Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
Sinh sinh bất tức: Sinh ra không ngừng.
Bất Tử Bất Hưu: không chết không thôi.
Trong bốn câu này thì câu đâu tiên coi như là dễ hiểu đi, nhưng ba câu phía sau "Cửu Dương Cộng Chấn", "Sinh sinh bất tức", "Bất Tử Bất Hưu", Cổ Diêu hoàn toàn không rõ có nghĩa gì.
Vừa là sinh môn cũng vừa là tử môn??? Tại sao trong Thiên Ma Quyết không có ghi lại? Hay là nó nằm trong Hạ Thiên?
Câu cuối cùng kia có vẻ cao thâm khó lường, thậm chí có thể nói là kinh khủng. "Bất Tử Bất Hưu?"
Chương sinh môn này có tất cả năm trang, nhưng chỉ có liên quan đến nội công tâm pháp của sinh môn, loại nội công tâm pháp này rất kỳ quái, khác hẳn bình thường. Chỉ cần vài trong trong đây thôi cũng có thể coi như chính là điều tối kỵ trong võ học.
Mà năm trang tâm pháp này quả thực chính là điều cấm kỵ to lớn nhất trong võ học. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên cơ bản nếu như không có gì khác thì khi vận hành tâm pháp này sẽ khiến cho đấu khí xung đột mãnh liệt, dẫn đến khả năng tự tàn, nhẹ nhất cũng phải là trọng thương, nếu nặng hơn thì sẽ dẫn đến tử vong.
Cổ Diêu từng tra cứu rất nhiều tài liệu nhưng đều cho thấy đó là ngõ cụt, không ai có thể vượt qua được cấm khu đó, nếu cố cưỡng lại mà vận tâm pháp thì hậu quả cuối cùng chính là tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp bất phục.
Cho dù Thiên Ma Quyết có là một công pháp huyền diệu thiên hạ vô song nhưng Cổ Diêu vẫn lo lắng không thôi, không dám khai mở sinh môn, bởi vì bất luận thế nào thì đó cũng chính là một hành động tự sát.
Theo như Philip nói thì trong các công pháp cao minh thường ẩn chứa các cạm bẫy, không biết Thiên Ma Quyết có giống như thế không, tuy biết là Hàn đại hộ sẽ không hại mình nhưng lúc ấy tình thế quá khẩn cấp có thể quên báo cho mình những điều cần lưu ý.
Sau chương sinh môn chính là chương kỹ năng.
Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền, Thuấn Ngục Chỉ, Minh Vương Trảm, Thiên Ma Độn, Thiên Ma Thủ Hộ …
Cổ Diêu thiên về quyền pháp, Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền hắn đã xem qua, thầm vận Cửu Dương Cương Khí, vận hành theo tâm pháp xuất ra một quyền!
"Xuy!"
Từ quyền đầu chỉ xuất ra được một cơn gió nhẹ, ngay cả đấu kí thành hình cũng không có, căn bản là không có chút uy lực nào, quyền này nếu có thể đánh chết con "Jerry" là đã tốt lắm rồi đừng nói chi đến chiến đấu.
"Sao lại không được nhỉ?" thở dài, Cổ Diêu lẩm bẩm nói.
Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền chỉ là kỹ năng trụ cột, hắn đã thử qua cả trăm lần nhưng không lần nào có được hiệu quả như mong đợi, đừng nói chi là thuấn ngục chỉ hay các kỹ năng cao cấp khác.
Rốt cục là có chuyện gì? Quá trình tu luyện Thiên Ma Quyết vốn thuận buồm xuôi gió, Cổ Diêu không hề gặp phải chướng ngại nào, chẳng lẽ bí mất lớn nhất chính là chương Sinh Môn này!
Cuối cùng Cổ Diêu khép Thiên Ma Quyết lại, hắn không có dũng khí mở ra sinh môn, loại tâm pháp này thật là đáng sợ, chỉ cần mở ra một khắc thôi thì cũng có thể dẫn đến tử vong.
ở trong túc xá suốt một ngày, sáng sớm hôm sau Cổ Diêu rốt cục không nhịn nổi, sau khi dùng xong bữa sáng liền ra ngoài. Ở trong túc xá buồn bực suốt cả ngày, Cổ Diêu cảm thấy không thoải mái.
Hạ Hầu Cẩn quan tâm nói:"Lão nhị, ngươi muốn ra ngoài à? Tổ Chức Nữ Quyền vẫn chưa tiêu tan lửa giận đâu, ta nghĩ ngươi nên chịu thêm vài ngày nữa đi."
Cổ Diêu cười khổ nói:"Quên nó đi, lo lắng chi mà nhiều, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, lẩn tránh không phải là biện pháp tốt, ngày thi đấu cũng sắp đến rồi, đệ cũng phải duy trì luyện tập, cứ thế này thì không tốt!"
Hạ Hầu Cẩn ngẫm lại thấy cũng đúng:"Vậy thì phải cẩn thận, tổ chức nữ quyền kia đôi khi cũng điên cuồng lắm đấy!"
"Đệ biết rồi, đại ca!"
Cổ Diêu che che dấu dấu, cúi đầu xuống mà đi, lựa các con đường nhỏ mà đi, bây giờ hắn đúng là "đạo tặc hoàn đạo tặc", nhưng như thế thì có thể tránh được ánh mắt của nhiều người.
Cho đến khi đi đến cửa túc xá nam thì nghe được thanh âm:"Rốt cục ngươi cũng chịu đi ra rồi sao, tên tiểu ô quy kia!"
Cổ Diêu ngẩng đầu lên nhìn, còn ai ngoài Đông Phương Lộ! <@tèng teng teng teng>
Nàng sao lại ở đây?
Sau khi kinh hãi, Cổ Diêu cười bồi nói:"Đông Phương Lộ đồng học, chuyện hôm đó xin bỏ qua cho, không phải là ta cố ý đâu."
Đông Phương Lộ mỉm cười nói:"Không phải cố ý? Chẳng lẽ ngươi không thể nhận biết được dấu hiệu phân biệt nam nữ mà ngay cả trẻ lên ba cũng biết. Được rồi, cho dù là ngươi không nhận ra đi, nhưng kết cấu nhà vệ sinh nữ so với nam hoàn toàn khác nhau, điều này ngươi giải thích sao đây?"
"Cái … cái … này?" mặc dù Cổ Diêu quả thật là rất rất vô tội, nhưng ngay cả hắn cũng không thể nào giải thích chuyện kỳ quái này, cuối cùng hắn bất đắc dĩ nói:"Ta nhất định là hoa mắt, lúc ấy ta nóng rần lên, chắc là nóng quá sinh ra ảo giác!"
Đông Phương Lộ tưởng như đang được nghe chuyện cười:"Cổ Diêu, ta van ngươi, cho dù là có tìm cớ thì cũng phải kiếm cái nào cho thỏa đáng chứ? Ngươi tưởng ta ngu hay sao, hay ngươi vốn là ngu ngốc?"
Cái này không được cái kia cũng không xong, Cổ Diêu cười khan nói:"Hắc, dù sao đi nữa thì các người đã thấy của ta, còn ta vẫn chưa có gì đối với các người đúng không?"
Đông Phương Lộ nghe xong thì muốn bạo hỏa:"Nói như vậy thì xem ra là ngươi là người bị thiệt rồi? Mà ta lại chính là người chiếm tiện nghi của ngươi."
Nghĩ đến con khỉ lông dài kia, suốt cả ngày hôm qua Đông Phương Lộ ăn cơm chẳng vô, vậy mà hôm nay tên tiểu tử thúi này lại phản bác như thế, đúng là vô sỉ mà vô sỉ đến cực điểm rồi! Đông Phương Lộ tức muốn bóc khói, hận không thể dùng ám khí mà biến Cổ Diêu thành con nhím.
Cổ Diêu gãi gãi đầu nói:"Ý ta nói, nam nhân, không phải là như thế, không phải dễ dàng tùy tiện cho người ta thấy cái đóa được, chuyện hôm trước chỉ là ngoài ý muốn mà thôi! Đông Phương Lộ đồng học, nàng vốn xinh đẹp, ôn nhu, hào phóng không nên so đo với ta làm gì!"
Cổ Diêu biết hiện nay chỉ còn cách sử dụng tuyệt chiêu vỗ mông ngựa với Đông Phương Lộ mà thôi, hy vọng nàng có thể bỏ qua cho mình, chỉ tiếc lần này tuyệt chiêu đã mất tác dụng, Đông Phương Lộ lạnh lùng nói:"Vậy trước kia ở tại thư viện là ai nói ta không có giáo dục, đầu óc thiểu năng, nội tiết mất cân đối, lại còn là một tiểu đại bác?"
"Ặc"
Phụ nữ quả nhiên là thù dai, chuyện Cổ Diêu châm chọc nàng ngày đó nàng vẫn canh cánh trong lòng:"Không sai, ta vốn là không có giáo dục, không có đầu óc, chanh chua, bụng dạ hẹp hòi, khí lượng nhỏ nhen, cho nên chuyện ngươi đã làm với ta là không thể bỏ qua được! Hơn nữa ta đang đắn đo là có nên lấy danh nghĩa là người trong Tổ chức nữ quyền tố cáo ngươi!"
Cổ Diêu thất kinh, tổ chức nữ quyền mặc dù không có pháp quy bảo hộ nhưng sức ảnh hưởng lại không thể xem thường được.
Nếu như học viện mà chú ý đến thì cho dù mình không có bị đuổi học thì cũng sẽ có ấn tượng không tốt, chuyện này tốt nhất là không nên xảy ra! Cổ Diêu đau khổ, gần như là cầu khẩn nói:"Đông Phương Lộ đồng học, ta khó khăn lắm mới vào học viện được, nàng làm như thế thì sẽ phá hủy tiền đồ của một thanh niên tốt đẹp, thậm chí là cả mạng sống!"
"Một người thích ở trong phòng vệ sinh nữ phô bày hạ thể là thanh niên tốt đẹp?"
Bây giờ cho dù là có bị kim châm vô cớ, bị Đông Phương Lộ châm chọc thế nào Cổ Diêu cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi:"Thật sự chuyện đó là ngoài ý muốn mà, xin hãy tin ta đi, ta có thể thề!"
Nhìn thấy bộ dạng của Cổ Diêu như thế, cục nghẹn suốt học kỳ của Đông Phương Lộ cũng tan ra, rất là sảng khoái, hừ lạnh nói:"Thôi đi, đừng có nói nhảm nữa, muốn ta bỏ qua cũng được, nhưng có một điều kiện!"
Cổ Diêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghe có một điều kiện thì lại khẩn trương:"Điều kiện gì?"
Nữ nhân này tính tình dữ dằn, trước đó lại mạo phạm nàng, nàng có đưa ra yêu cầu quá đáng không đây? Ví dụ như quỳ xuống trước mặt nàng nhận tội, thậm chí là liếm ngón chân vân vân. Nam nhi dưới gối có hoàng kim tuyệt đối không thể thế được!
"Ta không biết tại sao tiểu tinh biết ngươi, hơn nữa lại cảm thấy hứng thú đối với ngươi," Đông Phương Lộ chậm rãi nói:"Nhưng nàng vốn là một thiếu nữ thuần khiết, mà ngươi lại là một tên hạ lưu đê tiện, cho nên ngươi hãy tránh xa nàng càng xa càng tốt! Ta sẽ xem xét biểu hiện của ngươi!"
Đông Phương Lộ nói xong liền bỏ đi, chỉ còn mỗi Cổ Diêu đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
Đoan Mộc Tình cảm thấy có hứng thú với mình, vậy là sao?
Suốt trên đoạn đường đi đến sân huấn luyện Cổ Diêu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, cho đến khi đi đến bên cạnh một người.
"Xem ra ngươi rất là chật vật!"
Thanh âm the thé vang len bên tai, Cổ Diêu dừng bước, quay đầu lại, chỉ thấy Hách Liên Kiếm đứng đó vẻ mặt rất là hả hê.
"Ngươi …"
"Cảm giác thật sảng khoái, hé hé!"
Cổ Diêu nhanh chóng hiểu được Hách Liên Kiếm ám chỉ điều gì, hắn đột nhiên giật mình!
Huyễn Thuật!
Đúng vậy, chuyển xảy ra hôm đó quả thật giống như huyễn cảnh, chỉ có huyễn thuật mới có thể khiến cho mình làm ra sự tình hồ đồ như thế!
Lúc ấy tinh thần lại đang nửa ngủ nửa tỉnh dễ dàng trúng huyễn thuật nhất, bị trúng rồi mà vẫn không biết gì.
"Há há, không ngờ là Đông Phương Lộ lại đang ở trong phòng vệ sinh vào lúc đó, thật sự là thu hoạch không tưởng. Cách xa Hàn Đan ra, nàng là của ta, đừng làm chướng ngại trước mặt ta, nếu không thì đừng trách, ta không phải là người kiên nhẫn, đây chỉ mới là một cảnh cáo nhỏ mà thôi." Hách Liên Kiếm híp mắt cười nói:"Lần sau, ta sẽ không dùng thủ đoạn ôn hòa thế đâu."
Ôn hòa? Tên âm hiểm này thiếu chút nữa đã làm cho mình thân bại danh liệt, không thể nào đối mặt với người khác được, lạiconf nói là một cảnh cáo nho nhỏ. Đôi mắt Cổ Diêu như muốn bạo hỏa, hai tay nắm chặt, hận không thể đập cho tên mặt trắng này một trận, nhưng cuối cùng hắn bình tâm lại, hít sâu một hơi:"Những lời này, ta nghĩ phải là ta nói với ngươi, đừng như ruồi cứ bu lấy Đan Đan, tránh xa nàng ra!"
"Thật đáng tiếc, ngươi quả là một tên ngu ngốc, nhưng không sao, su chuyện này hình tượng của ngươi trong lòng Hàn Đan đã bại hoại hết, còn nữa, nghe nói ngưoi cũng tham gia thi đấu?" Hách Liên Kiếm nói đến đó thì trong mắt bắn ra hàn quang:"hãy cầu nguyện đi, hãy cầu mong cho ngươi sớm thua trận đi, ngàn vạn lần đừng có gặp ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thống khổ!"
Nhìn thân ảnh của Hách Liên Kiếm xa dần, khuôn mặt của Cổ Diêu còn âm trầm hơn cả bầu trời đang chuẩn bị có bão táp.
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 6 : Thiên Ma Chi Bí
Sinh sinh bất tức: Sinh ra không ngừng.
Bất Tử Bất Hưu: không chết không thôi.
Trong bốn câu này thì câu đâu tiên coi như là dễ hiểu đi, nhưng ba câu phía sau "Cửu Dương Cộng Chấn", "Sinh sinh bất tức", "Bất Tử Bất Hưu", Cổ Diêu hoàn toàn không rõ có nghĩa gì.
Vừa là sinh môn cũng vừa là tử môn??? Tại sao trong Thiên Ma Quyết không có ghi lại? Hay là nó nằm trong Hạ Thiên?
Câu cuối cùng kia có vẻ cao thâm khó lường, thậm chí có thể nói là kinh khủng. "Bất Tử Bất Hưu?"
Chương sinh môn này có tất cả năm trang, nhưng chỉ có liên quan đến nội công tâm pháp của sinh môn, loại nội công tâm pháp này rất kỳ quái, khác hẳn bình thường. Chỉ cần vài trong trong đây thôi cũng có thể coi như chính là điều tối kỵ trong võ học.
Mà năm trang tâm pháp này quả thực chính là điều cấm kỵ to lớn nhất trong võ học. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên cơ bản nếu như không có gì khác thì khi vận hành tâm pháp này sẽ khiến cho đấu khí xung đột mãnh liệt, dẫn đến khả năng tự tàn, nhẹ nhất cũng phải là trọng thương, nếu nặng hơn thì sẽ dẫn đến tử vong.
Cổ Diêu từng tra cứu rất nhiều tài liệu nhưng đều cho thấy đó là ngõ cụt, không ai có thể vượt qua được cấm khu đó, nếu cố cưỡng lại mà vận tâm pháp thì hậu quả cuối cùng chính là tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp bất phục.
Cho dù Thiên Ma Quyết có là một công pháp huyền diệu thiên hạ vô song nhưng Cổ Diêu vẫn lo lắng không thôi, không dám khai mở sinh môn, bởi vì bất luận thế nào thì đó cũng chính là một hành động tự sát.
Theo như Philip nói thì trong các công pháp cao minh thường ẩn chứa các cạm bẫy, không biết Thiên Ma Quyết có giống như thế không, tuy biết là Hàn đại hộ sẽ không hại mình nhưng lúc ấy tình thế quá khẩn cấp có thể quên báo cho mình những điều cần lưu ý.
Sau chương sinh môn chính là chương kỹ năng.
Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền, Thuấn Ngục Chỉ, Minh Vương Trảm, Thiên Ma Độn, Thiên Ma Thủ Hộ …
Cổ Diêu thiên về quyền pháp, Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền hắn đã xem qua, thầm vận Cửu Dương Cương Khí, vận hành theo tâm pháp xuất ra một quyền!
"Xuy!"
Từ quyền đầu chỉ xuất ra được một cơn gió nhẹ, ngay cả đấu kí thành hình cũng không có, căn bản là không có chút uy lực nào, quyền này nếu có thể đánh chết con "Jerry" là đã tốt lắm rồi đừng nói chi đến chiến đấu.
"Sao lại không được nhỉ?" thở dài, Cổ Diêu lẩm bẩm nói.
Nguyên Tử Liệt Bạo Quyền chỉ là kỹ năng trụ cột, hắn đã thử qua cả trăm lần nhưng không lần nào có được hiệu quả như mong đợi, đừng nói chi là thuấn ngục chỉ hay các kỹ năng cao cấp khác.
Rốt cục là có chuyện gì? Quá trình tu luyện Thiên Ma Quyết vốn thuận buồm xuôi gió, Cổ Diêu không hề gặp phải chướng ngại nào, chẳng lẽ bí mất lớn nhất chính là chương Sinh Môn này!
Cuối cùng Cổ Diêu khép Thiên Ma Quyết lại, hắn không có dũng khí mở ra sinh môn, loại tâm pháp này thật là đáng sợ, chỉ cần mở ra một khắc thôi thì cũng có thể dẫn đến tử vong.
ở trong túc xá suốt một ngày, sáng sớm hôm sau Cổ Diêu rốt cục không nhịn nổi, sau khi dùng xong bữa sáng liền ra ngoài. Ở trong túc xá buồn bực suốt cả ngày, Cổ Diêu cảm thấy không thoải mái.
Hạ Hầu Cẩn quan tâm nói:"Lão nhị, ngươi muốn ra ngoài à? Tổ Chức Nữ Quyền vẫn chưa tiêu tan lửa giận đâu, ta nghĩ ngươi nên chịu thêm vài ngày nữa đi."
Cổ Diêu cười khổ nói:"Quên nó đi, lo lắng chi mà nhiều, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, lẩn tránh không phải là biện pháp tốt, ngày thi đấu cũng sắp đến rồi, đệ cũng phải duy trì luyện tập, cứ thế này thì không tốt!"
Hạ Hầu Cẩn ngẫm lại thấy cũng đúng:"Vậy thì phải cẩn thận, tổ chức nữ quyền kia đôi khi cũng điên cuồng lắm đấy!"
"Đệ biết rồi, đại ca!"
Cổ Diêu che che dấu dấu, cúi đầu xuống mà đi, lựa các con đường nhỏ mà đi, bây giờ hắn đúng là "đạo tặc hoàn đạo tặc", nhưng như thế thì có thể tránh được ánh mắt của nhiều người.
Cho đến khi đi đến cửa túc xá nam thì nghe được thanh âm:"Rốt cục ngươi cũng chịu đi ra rồi sao, tên tiểu ô quy kia!"
Cổ Diêu ngẩng đầu lên nhìn, còn ai ngoài Đông Phương Lộ! <@tèng teng teng teng>
Nàng sao lại ở đây?
Sau khi kinh hãi, Cổ Diêu cười bồi nói:"Đông Phương Lộ đồng học, chuyện hôm đó xin bỏ qua cho, không phải là ta cố ý đâu."
Đông Phương Lộ mỉm cười nói:"Không phải cố ý? Chẳng lẽ ngươi không thể nhận biết được dấu hiệu phân biệt nam nữ mà ngay cả trẻ lên ba cũng biết. Được rồi, cho dù là ngươi không nhận ra đi, nhưng kết cấu nhà vệ sinh nữ so với nam hoàn toàn khác nhau, điều này ngươi giải thích sao đây?"
"Cái … cái … này?" mặc dù Cổ Diêu quả thật là rất rất vô tội, nhưng ngay cả hắn cũng không thể nào giải thích chuyện kỳ quái này, cuối cùng hắn bất đắc dĩ nói:"Ta nhất định là hoa mắt, lúc ấy ta nóng rần lên, chắc là nóng quá sinh ra ảo giác!"
Đông Phương Lộ tưởng như đang được nghe chuyện cười:"Cổ Diêu, ta van ngươi, cho dù là có tìm cớ thì cũng phải kiếm cái nào cho thỏa đáng chứ? Ngươi tưởng ta ngu hay sao, hay ngươi vốn là ngu ngốc?"
Cái này không được cái kia cũng không xong, Cổ Diêu cười khan nói:"Hắc, dù sao đi nữa thì các người đã thấy của ta, còn ta vẫn chưa có gì đối với các người đúng không?"
Đông Phương Lộ nghe xong thì muốn bạo hỏa:"Nói như vậy thì xem ra là ngươi là người bị thiệt rồi? Mà ta lại chính là người chiếm tiện nghi của ngươi."
Nghĩ đến con khỉ lông dài kia, suốt cả ngày hôm qua Đông Phương Lộ ăn cơm chẳng vô, vậy mà hôm nay tên tiểu tử thúi này lại phản bác như thế, đúng là vô sỉ mà vô sỉ đến cực điểm rồi! Đông Phương Lộ tức muốn bóc khói, hận không thể dùng ám khí mà biến Cổ Diêu thành con nhím.
Cổ Diêu gãi gãi đầu nói:"Ý ta nói, nam nhân, không phải là như thế, không phải dễ dàng tùy tiện cho người ta thấy cái đóa được, chuyện hôm trước chỉ là ngoài ý muốn mà thôi! Đông Phương Lộ đồng học, nàng vốn xinh đẹp, ôn nhu, hào phóng không nên so đo với ta làm gì!"
Cổ Diêu biết hiện nay chỉ còn cách sử dụng tuyệt chiêu vỗ mông ngựa với Đông Phương Lộ mà thôi, hy vọng nàng có thể bỏ qua cho mình, chỉ tiếc lần này tuyệt chiêu đã mất tác dụng, Đông Phương Lộ lạnh lùng nói:"Vậy trước kia ở tại thư viện là ai nói ta không có giáo dục, đầu óc thiểu năng, nội tiết mất cân đối, lại còn là một tiểu đại bác?"
"Ặc"
Phụ nữ quả nhiên là thù dai, chuyện Cổ Diêu châm chọc nàng ngày đó nàng vẫn canh cánh trong lòng:"Không sai, ta vốn là không có giáo dục, không có đầu óc, chanh chua, bụng dạ hẹp hòi, khí lượng nhỏ nhen, cho nên chuyện ngươi đã làm với ta là không thể bỏ qua được! Hơn nữa ta đang đắn đo là có nên lấy danh nghĩa là người trong Tổ chức nữ quyền tố cáo ngươi!"
Cổ Diêu thất kinh, tổ chức nữ quyền mặc dù không có pháp quy bảo hộ nhưng sức ảnh hưởng lại không thể xem thường được.
Nếu như học viện mà chú ý đến thì cho dù mình không có bị đuổi học thì cũng sẽ có ấn tượng không tốt, chuyện này tốt nhất là không nên xảy ra! Cổ Diêu đau khổ, gần như là cầu khẩn nói:"Đông Phương Lộ đồng học, ta khó khăn lắm mới vào học viện được, nàng làm như thế thì sẽ phá hủy tiền đồ của một thanh niên tốt đẹp, thậm chí là cả mạng sống!"
"Một người thích ở trong phòng vệ sinh nữ phô bày hạ thể là thanh niên tốt đẹp?"
Bây giờ cho dù là có bị kim châm vô cớ, bị Đông Phương Lộ châm chọc thế nào Cổ Diêu cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi:"Thật sự chuyện đó là ngoài ý muốn mà, xin hãy tin ta đi, ta có thể thề!"
Nhìn thấy bộ dạng của Cổ Diêu như thế, cục nghẹn suốt học kỳ của Đông Phương Lộ cũng tan ra, rất là sảng khoái, hừ lạnh nói:"Thôi đi, đừng có nói nhảm nữa, muốn ta bỏ qua cũng được, nhưng có một điều kiện!"
Cổ Diêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghe có một điều kiện thì lại khẩn trương:"Điều kiện gì?"
Nữ nhân này tính tình dữ dằn, trước đó lại mạo phạm nàng, nàng có đưa ra yêu cầu quá đáng không đây? Ví dụ như quỳ xuống trước mặt nàng nhận tội, thậm chí là liếm ngón chân vân vân. Nam nhi dưới gối có hoàng kim tuyệt đối không thể thế được!
"Ta không biết tại sao tiểu tinh biết ngươi, hơn nữa lại cảm thấy hứng thú đối với ngươi," Đông Phương Lộ chậm rãi nói:"Nhưng nàng vốn là một thiếu nữ thuần khiết, mà ngươi lại là một tên hạ lưu đê tiện, cho nên ngươi hãy tránh xa nàng càng xa càng tốt! Ta sẽ xem xét biểu hiện của ngươi!"
Đông Phương Lộ nói xong liền bỏ đi, chỉ còn mỗi Cổ Diêu đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
Đoan Mộc Tình cảm thấy có hứng thú với mình, vậy là sao?
Suốt trên đoạn đường đi đến sân huấn luyện Cổ Diêu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, cho đến khi đi đến bên cạnh một người.
"Xem ra ngươi rất là chật vật!"
Thanh âm the thé vang len bên tai, Cổ Diêu dừng bước, quay đầu lại, chỉ thấy Hách Liên Kiếm đứng đó vẻ mặt rất là hả hê.
"Ngươi …"
"Cảm giác thật sảng khoái, hé hé!"
Cổ Diêu nhanh chóng hiểu được Hách Liên Kiếm ám chỉ điều gì, hắn đột nhiên giật mình!
Huyễn Thuật!
Đúng vậy, chuyển xảy ra hôm đó quả thật giống như huyễn cảnh, chỉ có huyễn thuật mới có thể khiến cho mình làm ra sự tình hồ đồ như thế!
Lúc ấy tinh thần lại đang nửa ngủ nửa tỉnh dễ dàng trúng huyễn thuật nhất, bị trúng rồi mà vẫn không biết gì.
"Há há, không ngờ là Đông Phương Lộ lại đang ở trong phòng vệ sinh vào lúc đó, thật sự là thu hoạch không tưởng. Cách xa Hàn Đan ra, nàng là của ta, đừng làm chướng ngại trước mặt ta, nếu không thì đừng trách, ta không phải là người kiên nhẫn, đây chỉ mới là một cảnh cáo nhỏ mà thôi." Hách Liên Kiếm híp mắt cười nói:"Lần sau, ta sẽ không dùng thủ đoạn ôn hòa thế đâu."
Ôn hòa? Tên âm hiểm này thiếu chút nữa đã làm cho mình thân bại danh liệt, không thể nào đối mặt với người khác được, lạiconf nói là một cảnh cáo nho nhỏ. Đôi mắt Cổ Diêu như muốn bạo hỏa, hai tay nắm chặt, hận không thể đập cho tên mặt trắng này một trận, nhưng cuối cùng hắn bình tâm lại, hít sâu một hơi:"Những lời này, ta nghĩ phải là ta nói với ngươi, đừng như ruồi cứ bu lấy Đan Đan, tránh xa nàng ra!"
"Thật đáng tiếc, ngươi quả là một tên ngu ngốc, nhưng không sao, su chuyện này hình tượng của ngươi trong lòng Hàn Đan đã bại hoại hết, còn nữa, nghe nói ngưoi cũng tham gia thi đấu?" Hách Liên Kiếm nói đến đó thì trong mắt bắn ra hàn quang:"hãy cầu nguyện đi, hãy cầu mong cho ngươi sớm thua trận đi, ngàn vạn lần đừng có gặp ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thống khổ!"
Nhìn thân ảnh của Hách Liên Kiếm xa dần, khuôn mặt của Cổ Diêu còn âm trầm hơn cả bầu trời đang chuẩn bị có bão táp.
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 6 : Thiên Ma Chi Bí
/258
|