Đầu Thiên Đạo thú trước mắt có hình thể quái dị, cho dù hắn có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng nghe nói qua, thậm chí không có sách vở nào trong Thần giới có ghi chép về loại thần thú này.
- Bẩm chủ nhân, ta tên Hầu Khổng, trong cơ thể có được huyết mạch thần ma đại lực viên.
Thiên Đạo thú Hầu Khổng cúi đầu cung kính trả lời.
Đã ký khết khế ước linh hồn cho nên nó không dám phản kháng.
- Huyết mạch thần ma đại lực viên!
Nhiếp Vân và Liệt Thiên Thú vương nhìn nhau, bọn họ không dám tin tưởng.
- Ngươi nói đùa sao? Bộ dạng của ngươi như vậy... Kém đại lực viên quá nhiều!
Gia hỏa nay có bộ dạng giống như thần lằn, nói là hậu đại của Long tộc thì Nhiếp Vân cũng tin tưởng, nói nó có huyết mạch thần ma đại lực viên... Thật hay giả?
Tại sao có khác biệt lớn như thế.
- Ta thật là hậu đại của thần ma đại lực viên, về phần tại sao có hình thể như thế này... Bởi vì trong người ta có huyết mạch thằn lằn.
Hầu Khổng nói.
- Thần ma đại lực viên và thằn lằn?
Nhiếp Vân im lặng.
Hai giống này có khác biệt quá lớn, cả hai có thể sanh con... Không phải tận mắt nhìn thấy hắn khó mà tin nổi.
Tuy Thần giới có thần thú sau khi biến hóa cũng có sinh dục với nhân loại nhưng đều ngăn chặn huyết mạch của mình, từ đó hậu đại biến thành nhân loại, hoặc là hình thái của chúng, thần ma đại lực viên và thằn lằn... Trước khi chưa bao giờ nghe nói qua.
- Huyết mạch hỗn tạp như thế, ngươi còn có thể đạt tới Thiên Đạo cảnh, chắc hẳn vị hiền bối thần ma đại lực viên lưu lại huyết mạch có thực lực không kém a!
Nhiếp Vân nghi hoặc hỏi.
Một hậu đại tạp giao lại có thực lựcThiên Đạo cảnh, gia hỏa lưu lại huyết mạch có thực lực mạnh cỡ nào?
- Ta cũng không biết!
- Ta từ nhỏ đến lớn chỉ có một mình, chưa bao giờ gặp được phụ mẫu, cũng chưa từng gặp qua tổ tiên, sở dĩ biết rõ trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch thần ma đại lực viên là người khác nói cho.
Hầu Khổng nói.
- Từ nhỏ đã sống một mình?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Huyết mạch cường đại như thế, cho dù yếu cỡ nào cũng có phụ mẫu, tại sao chưa bao giờ gặp qua?
- Chuyện này rất bình thường, tại Vô Biên Thâm Uyên, thần thú chưa bao giờ gặp qua phụ mẫu giống như ta rất nhiều, không có hơn một ngàn cũng có mấy trăm, huyết mạch thiên kì bách quái, cũng không tính là cái gì.
Hầu Khổng giải thích nói.
- Còn có thần thú giống ngươi?
Lần này đến phiên Nhiếp Vân ngạc nhiên.
Vốn tưởng rằng loại thần thú như thế hiếm thấy, xuất hiện một con đã làm người ta ngạc nhiên, không nghĩ tới còn có rất nhiều.
- Đều có huyết mạch kỳ quái?
Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.
Thằn lằn và thần ma đại lực viên tổ hợp với nhau đủ làm cho người ta ngạc hiên, chẳng lẽ còn có hiếm thấy hơn?
- Ta có một bằng hữu, trong cơ thể có huyết mạch Cửu Huyền Phượng Hoàng và Thiềm Thừ!
- Ta còn gặp một con có huyết mạch Cự Linh Quy và Xích Viêm Long, còn có huyết mạch Ô Kình Sa cùng Cửu Vĩ Hồ... Tóm lại, ta xem như trong quy trong củ.
Hầu Khổng suy nghĩ và nói.
Tuy không biết vì sao chủ nhân lại ngạc nhiên như thế nhưng cũng biết nhất định là bởi vì huyết mạch của nó, lúc này không có giữ lại, cũng nói rõ những gì nó biết.
- Cửu Huyền Phượng Hoàng... Và Thiềm Thừ? Cự Linh Quy và Xích Viêm Long...
Đầu óc Nhiếp Vân không đủ dùng.
Nếu như Hầu Khổng nói là thực, những thứ nó nhìn thấy còn quái dị hơn nhiều.
Cửu Huyền Phượng Hoàng, một trong những huyết mạch đỉnh phong trong thiên địa, thần thú đỉnh phong, truyền thuyết trăm triệu năm trước từng có một Cửu Thiên Phượng Hoàng thành tựu Đại Đế!
Loại huyết mạch này quá hiếm thấy, tại sao lại kết hợp với Thiềm Thừ?
- Ngươi xác định... Nói đều là thực?
Liệt Thiên Thú vương lúc này nói chen vào.
Nói thật, huyết mạch Cửu Huyền Phượng Hoàng cao quý như vậy lại kết hợp với Thiềm Thừ... Ngay cả nó cũng không tin.
Giống như đệ nhất mỹ nữ chạy tới tìm kẻ xấu nhất thế gian, thực lực kém cỏi nhất nhất, cả hai hoàn toàn không cùng một cấp bậc, nếu như đây là thật, khẩu vị của Cửu Huyền Phượng Hoàng quá nặng rồi.
Mấu chốt là khẩu vị nặng cũng bỏ đi, Xích Viêm Long tìm Cự Linh Quy, Cửu Vĩ Hồ tìm Ô Kình Sa... Những chuyện này trong Thần giới nghĩ không dám nghĩ, tuyệt đối là hiếm thấy trong hiếm thấy.
Thú cũng có tôn nghiêm, nhất là tu luyện ra linh trí bản thân, càng là tồn tại siêu cấp thực lực đạt tới Thiên Đạo càng chú ý tôn nghiêm.
Không nói mặt khác, chính là nó, đừng nói một con thằn lằn, một con cóc, cho dù bảo nó kết hôn với nhân loại thì nó cân nhắc có nên cự tuyệt hay không.
- Đương nhiên là thật, nếu như không tin, ta có thể mang các ngươi đi gặp chúng!
Hầu Khổng nói.
- Gặp chúng? Ngươi biết chúng ở đâu?
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
- Đổi lại trước kia muốn tìm chúng không dễ dàng, mỗi qua một vạn năm, tất cả thần thú đều hành hương, hiện tại là thời điểm hành hương, chỉ cần đi về hướng thánh sơn nhất định có thể gặp được!
Hầu Khổng nói.
- Hành hương?
Chẳng lẽ trong Vô Biên Thâm Uyên còn có siêu cấp cường giả tọa trấn, ngay cả cường giả Thiên Đạo đều cần triều bái?
Có thể làm cho cường giả Thiên Đạo triều bái, không phải là một vị Đại Đế đấy chứ?
Vô Biên Thâm Uyên là một trong bốn đại cấm địa của Thần giới, ngay cả Đại Đế cũng không muốn tiến vào, còn chưa từng nghe có Đại Đế ở lại nơi đây.
- Ân!
- Bởi vì huyết mạch trong người chúng ta hỗn tạp, mỗi cách vạn năm sẽ khống chế không nổi, phải tiến về thánh sơn triều bái, khẩn cầu đạt được thánh quang tẩy lễ, một khi thành công, huyết mạch hỗn loạn sẽ bị ngăn chặn, sẽ không tái phát, nếu không huyết mạch xung đột, sống không bằng chết!
- Mượn ta làm thí dụ, huyết mạch thần ma đại lực viên và thằn lằn bình thường bình an vô sự, nương theo thời gian qua đi sẽ xuất hiện bài xích, không chiếm được thánh quang tẩy lễ sẽ bạo thể mà chết.
Hầu Khổng nói tiếp.
- Huyết mạch xung đột, thánh quang tẩy lễ?
Đôi mắt Nhiếp Vân hơi nhíu lại, hắn nói:
- Thánh sơn ở đâu, chúng ta đi được không?
- Nhân loại bên ngoài Vô Biên Thâm Uyên không thể đi, bởi vì một khi bị phát hiện, chẳng những sẽ bị vây công, thánh sơn cũng sẽ bài xích... Trừ phi trong người các ngươi có huyết mạch hỗn tạp!
Hầu Khổng lộ ra vẻ khó làm.
- Huyết mạch hỗn tạp?
- Chính bởi vì không có cùng huyết mạch, cũng như ta nói lúc trước, chỉ có những huyết mạch hỗn tạp không cùng tồn tại mới cần thánh quang tẩy lễ, mới có thể đạt được thánh sơn tán thành, bằng không vừa tiến vào thánh sơn cũng sẽ bị phát hiện, khi đó trở thành bia cho người ta ngắm bắn.
Hầu Khổng lên tiếng.
- Bẩm chủ nhân, ta tên Hầu Khổng, trong cơ thể có được huyết mạch thần ma đại lực viên.
Thiên Đạo thú Hầu Khổng cúi đầu cung kính trả lời.
Đã ký khết khế ước linh hồn cho nên nó không dám phản kháng.
- Huyết mạch thần ma đại lực viên!
Nhiếp Vân và Liệt Thiên Thú vương nhìn nhau, bọn họ không dám tin tưởng.
- Ngươi nói đùa sao? Bộ dạng của ngươi như vậy... Kém đại lực viên quá nhiều!
Gia hỏa nay có bộ dạng giống như thần lằn, nói là hậu đại của Long tộc thì Nhiếp Vân cũng tin tưởng, nói nó có huyết mạch thần ma đại lực viên... Thật hay giả?
Tại sao có khác biệt lớn như thế.
- Ta thật là hậu đại của thần ma đại lực viên, về phần tại sao có hình thể như thế này... Bởi vì trong người ta có huyết mạch thằn lằn.
Hầu Khổng nói.
- Thần ma đại lực viên và thằn lằn?
Nhiếp Vân im lặng.
Hai giống này có khác biệt quá lớn, cả hai có thể sanh con... Không phải tận mắt nhìn thấy hắn khó mà tin nổi.
Tuy Thần giới có thần thú sau khi biến hóa cũng có sinh dục với nhân loại nhưng đều ngăn chặn huyết mạch của mình, từ đó hậu đại biến thành nhân loại, hoặc là hình thái của chúng, thần ma đại lực viên và thằn lằn... Trước khi chưa bao giờ nghe nói qua.
- Huyết mạch hỗn tạp như thế, ngươi còn có thể đạt tới Thiên Đạo cảnh, chắc hẳn vị hiền bối thần ma đại lực viên lưu lại huyết mạch có thực lực không kém a!
Nhiếp Vân nghi hoặc hỏi.
Một hậu đại tạp giao lại có thực lựcThiên Đạo cảnh, gia hỏa lưu lại huyết mạch có thực lực mạnh cỡ nào?
- Ta cũng không biết!
- Ta từ nhỏ đến lớn chỉ có một mình, chưa bao giờ gặp được phụ mẫu, cũng chưa từng gặp qua tổ tiên, sở dĩ biết rõ trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch thần ma đại lực viên là người khác nói cho.
Hầu Khổng nói.
- Từ nhỏ đã sống một mình?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Huyết mạch cường đại như thế, cho dù yếu cỡ nào cũng có phụ mẫu, tại sao chưa bao giờ gặp qua?
- Chuyện này rất bình thường, tại Vô Biên Thâm Uyên, thần thú chưa bao giờ gặp qua phụ mẫu giống như ta rất nhiều, không có hơn một ngàn cũng có mấy trăm, huyết mạch thiên kì bách quái, cũng không tính là cái gì.
Hầu Khổng giải thích nói.
- Còn có thần thú giống ngươi?
Lần này đến phiên Nhiếp Vân ngạc nhiên.
Vốn tưởng rằng loại thần thú như thế hiếm thấy, xuất hiện một con đã làm người ta ngạc nhiên, không nghĩ tới còn có rất nhiều.
- Đều có huyết mạch kỳ quái?
Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.
Thằn lằn và thần ma đại lực viên tổ hợp với nhau đủ làm cho người ta ngạc hiên, chẳng lẽ còn có hiếm thấy hơn?
- Ta có một bằng hữu, trong cơ thể có huyết mạch Cửu Huyền Phượng Hoàng và Thiềm Thừ!
- Ta còn gặp một con có huyết mạch Cự Linh Quy và Xích Viêm Long, còn có huyết mạch Ô Kình Sa cùng Cửu Vĩ Hồ... Tóm lại, ta xem như trong quy trong củ.
Hầu Khổng suy nghĩ và nói.
Tuy không biết vì sao chủ nhân lại ngạc nhiên như thế nhưng cũng biết nhất định là bởi vì huyết mạch của nó, lúc này không có giữ lại, cũng nói rõ những gì nó biết.
- Cửu Huyền Phượng Hoàng... Và Thiềm Thừ? Cự Linh Quy và Xích Viêm Long...
Đầu óc Nhiếp Vân không đủ dùng.
Nếu như Hầu Khổng nói là thực, những thứ nó nhìn thấy còn quái dị hơn nhiều.
Cửu Huyền Phượng Hoàng, một trong những huyết mạch đỉnh phong trong thiên địa, thần thú đỉnh phong, truyền thuyết trăm triệu năm trước từng có một Cửu Thiên Phượng Hoàng thành tựu Đại Đế!
Loại huyết mạch này quá hiếm thấy, tại sao lại kết hợp với Thiềm Thừ?
- Ngươi xác định... Nói đều là thực?
Liệt Thiên Thú vương lúc này nói chen vào.
Nói thật, huyết mạch Cửu Huyền Phượng Hoàng cao quý như vậy lại kết hợp với Thiềm Thừ... Ngay cả nó cũng không tin.
Giống như đệ nhất mỹ nữ chạy tới tìm kẻ xấu nhất thế gian, thực lực kém cỏi nhất nhất, cả hai hoàn toàn không cùng một cấp bậc, nếu như đây là thật, khẩu vị của Cửu Huyền Phượng Hoàng quá nặng rồi.
Mấu chốt là khẩu vị nặng cũng bỏ đi, Xích Viêm Long tìm Cự Linh Quy, Cửu Vĩ Hồ tìm Ô Kình Sa... Những chuyện này trong Thần giới nghĩ không dám nghĩ, tuyệt đối là hiếm thấy trong hiếm thấy.
Thú cũng có tôn nghiêm, nhất là tu luyện ra linh trí bản thân, càng là tồn tại siêu cấp thực lực đạt tới Thiên Đạo càng chú ý tôn nghiêm.
Không nói mặt khác, chính là nó, đừng nói một con thằn lằn, một con cóc, cho dù bảo nó kết hôn với nhân loại thì nó cân nhắc có nên cự tuyệt hay không.
- Đương nhiên là thật, nếu như không tin, ta có thể mang các ngươi đi gặp chúng!
Hầu Khổng nói.
- Gặp chúng? Ngươi biết chúng ở đâu?
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
- Đổi lại trước kia muốn tìm chúng không dễ dàng, mỗi qua một vạn năm, tất cả thần thú đều hành hương, hiện tại là thời điểm hành hương, chỉ cần đi về hướng thánh sơn nhất định có thể gặp được!
Hầu Khổng nói.
- Hành hương?
Chẳng lẽ trong Vô Biên Thâm Uyên còn có siêu cấp cường giả tọa trấn, ngay cả cường giả Thiên Đạo đều cần triều bái?
Có thể làm cho cường giả Thiên Đạo triều bái, không phải là một vị Đại Đế đấy chứ?
Vô Biên Thâm Uyên là một trong bốn đại cấm địa của Thần giới, ngay cả Đại Đế cũng không muốn tiến vào, còn chưa từng nghe có Đại Đế ở lại nơi đây.
- Ân!
- Bởi vì huyết mạch trong người chúng ta hỗn tạp, mỗi cách vạn năm sẽ khống chế không nổi, phải tiến về thánh sơn triều bái, khẩn cầu đạt được thánh quang tẩy lễ, một khi thành công, huyết mạch hỗn loạn sẽ bị ngăn chặn, sẽ không tái phát, nếu không huyết mạch xung đột, sống không bằng chết!
- Mượn ta làm thí dụ, huyết mạch thần ma đại lực viên và thằn lằn bình thường bình an vô sự, nương theo thời gian qua đi sẽ xuất hiện bài xích, không chiếm được thánh quang tẩy lễ sẽ bạo thể mà chết.
Hầu Khổng nói tiếp.
- Huyết mạch xung đột, thánh quang tẩy lễ?
Đôi mắt Nhiếp Vân hơi nhíu lại, hắn nói:
- Thánh sơn ở đâu, chúng ta đi được không?
- Nhân loại bên ngoài Vô Biên Thâm Uyên không thể đi, bởi vì một khi bị phát hiện, chẳng những sẽ bị vây công, thánh sơn cũng sẽ bài xích... Trừ phi trong người các ngươi có huyết mạch hỗn tạp!
Hầu Khổng lộ ra vẻ khó làm.
- Huyết mạch hỗn tạp?
- Chính bởi vì không có cùng huyết mạch, cũng như ta nói lúc trước, chỉ có những huyết mạch hỗn tạp không cùng tồn tại mới cần thánh quang tẩy lễ, mới có thể đạt được thánh sơn tán thành, bằng không vừa tiến vào thánh sơn cũng sẽ bị phát hiện, khi đó trở thành bia cho người ta ngắm bắn.
Hầu Khổng lên tiếng.
/3634
|