nói.
Sau đó nàng lại nhìn xung quanh một chút, không phát hiện ra quen thuộc bóng người, Lam Nguyệt nghi hoặc nhìn Tuyết Nữ nói: " Phu Quân đâu rồi? "
" Hắn lúc này đang cùng Tiểu Y Tiên đến Thánh Đan Thành tham gia Đan Hội, phải một thời gian nữa hắn mới trở về. " Tuyết Nữ cười khẽ nói.
" Là như vậy a, bất quá không sao, ta đã nhịn được mấy năm, đợi thêm mấy ngày nữa cũng không có vấn đề gì. " Lam Nguyệt thở dài nói, ngữ khí có chút buồn bã.
Lâu ngày không gặp, nàng thật sự rất nhớ hắn.
" Yên tâm đi, Lam Nguyệt muội muội, đợi hắn trở về, ta sẽ để hắn bù đắp cho ngươi. " Tuyết Nữ khẽ nói.
" Đi thôi, để ta dẫn ngươi tham quan một vòng Viêm Môn trụ sở, lúc này mọi người đều đang chờ ngươi. "
Nói xong Tuyết Nữ liền kéo theo Lam Nguyệt đi tới, Vân Vận cũng kéo theo Nạp Lan Yên Nhiên đi vào Viêm Thành.
Tại Thánh Đan Thành bên kia, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đã thông qua ảo cảnh không gian, tìm thấy không gian thông đạo đi sang Đan giới!
Phía trước không gian thông đạo là một mảnh đất trống khá rộng lớn. Không gian xung quanh khu đất cực kỳ vặn vẹo. Hiển nhiên là do cường giả của Đan Tháp thi triển thủ đoạn mạnh mẽ xây dựng một chỗ dừng lại của không gian. Thủ đoạn cùng bút tích như vậy thật sự rất cao minh. Chưa nói đến các thế lực bình thường, cho dù là Băng Hà cốc e rằng cũng không có được năng lực và quyết đoán đến vậy.
Giờ phút này ở trên mảnh đất trống không có một bóng người.
Rất hiền nhiên, hai người bọn hắn là nhóm người dự thi đầu tiên thông qua cửa Huyễn cảnh.
Hai người tìm một chỗ ngồi xuống, ánh mắt nhìn xung quanh.
Ngay lập tức hai người ánh mắt chuyển về phía không gian thông đạo cách đó không xa. Phía trước thông đạo có một lão giả mặc quần áo bình thường ngồi khoanh chân trên người một con rùa lớn màu đen như hắc thiết.
" Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa vượt xa so với những Dị hỏa tầm thường khác. Đối với những lão gia hỏa này cũng có lực hấp dẫn không nhỏ, đương nhiên là cũng muốn đến góp vui." Bên cạnh Huyền Không Tử, lão giả da đen mở to mắt, ánh mắt sáng rực sắc bén đảo qua những bóng người đi vào cửa huyễn cảnh và nói.
" Sóng sau đè sóng trước! Hiện giờ một ít hậu bối trẻ tuổi cũng không kém gì bọn hắn. Cho dù họ có ra tay, cuối cùng chỉ sợ cũng tự rước lấy nhục." Thiếu phụ xinh đẹp mặc sườn xám ở bên cạnh cũng khẽ cười nói.
Huyền Không Tử cười cười, gật đầu, đưa tay vuốt râu nói: " Tuổi trẻ bây giờ cũng xuất hiện một số nhân vật. Nhưng mà khiến ta tò mò nhất vẫn là Tiêu Long tên kia."
" Tiêu Long, Viêm Môn môn chủ sao? " da đen lão giả nghi hoặc nói.
" Ùm, hắn so với chúng ta tưởng tượng còn muốn kinh khủng, hắn đã là Đấu Thánh rồi. " Huyền Không Tử thở dài nói.
" Đấu Thánh!! "
Nghe vậy da đen lão giả cùng Huyền Y không khỏi kinh ngạc.
" Không nghĩ đến chúng ta lại bị một cái hậu bối vượt qua, đúng là sóng sau đè sóng trước a. " Huyền Không Tử thở dài một tiếng.
Bọn hắn tu luyện lâu như vậy cũng chỉ mới là bán thánh mà thôi, Tiêu Long năm nay mới hơn hai mươi tuổi, liền có đột phá đấu thánh thành tựu, quả thật để bọn hắn đám gia hỏa này hỗ thẹn.
…...
Trong lúc Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đang tham gia vòng khảo hạch thứ nhất của Đan Hội thì tại Viêm Thành bên ngoài không gian trùng động bệ đá xuất hiện mấy đạo thân ảnh.
Đó là hai nữ nhân vô cùng xinh đẹp.
Một cái là một cái có lam sắc tóc dài nữ hài, gương mặt tinh xảo xinh đẹp vô cùng, ăn mặc trên người một bộ lam sắc áo giáo, làm nổi bật nàng ma quỷ dáng người, cả người tản mát ra một loại thành thục cao lạnh khí chất.
Một vị khác là một vị xinh đẹp không kém nữ hài, cũng là một vị tuyệt sắc giai nhân.
Nữ tử thân mặc trường bào màu xanh bó sát người, Một vòng đai lưng trong suốt bó lấy vòng eo, thể hiện sự hoàn mỹ đến cực điểm. Bàn tay nữ tử như ngọc, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhàn nhạt hiện lên vẻ anh khí, làm cho người ta hâm mộ và kính ngưỡng
Vành tai mềm mại của nữ tử lộ một đôi hoa tai lục sắc, hoa tai khẽ lay động kêu leng keng rất nhỏ giống như tiếng suối chảy róc rách như một bản nhạc. Trên ống tay áo nữ tử có kí hiệu một đám mây xanh cùng một thanh trường kiếm bàng bạc.
Hai người này chính là Lam Nguyệt cùng Nạp Lan Yên Nhiên.
" Đã lâu không gặp, Lam Nguyệt, còn có Yên Nhiên. "
Vân Vận nhìn hai người mỉm cười nói.
" Sư Phụ, đồ nhi rất nhớ ngươi. "
Nạp Lan Yên Nhiên ngay lập tức phóng tới, cả người treo lên trên Vân Vận.
Trải qua mấy năm, thiếu nữ ngây ngô cũng biến thành mỹ lệ nữ tử, tuy nhiên tại sư phụ nàng Vân Vận trước mặt, nàng vĩnh viễn lộ ra bộ dáng như trẻ con như vậy.
Đã đột phá Đấu Hoàng Nạp Lan Yên Nhiên bây giờ đã trở thành Vân Lam Tông tông chủ.
Nạp Lan Yên Nhiên nghe nói Tuyết Nữ muốn đến Trung Châu, cho nên đi theo cùng một chỗ.
Cũng có mấy năm rồi nàng không gặp Vân Vận, hơn nữa nàng muốn gặp lại nam nhân kia…
" Lâu rồi không gặp, Yên Nhiên. "
Vuốt nhẹ Nạp Lan Yên Nhiên mái tóc, Vân Vận gương mặt xinh đẹp hiện lên một tia cưng chiều.
" Lớn như vậy rồi còn như trẻ con vậy. "
" Hi hi, trẻ con thì trẻ con đi, miễn là có thể tiếp tục ở cùng với sư phụ là được rồi. " Nạp Lan Yên Nhiên thâm ý cười nói.
" Ngũ tinh đấu tôn, Lam Nguyệt muội muội mấy năm này cũng không bỏ xuống tu luyện a. " đứng tại Vân Vận bên cạnh Tuyết Nữ đi tới Lam Nguyệt cười nói, đồng thời mở ra hai tay đem nàng ôm lấy.
" Nhưng vẫn không thể so với Tuyết Nữ tỷ tỷ a. "
Lam Nguyệt cùng Tuyết Nữ ôm nhau một cái, mỉm cười nói.
Sau đó nàng lại nhìn xung quanh một chút, không phát hiện ra quen thuộc bóng người, Lam Nguyệt nghi hoặc nhìn Tuyết Nữ nói: " Phu Quân đâu rồi? "
" Hắn lúc này đang cùng Tiểu Y Tiên đến Thánh Đan Thành tham gia Đan Hội, phải một thời gian nữa hắn mới trở về. " Tuyết Nữ cười khẽ nói.
" Là như vậy a, bất quá không sao, ta đã nhịn được mấy năm, đợi thêm mấy ngày nữa cũng không có vấn đề gì. " Lam Nguyệt thở dài nói, ngữ khí có chút buồn bã.
Lâu ngày không gặp, nàng thật sự rất nhớ hắn.
" Yên tâm đi, Lam Nguyệt muội muội, đợi hắn trở về, ta sẽ để hắn bù đắp cho ngươi. " Tuyết Nữ khẽ nói.
" Đi thôi, để ta dẫn ngươi tham quan một vòng Viêm Môn trụ sở, lúc này mọi người đều đang chờ ngươi. "
Nói xong Tuyết Nữ liền kéo theo Lam Nguyệt đi tới, Vân Vận cũng kéo theo Nạp Lan Yên Nhiên đi vào Viêm Thành.
Tại Thánh Đan Thành bên kia, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đã thông qua ảo cảnh không gian, tìm thấy không gian thông đạo đi sang Đan giới!
Phía trước không gian thông đạo là một mảnh đất trống khá rộng lớn. Không gian xung quanh khu đất cực kỳ vặn vẹo. Hiển nhiên là do cường giả của Đan Tháp thi triển thủ đoạn mạnh mẽ xây dựng một chỗ dừng lại của không gian. Thủ đoạn cùng bút tích như vậy thật sự rất cao minh. Chưa nói đến các thế lực bình thường, cho dù là Băng Hà cốc e rằng cũng không có được năng lực và quyết đoán đến vậy.
Giờ phút này ở trên mảnh đất trống không có một bóng người.
Rất hiền nhiên, hai người bọn hắn là nhóm người dự thi đầu tiên thông qua cửa Huyễn cảnh.
Hai người tìm một chỗ ngồi xuống, ánh mắt nhìn xung quanh.
Ngay lập tức hai người ánh mắt chuyển về phía không gian thông đạo cách đó không xa. Phía trước thông đạo có một lão giả mặc quần áo bình thường ngồi khoanh chân trên người một con rùa lớn màu đen như hắc thiết.
/357
|